Sau Khi Âm Thầm Kết Hôn Cùng Với Ảnh de Tôi Mang Thai

Một nữ sinh khác nói: "Chắc chắn cậu sẽ ổn thôi, Diệp Thiệu cũng không có nhiều fan nam lắm, nhưng sao cậu không sang mảng idol mà debut hoạt động? Bên kia nhìn mặt là được qua rồi, kiểu gì cậu cũng sẽ đậu." Trình Kha Nhiên ngại ngùng gãi đầu: "Tôi, tôi chỉ muốn diễn thôi." Còn muốn yêu đương cùng Diệp Thiệu.Muốn khoe giấy hôn thú.Muốn tổ chức hôn lễ, chỉ muốn cả thế giới này biết cậu đã có chồng rồi, ai với chả đồ, chỉ muốn làm minh tinh nhỏ sống qua ngày thôi.Sau khi chào tạm biệt hai nữ sinh, lòng dạ của Trình Kha Nhiên lại càng nóng nảy hơn.Một, cậu là fan của Diệp Thiệu.Hai, diễn ứng biến trước mặt nhiều người ư? Nghe đã thấy không khỏe rồi.Kiến thức chuyên môn của Trình Kha Nhiên cực tốt, nhưng nói đến diễn xuất thì không khác gì đống rác cả, cậu sợ bị xấu mặt, suốt ngày phải giữ khư khư hình tượng trước mặt người khác.Càng nghĩ như vậy thì càng cảm thấy mình không làm được.Cậu và Diệp Thiệu là hai loại người hoàn toàn trái ngược nhau.Hắn phóng khoáng, tự tin, Trình Kha Nhiên không hề tự tin, chỉ là tình yêu âm thầm đã thúc đẩy cậu.Nhưng Trình Kha Nhiên không muốn vừa mới ứng tuyển đã bị loại, Diệp Thiệu sẽ cười nhạo cậu không biết tự lượng sức mình mất.Đến sảnh lớn ở trên tầng, Trình Kha Nhiên nhận bảng số báo danh rồi cài lên ngực, cậu là người thứ 1450.Nhìn số thôi đã ngửi thấy mùi không hay rồi.Thật ra lúc đó cậu cũng do dự lâu lắm, chỉ sợ Diệp Thiệu biết cậu diễn tệ.Là do Đồ Lũng không ngừng cổ vũ cậu, nói bình thường cậu diễn vai trai thẳng tốt cực kỳ, vậy nên cậu mới có một tia hy vọng.Cuối cùng cậu cũng không thắng được mong muốn gặp Diệp Thiệu nên mới mò mặt tới.Cả một rừng người, mỗi người chỉ có thời gian là 3 phút, có rất nhiều người còn đang than thở rằng thời gian không đủ để diễn, chỉ có một mình Trình Kha Nhiên nghĩ rằng, tốt quá, chỉ nhục có 3 phút mà thôi.Diệp Thiệu nhờ Cung Trạch Ngọc làm người hướng dẫn cho các khóa huấn luyện trong show, miễn phí, Cung Trạch Ngọc không chịu, đang đòi một cái giá trên trời.Diệp Thiệu nhìn anh ta qua kính chiếu hậu: "Hai người chúng ta có quan hệ như vậy rồi, mày còn đòi số tiền phi lý như vậy à?" Cung Trạch Ngọc hậm hực: "Hai người chúng ta có quan hệ như vậy rồi, mày còn đếch cho tao ngồi ghế phụ nữa là, mày nghiêm túc à?" Diệp Thiệu chạy tới tìm anh nói chuyện hợp tác, anh tung tăng lên xe, ai ngờ lại bị Diệp Thiệu quát xuống xe.Diệp Thiệu nói trên ghế phụ có người rồi, lúc đó Cung Trạch Ngọc còn sợ phát khiếp, phải hỏi lại hắn: "Sao tao lại không thấy người đâu?" Diệp Thiệu cạn lời: "Trình Kha Nhiên đặt chỗ rồi, ghế chuyên dụng." Cung Trạch Ngọc nhìn hắn nửa ngày: "Làm gì có cái bảng nào nói đây là của riêng Trình Kha Nhiên đâu?" Những lời này đã nhắc nhở Diệp Thiệu phải đi làm ngay một chiếc biển báo.Giờ thì Cung Trạch Ngọc phải ngồi ghế sau.Cung Trạch Ngọc soi xét Diệp Thiệu, nhìn kiểu gì cũng thấy sai sai: "Từ từ, mày nghiêm túc thật đó à? Còn giữ chỗ cho cậu ấy nữa, không phải hai người chỉ là quan hệ hợp đồng hôn nhân bình thường thôi sao?" "Ừ, cậu ấy nói ghế phụ này chỉ có cậu ấy được ngồi lên." Bây giờ Diệp Thiệu rất ghét mấy chữ hợp đồng hôn nhân này: "Việc này đâu có tính là vượt rào, hai người kết hôn rồi, ghế phụ để lại cho nửa kia không phải là việc bình thường à?" Một vế thì khẳng định đáp án của bản thân, vế kia thì lại hỏi như muốn người khác tán thành với ý kiến của mình.Cung Trạch Ngọc cảm thấy bây giờ Diệp Thiệu thiếu tự tin: "Đó là vì người ta yêu nhau, người ta sợ vợ giận, ghế phụ mới không dám cho người khác ngồi, mày thì là gì? Thánh mẫu chuyển thế, bác ái vô biên?" "Sợ cậu ấy tức giận, trẻ con đều khó chiều như vậy." Diệp Thiệu tìm được một lý do cực kỳ hợp lý."......" Cung Trạch Ngọc vẫn cảm thấy hơi sai sai, Trình Kha Nhiên tức giận thì Diệp Thiệu sợ cái gì....!Sợ ông của cậu ấy rút vốn? Lý do quá gượng ép, nghe cực kỳ vô nghĩa.Cung Trạch Ngọc: "Nếu suy xét kỹ mà nói, tao thấy...hình như mày rất chiều cậu ấy." "Không." Diệp Thiệu nghĩ đến việc sáng nay của hai người, hắn còn cảm thấy hắn không giống với chính mình như hồi trước nữa: "Chỉ coi là bạn bè bình thường, cậu ấy còn không thích tao tham gia vào sinh hoạt của cậu ấy nữa." "Hmm..." Cung Trạch Ngọc không nói nữa.Diệp Thiệu của bây giờ là đang mắc kẹt trong tình yêu rồi.Giọng của Diệp Thiệu như đang tự giễu: "Lúc trước tao nghĩ cậu ấy theo đuổi mình, trước khi đánh bài lần đó tao còn không chắc chắn người thổ lộ ở Wechat với tao là cậu ấy, nhưng tiếp xúc rồi thì tao có thể chắc chắn được đó là Trình Kha Nhiên." "Tao nói chứ...." Cung Trạch Ngọc không biết khuyên bảo thế nào: "Mày đừng có nhập diễn sâu quá, đây có thể là kịch bản khoai nhất của mày đấy, mình muốn đi giúp người ta lại còn bị họ ghét bỏ, còn sợ người ta tức giận." Diệp Thiệu "......" "Rất khó để nói đây có phải tình yêu hay không." Diệp Thiệu nhanh chóng đáp lại: "Không phải, chỉ là việc cần làm mà thôi." "...." Cmn chứ cứ ngồi nói cần này cần nọ, tao thấy mày là cần vợ.Khi Trình Kha Nhiên phải diễn trước mặt người khác, cậu rất dễ bị bối rối.Thời gian là 3 phút, thí sinh nào lên cũng phải khóc lóc vang trời nổ đất rồi lăn lộn trên sân khấu, Trình Kha Nhiên chỉ nhìn thôi cũng đã run rẩy rồi, chỉ chực chờ chạy trốn.Biệt thự tân hôn của cậu và Diệp Thiệu cũng đã được trang hoàng rồi, rạp chiếu phim ngoài trời cũng đã lắp đặt xong.Nam sinh ngồi bên cạnh Trình Kha Nhiên chạm vào vai của cậu: "Tôi nói chứ, nổi hết cả da gà rồi, cậu thì sao?" Trình Kha Nhiên sờ tay: "Tôi...cũng vậy." Cậu sắp đánh mất ngôn ngữ để bộc lộ cảm xúc xấu hổ của bản thân rồi.Cuối cùng sau một đợt phỏng vấn, ở trong sảnh không còn đến 100 người, nhưng chỉ còn 4 suất nữa là hết rồi, Trình Kha Nhiên thấy người khác hào hứng chạy đua như vậy, cảm thấy mình sẽ không diễn được.Cậu chàng kia lại nói: "Tôi chỉ không muốn làm cái kịch bản kia thôi." "Cái nào?" Trình Kha Nhiên hỏi.

Nam sinh nghịch nghịch vành tai của mình: "Nhìn người mình yêu nhất ở bên cạnh một người khác, cậu sẽ làm thế nào?" Trình Kha Nhiên nhớ lại mấy người trước thì sởn da gà: "Còn có cách nào khác không, lúc nãy tôi thấy mọi người khóc ghê lắm." Nam sinh kia lại nói: "Cậu nghĩ lại xem, chỉ có 3 phút, không có chút đạo cụ nào xung quanh, chỉ dùng khuôn mặt của bản thân để diễn, rất nhiều người không chịu được áp lực đứng dưới máy quay.Nghe thì có vẻ dễ dàng, nhưng những người diễn như vậy đều sẽ bị loại." Trình Kha Nhiên giật mình nhận ra: "Tôi hiểu rồi, có phải vì quá đơn giản, cho nên 1000 bài mà ai cũng sẽ diễn như nhau thì sẽ không có gì đặc sắc phải không?" "Có thể hiểu là như vậy, diễn như vậy sẽ hơi thiếu hồn, hơn nữa sau này tổ hậu kỳ còn cắt ghép chỉnh sửa, chỉ sợ làm trò cười cho thiên hạ." Trình Kha Nhiên: "....." Đây mới là kết quả tồi tệ nhất đúng không? Hai người bắt đầu ngồi cầu nguyện để không bị trúng đề này.Đến lượt Trình Kha Nhiên phải lên diễn, cậu bốc trúng tờ đề đã khiến 100% thí sinh bị đào thải.Mia đứng ở một bên nhìn, từ đầu buổi cô đã chú tới Trình Kha Nhiên, là một cậu bé rất ít nói, người hơi gầy.Nhan sắc thì có thể nói là nhỉnh hơn một chút so với khi Diệp Thiệu đang ở thời kỳ đỉnh cao.Dù sao cô cũng ưng kiểu mặt này nhất.Đầu óc Diệp Thiệu đúng là bị nhúng nước rồi, cậu nhóc tốt như thế còn không muốn ký hợp đồng trước, giờ để kiểu hình này vào tiết mục phát sóng trực tiếp mà chưa từng huấn luyện qua, chương trình này còn không có kịch bản, sẽ rất dễ bị bôi đen.Nếu kỹ thuật diễn không tốt, khán giả xem sẽ biết ngay lập tức.Vì bị cậu bạn kia nói cho biết đây là một đề tài khó, khiến cho Trình Kha Nhiên vốn nghĩ đây là chuyện đơn giản giờ lại không thể nghĩ như vậy nữa.Cậu đọc được tờ đề, đứng ở ngay giữa đám đông, mắt to mắt nhỏ sửng sốt nhìn giám khảo trong khoảng 30 giây.Người mình yêu nhất ở bên cạnh người khác à? Sẽ có cảm giác gì nhỉ? Cậu đâu biết đâu, cậu đã kết hôn cùng Diệp Thiệu rồi! Siêu hạnh phúc! Trình Kha Nhiên chỉ cần nghĩ như vậy đã quên mất rằng bản thân còn đang đứng trên sân khấu, bật cười ra tiếng.Cả hội trường: "......." Trình Kha Nhiên xấu hổ che miệng lại, cậu ngẩng đầu lên thì thấy Diệp Thiệu đang ôm bả vai Cung Trạch Ngọc, hai người vừa cười vừa nói đi tới hướng này.Cung Trạch Ngọc tức giận đẩy Diệp Thiệu: "Mày chỉ cao hơn tao 1cm thôi, ngày nào cũng đè vai bố mày như thế, thảo nào từ bé đến giờ lúc nào bố cũng lùn hơn mày 1cm!" "Lớn lên cao giống như tao khó tìm đối tượng lắm, tao là vì tốt cho mày."Diệp Thiệu cười tránh ra.Trình Kha Nhiên chưa từng tiếp xúc thân mật với Diệp Thiệu như vậy, cũng chưa bao giờ thây hắn cười vui vẻ với mình như thế, quả nhiên Cung Trạch Ngọc chính là ánh trăng sáng* trong lòng hắn...!(*)Bạch nguyệt quang: Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng) và chu sa chí (nốt ruồi son) là 2 hình ảnh xuất hiện trong tiểu thuyết "Hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng" của tác giả Trương Ái Linh.Theo ngôn ngữ mạng Trung Quốc, bạch nguyệt quang chỉ người mình ái mộ nhưng không được ở bên.Chua xót, ghen ghét và khổ sở lại nảy ra trong lòng.Giống như bị phản bội, thật ra là không phải, nhưng bản thân lại không cam lòng, cuối cùng cũng chỉ biết chấp nhận sự thật.Vốn Diệp Thiệu cũng không thuộc về cậu.Kết hôn với Diệp Thiệu là do ông cậu tranh thủ cướp được cơ hội, người tham lam quá cũng chỉ rước lại đau khổ, Trình Kha Nhiên nhanh chóng xây dựng tâm lý thật tốt, nhất định cậu sẽ không thể để Diệp Thiệu nhận ra bản thân đang thầm khổ sở.Bản thân mình lừa gạt người khác còn muốn giả vờ đáng thương để được thương hại, đây không phải ý định của cậu.Trình Kha Nhiên cố gắng lấy lại tâm trạng, đến khi ngẩng đầu nhìn Diệp Thiệu, trong mắt cậu lấy lại sự kiêu ngạo nên có.Sau đó Trình Kha Nhiên liếc mắt sang chỗ khác.Giám khảo nói tốt.Ba phút kết thúc.Những người đứng gần Trình Kha Nhiên cũng sửng sốt hết 3 phút, từ góc của họ cũng chỉ thấy Trình Kha Nhiên xoay xoay đầu.Sau đó giám khảo nói Trình Kha Nhiên qua rồi.Tất cả mọi người nói chương trình không công bằng, như vậy chắc chắn là có hậu thuẫn gì rồi, bọn họ nói chỉ xét vào kỹ thuật diễn chứ đâu phải nhìn mặt?? Cậu bạn kia đột nhiên vỗ lưng Trình Kha Nhiên: "Được lắm đó anh em!" Trình Kha Nhiên ngượng ngùng mỉm cười.Thật ra đến bây giờ cậu còn chưa phản ứng lại bản thân vừa qua một vòng, cậu chỉ biết bây giờ Diệp Thiệu đang nhìn cậu, Cung Trạch Ngọc cũng đang nhìn cậu.Chẳng lẽ hai người kia đang phân tích mình có thích Diệp Thiệu hay không? Trình Kha Nhiên sợ tâm tư của mình bị Cung Trạch Ngọc nhìn thấu, chỉ cảm thấy bản thân sắp tèo rồi.Cậu bạn kia hỏi Trình Kha Nhiên có muốn trao đổi phương thức liên lạc không, còn nói mình tên là Kim Nghi Nhân, Trình Kha Nhiên cũng vội vàng đồng ý.Nhìn như kiểu: "Tôi đang giao lưu, thật sự rất bận." vậy.Cung Trạch Ngọc ở dưới khán đài còn đang bất ngờ: "Đệt mọe, kia có phải Trình Kha Nhiên không?" "Ừ, đi thôi." Diệp Thiệu kéo Cung Trạch Ngọc vào phòng.Cung Trạch Ngọc: "Mày đến còn chưa nhìn qua thí sinh đã về văn phòng thì mày đến làm gì?" "Đừng đứng ở đây nữa, lát nữa bị bọn họ phát hiện đấy, biết đâu trong đó lại có fans của mày thì không đi nổi đâu." Diệp Thiệu thúc giục nói.Cung Trạch Ngọc chế giễu: "Mày sợ bị đi theo chứ gì? Có ai là không biết mày sợ nhất là việc ra cửa gặp được fans đâu." Hai người cứ như vậy mà đi ra khỏi sảnh.Cung Trạch Ngọc biết, Diệp Thiệu cố ý canh thời gian Trình Kha Nhiên phỏng vấn mới xuất hiện ở đây, còn giả vờ bình tĩnh.Trình Kha Nhiên không muốn về, cậu muốn xem Diệp Thiệu đang đi đâu, cậu đi đi lại lại quanh sảnh công ty, đến tận khi cậu bạn kia cũng được xét qua.Bây giờ Trình Kha Nhiên mới để ý tới tên của đối phương là Kim Nghi Nhân, nghe giống như mấy Qúy Phi thời cổ đại.Cậu bạn kia thấy Trình Kha Nhiên vẫn chưa đi thì mời cậu đi đến chỗ nào gần đây để ăn cơm, chúc mừng hai người đã lọt qua vòng đầu.Trình Kha Nhiên chỉ nghĩ: Ăn cơm ở gần đây à? Đồng ý! Hai người cũng rời đi.Diệp Thiệu kéo theo Cung Trạch Ngọc và Mia đến văn phòng mở họp, lúc nhìn thời gian cũng vừa đến giờ ăn cơm tối.Vừa rồi lúc gặp Trình Kha Nhiên ở dưới tầng hai người còn nhìn nhau, giờ mà làm như không thấy thì quá vô ý, cho nên nói hắn tiện đường ăn cùng cậu một bữa cơm là chuyện bình thường.Mia còn đang ở một bên hùng hồn phát biểu, Diệp Thiệu cầm di động giấu dưới bàn định nhắn tin với Trình Kha Nhiên.Ai ngờ lại nhìn thấy Trình Kha Nhiên vừa post lên một bài đăng mới.Trình Kha Nhiên và một cậu nhóc trông cũng không tệ lắm chụp với nhau, hai người còn kề vai sát cánh.Trình Kha Nhiên: Chúc mừng lọt vòng đầu cùng với Nghi quý phi, uống rượu chúc mừng cùng với siêu sao tương lai ha! Định vị là ở nhà hàng đối diện với Duệ Kỳ.Diệp Thiệu nghĩ thầm, Trình Kha Nhiên còn chưa đi về nhà.Còn uống cả rượu.Mà Quý Phi này là ai? Ngay sau đó Diệp Thiệu đọc được bình luận của ông Trình Kha Nhiên.Ông Trình: Nhiên Nhiên lại có đối tượng kết hôn mới à? Diệp Thiệu:.....Nếu chế độ một chồng nhiều chồng hợp phát, có phải Trình Kha Nhiên muốn gói mang về cả giới giải trí này không? Trình Kha Nhiên trả lời: Không phải đâu ông ơi! Đây là bạn mới của con đó! Trình Kha Nhiên trả lời xong thì trái tim cũng đập như đánh trống, post này là cậu cố ý đăng để Diệp Thiệu nhìn thấy.Biết là đối phương sẽ không để ý đến, nhưng cậu vẫn muốn post lên một bài.Đây là cảm giác muốn chứng tỏ bản thân tồn tại trong truyền thuyết hả? Nhưng ngay sau đó Diệp Thiệu đã nhắn tin cho cậu.Diệp Thiệu: Chúc mừng cậu, tôi thấy trong danh sách qua vòng có cậu.Diệp Thiệu: Đang ăn cơm ở chỗ đối diện à? Diệp Thiệu: Uống rượu đúng không? Chút nữa tôi qua đón cậu.Giọng điệu không cho phép từ chối.Tác giả có lời muốn nói: Trình Kha Nhiên: Hê, chồng mình đến đón mình kìa, ha ha ha ha hô hô hô aaaa chồng tốt quá đi!!!!! Diệp Thiệu: Người chưa cả debut có thể so cùng với ảnh đế sao? Kim Nghi Nhân: Mị đã làm gì đâu?????.



Page 2

Trình Kha Nhiên kích động đến nỗi nói năng lộn xộn.Kim Nghi Nhân ngồi đối diện vẫn điên cuồng gắp thịt nướng: "Tôi nói chứ, giờ mình phải ăn cho thật đã đi, chỉ sợ sau này không có cái mà bỏ vào mồm đâu." "Vì sao?" Nghe cứ như bữa ăn cuối cùng thế.Kim Nghi Nhân cầm chiếc đũa lên múa thành một đường cong hình chữ S: "Cậu nghĩ đi, nhỡ sau này nổi lên một tí sẽ phải thường xuyên đứng đối diện với ống kính, kiểu gì cũng phải quản lý dáng người rất khắt khe, khi đó muốn ăn cũng chẳng được.Nói xong thấy Trình Kha Nhiên không phản ứng gì, Kim Nghi Nhân ngẩng đầu lên thì thấy người đối diện cười tươi như hoa."Sao cậu không ăn đi?" Kim Nghi Nhân hỏi.Trình Kha Nhiên nói: "Bây giờ tôi phải quản lý dáng người rồi." "Sao? Có thông tin nội bộ gì à?" "Không phải, tí nữa nam thần của tôi sẽ đến đón tôi." Trình Kha Nhiên ngượng ngùng.Kim Nghi Nhân gắp thịt cho cậu: "Giowf cứ ăn đi, cũng không béo luôn được đâu, sống là phải biết hưởng thụ." Trình Kha Nhiên cầm di động không buông tay, cậu còn nhìn thấy Diệp Thiệu trực tiếp bình luận trả lời ông nội cậu ở bài đăng.Diệp Thiệu nói: Ông nội, tình cảm của con với Nhiên Nhiên rất tốt, đây là bạn mới quen của em ấy, tên là Kim Nghi Nhân.Trình Kha Nhiên nghĩ, Diệp Thiệu gan dạ quá thể, không sợ bạn bè của cậu nhìn thấy bình luận sao? Cuộc hôn nhân này sẽ bị bại lộ trong chớp mắt.Diệp Thiệu ở bên kia còn đang nhìn lý lịch của Kim Nghi Nhân, không hề đáng lo.Mia chỉ vào ảnh chụp nói: "Cậu Kim Nghi Nhân này cũng không tồi." Diệp Thiệu đặt điện thoại lên bàn: "Cũng như vậy." Mia muốn vả chết hắn: "Cái gì cũng như vậy." Diệp Thiệu: "Là cái ý kia đấy." "Cậu nói Trình Kha Nhiên cũng chỉ như vậy, Kim Nghi Nhân cũng như thế, giờ cậu phát biểu bằng lương tâm cho tôi nghe, hai người này thuộc hàng chất lượng cao đúng không?" Mia chất vấn hắn.Diệp Thiệu không nói lời nào.Mia biết hắn đang chột dạ, lại nói thêm: "Người có khả năng cũng chẳng có bao nhiêu, giờ cậu cứ nói đi, hay là chúng ta không sản xuất tiết mục này nữa, cậu thông báo tiêu chuẩn tuyển vợ của cậu luôn được không?" Cung Trạch Ngọc khoanh tay nói: "Mia, chị cứ kệ nó đi, nó đang ghen ăn tức ở, nói chuyện không thành thật đâu." Chắc đang hận mình không thể biến thành Kim Nghi Nhân đúng không? Diệp Thiệu: 10 phút nữa tôi qua.Trình Kha Nhiên: 15 phút nhé, anh chờ tôi ở bãi đỗ xe là được rồi.Diệp Thiệu là chủ của Duệ Kỳ, nếu bị Kim Nghi Nhân nhìn thấy hai người họ lôi lôi kéo kéo, có thể sẽ không tốt cho Diệp Thiệu lắm.Tuy rằng bản thân cậu không để ý tới những lời đồn đãi bên ngoài cho lắm, nhưng không thể chỉ giúp hắn về mặt tài chính rồi lại làm hỏng thanh danh của Diệp Thiệu được.Diệp Thiệu nghĩ thầm, Trình Kha Nhiên đang sợ đối tượng kết hôn mới sẽ gặp phải chính cung là mình.Cơm nước xong xuôi cùng với Kim Nghi Nhân, đối phương cứ khăng khăng phải mời khách khiến Trình Kha Nhiên rất ngại, cậu muốn cưa đôi tiền với Kim Nghi Nhân nhưng lại bị từ chối, cậu ta nói Trình Kha Nhiên tiết kiệm tiền đi, những tiết mục sau còn mua quần áo đẹp mà mặc.Trình Kha nhiên "???" Dù sao những người tới phỏng vấn hôm này đều cố gắng mặc hết những bộ đồ đẹp nhất trong tủ của mình mà đi, nhưng Trình Kha Nhiên lại ăn mặc cực kỳ đơn giản, không đồ hiệu cũng không theo trend, cả người chỉ có một thân khí chất có từ bản năng mà được chú ý tới.Hẳn là nhà cửa cũng không khá giả gì.Hơn nữa đến khi trả tiền Trình Kha Nhiên còn rút thẻ ngân hàng ra, Kim Nghi Nhân lại nghĩ đó là học phí của cậu nên vội vàng ngăn lại.Trình Kha Nhiên vẫn còn không biết mình bị bạn mới cho vào danh sách cần phải đặc biệt giúp đỡ.Đến khi hai người tách ra Trình Kha Nhiên cũng khăng khăng không cho Kim Nghi Nhân tiễn cậu, nói bản thân phải ra bãi đỗ xe tìm người.Kim Nghi Nhân vừa mới lấy bằng lái xe: "Có phải cậu sợ ngồi xe tôi không? Tuy rằng đây là lần đầu tiên tôi lái ở nội thành nhưng..." "Không phải đâu, tôi có bạn đang ở chỗ kia chờ." Trình Kha Nhiên gấp gáp muốn tìm Diệp Thiệu.Kim Nghi Nhân nhìn bãi đỗ xe mà cậu chỉ, không phải chỗ người bình thường có thể đậu.Chắc Trình Kha Nhiên đang nói tới bãi đỗ xe ở gần trạm giao thông công cộng gần đây, cậu ấy không muốn mình biết cậu ấy phải ngồi xe buýt về nhà.Kim Nghi Nhân cũng rất biết cách tế nhị, cậu ta rời đi, vẫy vẫy tay về phía Trình Kha Nhiên: "Gặp lại ở chương trình nhé." "Ừ." Trình Kha Nhiên cũng vẫy tay.Trình Kha Nhiên mỉm cười đi đến xe Diệp Thiệu, vừa vào xe đã đổi thành mặt lạnh đầy xa cách.

Diệp Thiệu cũng không hỏi Trình Kha Nhiên muốn đi chỗ nào, im lặng khởi động xe, hai người không nói với nhau câu nào.Sau đó Trình Kha Nhiên nghe thấy Diệp Thiệu nói: "Cậu rất thích cậu ta à?" Trình Kha Nhiên buồn bực: "Không có chuyện đó đâu.Hôm nay mới quen mà." "Bạn bè bình thường?" Diệp Thiệu lại hỏi."Ừ, anh đừng suy nghĩ nhiều." Trình Kha Nhiên hấp tấp giải thích: "Tôi, tôi không thích con trai, tôi và Đồ Lũng cũng thân như vậy." Diệp Thiệu cảm thấy Trình Kha Nhiên đang tức giận, cứ đối mặt với mình là tính cách lại thất thường như vậy: "Ồ, vậy đến lúc cậu gặp tôi thì lại lạnh mặt như vậy à? Tôi đã nghĩ là tôi với những cậu bạn nam khác của cậu không giống nhau sao? Hay là nói, hai người chúng ta còn không tính là bạn bè bình thường?" Trình Kha Nhiên: Khôn quá hóa dại.Cố quá lại thành quá cố.Diễn quá đà rồi.Đời này không được diễn vở kịch uyên ương với Diệp Thiệu, nhưng ít nhất có thể diễn bạn bè với anh ấy đã là tốt lắm rồi, vậy mà lại bị hiểu nhầm rằng bản thân còn không muốn làm bạn bè với người ta.Trình Kha Nhiên âm thầm nhéo đùi mình: "Không phải vậy đâu...Chúng ta là quan hệ cách mạng hữu nghị, anh giúp tôi, tôi giúp anh, quan hệ tốt hơn ai hết." Nói xong câu này thì mặt cậu cũng đỏ ửng, quay đầu ra ngoài cửa sổ ngắm cảnh, không dám nhìn biểu cảm của Diệp Thiệu.Diệp Thiệu hơi cong môi, hình như nhóc con này cũng không...ghét mình đến thế nhỉ? Thực ra hắn đã cố tình tấn công Trình Kha Nhiên trong lúc cậu không phòng bị gì.Có thể lúc đầu Trình Kha Nhiên không thích mối quan hệ giữa hai người nên thái độ mới lạnh nhạt như vậy, nhưng cậu ấy cũng là người hiền lành, cũng không phải cố ý ghét bỏ mình nên mới vậy, chỉ cần giao lưu với cậu ấy nhiều hơn một chút, sau này cũng có thể....ở chung vui vẻ.Vì thế Diệp Thiệu lái xe đi về căn nhà tân hôn của hai người.Trình Kha Nhiên trơ mắt nhìn hướng xe đi cách trường học càng ngày càng xa, phòng tân hôn lại càng ngày càng gần, vừa chờ mong vừa thắc mắc hỏi: "Có phải đi nhầm đường rồi không?" "Hôm nay là cuối tuần, chắc trường các cậu không kiểm tra đúng không? Sáng mai tôi đưa cậu đến trường." Diệp Thiệu nói.Trình Kha Nhiên cong khóe miệng, hàng lông mày cũng như muốn mang theo ý cười, nhưng cậu không dám trả lời luôn, kẻo Diệp Thiệu lại nghe ra cậu đang cười.Hẳn một lúc sau Diệp Thiệu mới nghe thấy Trình Kha Nhiên cà lơ phất phơ nói: "Như vậy sẽ phiền anh phải dậy sớm, tôi ngại lắm." "Không sao, theo pháp luật thì cậu là bạn đời của tôi, còn nếu muốn nói về quan hệ, cậu cũng coi như là vợ tôi." Nói xong, Diệp Thiệu liếc nhìn vành tai Trình Kha Nhiên.Vành tai cậu đỏ bừng lên theo tốc độ ánh sáng.Trình Kha Nhiên không dám quay đầu lại nhìn.A A A A A!!!!!!!!!!!!! MÌNH! LÀ! VỢ! CỦA! ANH! ẤY!!!! ĐỆT MỢ!!! Mình là vợ của anh ấy hô hô hô hô!!!! Ngón chân Trình Kha Nhiên cũng muốn nhảy nhót vì vui sướng, nếu không có đai an toàn đang giữ người, sợ rằng cậu còn muốn nhảy từ cửa sổ xe đi ra.Diệp Thiệu nhìn thấy Trình Kha Nhiên vừa thẹn lại bực quay đầu nhìn hắn: "Anh nói vớ vẩn gì đó...Sao anh không phải là vợ tôi?" "Tôi cao hơn cậu." Diệp Thiệu nói xong thì hếch mặt, làm bộ "tôi xem cậu làm gì được tôi".Trình Kha Nhiên hiểu vì sao năm đó ở trường cấp 3 đều gọi Diệp Thiệu là Hỗn Thế Ma Vương rồi, người này muốn chọc giận ai đều...dễ như trở bàn tay.Đáng tiếc, cậu lại không giận hắn tí nào.Diệp Thiệu dùng phép khích tướng, lại vô tình trở thành tư liệu sống cho việc nằm mơ của Trình Kha Nhiên đến già.Diệp Thiệu lại nghĩ Trình Kha Nhiên tức đến không nói nên lời, hơi hoang mang hỏi: "Này, cậu tức thật hả?" Trình Kha Nhiên vội vàng ngẩng đầu: "Đâu, đâu có đâu, tôi không thấy đó là chuyện gì to tát cả." "Vậy cậu đang xấu hổ."Diệp Thiệu chắc chắn.Trình Kha Nhiên gian nan mà mở miệng, "Tôi, tôi chỉ không có da mặt dày như anh thôi...Xấu hổ gì mà xấu hổ." Vậy mà lại có một ngày dám nói Diệp Thiệu là da mặt dày, quan hệ bạn bè này tiến triển tốt thật.Diệp Thiệu lại cười ra tiếng: "Sao lại thành ra thế này, không phải hồi đó người ta nói cậu là Diệp Thiệu thứ hai của Thập Thất sao? Tính cách của chúng ta lại trái ngược nhau thế này." Trình Kha Nhiên cố ý tỏ ra không phục nói: "Chứng minh rằng tôi tốt hơn anh một chút, dù sao người khác cũng chỉ nói bừa thôi, anh lại không quen biết gì tôi, sao lại nghĩ tôi với anh giống nhau được, tôi cũng không phải người thừa kế." Diệp Thiệu: "Cũng phải, hồi đó tốt nghiệp có nghe người khác nói về cậu, nói rằng cậu giống như tôi thì cảm thấy rất đáng ghét, người như tôi ấy...Nhưng giờ biết được cậu với tôi không hề giống nhau chút nào." "....." Trong nháy mắt, Trình Kha Nhiên nghĩ tới 7749 các trường hợp khác nhau, ý của Diệp Thiệu là gì? Anh ấy không thích chính bản thân mình sao? Hay là nói tính cách thật của mình có sức hấp dẫn với anh ấy hơn? Tin tức quan trọng nhất chính là...Anh ấy không ghét mình? Trình Kha Nhiên nhìn chằm chằm vào đuôi xe đi đằng trước giống như đang thần người ra: "Ừm...vậy có nghĩa là anh không ghét tôi đúng không? Trước đây tôi còn nghĩ vì gặp khó khăn mà anh bị bắt kết hôn cùng với tôi nên rất khó xử." "Việc này thì có gì khó xử đâu.Nếu có thì phải nói tới cậu, nhà thì phải chi tiền ra, đã vậy lại kết hôn cùng đàn ông, nhiều lúc tôi cũng muốn tâm sự với cậu vài câu, an ủi cậu một chút, dù sao tôi vừa được lợi lại không mất mát gì." Diệp Thiệu chân thành nói với cậu.Trình Kha Nhiên nghĩ, em là kẻ lừa tình đó.Không lừa nổi tình yêu thì lừa tình anh em của Diệp Thiệu, nếu có thể thì cố gắng duy trì mối quan hệ hòa hợp với hắn như vậy, thi thoảng tâm sự, có thể chửi nhau mặt dày...!Đáng tiếc là Diệp Thiệu lớn tuổi hơn cậu một chút, nếu như hai người là bạn học, cậu có thể ở chung rồi đi ăn cơm với đối phương như anh em bạn bè, cũng không cần phải cẩn thận như bây giờ, chẳng khác nào đi tìm đường cứu nước.Nhưng nếu như vậy, chẳng lo sau khi ly hôn với Diệp Thiệu sẽ bị ghét bỏ, có thể làm bạn bè mà đối phương tin tưởng thì cậu cũng rất thỏa mãn.Thi thoảng làm nũng, dù sao trai thẳng cũng chẳng nhìn ra.Tâm trạng Trình Kha Nhiên rất tốt, cậu sờ sờ bụng, Diệp Thiệu thính tai: "Sao vậy? Ăn không no hả?" Trình Kha Nhiên xấu hổ lắc đầu, "Ăn no rồi." "Tôi vẫn chưa ăn cơm tối, chút nữa về tới nơi ăn với tôi một lúc." Diệp Thiệu nói.Trình Kha Nhiên sắp khóc rồi, đường lên thiên đường nhanh quá đi, quá sướng! Giongj nói cậu lại vẫn bình tĩnh: "Được." Đến khi về tới nhà đã là 10 giờ tối, Trình Kha Nhiên còn tưởng đối phương sẽ gọi cơm hộp, ai ngờ Diệp Thiệu lấy từ trong cốp xe rất nhiều túi đồ ăn.Thấy Trình Kha Nhiên còn ngạc nhiên, Diệp Thiệu nói: "Lúc chờ cậu 15 phút ở bãi đỗ xe tôi tiện ra siêu thị mua." Trình Kha Nhiên "......" Sao lại cảm thấy anh ấy đang nhắc khéo mình đã tính toán thêm 5 phút chờ đợi thế nhỉ? Ảo giác rồi.Cốp xe Diệp Thiệu còn rất nhiều túi to túi nhỏ, Trình Kha Nhiên muốn ra bê giúp, nhưng Diệp Thiệu lại nói: "Cậu không cần lấy đâu, tôi xong rồi." Trình Kha Nhiên "......" Bản thân chẳng khác gì phế vật, nhìn Diệp Thiệu lấy đồ cũng không chịu nhanh nhẹn ra giúp, nếu đây mà là Đỗ Lũng, kiểu gì cũng bị nó nói mình không phải đàn ông.Diệp Thiệu đối xử với bạn bè tốt thật đấy.Cung Trạch Ngọc hay đi với anh ấy có phải cũng được đối xử tốt như vậy không? Cung Trạch Ngọc tốt số ghê....!Đến tận khi Diệp Thiệu tự mình xuống bếp nấu cơm, Trình Kha Nhiên mới sợ đến đờ người: "Anh định nấu cơm à?" Diệp Thiệu làm xong một mâm cơm bưng lên bàn: "Ăn tạm thôi, lúc đi du học không ăn quen cơm ngoài tiệm, học nấu một chút." Trình Kha Nhiên gắp một miếng, không biết có phải Diệp Thiệu đã cho bùa ngải gì không, cậu cảm thấy đây là mỹ vị nhân gian.Diệp Thiệu hơi chờ mong hỏi cậu: "Thấy thế nào?" Trình Kha Nhiên gật gật đầu: "Rất được." Diệp Thiệu: Đúng là con nhà có điều kiện, cơm canh đạm bạc không thể lọt vào mắt.Diệp Thiệu mở bình rượu vang đỏ: "Chúc mừng cậu hôm nay đã qua vòng đầu." Trình Kha Nhiên nhìn ly rượu, hơi tò mò hỏi: "Việc tôi được qua...anh không giúp gì đó chứ?" Diệp Thiệu đang rót rượu sửng sốt: "Không hề có chuyện đó." Không chỉ không giúp, tôi còn dập tắt luôn cơ hội debut nhanh nhất để trở nên nổi tiếng của cậu rồi cơ.Tác giả có lời muốn nói: Trình Kha Nhiên: Đừng giúp tôi, tôi muốn dùng thực lực để nói chuyện, không muốn anh trở thành đá kê chân của tôi.Diệp Thiệu: Ừ, người trẻ tuổi cần mài dũa nhiều, tôi là chướng ngại vật..



Page 3

Trình Kha Nhiên mất tự nhiên ho khan: "Vậy thì tốt rồi, tôi muốn bước từng bước một, làm tới nơi tới chốn..." Nổi chậm chậm một tí.Huấn luyện ở Duệ Kỳ lâu một chút, thời gian được gặp Diệp Thiệu lại nhiều hơn một ngày.Ngày nào cũng trong tình trạng "ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy", đến lúc đó chắc Diệp Thiệu cũng ngại nói đến việc ly hôn nhỉ.Diệp Thiệu thầm nghĩ, tốt quá, cứ từ từ mà đi, hắn cảm thấy Trình Kha Nhiên rất thú vị, giống như một miếng ngọc thô chưa trải sự đời, là mảnh đá quý trong veo từ ngoài vào trong.Nếu có cơ hội được sờ vào, chắc chắn sẽ yêu thích đến không thể buông tay.Trình Kha Nhiên không biết nhãn hiệu rượu mà Diệp Thiệu mang ra là loại nào, cậu chỉ thấy uống rất ngon, 20 năm qua cậu còn chưa động vào giọt rượu nào, vậy mà từ lúc cưới Diệp Thiệu đến giờ lại thường xuyên uống, tửu lượng như được rèn luyện vậy.Trình Kha Nhiên rất vui, vui không phải vì được qua vòng tuyển chọn, mà vui vì sau khi qua còn được Diệp Thiệu chúc mừng.Người lọt qua nhiều như vậy, có thể được Diệp Thiệu chúc mừng cũng chỉ có mình cậu thôi.Cậu cũng không ôm hy vọng nhiều gì vào ngày hôm nay, cũng chỉ có ham muốn thử một chút nên mới mò mặt đến, nhưng nếu lúc đó cậu mà biết Diệp Thiệu sẽ chúc mừng mình, có phải đứng 30 phút trên sân khấu cậu cũng đứng.Diệp Thiệu dặn dò Trình Kha Nhiên: "Đừng mê uống rượu quá." Trình Kha Nhiên thầm nghĩ anh xem thường ai chứ, em mê rượu à? Cậu lắc đầu: Không sao, nồng độ cồn này tôi uống được." Tửu lương mạnh lắm nha.Rõ ràng hai người chỉ ăn một bữa tối rất giản dị, nhưng họ lại có cảm giác đang ăn dưới ánh nến ở một nhà hàng cao cấp vậy.Trình Kha Nhiên càng uống càng hăng, một lúc sau cậu gần như không mở nổi mắt nữa, cảm thấy người hơi lâng lâng.Diệp Thiệu vẫn còn muốn tâm sự với Trình Kha Nhiên về chuyện cấp 3 vài câu để kéo gần khoảng cách giữa hai người, không ngờ chỉ nghe được Trình Kha Nhiên nói muốn vào nhà vệ sinh.Diệp Thiệu muốn đỡ cậu đi nhưng lại bị Trình Kha Nhiên mắng: "Anh coi thường ai đó? Đừng đỡ tôi." Diệp Thiệu về lại chỗ cũ, nhưng Trình Kha Nhiên lại một đi không trở về, 20 phút rồi vẫn chưa ra khỏi nhà vệ sinh.Diệp Thiệu thật sự lo lắng, hắn đi thằng vào nhà vệ sinh mà không gõ cửa, đi vào mới thấy Trình Kha Nhiên đã ôm bồn cầu ngủ rồi.Diệu Thiệu:.....May mà là bồn cầu mới.Hắn không nâng người gọi dậy luôn, thay vào đó, trai thẳng Diệp Thiệu còn phải chụp trộm Trình Kha Nhiên một tấm mới chịu được.Diệp Thiệu gửi cho Cung Trạch Ngọc: Đáng yêu không? Cung Trạch Ngọc: Vệ sinh nhà mày đó à? Định chuốc say người ta làm gì đấy? Cung Trạch Ngọc: Sắp chuẩn bị cho đêm tân hôn à? Diệp Thiệu đỡ người đi lên giường.Diệp Thiệu: Đừng có trêu tao, tao chỉ thấy bản thân mình ở bên ngoài một mình đã lâu như thế rồi, đột nhiên có người ở chung một nhà, thấy rất ấm lòng, mày đừng có đập nát sự dịu dàng trong lòng tao đi.Cung Trạch Ngọc: Vậy tao đến nhà mày ở cùng nhé? Ấm lòng chưa? Diệp Thiệu: Bố mày nói là, đừng có đập nát sự dịu dàng trong lòng tao.Cung Trạch Ngọc: Cung Trạch Ngọc: Thà làm bạn với chó còn hơn.Cung Trạch Ngọc: Tao thấy mày rất trọng sắc nhé, thấy Trình Kha Nhiên đẹp thì vứt luôn nhãn hiệu trai thẳng sang một bên à? Cung Trạch Ngọc: Không đúng, có khi từ đầu mày đã chẳng phải trai thẳng rồi.Diệp Thiệu: Có phải mày có ý gì với Trình Kha Nhiên không? Tao thấy cả thế giới này có mỗi mình mày phản đối chuyện kết hôn của hai người bọn tao.Cung Trạch Ngọc: Đó là chỉ có một mình tao hiểu được mày, nếu mày biết thêm nhiều người nữa, mày sẽ phát hiện cả thế giới này đều cảm thấy mày có vấn đề.Diệp Thiệu: Không sao hết, cậu ấy thấy tao bình thường là được rồi.Nhưng Trình Kha Nhiên không hề cảm thấy Diệp Thiệu bình thường.Đêm qua đi ngủ như thế nào không biết, buổi sáng lại bị Diệp Thiệu vội vội vàng vàng đánh thức, đối phương nói cậu muộn học rồi, Trình Kha Nhiên nhìn đồng hồ mới có 6 giờ sáng.Thời nay có sinh viên nào 6 giờ sáng sớm rời giường chuẩn bị đi học không? Từ rửa mặt cho đến khi ăn sáng rồi lại đến trường học, Trình Kha Nhiên vẫn không tỉnh táo lại được.Đến tận khi ngồi trong phòng học cậu còn nghĩ, nhà tân hôn của Diệp Thiệu quá xa trường, nếu cậu được ngủ ở ký túc xá thì đã không phải dậy sớm như vậy.Ngọn lửa tình yêu này lại bị dập tắt dễ dàng.Đồ Lũng ngồi bên cạnh Trình Kha Nhiên đẩy đẩy bả vai cậu, cười hềnh hệch: "Sao trông mày như con quỷ thế này, có phải đêm qua làm gì bậy bạ hỏng luôn người rồi không?" "Phải nói là sáng nay bị quấy rối đến hỏng người rồi." Trình Kha Nhiên dụi mắt lấy điện thoại ra: "Úi!!" Thầy giáo đi xuống khỏi bục giảng, hỏi cậu: "Trình Kha Nhiên, em thấy thầy giảng sai à?" Trình Kha Nhiên lấy sách giáo khoa che điện thoại lại, lắc đầu: "Không phải đâu thầy, lúc nãy em còn bị tắc ở vài chỗ, giờ mới được khai sáng." Thầy giáo vừa lòng tiếp tục giảng bài.Đồ Lũng cười trộm, "Mày điên à?" Trình Kha Nhiên mồ hôi nhễ nhại: "Tao...tao không muốn sống nữa, mày nhìn xem Diệp Thiệu gửi tao cái gì đi." Đồ Lũng cầm lấy di động.Diệp Thiệu [ hình ảnh ] Diệp Thiệu: ha ha ha ha ha ha Diệp Thiệu: Nhìn cậu ôm bồn cầu ngủ đáng yêu lắm.Diệp Thiệu: ha ha ha ha ha Cười nhạo tàn nhẫn như vậy, giống như là anh em lâu năm không ngại ngùng gì.Đồ Lũng sờ trán nói: "Hay mày bỏ cuộc đi, tao thấy anh ta thẳng như sắt thép vậy." "Mày còn nghĩ tao làm gì bậy bạ nữa không?" Trình Kha Nhiên khóc không ra nước mắt: "Chưa ai nhìn thấy bộ dạng ngu si của tao như thế này đâu, lại bị anh ấy thấy mất rồi, sao tao xui thế..."

