So sánh ảo dạ và bạch dạ hành năm 2024

Truyện mở đầu bằng việc Masaya vừa bình tĩnh lo chuyện đám tang cho bố vừa tiếp nhận khoản nợ mà bố mình đã bị ông cậu Toshirou gán cho, thì run rủi thay lúc đó lại xảy ra trận động đất kinh hoàng Hanshin Awaji làm rung chuyển thành phố nơi Masaya sinh sống.

Nhằm muốn thoát khỏi khoản nợ đó, Masaya đã lợi dụng trận động đất để dàn dựng vụ giết ông cậu của mình thành một vụ tai nạn. Khung cảnh đó không qua được mắt Shinkai Mifuyu, một cô gái vô tình nhìn thấy khoảnh khắc Masaya sát hại ông cậu mình. Nhưng thay vì tố cáo hành vi của Masaya với cảnh sát, Mifuyu chấp nhận giúp anh che giấu quá khứ tội lỗi của mình.

Trận động đất đã kết thúc, khoản nợ cũng đã được xoá sạch không chút dấu vết, thế nhưng dư chấn mà trận động đất để lại vẫn còn âm ỉ, dai dẳng, lặng lẽ rung chuyển trong thinh không, rung chuyển số phận của những con người có liên quan trực tiếp đến thảm hoạ ấy. Quá khứ như một vết dầu loang không cách nào lau chùi sạch sẽ, vết loang càng rộng, liên đới càng nhiều, ngày càng có nhiều người liên luỵ bị kéo xuống vết loang tăm tối, nhơ nhớp, đen đặc và bẩn thỉu ấy.

Masaya và Mifuyu bỏ lại quá khứ đổ nát ở phía sau, chạy lên Tokyo để bắt đầu lại cuộc đời mới. Vậy mà bóng ma của quá khứ cứ tiếp tục đeo bám dai dẳng, không chút nhân nhượng, để rồi rốt cuộc, ngay chính Masaya đã phải cay đắng nhận ra mình đã bán linh hồn cho quỷ dữ, trận động đất đó đã khởi nguồn cho hàng loạt bi kịch cuộc đời anh, sai lầm nối tiếp sai lầm trở thành một vòng lặp không hồi kết, càng lún sâu thì càng đánh mất nhân tính.

Cách viết của truyện có cái hay là, điểm nhìn của nhân vật Masaya khiến người đọc cảm giác anh ta đứng ngoài song sắt, nhưng đến khi nút thắt quan trọng được tháo gỡ, mới ngỡ ngàng rằng thực ra Masaya đã bị nhốt đằng sau song sắt ngay từ đầu, linh hồn anh bị giam cầm và trói buộc đầy đau đớn.

Nhắc đến Mifuyu thì đúng là khó tránh khỏi việc so sánh với Yukiho của Bạch dạ hành. Tuy nhiên tớ vẫn nhìn nhận Mifuyu là một nhân vật có tính cách rất riêng. Mifuyu không phải là cái bóng song sinh với Yukiho, mặc dù những thiếu hụt trong quá khứ khiến quá trình chuyển biến tâm lí của Mifuyu khiếm khuyết nhiều chỗ, thì vẫn phải công nhận cô ta là một ả đàn bà không tầm thường.

Mifuyu xinh đẹp, đủ mị lực mê hoặc đàn ông, có khả năng quan sát, phán đoán vượt trội so với người bình thường, lại thừa tàn nhẫn, lạnh lùng và xảo quyệt, không từ mọi thủ đoạn và cách thức để khiến người khác quy phục dưới chân mình. Điều đó giúp cô ta có thể nắm bắt và thao túng người đối diện như điều khiển những quân cờ trong tay. Mifuyu tồn tại như một tạo vật xinh đẹp mà nguy hiểm chết người, cắt bỏ mọi cảm xúc, cô ta như một con búp bê rỗng ruột, vô hồn, lạnh lẽo tới rùng mình. Cho đến đoạn kết Mifuyu vẫn tàn nhẫn đến ám ảnh.

Twist được rải đều, khá dễ để nắm bắt mạch truyện, trang trước thắt nút thì có khi lật tiếp mấy trang sau thấy nút đã được mở rồi. Chỉ có cái twist ghê rợn nhất thì ém tới gần cuối mới bung. Nói về đoạn kết thì quả thực là đoạn kết chưa khiến tớ hài lòng, vẫn còn những chỗ chưa giải quyết triệt để. Mà có lẽ tới kết thúc thì những chi tiết đó xem chừng cũng không còn quan trọng (với tác giả) nữa rồi.

