Phụ từ tử hiếu là gì năm 2024

                                          

Trước cái phiên ngoại tác giả có lời tâm tình, mà dài quá, lười edit. Ở đây dập đầu xin lỗi tác giả đại nhân 🙇‍♀️

                      
Trong mùa dịch này sẽ cố gắng mỗi bộ đều có chương mới cho mọi người. Cảm ơn bạn đã đưa link QT cho tui ❤️
                      
Type bằng điện thoại, sai chính tả là không thể tránh khỏi, mong mn lượng thứ bỏ qua.


                      

Văn phòng tình thú [ dụ dỗ kích h]1

                      
Trụ sở Luật sư lúc nào cũng là giờ cao điểm bận rộn, trừ giờ tan tầm mới có một chút thời gian để thở. Nhưng đặc biệt gần đây toàn là án tử, La Bân vì thế mỗi ngày phải tăng ca đến khuya. Một ngày như vậy cứ xoay vòng xoay vòng, trên đầu lúc nào cũng có việc cần hoàn thành mỗi ngày. Hôm nay cũng vậy. 
                      
Đang lúc hắn vùi đầu vào mớ tiền án, đeo lên kính mắt, mặt mày đăm chiêu không biết là đang suy nghĩ cái gì thì đột nhiên ngoài cửa xông vào một nữ nhân dáng hình cao lớn.
                      
Ai mà không biết phép tắc như vậy? Cửa có không gõ, cứ thế mà xông trực tiếp vào. La Bân kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn đến trước mắt là nữ nhân cao lớn, mày nhíu lại càng sâu.
                      
Nữ nhân này, vóc dáng đúng là quá cao, chừng một mét bảy tám. Đôi chân thon dài, nhưng rõ ràng khung xương này ở trên cơ thể phụ nữ thì đúng là không phù hợp. Quá cường tráng! Hơn nữa cô gái này còn mặc váy ngắn, lộ cặp đùi trắng nõn mượt mà, chân lại dài thẳng tắp, cùng với cái thứ to lớn trên bụng đúng là không liên quan.
                      
Nếu không phải cái áo rõ ràng hở ra phần bụng, mọi người có thể nghĩ đây là nam giả nữ rồi. Nhưng mà có người đàn ông nào có thai đâu chứ.
                      
Nữ nhân có khuôn mặt xinh đẹp, mắt phượng hẹp dài, nhưng lại ướt sũng, như hàm chứa xuân triều vô hạn. Lại có vẻ đi ngoài đường rất vất vả, trên trán lấm tấm mồ hôi, hai má đỏ ửng. Nàng cắn môi, bộ dạng ủy khuất đến bên La Bân, đặt mông lên đùi hắn.
                      
“A Bân ” Không hề nghi ngờ, đây rõ ràng là giọng của đàn ông trung niên. Tuy là rất êm tai nhưng vẫn rõ ràng là nam nhân. Dù giọng điệu nũng nịu, vẫn mang nét tục tằn, trầm hậu khàn khàn.
                      
“Ngươi sao lại ăn mặc như này tới đây”
                      
La Bân khẩu khí không tốt, công việc đã bận rộn lắm rồi, giờ lại xuất hiện thêm sự tình này, thật sự quá đau. Mà đau nhất vẫn là phần phía dưới bị hai phiến mông mềm cọ xát.
                      
La Thành nghe ra con thứ hai khẩu khí không kiên nhẫn, nháy mắt liền nức nở, cắn môi,
                      
“A Bân? Ngay cả ngươi cũng không yêu ta sao?”
                      
La Bân bóp trán, lão già này là đang nói giỡn kiểu gì vậy? Từ khi y mang thai, trong nhà ai cũng đem y sủng lên tận trời. Tính tình vì thế mà càng ngày  lại càng kiêu căng, không có việc gì sẽ cố tình gây sự, hận không thể đem nhà quậy đến gà bay chó sủa, người ngã ngựa đổ mới vừa lòng.
                      
Nhưng mà La Thành đang khóc lóc, La Bân cũng chỉ có vội và dỗ danh, hôn hôn lên môi y: “Nào có. Ai nói ta không yêu ngươi? Không yêu ngươi mà nuôi ngươi thành béo trắng như vậy sao?”
                      
La Thành ôm cổ hắn, không thèm nghe đối phương giải thích, chỉ muốn ôm cổ La Bân, hôn hôn.
                      
“Thật mà, A Bân, cái đám người kia không yêu ta! A Bân, bọn họ không yêu ta đều tại cái đứa bé trong bụng này nè. Từ ngày mang thai, không ai thương ta cả. Tối hôm qua ta cởi hết nằm trên giường dụ dỗ bọn họ, thế mà mấy tên hỗn đản kia cũng không thèm đếm xỉa đến. A Bân, ta khổ sở lắm... Có phải ta mang thai rồi nên xấu xí?  Có phải ta mang thai nên bọn họ ghét bỏ ta không? " 
                      
La Bân nghĩ, ba ba dâm cởi hết, ai mà dám xem, chỉ sợ liếc mắt một cái liền không nhịn được. Nhưng mà cũng khâm phục đám người kia, tiểu tao hóa này đã câu dẫn đến thế mà vẫn còn nhịn nhục được. Lòng kiên nhẫn cũng thật lớn ha.
                      