Đồ Lũng: "Tửu lượng mày có ra gì đâu? Sao uống nhiều thế?" Trình Kha Nhiên thở dài nằm lên bàn: "Có thể là do tâm trạng tốt, ở cùng anh ấy tao vui lắm, nên là say." "Tao biết, rượu không làm say người tự say, ôm luôn cái bồn cầu ngủ, tao nói chứ mày có cơ hội tốt như thế, sao không ôm luôn Diệp Thiệu đi? Dù sao anh ta cũng đâu biết mày có say thật hay không đâu?" Đồ Lũng hỏi.Mặt Trình Kha Nhiên hơi đỏ lên: "Gì? Cái này không tốt lắm đâu?" "Mày không nghĩ đến việc ôm người ta một cái à?" Đồ Lũng nhỏ giọng nói."Tao......như thế thì giống như lợi dụng tình anh em của anh ấy mà đi sàm sỡ vậy." Trình Kha Nhiên càng nói càng thấy mình quá đáng."Thì cứ lợi dụng đi, mày không làm thì cũng có người khác làm." Đồ Lũng lại cảm thấy chuyện chẳng có gì to tát: "Hai lần thất bại thôi mà đã nhụt chí à? Mày không làm thì sao biết kết quả được? Đàn ông con trai thì dũng cảm một chút, cả ngày chỉ biết sợ hãi rụt rè." "Một lần rắn cắn 10 năm sợ dây thừng." Trình Kha Nhiên nhụt chí: "Mày cũng biết anh ấy không thích đàn ông mà, năm đó chính mắt mày thấy tao tỏ tình 2 lần thất bại cả 2, đủ xấu hổ lắm rồi, giờ theo đuổi anh ấy nhỡ bị chửi cho chết đấy, tao cũng muốn làm như vậy lắm, nhưng lại sợ sau này đến bạn bè cũng không làm được." Đồ Lũng hơi tức giận: "Tao ghét mày thế nhờ, hồi trước là do anh ta chưa hiểu về mày, nếu đã quen mày rồi thì sao mà không thích mày được? Ông trời đã cho mày cơ hội kết hôn rồi, mày phải biết thừa thắng xông lên, không cần phải lo lắng, nếu mày vẫn sợ anh ta tức giận....tao dạy cho mày nghe, mày cứ ứ ừ ừ ư cho tao." "Hả????" Trình Kha Nhiên không hiểu.Đồ Lũng gửi cho Trình Kha Nhiên một đường link "Cẩm nang phát triển trà xanh 5k thành trà xanh cao cấp." Mặt Trình Kha Nhiên đen sì: "Có tác dụng chắc? Tao là đàn ông." "Này này này, đừng kỳ thị giới tính, đàn ông cũng dùng được, tao nói cho mày biết nhá, nhờ vào bộ bí kíp này tao mới theo đuổi được nữ thần của tao đấy." Đồ Lũng thần thần bí bí nói."Ai đấy?" Trình Kha Nhiên bỗng dưng thấy căng thẳng trong vô thức."Mày không biết đâu, là quen qua game, giờ anh em có kinh nghiệm rồi mới truyền bá cho mày, dùng được lắm." Mặt Đồ Lũng đầy tự hào nói cho Trình Kha Nhiên: "Thật đó, là nữ thần khó theo đuổi nhất trong server của tao, nhờ cuốn bí kíp này mà mới đuổi về được đến tay, nhất định mày phải thử xem." Trình Kha Nhiên ấn vào đường link, tiếp thu tri thức cực kỳ nhanh: "Mày có đồ hay thế này mà giờ mới nói cho anh em à?" "Tao test hiệu quả trước cho mày còn gì, đến cả tấm thân này tao còn không tiếc mà làm chuột bạch cho mày rồi, tin tao đi." Đồ Lũng vỗ vai cậu.Buổi tối, sau khi Trình Kha Nhiên trở về ký túc xá thì bắt đầu nghiên cứu bí kíp.Đọc rất ngại...!Cậu liếc nhìn Đồ Lũng, sao thằng dở này có thể làm nũng với người ta như vậy chứ? Nhưng Đồ Lũng nói rất đúng.Bây giờ Diệp Thiệu đang độc thân, mình cứ "ứ ừ ừ ư" hắn một tí, hắn không tiếp chiêu thì thôi, tiếp thì...càng tốt.Mình không làm kiểu gì cũng sẽ có người khác làm....!Diệp Thiệu đang cảm thấy mình đùa hơi quá đà.Có thể nói Trình Kha Nhiên rất sĩ diện, liệu cậu ấy có thấy khó chịu khi hắn chụp ảnh cậu đang uống say ôm bồn cầu không? Diệp Thiệu tự nhận bản thân hắn rất đĩnh đạc, nếu Cung Trạch Ngọc mà gặp chuyện như thế này, hắn sẽ đăng công khai lên mạng xã hội chế giễu.Nhưng giờ gửi tin đi mới thấy hối hận, mà rút lại tin nhắn thì lại càng xấu hổ.Lần đầu tiên trong đời Diệp Thiệu vì một cái tin nhắn mà trằn trọc, một ngày xem di động vô số lần.Đến tận tối Trình Kha Nhiên mới trả lời tin nhắn của hắn.Trình Kha Nhiên: Có vẻ như tửu lượng của tôi không tốt ha.Trình Kha Nhiên: Chú gấu này trông giống anh nè.Trình Kha Nhiên: Tôi đi chơi với bạn, tình cờ nhìn thấy đó.Diệp Thiệu mở tin nhắn ra, hơi nheo mắt lại.Diệp Thiệu: Hình như là gấu bông hình tôi thật.Trình Kha Nhiên: hahahaha, thảo nào mà giống vậy, làm không tồi.Diệp Thiệu: Cậu thấy ở đâu thế? Mãi một lúc sau Trình Kha Nhiên vẫn chưa trả lời.Đến tận khi Diệp Thiệu ăn cơm tối xong đối phương mới trả lời tin nhắn.Trình Kha Nhiên: Tôi vừa mới đi về, ký túc xá có gác cổng.Nếu là phiên bản bông của anh thật, thân là đối tượng kết hôn, tôi cũng nên mua nó nhỉ? Sau đó Trình Kha Nhiên gửi đến một bức ảnh.Là ảnh cậu đang đi trên hành lang, trong tay còn giơ cao Diệp Thiệu bằng bông.Ảnh chỉ chụp bóng lưng của cậu.Diệp Thiệu chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy vui thích.Diệp Thiệu nhấn vào hình ảnh, lưu về máy.Diệp Thiệu: Rất đẹp.Thật sự rất đẹp, Trình Kha Nhiên mặc quần jeans, khi đi đường còn còn hơi lộ hình mông, có thể nói là hoàn mỹ.Trước kia Diệp Thiệu cũng không chú ý đến mấy việc này, nhưng mỗi lần đụng đến Trình Kha Nhiên là hắn không thể rời mắt.Trình Kha Nhiên vẫn chưa trả lời, cậu đang chui vào trong chăn cười trộm, đã rồi mới thò đầu ra nói với Đồ Lũng: "Đó giờ tao tia con gấu bông này mãi, nhưng lại sợ anh ấy thấy lại không giải thích được." "Đừng sợ để anh ta biết, mày cứ dũng cảm biểu lộ chính mình, nay đã khác xưa rồi, cố lên." Đồ Lũng tiếp tục cổ vũ Trình Kha Nhiên.Buổi tối thứ 6, Trình Kha Nhiên bắt đầu quay [Bạn yêu diễn xuất], thời gian quay kéo dài 2 ngày.Từ buổi tối thứ 6, toàn bộ hành trình đều được phát sóng trực tiếp, đến tối Chủ Nhật mới đưa bọn họ về.Khi tổ tiết mục đi đến trường Trình Kha Nhiên, những người đang xem trực tiếp đều sửng sốt.[Đệt mẹ, có người từ trường này tham gia chương trình hả?] [Từ lúc cameraman xuống xe đã thấy một anh trai cực kỳ đẹp zai đứng ở bên đường kìa, không hổ danh là sinh viên trường điện ảnh.] [Ế, cameraman đi qua đó kìa, anh zai đó là thí sinh số 47 đó! Nhan sắc như vậy mà lại là thí sinh sao?] Trình Kha Nhiên đứng ở bên đường nhắn tin cho Diệp Thiệu.Trình Kha Nhiên: Tôi đang ghi hình cho chương trình này, lo quá.Thật ra nếu sổ tay của Đồ Lũng không dạy cho cậu phải biết chủ động xuất kích, có khi cậu cũng không dám liên hệ với Diệp Thiệu, sợ quấy rầy đối phương.Diệp Thiệu trả lời rất nhanh.Diệp Thiệu: Nhìn thấy cậu.Trình Kha Nhiên ngơ ngác ngẩng đầu lên.Diệp Thiệu tới cổng trường mình à? Diệp Thiệu: Tôi đang nói chương trình phát sóng trực tiếp, cậu vào ống kính rồi đó/ "Đm bắt đầu rồi á?" Trình Kha Nhiên hoảng loạn nhét điện thoại vào trong túi áo, đến khi cameraman đi tới vừa lúc bắt được màn hình di động của Trình Kha Nhiên đã vỡ toác.[Ngạc nhiên chưa?] [Dọa cậu ấy sợ đến ngu người luôn rồi.] [ĐM trường xịn như vậy mà lại không có cơ hội sao? Nghe nói cậu ấy học năm 3, sao đến giờ vẫn còn là người mới?] Trình Kha Nhiên nhặt điện thoại lên chào hỏi với người chủ trì của chương trình-Nhiếp Ba.Nhiếp Ba nhìn mặt Trình Kha Nhiên, lại nhìn di động trong tay cậu: "Haha, sợ đến mức di động cũng vỡ rồi à? Cậu chưa chuẩn bị tốt sao?" Trình Kha Nhiên nghĩ đến Diệp Thiệu đang xem phát sóng trực tiếp, có thể nhìn thấy mình thì lúng túng cực kỳ, vì sao mỗi lần cậu ngớ ngẩn thì Diệp Thiệu đều được chiêm ngưỡng vậy.Qúa xấu hổ.Trình Kha Nhiên nhét di động hỏng vào túi quần: "À, hơi bất cẩ nên làm rơi ạ." Người chủ trì xoay người đi về phía xe buýt, Trình Kha Nhiên đi theo sau anh ta.Nhiếp Ba vừa quay đầu nhìn Trình Kha Nhiên, vừa hướng về phía camera: "Tiết mục vừa mới bắt đầu, nếu điện thoại hỏng chúng tôi cũng không đền đâu nhé, biết đâu đã nát từ trước rồi thì sao? Tôi với cameraman oan ức lắm.] [Đây là chuyện cười đó hả?] [Người ta cũng không đến nỗi mà quăng di động hỏng sẵn lên chương trình phát sóng trực tiếp đâu.] [Cũng không hẳn, trước mặt nhiều người như vậy, muốn nổi bật cũng nên show ra gì đó.] [Cảm giác số 47 cũng không oan lắm, cậu ấy cứ co rúm lại ở trước máy quay như vậy, như kiểu sợ bị phát hiện vậy, đang chột dạ?] Trình Kha Nhiên chỉ cảm thấy người MC này rất khó hiểu, cậu đi đằng sau lặp lại một lần: "Là do không cẩn thận nên làm rơi." Lại nói tiếp, chẳng lẽ tôi không mua nổi một cái di động sao?" Nhiếp Ba vẫn mỉm cười, giống như Trình Kha Nhiên hẹp hòi tính toán, anh ta lên xe trước, ngồi ở ghế đầu: "Chương trình là [Bạn yêu diễn xuất], thật thật giả giả không phân rõ, toàn bộ hành trình đều không có kịch bản, mọi người cứ nói thỏa thích, tôi rất thích kiểu tiết mục này.] Trình Kha Nhiên lên xe mới thấy ở đằng trước đã kín chỗ thì đi xuống hẳn phía sau.Cameraman đang muốn đi sau Trình Kha Nhiên thì bị Nhiếp Ba ngăn lại: "Còn 3 học viên nữa, chờ chúng ta đón được họ rồi mới đi đến điểm quay." Khi đến điểm quay rồi sẽ có nhiều máy camera hơn.[Này là như nào đấy? Học viên nào lên xe cũng sẽ được giới thiệu sơ lược về bản thân, vừa nãy 47 lên xe đấy, vì sao Nhiếp Ba còn không thèm cả nói đến tên người ta?] [Có phải Nhiếp Ba có bệnh không? Nói chuyện thì kỳ cục, lại còn bạn yêu diễn xuất, tôi ghét anh ta.] Tác giả có lời muốn nói: Trình Kha Nhiên: Bị bắt nạt, huhuhu.Diệp Thiệu: Thương quá thương quá, đau hết cả lòng.Cung Trạch Ngọc: Bày đặt giả vờ làm trai thẳng, lượn đi!.



Page 4

Người xem vẫn không ngừng mắng Nhiếp Ba, nhưng cũng có một nhóm người tin rằng Trình Kha Nhiên cố tình quăng điện thoại đi.Mấy năm nay Nhiếp Ba là MC đang trên đà nổi tiếng, nói chuyện sắc bén, quan điểm độc đáo, hơn nữa còn rất nhiệt huyết với ngành sản xuất, rất nhiều minh tinh chạm mặt cùng anh ta cũng không hề bị dìm hàng, vẫn luôn là con cưng của giới MC gần đây.Không việc gì mà phải nhằm vào một người mới chỉ là thí sinh như vậy.【 Đúng vậy, mấy thí sinh trước anh ta đọc tên giới thiệu rất nghiêm túc, vì sao đến đúng số 47 lại không thèm nói một câu, vì sao mọi người lại không nghĩ số 47 có vấn đề nhỉ? 】 【 Biết đâu lại ghen tị số 47 đẹp zai thì sao?】 【Cho dù có vấn đề thì có làm sao không? Tiết mục là "Bạn yêu diễn xuất cơ mà? Kể cả số 47 có diễn xuất ban đầu thì cũng chẳng phải là chuyện gì to tát.】 Hai bên tranh luận không dứt miệng ở phần bình luận, cuối cùng cũng thống nhất là Trình Kha Nhiên diễn thật.Tình huống phát triển hơi vi diệu, chỉ có mình Diệp Thiệu biết Trình Kha Nhiên không hề cố ý, một giây trước di động của cậu vẫn dùng được.Nhưng nếu Trình Kha Nhiên càng giải thích thì lại càng rối rắm, nhưng nếu mình mà đứng ra giải thích thì lại càng...rối hơn.Ngay từ lúc bắt đầu Trình Kha Nhiên đã phải ngậm bồ hòn.* *Ngậm bồ hòn làm ngọt: Nhẫn nhịn, chịu đựng điều cay đắng mà vẫn phải tỏ ra vui vẻ.Địa điểm tiếp theo xe bus sẽ đi tới là chỗ của Kim Nghi Nhân, cậu vừa lên xe, Nhiếp Ba lại nhíu mày.Anh ta còn chưa xuống xe đi tìm người, vì sao Kim Nghi Nhân lại tự mình chạy lên đây? Kim Nghi Nhân lên xe thì ngó trái ngó phải, thấy được Trình Kha Nhiên ngồi sau cùng thì hô to: "Kha Nhiên." Trình Kha Nhiên ngẩng đầu, vui vẻ gọi: "Nghi Nhân!" Lúc lên xe 40 mấy con người cậu còn không quen ai, giờ có Kim Nghi Nhân lên đây, Trình Kha Nhiên cảm thấy thoải mái hơn nhiều.Kim Nghi Nhân buồn bực đi qua đó: "Sao gọi điện thoại cho cậu mà cậu không nghe vậy? Lúc phát sóng chương trình không nhìn di động à? Thế thì chán lắm đấy." Đây là chương trình phát sóng trực tiếp, chẳng lẽ cứ ở trước camera nghệt người ra à? 【ha ha ha ha, anh zai này cứ hài hài sao ấy nhỉ? 】 【Kha Nhiên? Có phải tên 47 là Kha Nhiên không? 】 【Sao Nhiếp Ba lại không giới thiệu hai anh đẹp trai này nhỉ?】 【Ngẫm lại xem, mấy anh đẹp trai lên trước cũng toàn giới thiệu kiểu gì đâu ấy? Có phải Nhiếp Ba không muốn giới thiệu người đẹp trai không?】 【Bây giờ Duệ Kỳ đang thiếu nghệ sĩ, Nhiếp Ba cũng được coi là cây rụng tiền của công ty rồi, bây giờ mấy bé trẻ tuổi đẹp trai mà ký hợp đồng, không khéo anh ta sẽ bị cướp mất bát cơm đó.】 【Những người này đều ký làm diễn viên, Nhiếp Ba là MC, chắc chắn cũng không có xung đột gì trong việc tranh giành tài nguyên, sao mấy người nghĩ nhiều thế, chắc đây là chiêu trò của tổ sản xuất thôi.】 【Nói không có xung đột cũng không hẳn đâu.】 Người xem lại cãi nhau ồn ào ở phần bình luận, còn màn ảnh bắt đầu quay từng người từng người một.Trình Kha Nhiên với Kim Nghi Nhân ngồi ở đằng sau thì thầm.Trình Kha Nhiên lấy điện thoại ra: "Tôi xui quá đi mất, điện thoại vỡ rồi, không bật được lên luôn." Đang muốn nói vài câu với Diệp Thiệu mà.Lưu luyến không rời.Kim Nghi Nhân cũng thấy tiếc: "Đúng thật là, lần này đi quay mất 2 ngày đó, hơn thế còn ở khu đặc thù nữa cơ, cậu xui thật đấy." "Cái gì cơ?" Trình Kha Nhiên bối rối: "2 ngày? Khu đặc thù gì?" Không phải tới công ty Duệ Kỳ sao? Không phải đến đó để đào tạo diễn viên sao? Kim Nghi Nhân gật đầu, lấy mấy quả quýt từ cặp sách đưa cho Trình Kha Nhiên: "Ừ, cậu không biết ư? Chỗ đó khá xa, đến nơi cũng phải nửa đêm đó." Trình Kha Nhiên cầm lấy quả cam: "Cảm ơn cậu, thế giờ tôi phải như nào?" "Thôi chấp nhận đi vậy." Trình Kha Nhiên thầm than thở, di động hỏng rồi thì phải làm sao bây giờ, cậu còn mừng hụt sẽ được huấn luyện ở Duệ Kỳ nữa đó, so với việc chỉ được nhìn Diệp Thiệu ở nhà tân hôn còn thích hơn.Bây giờ thì hay rồi, chưa làm ăn được gì đã phải đi tới nơi hoang tàn vắng vẻ không di dộng, mà cũng chẳng đem đi sửa được." Đúng lúc cameraman chiếu máy quay về phía này, cậu hỏi đối phương: "Em có thể xuống xe được không ạ?" Cameraman sửng sốt: "Hả?" "Mọi người không cần chờ em đâu, em đi sửa điện thoại, sau khi sửa xong em sẽ tự bắt xe đến địa điểm." Trình Kha Nhiên thành khẩn nói.Cameraman hơi khó xử: "Việc này tôi phải đi hỏi ý kiến đã." "Vâng ạ." Trình Kha Nhiên gật gật đầu.Kim Nghi Nhân: "Cậu điên à? Cậu mà đi thì không được lên hình nữa đâu.Hôm nay là ngày đầu tiên rồi, lát nữa còn có vụ phân phòng các kiểu, mọi người còn có được ít screentime, giờ cậu tách đoàn thì phải làm sao? Đệt, quýt chua vl." Trình Kha Nhiên không để ý: "Không sao đâu." Cameraman áy náy đi về phía Trình Kha Nhiên nói không được, xe bus không thể dừng lại vì một người được.Trình Kha Nhiên nhìn về nửa cái đầu đang lộ ra của Nhiếp Ba: "MC nói vậy à anh?" "Ừ......" Cameraman ngửi thấy mùi khói thuốc rồi.【hahahaha sao Trình Kha Nhiên lại biết là MC nói nhỉ?】 【MC cũng không hiểu tiếng người hay sao ấy, nói không dừng lại là được rồi, còn phải nói thêm là không thể dừng vì một người, chẳng khác nào nói số 47 ích kỷ cả.】 【47 cũng đâu nói cậu ấy bắt mọi người chờ mình sửa đâu, cậu ấy nói mình sẽ bắt xe đi sau mà, cảm giấy cậu ấy thật sự muốn giải quyết vấn đề của mình.】 Trong văn phòng, Mia nhìn chằm chằm vào số liệu của chương trình, mỉm cười nói: "Không tệ đâu, từ lúc bắt đầu đến giờ vẫn có phần gây tranh cãi, tạo được nhiệt."

Diệp Thiệu nhìn chằm chằm màn hình một lúc rồi nói: "Liên hệ tổ đạo diễn đi, chuẩn bị cho Trình Kha Nhiên một túi đồ dự phòng." Mia kinh ngạc ngẩng đầu: "Hả? Cậu can thiệp vào chuyện này làm gì? Trình Kha Nhiên không có di động thì mọi người càng bàn tán nhiều." "Không có di động làm sao sống qua 2 ngày được, nhất là chỗ hoang sơ như vậy nữa." Diệp Thiệu biết điều kiện gia đình Trình Kha Nhiên, cậu ấy muốn tham gia chương trình để có cơ hội nổi tiếng, không việc gì phải chịu khổ như vậy.Mia: "Ai cũng sống không di động trong 2 ngày được, thậm chí 5 ngày vẫn ok." Có lúc cảm thấy Diệp Thiệu đang chèn ép Trình Kha Nhiên, lúc thì lại cảm thấy hắn đang đau lòng cho Trình Kha Nhiên, đúng là bệnh tâm thần.Cuối cùng cũng chỉ có thể liên lạc với tổ sản xuất kêu người dừng xe bus để đưa di động cho Trình Kha Nhiên.Diệp Thiệu nghĩ nghĩ lại nói: "Từ từ đã." Mia: "Lại làm sao vậy?" Diệp Thiệu: "Phát cho mỗi người một ba lô đồ dùng cần thiết." "Gì cơ? Cậu muốn đốt tiền à? Có 2 ngày thôi, ba lô cái gì?" Diệp Thiệu xua tay ý nói cô đi làm.---Thiếu đoạn sau vì pass, sẽ update sau.



Page 5

Vừa gửi xong đã thấy hối hận.Trình Kha Nhiên cảm thấy bản thân bị Đồ Lũng đầu độc rồi, có phải thằng nhãi này cũng dùng 36 kế trà xanh dùng trên người cậu không? Sao nó dạy cái gì mình làm cái đó vậy? Trình Kha Nhiên muốn gỡ tin nhắn về nhưng Diệp Thiệu đã gửi tin mới qua.【Diệp Thiệu: Đều kết hôn cả rồi, cũng không nhiều nhặn gì, cậu cảm thấy như vậy thì là như vậy.】 【Diệp Thiệu: Giờ tôi lái xe đã.】 Trình Kha Nhiên không trả lời lại, câu thấy hơi rối rắm, nhưng cũng rất vui vẻ.Cậu cầm di động ngồi trên chiếc giường xập xệ không có đệm chăn, dựa đầu vào thành giường trầm tư suy nghĩ: Ý của câu "Cậu cảm thấy như vậy thì là như vậy." Có phải anh ấy nói giỡn trêu mình không? Diệp Thiệu đang cố gắng hoàn thành trách nhiệm trong hôn nhân ư? Nhưng có vẻ anh ấy không phản cảm với trò đùa của cậu lắm, nếu thật sự sợ mình hiểu lầm thì quan tâm đến cậu làm gì? Không khéo còn bỏ chạy giữa đường từ lâu rồi.Trình Kha Nhiên nghĩ mình nên lạc quan hơn một chút, Đồ Lũng nói rất đúng, bây giờ Diệp Thiệu là hoa không chủ, cậu cứ giả vờ muốn nhờ Diệp Thiệu để nổi tiếng, cố gắng giao tiếp đùa cợt với hắn thì sẽ không còn ngại ngùng nữa.Căn phòng này thật sự rất tồi tàn, Trình Kha Nhiên không hề có ý nghĩ sẽ ngủ một giấc tại đây, không ngờ Diệp Thiệu còn định tới đây, cậu còn đang xem xét có nên cậy bản thân cầm trong tay cái hiệp nghị hôn nhân rách nát kia mà đi tới chỗ khách sạn của Nhiếp Ba ở hay không...!Nhưng Diệp Thiệu còn định mang cả giường đệm tới....!Trình Kha Nhiên rất khó xử, thật ra cậu muốn ngủ trộm ở khách sạn hơn...!Tình yêu vẫn không thể thắng được cám dỗ của việc ăn no mặc ấm, so với giấc ngủ thì chẳng việc gì có thể mang so sánh được.Sau khi mọi người đi ngủ thì chương trình cũng tắt phát sóng trực tiếp, 9 giờ sáng hôm sau mới tiếp tục.Sau đó sẽ cắt ghép chỉnh sửa phần đã phát sóng trực tiếp thành một tiết mục đăng lên mạng, vậy nên những cảnh có sơ suất hoặc thừa thãi cũng sẽ được bỏ đi để tiện cho khán giả dễ theo dõi hơn.Trình Kha Nhiên đi qua hành lang nhỏ hẹp u ám, cậu cứ có cảm giác lành lạnh như đang quay phim ma vậy, đột nhiên thấy mình không có đủ tư cách làm một diễn viên chuyên nghiệp, dù có biết đây là khu ký túc dùng để quay phim nhưng vẫn thấy khủng bố.Bây giờ là khoảng 1 giờ đêm, cậu đẩy cửa sắt của tòa nhà ra, âm thanh chói tai của tiếng kim loại gỉ trở nên rõ ràng hơn trong đêm, cậu vừa ra ngoài đã bị gió lạnh thổi tới run cả người.Tình yêu vẫn là không thắng nổi cẩm y ngọc thực dụ hoặc, có đủ yếu ớt.Trình Kha Nhiên đi ra khỏi khu nhà ở cũ kỹ này, đi đến bên đường, đối diện cậu là khách sạn nhà hàng đầy đủ mọi thứ, còn có cửa hàng tiện lợi 24/7, còn có nhiều người còn đang uống rượu nói chuyện ở đó.Con đường cậu đứng như dải phân cách giữa thế kỉ 20 đơn sơ và 21 hào nhoáng vậy.Trình Kha Nhiên nhìn xung quanh, cậu nhìn thấy một chiếc xe cỡ vừa ở đằng kia còn đánh đèn xe lên mà không để ý.Đó là một chiếc xe vans.Trình Kha Nhiên biết xe cá nhân của Diệp Thiệu là hãng nào, cậu ôm lấy hai cánh tay cho bớt lạnh, cố gắng nhìn xung quanh thì Diệp Thiệu gọi tới."Ừm?" Trình Kha Nhiên chỉ nói một từ, còn mang theo giọng mũi nghèn nghẹt.Diệp Thiệu trực tiếp mở cửa xe đi xuống: "Tôi ở đằng sau cậu." Trình Kha Nhiên quay đầu lại mới thấy Diệp Thiệu đang đi về hướng cậu, trong tay hắn còn mang theo một chiếc áo khoác."Cái đệt mẹ." Trình Kha Nhiên hoảng sợ, vội vàng chạy tới lôi kéo Diệp Thiệu đi vào trong xe.Diệp Thiệu còn chưa kịp khoác áo cho người ta thì đã bị đẩy lên ghế lái.Trình Kha Nhiên mở cửa xe ra, tìm một chỗ để ngồi xuống, còn Diệp Thiệu vẫn đang chưa hiểu gì: "Nhìn thấy tôi kích động như vậy à?" Trình Kha Nhiên thở dốc: "Không phải, sao anh xuống xe làm gì? Còn lái cả xe vans sang nữa, chỗ này là địa điểm quay chụp, kiểu gì cũng sẽ có phóng viên." Chụp được hai người họ thậm thụt vào ban đêm, kiểu gì cũng sẽ viết được mấy câu văn hay chữ tốt, đến lúc đó Diệp Thiệu thẹn quá hóa giận lại không muốn tiếp xúc với đàn ông nữa thì sao? Diệp Thiệu đưa áo khoác cho Trình Kha Nhiên: "Mặc vào đi." Trình Kha Nhiên cầm áo khoác trong tay nhưng không mặc vào, từ lúc cậu nhìn thấy Diệp Thiệu, máu nóng trong người đã sôi sùng sục lên rồi.Diệp Thiệu quay đầu đi, mở cửa sổ xe hỏi Trình Kha Nhiên: "Tôi hút thuốc nhé?" Trình Kha Nhiên sửng sốt: "Được...nhưng mở cửa sổ thì cẩn thận bị chụp." Diệp Thiệu cúi đầu, ngọn lửa từ điếu thuốc ánh lên trong đôi mắt hắn: "Không sợ bị chụp." Trình Kha Nhiên ôm chặt áo khoác của Diệp Thiệu, nhỏ giọng nói: "Việc này là do tôi....liên lụy tới anh quá." Diệp Thiệu coi như đối phương đang khách sáo: "Ký túc xá kia phải ngủ tới 2 đêm, không ai chịu được, buổi tối cậu cứ lên xe ngủ, ít nhiều gì cũng sẽ thoải mái hơn một chút." Trình Kha Nhiên kinh ngạc nói: "Vậy còn anh thì sao? Mai sẽ về như nào?" "Sáng mai Cung Trạch Ngọc sẽ tới đón tôi, đến lúc đó tôi sẽ tìm chỗ đỗ nào quanh đây, tối mai cậu tự đến là được." Trình Kha Nhiên nghĩ nửa ngày vẫn thấy hơi kỳ cục: "Tôi đi tới khách sạn đối diện cũng được mà." Diệp Thiệu quay đầu nhìn cậu: "Cậu đi với tôi mà bị chụp thì sẽ mang tiếng là không tuân thủ quy tắc thăng cấp của chương trình, bù lại là không ai dám đăng lên.Nhưng nếu cậu tự chạy ra, tôi lại không phản ứng kịp thời thì phải làm sao bây giờ?" Trình Kha nhiên: "......" Vậy mà Diệp Thiệu lại nghĩ cho mình ư? Bỗng dưng cảm thấy bản thân không xứng đáng tham gia chương trình này.

Trình Kha Nhiên kéo ghế xuống xong thì hỏi hắn: "Liệu tôi có làm ảnh hưởng xấu đến chương trình không? Vốn dĩ tôi nên bị loại rồi." Diệp Thiệu hút thuốc xong thì xuống xe, lôi cái gọi là đệm chăn mang đến cho Trình Kha Nhiên ra sắp xếp, thu dọn xong chốn ngủ cho cậu: "Chương trình làm ra để rèn luyện kỹ năng diễn xuất chứ không phải năng lực chịu khổ, cậu nghĩ nhiều làm gì." Cho nên, có 2 cái gối đầu, Diệp Thiệu cũng ở lại sao? Trình Kha Nhiên nhìn nhìn Diệp Thiệu đang đứng bên cạnh mình rồi lại nhìn giường, tuy đây là xe vans du lịch, nhưng hai người đàn ông cao hơn 1m80 ngủ thì cũng rất chật.Hơn thế Diệp Thiệu còn cao hơn cậu nhiều như thế, Trình Kha Nhiên không nghĩ rằng chiều cao của đối phương mở đầu bằng số 18 được.Diệp Thiệu chỉ chỉ chiếc giường: "Có thể sẽ hơi chật một chút, cậu có để ý không?" "Có gì đâu mà để ý, dù sao cũng từng ngủ...." Không đúng lắm, hình như chưa từng ngủ chung, lần đó mình tỉnh dậy lúc nửa đêm còn đuổi Diệp Thiệu lên tầng trên ngủ.Trình Kha Nhiên xấu hổ.Diệp Thiệu nhìn chằm chằm cậu, dường như còn cố ý trêu: "Hả? Từng ngủ lúc nào vậy?" Trình Kha Nhiên đỏ mặt, giả vờ không thèm để ý đến hắn, kéo Diệp Thiệu lên giường: "Tôi thuận miệng thôi, bây giờ, ngay lập tức là ngủ chung nè." Tham gia chương trình này là việc cậu không bao giờ hối hận.Hai người nằm ngay cạnh nhau, chỉ có một chiếc chăn nhỏ.Trình Kha Nhiên lăn qua lộn lại vẫn không ngủ được.Cậu giãy một hồi mới định quay lưng về phía Diệp Thiệu để ngủ, không ngờ vừa mới nghiêng người qua đã bị Diệp Thiệu vòng chân qua đè lên eo.Diệp Thiệu như muốn cắn lỗ tai cậu: "Được rồi, đừng lăn qua lăn lại nữa, đã gần 2 giờ đêm rồi, ngày mai cậu còn phải quay chương trình." Trình Kha Nhiên sắp tắc thở.Đệt mẹ! Cậu được Diệp Thiệu vây quanh ở trong ngực! Đối phương ôm cậu rất chặt!!! Mẹ kiếp Diệp Thiệu thật là...nặng.Trình Kha Nhiên vui sướng, cựa quậy hai lần rồi nói: "Tôi có thể thay đồ ngủ được không, mặc vậy không ngủ được." Còn đang mặc quần jeans, phần eo hơi cộm cộm, cậu không ngủ như vậy được.Diệp Thiệu đang mặc quần thể thao, hắn buông Trình Kha Nhiên, giọng nói khàn thầm thì: "Cởi đi." Yết hầu khát khô.Trình Kha Nhiên ngồi dậy định cởi áo, nhưng chưa kịp cởi ra đã lúng túng nói: "Chết rồi, tôi quên mang ba lô ra đây..." Không có đồ ngủ.Diệp Thiệu ngẩng đầu lên, cũng không có ý định đi xuống xe lấy, trực tiếp kéo chăn mỏng xuống phần eo của cậu: "Quấn tạm đi vậy, đệm chăn đều là đồ mới." Diệp Thiệu muốn chảy máu mũi rồi, eo Trình Kha Nhiên thon thế? Sao da trắng thế? Tại sao lại thế???? Cơ bụng của Trình Kha Nhiên cũng không có rõ, nhưng tuyến nhân ngư lại rất quyến rũ, thằng nhóc này tập thể hình theo dạng này hả? Trình Kha Nhiên vẫn quay lưng về phía Diệp Thiệu, cậu vẫn cảm thấy không ổn lắm, nếu Diệp Thiệu cảm lạnh thì phải làm sao bây giờ? Nhiệt độ ban ngày và ban đêm chênh lệch khá nhiều, ít nhiều gì cũng nên có một cái chăn.Tay trái Trình Kha Nhiên kéo chăn ngược ra đằng sau: "Đắp cùng nhau đi....má ơi!" "Chậc." Diệp Thiệu tặc lưỡi cong người, lui về ra sau một chút.Mẹ kiếp...huơ bừa mà lại đánh trúng chú chim non nhà Diệp Thiệu à? Diệp Thiệu có phản ứng đúng không? Đều là đàn ông cả, sờ vào là biết.Trình Kha Nhiên kích động đến nỗi lồng ngực cũng phát run, sợ vừa mở miệng ra sẽ bị Diệp Thiệu phát hiện.Vì sao Diệp Thiệu lại như vậy? Nửa đêm rồi, không thể nói là việc bình thường giữa 2 người đàn ông nữa.Diệp Thiệu nằm thẳng người không nhúc nhích, giọng nói vẫn bình tĩnh: "Tôi nóng trong người, cậu cứ đắp một mình đi." Trình Kha Nhiên không nói chuyện, tim cậu đập quá nhanh, một lát sau Diệp Thiệu mới hỏi lại cậu: "Có phải dọa sợ cậu rồi không?" Trình Kha Nhiên mấp máy môi: "Ừm....cũng, cũng bình thường mà, việc này thì có gì đâu mà sợ." Đệt.Nói như không nói, nói xong càng xấu hổ.Diệp Thiệu còn nghĩ nhóc con này mặt ngoài với bên trong như hai người đối lập, vì sao nói mấy câu này cũng không thấy cậu ấy ngượng mồm? Đột nhiên Diệp Thiệu lại thò người qua: "Không sợ thật à?" Trình Kha Nhiên đánh bạo: "Sợ gì đâu? Tôi cũng là đàn ông mà." "Vì sao lại dám kết hôn với tôi? Cậu không sợ tôi thích đàn ông thật à?" Diệp Thiệu hỏi.Trình Kha Nhiên tỉnh cả ngủ: "Thích, thích thì cứ thích thôi...Thích đàn ông lại không phải việc gì sai trái." Có phản ứng mà thôi, rất bình thường, tôi cũng có này."Ừm." Diệp Thiệu nhìn lên nóc xe, một lát sau mới quay lưng về phía Trình Kha Nhiên: "Tôi là trai thẳng thật, cậu không cần sợ đâu." Trước khi kết hôn thì là như vậy thật....!Trình Kha Nhiên nắm lấy góc chăn: "Ừm..." Haiz...!9 giờ sáng hôm sau Trình Kha Nhiên mới quay lại hiện trường quay phim chụp hình, mọi người cũng đã ăn sáng xong, cậu còn bị Nhiếp Ba bắt gặp đi về.Trình Kha Nhiên nói: "Tôi đi chạy bộ sáng." Cameraman vừa mới chuyển máy quay về Trình Kha Nhiên thì Nhiếp Ba đã gật đầu, sau đó đi hỏi những người khác ăn thế nào.Trình Kha Nhiên chỉ được lóe vài giây qua màn hình.Cả ngày tiếp theo, Trình Kha Nhiên cũng không xuất hiện trước máy quay được mấy lần.50 cá thể được phát sóng trực tiếp, riêng Trình Kha Nhiên vẫn còn chưa rõ tên họ.Kim Nghi Nhân tức giận: "Sao mỗi lần cậu phát biểu thì Nhiếp Ba lại chuyển chủ đề nhanh thế nhỉ???" Trình Kha Nhiên lắc đầu: "Cậu nói xem, có người nào trời sinh đã là trai thẳng không?" Kim Nghi Nhân: "...Tuy vấn đề này cũng rất quan trọng, nhưng giờ cậu có thể ngừng giờ triết học được không? Từ giờ cậu cố gắng lộ mặt nhiều một chút, nếu không thì người xem không nhớ được cậu đâu." Trình Kha Nhiên lắc đầu: "Tôi cũng không biết diễn giáo viên, để bọn họ lên màn đi." Trong phòng học bụi phấn bay tứ tung, nhiều đến nỗi Trình Kha Nhiên còn bị sặc.Kim Nghi Nhân chỉ tiếc bản thân không thể rèn sắt thành thép: "Cậu muốn thay đổi số phận thì phải nỗ lực, có gương mặt như vậy rồi, không thể gục xuống dễ dàng như vậy được." "Thay đổi số phận gì?" Trình Kha Nhiên ăn bò khô mà Diệp Thiệu mang tới cho cậu, mềm mềm mà vẫn giữ được độ dai, lại còn rất thơm, nói chung là ăn ngon.Kim Nghi Nhân: "Làm theo lịch mặt trời mọc và lặn là cuộc sống sinh hoạt bình dân đó." "....Vậy thì tôi phải nỗ lực rồi." Từ lúc phát sóng trực tiếp đã không chiếu Trình Kha Nhiên, chờ đến khi hậu kỳ cắt xén thì Trình Kha Nhiên lại càng mất hút.Sáng sớm Cung Trạch Ngọc phải đón Diệp Thiệu đi về, hỏi hắn: "Mày điên à? Vì tình yêu say mê mà tự làm khổ mình? Hơn nửa đêm còn đưa chăn cho người ta?" Diệp Thiệu gãi mũi: "Dù sao cũng là chương trình của tôi, điều kiện gian khổ như vậy, cậu ấy không chịu được là bình thường." "Người ta cũng có bảo là không chịu nổi đâu, không phải mày gọi điện cho khách sạn đặt 1 phòng cho cậu ấy là được à? Giữa tao với mày còn định giấu diếm cái gì?" Cung Trạch Ngọc cảm thấy Diệp Thiệu không phải là đàn ông nữa, dông dông dài dài.Diệp Thiệu kéo ghế ngồi xuống nhắm mắt nghỉ ngơi: "Vậy mày nói phải làm sao bây giờ? Tao thấy tao chăm sóc cậu ấy như em trai thất lạc nhiều năm vậy, nhưng tối qua cậu ấy cởi quần trước mặt tao, tao..." "Móa!" Cung Trạch Ngọc phanh gấp, tí nữa thì lỡ vượt đèn đỏ, khó tin hoi lại Diệp Thiệu: "Sao cậu ấy lại làm thế? Thử thách con quái thú trong mày à?" ".....Cậu ấy tin tưởng tao chứ còn thế nào nữa." Diệp Thiệu bực bội nhìn ra ngoài cửa sổ: "Vốn tao chú ý đến cậu ấy là vì cậu ấy không thích tao, không thích đến nỗi ai ai cũng biết điều đó, tao chỉ nghĩ cậu nhóc này có năng lực, sau đó như bị chơi thuốc vậy, kết hôn." Cung Trạch Ngọc: "Sau đó thì sao?" "Lại thấy khá tốt, nếu cậu ấy có thể thích tao thì tốt rồi, người mềm như vậy." Diệp Thiệu suy nghĩ nửa ngày mới nghĩ ra cách giải thích."....Mày nói người mềm nghe không thích hợp lắm nhỉ?" Cung Trạch Ngọc xấu hổ."Mày biết ý tao mà." Diệp Thiệu lại muốn hút thuốc nhưng bị Cung Trạch Ngọc ngăn lại.Cung Trạch Ngọc: "Đừng hút nữa, tao còn đang cố bảo vệ sức khỏe của mình, cũng đừng có hút trước mặt Trình Kha Nhiên, dạy hư trẻ con, thích thì theo đuổi, dù sao cũng kết hôn luôn rồi, chẳng lẽ mày sợ không bắt được người ta? Nếu không theo đuổi được thì mấy năm sống trên đời của mày quá vô ích." Diệp Thiệu cầm điếu thuốc, suy nghĩ hồi lâu mới nhẹ giọng nói: "Vậy tao đây thử xem sao." Tác giả có lời muốn nói: Diệp Thiệu: Trình Kha Nhiên, cậu cởi quần lần nữa coi.Trình Kha Nhiên:??? Rốt cuộc anh muốn nói gì????.