Tóm gọn chung đây vẫn là một trong những tiểu thuyết trinh thám thuộc dạng khá của Keigo, ai là fan của Keigo thì cứ đọc đi nè. Mà nhắn nhẹ với mọi người là nhìn sách dày vậy thôi chứ lật ra là bị hút vô trong luôn đó.

Thế sự vô thường, không thể hứa hẹn dài lâu, chỉ mong thời gian bên nhau là chân thành. View all posts by Mai Mai

Keigo luôn là lựa chọn của mình mỗi muốn giải trí ở thể loại trinh thám trong 2-3 năm gần đầy. Thực sự thì mình đọc trinh thám ít đi nhiều so với hồi trước, thể loại truyện này giống như mì ăn liền vậy, đọc nhanh, tình tiết dễ gây hồi hộp, tuy vậy hầu hết kết quả lại dễ đoán, tạo cho mình cảm giác không thỏa mãn cho lắm. Và đến với “Ảo dạ” của Higashino Keigo, mình lại một lần nữa hụt hẫng như vậy.

So sánh ảo dạ và bạch dạ hành năm 2024
“Ảo dạ” là sự hụt hẫng đầu tiên mà Keigo mang đến cho mình.

“Ảo dạ” giống như một phiên bản thứ hai của “Bạch dạ hành” – cũng là một cuốn sách khác của Keigo mà mình rất thích. Mô típ ở hai tiểu thuyết, cách xây dựng nhân vật cùng tình huống ở hai câu truyện cũng nhiều phần giống nhau, tuy vậy, “Ảo dạ” không đạt được sự tinh tế của “Bạch dạ hành”, cũng không được li kì hay lôi cuốn bằng. “Ảo dạ” đem đến cho người đọc cảm giác an toàn giả tạo khi theo chân hai nhân vật chính Mifuyu và Masaya thực hiện những tội ác để Mifuyu theo đuổi hạnh phúc của riêng bản thân mình. Nếu nhưng người đọc dễ dàng thông cảm với những tội phạm trong “Bạch dạ hành” thì trong “Ảo dạ” mọi tội ác đều khá lố bịch, hoặc có lẽ, chủ ý của Keigo là xây dựng một phiên bản méo mó về đạo đức của “Bạch dạ hành”.

Cuộc đời của hai nhân vật chính gắn liền với nhau bởi một tội giết người, sau đó là những hành vi khác thôi thúc hai nhân vật cùng vươn đến từng nấc thang cao hơn trong xã hội. Masaya – chàng thợ chế tạo máy tài năng, cũng như bao người đàn ông khác – say đắm cô gái Mifuyu lạnh lùng, xinh đẹp và hết sức thông minh. Masaya là người ở bên Mifuyu lâu nhất, cũng là người hiểu rõ cô nhất, tuy vậy, anh lại không đủ dũng khí đối mặt với cô, tra hỏi cô về sự thật xung quanh bức màn cuộc đời mình. Thay vào đó, Masaya yêu Mifuyu đến mù quáng, hay chính xác hơn, Masaya đã bị Mifuyu làm cho yêu mình đến mù quáng. Có lẽ Keigo muốn truyền tải một thông điệp về sức mạnh của tình yêu, sự mê hoặc của những người phụ nữ mỗi khi có người khác rơi vào lưới tình của họ.

So sánh ảo dạ và bạch dạ hành năm 2024
Ngoại hình Mifuyu trong truyện làm mình nghĩ đến diễn viên Eimi Fukada =))))

Mọi người đàn ông trong “Ảo dạ” đều ngờ nghệch đến khó tin, hay thực ra bị Mifuyu qua mặt một cách ngoạn mục. Nếu định xây dựng một câu truyện kể về mưu mẹo, toan tính của phụ nữ để đạt được những thành công trong cuộc sống thì chắc chăn Keigo đã thành công, nhưng để đạt tầm một tác phẩm trinh thám xuất sắc, “Ảo dạ” cần nhiều hơn như thế.

Đọc “Ảo dạ”, mình không cảm thấy sự thỏa mãn hay hồi hộp mà mình mong muốn mà thay vào đó là cảm giác bí bách, khó chịu vô cùng khi mọi thứ không đạt mức cảm xúc như mong đợi, mọi tình huống xủ lý đều chưa đạt mức kỳ vọng. Có lẽ một sự lựa chọn khác trong số các tác phẩm của Keigo, về một nội dung khác, sẽ là sự lựa chọn đúng đắn hơn.