Nhưng mà, La Bân vẫn không nghĩ tới, thế mà tiểu tao hóa này dám đến công ty của hắn để cầu hoan.
                      
“Ba ba, ngươi hiện tại đang mang thai, dưỡng thân cho tốt mới là quan trọng nhất, cái gì cũng không được làm tổn hại. Không phải chúng ta đã định, trong lúc ngươi mang thai sẽ không quan hệ với ngươi rồi sao?"
                      
“Ta không quan tâm !” La Thành cực kỳ bại hoại hô một tiếng, dùng khuôn mặt nhỏ nhắn áp lên lòng ngực nóng bỏng của nhi tử, cọ cọ. Một bên cọ xát, một bên làm nũng như mèo phát xuân bất mãn oán giận,“Ta biết mà, ngay cả A Bân cũng ghét bỏ ta, chê ta bụng to xấu xí, khó coi, nên không thương ta. A Bân
trước kia ngươi hiểu ta nhất mà. Đáng ghét. Ai cũng ghét bỏ ta vậy ta đi đây.”
                      
La Thành tuy rằng nói nhao nhao ồn ào muốn đi, nhưng là mông vẫn ngồi trên đùi nho tử, cố ý đi trêu chọc cự vật nóng bỏng giữa hai chân hắn.
                      
“Ba ba, ta nào có ghét bỏ ngươi, chẳng qua lần đầu là ngươi mang thai cho tên xú tiểu tử họ Lăng, lần hai lại mang thai cho lão hỗn đản họ Lăng. Khó khăn lắm mới đến phiên ba huynh đệ chúng ta. Không dễ dàng gì mới mang thai con của đại ca. Đứa nhỏ này cũng năm sáu tháng rồi, thêm vài tháng nữa là sinh thôi. Trong giai đoạn này không thể mắc sai lầm nào được" , La Bân cố gắng giảng giải đạo lí nhưng mà lão già này nhất định không nghe, còn trêu chọc đến thân dưới càng thêm khô nóng, lời nói ra của hắn cũng vì vậy mà đục đục trầm khàn. La Bân không biết mình còn có thể nhẫn nại như đám người kia nữa không đây. 
                      
“Ta mặc kệ ” Gặp con thứ hai có chút buông lỏng, ánh mắt nhìn mịn cũng khác đi. Quả nhiên La Bân không giống với mấy tên hỗn đản kia. La Thành vì thế mà lại càng ra sức vặn vẹo. 
                      
“Dù sao ta cũng mặc kệ
A Bân Lần trước lúc mang thai bé con của Lăng Lạc, lão Lăng Hi Thái cầm thú ngày nào cũng thao ta. Nhưng mà cũng đâu có bị xảy thai. Còn có mấy lần tên khốn kiếp ấy muốn thao chết, đem hài từ xóa sạch. Nhưng cũng không làm được. Nên thật sự không có chuyện gì đâu A Bân. Các ngươi mấy tháng nay không thương ta, ta thật sự rất khổ sở...  Mà A Bân,cái này nọ của ngươi cứng quá, chọc ta đau mông rồi nè"
                      
Đáng chết! La Bân thầm mắng một tiếng. Cái lão già này càng ngày càng dâm. Nói mấy câu thì mình đều bị lão trêu đến tâm dương khó nhịn, phía dưới đã trương ngạnh thức tỉnh từ lâu rồi.
                      
“A Bân
!” Lúc này, La Thành móng vuốt lại bắt đầu không thành thật , với vào tây trang của con thứ hai, cách áo sơ mi sờ soạng cơ ngực cường tráng của nhi tử.
                      
La Bân nhíu mày, bắt lấy cái móng vuốt đang sờ loạn, có điểm không vui hỏi:
                      
“Ngươi chưa ăn cơm sao? Bọn họ cũng không quản ngươi à!”
                      
La Thành đỏ mặt cười, dùng chóp mũi cọ vào lòng nhu tử :“Là cái miệng nhỏ phía dưới này đói nè. Ngươi cho nó ăn xúc xích bự đi"


                              

Phụ tử tự hiểu là gì?

Dù đói, dù nghèo, trước khi qua đời, người cha không dặn con điều gì, kể cả việc làm ăn mà chỉ dặn con là ăn ở làm sao có thủy có chung, để được tiếng là “Phụ từ tử hiếu”.10 thg 2, 2015nullHiểu để yêu hơn câu dân ca ví, giặm quê nhà - Công an Nghệ Ancongan.nghean.gov.vn › van-hoa-giao-duc › hieu-de-yeu-hon-cau-dan-ca-...null

Phụ tử có nghĩa là gì?

Phu Tử (chữ Hán:紫孚) là tôn hiệu do các vị đế vương đời sau ban tặng, hoặc dân gian truy tôn những bậc thánh nhân tiền bối có nhiều công trạng với đất nước, tôn hiệu này phổ biến ở khu vực Á Đông thời phong kiến.nullPhu Tử – Wikipedia tiếng Việtvi.wikipedia.org › wiki › Phu_Tửnull