Page 6

Cung Trạch Ngọc chỉ thích xem náo nhiệt: "Tốt, nhất định là phải cố gắng một tí, mày cũng nên gặp khó khăn trong chuyện tình yêu một lần đi, đỡ mất công tự xem bản thân là sát thủ tình trường." "Đó giờ tao vẫn là một bông hoa trong hàng triệu cái lá mà, rất trong sạch, sát thủ tình trường phải là mày." Diệp Thiệu sửa lại câu.Cung Trạch Ngọc xem thường hắn: "Sao? Giờ mới chịu cứu lại danh tiếng của bản thân à? Sợ người ta coi thường hơi thở giang hồ của mày?" Diệp Thiệu phủi phủi cổ áo: "Danh tiếng của tao tốt mà." "...." Có cảm giác nếu mắt của Trình Kha Nhiên không có vấn đề, chắc chắn cậu ấy sẽ không sống nổi với Diệp Thiệu được: "Tao nhắc nhở mày vài câu, mấy năm ở nước ngoài mày cũng tích cóp oanh oanh yến yến xung quanh hơi bị nhiều đấy." Diệp Thiệu cau mày nhìn anh: "Oanh oanh yến yến cái gì?" "Có Tiếu Tiếu đấy thôi?" Cung Trạch Ngọc suy nghĩ nửa ngày: "Không phải cô ấy ra nước ngoài du học sao?" "Cô ấy đi du học thì liên quan gì đến tao?" Diệp Thiệu không hiểu ra làm sao: "Tao tốt nghiệp rồi." Cung Trạch Ngọc nhỏ giọng nói "Nếu không biết mày kết hôn với Trình Kha Nhiên, tao còn tưởng mày với Tiếu Tiếu sẽ thành đôi đấy." "Ba người chúng ta lớn lên cùng nhau từ nhỏ, sao mày đi mà thành với cô ấy đi? Phủi phui cái mồm, mày đúng là không phải cái thứ tốt đẹp gì." Cung Trạch Ngọc nghĩ Diệp Thiệu vẫn cần phải biết thêm về xã hội hiểm ác.Không phải vác khuôn mặt đẹp trai ra rồi muốn làm gì thì làm.Buổi tối hôm nay Trình Kha Nhiên một mình đi tới chiếc xe vans, còn quay hình mình ở trong xe cho Diệp Thiệu xem."Anh xem, anh không ở đây nên tôi thấy chỗ nằm rất rộng luôn.Lăn qua lăn lại cũng thoải mái." Trong video, Trình Kha Nhiên đi một đôi tất màu trắng, hai chân cậu đung đưa qua lại.Hắn đã đưa đôi tất đó cho Trình Kha Nhiên để dự phòng, cậu nhóc còn rất ngoan mà xỏ vào.Diệp Thiệu nhìn video bật cười, bắt đầu đánh máy.【Diệp Thiệu: Chỗ nằm rộng lắm à? Có phải cậu thấy tôi nằm chiếm giường nên mới bắt tôi đi ngủ giường tầng trên không?】 【Trình Kha Nhiên: Không phải, tôi thấy tôi đến nhà anh đột ngột quá nên sợ anh không quen, tôi cố tình để cho anh không gian riêng đó.】 【 Trình Kha Nhiên: Nhưng lại quên mất anh còn có phòng cho khách để ngủ.】 Câu sau nghe có chút kỳ cục.Diệp Thiệu cảm thấy sai sai ở đâu đó nhưng lại không phát hiện ra.【 Diệp Thiệu: Vậy tôi ngủ ở giường dưới cậu có để ý không?】 【 Trình Kha Nhiên: Giường cũng mua rồi, không cần lãng phí.】 Trình Kha Nhiên nghĩ thầm: Người này cũng thẳng quá rồi, không thèm phòng bị mình chút nào hả? Không đúng, mẹ nó chứ người nên phòng bị là mình mới phải.Hôm qua Diệp Thiệu còn có phản ứng kia kìa.Việc đó nằm ngoài sức tưởng tượng của nhân loại luôn rồi.Sau đó Diệp Thiệu dặn dò Trình Kha Nhiên đi ngủ sớm một chút, ngày mai dậy sớm còn có tinh thần tốt để quay chương trình.Trình Kha Nhiên vâng vâng dạ dạ đồng ý.Xoay người một cái đã gọi điện thoại cho Đồ Lũng."Đệt mẹ, giờ tao mới có thời gian gọi điện cho mày đó!" Trình Kha Nhiên nói to.Đồ Lũng ngáp một cái: "Sao muộn thế rồi còn gọi điện thoại? Ban ngày tao xem live mà còn suýt tưởng mày không tham gia chương trình, nhìn chằm chằm nửa giờ cũng không nhìn ra góc áo của mày." "....Không sao cả." Trình Kha Nhiên không quan tâm mình có lọt vào ống kính hay không, giống như người ngốc vậy, mà Diệp Thiệu cũng không ở đây nên cậu không phải diễn: "Nhưng tao cũng không tốn công vô ích nhé, có tiến triển." Đồ Lũng hơi tỉnh táo lại: "Thế nào rồi? Sổ tay trà xanh dùng tốt lắm đúng không?" Trình Kha Nhiên nói: "Không biết, chỉ dùng một chút thôi, sau đó tao không chịu nổi nữa, mỗi lần tao đang muốn chủ động xuất kích nói gì mờ ám một chút, tao phát hiện ra anh ấy còn vô liêm sỉ hơn tao." ".....Núi cao còn có núi cao hơn." Đồ Lũng thở dài.Trình Kha Nhiên nhỏ giọng nói: "Mày nói....Tao hỏi mày một chuyện." "Nói đê ngại ngùng chi?" Trình Kha Nhiên: "Mày có phản ứng với tao được không?" Đồ Lũng nhảy từ trên giường xuống: "Đuỵt mẹ, có phải mày có bệnh mẹ rồi không? Có bệnh thì phải đi bác sĩ!" "Lúc biết tao là gay không phải trông mày rất thương tâm sao? Còn nói vì sao tao cong mà không suy xét đến mày." Trình Kha Nhiên thật thà đặt câu hỏi.Đồ Lũng chỉ nghĩ thằng nhóc này quá ngây thơ: "Mẹ nó....Tao tức là vì hóa ra tao không đẹp trai bằng Diệp Thiệu, bằng không nhiều năm ở bên nhau như thế, mày cong như nào mà không thèm thích tao trước, tao tức là vì tao không đủ đẹp trai, mày đừng nghĩ nhiều." "Mày nói thế thì tao an tâm rồi." Trình Kha Nhiên cầm điện thoại lăn lộn trong xe.Đồ Lũng: "......" Sao? Chả lẽ hai đứa còn phải làm nghi thức đề phòng lẫn nhau à? Tình bạn bao năm cũng chỉ như vậy.Trình Kha Nhiên: "Tao nói cho mày nhé, Diệp Thiệu...hmmm, có nên nói không nhỉ, tao với mày nói chuyện này có phải hơi vô duyên không?" Một câu mà nửa ngày cũng chưa nói ra, tuy Đồ Lũng cũng đoán ra được nhưng không thể tin: "Mày nghiêm túc đó à? Anh ta là trai thẳng, trong giới không ai không biết, kể cả sổ tay trà xanh có hiệu quả nhưng mày lại nói là không phải...Trời má, không phải Diệp Thiệu là gay thật đó chứ?" Trình Kha Nhiên vẫn lăn trên giường: "Không phải mà, tao còn cảm nhận được cơ.Tối qua anh ấy còn nói anh ấy cũn g không hiểu, còn lo tao sẽ sợ." "Mày sợ cục cức á, dù sao anh ta cũng có cảm giác với mày rồi, coi như là thành công một nửa." Đồ Lũng nói.Trình Kha Nhiên nghĩ đến thân thể của mình, ông nội còn hay nói cậu phải biết bảo vệ cơ thể của mình, biết đâu lại có vụ thân thể gia truyền, có con mất thì phải làm sao bây giờ?

Diệp Thiệu có thích trẻ con không nhỉ? Trình Kha Nhiên lại mong ước: "Mày nói xem, nếu tao sinh được cho anh ấy một đứa con, có phải hai người bọn tao không thể ly hôn với nhau hay không?" Đây không phải lần đầu tiên Đồ Lũng nghe được Trình Kha Nhiên nói Diệp Thiệu đẹp trai tới mức chỉ muốn sinh cho hắn một đứa con: "Nếu mày sinh được thì cứ thử." "Không được, cái tao muốn không phải một gia đình hoàn chỉnh với anh ấy." Trình Kha Nhiên vùi mình vào chăn nệm: "Tao chỉ thích anh ấy, không phải muốn trói buộc anh ấy, tao không muốn vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn như vậy, như vậy là không tốt." "......Muốn làm gì thì làm." Đồ Lũng không dám kêu Trình Kha Nhiên đang ảo tưởng: "Cứ thế đi, chờ lúc mày sinh được thật rồi lại nghĩ tiếp." "......" Bên kia Diệp Thiệu cũng lăn qua lộn lại ngủ không được.Bèn mở diễn đàn ẩn danh mở một topic.【Cơm cháy khốc cay soái: Làm thế nào để theo đuổi trai thẳng? 】 【 Cơm cháy khốc cay soái: Tôi là nam, điều kiện cũng khá tốt, bề ngoài trông cũng ổn, hồi đi học thành tích của tôi cũng ổn, còn có một ít fans.Cậu ấy cũng không tồi, về mặt thành tích cá nhân cũng được coi là tôi thứ 2】 【 Cơm cháy khốc cay soái: Tôi có rất nhiều thời gian để ở chung với cậu ấy, cậu ấy hơi dễ xấu hổ, lớn lên....có khả năng sẽ có thể debut, nhưng phong cách của cậu ấy hơi khác tôi, không nghe nói rằng cậu ấy có bạn gái.】 【 Cơm cháy khốc cay soái: Tôi chỉ muốn biết hai người có thể ở bên nhau được không.Nếu không thể thì cũng sợ là không có cơ hội làm bạn, vì lúc đầu ở chung tôi đã biết cậu ấy không thích con trai rồi, sợ cậu ấy sẽ nghĩ tôi là kẻ lừa đảo.】 Diệp Thiệu lầu bầu lầu bầu ở phần comment một lúc khiến topic được đẩy lên đầu rất nhanh.【Có khả năng người viết không phải kẻ lừa đảo, trong lời nói còn lộ ra sự tự tin của bản thân.】 【Đã theo đuổi người ta còn không quên nhắc đối phương là bản thứ 2 của mình, không bằng anh ta.】 【Muốn bẻ thẳng thành cong? Chủ nhà soi gương, tự vấn lương tâm đi.Người ta coi anh là bạn bè, anh tưởng mình đẹp trai lắm à? Đẹp đến nỗi khiến đối phương có thể cong vì anh được.】 【Đối phương có thể debut thì chắc chắn sẽ phải có nhan sắc.Kể cả người ta có cong chắc gì đã để ý đến người vừa bình thường lại tự tin thái quá là anh?】 【Cách anh nói chuyện còn giống trai thẳng hơn.】 【Làm như mình là Diệp Thiệu vậy.】 【 Diệp Thiệu cũng không dám nói như vậy.】 Diệp Thiệu: "......" Kêu mọi người phân tích xác xuất thành công của tôi, sao tự dưng lại lôi tôi ra? 【Cơm cháy khốc cay soái: Cảm ơn mọi người, vậy nên giờ cứ nói tôi là Diệp Thiệu đi, muốn theo đuổi trai thẳng, có bí kíp nào có thể nắm chắc được người ta không?】 【Chủ tus à, nếu anh là Diệp Thiệu thì đã không có vấn đề này rồi.】 【Đúng, bởi vì Diệp Thiệu sẽ không có kiểu phiền não như vậy.】 【Không có ai là anh ấy không theo đuổi được, kể cả đàn ông.】 【Đây chính là sự chênh lệch giữa anh và Diệp Thiệu đó.】 【Chính là nó đó.Mấy năm gần đây Diệp Thiệu mang tiếng là trai thẳng sắt thép đầy nghị lực.Có khá nhiều nam minh tinh muốn đóng thử phim đề tài đồng tính với anh ta đó.】 【Chủ lầu có xấu hổ hay không hả? Sao lại lôi Diệp Thiệu nhà chúng tôi vào như vậy? Diệp Thiệu của chúng tôi không liên quan đến vụ này.】 【Xin phép ôm Diệp Thiệu đi, ảnh đế của chúng tôi 100 năm nữa cũng không cong, xin cảm ơn.】 【 Xin đừng bịa đặt.】 Sau đó bởi vì fans cuồng của mình nhiệt liệt báo cáo tài khoản của hắn, Diệp Thiệu bị cấm đăng bài trên diễn đàn 3 ngày.Cạn cmn lời.Diệp Thiệu suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng cũng đưa ra quyết định không nên làm mọi việc thẳng thắn trắng trợn mà phải đi từng bước thử lòng người.Sau khi kết thúc 2 ngày quay chụp, Trình Kha Nhiên ngồi xe bus trở về, các thí sinh khác khi xuống xe đều được Nhiếp Ba đi xuống chào tạm biệt.Đến địa điểm xuống của Trình Kha Nhiên, cậu vừa xuống xe thì có một người đưa cơm chạy tới chỗ cậu, trong tay còn ôm một bó hoa hồng rất to.Hình như đã nằm vùng đã ở đây lâu lắm rồi."Có phải anh Trình Kha Nhiên không ạ? Đây là hoa hồng tặng anh, xin anh hãy nhận lấy." Trình Kha Nhiên sửng sốt, bó hoa này to tổ bố....Khi ôm bó hoa này trong ngực còn bị che hết nửa người trên luôn."Xin hỏi là ai đưa vậy ạ?" Trình Kha Nhiên ôm bó hoa xuống xe, cố gắng ló người ra.Người giao hàng lắc đầu: "Tôi cũng không biết, bên tôi chỉ nhận đơn hàng rồi giao tới thôi, cũng không rõ được thông tin của khách đặt." Vốn dĩ Trình Kha Nhiên đã im hơi lặng tiếng 2 ngày, khi phát sóng trực tiếp cũng không có tiết mục đặc sắc, ai ngờ vào ngày cuối cùng kết thúc khi vừa mới xuống xe lại nhận được một bó hoa to như vậy, trong nháy mắt đã thu hút sự chú ý của người xem.【Hahahaha, đm, trai đẹp chính là như vậy, nhận được hoa hồng mọi lúc mọi nơi.】 【Ai đưa vậy nhỉ?】 【Vì sao tôi lại cảm thấy cậu ấy tự đưa nhỉ? Người anh em này ở chương trình không có cảm giác tồn tại, lại cố tình mỗi lần lên xe xuống xe lại có chuyện, đây không phải kịch bản sẵn thì là cái gì?】 【Chắc chắn là tự đưa bản thân rồi, mọi người xem đi, không phải là đạt được mục đích rồi sao? Giờ tôi có ấn tượng rất sâu sắc với cậu ấy rồi.】 【Tính ra mà nói thì thấy điên rồi, kỹ năng diễn xuất không cố mà luyện cho tốt, chỉ chăm chăm vào mấy việc lung ta lung tung này, nếu thật sự có tiền thì lần sau xuống xe thì được tặng một chiếc siêu xe, khác biệt hẳn với mấy thí sinh ngồi xe bus.】 【Hình như cậu ấy rất nghèo, ở trên diễn đàn của trường này nếu như tìm tên của cậu ấy sẽ thường xuyên nhìn thấy ảnh tàu điện ngầm, xe bus, cậu ấy không có xe, bình thường hay ngồi phương tiện công cộng, có khả năng lộ ảnh chụp cũng là tìm người chụp vì không nổi lên được.】 【Cậu nhóc này cũng ổn mà, sao lại phải đi con đường như vậy.】 Nhiếp Ba lại còn hơi che miệng lại, cười như không cười nói: "Sao lại không mua một bó hoa nhỏ hơn nhỉ? Cầm như vậy không tiện lắm." Trình Kha Nhiên quay đầu lại nhìn Nhiếp Ba nói: "Tôi cũng nghĩ thế, nhưng sợ thiếu một bông thì anh lại không nhìn thấy, hai ngày quay chụp vừa rồi trong mắt anh tôi cũng đâu khác gì không khí đâu?" Nhiếp Ba: "......" Trình kha Nhiên ôm hoa nghênh ngang mà đi.【Hay, cũng rất dám lên tiếng! 】 【Cậu ấy không sợ mình gây thù với MC hay sao?】 【Hình như cũng gây thù rồi, hai ngày nay thời gian lên hình đúng là ít đến đáng thương.】 【Sao tôi lại thích sự thẳng thắn của cậu ấy vậy nhỉ?】 【Nếu cậu ấy là MC chắc còn hay hơn Nhiếp Ba ấy chứ, tính tình rất tốt, cũng không quan tâm đến việc lên hình lắm thì phải.】 【Bây giờ tôi sợ cậu ấy không thăng cấp được, tôi hy vọng cậu ấy sẽ thăng cấp, tuy rằng tần số xuất hiện không nhiều, nhưng mỗi lần cậu ấy lên hình tôi thấy cậu ấy cũng rất nhập tâm, so với những người khác còn ngại ngùng thì rất ổn.】 【Đúng thật, hy vọng "Bạn yêu diễn xuất" làm việc cho thật tốt, tuy rằng có vẻ họ sẽ không thích thí sinh có nhan sắc, nhưng nhân tố có kỹ thuật diễn xuất ổn như vậy thì cũng nên để ý chứ? Bắt nạt người khác quá.】 【Tôi cảm thấy Trình Kha Nhiên rất tốt, tính cách cũng vẫn đơn thuần.】 【Có thể là bởi vì xuất phát từ hai bàn tay trắng, cho nên vẫn luôn có dũng khí và ý chí.】 【Vì sao không ai cảm thấy thật ra cậu ấy chẳng hề có ham muốn tham vọng gì nhỉ? Cảm giác cái "chí" không nằm ở đây.】 【Lầu trên nghĩ nhiều rồi.】 Trình kha Nhiên ôm hoa hồng bước nhanh về phía ký túc xá, cả một đường chỉ niệm chú: "Ném chết người, ném chết người." Vừa vào ký túc xá cậu đã ném bó hoa vào giường Đồ Lũng.Đồ Lũng mê mang ôm hoa: "Đệt mẹ...không phải hôm qua tao từ chối mày rồi ư? Hai ta không có khả năng đâu, mày có tiêu tiền tao cũng không trả cho mày đâu." "Có phải là mày làm không?" Trình Kha Nhiên hỏi cậu ta: "Sao lại không nói cho tao biết trước, giờ bọn họ đều nghĩ tao diễn nhiều, chắc chắn Diệp Thiệu cũng sẽ nghĩ tao không từ thủ đoạn mà debut, quá mất mặt, sao mày không thuê hẳn cái Lamborghini đầy hoa luôn đi? Lại còn hoa cầm tay? Cầm còn không nhìn thấy đường." Đồ Lũng: "......" Trình Kha Nhiên ngồi ở ghế ôm mặt, hai tai cậu đỏ rực: "Hy vọng ban nãy anh ấy không xem live, hy vọng anh ấy không thấy." Đồ Lũng cảm thấy là fans của Trình Kha Nhiên đưa, cậu đặt hoa sang một bên: "Mày có muốn nhắn tin cho Diệp Thiệu nói về việc này không? Vụ Nhiếp Ba cố tình cắt giảm thời lượng của mày, anh ta rất đáng ghét." Trình Kha Nhiên dựa vào bàn, lấy giấy hôn thú trong ngăn kéo bắt đầu vuốt ve, không để ý nói: "Tao biết." "Vậy mày cứ để anh ta bắt nạt thế à?" Trình Kha Nhiên hơi cao giọng: "Sao có thể? Chờ tao thăng cấp, sau đó ký hợp đồng với Duệ Kỳ, tao sẽ hướng lên con đường làm MC." Đồ Lũng: "Mày thích làm MC hả? Sao tao không biết nhỉ?" "Không thích, nhưng tao làm được, chỉ cần muốn làm thì tao cảm thấy mình có thể làm được, dù sao cũng không có cách khác, tao cũng rỗi hơi mà." Trình Kha Nhiên quyết định."Mày muốn đi theo con đường của Nhiếp Ba để sau này anh ta không còn đường để đi?" Đồ Lũng được khơi dậy hứng thú, nở một nụ cười xấu xa.Trình Kha Nhiên lắc đầu: "Nếu anh ta không có đường để đi thì năng lực chuyên nghiệp cũng quá yếu, tao chỉ giúp anh ta nâng cao kỹ năng, luyện tầm nhìn dài hạn." Đồ Lũng giơ ngón tay cái, Trình Kha Nhiên lại nói: "Anh ta chỉ nghĩ tao là đối thủ cạnh tranh, nhưng tao muốn làm vợ của ông chủ anh ta đấy, vậy nên tao phải rộng lượng một chút, nếu giống cái kiểu hẹp hòi của anh ta, thì cùng lắm tao chỉ là MC được thôi." Nói xong, Trình Kha Nhiên bò lên giường nằm xuống, nghiên cứu xong triết học trà xanh thì bắt đầu nhắn tin cho Diệp Thiệu.【Trình Kha Nhiên: Hôm nay tôi thảm quá, vừa xuống xe đã nhận được một bó hoa hồng, sau đó còn bị người ta giễu cợt vừa làm màu lại keo kiệt.】 【Trình Kha Nhiên: [ muốn được an ủi.jpg] 】 Tác giả có lời muốn nói: Diệp Thiệu: Keo kiệt? Chưa ra trận đã ngỏm tỏi à? Trình Kha Nhiên: Huhuhu muốn được an ủi.Diệp Thiệu: An ủi thân thể sao? Trình Kha Nhiên: Anh bậy quá! (Đỏ mặt)..



Page 7

Làm màu.Lại còn keo kiệt.Mấy chữ này khiến Diệp Thiệu không khỏi nghẹn ngào.Lần đầu tiên theo đuổi người khác, bị chê đến đau lòng, run rẩy đánh 5 chữ 【Diệp Thiệu: Người này thật là xấu.】 【 Trình Kha Nhiên: Đúng vậy.】 Rốt cuộc cũng tìm được điểm chung là kẻ địch với đối phương, Trình Kha Nhiên rất kích động, vội vàng dùng sổ tay trà xanh.【 Trình Kha Nhiên: Nếu là anh theo đuổi, không cần hoa hồng thì đối phương cũng cảm thấy mỹ mãn rồi, đúng là ưu thế của trai đẹp.】 "......" Ưu thế của trai đẹp thì không có, vừa tầm thường lại tự tin, bây giờ Diệp Thiệu cũng không thể mặt dày không biết xấu hổ mà nói là hoa mình đưa được.【 Diệp Thiệu: Tôi cũng sẽ không theo đuổi người ta bằng mấy món rùng mình như vậy được, đồ tôi đưa chắc chắn sẽ thuộc hàng tốt.】 Mạnh mẽ cao ngạo.Về sau không làm mấy việc keo kiệt này nữa, muốn tặng thì tặng thật to luôn.Vì thế Trình Kha Nhiên bắt đầu tiến hành bài toán loại trừ, chắc chắn hoa không phải do Diệp Thiệu đưa."Bạn yêu diễn xuất." được cắt ghép chỉnh sửa đưa lên sóng xong xuôi, trên mạng cũng bắt đầu có các cuộc thảo luận, Trình Kha Nhiên lại trở thành thí sinh có độ nổi tiếng cao nhất trong nháy mắt.Từ 50 xuống 20 đều là do người xem bình chọn, Trình Kha Nhiên chỉ xuất hiện đúng 10 phút trong 4 giờ đồng hồ, là cảnh diễn thử một đoạn quay kinh điển, fan nguyên tác đông đảo, vốn đoạn này rất dễ bị người khác phê bình, chỉ cần sai một li là đi một dặm.Nhưng với thời gian lên hình ngắn ngủi như vậy, sinh hoạt hàng ngày còn hầu như không xuất hiện, cũng chẳng thể thu hút người xem bằng tính cách hay phong cách, ấy vậy mà một đoạn video ngắn như vậy của Trình Kha Nhiên vẫn thu hút rất nhiều người xem.Cảm giác thần bí, xa cách đều khiến cậu tăng hạng.Ở chỗ Mia đang mở họp thảo luận về các thí sinh thăng cấp, Nhiếp Ba đang cực lực muốn kéo Trình Kha Nhiên đi xuống.Mia hơi nghi ngờ: "Vì sao?" "Cậu ta không có nhiều cảm giác với máy quay, chúng ta đang mở cuộc thi diễn xuất, nếu để Trình Kha Nhiên thăng cấp thì đã vi phạm với quy ước ban đầu." Nhiếp Ba xoay vài vòng ở tên Trình Kha Nhiên.Mia đưa màn hình cho anh ta: "Cậu xem bình luận đi, không chỉ vì diện mạo mà Trình Kha Nhiên mới có số phiếu cao." "Tôi biết." Nhiếp Ba cố gắng cãi lý: "Nhưng nhìn chung thì năng lực của cậu ta cũng không mạnh, rất nhiều người còn nói tôi cố ý nhằm vào cậu ta, nhưng mỗi lần có máy quay cậu ta đều chơi di động, ảnh hưởng đến cảm quan của tiết mục." Diệp Thiệu vẫn ngồi nghe từ đầu đến cuối, không hề phát biểu thái độ, Nhiếp Ba lại nói thêm: "Nếu tiết mục đã giao cho tôi làm MC, tôi có thể cảm nhận trực tiếp ở hiện trường được..." Đồ Lũng vốn mở chương trình ra là để xem Trình Kha Nhiên, xem xong lại cực kỳ tức giận: "Đù mẹ, vì sao có tận 4 tiếng phát sóng mà mày lại chỉ xuất hiện có 10 phút? Lại còn ở gần cuối chương trình, biết thế tao tua mẹ đi cho xong." Trình Kha Nhiên vò đầu: "Tao lên hình ít như vậy liệu có sợ bị loại không?".ngôn tình hay

"Bù lại số phiếu của mày khá cao, tao cũng bầu cho mày." Đồ Lũng nói."Cảm ơn mày, nhất định mày sẽ là một phiếu mấu chốt giúp tao thăng cấp." Trình Kha Nhiên vô cảm khen ngợi.Kết quả tới không hề chậm trễ, Trình Kha Nhiên thăng cấp, Đồ Lũng nói đó là công lúc của cậu ta, làm Trình Kha Nhiên phải mời cậu đi ăn cơm.Trên đường đi ăn cơm cùng Đồ Lũng, Trình Kha Nhiên còn nhận được điện thoại của Diệp Thiệu."Chúc mừng nhé, thăng cấp rồi." Trình Kha Nhiên ôm di dộng cười trộm, sau đó ngồi ngay ngắn lại, dùng giọng điệu bình tĩnh nói: "Đã có dự kiến." Đồ Lũng nói nhỏ: Mày diễn kinh lắm, đỉnh.Diệp Thiệu: "...." May mà cứu Trình Kha Nhiên, bằng không nhóc con kiêu ngạo này sẽ phải thất vọng.Cuối cùng cũng làm được việc đúng đắn.Diệp Thiệu: "Vậy cũng nên mời cậu ăn một bữa cơm." Trình Kha Nhiên buột miệng: "Tôi có hẹn rồi." Nói xong chỉ muốn cắn đứt cái lưỡi, sao lại có thể từ chối cơ hội ăn cơm cùng Diệp Thiệu chứ?!?!?! Không ngờ Diệp Thiệu lại nói: "Với Đồ Lũng sao? Ăn cùng nhau đi." Không chấp nhận lời từ chối nào, Trình Kha Nhiên lại nghe thấy Diệp Thiệu nói: "Tôi ở đằng sau cậu, vừa nãy đi tới cửa trường đón cậu thấy cậu lên xe cậu ấy." Trình Kha Nhiên: "......" Sau khi tắt điện thoại, Đồ Lũng ngạc nhiên: "** má! Nghe như anh ta vì yêu mà ngu vậy! Vậy mà lại đi ngay sau xe chúng ta sao?" "Đừng nói bậy, đây gọi là hơi thở của sự đẹp trai." Trình Kha Nhiên mở cửa sổ xe, cậu muốn nhìn thấy xe Diệp Thiệu.Đồ Lũng: "Đóng lại đi đóng lại đi, gió to lắm, chút nữa để tao tránh đi một lát cho hai người ở chung một chỗ." Trình Kha Nhiên kích động gật đầu: "Đổi chỗ nào có tính bảo mật cao đi, tao không muốn bị paparazzi cản trở tụi tao hẹn hò." Nửa đường phải thay đổi lộ trình, đến khi Trình Kha Nhiên vừa xuống xe, Diệp Thiệu đi theo sau cũng dừng lại, Diệp Thiệu còn mở cửa cho người ngồi đằng sau xe, là Cung Trạch Ngọc.Diệp Thiệu nghiến răng nghiến lợi, "Mày có bị điên không? Xuống xe mau!" Cung Trạch Ngọc: "Làm sao vậy? Ghế phụ đã không cho người ngồi rồi, tao nhờ mày mở cửa xe thôi cũng tủi thân lắm à?" Diệp Thiệu mặc kệ anh ta, Cung Trạch Ngọc đứng thẳng người sửa sang quần áo: "Được rồi, tao đã để trống lịch để làm tư vấn cho mày, mày cũng nhường tao một tí đi?" "......" Cung Trạch Ngọc nhìn Trình Kha Nhiên, lại nhìn ra Đồ Lũng: "Mày xem, đi theo cậu ấy là cậu nhóc kia, chơi thân với nhau từ lâu rồi, là em họ của bạn tao, còn đi theo Trình Kha Nhiên học trường này, trong nhà thì có tiền, hoạt động duy nhất là ăn cơm cùng Trình Kha Nhiên, mày không cảm thấy nguy hiểm à?" Diệp Thiệu hơi nhăn mày, Cung Trạch Ngọc vỗ vỗ ngực hắn: "Tí nữa tao giúp mày cản cậu ta lại, không cần cảm ơn." Trái tim Trình Kha Nhiên sắp nát rồi, sao hai người kia lại như vậy, rất gay....!Vì thế cậu cũng kéo Đồ Lũng đi vào nhà hàng, không cả chào hỏi Diệp Thiệu.Ngón tay trắng trẻo của Cung Trạch Ngọc chỉ vào bọn họ: "Nhìn thấy không? Cậu chàng trúc mã cách vách đấy, đã đến lúc phải cảnh giác rồi." Đồ Lũng nổi da gà đang cố không rút tay lại: "Tao đã ô uế rồi." Trình Kha Nhiên nói: "Không sao hết, sau này mày cũng dắt tay nữ thần của mày như vậy." "Nữ thần của tao rất bạo dạn, không giống như mày dông dông dài dài." Vừa vào nhà ăn Đồ Lũng đã rút tay ra.Vẫn luôn cảm thấy ánh mặt của Diệp Thiệu đằng sau sắc như dao nhỏ vậy, nhưng cũng không đến mức bị nghi ngờ chứ? Trai thẳng cũng nhạy bén như vậy sao? Trình Kha Nhiên ngồi xuống trước, sau đó mới giả vờ như lúc này mới nhìn thấy Diệp Thiệu đi tới, vẫy vẫy tay về phía bọn họ.Mọi người chào hỏi một hồi, trong lúc ăn cơm cũng không có tiếng nói chung, nhưng Cung Trạch Ngọc và Đồ Lũng lại chơi cùng một trò choi, hai người trò chuyện cũng rất vui vẻ ồn ào, khiến không khí bàn ăn tốt hẳn lên.Ăn được ⅓ bữa cơm, Đồ Lũng giả vờ đi WC, rời đi.Theo sát là Cung Trạch Ngọc nói có chút việc.Diệp Thiệu cũng không bị ảnh hưởng, tiếp tục nói chuyện với Trình Kha Nhiên, khen ngợi trong tiết mục lần này cậu biểu hiện tốt như thế nào, khen tới mức Trình Kha Nhiên phải ngại ngùng.Diệp Thiệu đúng là ông chủ hàng real, nói năng khoa trương như vậy Đồ Lũng đi vệ sinh xong chuẩn bị nhân cơ hội chuồn thì lại đụng phải Cung Trạch Ngọc.Đối phương lại cho rằng cậu chuẩn bị về bàn ăn lại giả vờ ngăn lại nói chuyện.Cung Trạch Ngọc nói: "Thêm Wechat nhé? Lần trước sinh nhật tôi hai người đi vội quá nên quên mất." Đồ Lũng: Đại minh tinh chủ động add tôi? "Được ạ." Không thể để Cung Trạch Ngọc quấy rầy 2 người kia hẹn hò.Đồ Lũng và Cung Trạch Ngọc chưa trở về, Trình Kha Nhiên xấu hổ nói: "Sao hai người họ lại không ăn vậy..." Diệp Thiệu không quan tâm, hỏi Trình Kha Nhiên: "Cậu ăn no rồi à?" "....Ừm." "Hôm nay đừng về ký túc xá nữa, về nhà tân hôn nhé?" Diệp Thiệu hỏi.Trình Kha Nhiên: "????" Đệt mẹ, tiến triển nhanh như vậy sao? Tác giả có lời muốn nói: Diệp Thiệu: Tôi cho cậu xem một thứ rất hay.Trình Kha Nhiên: Oa! Rất thích (ngượng ngùng).



Page 8

Trong lúc Trình Kha Nhiên còn đang suy nghĩ bậy bạ, Diệp Thiệu lại nói: "Lần trước cậu có nói muốn xây rạp chiếu phim ngoài trời đúng không? Gi ờ đã lắp đặt xong xuôi rồi, đi xem nhé?" "Hả....được, được chứ." Vậy mà lại lắp thật.Còn đang nghĩ Diệp Thiệu sẽ không để việc đó vào trong lòng, vốn Trình Kha Nhiên còn hơi buồn một xíu, bây giờ đã vui vẻ trở lại rồi.Anh ấy nhớ những lời mình nói.Cậu cũng vui vẻ quên đi mất chuyện ký túc xá có thầy kiểm tra phòng.Trên đường về nhà, Trình Kha Nhiên xấu hổ gãi đầu: "Thật ra hồi trước tôi có hẹn với người làm rồi, nhưng sau đó lại phải khai giảng, trong nhà thì không có ai nên mới không gọi người ta tới." "Cậu muốn làm gì cứ giao cho tôi là được." Diệp Thiệu nói."Ừm." Trình Kha Nhiên bắt đầu suy nghĩ, có phải anh ấy sợ mình trang trí nhiều hỏng nhà không? Vẫn đề phòng mình vậy ư? Nhưng đó cũng là nhà của Diệp Thiệu, anh ấy nghĩ như vậy cũng là bình thường.Lại một lần nữa đi vào nơi mà hai người chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì, cõi lòng đầy mong đợi của Trình Kha Nhiên từ ban đầu đã nguội lạnh, hai trai thẳng thì có thể xảy ra chuyện gì? Đến tận khi cậu nhìn thấy rạp phim ngoài trời ở tầng ba mà Diệp Thiệu trang hoàng mới hết hồn, sô pha ở đây còn to hơn cả giường bình thường nữa! Này...to như thế này, nếu không làm chút việc hay thì đúng là phí! Hai mắt Trình Kha Nhiên tỏa sáng, cậu nhìn chằm chằm vào chiếc sô pha khổng lồ kia: "Dành cho hai người ư....Cảm giác 10 người cũng có thể ngồi xuống đây được." Diệp Thiệu đi qua ngồi lên, cảm nhận độ đàn hồi của đệm: "10 người ngồi đây làm gì, đây là rạp chiếu phim 2 người, để cho cậu có thể nằm bò nằm nghiêng, muốn xem phim như thế nào đều được hết." Trình Kha Nhiên vẫn đứng nghệt ra ở cửa phòng, nghĩ thầm: Nếu như chúng ta ly hôn, anh sẽ dẫn người khác tới sao? Diệp Thiệu đặt đồ ăn vặt lên một chiếc giá: "Để trà sữa, coca, chỗ này để bim bim, chỗ kia để hoa quả sấy, cậu thích ăn đồ gì thì cứ để lên đây, có một chỗ để các loại đồ lau dọn nữa." Trình Kha Nhiên đi tới ngồi bên cạnh Diệp Thiệu, giả bộ lơ đãng nói: "Cảm giác thích thật, mua đông mà có tuyết thì trời cũng sẽ rất đẹp, đáng tiếc một người ngắm lại có vẻ hơi quạnh quẽ." Diệp Thiệu quay đầu nhìn cậu, chậm rãi tới gần Trình Kha Nhiên: "Một người ngắm? Cậu không có ý định mời tôi lên xem sao?" "...." Trình Kha Nhiên lui người về phía sau, Diệp Thiệu lại càng tới gần hơn.Cậu không nhịn được mà nuốt nước miếng, nhận ra rằng Diệp Thiệu sắp đè lên người mình: "Anh..." Diệp Thiệu duỗi tay ra đằng sau đầu cậu, lấy một cái điều khiển: "Xa quá không với tới." Trình Kha Nhiên: "...." Đệt, dọa chết bố đây, còn đang nghĩ anh muốn hôn em! Diệp Thiệu hỏi Trình Kha Nhiên: "Cậu muốn xem phim gì?" Trình Kha Nhiên lặng lẽ cởi giày, chậm rãi bò cả người lên ghế sô pha, chờ đến khi lên được rồi, hai chân cậu nhanh chóng rụt lại Chờ đến lúc Diệp Thiệu phản ứng lại đã thấy Trình Kha Nhiên nằm ở tít đầu ghế.Trình Kha Nhiên chống tay ra sau đầu, lười biếng nói: "Loại nào cũng được á." Diệp Thiệu ngồi ở bên chân cậu chọn phim.Hy vọng thời gian dừng tại lúc này."Có sợ phim kinh dị không?" Diệp Thiệu quay đầu cố ý hỏi cậu.Trình Kha Nhiên tỉnh táo lại, ngồi bật dậy: "Được chứ!" Xem phim kinh dị với Diệp Thiệu, lát nữa có thể giả bộ nhào vào lồng ngực anh ấy! Qủa thật là không thể tuyệt vời hơn! Diệp Thiệu: "...." Tuyến lệ của Trình Kha Nhiên phát triển rất tốt, cậu biết Diệp Thiệu không thích nhìn người khác khóc, cho nên cậu cũng không dám xem cùng hắn mấy phim tình yêu tình ái, sợ Diệp Thiệu cảm thấy cậu quá mít ướt.

Trình Kha Nhiên vỗ đùi, hưng phấn không chịu được: "Xem phim gì khủng bố một chút đi! Tắt hết đèn sẽ có cảm giác hơn." Sổ tay trà xanh từng nói, trong hoàn cảnh tối tắm, vừa yếu thế lại nhẹ nhàng, hơi mang theo chút sợ hãi sẽ là vũ khí sắc bén để chinh phục cánh đàn ông.Không ngờ tới Diệp Thiệu lại mím môi, trông có vẻ không tình nguyện cho lắm.Diệp Thiệu lén cắn đầu lưỡi: Ai kêu mày miệng quạ, còn tưởng Trình Kha Nhiên mềm mềm dễ thương như vậy sẽ không thích mấy phim kinh dị cơ? Vậy mà lại có hứng thú à? Chẳng lẽ lại nhận mình nhát gan ở trước mặt Trình Kha Nhiên sao? Việc này quá khó.Trình Kha Nhiên vươn chân dài đạp nhẹ lên eo Diệp Thiệu: "Sao thế? Không phải anh không dám chứ?" "Tôi không dám? Đang chọc cười sao?" Diệp Thiệu cười trào phúng: "Tôi sợ lát nữa cậu lại nhảy vào lòng tôi khóc lóc đấy." Trình Kha Nhiên: Có gì đâu mà không thể! Anh chuẩn bị tâm lý thì em yên tâm rồi.Diệp Thiệu cắn răng chọn một bộ phim được đánh giá cao.Phim được bật lên, hai người tựa vào thành giường ăn bắp răng bắt đầu xem.Trình Kha Nhiên thấy phim này rất kích thích, không ngừng ăn bắp, nhưng cậu lại không thấy sợ lắm, rốt cuộc lúc nào mới nên sà vào lồng ngực Diệp Thiệu nhỉ? Lại ăn thêm một lúc nữa, Trình Kha Nhiên phát hiện hộp bỏng trong tay Diệp Thiệu giờ đã rỗng tuếch, cậu buồn bực hỏi: "Sao lại ăn nhanh vậy nhỉ?" Vừa nghiêng đầu qua đã thấy Diệp Thiệu đang tìm đồ ăn vặt khác, ánh mắt né tránh, hoang mang rối loạn, không chịu nhìn về phía Trình Kha Nhiên và màn hình.Trình Kha Nhiên nắm lấy cằm Diệp Thiệu: "Ô, anh sợ đó hả?" Nắm xong mới hối hận, cậu lại dám làm động tác như vậy với Diệp Thiệu....Mặc kệ, sổ tay trà xanh nói, muốn rút gần khoảng cách với đối phương thì không được phân biệt anh tôi.Tim Diệp Thiệu đập như đánh trống, phim ma rất đáng sợ, còn Trình Kha Nhiên lại cực kỳ đáng yêu.Bộ dáng Trình Kha Nhiên muốn hắn thừa nhận mình nhát gan cực kỳ dễ thương, siêu đáng yêu, có bao nhiêu liêm sỉ cũng muốn vứt hết.Diệp Thiệu ngoan ngoãn đặt cằm lên tay Trình Kha Nhiên: "Hơi sợ một chút, tôi muốn đi uống rượu lấy can đảm có được không?" "Được...được chứ." Cùng nhau xem phim lại uống rượu, có phải là rất tình thú không? Hóa ra gan của Diệp Thiệu lại bé như vậy.Diệp Thiệu đi xuống tầng lấy rượu, Trình Kha Nhiên cũng lẽo đẽo đi theo hắn.Diệp Thiệu hỏi cậu đi theo làm gì, Trình Kha Nhiên còn tỉnh bơ nói: Anh sợ mà, để tôi đi theo bảo vệ anh, gan tôi rất to." Diệp Thiệu:.....Móa Thật sự không hề muốn ly hôn.Lần này hắn không lấy rượu vang đỏ nữa, Diệp Thiệu tự mình đứng pha chế cocktail, Trình Kha Nhiên ở bên cạnh nhìn hoa cả mắt, nếu cậu không biết Diệp Thiệu là diễn viên, cậu còn nghĩ hắn là bartender chuyên nghiệp rồi cơ.Hai người xong xuôi thì lại lên tầng, Trình Kha Nhiên uống thử một ngụm trong cốc của mình xong lại hỏi có thể uống thử cốc của Diệp Thiệu hay không.Của cậu là màu cam, còn Diệp Thiệu là màu đỏ.Diệp Thiệu nói: "Được chứ." Hắn còn định cắm ống hút của Trình Kha Nhiên vào cốc, không ngờ cậu trực tiếp dùng ống hút của Diệp Thiệu: "Uầy, ngon lắm! Có phải độ cồn trong cốc của anh nặng hơn cốc của tôi không?" Diệp Thiệu gật gật đầu: "Ừm..." Sau đó Trình Kha Nhiên cũng chăm chú xem phim, thật ra thi thoảng vẫn hơi liếc mắt nhìn Diệp Thiệu có đổi ống hút không hay trực tiếp dùng miệng uống.Nhưng cậu không ngờ rằng Diệp Thiệu sẽ không so đo mấy chuyện này, không phải là trai thẳng sao, vậy mà lại vẫn dùng chung ống hút với cậu.Đây có phải hôn gián tiếp không? Trình Kha Nhiên thấy rất sướng.Diệp Thiệu uống vài hơi đã cạn cốc.Bộ phim bắt đầu tiến vào cao trào, Diệp Thiệu đã bị dọa đến đờ cả người.Trình Kha Nhiên uống rượu xong cũng can đảm vươn cánh tay nói: "Đến đây nào, anh Nhiên sẽ bảo vệ cho em, đường đường là ảnh đế lại sợ ma quỷ." Diệp Thiệu dựa người vào, người hắn nồng hương rượu, giọng nói lại hơi thẹn thùng: "Đừng nói ra ngoài, chuyện này không nhiều người biết đâu." Trình Kha Nhiên cười: "Được rồi, chỉ có mình tôi biết bí mật này thôi." Vốn còn đang muốn giả vờ nhào vào lồng ngực Diệp Thiệu cơ.Trình Kha Nhiên: Đột ngột ghê.Hai người cũng chưa từng xem phim này, nhìn một hồi mới phát hiện, sao phim ma cũng có cảnh..."người nhớn" vậy? Màn ảnh trở nên hỗn loạn, nhưng hai người họ vẫn có thể nhìn thấy hai nhân vật chính đang điên cuồng sa vào nhau.Vốn Diệp Thiệu còn không dám nhìn nhưng cũng bị chấn động đến ngây người, hơi lúng túng nói: "Không phải phim kinh dị sao? Có phải tôi bật nhầm phim không?" Trình Kha Nhiên cúi đầu search điện thoại, nhỏ giọng nói: "Cái này, phim ma cấp 3..." Diệp Thiệu nuốt nước miếng: "Ồ, thật ra xem cũng được, cứ tiếp tục nhé?" Tác giả có lời muốn nói: Diệp Thiệu: Phim kinh dị? Không được không được, tôi không xem được.Diệp Thiệu: Cái gì? Cấp 3?Cũng không phải là không tiếp tục được...!Trình Kha Nhiên:???Vì sao lá gan của tôi lại lớn hơn??.



Page 9

"Ừm." Trình Kha Nhiên đỏ mặt đồng ý.Anh không ngại thì em không cũng không để ý.Mạch phim đi theo hướng vừa kinh dị lại ái muội, trong ái muội lại ẩn giấu kích thích, kịch bản vừa chầm chậm lại lên đến cao trào.Khi chất cồn bắt đầu phát huy tác dụng trong người, Diệp Thiệu bắt đầu thay đổi vị trí tựa lên vai Trình Kha Nhiên, chậm rãi nằm vào trong ngực cậu.Trình Kha Nhiên xấu hổ dịch dịch người.Trời mới biết cậu có thể được Diệp Thiệu dựa vào vai, lại còn ôm đối phương vào lòng như thế này.Kích động tới nỗi không thể kìm chế được, cơ thể cũng đã dần mất kiểm soát, Trình Kha Nhiên khàn giọng nói: "Ừm...vai tôi hơi tê rồi, tôi đi vệ sinh một lát đã." Hai việc này thì có liên quan gì tới nhau? Diệp Thiệu không nói chuyện.Trình Kha Nhiên đẩy hắn ra lảo đảo muốn đi xuống giường, nhưng lại bị Diệp Thiệu vươn tay giữ chặt lấy mình: "Có phải cậu có phản ứng hay không?" Trình Kha Nhiên: Đệt mẹ, có cần phải hỏi thẳng toẹt như vậy không? Đối tượng kết hôn của em ơi? Lần trước chuyện này cũng xảy ra với Diệp Thiệu ở trong xe vans mình cũng đã tế nhị cho anh ấy mặt mũi rồi cơ mà! Vì sao khi hiện trường mang tính tử vong này lại rơi vào đầu mình? Hôm nay là ngày tình yêu của mình chết đi ư? Trình Kha Nhiên lại nghe được Diệp Thiệu nói tiếp: "Tôi cũng vậy." Anh lại như vậy? Trình Kha Nhiên quay đầu nhìn hắn: "Sau đó thì sao?" Diệp Thiệu say khướt, làm liều kéo Trình Kha Nhiên lên sô pha: "Cậu nghĩ là phải làm sao bây giờ?" "Tôi nghĩ cái gì cơ?" Trình Kha Nhiên điên cuồng nuốt nước miếng: "Tôi, tôi không biết, tôi không cố ý đâu, thật sự xin lỗi." "Xin lỗi làm cái gì, cố ý với chả không cố ý, có phải đàn ông hay không?" Diệp Thiệu thấp giọng hỏi cậu.Đây là giọng nói thật sự của Diệp Thiệu, thật hơn bất cứ bộ phim hay cuộc phỏng vấn nào mà hắn làm trước đó.Trình Kha Nhiên vừa xấu hổ lại hưng phấn, mạnh dạn nói: "Sao tôi lại không phải đàn ông chứ?!?" Nếu anh đã không ngại, thì tại sao em lại phải để ý? Anh có bị người khác lợi dụng cũng đừng trách em tàn nhẫn độc ác! Trình Kha Nhiên cũng không biết tửu lượng của Diệp Thiệu ra làm sao, nhưng bản thân cậu như bay lên 9 tầng mây vậy, không khác gì đã uống 1 lít rượu.Ngày hôm sau khi tỉnh lại, Trình Kha Nhiên hoảng sợ.---Thiếu đoạn sau vì pass, sẽ update sau..



Page 10

"Cậu đi á?" Mia nheo mắt lại, "Người xem cũng đã bầu phiếu cho 10 người hướng dẫn cho chương trình rồi, cậu cũng không phải người được đề cử, cứ như vậy ra mắt à?" Diệp Thiệu suy nghĩ: "Không phải Cung Trạch Ngọc đứng thứ nhất sao? Để Trình Kha Nhiên chọn cậu ta, tôi sẽ thay thế Cung Trạch Ngọc." Mia nhỏ giọng nói: "Nhưng khả năng Trình Kha Nhiên có thể thăng cấp hay không thì còn chưa chắc chắn, trong 20 thì có 12 thí sinh thực lực rất mạnh, Nhiếp Ba nói cũng đúng, Trình Kha Nhiên vẫn còn hơi né tránh máy quay, rõ ràng có cơ hội hút fans mà lại không làm, khả năng phát huy thì lại lúc được lúc không." "Bởi vì cậu ấy không thích lộ diện?" Diệp Thiệu suy nghĩ một lúc lại nói: "Như vậy đi, loại bỏ một vài người hướng dẫn ra, chỉ chừa lại 4 người, mỗi người có 3 học viên, đổi lại thành 12 thí sinh vào vòng trong, như vậy ổn chứ?" "......" Mia cố gắng duy trì nụ cười: "Diệp tổng, hôm nay ngài cho tôi cảm giác sống trong truyền thuyết Na Tra đại náo thiên cung." Diệp Thiệu: "......" "Yêu diễn không có kịch bản, cậu có muốn làm thầy thì chưa chắc Trình Kha Nhiên đã muốn cậu làm thì sao? Còn muốn đổi người được nhiều phiếu bầu nhất? Có bị điên không? Đụng vào Cung Trạch Ngọc rất phiền toái." Mia hiểu rõ tính xấu của Diệp Thiệu.Chắc hẳn muốn đẩy lùi ý chí của Trình Kha Nhiên, chắc chắn mình không thể để tên này bóp chết ngôi sao này được.Diệp Thiệu đứng dậy, vẫy vẫy tay: "Yên tâm đi, thằng nhóc Cung Trạch Ngọc kia tôi lo được, để tôi nói nó một câu, dù sao cũng chưa công bố danh sách người hướng dẫn, cứ như vậy đi, thay đổi kết cấu của chương trình." Sau đó Diệp Thiệu bị Cung Trạch Ngọc mắng nguyên một ngày.Diệp Thiệu vẫn không để ý Cung Trạch Ngọc: "Sao nữa? Gấp đôi tiền công của mày rồi còn gì, mày không cần làm việc, đừng tưởng tao không biết mày đang cười trộm." Cung Trạch Ngọc tỉnh táo hơn Diệp Thiệu nhiều: "Tao thấy đầu óc mày có lỗ, mang tiếng ảnh đế về hưu quang vinh như thế, giờ muốn vượt rào, lại còn muốn làm hẳn thầy giáo, dựa theo tính tình của mày kiểu gì vào chương trình cũng mắng người ta đến nát cả mặt mũi, đến lúc đó fans của mày dập tắt ảo ảnh, người xem vỡ mộng..." "Vì sao mọi người cứ nói tao không được lên sóng thế?" Mặt Diệp Thiệu hiền lành phúc hậu.Cung Trạch Ngọc: "Mày lên kiểu gì cũng bị người ta chửi, ai quen mày đều muốn chửi mày hết." "......" Diệp Thiệu không nghĩ nhiều nữa.Gần đây Trình Kha Nhiên hay trốn tránh hắn, mỗi lần gọi điện thoại hay là nhắn tin đều gượng gạo.Cuối tuần cũng không về nhà hắn nữa, nói là vì muốn tập luyện diễn xuất cho chương trình nên mới ở trường nhờ giáo sư chỉ bảo.Lúc đó Diệp Thiệu rất buồn bực, ông đây đường đường là một ảnh đế, em ấy không giao lưu kinh nghiệm, luận bàn sách lược với mình thì thôi, lại còn đi tìm giáo sư gì đó, giáo sư kia có đẹp trai bằng mình không? Ảnh đế chỉ dạy miễn phí mà em ấy không thèm sao? Chỉ còn cách đi vào chương trình tóm Trình Kha Nhiên.Cả ngày Đồ Lũng chỉ thấy Trình Kha Nhiên lén lén lút lút, lo lắng đề phòng: "Nhiên, mày bị làm sao thế?" "Mày nhìn thấy hot search chưa?" Trình Kha Nhiên tìm tòi các post Diệp Thiệu giữ mình trong sạch ở Weibo, cậu cực kỳ bực bội, vì sao tin tức như vậy lại lên hot search ngay sau khi mình và anh ấy làm loại chuyện đó chứ? Việc này khiến Trình Kha Nhiên sinh ra cảm giác tội lỗi cùng cực, giống như cậu đã vấy bẩn nam thần trong lòng mọi người vậy, tuy rằng bí bí ẩn ẩn như vậy rất kích thích người khác, nhưng nó cũng khiến cho Trình Kha Nhiên càng không dám đối mặt với Diệp Thiệu thuần khiết.Đồ Lũng: "Tao có xem hot search trên trang game của tao." "....Việc đó với trò chơi của mày không liên quan, mà vì sao mày lại nhận ra nhìn tao không đúng lắm? Nhìn tao chột dạ rõ lắm à?" Trình Kha Nhiên hít sâu một hơi, cố gắng làm như mình giống một người đàn ông bình thường.

Đồ Lũng lắc đầu: "Không chỉ có chột dạ, mày nhìn giống như nghi phạm đang cố lẩn tránh hiềm nghi nữa." "Làm sao bây giờ?" Trình Kha Nhiên rất lo lắng, dạo này Diệp Thiệu liên lạc qua lại với cậu rất nhiều, mà cậu có thể ngửi ra được mùi không hay trong đó.Nhất định là muốn hỏi xem mình nghĩ thế nào về buổi tối hôm đó.Trình Kha Nhiên biết mình cũng không trốn mãi được.Nhưng cậu có cảm giác Diệp Thiệu muốn nói tới chuyện ly hôn với mình, dù sao trai thẳng cũng chẳng mấy ai chịu được làm cái này cái kia với đàn ông....!Sổ tay trà xanh cũng chẳng cứu nổi cậu nữa."Đồ Lũng, tao với mày nói chuyện này đi." Đồ Lũng: "Tao biết là mày có chuyện mà." Dọn dẹp sạch sẽ bàn ghế, bắt đầu họp hành.Trình Kha Nhiên hồi hộp xoa xoa tay, nói còn chưa nên lời mà mặt thì đỏ chót: "Lần trước tao về nhà Diệp Thiệu xem phim, hai bọn tao có uống chút rượu." Hai tai Đồ Lũng bắt đầu dựng lên trời, kích động hỏi: "Nghe lãng mạn đấy, có phải mày định chuốc say anh ta nhưng lại bị phát hiện không?" "Sao tao dám làm việc vô liêm sỉ như vậy được? Chuyện chính là tao còn không ngờ được Diệp Thiệu sợ phim kinh dị, cuối cùng còn lăn vào ngực tao." Trình Kha Nhiên vẫn còn nhớ rõ nhiệt độ cơ thể của Diệp Thiệu.Là một người đàn ông nóng bỏng.Cằm Đồ Lũng sắp trượt ra khỏi mặt.Diệp Thiệu mà lại sợ ma quỷ? "Nói thật với mày, tao thấy anh ta không giống kiểu như vậy, có phải diễn xuất gì không?" Trình Kha Nhiên lắc đầu: "Không phải đâu, là sợ thật đấy, sau đó anh ấy còn ngượng ngùng nói muốn uống chút rượu lấy can đảm." Đồ Lũng vò đầu: "Nhưng sao kịch bản này nghe quen thế? Có phải mày chia cho anh ta sổ tay trà xanh của tao rồi không?" Trình Kha Nhiên: "Tao cũng đâu phải bị ngu mà tự chui đầu vào lưới như thế?" "Sau đó hai người phát sinh quan hệ?" Đồ Lũng không thể tin nổi: "Không đúng, anh ta là trai thẳng cơ mà, kể cả uống say đến mấy cũng không thể làm được." "Cho nên hai người bọn tao chỉ dùng tay." Trình Kha Nhiên thở dài..ngôn tình sủngNgười không ăn được, còn vượt rào, bây giờ ở chung cũng khó xử.Công tắc trong đầu Đồ Lũng như được bật lên: "Tao biết rồi, có phải anh ấy thử mày xem mày có phải trai thẳng hay không?" "Đúng vậy, thế nên tao cảm thấy mình đã bị bại lộ, giờ phải cư xử như thế nào mới không bị nghi ngờ nhỉ?" Đồ Lũng suy nghĩ một lát rồi nói: "Cứ thoải mái nói chuyện đi, không cần lảng tránh chuyện này, nếu anh ta nói đến thì cứ bảo tay nghề của anh không tồi, tôi rất thích, hay thậm chí có thể chủ động xuất kích hỏi về lần sau thì tốt rồi, đàn ông ấy mà, sướng là thích hết." Trình Kha Nhiên không hề nghĩ ra cách này, cậu sờ chóp mũi: "Không ổn lắm đâu...nếu tao mà khen tay nghề anh ấy tốt, kiểu gì anh ấy cũng bảo là di truyền 3 đời của nhà anh ấy thôi." Nhớ mãi không quên."Đến lúc đó mày có thể hoài nghi xem anh ta có phải trai thẳng hay không, trong lòng có quỷ mới dông dài như vậy, không giống như mày trời sinh đã thẳng, không thể tưởng tượng được việc như vậy.Nếu nói thế thì kể cả anh ta có hiểu thế nào đi chăng nữa thì mày cũng giống một thằng đàn ông t*ng trùng lên não thôi." Trình Kha Nhiên: "....." Giết địch 1000, tự tổn hại 1500, hiểu rồi! Bảng xếp hạng của "Bạn yêu diễn xuất" cũng được công bố, Trình Kha Nhiên đứng thứ 12."Đệt mẹ, Đồ Lũng, duyên phận cắt đứt từ đây ư? Không chỉ có Diệp Thiệu muốn ly hôn với tao, kết quả của tao cũng bị tụt luôn rồi." Đồ Lũng nhìn chằm chằm điện thoại: "Lên hot search đi, mày và Kim Nghi Nhân đang ngồi trên đó." Trình Kha Nhiên mở điện thoại ra, đại khái nội dung hot search là "Bạn yêu diễn xuất" thêm Trình Kha Nhiên và Kim Nghi Nhân vào vòng trong, tên hot search là:【Kim Nghi Nhân Trình Kha Nhiên】 Thoạt nhìn rất giống một couple.Nhưng bọn họ cũng không lên đầu hot search, bởi vì cái đầu tiên chính là【Diệp Thiệu trượt tay】 Tác giả có lời muốn nói: Diệp Thiệu: Đoán xem vì sao tôi lại trượt tay?.



Page 11

Trình Kha Nhiên không quan tâm thể chế của chương trình như thế nào, dù sao cũng thăng cấp rồi.Diệp Thiệu trượt tay là cái gì? Trình độ của Kim Nghi Nhân và Trình Kha Nhiên cũng không phải kém so ra với 10 thí sinh còn lại, nhưng nhan sắc của hai người này lại xếp đầu bảng.Người xem nói thay đổi nguyên tắc là vì Kim Nghi Nhân và Trình Kha Nhiên, bây giờ thấy hai người này có tiềm năng debut cao nhất, tổ sản xuất chương trình cũng phải vứt liêm sỉ đi mà thay đổi.Diệp Thiệu post Weibo giải thích: 【Diệp Thiệu: Không sửa quy tắc thăng hạng, người nên thăng thì sẽ thăng, chúng tôi sẽ không từ bỏ một thí sinh nào có khả năng debut trong tương lai.Nếu tới vòng cuối bình chọn ra nhiều hạt giống ưu tú, sẽ còn có cơ hội dành nhiều suất ký hợp đồng với Duệ Kỳ hơn nữa, nếu Trình Kha Nhiên nằm trong top 10, đến lúc đó mọi người vẫn muốn nói cậu ấy cướp vị trí của người khác sao? Không thể phủ nhận được việc cậu ấy ưu tú, danh xứng với thật.】 Ngay sau khi đăng Diệp Thiệu phải sửa lại post, viết thêm tên Kim Nghi Nhân vào bên cạnh Trình Kha Nhiên, sửa "cậu ấy" thành "bọn họ".Thoạt nhìn thì post này được viết rất chuyên nghiệp, nhưng vừa mới đăng lên đã bị mọi người soi xét rồi suy đoán...Vì sao chỉ khen thưởng mỗi Trình Kha Nhiên? Rõ ràng hai người đều được thăng hạng, khen Trình Kha Nhiên danh xứng với thật là vì cảm thấy lương tâm cắn rứt khi đặt cách Trình Kha Nhiên thăng hạng sao? Mia chỉ muốn nhai đầu Diệp Thiệu: "Vì sao cậu lại chỉ để Trình Kha Nhiên thôi hả? Vốn việc thay đổi quy tắc sẽ kéo đến một lượng người phản đối rồi, bây giờ cậu lại..." "Tôi chỉ quên tí thôi." Vì thế Diệp Thiệu phải đăng một bài mới.【Diệp Thiệu: Trượt tay, đánh thiếu tên, không nhằm vào ai cả, đừng âm mưu dương mưu.】 Chỉ một lúc sau, dư luận xoay ngoắt 180 độ.Lúc đầu còn nói bọn họ thăng hạng là vì Duệ Kỳ cố tình nâng lên, lúc sau lại bắt đầu nói Trình Kha Nhiên và Kim Nghi Nhân cũng rất tội nghiệp, thực lực không kém, bề ngoài lại nổi trội, nếu chỉ vì hai người họ thăng cấp mà khiến người khác tuột hạng thì sẽ càng có nhiều người công kích bọn họ.Tóm lại là, đẹp trai diễn giỏi lại thành tội lỗi của hai người.Rõ ràng đều là nhân tố mới, kỹ thuật diễn cũng rất ổn, lại phải hy sinh nhiều hơn chỉ vì thứ "công bằng" trong lòng người khác, chương trình "Bạn yêu diễn xuất" đúng là bị điên, không thích người đẹp xuất sắc làm bọn họ vất vả biết bao, may mà cả hai đều được thăng hạng hết.Dư luận quay ngoắt đi thương tiếc Trình Kha Nhiên và Kim Nghi Nhân...!【 Kim Nghi Nhân: Kha Nhiên! Chúng ta nổi rồi! 】 【 Trình Kha Nhiên: Hình như là có một chút.】 【 Kim Nghi Nhân: Sáng nay có rất nhiều người chửi chúng ta, buổi tối lại thành đau lòng cho hai người chúng ta!】 【 Trình Kha Nhiên: Đúng vậy.】 【 Kim Nghi Nhân: Chắc là Duệ kỳ ra tay rồi, tiền marketing cũng phải đắt lắm đây, tôi chỉ thấy bây giờ chúng ta cũng có thể thăng cấp rồi, bọn họ cũng tiêu rất nhiều tiền đầu tư cho tụi mình, hay là bán mình trả nợ cho Duệ Kỳ nhỉ?】 Trình Kha Nhiên vẫn chưa chắc về việc này lắm, nhưng cậu có cảm giác Diệp Thiệu đang bảo vệ mình.Cúng đúng, có chuyện lớn như vậy, bây giờ chương trình cũng rất nổi tiếng, nếu như ông nội cậu xem được thì sẽ không hay, Diệp Thiệu đứng ở phía sau không thể không lên tiếng.Đồ Lũng đã dạy, giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền, trốn tránh thì hữu dụng nhưng cũng không phải cách triệt để, phải có ý chí vượt khó tiến lên.

Bấy giờ Trình Kha Nhiên mới gọi điện thoại cho Diệp Thiệu sau khi hot search đã ở đó nguyên một ngày.Diệp Thiệu thầm nghĩ tiêu chút tiền làm marketing cũng không phí lắm, ít ra nhóc này vẫn còn quan tâm đến sự nghiệp.Diệp Thiệu làm bộ làm tịch như mình không hề chờ mong điện thoại, giả giọng lười biếng: "Sao vẫn còn thời gian gọi điện cho tôi vậy? Hỏi giáo sư về kỹ thuật diễn xong rồi à?" "...." Trình Kha Nhiên cảm thấy đối phương đang cà khịa mình, nhưng cũng chẳng có bằng chứng, cậu lấy hết sức bình sinh nói bằng giọng điệu mềm mỏng nhẹ nhàng của trà xanh: "Cảm ơn anh Thiệu nhiều ạ, có phải công ty tốn nhiều tiền lắm không? Tôi có thể tự trả tiền phí quan hệ công chúng, thật ra nếu có bị loại tôi cũng không sao đâu, mà có phải vì tôi nên anh mới sửa lại nguyên tắc của chương trình không? Tôi đần quá...có top 10 cũng không vào được." Diệp Thiệu ôm ngực nằm liệt trên ghế xoay, trong bụng mừng như trẩy hổi....Mẹ kiếp, anh Thiệu....!Có tài đức gì.Khi nào mới đến lúc Trình Kha Nhiên ý loạn tình mê mà kêu hai tiếng anh Thiệu? Diệp Thiệu đã tưởng tượng ra hai mắt Trình Kha Nhiên ướt át khép hờ, môi mỏng khẽ mở, nỉ non nói hắn nhanh lên hoặc chậm lại.Chỉ cần nói một câu khiến em ấy thẹn thùng, vành tai Trình Kha Nhiên sẽ đỏ ửng lên, hồng giống như năm đó đánh cược thua nên mới tỏ tình với hắn ở sân trường.Diệp Thiệu vẫn chưa đáp lại, Trình Kha Nhiên nghĩ: có phải anh ấy thấy mình quá tự luyến rồi không? Nhưng ông nội vẫn còn ở đó, Trình Kha Nhiên không thể nào không nghĩ tới khả năng này, Diệp Thiệu sửa quy tắc vì cậu.Diệp Thiệu ngồi thẳng người, điều chỉnh hô hấp: "Trình Kha Nhiên, có phải cậu nghĩ tôi vì ông nội nên mới sửa đổi quy tắc của chương trình không?" "Ừm..." Trình Kha Nhiên hồi hộp nắm chặt lấy di động."Những câu chữ ở Weibo đều là lời thật lòng của tôi, vì hiệu quả của tiết mục còn khiến cậu và Kim Nghi Nhân chịu thiệt mà xếp hạng cuối, cậu không trách tôi là được rồi, ở trong lòng tôi, người xứng đáng thăng cấp nhất chính là cậu." Trình Kha Nhiên: "......" Hả, vì sao còn thấy thiệt thòi hộ cậu nữa cơ chứ? Sặc mùi trà xanh.Thấy Trình Kha Nhiên không nói câu nào, Diệp Thiệu tiếp tục: "Gần đây cậu trốn tôi à?" "Không phải đâu, thật sự rất bận.Anh xem, nếu tôi không tập trung vào tập luyện thì cũng suýt bị đá đi rồi, bây giờ thăng hạng rồi, cũng muốn mời anh một bữa cơm." Thật sự rất nhớ anh ấy.Diệp Thiệu nghĩ nghĩ rồi nói: "Về nhà đi, vừa xem phim vừa ăn cơm được không?" Trình Kha Nhiên: "!!!" Đệt mọe! Anh ấy không biết xấu hổ!! Vậy mà lại đi trên con đường trà xanh của mình làm mình không còn đường lui!! Lúc này mà xấu hổ thì chẳng phải tự nhận trong lòng mình có quỷ à? Diệp Thiệu chỉ nghe thấy giọng nói vui vẻ của Trình Kha Nhiên: "Được đó, tôi còn tưởng lần trước anh sợ nên không dám xem lại chứ, thật ra tôi cũng đã chọn nhiều phim kinh dị hay rồi, chờ có dịp xem cùng với anh." Diệp Thiệu: "......" Không phải xấu hổ nên mới không dám gặp tôi ư? Cũng không vì chuyện say rượu lần trước mà tức giận? Sao tâm lý của Trình Kha Nhiên lại vi diệu như vậy? Vì sao lại có hơi thở mừng thầm của một trai thẳng mở ra cánh cửa của một thế giới khác? Diệp Thiệu: "Không sao, có cậu ở bên thì tôi cũng không sợ nữa, bây giờ tôi sẽ đi đón cậu." Cúp điện thoại, Trình Kha Nhiên hoảng sợ nói với Đồ Lũng: "Tao nghi ngờ Diệp Thiệu dùng sổ tay giống tao." "Không thể nào, đó là bí kíp mà tao tự tay viết, mày là truyền nhân duy nhất của tao." Đồ Lũng cực kỳ chắc chắn nói.Trình Kha Nhiên:....Hóa ra đây mới là đại sư tổ của nghề trà.Diệp Thiệu dùng 5 phút để tắm rửa thơm tho, đẹp trai ngất trời, còn thay một bộ quần áo mới, ai ngờ vừa mới bước ra khỏi cửa đã nhận được điện thoại của ông Trình gọi hai người về ăn cơm.Diệp Thiệu tiếc lên tiếc xuống, vừa nhìn thấy ông nội Trình hắn...bình tĩnh đi rất nhiều, buổi tối xem phim cũng không dám động tay động chân.Trình Kha Nhiên không tiếc cho lắm, cậu ngồi trên xe Diệp Thiệu, lúng túng nói: "Ông nội vẫn luôn hỏi tình cảm của chúng ta như thế nào rồi...." Diệp Thiệu lo lắng gần chết, chắc sẽ không có đối tượng kết hôn thứ 2 đâu đúng không? Trình Kha Nhiên nghịch nghịch di động trong tay, giọng nói nhỏ như muỗi kêu, một bộ dáng tội nghiệp đáng thương: "Tôi nói với ông chúng ta rất tốt, cho nên khi về nhà phiền anh phối hợp một chút xíu..." Diệp Thiệu kích động ho khan: "Không thành vấn đề, tôi là dân chuyên nghiệp." Trình Kha Nhiên nghĩ, anh nói rồi đó nhé.Đến nơi, Trình Kha Nhiên xuống xe vươn tay về phía Diệp Thiệu, Diệp Thiệu không biết làm gì, cũng vươn tay.Ngón út của hắn bị ngón út Trình Kha Nhiên móc lại.Diệp Thiệu kinh ngạc nhìn cậu, Trình Kha Nhiên chớp chớp mắt: "Anh có cảm thấy kỳ cục hay không quen không? Thực ra ông nội biết tính tôi dính người, tôi lịch sự quá ông sẽ nghi ngờ mất." Diệp Thiệu lắc đầu: "Tôi còn cảm thấy...chưa đủ tình cảm." Tác giả có lời muốn nói: Trình Kha Nhiên: Vậy tình cảm thì phải làm thế nào? (Mặt trà xanh) Diệp Thiệu: Diễn thật một chút, ôm hôn ba, năm cái.Trình Kha Nhiên: Không biết xấu hổ.(Chờ mong).



Page 12

Ai có thể may mắn tới mức được Trình Kha Nhiên dính lấy? Diệp Thiệu nghĩ tới nghĩ lui còn ghen tuông một hồi, ghen đến đau cả răng, hắn trở tay nằm gọn bàn tay của Trình Kha Nhiên ở trong lòng tay.Đi nhanh vào nhà.Trình Kha Nhiên bị hắn kéo đi lảo đảo vài bước, nhưng việc đó cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu.Muốn chụp ảnh, muốn chụp cả bóng lưng Diệp Thiệu nữa, chụp ảnh hai người nắm tay nhát mắt, chụp một bức hai người kề vai bước đi.Chụp ảnh quay video, làm hẳn 360 tấm, ngày nào cũng post lên khoe.Trình Kha Nhiên: Tôi quá đạo đức giả, không biết xấu hổ.Diệp Thiệu nắm tay cậu rất chặt, không phải kiểu nắm hờ giật cái là đứt, giống như nắm đến mức không muốn tách rời, cũng sẽ không tách rời.Trình Kha Nhiên hiểu được, đây là giác ngộ của một ảnh đế trẻ tuổi đã trải qua khủng hoảng kinh tế, so với những người chưa từng trải qua khó khăn hoàn toàn khác biệt.Diệp Thiệu diễn loại kịch bản cưới trước yêu sau này đạt cực kỳ, diễn tựa như là thật vậy, có thể khiến người hợp tác của hắn lạc vào trong mộng đẹp.Kết hôn sau đều cảm thấy ngọt ngào.Trình Kha Nhiên cắn môi, cậu nắm lại tay Diệp Thiệu, bây giờ không nắm thì còn đợi đến kiếp nào mới được nắm nữa? Diệp Thiệu cảm nhận hơi ấm nơi lòng bàn tay, sao tay Trình Kha Nhiên mềm thế nhở? Hôm xem phim, bản thân hắn uống rượu còn chơi trò rượu điên, Trình Kha Nhiên muốn đi WC còn bị hắn kéo lại, đè ở dưới ngực.Lúc đó Trình Kha Nhiên híp mắt ghé vào ngực hắn, ngoan ngoãn để hắn chạm vào, còn hồng mắt nói mình cũng muốn.Diệp Thiệu chỉ cần nghĩ lại thôi đã kích động đến không chịu được.Ai có thể buông được một Trình Kha Nhiên như vậy chứ? Trình Kha Nhiên cau mày, sao Diệp Thiệu nắm tay cậu chặt quá vậy? Vì sao mình vừa dùng sức thì Diệp Thiệu lại càng dùng sức hơn? Không ổn rồi.Trình Kha Nhiên lắc lắc tay: "Diệp Thiệu, đau quá, nhẹ một chút." "Hả? À, được." Diệp Thiệu hơi buông lỏng tay, một bàn tay đầy mồ hôi.Già mẹ rồi mà nắm tay người ta vẫn còn ra đây mồ hôi.Hai người đi vào cửa nhà, Trình Kha Nhiên còn giả vờ sợ bị ông nội chế giễu muốn buông tay.Diệp Thiệu nhướng mày: "Em sao vậy? Ông nội cũng không chê cười chúng ta." Ông nội thoải mái cười to: "Nhìn đến tụi bây ở chung hòa hảo như vậy là ông vui rồi." Trình Kha Nhiên tránh khỏi Diệp Thiệu, chạy tới bên cạnh ông làm nũng, lau bàn tay đầy mồ hôi lên lưng áo ông nội: "Hai người bọn con thì phải tốt chứ ông, là cặp đôi hạnh phúc nhất thế giới đó." Nếu chồng không có hạn sử dụng thì tốt rồi, kỳ hạn là vĩnh cửu.Ông nội bóp mặt cậu: "Con có thể hạnh phúc như vậy là vì Diệp Thiệu cũng thích con." "....." Trình Kha Nhiên thẹn thùng cúi đầu: "Đó là vì con đẹp như vậy mà, có ai không thích con đâu?" Chột dạ, không dám nhìn vào mắt ông nội.Diệp Thiệu đứng trước mặt hai người, một tay đút túi, nghiêng đầu nhìn mặt Trình Kha Nhiên.Đáng yêu, đáng yêu chết đi được.Khi nào mới có thể sà vào ngực mình làm nũng như vậy? Trong bữa cơm, Diệp Thiệu rất tỉ mỉ chăm sóc Trình Kha Nhiên, đồ ăn đều được gắp vào tận bát, Trình Kha Nhiên cũng nhân cơ hội đút cho Diệp Thiệu ăn.Không hề giống một cặp đôi mới quen biết, có thể nói là cực kỳ làm ra vẻ.Chờ đến khi Trình Kha Nhiên đi vào bếp Diệp Thiệu cũng đi theo.

Đút tới đút lui với Diệp Thiệu cũng đủ khiến Trình Kha Nhiên ngại rồi, bây giờ còn biến thành 2 người ở riêng thì cậu lại càng mất tự nhiên, nhỏ giọng khen: "Anh...không hổ danh là ảnh đế, ông nội của tôi tin đó." "Cậu có tin không?" Diệp Thiệu chống tay lên bàn bếp, quây Trình Kha Nhiên vào trong lồng ngực: "Có chút cảm giác nào của một cặp chồng chồng mới cưới không?" "Tôi...." Trình Kha Nhiên nuốt nước miếng, theo bản năng nhìn về phía cửa phòng bếp.Diệp Thiệu cúi đầu, đáp lên trán cậu một nụ hôn.Đệt mẹ? Trình Kha Nhiên ngẩn ngơ ngẩng đầu, miệng hơi hé ra: "Này...." Diệp Thiệu tỉnh bơ quay đầu nhìn ra cửa phòng bếp, thấp giọng nói: "Vừa rồi cậu nhìn ra cửa tôi lại tưởng ông nội đi tới đây." "...." Nếu ở phòng ngủ mà ông nội tới thị sát, có phải Diệp Thiệu sẽ chuyên nghiệp đến mức nhào lên không? Đây là kỹ năng của ảnh đế à? Trình Kha Nhiên không khép nổi miệng, nghĩ thầm nếu có thể kéo theo Diệp Thiệu ở tại nhà của ông mỗi ngày thì như thế nào? Có phải đến lúc đó con của hai người cũng được 2 tuổi rồi không? Hí hí, không nghĩ ra được, ngại quá đi.Hai người ở trong phòng bếp rủ rỉ thân mật nửa ngày, ông nội Trình Kha Nhiên cũng cảm thấy thằng nhóc Diệp Thiệu này, được! Trình Kha Nhiên lớn như vậy rồi cũng chỉ có một đứa bạn là Đồ Lũng, còn đang lo tính tình cậu kỳ quặc, có khả năng không sống chung được với Diệp Thiệu, giờ thì ông yên tâm rồi.Ông Trình hỏi hai người bọn họ có thể ở lại qua đêm một tối không, Trình Kha Nhiên há mồm không nói câu nào.Ở lại? Vượt rào.Hôm nay Diệp Thiệu đã hy sinh rất nhiều rồi, đây chắc là lần đâu tiên anh ấy hôn trán đàn ông....Hự, làm người không được quá tham lam.Ông nội hỏi Diệp Thiệu: "Có phải chuyện công ty rất bận rộn không con?" Trình Kha Nhiên vội vàng nói: "Đương nhiên rồi ạ, anh ấy tốt nghiệp rồi, dưới ghế còn có rất nhiều nghệ sĩ, sao mà so sánh với con được ạ ông? Nếu ông nhớ con thì con ở đây luôn có được không ông?" Kết quả Diệp Thiệu sờ sờ đầu Trình Kha Nhiên: "Đi với em sao lại nói là không có thời gian, nếu em ở đây nhất định anh cũng sẽ ở theo em." Trình Kha Nhiên: "...." Diệp Thiệu quay đầu nói: "Ông nội, nếu ngài nhớ Nhiên Nhiên thì ngày nào tụi con qua đây cũng được, từ lúc kết hôn đến giờ con vẫn chưa đi đến nhà của ông, phòng ngủ của Nhiên Nhiên nhất định sẽ rất đáng yêu." Trình Kha Nhiên: "...." Đệt mọe! Phòng ngủ của mình có rất nhiều ảnh chân dung Diệp Thiệu! Còn có hàng tá album ảnh! Còn có, còn có gối ôm hình người mình đặt riêng nữa! Chân Trình Kha Nhiên run rẩy, nghiêng ngả lảo đảo đứng dậy: "Ông nội....cái đó, con với Diệp Thiệu còn hẹn buổi tối xem phim nữa, tụi con đi trước." Trình Kha Nhiên túm chặt lấy tay Diệp Thiệu, không kéo nổi..Ngôn Tình Tổng TàiDiệp Thiệu bất động như núi: "Nhiên Nhiên ngoan nào, như vậy là không hiểu chuyện đâu, đã lâu rồi không tới thăm ông nội rồi, bây giờ mình ở với ông một hôm, phim ảnh không cần vội, ngày nào cũng có thể xem." "......" Bây giờ chỉ cảm thấy chuyện xem phim và "giúp đỡ" lẫn nhau đi liền với nhau như anh em, có phải bản thân mình quá đồi trụy rồi không? Diệp Thiệu một mực nói ở cạnh ông nội, Trình Kha Nhiên lại khăng khăng rời đi nghe rất vô lương tâm.Nhất thời không biết ai mới là cháu trai của ông nội.Trình Kha Nhiên dắt Diệp Thiệu về phòng ngủ, cậu bước từng bước một, thành thật kiên định đi về phía phòng ngủ.Trước khi mở cửa cậu lấy hết can đảm nói thật với Diệp Thiệu: "Anh có biết để kết hôn với anh em phải nỗ lực nhiều như thế nào không?" "...Nhiều?" Hai người có thể kết hôn không phải là do nỗ lực của ông nội sao? Trình Kha Nhiên dao dác nhìn khắp nơi như có tật giật mình, tiếp đón Diệp Thiệu vào phòng ngủ của mình.Vừa vào cửa, Diệp Thiệu và "bản thân" trên giường hai mặt nhìn nhau, đầu óc xoay nửa ngày vẫn chưa load nổi, chỉ thốt ra một câu: "Thú bông nhìn thật như vậy...có phải rất đắt không? Không phải là hàng...." Trình Kha Nhiên: Toang cmnr, bây giờ chắc chắn anh ấy nghĩ mình là một đứa biến thái.Trình Kha Nhiên rặn cười: "Không đắt lắm đâu rồi, chất liệu cũng không có gì mấy, chỉ là gối ôm....Lúc thấy anh nhận được giải ảnh đế em rất kích động, ông nội nghĩ em thích anh, ông cũng không nghĩ nhiều, chỉ hỏi anh có đồng ý kết hôn với em không, lúc đó em mới bắt lấy cơ hội mà tỏ vẻ em thích anh thật lòng, lúc đó cũng không có cách nào, anh đừng giận..." Diệp Thiệu mỉm cười, đi qua sờ đầu "bản thân": "Tôi giận làm gì, nhìn thấy em yêu tôi như vậy, cảm động còn không kịp." "......" Giường của Trình Kha Nhiên cũng không to như giường nhà Diệp Thiệu, hai người nằm cạnh nhau cũng không khác với hôm nằm trong xe vans lắm.Trước khi ngủ, Trình Kha Nhiên tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ quần đùi áo ngắn đi ngủ, cẳng chân trắng trẻo đi đến mép giường, ngượng ngùng hỏi Diệp Thiệu: "Anh có muốn đi tắm không?" Diệp Thiệu nằm ngửa trên giường chơi di động, hắn bỏ điện thoại xuống, đứng dậy cởi áo trên người trong nháy mắt: "Vậy tôi đi tắm đây." Trình Kha Nhiên ở ngay bên cạnh hắn đứng chết sững, cậu thấy, thấy....!Cơ bụng hàng thật giá thật của Diệp Thiệu kìa!!! Không biết tối nay có được sờ thử không nhỉ? Diệp Thiệu đúng là, vừa mới kết hôn đã cởi quần áo trước mặt người ta rồi, sau này còn định cởi cái gì nữa chứ.Diệp Thiệu không mang theo quần áo để thay, tắm xong toàn thân cũng chỉ quấn theo một chiếc khăn ở hông đi ra ngoài, cũng là khăn Trình Kha Nhiên vừa dùng xong.Bấy giờ Trình Kha Nhiên mới phát hiện bản thân cậu chuẩn bị không cẩn thận, cuống quít đi tới tủ quần áo: "Để em tìm cho anh đồ mới...." "Không sao đâu, quần của em tôi mặc cũng không vừa, khỏi đi." Tác giả có lời muốn nói: Trình kha nhiên: Không mặc vừa??? Không mặc vừa?! Anh quá đáng vừa thôi!!! Mặc vào cho em!!! ( tức hộc máu) Diệp Thiệu:......Nó bị tắc thở rồi cũng sẽ không tốt với em đâu, Nhiên Nhiên.Diệp Thiệu: Em nghĩ rằng anh nghiêm trang, thật ra anh chơi lưu manh.Diệp Thiệu: Em nghĩ rằng anh chơi lưu manh, thật ra anh còn có thể làm hơn thế.- -------------------------------------------------------------------------------------------------------- Tiện thể thì có ai biết mua raw trên Tấn Giang hông chỉ tui với? Hoặc có page nào nhận mua raw không nhỉ? Chuyện là bộ này có phần "tác giả có lời muốn nói" khá thú vị, mà từ chương 25 trở đi thì phải VIP trên đó mới mua được, 2 nguồn qt của tui cũng không có nữa nên tui không biết làm thế nào, nếu mọi người cảm thấy thiếu phần này cũng được thì tui không làm nữa, còn nếu mọi người muốn làm (cá nhân tui thấy phần này cũng vui vui) thì tui sẽ cố gắng tìm cách để mua (nếu không quá đắt nữa).Cảm ơn mọi người nha.Thêm nữa thì mọi người cũng biết xưng hô trong tiếng Trung chỉ có "ta" và "ngươi" (theo bản qt) nên việc đổi xưng hô cũng không phải dễ, vì nhiều khi xưng hô còn là một thứ để người đọc hiểu rõ mỗi quan hệ giữa nhân vật nữa.Ở chương này tui cũng nghĩ mãi có nên đổi không, và quyết định của tui là có.Nhưng mà tui vẫn còn chưa chắc chắn lắm nên muốn hỏi độc giả một chút, xưng hô như vậy mọi người có thấy ổn hông? Hay mọi người vẫn cảm thấy còn sớm quá nhỉ? Tui đổi xưng hô vì lí do: +Trình Kha Nhiên quyết định nói một phần sự thật với Diệp Thiệu, về ái mộ của cậu ấy dành cho Diệp Thiệu nên tui nghĩ để tôi anh nữa thì hơi lạnh lùng quá.+Diệp Thiệu cũng biết mình thích Trình Kha Nhiên, cũng biết Trình Kha Nhiên thích mình (theo kiểu thích idol) nên xưng tôi-cậu thì lạnh nhạt quá, mà anh-cậu thì lại hơi mang tính brotherzone:)), nhưng để tôi-em thì tui lại chưa ưng, vì xưng hô này nghe rất tình, mà đặt trong hoàn cảnh này tui sợ nó gây cảm giác gượng gạo á (Nhưng tui rất thích tôi-em, bộ trước edit cũng để tôi-em hẳn chục chương mới đổi:>>>>>).Anh-em thật ra nghe lại hợp nhưng tui muốn để dành đến khi hai bạn trẻ yêu nhau, bởi vì nó giống như cột mốc thay đổi mối quan hệ nữa.Tui bị bệnh đã không nói thì thôi chứ nói là nói rất nhiều í.Nên mọi người có thời gian thì giúp tui 2 vấn đề này với nha, cảm ơn các bạn rất nhiều!!!! Chúc mọi người có một ngày tốt lành:))..



Page 13

"Không sao đâu, quần lót em mua freesize hết, sẽ vừa đó." Trình Kha Nhiên hiểu được ý tứ của đối phối, tiếp tục mở cửa tủ.Diệp Thiệu đè lại tay cậu, cửa tủ bị đóng lại, Mắt Diệp Thiệu sâu thẳm, giọng hắn vừa kiêu ngạo lại mang theo chút ngượng ngùng: "Nhiên Nhiên, tôi mặc freesize sẽ bị chật." Trình Kha Nhiên: ".....À." Trình Kha Nhiên hồi tưởng.Lần trước xem phim với Diệp Thiệu xong hai người còn "giúp đỡ lẫn nhau", sau khi cậu trở về ký túc xá mấy ngày vẫn không thể bình tĩnh lại được.Còn có một chút...tự ti? Lúc ấy vẫn không biết vì sao lại cảm thấy như vậy, nhưng vào giờ khắc này, Trình Kha Nhiên đã hiểu....mẹ kiếp, vì sao Diệp Thiệu lại to như vậy chứ? Vì sao hả? Đều là đàn ông con trai cả, em thích anh, nhưng anh lại ưu tú như vậy, còn ưu tú ở chỗ này, như vậy rất động chạm đến lòng tự tôn của đàn ông đấy! Diệp Thiệu chỉ thấy đôi mắt của Trình Kha Nhiên không kìm được mà nhìn tới nơi không nên nhìn trên người mình, cảm giác xấu hổ đã chết từ lâu lại ngoi lên, hắn đi nhanh về phía giường, xốc chăn lên nằm vào, còn cố tình kéo chăn che đi chút bụng.Diệp Thiệu vỗ vỗ vào tấm đệm: "Nhiên Nhiên, lại đây." "....." Bấy giờ Trình Kha Nhiên mới nhận ra, từ lúc đi vào nhà Diệp Thiệu vẫn luôn gọi cậu là Nhiên Nhiên.Sao người này lại nhập diễn sâu như vậy chứ, làm ảnh đế cũng chẳng dễ dàng gì mà.Diệp Thiệu liếc mắt thôi cũng nhìn ra được Trình Kha Nhiên đang nghĩ gì: "Em phải quen với việc đó đi." Trình Kha Nhiên: "???" Anh ấy muốn mình làm quen á? Mình chỉ thấy kỳ cục thôi.Diệp Thiệu nhướng mày: "Em có thể gọi tôi là anh Thiệu." Mặt Trình Kha Nhiên đỏ bừng lên, sao con người này lại như vậy hả? Nằm trên giường yêu cầu cậu, trông rất giống chồng của cậu nữa.Diệp Thiệu: "Sao mặt em lại như vậy?" Trình Kha Nhiên sờ sờ gáy: "Anh Thiệu, cái đó...,bỏ đi, nhưng anh gọi em là Nhiên Nhiên nghe rất kỳ?" Thẳng như cột sắt như vậy không cảm thấy ghê tởm khi kêu biệt danh của một người đàn ông khác sao? Tuy rằng em rất thích.Diệp Thiệu dựa lưng vào tường, nghiêm trang nói: "Không quen sao? Vậy em phải tập làm quen đi, ông nội em hiểu em như vậy, dù em chỉ biểu lộ một chút không tình nguyện ông cũng sẽ nhìn ra, em phải đặt tình cảm vào chuyện sinh hoạt hàng ngày thì mới có thể quen được." Diệp Thiệu thừa nhận hắn là đồ vô liêm sỉ, chỉ vì dỗ Trình Kha Nhiên kêu anh Thiệu thôi mà không từ thủ đoạn nói nhăng nói cuộc nào.Tuy Trình Kha Nhiên không hiểu ý của hắn, nhưng cậu biết người thật sự bị ông nội lừa gạt vào bẫy chính là Diệp Thiệu.Tình cảm của cậu đối với Diệp Thiệu là thật, vậy nên cậu không sợ bị bại lộ, Diệp Thiệu có thể khiến cho ông nội tin tưởng rằng anh ấy cũng thích mình thì mới là bản lĩnh của ảnh đế, diễn giỏi.Trình Kha Nhiên lí nhí nói: "Em sợ anh thấy không thoải mái, còn em thì như nào cũng được." Diệp Thiệu chỉ thấy Trình Kha Nhiên rất ngốc, nếu đổi thành người khác kết hôn với em ấy, có khả năng thỏ con này đã sớm bị chén rồi, chén sạch sành sanh.May mà lần này mình cầm được cúp ảnh đế, nhỡ bị người khác lấy mất thì làm sao? Mình chỉ dụ được em ấy kêu anh Thiệu, nhỡ người khác dụ em ấy gọi chồng ơi thì sao? Trình Kha Nhiên chỉ cảm thấy Diệp Thiệu không được vui cho lắm, cậu vội vàng chui vào trong ổ chăn, ngoan ngoãn kéo lên đến tận ngực; không ngờ lại bất cẩn đụng vào cẳng chân Diệp Thiệu liền vội vàng rụt chân lại.

Diệp Thiệu đang nghịch di động thì căng chân đột nhiên rét run như động phải băng, vội vàng cúi đầu nhìn cậu: "Sao chân em lại lạnh như vậy?" Trình Kha Nhiên: "Vâng...trời sinh rồi." Sợ lạnh.Thời tiết cũng đã bắt đầu chuyển lạnh, tắm rửa xong còn quên bật điều hòa.Vốn là cậu nên mặc quần áo ngủ tay dài, nhưng Trình Kha Nhiên cố ý không mặc mà lại lấy loại lộ cánh tay cẳng chân..Sổ tay trà xanh nói rồi, chỉ cần không có quá nhiều lông thì nửa che nửa hở sẽ có chút tác dụng.Nhưng Diệp Thiệu lại giống như có hứng thú với điện thoại của hắn hơn, thôi vậy, đây là trai thẳng.Diệp Thiệu khác biệt, đang không mặc gì lại nóng như cái bếp lò, đầu óc Trình Kha Nhiên xoay mòng mòng, nếu đại sư tổ nghề trà ở đây bây giờ thì sẽ làm gì? Cậu xoay người, lười biếng nâng chân phải của mình lên cọ qua cọ lại lên đùi Diệp Thiệu: "Sao anh hay thế, người nóng thật đấy, so với em mặc đồ còn nóng hơn nhiều." Cọ xong chân cũng rút về.Diệp Thiệu: "......" Chỗ nào của tôi cũng nóng hết, có phải em đang tìm chết không đấy? Ngay sau đó Diệp ảnh đế túm lấy cái chân vừa nghịch ngợm của Trình Kha Nhiên rồi đặt lên bụng mình, hắn nhìn sang Trình Kha Nhiên, giọng nói như vừa khám phá ra một thứ gì mới: "Người em dẻo phết đấy." Uốn tốt thật.Trình Kha Nhiên: "....." Không được không được không được, dùng cơ bụng của ảnh đế làm lò sưởi là quá xa xỉ."Thật ra cũng không tốt lắm, sắp chuột rút rồi." Trình Kha Nhiên nhanh nhẹn rút chân về, nằm bất động như cá chết ở một chỗ.Bấy giờ Diệp Thiệu vẫn luôn nhắn tin cùng mới Mia, Mia đang phát điên rồi, nói có paparazzi tới làm tiền Duệ Kỳ."Bạn yêu diễn xuất" vừa mới ra mắt, là hình thức cạnh tranh lại dựa vào phiếu bình chọn, hơn nữa Diệp Thiệu vẫn luôn là đề tài nóng trong giới, hiện tại chương trình cũng rất nổi tiếng.Bên kia nói họ chụp được Trình Kha Nhiên và Diệp Thiệu có giao dịch không chính đáng, cực kỳ chắc chắn nói Diệp Thiệu là lão háo sắc, muốn mượn cơ hội đổi quy tắc chương trình này để rước được người về.【 Mia: Cậu thấy paparazzi này có phải đi điên không? Trong cả cái giới này có ai không biết cậu thẳng băng đâu?】 【Mia: Hơn thế có nhiều thí sinh như vậy, người cậu ghét nhất chính là Trình Kha Nhiên.】 【 Mia: Vậy mà bây giờ muốn lừa đảo để lấy tiền, lại còn nói giao dịch không chính đáng nữa chứ! Quá nực cười!】 【 Diệp Thiệu: Ảnh chụp không chính đáng như nào? Cho tôi xem coi.】 【 Mia:......】 Mia gọi điện trực tiếp cho Diệp Thiệu."Diệp tổng, có phải bọn họ bị điên không?" Mia nói.Trình Kha Nhiên vừa nghe thấy giọng của Mia thì bất động, bị Diệp Thiệu kéo chân mình ôm vào sưởi ấm cũng không dám cựa quậy.Diệp Thiệu xoa bóp chân Trình Kha Nhiên, giọng nói cũng rất dịu dàng: "Sao chân em mềm thế?" Không giống chân của tụi đàn ông kia tí nào.Trình Kha Nhiên nào dám nói chuyện, nghẹn đến đỏ cả mặt.Mia vẫn đang tăng ca ở công ty, nghi ngờ hỏi: "Diệp tổng? Nói bạn gái à?" "....." Mia: "Có tiện công khai không? Vừa hay đập nát miệng bọn họ." Diệp Thiệu liếc Trình Kha Nhiên: "Tạm thời còn không tiện." Rất không tiện.Trong lòng Trình Kha Nhiên kêu thầm lên một tiếng, thèm rỏ dãi chân em mà còn không không kiện.Cậu bắt đầu di chuyển chân, túm lấy khăn tắm còn để bên hông Diệp Thiệu.Bai bai khăn tắm.Diệp Thiệu hít sâu một hơi, bình tĩnh trả lời điện thoại: "Không cần phải xen vào, một cắc tiền cũng không cho, còn vụ ảnh chụp kia, người qua đường trông còn thân mật hơn, cứ để họ đăng đi, không cần báo cáo." "Cậu chắc chưa?" Mia cảm thấy còn có biện pháp tốt hơn để giải quyết: "Nếu chúng ta báo thì có thể thắng...." "Không sao, bây giờ tôi cúp máy đã." Diệp Thiệu ném điện thoại sang bên cạnh, nghiêng người nhìn Trình Kha Nhiên, một tay hắn nắm lấy cằm cậu: "Không ngoan gì cả, rút khăn tắm của tôi làm gì? Không phải nhìn qua rồi à?" Trình Kha Nhiên ngu người rồi, cậu còn không biết mình bị làm sao.Đột nhiên kéo mảnh vải che thân duy nhất của Diệp Thiếu là loại hành vi gì? Giải thích như thế nào bây giờ? Tác giả có lời muốn nói: Trình Kha Nhiên: Em biểu diễn cho anh xem thế nào là chơi với lửa có ngày chết cháy.Diệp Thiệu: Hay lắm, rất thành công, tôi rất tán thưởng em.Mấy cu gái/chàng trai/readers đừng lo, người nhiều lông cũng đẹp mà hê hê.Đừng tự ti nha mọi người:>>> P/S: Bắt đầu từ chương sau sẽ không có phần của tác giả nữa nha (nếu tui không tìm ra cách mua)..



Page 14

Diệp Thiệu vui vẻ triển lãm cơ thể tỉ lệ vàng của bản thân, hắn kéo chiếc khăn tắm đã không còn tác dụng đi rồi ném lên tủ đầu giường: "Em không thích thì tôi cũng không cần." Trình Kha Nhiên nghĩ thầm: cái em không thích có rất nhiều, trên người anh có cái gì anh cứ vứt hết đi nhé? Em cũng không phải người tốt lành gì, là diễn viên tu tiên pháp trà xanh.Trình Kha Nhiên nhìn sang chỗ khác: "Em chỉ muốn nhìn xem có phải anh khoác lác hay không thôi....quần áo freesize ai cũng có thể mặc được." Nói xong thì nuốt nước miếng, bởi vì cậu nằm nghiêng nên nước bọt tích tụ trong miệng đều từ từ chảy từ khóe miệng xuống.Trình Kha Nhiên muốn nói: Diệp Thiệu, em chỉ đang cảm động thôi, anh tin không? Diệp Thiệu chu đáo lau miệng giúp cậu, cũng không hỏi nguyên nhân.Trình Kha Nhiên vùi đầu vào gối, cả đời này chưa bao giờ cạn lời như vậy.Cậu hơi há miệng không nói nên lời được chữ nào, trong đầu chỉ toàn là a a a a a a a....Chắc chắn không phải vì nhìn đến thằng em trai của Diệp Thiệu nên mới chảy nước miếng.Trình Kha Nhiên ngẩng đầu nhìn Diệp Thiệu, bất chấp tất cả: "Đệt mẹ, thật ra em cũng không biết vì sao mình chảy nước miếng." Đây là lần đầu tiên Diệp Thiệu nghe thấy Trình Kha Nhiên chửi người, hắn còn tưởng rằng cậu nhóc ngoan ngoãn này không làm như vậy.Chắc nhóc con còn đang xấu hổ tới mức muốn chui đầu xuống đất, hắn cười cười nói: "Nằm nghiêng mà ngủ sẽ hay bị như vậy." Mặt ngoài bình tĩnh như tờ, nhưng thật ra tay hắn đang ngứa đến không chịu được, chỉ muốn ấn đầu Trình Kha Nhiên....!Diệp Thiệu: Kết thúc tưởng tượng, làm người đi.Hắn kéo chăn che vào chỗ mà chiếc khăn tắm vốn nên che, vẻ mặt phổ độ chúng sinh nhắm mắt nghỉ ngơi.Diệp Thiệu tự mắng mình xứng đáng bị như vậy, trêu người ta quá mức cuối cùng người chịu khổ vẫn là hắn.Trình Kha Nhiên cũng không nói chuyện nữa, nằm im trên giường không có động tĩnh.Để tìm cách rời đi sự chú ý, Diệp Thiệu còn muốn tâm sự với Trình Kha Nhiên, khàn giọng nói: "Căn phòng này được bố trí rất mất công, ảnh chụp tôi chắc cũng không phải ảnh chính chủ đúng không? Sưu tầm nhiều thật đó, hình như còn có ảnh hồi tôi còn đi học nữa, thảo nào ông nội em lại đồng ý để chúng ta kết hôn." Diệp Thiệu cố bắt chuyện, Trình Kha Nhiên vì giả chết đã ngủ rồi.Diệp Thiệu không nghe thấy cậu trả lời lại, cúi đầu mới thấy Trình Kha Nhiên đã đi vào mộng đẹp.Hắn bất đắc dĩ thở dài, sao đứa nhỏ này lại ngủ như người chết vậy, đè lên tim nhiều không tốt.Hắn đỡ lấy bả vai Trình Kha Nhiên muốn lật người lại.Trình Kha Nhiên thuận tiện nằm thẳng lại.Sau đó Diệp Thiệu còn tới gần sờ sờ lông mi của cậu.Trình Kha Nhiên nghe thấy Diệp Thiệu nói: "Đẹp thật đấy." Trình Kha Nhiên: "......" Anh ấy đang nói mình đẹp sao? Vì sao mình lại muốn giả vờ ngủ chứ? Đáng lẽ bây giờ nên hóa cá chép lộn mình, ngồi dậy điên cuồng khen ngợi lẫn nhau, biểu đạt bản thân rất tán thưởng anh ấy.Nhưng Diệp Thiệu lại đứng dậy rời đi.Đi vào nhà vệ sinh mãi không ra.Trình Kha Nhiên lặng lẽ cử động người, cậu mở một con mắt ra nhìn nhìn rồi lại nhắm lại.Trong phòng chỉ mở một chiếc đèn ngủ, tối tăm lại mờ ảo.Đợi lâu thật lâu sau, Diệp Thiệu vẫn chưa về giường.Nếu không biết hắn vừa đi vào nhà vệ sinh, Trình Kha Nhiên còn tưởng rằng Diệp Thiệu trốn về rồi........!Nhưng mà lâu lắm rồi đó? Không phải táo bón đó chứ? Trình Kha Nhiên nghĩ, mình cũng cũng muốn đi WC.Nghi ngờ Diệp Thiệu làm chuyện gì đó không tốt.Trình Kha Nhiên tò mò lấy di động ra tính giờ, cậu muốn xem rốt cuộc Diệp Thiệu có thể kiên trì ở trong đó bao lâu, không ngờ vừa đặt điện thoại lại vào gối thì ngủ gật mất.Thật sự là rất lâu.Sau khi về lại phòng Diệp Thiệu cũng tỉnh ngủ, mỗi lần nói chuyện gì đó mập mờ với Trình Kha Nhiên thì đều không được đối phương đáp lại tử tế.Có thể là không muốn xé rách da mặt.Trình Kha Nhiên tính tình lương thiện, không muốn nói lời nặng.Diệp Thiệu nghĩ mình có thể lợi dụng Trình Kha Nhiên mềm lòng mà dùng cách nước ấm nấu ếch.Hắn không muốn làm người, chỉ muốn làm chồng Trình Kha Nhiên.Khi Trình Kha Nhiên đánh cược thua mà tỏ tình với hắn ở Thập Nhất, đáng lẽ lúc đấy nên mạnh mẽ giữ người lại.Đàn ông con trai, dám nói dám chịu.Cả một đêm Trình Kha Nhiên ngủ không ngon, giống như đang có ngọn núi ngàn cân đang đè lên người cậu vậy, lúc thì như bơi lội nghẹt thở, lúc lại như có bao nilon tròng vào đầu vậy.Cậu dùng sức đẩy cũng không ra, xé cũng không xé được, bèn dùng chân đá một cái thật mạnh thì nghe thấy tiếng Diệp Thiệu rên lên.Trình Kha Nhiên lồm cồm bò dậy, cậu bật đèn lên, nhìn thấy Diệp Thiệu đang ngồi dưới đất bất đắc dĩ nhìn mình: "Trình Kha Nhiên, em đúng là càng ngày càng đáng yêu." "...Xin, xin lỗi." Trình Kha Nhiên nhìn Diệp Thiệu, không biết nên làm gì.Mỗi ngày đều được nhìn Diệp Thiệu như thế, người cũng như được tiếp thêm dinh dưỡng vậy.Diệp Thiệu bò dậy khỏi mặt đất rồi mò vào trong chăn, ân cần hỏi: "Có phải em sợ buổi tối sẽ đá tôi nên mới khăng khăng đòi giường tầng không?" "Không phải...Em cũng không biết là em sẽ đá người...." Trình Kha Nhiên xấu hổ gần chết.Nếu có camera trong phòng thì tốt rồi, cậu còn đang nghi Diệp Thiệu mộng du muốn đè chết người đây, mình giãy ra không nổi mới đá người đi.Nhưng việc chính là, nếu Diệp Thiệu sợ có chuyện, về sau lại không muốn ngủ cùng cậu nữa thì phải làm sao bây giờ? Trình Kha Nhiên nhịn.Diệp Thiệu cũng nhịn, hắn sờ đầu Trình Kha Nhiên: "Ngủ say một cái là lại quậy như vậy, có phải cũng từng đá thú bông hình tôi đá xuống không?" Trình Kha Nhiên: "!!!" Sao anh lại biết em ôm nó đi ngủ!!??!! Dường như Diệp Thiệu cũng chỉ thuận miệng nói vậy: "Ngủ đi." Trình Kha Nhiên cực kỳ nghi ngờ lý do Diệp Thiệu có nhiều anti fans đến vậy là vì mồm hắn quá thiếu đánh.Sáng sớm hôm sau Diệp Thiệu vẫn chưa tỉnh lại, đồng hồ tính giờ của Trình Kha Nhiên đã ngừng lại từ lâu.Cậu chưa ngồi dậy vội mà post lên Weibo.【 Diệp Thiệu là chồng tôi 9617: Đá chồng tôi từ trên giường rơi xuống, chồng khen tôi đáng yêu[ đáng yêu jpg.]】 Lần này bình luận ở dưới bài post cực kỳ nhiều, Trình Kha Nhiên kích động mở ra, bình luận trăm cái như một【Cậu tưởng tượng cái cức.】 Trình Kha Nhiên: "......" Ngẩng đầu nhìn gương mặt tuyệt mỹ đang say ngủ của Diệp Thiệu, nghĩ thầm, tôi nói cái gì cũng thật đấy.Hôm nay Trình Kha Nhiên còn phải đi học, Diệp Thiệu thì đi đến công ty, hắn đưa Trình Kha Nhiên tới cổng trường rồi rời đi.Trình Kha Nhiên còn chưa biết tai tiếng của cậu và Diệp Thiệu đang được bàn tán xôn xao.Cung Trạch Ngọc nhìn thấy hot search trên mạng cũng mới biết chuyện, anh ta vội vàng chạy đến Duệ Kỳ gặp Diệp Thiệu.Cung Trạch Ngọc: "Diệp Thiệu, có phải mày muốn làm thầy hướng dẫn vì Trình Kha Nhiên không?" "Ừ, hồi trước em ấy muốn trốn tao, tao chỉ tương kế tựu kế." Diệp Thiệu kéo ngăn kéo ra, ngồi xem giấy hôn thú.Cung Trạch Ngọc nhìn ra tâm trạng của Diệp Thiệu đang rất vui vẻ, anh ngồi lên bàn làm việc của Diệp Thiệu: "Sáng nay đưa Trình Kha Nhiên về trường à? Tao nói chứ, mày có phải cầm thú không? Cậu ấy là cháu trai của ông Trình đấy." "Cháu trai thì làm sao?" Diệp Thiệu ngẩng đầu nhìn anh ta: "Ai chả là cháu trai, mày cũng là." Cung Trạch Ngọc: ".....Mày cứ mở mồm ra là tao muốn dập mỏ mày lại." Diệp Thiệu giơ tay đẩy lại ngăn kéo, hắn xoay ghế ra xa, nhấc chân gác lên bàn làm việc rồi rút bao thuốc lá.Hai diễn viên vốn mang hình tượng nhẹ nhàng nho nhã lại ngồi không ra ngồi, văn phòng của Diệp Thiệu nhìn chẳng khác gì ổ sài lang hổ báo."Hai người bọn tao đã kết hôn, việc đó cũng là do ông Trình chủ động tìm tới cửa, chẳng lẽ ông ấy không hài lòng với tao sao? Lại nói, đã là người tao thích, có là ông trời tao cũng không quan tâm đến bối cảnh...Tao chỉ đang không biết liệu cậu ấy có bài xích gì với tao không." Cung Trạch Ngọc cảm thấy buồn cười: "Nếu có thì cũng rất bình thường, mày đừng sống trong ảo mộng nữa con ạ, làm như cả thế giới này chỉ có mày là đẹp trai vậy.Mà sao tự dưng nghiêm túc thế?" Diệp Thiệu cúi đầu đánh lửa: "Tao cũng không muốn gì nhiều, nhưng sẽ không cho em ấy cơ hội từ chối, em ấy không cần suy xét gì, chỉ cần ở chung vui vẻ với nhau là được rồi, dù sao cũng đã kết hôn." "Trình Kha Nhiên là trai thẳng, đang muốn tìm đối tượng làm hợp đồng hôn nhân, cuối cùng lại cưới phải mày đã quá xui xẻo rồi.Mà lại nói tiếp, trước đây mày cứ luôn miệng nói không phải gay, có phải là có tâm sự thầm kín gì không? Hay là...chỉ có những người nói mình là trai thẳng mới có khả năng làm bạn trai mày?" Cung Trạch Ngọc suy đoán."Bố mày không có tâm sự gì hết, tao chỉ thấy mấy người đã từ chối rồi mà vẫn không chịu buông tha thật sự rất phiền, còn nữa, tao là trai thẳng." Diệp Thiệu trịnh trọng thanh minh: "Chỉ thích một mình Trình Kha Nhiên thôi."

Cung Trạch Ngọc: "Vớ va vớ vẩn, mày không phải trai thẳng, mày là vịt sắp chết mà vẫn còn cứng mỏ, post một bài quan trọng như vậy lên Weibo mà đầu có chỉ có Trình Kha Nhiên, tao nghĩ cậu Kim Nghi Nhân kia sắp khóc chết rồi." Vốn đầu óc của Diệp Thiệu đã chứa đầy Trình Kha Nhiên rồi, việc đăng bài lên Weibo cũng là do Mia bắt, cô sợ việc này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Trình Kha Nhiên.Quả nhiên, sau khi Diệp Thiệu vừa đăng bài lên Weibo giải thích xong thì trên mạng cũng có biến, có những người bắt đầu săm soi suy nghĩ, khả năng Trình Kha Nhiên không thể đi vào top 10 có thể là do bị Diệp Thiệu uy hiếp.Trừ khi Trình Kha Nhiên đồng ý hẹn hò với hắn mới có thể được một suất tiến vào vòng trong.Fans Diệp Thiệu bắt đầu chiến đấu trên mạng.【Mấy người dựa vào gì mà nói Diệp Thiệu thích cậu ta? Có ai không biết Diệp Thiệu nhà bọn tôi là trai thẳng đâu? Trình Kha Nhiên không thể vào top 10 nên mới muốn dựa hơi Diệp Thiệu mới đúng chứ? Mới đầu chương trình cậu ấy cũng nói là vào đây để gặp Diệp Thiệu.】 【Thật đó, ai theo đuổi Trình Kha Nhiên chứ không thể là Diệp Thiệu, bọn tôi là fans Diệp Thiệu bao nhiêu năm rồi, anh ấy thật sự không thích chuyện này đâu.】 【Biết đâu lại có tâm sự thầm kín gì đó.】 【Thật ra Trình Kha Nhiên rất đẹp trai....Có ai thấy hai người bọn họ xứng đôi không?】 【Nói thật nhé, việc Diệp Thiệu mắng người trên mạng có thể là bị cắt ghép hiểu lầm thôi, tôi là fan già của Diệp Thiệu rồi, tôi rất hiểu trò này...】 Lời đồi bắt đầu lan xa trên mạng, paparazzi lại thả ảnh chụp ra đúng lúc khiến người bên Diệp Thiệu không có cách nào giải thích.Trong bài báo còn có kèm theo ảnh, sau khi Trình Kha Nhiên được đặt cách lọt vào vòng trong, cậu và bạn cùng phòng đi xe từ cửa trường đến nhà hàng, xe của Diệp Thiệu cũng diễn viên nam A cũng bám sát theo sau.Thậm chí khi xe của Trình Kha Nhiên sửa tuyến đường bọn họ cũng sửa theo.Trình Kha Nhiên và bạn cùng phòng đi vào nhà hàng, Diệp Thiệu và nam diễn viên A cũng đi theo sau.Lúc sau bốn người cùng nhau ăn cơm, nam diễn viên A đồng hành cùng bọn họ cũng rời đi, cuối cùng chỉ có Trình Kha Nhiên ở lại.Vừa hay, rơi vào trong tay Diệp Thiệu.Sau đó Diệp Thiệu lái xe rời đi, paparazzi mất dấu.Trình Kha Nhiên vừa đọc vừa choáng váng: "Đệt mẹ, dựng kịch bản đỉnh vcl, nội dung toàn tự biên tự diễn, rõ ràng mọi người đang đi ăn mừng." Đồ Lũng cũng đọc: "Này, bây giờ có nhiều người chửi Diệp Thiệu lắm đó, anh ta cũng không chịu làm sáng tỏ kìa." "...." Trình Kha Nhiên buồn bực, sợ rằng những chuyện như vậy sẽ ảnh hưởng đến sinh hoạt hạnh phúc sau khi kết hôn của cậu.Bây giờ chắc Diệp Thiệu cũng đang bận đến sứt đầu mẻ trán, vẫn chưa thấy động tĩnh gì.Đồ Lũng ngắm ảnh chụp: "Được cái chụp hình tao trông cũng ổn đó." Trình Kha Nhiên nhìn Đồ Lũng, lại nhìn một đống bình luận mắng chửi trên mạng: "Long Long, mày có số của Cung Trạch Ngọc không, lần trước tụi mày kết bạn rồi mà đúng không?" Đồ Lũng trợn mắt: "À...làm sao vậy?" Trình Kha Nhiên thấy cậu ta như đang trốn tránh gì đó: "Lại cái gì đó? Sao tao thấy mày với Cung Trạch Ngọc cứ kỳ kỳ sao ấy." Mặt Đồ Lũng hơi tái đi: "Hả? Thế á? Tao thấy bình thường mà." "Thật không? Thế mày giúp tao liên lạc với Cung Trạch Ngọc đi." Đồ Lũng nhảy dựng lên: "Không được không được không được, bọn tao xóa hết rồi." "...." Nhảy chồm chồm lên thế mà còn kêu bình thường.Trình Kha Nhiên kết hôn với Diệp Thiệu là vì muốn hỗ trợ cho sự nghiệp của hắn, không phải là để cho Diệp Thiệu chịu tai tiếng với mình, cậu suy nghĩ một lúc mới nói: "Tao tự đi liên hệ vậy." Đồ Lũng ngăn lại cậu: "Thôi thôi thôi, liên hệ anh ta làm gì, người ta đã cố ý dìm Diệp Thiệu rồi, còn cố tình viết Cung Trạch Ngọc thành nam diễn viên A." "Tao biết, nhưng giờ Diệp Thiệu đang ở thế nguy rồi, bây giờ vẫn còn ông nội tao ở đây, chắc chắn anh ấy không dám đẩy trách nghiệm trên người tao, nhưng cứ như vậy thì chẳng có cách nào sáng tỏ được hết, Cung Trạch Ngọc thân với Diệp Thiệu, tao chỉ nhờ anh ta khuyên anh ấy một chút thôi." Trình Kha Nhiên không có cách liên lạc với Cung Trạch Ngọc, Đồ Lũng lại không có, cậu cũng chẳng dám đi xin Diệp Thiệu, vì thế cậu đành dùng tài khoản lập ra cho chương trình nhắn cho Cung Trạch Ngọc.Cung Trạch Ngọc ở chỗ Diệp Thiệu hóng drama xong thì đi về nhà, nhớ người chơi game, người không ở, đành phải tự mình chơi mini game.Dù sao giờ Diệp Thiệu cũng thay anh làm thầy hướng dẫn rồi, vừa chán lại chẳng có việc gì làm, ai ngờ lại thấy Trình Kha Nhiên nhắn tin.Trình Kha Nhiên để lại số WeChat của mình, nói muốn kết bạn với anh ta.Cung Trạch Ngọc nghĩ ngay đến trường hợp Diệp Thiệu sẽ tuyệt giao với mình.Người mà tên kia cố gắng theo đuổi vẫn chưa được lại muốn thêm số của mình...!Nhưng anh ta vẫn phải làm bộ không biết hai người đã kết hôn, lại không dám động tới ông Trình, Cung Trạch Ngọc đành phải thêm Trình Kha Nhiên trong WeChat.【Cung Trạch Ngọc: Kha Nhiên? 】 【Trình Kha Nhiên: Vâng vâng, anh Trạch Ngọc, anh có nhìn thấy hot search không ạ?】 【 Cung Trạch Ngọc: Có.】 【 Trình Kha Nhiên: Ừm, có một việc em không dám liên lạc với Diệp Thiệu, anh có biết bây giờ Diệp Thiệu như thế nào không?】 【 Trình Kha Nhiên: Đừng nói cho anh ấy biết.】 Cung Trạch Ngọc nghĩ thầm, Trình Kha Nhiên có vẻ rất quan tâm Diệp Thiệu.【 Cung Trạch Ngọc: Nó ổn lắm, đừng lo lắng.】 Trình Kha Nhiên: Hai người bọn họ là bạn tốt, Diệp Thiệu có sốt ruột chắc cũng không để Cung Trạch Ngọc nói cho mình, chắc chắn giờ anh ấy đang rối như tơ vò.Nhưng sự thật là, Diệp Thiệu thấy chả làm sao cả, ngược lại còn đang hớn ha hớn hở.Sau đó Cung Trạch Ngọc gọi điện cho Diệp Thiệu.Cung Trạch Ngọc: "Tao giải thích trước đã, cậu ấy là người đã vượt qua trăm ngàn cay đắng mới cố ý vào Weibo nhắn tin với tao đó." "Mày phải nhấn mạnh chữ trăm ngàn cay đắng à?" Diệp Thiệu hỏi.Cung Trạch Ngọc: "Có phải lần trước tao với mày cũng từng nói về vụ này rồi không? Trình Kha Nhiên vừa thấy tao đã mất tự nhiên rồi, để ý tao hơn cả mày." Diệp Thiệu gào lên: "Cung Trạch Ngọc có phải mày vẫn nghĩ em ấy kết hôn với tao là để gặp mày hay không??? Mày đừng có vào rừng mơ bắt con tưởng bở nữa, chẳng qua em ấy ngại nói thẳng với tao thôi, mày chỉ là công cụ, là cái ống loa." "....Khụ khụ." Cung Trạch Ngọc mặt dày nói tiếp: "Rồi rồi, tao thấy cậu ấy cũng lo cho mày đấy, cơ hội thành công cũng không phải không có, sao lại muốn dùng dư luận buộc chặt Trình Kha Nhiên?" "Sao lại gọi là buộc cậu ấy? Tao có làm không? Không.Vì sao? Bởi vì chuyện yêu đương là chuyện anh tình tôi nguyện, dưa hái xanh thì không ngọt, cố bẻ người, người không cong.Phải để đến khi em ấy chủ động đến tìm tao mới được.Mày phải hiểu, đây là cách tốt nhất để dụ con mồi của thợ săn đấy." Diệp Thiệu rất đắc ý, bạn nhỏ dễ thương Trình Kha Nhiên này ngốc lắm.Cung Trạch Ngọc suy nghĩ một lúc, anh ta cảm thấy thúc ép một chút vẫn tốt hơn: "Thôi thì cứ như vậy đi, hai người cũng không bị ảnh hưởng gì nhiều từ việc này, tao đành phải tự thanh minh cho bản thân thôi." "Mày thanh minh cái gì? Chỉ là một nam diễn viên A vô danh, mặt cũng bị che mờ đi hết rồi." Diệp Thiệu khinh bỉ, không phải Cung Trạch Ngọc nổi tiếng lắm à, vì sao truyền thông lại không kêu tên anh ta? Cung Trạch Ngọc thở dài: "Vậy mới nói việc càng quan trọng thì tao lại càng phải cần tên họ." Diệp Thiệu không hiểu lắm, nhưng vẫn còn đang rất phởn vì Trình Kha Nhiên lo cho hắn, còn đi khắp nơi hỏi han xem tâm trạng hắn như thế nào.Nhưng Trình Kha Nhiên đi loanh quanh hỏi người khác thì thôi, vì sao lại phải là Cung Trạch Ngọc? Tuy hắn chặn miệng của Cung Trạch Ngọc như vậy thôi, nhưng bình thường khi hắn ở cùng Trình Kha Nhiên cũng đã nhận ra rồi, hắn cảm thấy Trình Kha Nhiên rất để ý thằng bạn của hắn.Ánh mắt không giống với bình thường, không giống so với nhìn người khác.Khi đó Cung Trạch Ngọc còn nói ánh mắt của Trình Kha Nhiên có tình ý, muốn nói lại thôi, mỗi lần nhìn thấy anh ta thì lại mất tự nhiên, còn hỏi Diệp Thiệu có phát hiện ra không.Diệp Thiệu không để ý, vẫn luôn nói Cung Trạch Ngọc nghĩ nhiều, nhưng bây giờ nghĩ kỹ lại mà nói...người Trinh Kha Nhiên follow đầu tiên trên Weibo vẫn là Cung Trạch Ngọc, đến bây giờ vẫn chưa follow hắn.Yên lặng không một tiếng động.Hóa ra bình thường vác Cung Trạch Ngọc đi theo là tự tạo cơ hội cho em ấy à? Diệp Thiệu vẫn giữ vững tâm lý, cũng không muốn chủ động tìm đến Trình Kha Nhiên, hắn phải làm một thợ săn bị động.Tuy rằng sẽ có khả năng bị tức chết.Ngay sau đó, chủ đề "gặp mặt online" và "kết hôn trong game" của Cung Trạch Ngọc đã vượt mặt Trình Kha Nhiên và Diệp Thiệu.Trình Kha Nhiên cũng cảm động đến chảy nước mắt vì tình nghĩa hy sinh vì anh em của Cung Trạch Ngọc.Cung Trạch Ngọc post lên Weibo: 【 Cung Trạch Ngọc: Sự việc không phải như mọi người đang nghĩ.Lần gặp mặt của Diệp Thiệu và Trình Kha Nhiên còn có cả tôi và cậu bạn cùng phòng Long Long nữa.Trước đó có một tối tôi tổ chức sinh nhật, ở ngoài đời cũng đã biết Long Long là ai rồi, nhưng tính ở trên mạng cũng đã quen đến 5 năm mới quyết định gặp mặt offline, hôm đó mỗi người đều kéo theo bạn bè của mình đi.Đến tận nhà hàng tôi mới biết được người bạn này lại chính là Long Long, tôi và cậu ấy đã quen nhau từ rất lâu rồi, Kha Nhiên cùng Diệp Thiệu cũng mới biết hai người bọn tôi là bạn mạng vào hôm đó thôi, chuyện chỉ có như vậy.】 Cung Trạch Ngọc nói ngọn nguồn mọi việc.Mọi người đều tin.Bản thân Cung Trạch Ngọc là người nổi tiếng, vốn dĩ tai tiếng lớn như vậy cũng không liên quan đến anh ta, nhưng nếu không phải do việc này làm liên lụy đến Diệp Thiệu và Trình Kha Nhiên, chắc chắn anh ta sẽ không ra mặt.Hơn nữa một người nổi tiếng lại đi gặp mặt offline, gặp phải người quen cũng rất buồn cười Vì thế mọi người cũng bắt đầu truy tìm cậu trai tên Long Long, nhìn ảnh chụp cũng là một thanh niên rất đẹp trai, từ hồi bé tí đã chơi với Trình Kha Nhiên.Đến cả nguyện vọng đại học cũng điền theo Trình Kha Nhiên.Hai người vào cùng một trường đại học, cả ngày như hình với bóng.Hồi trước người trong trường cũng tưởng hai người là người yêu, đến tận khi có người phát hiện ra Long Long thích con gái.Cũng không phải một người khiêm tốn, tên là Đồ Lũng, id trong trò chơi là "Phi Long* Tại Thiên", trong game điên cuồng theo đuổi một nữ thần, mấy năm nay còn tặng không ít quà, số tiền nạp khéo còn lên đến mấy chục triệu.*Long và Lũng trong tiếng Trung đều là 龙 (mình không quá chắc) nên mới có kiểu gọi Đồ Lũng và Long Long như vậy, ai biết tiếng Trung cứu mình với:>>>.Nhưng nữ thần cũng là người có tiền, đồ được tặng đều trả lại hết.Nhưng Đồ Lũng vẫn không từ bỏ ý định, cậu vẫn thường xuyên đăng hỏi bạn bè trong WeChat phân tích các loại, chỉ mới đợt trước thôi, cậu đã thành công theo đuổi được nữ thần "Công chúa băng thanh ngọc khiết", hai người còn cử hành một hôn lễ cực kỳ long trọng.Riêng ở trong trò chơi đã phát ra bao lì xì mấy triệu, không kém gì người bình thường đãi tiệc rượu.Có lẽ vì thế hai người mới gặp mặt nhau.Mà ai ai trong game cũng biết quá trình Đồ Lũng điên cuồng theo đuổi công chúa của server.【Cho nên là......!ID trò chơi của Cung Trạch Ngọc là "Công chúa băng thanh ngọc khiết" sao? Anh giai có hiểu lầm gì về vị trí của mình không?】 【 Đồ Lũng đáng yêu ghê...!Phi long tại thiên...Biệt danh này nghe vừa giống học sinh tiểu học vừa giống một ông bác 40 tuổi.】 【Cả hai đều rất...kỳ cục.】 【Vậy là hai người họ vốn biết nhau ở ngoài đời, nhưng cũng không thân thiết gì, ai ngờ vừa hẹn gặp mới phát hiện là đối tượng kết hôn trong game của nhau à?】 【Hahahaha, cười ỉa, hệ thống game thông báo hai ngày nay "Phi long tại thiên" đã đề nghị ly hôn lần thứ 168 rồi, đều bị từ chối hết.】 Trò chơi cũng rất khốn, nhận được bao lì xì của bọn họ thì bày trò mở phiếu bầu bình chọn cho hai người họ có ly hôn hay không, tất cả mọi người đều chọn không.Mà ly hôn thì cần cả 2 bên đồng ý, Cung Trạch Ngọc vẫn luôn giả chết từ lúc đó tới giờ.Đồ Lũng mất hai năm theo đuổi nữ thần, cuối cùng lại biến thành nam thần, thậm chí muốn ly hôn cũng được.Trình Kha Nhiên suy nghĩ, tại sao Cung Trạch Ngọc lại không muốn ly hôn với Đồ Lũng? Đồ Lũng bị lừa hôn rồi.Hóa ra anh em tôi lại phải chịu nỗi nhục lớn như vậy.Trình Kha Nhiên nói: "Đồ Lũng, mày nghĩ xem, có phải Cung Trạch Ngọc thích mày mà không thích Diệp Thiệu không? Đó giờ tao vẫn luôn hiểu lầm anh ta sao? Hay là do tao cướp mối nhà anh ta, anh ta cũng định cướp mối nhà tao?" Đồ Lũng: "Đcm anh ta đếch phải người tốt lành gì đâu, tao theo đuổi 2 năm anh ta không đồng ý, mày có biết vì sao cuối cùng lại nhận lời không?" "....Không biết." Nói tới đây, Đồ Lũng lại hơi ngập ngừng.Trình Kha Nhiên nổi tính tò mò chọc chọc tay Đồ Lũng: "Nói đê, anh em bạn bè mà lại giấu kỹ thế, mày với Cung Trạch Ngọc yêu nhau còn không nói cho tao, làm tao hiều nhầm người ta là tình địch." Đồ Lũng rất xấu hổ: "....Tao..tao nạp thêm tiền để kết bạn với anh ta, nhìn qua mấy bài post của anh ta thì có vẻ giống con trai, nhưng cũng không có ảnh chụp.Lúc đó tao rất đần, trong đầu vẫn tự nghĩ anh ta là nữ, sau đó lại bốc phét là tao ghê gớm lắm, muốn gặp mặt..." Trình Kha Nhiên cau mày, bốc phét là mình ghê gớm lắm? "Ghê gớm như thế nào vậy?" Đồ Lũng: "Anh ta nói anh ta không thích đàn ông nên mới không nhận lời tao, tao lại nói tiếp tao và mấy thằng khác không giống nhau, anh ta bỏ là thiệt thòi quá rồi, kỹ thuật của tao tốt lắm...." Trình Kha Nhiên nhịn cười đau cả bụng: "Mày cũng đã trải nghiệm qua đâu, tin tưởng vào bản thân như vậy cơ à?" "Diễn lâu quá không thoát vai được." Đồ Lũng sờ mũi: "Tao bảo tao rất lớn, anh ta kêu không tin, tao kêu là kết hôn thì tao cho anh ta xem, nhưng đcm nó chứ tao tưởng anh ta là con gái mà?! Đến lúc kết hôn anh ta còn nói cái mẹ gì mà tốt lắm, đm tức quá." "......" Đồ Lũng thở dài: "Bây giờ tao đã hiểu, chắc chắn anh ta còn lớn hơn cả tao, kết hôn với tao là muốn làm nhục mặt tao." "....." Diệp Thiệu cũng lớn lắm.Lớn 1 và lớn 2 chơi với nhau à? Đồ Lũng: "Sau khi kết hôn anh ta luôn nói mình rất bận, nói sẽ gặp mặt sau, sau này cũng không nói về việc đó nữa.Đến tận khi đi ăn cơm với mày hai người bọn tao gặp nhau ở nhà vệ sinh, anh ta kêu muốn có thông tin liên lạc cả tao, tao thì muốn ngăn anh ta cản trở tụi bây, muốn cho mày với Diệp Thiệu không gian riêng.Trình Kha Nhiên: "......" "Ai ngờ đến khi add nhau thì, đcm nó chứ hai người đã là bạn tốt rồi.Tao đặt tên anh ta là vợ yêu, anh ta đặt tao là nhãi ranh chưa xử lý được." Đồ Lũng gạt đi những dòng lệ vô hình trên mi.Trình Kha Nhiên: "......" Đồ Lũng: "Việc này quá xấu hổ, anh ta với anh họ tao rất thân nhau, anh tao cũng biết tao kết hôn ở trong game, đến lúc đó có ngày lễ ngày Tết gì Cung Trạch Ngọc còn nói muốn đi chúc tết, tao phải sống thế nào bây giờ, vậy nên tao xóa luôn số của anh ta." "...." Trình Kha Nhiên xúc động: "Lần này vì tao và Diệp Thiệu mà mày đã hy sinh quá nhiều rồi." Nhưng Đồ Lũng vẫn cảm thấy mọi chuyện không thể kết thúc ở đây, cậu cảm thấy trừ bản thân mình ra, tất cả mọi người đều là cao thủ trà xanh.Cung Trạch Ngọc lại đăng Weibo.Nói mọi người không cần lo lắng đến quan hệ của anh ta và Long Long, sẽ không có chia cắt gì cả, hoan nghênh mọi người chơi game cùng hai người bọn họ...!Đồ Lũng tức giận vỗ đùi: "Sao đây? Lại từ chối ly hôn với tao, còn muốn kết bạn lại với tao, bây giờ không biết bao nhiêu người ngoài kia tưởng bọn tao đang yêu đương.Tao dùng cái tài khoản này mười mấy năm nay, tao ở lại là vì nó chứ không phải vì tao không muốn ly hôn!" Trình Kha Nhiên: "....Dù sao người ta cũng là nữ thần ở server, gả cho mày rồi nên không muốn ly, có thể đây là cái người ta gọi là nghĩa khí giang hồ." Đồ Lũng tuyệt vọng rồi, Cung Trạch Ngọc đặt là "Công chúa băng thanh ngọc khiết", cậu là Đồ Lũng, lúc đó tưởng người này chính là công chúa của đời mình, còn bản thân sẽ là kỵ sĩ rồng xanh mới bày đủ mưu mà theo đuổi người ta.Nhưng dù sao việc của Đồ Lũng và Cung Trạch Ngọc cũng giúp tai tiếng của Trình Kha Nhiên và Diệp Thiệu hạ nhiệt.Mọi người sôi nổi nói xin lỗi Diệp Thiệu, nói hắn là trai thẳng.Hắn và Trình Kha Nhiên không có vấn đề gì.Trình Kha Nhiên cũng rất khổ, đi đâu cũng bị người ta hại, lớn lên đẹp trai cũng chả sung sướng gì, đến cả gặp mặt với Diệp Thiệu thôi cũng bị nghi là được bao nuôi.Khó khăn lắm scandal của hai người mới chìm xuống thì Diệp Thiệu lại ra một con bài nói, nói rằng hắn sẽ thay thế Cung Trạch Ngọc làm thầy hướng dẫn trong "Yêu Diễn Xuất".【Từ từ, lần này cũng đâu có tính là scandal gì to tát, vì sao lại không cần người ta nữa? 】 【Không phải vì danh tiếng thì là vì cái gì nữa?】 【Cung Trạch Ngọc khổ ghê.】 【 Diệp Thiệu......muốn lên sóng trực tiếp? Có chắc sẽ không bị OOC không? Tính tình của anh ấy rất...táo bạo, mồm miệng không phải trò đùa đâu.】.



Page 15

Trình Kha Nhiên nhìn thấy thông báo cũng sợ đến đần cả người, cậu túm lấy tay Đồ Lũng: "Diệp Thiệu muốn thay Cung Trạch Ngọc??? Anh ấy làm người hướng dẫn, má ơi...!Sau khi nghỉ đông chương trình cũng quay gần cả tháng, đến lúc đó ngày nào cũng phải chạm mặt à?" Đồ Lũng gỡ tay Trình Kha Nhiên ra khỏi người mình: "Nam nam thụ thụ bất thân, bây giờ tao đang rất nhạy cảm.Thảo nào mấy ngày nay Cung Trạch Ngọc cứ như đứa vô công rồi nghề, hai ba ngày đầu mời tao chơi game, còn rủ tao đi ăn cơm.Tao kêu thời gian này không được thì lại nói hẹn lần sau, trông cứ như lúc nào cũng rảnh vậy, hóa ra là bị người ta loại." Trình Kha Nhiên bắt đầu dụ Đồ Lũng đi khuyên Cung Trạch Ngọc về làm thầy hướng dẫn.Cậu không muốn quay chương trình với Diệp Thiệu, tuyến nước mắt của cậu nhạy cảm, dễ khiến Diệp Thiệu ghét mình, hoặc là cậu sẽ ghen khi Diệp Thiệu tiếp xúc cùng người khác....Việc này dễ làm cậu xao nhãng không tập trung vào quay hình.Đồ Lũng cũng muốn làm lắm, nhưng cậu ta không dám liên hệ với đối phương.Nghĩ đến việc bản thân chỉ vì muốn theo đuổi Cung Trạch Ngọc mà nói ra được những lời xấu hổ như vậy, cậu vừa thấy nhục vừa thấy giận.Hơn nữa Cung Trạch Ngọc cũng nói đến 5 lần bảy lượt anh ta không phải nữ rồi, lúc ấy Đồ Lũng còn đòi xem ảnh chụp của Cung Trạch Ngọc, không ngờ Cung Trạch Ngọc lại nói nghĩ thế nào thì tùy cậu.Đồ Lũng thích chơi game với Cung Trạch Ngọc, nhanh gọn nhẹ nhàng, cậu quyết tâm theo đuổi anh ta.Giờ ngẫm ra mới thấy hợp lý, Cung Trạch Ngọc không để lộ ảnh chụp là bởi vì bản thân anh ta là người nổi tiếng, không thể lộ mặt.Bây giờ thì hay rồi, Cung Trạch Ngọc chơi tài khoản kia cũng được vài năm, vì để phòng vệ nên hai người luôn lấy nhau ra làm lá chắn*, khiến đến tận bây giờ ở trường Đồ Lũng vẫn không có em nào thích.(*) Kiểu như lấy nhau ra làm lí do từ chối tình cảm của người khác,...!Người nào ở trong game cũng chúc phúc cho cậu với Cung Trạch Ngọc chỉ vì hai người bọn họ chưa ly hôn ở trong hệ thống thôi.Mấy người có bị khùng không? Khi Diệp Thiệu phát hiện ra chuyện của Cung Trạch Ngọc thì mọi việc cũng đã xong xuôi.Diệp Thiệu chỉ thấy Cung Trạch Ngọc bị điên: "Ván đã đóng thuyền, có mày ở sau thì mọi người cũng chẳng dám làm gì đâu, sao không đồng ý ly hôn với người ta? Cậu nhóc xin không biết bao nhiêu lần." "Tao không muốn ly đấy." Cung Trạch Ngọc thấy Diệp Thiệu rất ích kỷ: "Tao bảo mày ly hôn với Trình Kha Nhiên mày có ly không?" Diệp Thiệu hơi nghẹn họng, theo sau nói: "Mẹ kiếp...Bố với Trình Kha Nhiên là được luật pháp tán thành." "Tao với Đồ Lũng cũng là cưới hỏi đàng hoàng, trò chơi còn phát phòng bì 5 triệu nhân dân tệ, mày cưới Trình Kha Nhiên một cắc tiền còn không cho, còn muốn vay ông nội Trình mấy trăm triệu, đồ không biết xấu hổ." "....." Anh ta nói vậy lại khiến Diệp Thiệu nhớ tới việc này.Đến khi nào hắn mới có thể tổ chức cho Trình Kha Nhiên một hôn lễ như vậy? Cung Trạch Ngọc chi 5 triệu tiền kết hôn ở trong game, đã thế mình cũng phải cố gắng làm ra một buổi hôn lễ thế kỷ mới được.Cung Trạch Ngọc kiểm tra di động, khó xử nhìn Diệp Thiệu: "Diệp Thiệu, như thế này là không được rồi.Mày giữ Trình Kha Nhiên cho chắc vào đấy, đàn em vừa nhắn mong tao hãy tham gia chương trình, nói muốn được tao dẫn dắt...!Người của anh em thì không thể động, mày cứ yên tâm, tao không đi đâu." Diệp Thiệu giật lấy di động, Trình Kha Nhiên nhắn nghe rất chân thành nhiệt tình, cậu thật sự rất muốn Cung Trạch Ngọc tham gia chương trình này.Diệp Thiệu cười gằn: "Đồ Lũng cả đời là trai thẳng, mày cứ cố bẻ đi, bẻ gãy rồi cũng không cong." "Đcm bố mày..." Đánh chết mày.Hình tượng ưu nhã dịu dàng của Cung Trạch Ngọc sụp đổ trong một phút Hai ngày nay Diệp Thiệu không gặp được Trình Kha Nhiên, vì cậu nói mình đang ở giữa tâm bão scandal, không muốn gặp mặt.Hắn cũng phát hiện ra Trình Kha Nhiên ghét cay ghét đắng tai tiếng, ghét việc tên cậu có trên mặt báo, mỗi khi có việc thì lại trốn đi; có lẽ đây là lý do vì sao ông nội Trình lại yêu cầu bọn họ âm thầm kết hôn.Trình Kha Nhiên chỉ muốn bình yên dùng thực lực ở trong giới này mà trổ hết tài năng.Nhóc con không muốn bị truyền thông viết về mình, nhưng cũng chẳng cản nổi hắn đổi xử tốt với Trình Kha Nhiên trên sóng truyền hình.Diệp Thiệu gọi điện cho Trình Kha Nhiên: "Chúng ta tâm sự hâm nóng tình cảm đi, vì sao lại muốn để Cung Trạch Ngọc làm thầy hướng dẫn vậy?" Trình Kha Nhiên: "......" ** má, Cung Trạch Ngọc nói cho Diệp Thiệu rồi à? Ý trời rồi.Giọng nói của Trình Kha Nhiên càng ngày càng mềm mỏng, y như một đứa trẻ con làm chuyện gì sai: "Không phải đâu, chả là gần đây thầy Cung mới đóng một bộ phim đó, em thích lắm, muốn được nhân vật lớn dẫn dắt chút thôi..." Diệp Thiệu nghe xong thì muốn tiền đình tại chỗ, vì sao hắn có thể kết hôn với Trình Kha Nhiên? Còn không phải là do vừa hay mình diễn đúng nhân vật mà em ấy thích à?" Sao nhóc con này giỏi đứng núi này trông núi nọ thế? Hở ra một chút là lại thích cái này thích cái kia, may mà hắn thay đúng Cung Trạch Ngọc làm thầy hướng dẫn.Diệp Thiệu: "Dạo này nó hơi bận nên mới nhờ tôi làm thay." Trình Kha Nhiên tò mò hỏi: "Vậy sửa đổi quy chế chương trình...ba người chỉ có 1 thầy đi kèm...Đến lúc đó thì chọn lựa như nào vậy ạ?" Diệp Thiệu cười: "À, cái này thì cứ tuỳ duyên mà bốc thăm thôi, bốc ai thì trúng người đó." Để tránh lúc đó học viên chỉ chọn có mình hắn mà khiến các thầy cô hướng dẫn khác xấu hổ.Trình Kha Nhiên nghĩ: Vậy là tốt rồi, vẫn còn có phần trăm không ở cùng một nhóm với Diệp Thiệu.Cậu chỉ muốn im lặng nhìn Diệp Thiệu từ xa thôi.Diệp Thiệu hỏi lại: "Đợt scandal vừa rồi không doạ em sợ chứ? Lâu rồi em không về nhà, rạp chiếu phim tầng 3 cũng được trang trí theo đợt Giáng Sinh sắp tới rồi, trông rất bắt mắt.Nếu em muốn dẫn bạn đến tụ tập thì cứ đến đi."

Cậu nào dám kéo bạn bè đến nhà Diệp Thiệu chứ: "Không cần đâu, rạp chiếu phim là...bí mật của hai người chúng ta." Trình Kha Nhiên cố ý nói mập mờ ám chỉ việc hai người làm trong quá khứ, vừa tỏ vẻ không thừa nhận rồi lại lộ ra chút hiếu kỳ muốn thử thêm.Giống như đang bị Diệp Thiệu mê hoặc.Diệp Thiệu rất hưởng thụ cảm giác này: "Được, em cũng sắp nghỉ đông rồi, khi đó chơi không được bao lâu thì lại phải quay chương trình." "Ừ...gặp lại ở chương trình..." Ngượng ngùng mà hẹn gặp lại Diệp Thiệu vào lần sau.Đột nhiên Diệp Thiệu lại tỏ ra cực kỳ quan tâm đến "Yêu Diễn Xuất", tự nhúng tay đạo diễn biên kịch, liên tiếp đưa ra chỉ đạo và phương án, thậm chí cách phân phòng ký túc xá cho thí sinh cũng quan tâm.Mia biết tiết mục hiện nay kiếm tiền tốt cực kỳ, hơn 10 nhân tố ai cũng có thể hái ra vàng, nhưng Diệp Thiệu cũng không nên thấy tiền là sáng rực mắt như vậy.Nhưng đến khi cô biết Diệp Thiệu còn muốn gian lận chuyện bốc thăm chọn nhóm thì đúng là không nhịn nổi.Mia: "Cậu như thế là quẫy nhiễu trình tự.Diệp Tổng, có phải cậu bị Trình Kha Nhiên mua chuộc rồi không? Cậu ta muốn ké fame cậu thì cậu cũng vui vẻ ngoan ngoãn để cậu ta làm à? Hai người các cậu vui chưa đủ à?" Diệp Thiệu nhỏ giọng nói: "Trình Kha Nhiên rút thăm chỉ có thể trúng mỗi tôi là việc không ai biết được.Vốn Nhiếp Ba là MC chương trình nhưng tôi không thấy tin anh ta lắm, khi nào rút thăm chị ra sân đi." Lông mày Mia lại bay lên trên: "Tôi ra? Cậu làm trò còn muốn kéo tôi xuống nước à? Rốt cuộc thì Trình Kha Nhiên đã cho cậu bao nhiêu?" "Cậu ấy không biết.Người ta không không muốn bốc phải tôi kìa." Diệp Thiệu cảm thấy người phụ nữ này...không phải, những người xung quanh hắn bị làm sao vậy? Cứ đinh ninh việc mình không thích Trình Kha Nhiên là truyện ván đã đóng thuyền, nhỡ đâu Trình Kha Nhiên cũng cho là như vậy thì làm sao bây giờ??? "Nhưng tôi tham gia làm thầy hướng dẫn là vì cậu ấy." "Hả?" Hình như Mia có hơi cảm động.Tầm nhìn xa trông rộng.Có lẽ Diệp Thiệu cảm thấy Trình Kha Nhiên có một tương lai rộng mở, hy vọng to lớn nên mới chọn cậu ấy.Diệp Thiệu tuổi còn trẻ đã rời khỏi giới nghệ sĩ sớm như vậy, có lẽ cậu ta muốn đào tạo bồi dưỡng một ảnh đế đời sau của mình.Mia: "Thôi được, tôi tin tưởng cậu có thể đào tạo cậu ấy thật tốt, cậu nhiệt tình muốn dạy cậu ấy như vậy, có lẽ tiết mục sẽ vượt qua giá trị của nó." Diệp Thiệu: "..." Con gái biến sắc mặt nhanh thật đó, ông đây chỉ muốn theo đuổi vợ thôi.Nghĩ đông không được mấy ngày thì Trình Kha Nhiên vào chương trình.Mười hai người đều tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, vừa đảo mắt thôi cậu đã nhìn thấy thẻ bài mang tên Diệp Thiệu.Nhanh chóng lảng sang chỗ khác.Kim Nghi Nhân giật nhẹ tay áo Trình Kha Nhiên: "Cậu có xem video fanmade không?" Trình Kha Nhiên: "Fanmade gì cơ?" "Fanmade couple của hai người chúng ta đó.Cũng nổi phết.Có người cắt nối biên tập video chúng ta gặp nhau từ buổi phỏng vấn đều tiên đến tận khi chúng ta thăng hạng, còn phải quay bù cùng nhau.Thậm chí còn có người nói là duyên từ kiếp trước." Trình Kha Nhiên chớp chớp mắt: "Tôi vẫn chưa xem, để tí ghi hình xong tôi nhìn qua." Kim Nghi Nhân dí sát người vào Trình Kha Nhiên thì thầm: "Cắt ghép giỏi lắm, tôi xem khóc rưng rức ấy, cảm giác như hai ta đã chạm được vào cúp quán quân, nhưng thôi tốt nhất là đừng bàn tán nhiều quá, ngộ nhỡ lại có người nghĩ hai ta là thật." Trình Kha Nhiên nhìn thấy Diệp Thiệu cùng 3 người hướng dẫn vào trong phòng thì đứng thẳng lên: "Cậu yên tâm, tôi biết rồi." Nhiếp Ba bắt lấy mic, đứng cạnh 12 thí sinh bắt đầu mở màn: "Cuối cùng thì cũng đã đến tiết mục chúng ta chờ mong bấy lâu nay rồi, bên cạnh tôi đây là 10 thí sinh đã qua những vòng thi tài tuyển chọn đầy nghiêm khắc..." Nhiếp Ba chỉ nói 10 thí sinh, anh ta chuyên nghiệp như vậy làm sao có thể mắc sai lầm ngớ ngẩn như thế? Nhưng từ đầu đến cuối Nhiếp Ba vẫn không thèm sửa lại mà vẫn tiếp tục nói, Diệp Thiệu ngồi ở ghế hướng dẫn gõ gõ microphone: "Tôi ngắt lời một chút, ban nãy MC nói 10 thí sinh là đang nói đến ai?" Nhiếp Ba không ngờ tới việc Diệp Thiệu lại cắt ngang anh ta ngay khi phát sóng trực tiếp như vậy: "Xin lỗi Diệp tổng, nói sai, tôi thuận miệng." Tiết mục càng ngày càng trở nên chân thật, Diệp Thiệu vừa làm nhà sản xuất, là ông chủ Duệ Kỳ kiêm thầy hướng dẫn cho thí sinh, một người mà gần như chịu trách nhiệm hoàn toàn cho chương trình mà lại chú ý tiểu tiết như vậy.Trình Kha Nhiên đứng dưới khán đàn nhìn Diệp Thiệu chất vấn Nhiếp Ba, nghiêm túc, trách nhiệm, đẹp trai, uy nghiêm....Cậu chỉ nghĩ, nguời cơ bụng của người này còn từng làm lò sưởi cho mình, hơn thế còn bị cậu đá một cước xuống giường.Trình Kha Nhiên không kìm được mà cười ngu, cậu và Kim Nghi Nhân là hai người đứng xa Nhiếp Ba nhất trong đám.Kim Nghi Nhân nhìn Nhiếp Ba Diệp Thiệu rồi lại quay sang Trình Kha Nhiên: "Vui thế cơ à? Chờ đến lúc đóng máy tôi sẽ đi xé mỏ Nhiếp Ba, ban nãy diễn tập đạo diễn đã nhắc đi nhắc lại là không được nói sai nhân số rồi." Trình Kha Nhiên không cười nữa: "Tôi không cười Nhiếp Ba." Nhiếp Ba tiếp tục dẫn chương trình làm nóng bầu không khí một chút rồi bắt đầu phỏng vấn các thí sinh muốn học người nào.Có tất cả bốn người, hai nam hai nữ, đều là những người có kinh nghiệm cả, Diệp Thiệu lại là người trẻ tuổi nhất trong số đó, thật ra không phải ai cũng muốn chọn hắn làm thầy.Đối mặt trực tiếp với người có khả năng là ông chủ trong tương lai của mình dưới chức danh thầy trò quá áp lực, kỹ thuật diễn không ổn một chút cũng đã bị bắt bẻ.Mia cầm chiếc hộp đi lên, đưa cho từng người rút một, đến lượt Trình Kha Nhiên thì trong hộp chỉ còn thừa lại một cái tên.Trình Kha Nhiên run rẩy đưa tay vào hộp, quả nhiên, chỉ còn một tờ giấy.Hy vọng tên Diệp Thiệu đã bị người ta tha đi rồi.Mọi người cũng phải xé nhãn ngay lập tức để biết được ai là người hướng dẫn của mình.Trình Kha Nhiên trơ mắt nhìn chỉ có vài mống người chọn được Diệp Thiệu, trái tim cậu cũng trở nên lạnh lẽo.Kim Nghi Nhân cũng trúng.Mẹ nó, thầy hướng dẫn cũng chỉ còn có một mình Diệp Thiệu là còn trống thôi, 2 học viên đó không phải là cậu ta với Trình Kha Nhiên thì là ai? Nhiếp Ba phỏng vấn tâm trạng của các thí sinh, đến chỗ Trình Kha Nhiên thì hỏi: "Có cảm giác như thế nào?" Trình Kha Nhiên hít sâu một hơi: "Thật là vinh hạnh...." "Thư giãn đi." Nhiếp Ba nhìn về phía bục: "Hồi trước Diệp tổng còn bị tai tiếng quấn thân vì lén gặp thí sinh trong chương trình, cũng may là việc đã được sảng tỏ, sau này cũng sẽ vui vẻ hòa thuận với thí sinh Trình Kha Nhiên của chúng ta." Nhiều người thích Nhiếp Ba như vậy là vì anh ta rất thẳng tính, cái gì cũng dám nói.Diệp Thiệu và Trình Kha Nhiên gây ra chuyện lớn như vậy anh ta cũng dám đề cập tới.Diệp Thiệu lại không hề tức giận: "Tôi chuyên nghiệp." Trình Kha Nhiên nắm chặt tay lại.Làm sao bây giờ...Nhỡ bị Diệp Thiệu mắng thì làm sao? Chắc là không đâu nhỉ? Tuy tính tình Diệp Thiệu hơi khó chịu, nhưng cũng chỉ thấy anh ấy mỉa mai Cung Trạch Ngọc một vài câu thôi, còn bình thường vẫn ôn tồn lễ độ, hẳn là sẽ không có việc đó xảy ra ở đây.Sau khi phân tổ, vì để quá trình bồi dưỡng dễ dàng hơn, nhiệm vụ đầu tiên của các học viên là diễn thử một đoạn kịch nhỏ.Mỗi tổ đều có camera riêng, màn ảnh phát sóng trực tiếp chia làm 4 phần.Diệp Thiệu để cho ba người bọn họ bàn bạc với nhau trước, quyết định xem diễn đoạn kịch nào ngắn, thời lượng phải tầm 30 phút.Phân công xong xuôi, ba người lần lượt diễn theo cảm nhận của mình một lần rồi chờ Diệp Thiệu nhận xét.Dù sao cũng đều là người mới cả, thiếu sót là điều không thể tránh khỏi.Nhưng khi chỉ đạo người khác Diệp Thiệu như gắn thuốc nổ lên người, bùm bùm chát chát cực kỳ không có kiên nhẫn, mắng Kim Nghi Nhân và học viên còn lại cả một buổi sáng không ngóc đầu lên nổi.Trình Kha Nhiên chưa bao giờ thấy một Diệp Thiệu như vậy, các thầy cô khác đều cố mềm mỏng nhẹ nhàng, còn Diệp Thiệu mắng như tát vào mặt người khác vậy, Diệp Thiệu nói với Kim Nghi Nhân: "Ba yếu tố mà tôi nói tới bị cậu thải ra ngoài tai rồi à?" Rồi lại quay sang chỗ Địch Nghệ: "Địch Nghệ, ánh mắt, ánh mắt, còn muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa hả? Đơ như khúc gỗ vậy, tình cảm của cậu đâu? Diễn như thế thì làm sao mà vào được top 10 hả?" Vành mắt Địch Nghệ hơi hồng lên: "....Người xem và giám khảo duyệt vào..." Diệp Thiệu hung tợn nói: "Đừng có khóc! Nuốt nước mắt vào ngay cho tôi!" Thấy người khóc là bực.Trình Kha Nhiên chắp tay đằng sau lưng chờ Diệp Thiệu tới mắng cũng hồi hộp muốn chết, vừa nãy không những quên từ, ánh mắt mơ hồ mà diễn cũng rối tinh rối mù.Diệp Thiệu cũng đi tới đứng trước mặt cậu, cả một buổi sáng chưa kịp cùng bé dễ thương này nói chuyện đây.Nhưng Diệp Thiệu còn chưa kịp mở miệng thì đã thấy Trình Kha Nhiên quật cường mím môi, hai hàng lệ cũng chậm rãi chảy xuống má.Diệp Thiệu:?!?!?!?!?.



Page 16

Rating của chương trình tăng mạnh khi tổ của Diệp Thiệu có biến.Bản thân Diệp Thiệu cũng vẫn đang là ngôi sao nổi tiếng, hơn nữa còn có Kim Nghi Nhân, Trình Kha Nhiên, những đề tài gây tranh cãi đều ở nhóm của hắn, một con ruồi ở đây cũng không lọt qua nổi mắt của người xem.【Thôi xong, Trình Kha Nhiên chưa bị mắt đã khóc rồi, kiểu gì cũng bị chửi banh xác.】 【Vừa nãy Địch Nghệ chỉ rơm rớm thôi còn bị Diệp Thiệu mắng lên mắng xuống, Trình Kha Nhiên thế này...không biết có ổn không đây.】 【Hahahaha, sao Diệp Thiệu lại như người câm thế kia?】 【Tôi còn tưởng livestream bị dừng hình chứ.】 【Không dừng đâu, nước mắt Trình Kha Nhiên vẫn đang chảy kia kìa.】 【Mẹ, cậu nhóc này khóc cũng thấy quý nữa, mặt sắp ướt nhèm rồi.】 Địch Nghệ nghiêng đầu muốn nhìn Trình Kha Nhiên bị mắng như thế nào, chờ cả nửa ngày mới phát hiện Diệp Thiệu vẫn không hề phản ứng, cậu ta chỉ vào Trình Kha Nhiên: "Thầy Diệp, thầy xem đi, cậu ấy khóc kìa." Trình Kha Nhiên liếc mắt nhìn Địch Nghệ, có cần thiết phải mách như thế không? Diệp Thiệu cũng không bị mù.Bao nhiêu công sức chuẩn bị tâm lý đều đổ xuống sông xuống bể, Trình Kha Nhiên càng khóc to hơn, chóp mũi đỏ ửng lên.Khóc thì thôi, nhưng tuyệt đối không thể phát ra tiếng được, đây là sự quật cường cuối cùng mà cậu còn sót lại trước mặt Diệp Thiệu.Diệp Thiệu cũng choáng váng, việc này là sao vậy? Hắn sờ soạng túi quần túi áo, không tìm được gì mới quay ra nhìn nhân viên công tác: "Giấy đâu?" Nhân viên cũng luống cuống tay chân: "Ơ..." Trước đó anh mắng học viên hăng say thế cũng không cho người ta khóc, chúng tôi cũng không kịp chuẩn bị mà....!Địch Nghệ: "?" Kim Nghi Nhân cũng há to miệng: "Hả?" Trình Kha Nhiên mạnh mồm nói: "Tôi không cần giấy, tôi không khóc, chỉ là đang nhập diễn thôi." 【Hahaha Trình Kha Nhiên muốn chết đó hả? Lúc diễn cần khóc thì không rặn ra nổi, diễn xong cả rồi mới kêu là đang nhập diễn?】 【Nước mắt tới không đúng lúc quá rồi.】 【Tôi cũng nhìn ra rồi, Diệp Thiệu chửi người như tát nước cũng có ngày bị câm nín như thế này.】 Kim Nghi Nhân đánh bạo rút một túi giấy ra từ trong quần: "Thầy Diệp, tôi có đây." Diệp Thiệu chỉ nhìn cậu ta, không nhận lấy.Đầu nghĩ nếu dùng giấy của cậu, tối nay couple hai người sẽ lên hot search.Kim Nghi Nhân cầm giấy một lúc cũng không thấy Diệp Thiệu tiếp lấy, cậu ta nghĩ người này có tật xấu, vì vậy đưa trực tiếp cho Trình Kha Nhiên: "Kha Nhiên, lau đi lau đi." Trình Kha Nhiên nhận lấy giấy, không dám lớn tiếng nói chuyện, chỉ lý nhí nói: "Cảm ơn nhé." 【Giọng sữa của Trình Kha Nhiên đó hả?】 【Tôi hơi hoang mang một tí, đó giờ Trình Kha Nhiên vẫn luôn mang lại cho tôi cảm giác cậu ấy rất lạnh lùng, không thích nói chuyện, cũng sẽ chẳng bao giờ khóc...Vì sao lại giống như một đứa trẻ thế này.】 【Người anh em này bị hành tây xát vào mắt đó hả, sao vẫn chưa dừng được vậy?】 【Diệp Thiệu chính là hành tây đó, ai có thể chống đỡ nổi chứ.】 Trình Kha Nhiên lau xong nước mắt thì mặt đanh lại: "Ban nãy em thấy biểu cảm của mình không tốt, phân tâm không chuyên chú, nhân vật thì xử lý qua loa vô trách nhiệm...." Trình Kha Nhiên tự giác làm kiểm điểm cho riêng mình, tự biên tự diễn 5 phút, nói rõ nhước điểm của mình khi diễn xuất, tự phê bình mình không ra thể thống gì, khiến Diệp Thiệu nghẹn họng đến nỗi 1 chữ cũng không nói nổi.Trình Kha Nhiên nói một thôi một hồi rồi hít sâu: "Được rồi, em đã nói xong, thầy nói đi." Diệp Thiệu: "...." Diệp Thiệu ngó trái ngó phải, cố gắng bình tĩnh lại mới nói: "Tôi không thể chê được, cậu cũng không đến nỗi tệ..." Trình Kha Nhiên không khóc, dùng mu bàn tay lau chóp mũi: "Thầy không thể chê là được." Mọi người: "......" Khuyết điểm của cậu thì cậu có thể tự mình nói, nhưng nếu là Diệp Thiệu phê bình, chắc chắn cậu sẽ khóc sụp trời sụp đất.Diệp Thiệu cảm thấy nếu hắn còn đứng ở trước mặt Trình Kha Nhiên lâu hơn nữa, cậu nhóc có thể tự mình khóc đến ngỏm củ tỏi.【Diệp Thiệu đi như vậy đó hả? cứ như vậy đi rồi?】 【Hahaha đm Trình Kha Nhiên đỉnh thật đó.】 【Lần đầu tiên thấy Diệp Thiệu cạn lời như vậy.như vậy vô ngữ.】 Thấy Diệp Thiệu đi rồi thì Trình Kha Nhiên cũng thả lỏng, máy quay còn bắt được cảnh cậu và Kim Nghi Nhân cười cười nói nói.Nhiếp Ba, Mia, hay nhân viên công tác có mặt tại hiện trường đều thấy cậu điên rồi.Một cậu nhóc nghèo khó lắm mới có được cơ hội nổi lên, vậy mà lại khiến Diệp Thiệu giận đến á khẩu không nói một lời nào, sau này cậu ta không muốn lăn lộn trong giới này nữa hay sao? Nhìn Diệp Thiệu cũng có vẻ như từ bỏ rồi.Tiến vào vòng sâu hơn cũng không đặt máy quay phát trực tiếp mọi lúc mọi nơi nữa, khi ăn cơm mọi người vẫn được tự do thoải mái.Vừa đóng máy xong Trình Kha Nhiên cũng lôi Kim Nghi Nhân ra khỏi hậu trường.Diệp Thiệu còn muốn tìm hỏi vì sao cậu lại như vậy, ai ngờ lại không tìm thấy người.Trình Kha Nhiên cầm đĩa cơm bắt đầu lấy đồ ăn, Kim Nghi Nhân đi theo sau: "Rốt cuộc là ban nãy cậu làm sao vậy?" "Hả? Sao cơ?" Vành mắt Trình Kha Nhiên vẫn còn hơi hồng hồng."Sao hôm nay chưa ai mắng đã khóc rồi?" Kim Nghi Nhân cảm thấy mình và Địch Nghệ đã thê thảm lắm rồi, không nghĩ tới Trình Kha Nhiên lại nhạy cảm như vậy, còn chưa tới lượt đã rưng rức khóc.Trình Kha Nhiên cũng thấy oan ức lắm, thật ra cậu cũng không biết vì sao mình khóc, lúc đó cũng đã cố nhận xét phê bình mình rõ ràng, hy vọng Diệp Thiệu mắng mình ít đi một chút.Nếu không cậu sẽ khóc thành tiếng mất.Diệp Thiệu vẫn ở trên tầng tìm Trình Kha Nhiên, lại bị nhân viên công tác đuổi tới phòng dành cho huấn luyện viên, Mia cũng mang cơm hộp cho hắn lên đến tận phòng.4 huấn luyện viên đều có phòng riêng để nghỉ ngơi.Diệp Thiệu gọi Mia lại: "Những thí sinh còn lại đâu hết rồi?" "Ở nhà ăn ăn cơm chứ sao." Mia nói.Diệp Thiệu nhíu mày: "Trước đó tôi cũng đã nói về việc ăn uống...." Nhiếp Ba cũng đang ở phòng nghỉ của Diệp Thiệu, thấy vậy xen lời hắn: "Diệp tổng, phòng ở tầng này cũng chỉ đủ cho huấn luyện viên thôi, thí sinh có nhiều như vậy, ở riêng như vậy cũng không tiện." Hơn nữa mọi người cũng không phải nhân viên chính thức của Duệ Kỳ, một nhóm thí sinh nghèo chưa có nhiệt độ lại ít fan, miễn phí ăn uống chỗ nghỉ ở trong kỳ nghỉ đông cũng là rất tốt rồi.Tiền thưởng tiến vào top 12 cũng có rất nhiều.Nhiếp Ba vẫn luôn có tâm lý bài ngoại như vậy.Cuối cùng Diệp Thiệu cũng chịu ăn cơm, thịt cũng nhiều, đồ ăn đủ chất, hương vị lại ngon, nhưng hắn lại thấy thiếu thiếu cái gì.Vì sao Trình Kha Nhiên lại không nhận điện thoại? Trình Kha Nhiên vẫn đang ăn cơm, Kim Nghi Nhân ngồi ăn bên cạnh còn nhỏ giọng nói: "Có thấy được không, 10 người khác hình như đều không ưa hai người chúng ta." Trình Kha Nhiên ngẩng đầu: "Hả?" Xung quanh trống trơn, chỉ có một mình Kim Nghi Nhân ngồi với cậu, Địch Nghệ cùng tổ bọn họ cũng đi sang bàn khác.Kim Nghi Nhân: "Cậu cũng hay quá đó, Diệp Thiệu vẫn còn chưa mắng đã khóc không ngừng rồi, trong khi hai ta bị người xung quanh bạo lực lạnh như vậy cậu lại không biết." Trình Kha Nhiên đúng là sinh vật diệu kỳ.Trình Kha Nhiên vẫn nghĩ thầm, có phải Diệp Thiệu thấy cậu phiền rồi không? Nước mắt của người khác vẫn còn giữ được trong tròng, chỉ có đỏ mắt thôi mà Diệp Thiệu trông như muốn ăn thịt người rồi, gặp mình thì nước mắt rơi như bom đạn vậy.Diệp Thiệu ghét nhất đàn ông rơi nước mắt đúng không? Vì như vậy sẽ không giống đàn ông.Người nọ là trai thẳng sắt thép, sẽ không thích mình như vậy.Cũng đã nói trước rồi, không chọn anh ấy làm người hướng dẫn, biết đâu có thể trò chuyện vui vẻ với những người khác được, khiến cho Diệp Thiệu nhìn mình theo cách khác.Giờ thì hay rồi, sao tính tình Diệp Thiệu lại như vậy chứ? Răn dạy bằng phương thức rít gào, lúc khen người ta trông cũng như muốn ăn thịt, tính tình như bom mìn vậy.Có một điểm nhỏ không hài lòng thôi Diệp Thiệu cũng sẽ soi mói, sửa lại cho bọn họ không ngừng.Vậy nên chỉ với 30 phút diễn xuất ngắn ngủi, Diệp Thiệu có thể dùng cả một buổi sáng để mắng Kim Nghi Nhân và Địch Nghệ, buổi chiều là dành cho Trình Kha Nhiên.Trình Kha Nhiên chỉ nghĩ vậy thôi cũng đã thấy khó thở: "Làm sao bây giờ...tôi thật sự sợ Diệp Thiệu chết đi được, hai người bị mắng cả một buổi sáng chắc là đủ rồi, chờ đến buổi chiều...lúc anh ấy mắng tôi, tôi lại khóc không thành tiếng thì phải làm sao giờ." Kim Nghi Nhân bỗng dưng thấy lạnh cả sống lưng: "Cậu đừng khóc nữa, tôi thấy sáng nay lúc quay xong tay anh ấy nắm chặt như đang kiềm chế ấy." "Anh ấy còn muốn đánh người?!?" Trình Kha Nhiên hít sâu một hơi: "Tôi thấy stress quá, vốn dĩ có thể diễn tốt, nhưng mà bị nhìn nên mắc lỗi suốt." Kim Nghi Nhân gật đầu: "Ai mà chẳng vậy." Ông chủ tương lai quá nghiêm khắc.Cameraman bắt đầu tiến vào nhà ăn, đa số mọi người cũng ăn xong rồi, nói bậy cũng nói xong rồi, thỏa mãn mà lại bắt đầu quay tiếp.Khi tổ quay phim của Diệp Thiệu đến nơi thì Trình Kha Nhiên và Kim Nghi Nhân cũng vừa mới cơm nước xong.Trình Kha Nhiên vẫn luôn suy nghĩ: Phải làm sao bây giờ? Tính tình chồng rất táo bạo, lại hung dữ, chỉ mắng người khác thôi mà mình nhìn cũng run rẩy, một tháng nữa phải sống thế nào? Diệp Thiệu sẽ phát hiện mình là một thằng mềm yếu vô dụng chỉ biết khóc, không nghe lời răn dạy lại chỉ biết tranh luận, khăng khăng làm theo ý mình mà không chịu lắng nghe.Cả đời chỉ có thể dậm chân tại chỗ.Vành mắt Trình Kha Nhiên lại đỏ lên, không ngừng đưa tay lên lau nước mắt.Kim Nghi Nhân không thèm quan tâm có máy quay hay không nữa, lo lắng hỏi: "Sao đấy, sao lại vẫn khóc thế này...ảnh hưởng của Diệp tổng lớn vậy à, ngồi ở tầng trên mà cũng làm cho cậu rơi nước mắt." "Tôi thấy ở cùng một tổ với Diệp Thiệu thật sự quá khổ, đến chiều quay xong tôi phải làm miếng bánh ngọt mới được." Trình Kha Nhiên cầm khay cầm đi với Kim Nghi Nhân trả lại nhà ăn.Cameraman vẫn tiếp tục đi theo sau hai người họ.【Sao Trình Kha Nhiên đáng yêu thế nhỉ?】

【Tôi thì thấy cậu nhóc rất ghét Diệp Thiệu.】 【Lúc mà rút thăm buổi sáng ấy, lúc nghe được chỉ còn lại một mình nhóm của Diệp Thiệu là còn chỗ, mặt Trình Kha Nhiên lúc đó có thể nói là tuyệt vọng không còn gì để mất.】 Địch Nghệ thấy một tổ ba người mà cameraman không chịu đi theo cậu ta mà chỉ quay hai người đành vội vàng đi theo để có suất được lên hình.Trình Kha Nhiên vẫn không vui vẻ lên mấy, Kim Nghi Nhân lại nói tiếp: "Cậu cười một cái xem nào, biết đâu chờ đến buổi chiều thì Diệp Thiệu cũng hết giận rồi thì sao?" Trình Kha Nhiên cắn môi: "Mấy thứ cần thừa nhận tôi cũng thừa nhận rồi, phê bình thì được, nhưng mắng tôi thì tôi không chịu được...." Địch Nghệ trợn mắt: "Ai cũng biết bản thân mình không có gì, nhưng tự nói thì có lợi ích gì, dũng cảm đối mặt với lời bình mới có tiến bộ được, cậu chỉ biết nói ra thôi." Trình Kha Nhiên khó hiểu liếc cậu ta: "Đúng vậy, tôi nói ra được thì tôi sẽ sửa, tôi chỉ không muốn bị anh ấy mắng." Địch Nghệ đi ngang hàng với Trình Kha Nhiên: "Diệp tổng là thầy hướng dẫn của chúng ta." Trình Kha Nhiên không hiểu ra làm sao: "Tôi cũng không nói là anh ấy không phải." Địch Nghệ cố ý dẫn đường chiều hướng dư luận, giống như bản thân không chấp nhận được: "Cậu cãi ý cấp trên còn không thèm giả vờ hối cải." "Cậu tự mình khiêm tốn là được, quan tâm đến tôi làm gì? Sáng nay cậu còn phải báo cáo tôi, thật sự rất kỳ quặc." Trình Kha Nhiên bước ra khỏi hàng, tránh xa camera.Ba người nói ra nói vào gây ra không ít tranh cãi.Tố chất tâm lý của Trình Kha Nhiên không tốt.Tuy hồi đó ở trường Thập Thất cậu được mệnh danh là Diệp Thiệu đời thứ 2, nhưng thật ra cậu chẳng hề nổi bật được như Diệp Thiệu.Trình Kha Nhiên cực kỳ quan tâm đến hình tượng của mình, sợ mất mặt, sợ xấu mặt, rõ ràng có điều kiện tốt như vậy, tài nguyên cũng không thiếu, thành tích lại xuất sắc, nghe thôi đã đủ khiến người khác ghen tị.Nhưng người ngoài chỉ nghĩ cậu là một mỹ nam an tĩnh.Thật ra chỉ mắc bệnh sĩ diện.Đồ Lũng cũng biết tính tình quỷ quái của cậu, có đôi khi Trình Kha Nhiên còn tránh tham gia hoạt động tập thể vì sợ bị bắt lỗi.Bởi vì cái gì cũng muốn làm cho tốt, tự tạo áp lực lớn cho chính mình, lên năm hai đại học cũng tự động thoát khỏi đám đông, tự sống trong thế giới yên lặng của chính mình.Bây giờ Trình Kha Nhiên khó lắm mới lấy được can đảm mà tiếp cận Diệp Thiệu, không ngờ đến tận khi làm được rồi lại bị Diệp Thiệu tới mắng, mắng có hai người thôi thì tốt rồi, nhưng đây là chương trình phát sóng trực tiếp, cứ như bị cả đống người nhìn mình ly hôn vậy.Chỉ nghĩ vậy thôi đã đủ khiến cậu mệt mỏi.Thật sự rất khổ sở.Thậm chí còn có ý định rút lui.Lúc nãy ăn cơm Trình Kha Nhiên cũng đã có vô số suy nghĩ nghĩ về việc rút lui rồi.Nhưng Diệp Thiệu đã vì để hai người bọn họ lọt vào vòng trong mà bị người trên Weibo chửi bới, cậu cũng chỉ có thể chịu đựng tiếp tục quay phim.Diệp Thiệu thiếu tiền, chỉ còn có một tiết mục này để dựa vào thôi.Trình Kha Nhiên bỏ rơi camera, im lặng đi vào nhà vệ sinh.Trên đường đi còn rút điện thoại ra kiểm tra, phát hiện Diệp Thiệu lại gọi cho cậu đến tận 10 cược.WeChat còn có hơi 30 tin.Nhìn chung đều là xin lỗi.Trình Kha Nhiên sợ đần cả người, cậu còn đang định chờ hết chương trình còn muốn xin lỗi Diệp Thiệu, sao lại thành ra như thế này? 【 Diệp Thiệu: Không nhận điện thoại à?】 【 Diệp Thiệu: Còn giận hả?】 【 Diệp Thiệu: Tôi ở văn phòng chờ em.】 【 Diệp Thiệu: Ban nãy quay chương trình như vậy là do ghét tôi hả?】 【 Diệp Thiệu: Nhiên Nhiên.】 Trình Kha Nhiên xoa khóe mắt, lại mít ướt.nhẹ một chút đôi mắt, lại toan.【 Trình Kha Nhiên: Ban nãy em không cầm di động, xin lỗi anh.】 【 Diệp Thiệu: Còn giận hả? Tôi sai rồi, đến văn phòng tôi một chuyến đi.】 Trình Kha Nhiên không biết Diệp Thiệu sai chỗ nào, nhưng "Tới văn phòng tôi một chuyến" nghe y hệt như lời thầy hiệu trưởng của năm cấp hai vậy, lúc thầy tức điên lên với cậu mới nói vậy.Cảm giác sợ hãi lâu nay chưa gặp lại bất ngờ kéo tới.Một bên vừa nói mình sai, một bên lại gọi cậu qua để mắng hả? Không ổn.【Trình Kha Nhiên: Chương trình sắp bắt đầu rồi, có chuyện gì anh cứ nói ở trên này đi.】 Gọi điện thoại cũng được.Không muốn bị người cả nước nhìn thấy mình bị Diệp Thiệu chửi thẳng mặt như vậy, rất xấu hổ.Bị ai mắng cũng được, nhưng Diệp Thiệu thì không được.Buổi chiều chính thức phát sóng trực tiếp, người hướng dẫn vào chỗ, học viên cũng ngồi xuống.Bởi vì không phải là buổi quay phim chính thức như các chương trình bình thường, sau khi quay xong cũng sẽ chỉnh sửa cắt nối, vậy nên cũng không có cái gì gọi là chỗ ngồi hay bố cục.* *Chỗ này edit cũng không hiểu lắm hihihihihihi.Cả hiện trường trông lộn xà lộn xộn.Nhưng càng "thật" như vậy thì khán giả lại càng thích.Diệp Thiệu cũng không biết mình đã làm gì mà lại khiến Trình Kha Nhiên tức giận, buổi chiều hắn cũng chỉ nói Kim Nghi Nhân hai câu, lại giáo dục thêm Địch Nghệ vài câu để giúp bọn họ hiểu thêm về kịch bản, cuối cùng mới đi tới chỗ Trình Kha Nhiên.Trình Kha Nhiên cầm kịch bản cúi gằm đầu xuống đất.Nhìn thấy chân Diệp Thiệu đang tiến về phía mình mới dám ngẩng đầu lên: "Có phải bây giờ thầy định mắng em không?" Diệp Thiệu: "....Đó giờ tôi vẫn không nói là sẽ mắng cậu." Trình Kha Nhiên lại cúi đầu không nói gì.Cameraman này thật là, sao cứ quay về phía hai người bọn họ thế? Diệp Thiệu đang muốn tự mắng mình đây này.Trình Kha Nhiên ngồi ở ghế không chịu ngẩng đầu, Diệp Thiệu đành sửa lại quần tây, sau đó ngồi xổm xuống.Hắn ngồi trước mặt Trình Kha Nhiên, ngẩng đầu nhìn nhóc kỳ lạ này: "Tôi đã dữ dằn với cậu đâu nào, sao lại giận nữa rồi? Cậu cũng chưa cho tôi có cơ hội nói vài câu nữa.Tôi nghĩ cậu diễn rất tốt luôn, so với trong tưởng tượng của tôi thì khá hơn nhiều, không tệ như cậu nói đâu." Trình Kha Nhiên: "......Thật ạ?" Diệp Thiệu gật đầu: "Đương nhiên rồi." Trình Kha Nhiên đặt kịch bản sang một bên, lí nhí nói: "Em có thể diễn tốt hơn nữa..." nhiên đem lời kịch sau này phiên một tờ, nhỏ giọng nói, "Ta có thể diễn càng tốt......" 【Đm tôi cười chết mất, Trình Kha Nhiên diễn giải hoàn hảo cảm giác tuyệt vọng rồi lại lóe lên hy vọng kìa.】 【Có phải Diệp Thiệu bị ma nhập rồi không? Khí chất hung thần sáng nay của anh ấy đâu rồi?】 【Tôi thấy Diệp Thiệu khi đối mặt với Trình Kha Nhiên mới là Diệp Thiệu thật đó.】 【Có thể tất cả đều là Diệp Thiệu thật, chỉ là anh ấy lựa mặt mà chửi thôi.】 【Nhìn mặt Trình Kha Nhiên như vậy, nói thật...Tôi cũng không mắng ra lời nổi.】 【Đúng là quá đẹp, lúc khóc tôi cũng thấy đau lòng.】 【Vậy thôi hả? Xong rồi à? Diệp Thiệu lại đi về mắng tiếp hai người kia?】 【 Hình như Trình Kha Nhiên rất sợ bị Diệp Thiệu mắng nhỉ? Trông đau khổ quá.】 【Làm ra vẻ thôi, chắc chắn là diễn, chứ làm gì có chuyện khổ sở gì ở đây.】 【 Diệp Thiệu cũng không thắng nổi mỹ nhân làm nũng tùy hứng hả....】 Kim Nghi Nhân và Địch Nghệ bên này còn đang thở phào một hơi, cho rằng Diệp Thiệu sẽ còn mắng Trình Kha Nhiên một lúc lâu nữa, không ngờ vừa quay đi đã thấy Diệp Thiệu cười tủm tỉm trở lại.Vừa nhìn thấy bọn họ xong lại kéo căng cơ mặt.Kim Nghi Nhân, Địch Nghệ: "......" Một buổi chiều mà mặt Diệp Thiệu như có bảy sắc cầu vồng thay đổi liên tục, mỗi lần đến chỗ Trình Kha Nhiên thì mềm mỏng nhẹ nhàng, khi về lại chỗ hai người kia lại hung bạo như sấm.Nhưng Trình Kha Nhiên lại vẫn dỗi Diệp Thiệu.Mãi đến tận khi máy quay đóng hết Trình Kha Nhiên mới yên tâm, không có camera cậu thấy dễ chịu hơn nhiều.Diệp Thiệu cũng nhận ra, Trình Kha Nhiên khi quay hình cực kỳ bồn chồn lo lắng, nhìn thấy cậu lại muốn chạy, hắn tóm chặt lấy Trình Kha Nhiên, kéo người vào trong góc tối: "Đi đâu thế?" Trình Kha Nhiên túm chặt góc áo dáo dác nhìn xung quanh, sợ có người thấy cảnh này, cậu lắp bắp nói: "Em, em về nhà..." Diệp Thiệu lại bước lùi xuống một bước, cúi đầu ghé vào tai cậu nói: "Đến kỳ nghỉ đông rồi, hay là đến chơi với tôi đi?" "Em..." Chơi như thế nào.Chơi này chơi nọ là em không làm đâu."Nhỡ đâu ông nội lại giận." Diệp Thiệu bắt đầu dụ dỗ trẻ nhỏ.Trình Kha Nhiên nuốt nước miếng: "Vậy được..." Trình Kha Nhiên vừa đi xuống tầng Kim Nghi Nhân đã hỏi cậu: "Muộn thế này rồi, xe bus cũng ngừng chạy, tôi đưa cậu về nhé?" Trình Kha Nhiên lắc đầu: "Không sao đâu, tôi chờ...tôi gọi xe là được, cậu không tiện đường." Diệp Thiệu sợ Trình Kha Nhiên không dám gặp hắn ở bên người, cố ý chờ đến khi bớt người rồi mới đánh xe đi ra, không ngờ cậu nhóc kia lại gọi xe về nhà trước rồi.Thật ra Trình Kha Nhiên không dám ngồi trên xe Diệp Thiệu.Hôm nay Diệp Thiệu liên tiếp bị kéo lên hot search, cũng là do cậu mang tai họa vào đầu, ngồi cùng xe nữa thì không ổn.Hiện tại truyền thông cũng luôn rình rập anh ấy, đến lúc bị chụp lại không hay.Khi Diệp Thiệu về tới nhà, Trình Kha Nhiên đã nằm ngay ngắn ở trên giường tầng dưới.Diệp Thiệu đi qua đó, ngồi ở mép giường sờ vành tai cậu: "Mệt à?" Trình Kha Nhiên ngoan ngoãn gật đầu.Diệp Thiệu nhịn nửa ngày rồi, vẫn quyết định hỏi: "Ban sáng...em khóc vì sao đấy?" Trình Kha Nhiên cắn chặt răng.Quả nhiên.Quả nhiên vẫn sẽ bị anh ấy ghét.Làm sao bây giờ......!Mắt Trình Kha Nhiên không cảm xúc, mắt nhìn thẳng lên giường trên, mặt lạnh te: "Em không khóc, đó là nhập diễn, em đóng phim hay bị như vậy." Diệp Thiệu vừa nhìn đã hiểu rồi, hắn bóp lấy má lúm của Trình Kha Nhiên, xoay đầu người về phía mình: "Vừa muốn khóc đúng không? Mỗi lần muốn khóc phải giả vờ lạnh lùng đúng không?" "...." Trình Kha Nhiên không diễn nổi nữa, khi quay đầu nhìn hắn đã nước mắt lưng tròng: "Em, không phải em muốn khóc đâu.Từ lúc cha sinh mẹ đẻ em đã như vậy rồi, chỉ hơi kích động thôi cũng sẽ khóc, lúc đó em chỉ sợ anh mắng em, thật ra em rất đàn ông..." Chưa kịp nói xong Diệp Thiệu đã bật cười.Mắt Trình Kha Nhiên lại đỏ ửng: "Anh cười nhạo em." Diệp Thiệu lấy hai tay xoa mặt Trình Kha Nhiên: "Tôi cười vì em đáng yêu.: "Anh..." Trình Kha Nhiên muốn tránh ra, trốn không nổi.Lòng bàn tay Diệp Thiệu hơi nóng."Khóc thì sao đâu, cũng rất đáng yêu, nhưng tôi không muốn em là vì sợ tôi nên mới khóc." Diệp Thiệu muốn nói cho cậu hiểu.Trình Kha Nhiên nghĩ, nếu không sợ thì em đã không khóc rồi, nếu không thì còn khóc vì sao nữa.Diệp Thiệu lại hỏi tiếp: "Vừa kích động đã khóc?" Trình Kha Nhiên gật đầu: "Vâng." Trình Kha Nhiên mặc áo ngủ màu trắng, tóc tai hơi lộn xộn, Diệp Thiệu nhìn cậu một lúc, nghĩ thầm, lúc ở trên giường cũng sẽ khóc hồng cả mặt như vậy sao? Cũng, cũng tình thú phết nhể? Diệp Thiệu ho khan một tiếng: "Thôi em đi ngủ đi, tôi cũng ngủ đây." Trình Kha Nhiên trừng mắt ngồi bật dậy: "Anh kéo em tới đây không phải là để chơi với anh sao?" Sao lại vẫn muốn đi sang phòng ngủ của khách? Diệp Thiệu vui sướng ra mặt, đúng là một đứa bé ngoan biết nghe lời, hắn vỗ mép giường cậu: "Vậy tôi..." Trình Kha Nhiên chỉ lên tầng trên: "Anh ngủ ở tầng trên là được rồi." Động tác vỗ giường của Diệp Thiệu dừng lại: "Sợ em thấy hai người chúng ta ở với nhau không an toàn, dù sao ban sáng quay hình tôi liếc em một cái cũng đã dọa em đến phát khóc rồi, ngủ cùng một phòng sẽ làm em mất ngủ nguyên đêm đấy." "Không sao...chỉ có hai người chúng ta không sao." Trình Kha Nhiên không muốn để Diệp Thiệu đi, cứ túm lấy tay áo của hắn không chịu buông.Diệp Thiệu ngoắc ngoắc ngón tay, Trình Kha Nhiên cũng nghiêng đầu về phía hắn: "Nói thật cho em biết nhé." Trình Kha Nhiên: "Hả?" "Tôi cũng sợ độ cao, nếu em không ngại, hai người chúng ta ngủ chung giường phía dưới được không?" Rõ ràng là đang nói thật, nhưng khi nói ra lại nghe như muốn ngủ chung với Trình Kha Nhiên vậy.Trình Kha Nhiên cúi đầu nhỏ giọng nói: "À...như vậy ạ, được." Thật ra Trình Kha Nhiên rất muốn hỏi hắn, sao mà anh lại sợ độ cao được chứ? Cậu đã nhìn qua Diệp Thiệu vượt nóc tường nhà như người nhện rồi, cũng không cần người đóng thế, đẹp trai cực.Không phải vì muốn ngủ với cậu nên mới nói dối đó chứ? Mất công quá rồi.Hai người đều nằm xuống giường xong thì Diệp Thiệu mói nói: "Cho tôi một câu trả lời đi, có phải ghét tôi lắm không?" Trình Kha Nhiên: Diễn quá mức rồi à? Sao anh ấy lại thấy mình ghét anh ấy chứ? "Không phải." Nói xong còn cố ý dịch gần vào người Diệp Thiệu: "Anh là thần tượng của em, bị idol mắng và bị người khác mắng không giống nhau, người khác thì có thể mắng em, anh không được..." Diệp Thiệu nghiêng đầu hào hứng nhìn cậu: "Em là fan hâm mộ trung thành hả?" "Vâng!" Trình Kha Nhiên gật đầu như gà mổ thóc.Diệp Thiệu nghĩ ngợi rồi duỗi cánh tay ra: "Vào đây, hôm nay mắng em, oan ức quá, cho em ngủ trên tay idol, người khác không có đãi ngộ này đâu." "Thật á?" Trình Kha Nhiên hào hứng tiếp nhận "ân sủng", ghé đầu lên cánh tay Diệp Thiệu.Diệp Thiệu: Sao dễ lừa quá vậy....Nói vài câu đã ôm được người vào trong lòng rồi? Một lát sau, Trình Kha Nhiên dè dặt nói: "Tay có tê không?" "Không." Trình Kha Nhiên vẫn không cảm thấy thoải mái, cuối cùng quyết định nghiêng người ngủ, đùi gác lên người Diệp Thiệu, tay còn lại ôm eo hắn.Hệt như ôm gấu bông đi ngủ.Diệp Thiệu vừa lòng nhắm mắt hưởng thụ, có vợ sướng thật đấy.Tay còn lại của hắn tóm lấy chân của Trình Kha Nhiên nhét vào trong chăn: "Đừng để bị lạnh." "Vâng..." Anh ấy sờ chân mình kìa.Lại thêm một lúc sau, Trình Kha Nhiên hỏi: "Anh Thiệu, tay tê chưa?" Anh Thiệu nói: "Tê rồi." - --------------------------------------------------- Thực ra thì khóc lóc hay yếu đuối thì cũng là đàn ông cả thôi, nhiều khi edit hơi thấy tác giả áp đặt nhưng không biết làm sao:))).Mọi người đừng mắng Địch Nghệ, cậu ấy có hơi phiền một chút khi mách lẻo nhưng nhìn chung nói cũng đúng.Trình Kha Nhiên đã tham gia chương trình thì nên chấp nhận vài việc chứ không nên cứng đầu cứng cổ quá.Bạn này được chiều chuộng quen rồi nên nhiều khi cũng có cái không phải, mọi người đọc cũng đừng căng thẳng quá, đọc truyện là để thư giãn mà..



Page 17

Diệp Thiệu thẳng thắn làm Trình Kha Nhiên không kịp phản ứng.Hành động cởi áo của hắn càng khiến tim cậu đập nhanh hơn.Diệp Thiệu cởi xong mới chịu nằm xuống, nhưng Trình Kha Nhiên không dám đặt tay lên eo hắn như lúc nãy nữa.Diệp Thiệu tỉnh bơ không nói gì, tự mình kéo tay của cậu đặt lên đúng chỗ cơ bụng ban nãy.Trình Kha Nhiên xấu hổ, mới kết hôn mà đã như vậy rồi à? Nhưng cậu chỉ vừa dịch tay ra một chút thôi lại bị Diệp Thiệu kéo về lại chỗ cũ.Diệp Thiệu nhắm mắt lại nói: "Đừng nhúc nhích nữa, để như vậy thoải mái."Tay nhỏ mềm ghê.Trình Kha Nhiên mừng thầm trong lòng, nhưng vẫn giả bộ ngây thơ mặt ngoài, lòng bàn tay đánh nhẹ vào eo Diệp Thiệu một cái: "Em...anh, anh Thiệu, sao hôm nay anh lạ thế, sao tự nhiên lại nghĩ như vậy?""Đều là đàn ông cả, việc này rất bình thường." Diệp Thiệu vứt hết liêm sỉ đi rồi: "Em còn nhỏ, sau này em mới hiểu được."Trình Kha Nhiên không hiểu hắn đang nói đến tuổi hay là kích thước, dù sao về mặt nào cậu cũng chưa lớn được như hắn.Nhưng của cậu là loại bình thường mà bị xét là nhỏ thì không chấp nhận được.Trình Kha Nhiên không chịu thua: "Anh nói thế là như thế nào? Em không nhỏ, anh chưa nhìn thấy của người khác à?"Diệp Thiệu cười, mở to mắt nhìn cậu: "Em nghĩ cái gì thế? Ý tôi nói em vẫn là trẻ con, tuổi còn nhỏ."Trình Kha Nhiên cảm thấy mình vừa bị chơi một vố: "Anh cũng đâu có lớn hơn đâu, chỉ hơn có 2 tuổi, nói như kiểu anh là chú em vậy."Bấy giờ Diệp Thiệu mới phản ứng lại, nghi ngờ hỏi: "Từ từ, em nói tôi chưa từng nhìn của người khác bao giờ, thế còn em thì sao, nhìn thấy của ai?""Em, em thấy nhiều rồi, đàn ông ai chả có cái đó, cái đó đó." Trình Kha Nhiên nói lắp.Mỗi lần nói dối đầu óc sẽ chập mạch như vậy.Diệp Thiệu cố ý nói thêm: "Ồ? Lúc tiểu học đi vệ sinh với bạn nên thấy? Nghe anh Thiệu nói này, bây giờ em là người đã kết hôn rồi, về sau phải biết chú ý hơn nhé, đừng xem bậy xem bạ nữa."Chỉ có thể nhìn của tôi thôi."Mà này." Trình Kha Nhiên xoay người, tay chống lên đầu giường ngẩng đầu nhìn Diệp Thiệu: "Anh đừng khinh thường em, khoa học nghiên cứu rồi, số liệu trung bình của đàn ông Châu Á cũng không phải quá tốt, nhưng em thuộc về kiểu tốt cực kỳ luôn đấy, em có cả tư liệu nghiên cứu để chứng minh, là kết quả được chính phủ xét duyệt đó, anh như vậy là có thiên phú dị bẩm, chứ không phải là do em...nhỏ.""Sao em vẫn còn quan tâm đến vấn đề này thế?" Diệp Thiệu vui vẻ, sao lại là cậu nhóc đơn thuần thích ganh đua thế này? Quá dễ bị lừa: "Vậy nên em cảm thấy tôi có thiên phú dị bẩm?"Mỗi lần Diệp Thiệu nói gì đó không đứng đắn thì lông mày của hắn sẽ tự giác nhướng lên, khiến cho người đối diện có cảm giác bị trêu vậy.Trình Kha Nhiên hít sâu một hơi.Đệt.Anh ấy sexy thật đấy.Làm gì có ai được nằm chung chăn chung gối với Diệp Thiệu mà lại không thèm rỏ dãi chứ?Trình Kha Nhiên cố ý đánh trống lảng: "Anh bắt nhầm trọng điểm rồi, em chỉ muốn anh mở to mắt ngắm nhìn thế giới, kiểu của anh so với bên Âu Mỹ chắc cũng chỉ tầm trung thôi."Diệp Thiệu cũng không ngờ cuộc trò chuyện sẽ đi xa tới như vậy, khiến hắn cảm giác bản thân mình là một lão già háo sắc dụ dỗ người khác, Trình Kha Nhiên dễ bị bắt nạt quá rồi.Diệp Thiệu bắt đầu sờ tới lưng quần: "Tầm trung bên Âu Mỹ à? Không phải đâu, hay giờ em mở số liệu bên đó ra xem lại rồi quay ra đo của tôi xem, chắc chắn không phải hàng thượng đẳng à?""Không phải." Trình Kha Nhiên khẳng định chắc nịch.Diệp Thiệu nghiêng người lấy thước cuộn từ trong tủ đầu giường rồi ném lên giường: "Cho em một cơ hội, tới đây đo xem."Trình Kha Nhiên tin tưởng số liệu khoa học, ngồi dậy lôi lôi kéo kéo rất mượt mà; "roẹt" một cái, lôi ra 20cm thước rồi lại bật vào.Diệp Thiệu hoảng sợ vội vàng ngăn cậu lại: "Cẩn thận tay!""Em chú ý mà." Trình Kha Nhiên chẹp miệng đắc ý, kiêu căng ngạo mạn hếch cằm về phía Diệp Thiệu: "Lại đây nào, cởi quần ra, xem xem anh có phải tầm trung hay không?"Diệp Thiệu nằm ở bên giường, quần ngủ cũng rất dễ cởi, nhưng hắn lại lười biếng, tay vừa đặt lên lưng quần đã buông thõng xuống: "Em tự mình đo xem."Trình Kha Nhiên đặt thước lên giường, xoa xoa tay hầm hè: "Em làm em làm."Diệp Thiệu cắn răng, lòng nghĩ nếu Trình Kha Nhiên ngây ngô không hiểu sự đời này rơi vào tay kẻ xấu, không khéo 5 phút sau đã bị người ta ăn sạch.Vẫn phải trông chừng kỹ hơn một chút.Hình ảnh Trình Kha Nhiên đo kích thước của hắn quá hoàn mỹ, Diệp Thiệu sẽ không bao giờ quên được ký ức tươi đẹp này, nhớ một lần là lại cứng một lần.Đo đạc một lúc xong Trình Kha Nhiên mới ngạc nhiên nói: "Em sai rồi, đúng là hàng thượng đẳng đó, sao số liệu khủng như vậy mà anh không viết vào phần tư liệu của Diệp ảnh đế trên Bách Khoa Baidu?"Diệp Thiệu vẫn không biết xấu hổ mà nói: "Chỉ có em mới biết đến bí mật này thôi.Nếu em muốn làm người đi cung cấp số liệu thì cứ làm, nhưng em phải để ý những người thèm khát đồ của em.""Cái gì mà của em, đây là của anh." Trình Kha Nhiên đỏ mặt.Diệp Thiệu thong thả nói: "Không phải hai ta kết hôn rồi sao? Cái này cũng coi như tài sản chung của chồng chồng ta, tôi to thì em lớn.""Của em cũng không nhỏ!" Trình Kha Nhiên giả vờ tức giận, cầm lấy thước cuộn từ trong ngăn tủ nhưng bị Diệp Thiệu ngăn lại, giọng nói của hắn vừa khàn lại như đang nghẹn thứ gì trong cổ họng: "Nhiên Nhiên, em không cần phải tự mình chứng minh, để anh Thiệu giúp em nhé?"Trình Kha Nhiên nói nhỏ: "Em muốn tự làm."Diệp Thiệu kiên nhẫn: "Để tôi làm, tôi sợ em ăn gian lắm.""Được." Trình Kha Nhiên nằm yên: "Em không ăn gian, anh đến đây đi."Tự mình chứng minh? Làm sao có thể từ chối được cơ chứ? Cứ như thế, Trình Kha Nhiên đã cắn câu của Diệp Thiệu một cách dễ dàng.Ngày hôm sau, Trình Kha Nhiên đến muộn.Buổi sáng Diệp Thiệu gọi cậu dậy đi quay chương trình, Trình Kha Nhiên vẫn nằm lì trong ổ chăn không chịu bò ra."Em không đi, em buồn ngủ lắm." Trình Kha Nhiên ngáp.Diệp Thiệu thở dài: "Bây giờ độ hot của em đang cao, hôm qua còn liên tiếp lên hot search, em chắc chắn mình không muốn lộ mặt chứ?"Trình Kha Nhiên chép miệng, gật gù ngủ tiếp.Diệp Thiệu sờ sờ khóe miệng cậu, hình như vẫn còn hơi hồng hồng.Lòng nghĩ tối qua khiến cậu nhóc vất vả, hôm nay không muốn đi làm cũng là điều bình thường: "Vậy để tôi xin nghỉ cho em, ngủ ngoan nhé, giờ tôi đi làm cơm sáng, ăn xong rồi hẵng ngủ tiếp."Trình Kha Nhiên gật gù.Diệp Thiệu làm cơm cho cậu, hề hề...."Từ từ!" Trình Kha Nhiên túm lấy áo hắn: "Anh đừng xin nghỉ cho em...Anh định nói gì thế? Người khác sẽ nghĩ...""Sẽ nghĩ tôi là thầy hướng dẫn của em, là thầy xin nghỉ cho thí sinh thì có vấn đề gì đâu?" Diệp Thiệu tỉnh bơ: "Chẳng ai nghi ngờ việc tôi xin nghỉ cho em là vì hai chúng ta đã kết hôn cả, em nhát gan thế."Trình Kha Nhiên ngẫm lại, cũng đúng.Diệp Thiệu lại véo má cậu, giả vờ giận dỗi: "Trình Kha Nhiên, em sợ người khác biết tôi là chồng em vậy cơ à?""Em, em còn nhỏ đấy." Trình Kha Nhiên thúc giục nói: "Anh đi nấu cơm đi."Diệp Thiệu đi nấu cơm, rất chịu thương chịu khó.Dường như hai người đã quên mất nguyên nhân kết hôn lúc trước, cũng đã quên đối phương là trai thẳng.Trình Kha Nhiên cố tình quên, nhưng cậu lại thấy Diệp Thiệu....Giống như bị cậu lừa cho mất, cũng quên mất rồi.Ăn sáng xong Diệp Thiệu cũng rời đi, Trình Kha Nhiên nằm ở trên giường, trong đầu có cả ngàn chiếc pháo hoa đang nổ.Cậu không buồn ngủ, cậu rất hưng phấn.Cậu vẫn chưa muốn đi quay chương trình với Diệp Thiệu hôm nay, cậu không biết phản ứng như thế nào....Chẳng lẽ cứ đỏ bừng cả mặt suốt à?Ngày hôm qua Diệp Thiệu đo cho cậu, vốn là làm nghiên cứu khoa học đàng hoàng, nhưng hành trình lại rất thoải mái.Cảm giác xấu hổ như lan khắp người người cậu, Trình Kha Nhiên như người say rượu, Diệp Thiệu ở bên cạnh cậu hỏi rằng có muốn hắn dạy cho kỹ thuật gia truyền hay không?Trình Kha Nhiên ngơ ngác gật đầu, sau đó cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi.Xong việc rồi lại đến Diệp Thiệu đau đầu không biết phải làm sao, Trình Kha Nhiên chỉ nghĩ đơn giản rằng mình phải báo đáp đối phương.Dù sao khi hai người chính thức đi ngủ cũng đã khuya lắm rồi mà Diệp Thiệu vẫn có năng lượng để đi làm vào buổi sáng được, làm ông chủ cũng không dễ dàng gì.Diệp ảnh đế không kiếm ra tiền, lại còn bị một tờ giấy hôn thú trói lại, sau đó còn phải chơi với cậu.Trình Kha Nhiên vừa lòng ngủ nướng.Trình Kha Nhiên không đến trường quay "Yêu Diễn", bỏ hai người học viên còn lại ở tổ Diệp Thiệu căng thẳng không thôi, y hệt như đi trên lớp băng mỏng, trăm ngàn chỗ chết.Trình Kha Nhiên ở đây thì ít ra mặt mũi Diệp Thiệu còn rạng rỡ được lên một chút, thi thoảng vẫn sẽ bình tĩnh chỉ bao, Trình Kha Nhiên không có đây thì Diệp Thiệu biến thành quỷ dạ xoa, chỉ thiếu nước giết người không đao.【Tôi thấy Diệp Thiệu nói khó nghe thật, nhưng cũng rất đúng trọng tâm.】【Diễn xuất của Kim Nghi Nhân và Địch Nghệ tiến bộ lên rõ rệt...Tuy bị chửi hơi thậm tệ, nhưng so với những tổ khác...!bầu không khí quá hài hòa lại thành ra giả giả.】【Trình Kha Nhiên thì dạy cũng không nghe, không ai mắng được, mới quay chụp một ngày mà đã xin nghỉ, nên học tập người trong tổ một chút.】

【Trình Kha Nhiên không tới thì không chửi nhau với Diệp Thiệu được, chẳng thú vị tí nào】Địch Nghệ và Kim Nghi Nhân vẫn đang ở trên khán đài cố gắng tìm cảm giác, còn Diệp Thiệu thì vắt chân ngồi trên sô pha vừa chơi di động vừa uống trà.Đến khi camera quay đến mặt hắn còn soi được khóe miệng đang hơi nhếch lên.【Không phải Diệp Thiệu đang nói chuyện với Trình Kha Nhiên đó chứ? Vì sao lại cười?】【Có thể đó, mỗi lần nhìn thấy Trình Kha Nhiên hai mắt của anh ta sáng rực lên ấy.】【Nói thật, đó giờ Diệp Thiệu vẫn luôn là người kiêu ngạo, vậy mà khi nói chuyện với Trình Kha Nhiên lại hơi giống con dog nhà tôi đang nịnh bợ liếm chân.】【Không phải Diệp Thiệu đang yêu đương đó chứ?】Diệp Thiệu chỉ cần nghĩ đến đêm qua là lại kích động, chương trình đang quay cũng chẳng còn sức hấp dẫn, chỉ muốn về nhà ôm Trình Kha Nhiên.Sao Trình Kha Nhiên lại đần độn như vậy?Ngày hôm qua lúc giúp hắn được một lúc đã khóc sụt sịt kêu mỏi tay, thực sự không thể nào "đáp lễ" cho hắn được.Diệp Thiệu cũng an ủi cậu không sao, hắn vào nhà vệ sinh là được.Nhưng Trình Kha Nhiên lại rất áy náy, mắt mũi đỏ hoe hỏi hắn dùng miệng cho được không.Diệp Thiệu sốc tận óc, hỏi vậy ai chịu được?Trình Kha Nhiên lại chẳng thấy tay với miệng khác nhau là bao: "Cho anh một cơ hội không làm người anh có muốn không?"Diệp Thiệu nghĩ, người khác thì không biết, nhưng với Trình Kha Nhiên thì hắn rất khó có thể làm người.Đặc biệt là nhìn thấy một Trình Kha Nhiên như vậy.Nhỏ yếu bất lực, lại khơi dậy ham muốn của người khác, muốn chiếm lấy cậu, có cậu trong vòng tay.Diệp Thiệu vốn tưởng kết hôn là thuận cho Trình Kha Nhiên tránh phải rắc rối tình yêu, không nghĩ mình lại chui vào cái rọ, xu hướng tính dục cũng chẳng muốn xét nữa.Đến giữa trưa Trình Kha Nhiên tỉnh lại còn nghe thấy Diệp Thiệu nói chờ hắn về nấu cơm, nhưng cậu lại từ chối."Buổi chiều em đi quay, ngủ đủ rồi." Trình Kha Nhiên ngáp một cái, tỉnh bơ như thể không có chuyện gì xảy ra giữa hai người.Diệp Thiệu tiếc nuối nói: "Ừ...về sau tôi không mắng em nữa, đến lúc quay cũng không nên khóc."Không cho tôi đến gần, cũng không cho mắng, tôi phải biết làm sao?"Em sẽ cố gắng." Trình Kha Nhiên nói.Trình Kha Nhiên cảm thấy Diệp Thiệu là người làm việc theo cảm tính, không cần biết cậu sẽ làm gì, Diệp Thiệu cũng sẽ không từ chối, thậm chí thi thoảng còn đem lại cảm giác Diệp Thiệu còn muốn làm thế hơn cả Trình Kha Nhiên.Trình Kha Nhiên bắt đầu cảm thấy ngày mình dụ được Diệp Thiệu lên giường sẽ không còn là việc bất khả thi nữa.Ai thèm dùng sổ tay của Đồ Lũng nữa chứ, thời buổi này thiếu gì pick up lines*?(*) pick up lines: dạng như mấy câu thả thính.Diệp Thiệu quá cao cấp, chiêu nào cũng có thể tiếp chưởng.Nói mới thấy bây giờ làm người nổi tiếng cũng chẳng dễ dàng.Trình Kha Nhiên hoài nghi Diệp Thiệu không muốn đóng phim nữa là vì để thêm chút nữa lại sụp đổ hết hình tượng, muốn rút lui làm người bình thường, ai ngờ lại gặp phải khủng hoảng kinh tế, cuối cùng lại gặp cảnh sáng chiều ở chung với mình.Phải yêu thương anh ấy thật nhiều mới được.Buổi chiều Trình Kha Nhiên mới tới, tổ tiết mục thấy rating chương trình tăng lên khả quan hơn buổi sáng nhiều.Trình Kha Nhiên cùng hai học viên trong đội đứng thành hàng ngang.Diệp Thiệu đứng ngay trước mặt bọn họ,Trình Kha Nhiên mặt đối mặt không nhịn được mà nhìn lung tung khắp nơi, tròng mắt láo liên đảo điên.Cậu nghĩ thầm, người khác có biết Diệp Thiệu lớn như vậy không?Chờ đến khi tỉnh táo lại thì đã nghe thấy Diệp Thiệu đang mắng Kim Nghi Nhân: "Nhìn tôi đây này! Cậu đang nhìn đi đâu thế? Lúc giảng bài thì nghệt mặt ra, có chuyện gì làm ra nên hồn không?""Thầy Diệp, em sai rồi!" Kim Nghi Nhân to tiếng tự kiểm điểm.Thật ra là nhìn thấy một con chim bay đến thăm đài truyền hình, hư đốn đến nỗi ị lên đầu Nhiếp Ba một bãi rồi bay đi, Nhiếp Ba tức gần chết cấp tốc đi gội đầu, còn Kim Nghi Nhân vui đến nỗi không khép miệng lại được.Kiểm điểm xong Kim Nghi Nhân hỏi Trình Kha Nhiên: "Cậu có thấy không?"Trình Kha Nhiên nãy giờ vẫn đang chiêm ngưỡng quần âu của Diệp Thiệu: "Hả?""Đầu Nhiếp Ba có cứt chim, rất đẹp.""Đù má..."Trình Kha Nhiên và Kim Nghi Nhân không thèm nhịn, vừa vỗ tay vỗ đùi cười haha, không coi ai ra thể thống gì, cười cả nửa ngày mới đồng thanh nói: "Xin lỗi thầy Diệp ạ!"【Hai người này còn không thèm giả vờ nể mặt Nhiếp Ba luôn...】【Tôi thấy cũng bình thường, Nhiếp Ba rất hay nhằm vào bọn họ, đến cả Diệp Thiệu cũng nhìn ra được.】【Cười vui chưa...đáng yêu nhỉ...Hy vọng sau này hai người cũng vẫn hồn nhiên như vậy.】【Hy vọng hai người bọn họ không bị Diệp Thiệu mắng tới chết đã.】Địch Nghệ nghe thấy cả đại sảnh cười cười nói nói mới dám cười theo, sau đó lại bị Diệp Thiệu mắng cho một trận.Địch Nghệ cực kỳ oan ức: "Trình Kha Nhiên cũng cười."Thầy mắng em, mắng Kim Nghi Nhân, lại không mắng Trình Kha Nhiên.Diệp Thiệu không nghe thấy gì cả.Trình Kha Nhiên quay mặt về chỗ Địch Nghệ: "Thầy Diệp cũng không điếc, cậu có thể dừng việc mỗi lần mắc lỗi lại lôi tôi ra được không?"Địch Nghệ lại càng oan ức hơn, chỉ vào Trình Kha Nhiên nói: "Thầy Diệp xem cậu ta đi kìa!"Diệp Thiệu nhìn chằm chằm Địch Nghệ: "Cậu đã đọc lời thoại chưa? Chú ý tới người khác làm gì?"Địch Nghệ: "......"Diệp Thiệu lo bọn họ không đủ ăn ý, một vở kịch ngắn cũng rất gắt gao, yêu cầu bọn họ phải tạo không khí với nhau.Vài người đều nói không làm được, Diệp Thiệu cũng yêu cầu bọn họ học diễn một đoạn của đồng đội rồi cảm nhận.Làm như vậy, học viên không những cảm nhận được nhân vật mình sẽ diễn, mà còn nắm chắc phần nào cảnh của người khác.Mà giờ kịch của mình cũng chả học xong, còn đòi học cho cả ba.Thời gian có hạn, học viên các đội khác đã bắt đầu xây dựng được nhân vật của chính mình.Mà 3 người tổ Diệp Thiệu vẫn đang miệt mài học lời thoại của 2 bạn diễn.【Thảo nào lúc Trình Kha Nhiên biết Diệp Thiệu làm người hướng dẫn mặt đã như đưa đám vậy, Diệp Thiệu quá đáng sợ.】【Yêu cầu của Diệp Thiệu thật sự rất cao, suy diễn ra 3 kịch bản, người diễn lại có một.Kể cả có diễn tốt kịch bản của mình mà không diễn được hai cái còn lại cũng vô dụng.】【Hình như Trình Kha Nhiên vẫn còn giận Diệp Thiệu hay sao ấy.Chỉ cần Diệp Thiệu mở mồm ra là đã "Em biết thầy muốn nói gì, thầy đừng nói, em tự sửa, tự biết tiến bộ." Từ chiều đến giờ cậu ấy nói 5 lần câu này rồi, lần nào Diệp Thiệu cũng chỉ vô tội đáp: "Tôi chưa nói được chữ nào hết mà."】【Tôi thấy Diệp Thiệu chỉ muốn tìm người ta nói chuyện mà thôi, không giống như có ý định dạy bảo gì, nhưng lần nào hé miệng ra cũng bị Trình Kha Nhiên tống ra chuồng gà.】【Trình Kha Nhiên trị được Diệp Thiệu rồi...】【Có phải Diệp Thiệu đang bị nghiệp quật không? Đối xử với người khác như vậy, bị Trình Kha Nhiên dỗi cho là đáng lắm.】【Lạ nhể, không phải Diệp Thiệu ghét đàn ông à?】【Chỉ ghét đàn ông theo đuổi anh ta thôi.】【Trình Kha Nhiên với Đồ Lũng đã được lên thuyền couple rồi, cùng Kim Nghi Nhân cũng có một thuyền, đến cả Nhiếp Ba yêu nhau lắm cắn nhau đau còn có một chiếc bè lá, có vẻ như cậu ấy cũng không phản cảm với vấn đề này, thậm chí còn tự mình like video cắt ghép của mình và Kim Nghi Nhân, suy luận ra là, cậu ấy chán ghét Diệp Thiệu.】【Rốt cuộc cũng có người trị được Diệp Thiệu.】【Tưởng Trình Kha Nhiên ấn nhầm nút like chứ?】【Có thể Trình Kha Nhiên có ý với Kim Nghi Nhân đó...So sánh thái độ của cậu ấy với Diệp Thiệu là biết.】【Từ lúc tham gia chương trình hai người đã lén liên hệ với nhau rồi...】Đến lúc Địch Nghệ diễn nhân vật của Trình Kha Nhiên cũng bị Diệp Thiệu chê lên chê xuống.Cậu ta lấy hết can đảm nói ra: "Tại sao lại nói tôi không được? Tôi không hề cảm thấy tôi diễn kém hơn Trình Kha Nhiên chút nào hết."Diệp Thiệu nói: "Kém rất nhiều.Cậu ấy biết mình thiếu sót ở đâu, mỗi lần sai đều có thể sửa được.Tôi nói cậu nhiều lần như vậy, cậu vẫn cứng đầu cứng cổ giả vờ câm điếc, không hòa được vào với nhân vật, đến cả khi đổi nhân vật vẫn còn cố chấp làm theo ý mình, nếu cứ vậy thì khỏi làm diễn viên nữa, ra mắt luôn một cuốn tự truyện đi."Đến lúc Kim Nghi Nhân diễn nhân vật của Trình Kha Nhiên lại rất khiêm tốn.Kim Nghi Nhân: "Thầy, nhân vật này rất khó, bây giờ em vẫn chưa tìm được cảm giác.Kha Nhiên diễn rất tốt, em nghĩ mình và cậu ấy diễn giống nhau, nhưng lại không phát hiện ra khi cậu ấy diễn xuất, em sẽ tự động nghĩ cậu ấy là nhân vật, tới lượt bản thân lại không như vậy, vẫn còn cảm giác mình là Kim Nghi Nhân."Lần này Diệp Thiệu phá lệ khen Kim Nghi Nhân tự biết nhìn nhận bản thân.【Tôi phát hiện ra Kim Nghi Nhân rất khôn nhé, cậu ấy biết chỉ cần khen Trình Kha Nhiên, đánh giá cao Trình Kha Nhiên thì Diệp Thiệu sẽ không tức giận.】【Chẳng trách vì sao Địch Nghệ làm mãi vẫn bị mắng.】【Diệp Thiệu có biết bản thân thiên vị Trình Kha Nhiên đến mức nào không? Như con ruột với con ghẻ vậy.】【Còn Trình Kha Nhiên lại giống như dỗi cả thế giới, chỉ chừa một mình Kim Nghi Nhân, trong mắt cậu ấy Diệp Thiệu cũng chỉ là ruồi bọ.】【Kịch bản tình tay ba này ổn đấy.hảo cường tình tay ba.】Buổi tối khi quay xong chương trình về nhà, Diệp Thiệu xắn tay làm cơm, Trình Kha Nhiên vừa ăn vừa khen ngon.Diệp Thiệu còn đang lướt web đọc bình luận, mọi người đều nói Trình Kha Nhiên không thích hắn, còn nói hắn là ruồi bọ, nói Kim Nghi Nhân là chính thất.Trình Kha Nhiên và Kim Nghi Nhân là chân ái.Diệp Thiệu nghĩ cả trăm lần cũng không ra, hắn hỏi Trình Kha Nhiên: "Em với Kim Nghi Nhân là như thế nào vậy?"Trình Kha Nhiên xuýt xoa: "Cũng tốt lắm, mà thịt kho tàu của anh có phải công thức gia truyền không? Ăn ngon thật đó."Diệp Thiệu dùng đũa chặn đũa của cậu: "Đừng ăn nữa, em liked video couple của em và Kim Nghi Nhân à? Tôi vừa mới thấy.""Hả? À, lúc đó em trượt tay." Trình Kha Nhiên thờ ơ nói: "Em muốn ăn thịt, anh chặn lại làm gì."Diệp Thiệu thấy cậu vẫn còn thòm thèm thì buông tha, miệng lại lải nhải giả vờ nói chuyện phiếm: "Sao trên mạng lại nói hai người có tình cảm?"Trình Kha Nhiên thấy Diệp Thiệu cũng không già, nhưng có vẻ như hắn không bắt kịp suy nghĩ giới trẻ: "Couple hả? Chắc là do em và cậu ấy rất ăn ý, có tình cảm cộng sự, chắc anh không hiểu đâu.""...." Làm như tôi ngu lắm vậy: "Ý là hai người giống vợ chồng."Trình Kha Nhiên sốc phun cả cơm ra, cảnh giác nhìn Diệp Thiệu.Thôi xong, lại dẫm phải mìn của anh ấy rồi, có phải Diệp Thiệu sẽ ghét trai thẳng bán hủ không? Trình Kha Nhiên tỏ vẻ phiền lòng: "Sao lại thế được? Em là trai thẳng, không thể làm vợ chồng với cậu ấy được."Diệp Thiệu không nói chuyện, buồn rầu xơi 3 bát cơm, sau đó lấy rượu đặt lên bàn ăn: "Uống chút không?"Trình Kha Nhiên từ chối: "Không tốt đâu, ngày mai còn phải đi quay."Diệp Thiệu không nói lời nào, tự mình nốc rượu.Trình Kha Nhiên thấy hắn chẳng vui vẻ gì, chẳng lẽ anh ấy ghét mình cố tình đu bám vào couple...Cậu vừa sợ, vừa hối hận, đáng lẽ không nên lỡ tay ấn like.Trình Kha Nhiên nhìn Diệp Thiệu uống càng ngày càng nhiều, nhỡ đâu Diệp Thiệu muốn ly hôn, cậu muốn có thời gian làm công tác chuẩn bị cho mình mấy ngày đã.Cơm nước xong Trình Kha Nhiên chạy tót đi, cậu sợ Diệp Thiệu sẽ chất vấn hỏi xem mình có phải trai thẳng hay không.Trình Kha Nhiên đang định khóa cửa thì Diệp Thiệu đã kịp dùng chân chặn lại: "Em định khóa cửa nhốt tôi ở bên ngoài?"Trình Kha Nhiên bị dọa đến nấc cụt: "Bây giờ anh còn dữ hơn lúc quay chương trình nữa, em sợ..."Diệp Thiệu nghĩ, còn sợ là còn tốt: "Nghe lời nào, mở cửa ra, tôi là chồng em, em khóa cửa là không đúng."Trình Kha Nhiên chớp chớp mắt.Diệp Thiệu xoa mặt cậu: "Ngoan, về sau phải lập ra quy tắc, không được nhốt chồng ở ngoài cửa nghe chưa?"Chưa gì đã có quy tắc, Trình Kha Nhiên cũng choáng váng, không cả dám giữ cửa, cậu sợ Diệp Thiệu tức giận: "Vậy em không đóng cửa nữa, anh còn giận không? Em không thích tạo couple...nhưng video đó rất hài, em không cố ý like đâu, về sau sẽ không thế nữa, thật đó."Diệp Thiệu thở dài.Hắn tức là vì Trình Kha Nhiên vẫn còn nói mình là trai thẳng.Diệp Thiệu say khướt đi vào phòng, khóa trái cửa lại: "Vậy lập ra thêm một quy tắc mới, ở bên ngoài tôi nghe em, về đến nhà em nghe tôi, được không?"Trình Kha Nhiên nghĩ nghĩ rồi nói: "Vì sao ở nhà anh lại không nghe em?"Diệp Thiệu cởi áo khoác, giọng điệu vẫn thờ ơ như thường ngày, lại pha thêm một chút biến thái: "Bởi vì khi ở nhà, tôi đây sẽ làm một số việc mà bạn nhỏ trước mặt không muốn làm đâu."Nói xong, hắn ấn Trình Kha Nhiên lên giường xxx một hồi..



Page 18

Trình Kha Nhiên choáng váng.Ôm chăn trốn ở bên trong khóc thút thít, khóe mắt đỏ hoe: "Anh, anh...""Tôi làm sao?" Diệp Thiệu dùng mu bàn tay lau khóe miệng, chân sau quỳ gối trước giường, hơi cúi người nhìn cậu: "Vừa nãy em còn thoải mái tới mức dùng sức ấn đầu tôi mà?""Em..." Trình Kha Nhiên muốn chết.Mẹ kiếp.Rốt cuộc là ai bị điên rồi?Đây là Diệp Thiệu, Diệp Thiệu đó!Vừa rồi Diệp Thiệu không nói lời nào đã khóa cửa, còn ấn cậu lên giường khoe kỹ thuật miệng của bản thân.Như này ai chịu nổi?Khoan không nói tới đàn ông không mấy ai chịu đựng được điều này, cậu còn là một người đàn ông đang thích thầm Diệp Thiệu đó! Trình Kha Nhiên không ngất ra đó là may mắn lắm rồi.Trình Kha Nhiên cấu chặt đùi mình, đau đến tắc thở.Cậu sợ bộ dáng oan ức tủi thân của mình không giữ được nữa, bây giờ toác miệng cười ra sẽ dọa Diệp Thiệu sợ chết.Lầm lầm lì lì, nhìn cực kỳ tủi thân.Diệp Thiệu còn tưởng mình đi quá trớn rồi.Uống rượu vô tội vạ, xúc động quá dọa sợ con nhà người ta.Hắn vừa tính toán vừa chậm rãi bò lên giường, thiếu điều chỉ muốn quỳ xuống giường xin tha thứ, không ngờ Trình Kha Nhiên lại tủi thân nói: "Anh không biết bẩn à...cũng không nói cho em biết, em còn chưa tắm đấy.""...." Diệp thiệu sững sờ tại chỗ, hai nắm tay siết chặt, chết lặng một lúc mới nói: "Không cần tắm, của em rất ngọt.""!!!!" Trình Kha Nhiên lại sụt sùi khóc, khóc nhiều đến nỗi nghẹt cả mũi, nước mắt đầy mặt: "Anh ra ngoài đi, anh ra ngoài mau lên!"Diệp Thiệu hoang mang, lại nói sai chỗ nào rồi? Hắn cảm thấy như vậy thật mà.Cũng biết Trình Kha Nhiên sẽ cảm thấy hắn là kẻ siêu cấp biến thái, nhóc trai thẳng này cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy, chắc hẳn là rất sợ hãi.Mẹ, uống rượu vào hỏng cả việc."Em đừng khóc, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, tôi ra ngoài ngay đây." Diệp Thiệu uống cũng hơi nhiều, thất tha thất thểu đi xuống giường, cố mở cánh cửa bị chính tay hắn khóa cũng mất 10 phút.Vừa mới khép lại cánh cửa, Diệp Thiệu lại mở ra nói thêm: "Em đừng khóc nữa, tối nay tôi không vào đây nữa đâu, tôi sai rồi, tôi không nên uống nhiều rượu thế."Diệp Thiệu đi rồi Trình Kha Nhiên vẫn khóc, tuy không còn kích động nữa mà nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi.Thật ra cũng không đến nỗi suy sụp, chỉ là kích động quá nên mới khóc thôi, nhưng cậu lại sợ bị Diệp Thiệu phát hiện, vừa xấu hổ lại thẹn thùng.Trình Kha Nhiên không thể ngờ được sự việc sẽ đi đến nước này, cậu cũng không biết liệu Diệp Thiệu có cắn nhầm miếng thuốc nào không nữa.Trình Kha Nhiên kích động gửi tin nhắn cho Đồ Lũng.【 Trình Kha Nhiên: Đệt mẹ đệt mẹ đệt mẹ, người anh em! Ra đây mau! 】【 Đồ Lũng: Làm sao vậy?】【 Đồ Lũng: Gấp không? Có muốn call không?】【 Trình Kha Nhiên: Không được, tai vách mạch rừng, tao nghĩ tao phát điên rồi, bây giờ tao không đủ tỉnh táo...Mày có cong không?】Đồ Lũng im lặngTự dưng hỏi bố mày cong không?【Đồ Lũng: Là người không phải thích cong thì cong thích thẳng thì thẳng.】【Trình Kha Nhiên: Vậy mày có để một người đàn ông khác làm mấy chuyện thân mật với mày không?】【Đồ Lũng: Phải nói xem là ai đã, xấu thì không được.】Trình Kha Nhiên: "......"Vậy nên Diệp Thiệu thấy mình lớn lên đẹp mã nên mới xuống tay được à?Đồ Lũng cũng dính scandal với Cung Trạch Ngọc một lần rồi, cậu ta thấy con trai cũng không phải không được....【 Đồ Lũng: Sao rồi? Mày với Diệp Thiệu chơi tới bến rồi à?】【 Đồ Lũng: Bình thường thôi.】【 Trình Kha Nhiên: Vì sao?】【 Đồ Lũng: Không biết, tao chỉ cảm thấy việc này rất bình thường, nếu không làm gì tao còn thấy Diệp Thiệu không phải một người đàn ông bình thường ấy chứ.】Trình Kha Nhiên không hiểu logic quái quỷ này, nhưng gần đây Diệp Thiệu hay làm mấy hành động rất...ba chấm.Rất biến thái, cậu cũng thích, nhưng cứ tấn công đột xuất như vậy thì cậu không kịp phòng ngừa đâu.【 Trình Kha Nhiên: Nhưng anh ấy không thấy phản cảm với việc làm mấy chuyện kia với tao là vì anh ấy không có người phụ nữ nào ở bên người à? Chắc không phải đâu nhỉ?】【 Đồ Lũng: Không phải đâu, vậy hai người làm gì? 】【 Trình Kha Nhiên: Không, chưa cả hôn nữa là, tao trong sáng lắm, nhưng tao lại thấy rất tự tin, cảm thấy nếu tao đến gần anh ấy, anh ấy cũng sẽ không đẩy tao ra.】【 Đồ Lũng: Diệp Thiệu thì thiếu gì người thích anh ta đâu? Mày coi thường người ta vừa thôi.】Trình Kha Nhiên: "......"【 Đồ Lũng: Anh ta làm được chuyện đó với mày vì không chịu được mị lực của mày đó.Đàn ông đều tiến tới vì cảm quan, mày phải tin tưởng trực giác của bản thân, tao cảm thấy anh ta bắt đầu mê mày rồi đó.】Trình Kha Nhiên bắt đầu suy nghĩ thật kỹ, cực kỳ nhụt chí, cậu có làm gì để Diệp Thiệu mê mình đâu, cậu cũng không phải phụ nữ, không thể sinh con...À không đúng, cậu làm được!Trình Kha Nhiên lại vui vẻ.【 Trình Kha Nhiên: Được! Mày chưa nhìn thấy tụi tao ở chung như thế nào thôi, nhiều khi tao còn tưởng anh ấy là bố tao.】【 Trình Kha Nhiên: Chắc Diệp Thiệu cũng cảm thấy anh ấy làm được đó, mà mày cũng đừng nghĩ nhiều mấy chuyện nam nam nữ nữ này là gì, Cung Trạch Ngọc cũng không tệ đâu.】【 Đồ Lũng: Tao chỉ muốn làm bố của Cung Trạch Ngọc.】【 Đồ Lũng: Tụi tao không giống với chúng mày, tao cũng không muốn kết hôn với anh ta, kết hôn trong game thì bên ngoài cũng kết hôn theo chắc? 】【Trình Kha Nhiên: Mà tao lại phản ứng thái quá rồi, đều là đàn ông cả, rất bình thường, ban nãy dọa luôn Diệp Thiệu rồi, mày cũng yên tâm đi, mọi chuyện để thuận theo tự nhiên, càng tức chính tỏ mày càng để tâm.】Đồ Lũng nghĩ, ông đây để tâm đến Cung Trạch Ngọc í hả? Tao có bị dồ đâu mà để ý anh ta, báu lắm đấy!【 Đồ Lũng: Thế khi nào mày với Diệp Thiệu định tổ chức đám cưới đây? Tao chưa có cơ hội tham gia đám cưới thế kỷ của bây đâu.】【 Trình Kha Nhiên: Mày nghĩ xa quá rồi, không biết đến tận tháng ngày nào mới được tổ chức cùng anh ấy.Mà mỗi lần bọn tao vượt rào đều là khi uống say, hơn nữa hôm nay anh ấy hành xử như vậy có vẻ là do tức vụ tao với Kim Nghi Nhân được ghép đôi đó.】【 Đồ Lũng: Anh ta không thích bị người khác theo đuổi, nhưng lại quen với việc người khác thích mình rồi, mày đã cưới người ta rồi mà còn đi ghép cặp với người khác, anh ta không chịu nổi.】Trình Kha Nhiên đã hiểu.Hóa ra là giận.Không ngờ tính chiếm hữu của Diệp Thiệu lại mạnh mẽ như vậy, dù không cùng xu hướng tính dục cũng không cản được việc anh ấy từ chối bị cắm sừng.**: Ai hiểu được câu này thì giúp tui với....!叶邵竟然是占有欲这么强的人,就算是性取向不合,也不妨碍他拒绝戴绿帽子。Trong lúc đó Diệp Thiệu vẫn đang nằm trên sô pha, trong lòng run sợ, Trình Kha Nhiên tức thật rồi.Nhưng hắn vẫn không nghĩ ra nổi, Trình Kha Nhiên đã đồng ý để mình làm như vậy, Diệp Thiệu đã cảm thấy hắn đã hi sinh rất nhiều rồi, dù sao cũng đã làm em ấy sướng rồi, vậy mà vẫn còn không vui?Mạch não của trai thẳng kỳ quặc thật.Nhưng đến nửa đêm Trình Kha Nhiên lại gọi hắn.Diệp Thiệu nghe thấy tiếng gọi rất nhỏ, thậm chí hắn còn không biết liệu đó có phải giọng Trình Kha Nhiên không, rón ra rón rén đi đến cửa phòng mới nghe thấy Trình Kha Nhiên nói: "Em muốn uống nước...Diệp Thiệu."Diệp Thiệu bay nhanh ra rót nước đi vào phòng."Đây, uống từ từ thôi nhé."Trình Kha Nhiên vẫn thức từ lúc đó tới giờ, cậu chỉ muốn thử gọi xem Diệp Thiệu có ở bên ngoài hay không thôi.Nhìn thấy Diệp Thiệu chỉ mặc chiếc áo ngủ mỏng tang mới đau lòng nói: "Sao anh không ra phòng ngủ cho khách?"Diệp Thiệu nghĩ.Nào dám, em không nói tôi không dám đổi chỗ đâu."Không sao, ngủ ở sô pha cũng thoải mái."Trình Kha Nhiên uống hết cốc nước: "Làm, làm sao mà thoải mái được, chân anh còn chưa đi dép kìa, về giường đi."Diệp Thiệu cười toe toét, chắc lúc Đông Xưởng công công nhận con nuôi cũng chưa cười tươi bằng hắn bây giờ: "Uống nữa không?""Không uống nữa." Trình Kha Nhiên nằm xuống.Diệp Thiệu nhanh nhẹn chui vào trong ổ chăn, nằm im không tiếng động, hắn sợ hơi lạnh trên người ảnh hưởng đến Trình Kha Nhiên.Trình Kha Nhiên cũng không nói lời nào, Diệp Thiệu không nhịn được mới hỏi: "Nhiên Nhiên, còn giận à?""Không phải..." Trình Kha Nhiên rất ngại: "Em không giận, em chỉ thấy, thấy mấy việc này chúng ta phải có cùng quan điểm, em nghĩ làm mấy việc này thì phải tắm rửa..."Diệp Thiệu nghĩ thầm, vẫn còn khó xử mấy việc này à: "Lần trước tôi cũng không tắm đó.""Anh là anh, em là em, nếu em làm mấy việc như vậy thì em phải sạch sẽ đã." Trình Kha Nhiên càng nói càng lí nhí.Cậu mà biết Diệp Thiệu sẽ làm mấy việc này thì đã tắm mấy chục lần đủ các mùi hương thảo bơ sữa rồi, giờ chỉ ước có máy thời gian làm lại cuộc đời thôi.Diệp Thiệu chẹp một tiếng, khóe miệng hơi cong lên: "Được, tôi biết rồi, về sau còn làm sẽ nói em chuẩn bị trước."Trình Kha Nhiên: "......"Về sau? Sao tự dưng lại cảm thấy Diệp Thiệu đang ám chỉ điều gì nhỉ, mình bị ảo giác à?Sự việc cũng không tệ như Diệp Thiệu nghĩ, trọng điểm của Trình Kha Nhiên vẫn luôn nằm ở việc giữ hình tượng trước mặt hắn, dù sao như vậy cũng dễ xuống tay hơn.Cái gì cũng không dám từ chối, lại không chống cự gì, hay khóc hay giận dỗi, còn bị mình cưới về nhà rồi.Chồng nhỏ dễ thương như vậy...Không ăn được người ta Diệp Thiệu cũng thấy xấu hổ với số liệu thượng đẳng so với bên Âu Mỹ của hắn.Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiệu lái xe đi đến trường quay, Trình Kha Nhiên lại khăng khăng đi xe bus, cậu sợ bị phóng viên chụp được.Diệp Thiệu thầm nghĩ: Hai ta đến bước đó rồi cũng không phải là người xa lạ mà?Sao vẫn cứ sợ người khác biết được mình đã kết hôn như vậy?Nhìn chung idol không có khả năng nổi tiếng đều sẽ như vậy, nhưng Trình Kha Nhiên cũng không dựa vào fans đông để kiếm tiền, cậu cũng chẳng quan tâm đến việc mình lên hình được bao nhiêu, nhìn có vẻ chẳng muốn nổi tiếng gì cho cam, ngày nào cũng sợ dính tai tiếng với hắn.Diệp Thiệu: "Vậy khi nào em không muốn ngồi xe bus nữa thì nói với tôi.""Vâng, từ từ đã." Trình Kha Nhiên gọi hắn lại.Diệp Thiệu quay đầu: "Ừ?"Trình Kha Nhiên nhỏ giọng nói: "Anh đừng mắng người nhiều quá...Hôm qua anh nói anh không hề chửi người khác, hôm nay lại lên hot search vì toàn thở ra mấy câu thô tục...Bọn họ nói anh là cái đồ trong ngoài không đồng nhất.Nói Diệp Thiệu bây giờ và khi đóng phim không hề giống nhau, không còn là bộ dáng dịu dàng ôn hòa như trong tưởng tượng nữa, rất nhiều người nói bị vỡ mộng, không yêu thích nổi người như hắn nữa.Tuy rằng cũng không có ít người thấy Diệp Thiệu thẳng thắn như vậy không có vấn đề gì, nhưng Trình Kha Nhiên chỉ chăm chăm vào mặt xấu."...."Thật ra Diệp Thiệu là kiểu bên trong chửi người, ngoài miệng cũng chửi nốt, hắn mỉm cười nói: "Được, tôi nghe theo em, tôi không mắng ai nữa, em đừng mất vui."Trình Kha Nhiên cũng chỉ lo cho danh tiếng của Diệp Thiệu, cũng chẳng có chỗ nào là không vui cả.Diệp Thiệu đi đến trường quay muộn 5 phút, Kim Nghi Nhân với Địch Nghệ còn đang tươi cười, vừa nhìn thấy Diệp Thiệu đã đứng dậy nghiêm mặt lại: "Thầy Diệp."Địch Nghệ giơ tay: "Thầy, Trình Kha Nhiên lại không tới kìa."Kim Nghi Nhân nhìn về phía Địch Nghệ: "Cậu tới là được rồi, cả ngày cứ phải bao đồng chuyện người khác làm gì?"Cư dân mạng hò hét:【 Đệch, Kim Nghi Nhân bảo vệ vợ tốt thật! sách, Kim Nghi Nhân hảo hộ thê! 】Diệp Thiệu tươi cười nhìn về phía Địch Nghệ: "Kỹ thuật diễn của cậu mà tăng đều như số lần cáo trạng người khác thì bây giờ thành siêu sao rồi đấy."Địch Nghệ: "......"

Tuy rằng không bị mắng, nhưng vẫn cảm thấy có gì đó sai sai.nhưng tổng cảm thấy bị biếm không đúng tí nào.【 Diệp Thiệu lại giống như bảo vệ con trai vậy.giống như ở hộ nhi tử.】【Đồng ý.đồng cảm.】Một lúc sau Trình Kha Nhiên cũng đi tới, vì đến trễ nên xấu hổ xin lỗi tất cả mọi người.Kim Nghi Nhân hỏi: "Sao chạy đến nỗi toát cả mồ hôi thế này?"Trình Kha Nhiên ngượng ngùng, cảm thấy cực kỳ xấu hổ: "Ừ, trên xe bus có rất nhiều người biết tới tôi, xuống xe rồi mọi người còn chặn lại xin chữ ký, không nhích nổi người."Trình Kha Nhiên cũng không ngờ có nhiều người biết cậu đến vậy, rõ ràng ngày trước ngồi trên xe vẫn còn rất yên bình, bình thường cũng sẽ có người hỏi phương thức liên lạc của cậu, nhưng cũng không giống như hôm nay, không thể di chuyển trong đám đông dó được.Diệp Thiệu liếc nhìn cậu một cái rồi rút di động ra gửi 2 tin nhắn.【 Diệp Thiệu: Trước khi em tới tôi không chửi ai hết, tôi đã nhịn rồi.】【 Diệp Thiệu: Sau này những việc trên xe vẫn sẽ tiếp diễn, không an toàn, tôi đưa em đi, chờ em lên trước rồi tôi đi sau, sẽ không có ai phát hiện đâu.】Diệp Thiệu vẫn đang ngồi ở ghế sô pha cách xa 3 mét với nhóm mình, hai người lén lén lút lút như đang trộm yêu đương vậy.Trình Kha Nhiên ngẫm lại, đây chính là yêu đương vụng trộm còn gì, hai người bọn họ không yêu mà cưới, nhưng như vậy vẫn tính!Tưởng tượng như vậy cũng đã thấy cậu và Diệp Thiệu rất thân mật rồi.Diệp Thiệu nhìn thấy cảnh Trình Kha Nhiên vừa đọc tin nhắn của mình vừa cười ngọt ngào.Qủa nhiên, xum xoe nịnh người rất hữu dụng.Cả ngày hôm nay, từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc, khán giả đều chờ xem Diệp Thiệu lật mặt chửi người, nhưng hôm nay hắn lại thay đổi.Dường như Trình Kha Nhiên chỉ cần xuất hiện thôi là cái mặt thối của Diệp Thiệu cũng biến mất.Cả ngày đắm chìm trong gió xuân, mặt mày dịu dàng, giả tạo vl.Thậm chí Diệp Thiệu còn tươi cười với Địch Nghệ: "Không tồi, nhớ đến biểu cảm khóc lóc này của cậu, biết đâu chương trình này còn có phần hai, đến lúc đó sẽ mời cậu tới làm cựu thí sinh khách mời."Địch Nghệ: "......"Kim hi nhân: "......" Mồm Diệp Thiệu độc thật đấy.Nhưng hắn cũng không thể hiện thái độ quá nhiều, bắt đầu trở nên...rất kỳ quái.Khán giả nói Diệp Thiệu cũng sợ bị fan bỏ rơi rồi, hôm nay rất biết kiềm chế.Lại có người nói Diệp Thiệu chỉ đang kiềm chế lúc ghi hình thôi, sau khi chương trình kết thúc lại mắng Địch Nghệ với Kim Nghi Nhân không ra hồn người cho mà xem.Lén lút mắng như vậy Trình Kha Nhiên cũng không quan tâm.Cậu chỉ thấy khi phát sóng trực tiếp như vậy Diệp Thiệu không kiềm chế được thì không tốt, dù sau này nhà sản xuất đã cắt bớt đi nhưng trên mạng đã post lên hàng đống clip cắt rồi.Lén lút thì không có ai thấy...Cậu mặc kệ, cũng chẳng quản lý được Diệp Thiệu nhiều như vậy.Diệp Thiệu nghe lời cậu cũng đủ khiến cậu sốc rồi.Diệp Thiệu nói Kim Nghi Nhân và Địch Nghệ, Trình Kha Nhiên vẫn đứng ở bên cạnh.Địch Nghệ nói: "Tôi không phục, vì sao lại không nói Trình Kha Nhiên? Chỉ vì cậu ta hay khóc à?"Trình Kha Nhiên cầm quần áo chuẩn bị chuồn về nhà, khó hiểu nhìn về phía cậu ta: "Tôi cũng không phục, vì sao lần nào cậu cũng mong tôi bị mắng vậy?""Bởi vì chúng ta chẳng có gì khác nhau cả.Thầy Diệp, em cảm thấy thầy không công bằng." Địch Nghệ cũng dám nói ra suy nghĩ: "Anh rất sợ Trình Kha Nhiên khóc lóc, rõ ràng là không dám mắng cậu ấy."Diệp Thiệu sờ bật lửa trong túi, lòng thầm nói sẽ không mắng người.Diệp Thiệu nhìn Trình Kha Nhiên, lại nhìn những người xung quanh rồi mới nói với cậu: "Không phát sóng trực tiếp, tôi mắng hai câu được không?"Trình Kha Nhiên cúi đầu nói: "Thầy mắng ai đâu có phải việc của tôi...không mắng tôi là được."Diệp Thiệu phất phất tay: "Vậy cậu đi WC đi."Tôi muốn chửi người.Nhỡ Trình Kha Nhiên nghe thấy hắn chửi tục lại không nhịn được khóc mất.Trình Kha Nhiên chuồn vào nhà vệ sinh, để lại Kim Nghi Nhân hoang mang nhìn Địch Nghệ bị mắng.Sao Diệp Thiệu mắng người...còn muốn hỏi ý kiến Trình Kha Nhiên?Kim Nghi Nhân cũng đã để ý Diệp Thiệu đối xử khác biệt với Trình Kha Nhiên, nhưng lại không ngờ hắn quan tâm tới cảm nhận của Trình Kha Nhiên như vậy.Mắng người còn phải tìm lúc Trình Kha Nhiên không có ở đây?Kim Nghi Nhân đi vào nhà vệ sinh, thần kinh thép nói: "Sao tôi lại cảm thấy Diệp tổng thích cậu nhỉ?"Trình Kha Nhiên trừng mắt: "Không đâu!""Thật đó." Kim Nghi Nhân nhỏ giọng nói: "Tuy mọi người vẫn nói anh ta là trai thẳng sắt thép, nhưng tôi không nghĩ đơn giản như vậy đâu, anh ta chỉ chọn thuộc tính thẳng thôi."Trình Kha Nhiên: Mấy việc này còn chọn được hả?"Cậu nghĩ sai rồi, anh ấy chỉ ghét nhìn người khác khóc thôi, thấy tôi khóc phiền quá nên mới không mắng tôi."Kim Nghi Nhân thầm nói, tôi và Địch Nghệ cũng khóc mấy lần rồi, đều bị mắng sml.Nghĩ đến việc ông bạn đã nổi tiếng rồi còn ngồi xe bus, Kim Nghi Nhân uyển chuyển hỏi Trình Kha Nhiên: "Có phải Diệp Thiệu thấy cậu nghèo, cảm thấy cậu không có ai nâng đỡ, vậy nên mới muốn nâng cậu lên?""...." Rõ ràng là Diệp Thiệu nghèo hơn, vì khủng hoảng kinh tế mà bán thân cho tôi.Trình Kha Nhiên cũng không biết giải thích như thế nào: "Không phải....tôi cũng không biết vì sao lại như thế, chúng tôi cũng không có số nhau, tôi chỉ thấy anh ấy từ bỏ tôi rồi, dù sao tôi cũng không thăng cấp được nữa nên mới mặc kệ."Kim Nghi Nhân: Nghĩ như vậy nghe cũng hợp lý.Cuối cùng Kim Nghi Nhân đề xuất sẽ đón đưa Trình Kha Nhiên đi quay phim.Trình Kha Nhiên nghĩ đến tối hôm qua Diệp Thiệu hành xử khác thường như vậy, theo bản năng từ chối luôn: "Không được, không được.....à từ từ đã."Nếu Diệp Thiệu không ghen thì cứ cho là tính chiếm hữu của anh ấy rất mạnh, nếu mình cứ tiếp tục cố tình cắm lên đầu anh ấy một cái sừng, có phải Diệp Thiệu sẽ ép buộc mình về với anh ấy không?Trình Kha Nhiên phụt cười, xua xua tay nói: "Không được không được, mất công quá."Kim Nghi Nhân: "?"Cái gì mất công cơ?Nhưng Kim Nghi Nhân cũng hiểu được lý do vì sao Trình Kha Nhiên từ chối: "Chúng ta đang lên đà nổi, tôi hiểu, nhưng là anh em với nhau cả, cậu có chuyện gì thì cứ nói với tôi, nếu thấy bình thường tôi tiếp xúc với cậu nhiều mà khó xử thì cứ nói một tiếng nhé."Trình Kha Nhiên cảm thấy như nhìn một Đồ Lũng thứ 2 ở Kim Nghi Nhân vậy, đối xử với anh em cực kỳ tốt, cảm động rớt nước mắt: "Cậu chính là anh em tốt thứ 2 của tôi, không có gì khó xử hết, tiếp xúc nhiều với cậu tôi siêu vui luôn."Hai nhân tố đang trên đà nổi tiếng vui vẻ ôm nhau thật chặt ở trong nhà vệ sinh, mặc sức tưởng tượng ra tương lai tốt đẹp, thề hẹn sẽ cùng nhau nổi tiếng.Diệp Thiệu vừa vào đã nhìn thấy một đôi uyên ương số khổ trộm ôm ấp, lén lút cảm nhận hơi ấm của đối phương, khung cảnh đẹp cực kỳ.Diệp Thiệu ho khan vài tiếng Trình Kha Nhiên mới giật mình buông Kim Nghi Nhân ra, trong khi đó KIm Nghi Nhân vẫn còn ôm cứng Trình Kha Nhiên.Đến khi nhìn thấy Diệp Thiệu rồi Kim Nghi Nhân còn vỗ vai Trình Kha Nhiên: "Có gì khó khăn cứ nói với anh đây, chắc chắn sẽ giúp cậu."Những lời này cũng coi như đang cảnh cáo Diệp Thiệu lòng dạ đen tối.Kim Nghi Nhân rời đi.Trình Kha Nhiên cúi đầu đi ra ngoài, lại bị Diệp Thiệu dàng tay chặn cửa.Diệp Thiệu lùi một bước, khóa luôn cửa nhà vệ sinh."Sao vậy? Không định giải thích một câu à?" Diệp Thiệu hỏiTrình Kha Nhiên ngẩng đầu: "Giải thích cái gì cơ ạ?""...." Diệp Thiệu bị chặn họng: "Em hỏi giải thích cái gì, hai người ôm ôm ấp ấp ở WC...Em xem tôi là cái gì vậy?""Em với Kim Nghi Nhân là bạn bè mà." Trình Kha Nhiên giả ngu.Diệp Thiệu giả ngu, nghiêng đầu ghé vào tai cậu: "Trình Kha Nhiên, hai ta chưa ly hôn, hành động này của em cũng không khác gì ngoại tình đâu nhé, phải biết tuân thủ nguyên tắc đạo đức làm chồng, em hiểu không?"Trình Kha Nhiên nghĩ thầm, anh còn kết hôn vì thiếu tiền kia kìa, dù có lập quy tắc, giảng đạo đức cũng phải là em bắt anh làm chứ, đến lượt anh làm chắc?Vì thế Trình Kha Nhiên đỏ mặt nói: "Xin, xin lỗi, về sau em sẽ chú ý, hai người bọn em là bạn bè cùng chí hướng thôi, không phải như trên mạng nói, cũng không giống như cách anh nghĩ..."Yếu ớt giải thích vài câu, mấy thứ anh thấy chưa chắc là những gì anh nghĩ đâu.Diệp Thiệu cong môi, nhỏ giọng hỏi: "Vậy em nói thật đi, hôm qua có ghét tôi như vậy không?""Em...""Không hỏi em thích hay không, chỉ biết là có ghét không?" Diệp Thiệu trơ mắt nhìn vành tai Trình Kha Nhiên càng ngày càng đỏ rực, lí nhí nói: "Không ghét..."Chỉ muốn cắn một cái! Liệu Trình Kha Nhiên có run lên không nhỉ?Diệp Thiệu vừa lòng nói: "Vậy được, nếu em còn định ôm mấy thằng con trai như thế nữa sẽ phạt em giống hôm qua."Nói xong thì rời đi, phải để lại chút thời gian cho Trình Kha Nhiên tiêu hóa thông tin đã.Trình Kha Nhiên sững sờ tại chỗ, phởn không chịu được, lấy di động ra đăng bài.【 Diệp Thiệu là chồng tôi 9617: Chồng ơi anh có chắc đấy là phạt em không???? Hahahahaha, xấu hổ quá đi, nhất định em sẽ ngoan ngoãn.】Acc clone của Trình Kha Nhiên cũng có rất nhiều fans, đa phần đều là những người đến theo dõi mấy bài post tưởng tượng của cậu.Trình Kha Nhiên rất vui lòng để mọi người tưởng tượng theo cậu.【 Diệp Thiệu là chồng tôi 9617: Nhân gian có người truyền "khẩu kỹ", chồng tôi Diệp Thiệu, người thừa kế bí kíp cũng là chồng tôi, Diệp Thiệu.】Bình luận vẫn nói cậu tưởng tượng vừa thôi.Tiết mục cũng đã ghi đến tập thứ 15, Diệp Thiệu thành công mang 3 thí sinh đội mình vào top 5.Cũng là việc trong dự kiến.Địch Nghệ và Kim Nghi Nhân ngày nào cũng bị mắng đến không mở nổi mắt, nếu không bị mắng thì cũng bị nói kháy đến phát khóc, kỹ thuật diễn tiến bộ vượt bậc, so với những học viên còn lại tiến bộ rất nhanh.Trình Kha Nhiên lại là loại được ông trời ưu ái, vốn dĩ đã được đào tạo bài bản ở trường lớp, chẳng qua bình thường lười nhác, không thể mắng không thể nói, nhưng diễn cũng rất lên tay.Nhưng thái độ ghi hình của Trình Kha Nhiên làm người khác rất sốt ruột, không hề có đam mê muốn nổi tiếng, cho nên lần này chỉ xếp thứ 5.Kim Nghi Nhân xếp thứ nhất, Địch Nghệ số 4.Năm người thăng cấp lần này đều có cơ hội ký hợp đồng với Duệ Kỳ.Sau đó 5 người này sẽ cạnh tranh để tìm ra hai người đứng đầu, có luôn cơ hội được ra mắt công chúng và được Duệ Kỳ tài trợ tài nguyên.Sau khi "Yêu Diễn" được cắt nối biên tập cẩn thận, đăng lên cũng trúng vào kỳ nghỉ đông của học sinh sinh viên, ratings phá kỷ lục, Diệp Thiệu cũng kiếm được bộn tiền.Trình Kha Nhiên lại nghĩ, nếu Diệp Thiệu kiếm được tiền rồi...sẽ không có ý định ly hôn với mình đấy chứ?Qua cầu rút ván là bản năng của con người mà...Dù sao mình cũng không còn nhiều tác dụng với Diệp Thiệu nữa, chỉ cần mắc một sai lầm nhỏ, hoặc kéo Diệp Thiệu vào scandal, hôn nhân bị bại lộ, như vậy cậu cũng bị coi là phá vỡ quy ước trong hợp đồng, Diệp Thiệu sẽ ly hôn với cậu luôn.Trong khoảng thời gian này nhất định phải ngoan ngoãn yên phận, không thể bày trò ngu được.Chiều tối, tổ chương trình và top 5 cùng nhau đi liên hoan, cũng coi như là tiệc chúc mừng bọn họ có thể ký hợp đồng với Duệ Kỳ.Từ giờ không chỉ là thí sinh nữa, cũng sẽ có nhiều tài nguyên cho mọi người, dù sao bây giờ cũng không có ít nơi mời Trình Kha Nhiên đóng quảng cáo rồi.Chỉ có điều mấy hôm vừa rồi Trình Kha Nhiên chẳng phạm phải sai lầm nào, Diệp Thiệu không có cơ hội trừng phạt cậu, trong lòng cảm thấy quá đáng tiếc.Buổi liên hoan lần này Diệp Thiệu bao trọn quán, tất cả mọi người có thể mời người trong nhà hay bạn bè đến chơi.Mọi người ai cũng vui vẻ, có thể mời bạn bè, có người muốn mời người yêu.Trình Kha Nhiên cũng rất vui: "Có thể mời người nhà hả? Tốt quá."Kim Nghi Nhân hỏi Trình Kha Nhiên: "Cậu định mời ai tới?"Trình Kha Nhiên nói: "Đồ Lũng, là anh em tốt của tôi, đến lúc đó sẽ giới thiệu hai người với nhau."Lâu rồi không tụ tập với thằng nhóc kia, vừa lúc buổi tối nó cũng có thời gian.Diệp Thiệu ngồi ở giữa phòng họp, nghe thấy Trình Kha Nhiên nói thì tự bực tức, Đồ Lũng có phải chồng em không mà em mời?Mia sắp xếp giấy tờ, trêu ghẹo Diệp Thiệu: "Sao lần này lại cho mang cả người trong nhà theo vậy? Có phải Diệp tổng cũng muốn dẫn vị trong nhà tới chơi không?"Diệp Thiệu cười gằn: "Ừ, buổi tối sẽ có người đến."Trình Kha Nhiên đang nói chuyện phiếm với Kim Nghi Nhân nghe thấy thì sửng sốt, Diệp Thiệu còn có ai nữa?Cậu liếc trộm về phía Mia và Diệp Thiệu, nhìn mặt Mia không có vẻ gì ngạc nhiên: "À...tôi biết là ai rồi, lần nào cũng là cậu ta, không thú vị."Diệp Thiệu không nói gì.Trình Kha Nhiên thầm nhủ: Ai nhỉ....mỗi lần đều là người nọ...sao cậu chưa bao giờ nghe qua.Vui vẻ vì được đi ăn tiệc tối từ đó cũng bay mất sạch.Diệp Thiệu liếc trộm Trình Kha Nhiên, phát hiện cậu nhóc vốn đang vui vẻ cũng không cười nữa, sướng!Trình Kha Nhiên dám dẫn Đồ Lũng tới thì hắn cũng mang theo Cung Trạch Ngọc, dù sao đến đó thằng nhóc kia cũng kéo Đồ Lũng đi thôi.Trình Kha Nhiên là trai thẳng, nhỡ có hứng thú được với đàn ông sợ là sẽ xuống tay với Đồ Lũng đầu tiên.Trình Kha Nhiên ngốc, người nào cũng cần phòng.Đặc biệt là người bên cạnh Trình Kha Nhiên thì lại càng phải phòng, cũng bao gồm bản thân Diệp Thiệu luôn.Đồ Lũng thích tiệc tùng, tung ta tung tăng tới vì Trình Kha Nhiên, không ngờ vừa đến nơi đã thấy bản mặt Cung Trạch Ngọc.Quán bar có nhiều người như vậy cũng không cản được đôi mắt diều hâu của Cung Trạch Ngọc, anh ta nhìn chằm chằm Đồ Lũng, chặn luôn người lại rồi kéo đi.Trình Kha Nhiên vốn lôi kéo Đồ Lũng đi vào, vậy mà vừa chớp mắt một cái đã không thấy người đâu.Lại chớp mắt, âm nhạc cứ thế đánh thẳng vào tai, Diệp Thiệu đã đang nhảy bên người cậu rồi.Đất chật người đông, Trình Kha Nhiên chỉ cần cử động cũng sẽ bị đẩy về phía Diệp Thiệu.Cậu đang định trốn vào trong đám người, muốn lui vào góc sâu nhất trong bar đã bị Diệp Thiệu bắt lấy nói to: "Nhiều người như thế, không ai để ý em đâu, ra đây nhảy với tôi một lát."Mặt Trình Kha Nhiên đỏ lên: "Đều là nhân viên Duệ Kỳ đấy..."Trong ngoài đâu cũng là nhân viên công tác, Trình Kha Nhiên sợ có người nhiều chuyện, chương trình mới quay được 15 tập, cả thế giới đang nói Diệp Thiệu muốn nâng đỡ cậu.Ngay cả Nhiếp Ba cũng nhìn ra được, nghi ngờ Trình Kha Nhiên dùng kế trà xanh bắt lấy sếp tổng.Bây giờ Trình Kha Nhiên chỉ muốn Diệp Thiệu giữ mình trong sạch một chút.Hai người cũng bớt đi chút tai tiếng.Từ lúc ăn cơm đến khi nhảy nhót kết thúc, Trình Kha Nhiên với Diệp Thiệu chỉ giống như người làm công và sếp, cách nhau xa cực kỳ.Diệp Thiệu bất lực, hắn biểu hiện rõ ràng thế rồi còn gì? Bây giờ cả cái Duệ Kỳ có ai không biết mình có ý với Trình Kha Nhiên không?Vậy mà quay được 15 tập rồi Trình Kha Nhiên lại càng cố tình né tránh hắn?Cuộc vui nào cũng phải kết thúc, nguời không uống rượu biết lái xe sẽ phụ trách đưa những người khác về nhà.Trình Kha Nhiên không ngồi xe Diệp Thiệu.Mà cũng chẳng ai dám ngồi đó.Là Kim Nghi Nhân đưa Trình Kha Nhiên đến tận cửa nhà Diệp Thiệu.Kim Nghi Nhân nghi ngờ nhìn khu nhà: "Kha Nhiên, mày ở chỗ này đó hả? Đây là chỗ biệt thự xa hoa, không phải mày...""Không, tao không phải, tao không bao dưỡng Diệp Thiệu." Trình Kha Nhiên giơ tay, thề với trời với đất.Kim Nghi Nhân: "......Mày say rồi."Trình Kha Nhiên lảo đảo xuống xe, bảo vệ không cho xe của Kim Nghi Nhân đi vào, cậu ta cũng chỉ có cách nhờ họ đưa Trình Kha Nhiên vào trong.Trình Kha Nhiên về đến nhà mới biết Diệp Thiệu cũng về rồi.Diệp Thiệu vừa mới tắm xong, lúc thấy Trình Kha Nhiên còn đang lau tóc.Trình Kha Nhiên nghĩ đến lúc từ chối lời mời của Diệp Thiệu thì hơi chột dạ, chạy tót về phòng ngủ, Diệp Thiệu cũng không đuổi theo cậu.Diệp Thiệu không uống rượu.Lần trước hắn dọa Trình Kha Nhiên sợ, nói không uống nữa thì không uống, cũng không dám làm gì khác.Diệp Thiệu chọn dùng mỹ nam kế, ngồi trên sô pha lau tóc đến mức cảm lạnh rồi mà Trình Kha Nhiên cũng chẳng thèm ló mặt ra nhìn.Chờ hắn vào phòng thì Trình Kha Nhiên đã ngủ rồi.Diệp Thiệu thở dài chui vào trong chăn: "Nhiên Nhiên.""Nhiên Nhiên, ở bên ngoài không thèm để ý đến tôi thì thôi, sao vào nhà cũng chiến tranh lạnh với tôi? Kết hôn với đàn ông thì không thèm quan tâm à?""Nhiên Nhiên ơi?"Trình Kha Nhiên bị đánh thức, hai tay vẫn còn xoa mặt, mở mắt ra mông lung nhìn Diệp Thiệu: "Mấy giờ rồi, sao anh vẫn chưa đi ngủ?"Diệp Thiệu nhìn chằm chằm miệng cậu, không thèm nghĩ gì, cúi đầu xuống.Trình Kha Nhiên: "...." Đm, chắc chắn là tôi chưa tỉnh ngủ rồi.Nhắm lại mắt rồi mở ra, không biết đây là mơ hay là thật.Diệp Thiệu cũng chỉ hôn cậu một cái rồi nằm xuống giường: "Xin lỗi em, tôi cũng không biết là mình bị làm sao."Trình Kha Nhiên: "......"Hình như là hôn thật.Diệp Thiệu lẩm bà lẩm bẩm: "Gần đây tôi cảm thấy hai người chúng ta đã kết hôn rồi, giống như thật sự ở bên nhau, em thì sao?"Trình Kha Nhiên bắt đầu tỉnh ngủ, nghĩ đến cái hôn kia, cảm giác đã vượt qua hiệp ước chồng chồng của hai người.Sao mà hôn như chuồn chuồn nước thế, quá sơ sài, hôn xong còn chưa kịp cảm nhận nữa! Thử duỗi ra chút đầu lưỡi xem nào?Trình Kha Nhiên nói: "Thì, thì là kết hôn mà...Em hiểu cảm giác này, hai ta chính là anh em cùng cảnh ngộ nương tựa vào nhau.Anh em hôn nhau tí không chết ai.Diệp Thiệu:.....Mẹ, cái tôi đang cố truyền đạt cho em không phải cái này.Diệp Thiệu tủi thân nói: "Tôi rất thích nhảy, hôm nay gọi em em cũng không tới, hồi Cung Trạch Ngọc tổ chức sinh nhật, tôi thấy em nhảy nhót với Đồ Lũng vui lắm cơ mà?"Trình Kha Nhiên hít sâu một hơi, thầm nghĩ Diệp Thiệu không vui thật rồi.Cậu yên lặng vươn tay sờ lên xương quai xanh Diệp Thiệu, dùng lòng bàn tay cảm nhận độ ấm của người đối diện, giọng điệu cũng bắt đầu giả dối: "Anh có ý gì vậy, anh nghĩ xem, nếu không phải kết hôn cùng với em thì giờ anh đã sống rất tự do, muốn làm gì thì làm, cũng có thể nhảy cùng người khác.Em biết em đã làm ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày của anh."Trình Kha Nhiên nghĩ tới đó lại hơi sợ, bắt đầu lấy lòng Diệp Thiệu.Diệp Thiệu vốn còn muốn chơi bời, nhưng dù gì cũng đã kết hôn với cậu rồi, cái gì cũng phải kiềm chế.Đã vậy thì lén đối xử tốt với anh ấy một chút.Diệp Thiệu cảm nhận được động tác của Trình Kha Nhiên, nhắm mắt lại nói: "Giống như em nói thôi, hai ta chính là anh em cùng cảnh ngộ."Diệp Thiệu xoay người, một tay chống đầu lên, nhìn Trình Kha Nhiên vẫn nằm trong chăn: "Tôi chưa hề nói cái gì mà anh em cùng cảnh ngộ, đây là em nói đấy, vậy tay em sờ người tôi làm cái gì, cứng lên em có phụ trách được không?"Trình Kha Nhiên: "......"Hồi trước Đồ Lũng từng nói rồi, Diệp Thiệu không thiếu gì người bên cạnh cả, nhưng Trình Kha Nhiên chưa bao giờ thấy hắn đi với ai, cậu nghĩ đến việc hắn ngại mình nên mới không làm, Diệp Thiệu vẫn luôn nhịn đó giờ, cho nên bình thường tính tính táo bạo như vậy không chừng là do nhịn nhiều quá nên nghẹn.Trình Kha Nhiên nhỏ giọng nói: "Hai ta kết hôn rồi thì là người một nhà, em cũng coi anh như anh em của em vậy."Diệp Thiệu: "Vậy thì sao?" Trình Kha Nhiên: "Bọn họ nói, đã là anh em rồi thì phải biết thế chỗ mỗi lần đối phương cần bạn giường.".



Page 19

Lần đầu tiên Diệp Thiệu nghe được phát ngôn phóng đãng như vậy, anh em mà cũng có thể dùng như vậy hả?Bé tí tuổi đầu học đâu ra cái chuyện ma quỷ này?Giọng nói Diệp Thiệu còn có chút tức giận: "Trình Kha Nhiên, em có hiểu làm bạn giường có nghĩa là gì không?""!." Tất nhiên là biết rồi, anh ấy nghĩ mình là đồ ngốc à?Trình Kha Nhiên vốn đang kích động, cậu còn tưởng Diệp Thiệu sẽ vồ lấy mình như hổ đói cơ, ai ngờ hắn lại hỏi thêm một câu: "Em với Đồ Lũng làm bạn lâu năm như vậy rồi có làm việc đó không?""Ai thèm làm gì với nó chứ, em đây! " Chỉ có cảm giác với anh thôi có được không? Trình Kha Nhiên quay đầu sang hướng khác: "Em với nó là quan hệ trong sáng, bọn em cũng đâu có đi đăng ký kết hôn đâu, hai việc này không được đánh đồng."Diệp Thiệu xoay đầu cậu lại: "Trình Kha Nhiên, nhìn tôi, mới nãy em nói như thế là có hiểu mình đang nói gì không? Em cố tình chọc tức tôi đấy à, chỉ vì tôi hôn em có một tí?"Sao"Không phải!" Trình Kha Nhiên giả ngu: "Vừa nãy anh hôn em em cũng thấy bình thường, em nói thế để cho anh biết em thật sự không tức, không giận tí nào luôn.Tuy rằng quan hệ của chúng ta chỉ dựa trên pháp luật, nhưng em cũng thấy mình rất gần gũi với anh."Diệp Thiệu đờ hết cả người.Bỏ đi giới tính của đối tượng kết hôn, nguyên nhân kết hôn, ở cùng nhau có hoà hợp hay không! Trình Kha Nhiên còn có thể thấy gần gũi với hắn chỉ vì hai người họ có quan hệ trên mặt pháp luật? Có phải em ấy quá mềm yếu, tin tưởng người khác quá dễ dàng rồi không?Kiểu tính cách này của Trình Kha Nhiên!.chắc chắn là liên quan đến vấn đề gia đình rồi.Ông nội Trình làm ăn lớn, nhưng Trình Kha Nhiên mất cha mẹ từ lúc còn nhỏ, được một tay ông nuôi lớn, bạn bè lại không có bao nhiêu, không thích nói chuyện, họ hàng cũng chẳng có được mấy người!..Trên mặt giấy tờ đột nhiên có thêm một người bạn đời khiến Trình Kha Nhiên nảy sinh tình cảm dễ dàng, lý do này cũng dễ hiểu.Diệp Thiệu trịnh trọng nói: "Nhiên Nhiên!.em thấy tôi đối xử tốt với em lắm à? Giống như bạn bè của em vậy?"Trình Kha Nhiên không muốn vào friendzone của Diệp Thiệu, nghe vậy vội nói: "Không giống nhau!.Anh giống anh trai hơn.""Tôi giống anh trai hả?" Diệp Thiệu nghĩ, quả nhiên là như vậy, Trình Kha Nhiên thiếu đi tình yêu thương và sự quan tâm.Thật ra anh giống bố em, Trình Kha Nhiên không dám nói ra: "Em cũng không thấy khác lắm, dù sao thì anh cũng không giống mấy người khác! Vậy còn em thì sao? Anh thấy em thế nào?"Diệp Thiệu thầm nói, tôi đây nghe răm rắm theo em như chồng bị vợ quản, người ngoài cũng nhìn thấy hết rồi, chỉ có em là không nhìn ra.Cuối cùng, Diệp Thiệu chỉ sờ đầu Trình Kha Nhiên: "Cảm giác của tôi đối với em! cũng khá phức tạp.""Có phải vừa từ hận sinh yêu, vừa ghét vừa thương?" Trình Kha Nhiên chờ mong hỏi lại.Diệp Thiệu nhíu mày: "Ghét em làm cái gì? Thương thì có một chút, em không giống trong tưởng tượng ban đầu của tôi lắm.""Không giống chỗ nào vậy?" Tim Trình Kha Nhiên đập như trống.Từ khi kết hôn tới giờ cũng chưa bị Diệp Thiệu lườm nguýt bao giờ, cũng chưa bị hắn hận đến thấu xương, không rút dao ám sát, lúc nào cũng chiều theo cậu, giờ Diệp Thiệu lại còn nói anh ấy có chút thích mình.Dù Trình Kha Nhiên biết cái thích này chỉ là lịch sự thôi, là do cậu hỏi trước nên Diệp Thiệu mới trả lời như vậy.Mà thích như vậy là được xây dựng bởi đủ loại cảm xúc phức tạp, nhưng quan hệ của bọn họ rắc rối như thế, không thể tìm ra được một từ ngữ nào để hình dung.Nhưng Trình Kha Nhiên rất vui vẻ, Diệp Thiệu không ghét cậu chút nào cả.Thật sự không ghét cậu chút nào hết.Diệp Thiệu nói: "Tôi vốn tưởng rằng em rất khó gần, nhưng lại không phải như vậy, đối với tôi em cũng rất đặc biệt, không hề giống với những người khác."Hắn thấy Trình Kha Nhiên mềm mại đáng yêu, cũng rất dính người! nhưng chỉ khi có hai người họ em ấy mới làm như vậy.Trình Kha Nhiên nói: "Thật ra em không khó gần đâu, chỉ là không chủ động giao lưu với người khác thôi.Đồ Lũng cũng kêu em nói chuyện rất khó nghe, nó nói nếu em không có ác ý gì thì phải uốn lưỡi bảy lần trước khi nói, giống như lúc này vậy, em bỏ lỡ hết cả thời cơ để nói chuyện rồi."Diệp Thiệu nghĩ thầm, em nói có khó nghe bằng tôi không?Nhưng Trình Kha Nhiên vào chương trình nói mình, nói Nhiếp Ba, nói Địch Nghệ! không có ai là không dám nói lại, xét về cái skill chửi người này! hai người có thể coi là kẻ tám lạng người nửa cân.Diệp Thiệu an ủi cậu: "Ừ, tôi biết em không tức giận, tôi hôn em là do không kiềm lòng được, em đừng có ngây thơ tin rằng bạn bè anh em thì cái gì cũng làm được.""Nhưng anh là anh Thiệu của em, chúng ta còn kết hôn rồi, nếu anh có nhu cầu trong phương diện này, em cũng thấy dễ hiểu." Nhỡ đâu anh tìm người khác thì em biết phải làm sao bây giờ?Trình Kha Nhiên vốn nghĩ hai người tuy là vì lợi ích nên mới kết hôn với nhau, nhưng lúc ly hôn vẫn còn giữ được mối quan hệ trong sáng, hơn thế chuyện hôn nhân của hai người cũng không bị phơi bày ra ánh sáng thì sau này vẫn có thể làm bạn bè với nhau được, như vậy cũng tốt rồi.Nhưng nếu quan hệ của hai người bị phát hiện, chuyện lớn xảy ra, Diệp Thiệu sẽ không dám làm bạn với mình nữa.Nhưng bây giờ nhìn Diệp Thiệu có vẻ không trong sáng lắm, cái kiểu mê người này! có phải cậu cũng có cơ hội được lưu lại một chút ký ức trước khi cuộc hôn nhân này kết thúc không?Trình Kha Nhiên lấy dũng khí nói chuyện hi sinh thân mình cho hắn, thế mà lại bị hắn từ chối.Trình Kha Nhiên chán nản.Khó lắm Diệp Thiệu mới hôn cậu được một lần, chả lẽ không muốn làm thêm chút gì à?Trình Kha Nhiên không cam lòng, đã thế thì thử ép buộc xem.Diệp Thiệu cúi đầu nhìn cậu: "Sao thế?"Trình Kha Nhiên trông mong nhìn hắn, mặt tỏ rõ hai chữ "bất bình": "Anh có biết lúc nãy là lần đầu tiên của em không?"

Diệp Thiệu: "!.Xin lỗi, tôi cũng thế."Trình Kha Nhiên tức muốn nổ cái lồng ngực, mẹ kiếp!Cậu vẫn tỏ vẻ buồn rầu: "Vậy anh có thấy tiếc không? Người ta nói nụ hôn đầu đẹp lắm đấy, mà ban nãy em chưa kịp phản ứng lại đã hết mất rồi! Em! "Diệp Thiệu xoay lưng đè người lên giường.Chỉ trong nháy mắt, Trình Kha Nhiên đã bị người kia ôm sát lấy eo.Diệp Thiệu là kiểu người tam giác ngược, vai rộng hông hẹp, phần eo cũng cực kỳ rắn chắc.Mỗi lần nhìn hắn nhảy Trình Kha Nhiên đều nghĩ người đàn ông này tuyệt thật!Rốt cuộc cũng có thể ngắm nghía lợi dụng Diệp Thiệu quang minh chính đại rồi.Hôn một lúc thật lâu xong Diệp Thiệu hỏi cậu: "Cảm nhận được chưa?"Trình Kha Nhiên liếm môi: "Cảm nhận được!.cũng không tệ lắm nhỉ?"Diệp Thiệu muốn nổ tung.Mẹ kiếp, rốt cuộc là cưới phải cái gì đây?Hắn cho rằng bản thân chỉ kết hôn với một người đàn ông không thích mình, trong lòng chỉ có một chút sung sướng, cùng với ý nghĩ trả thù lần trước cậu mang tôi ra làm trò đùa, bây giờ tôi điền tên vào sổ hộ khẩu nhà cậu luôn.Lúc sau lại nghĩ, cậu nhóc này cũng đáng thương, coi như hắn tốt bụng giúp anh em bạn bè, nhưng Diệp Thiệu lại không ngờ rằng đàn ông cũng có thể mê người như vậy.Trình Kha Nhiên ngày nào cũng đánh lửa rồi tắt lửa, thổi lửa lên rồi lại dập đi.Sớm muộn gì cũng bị dập tắt đến hỏng mất!Diệp Thiệu ép Trình Kha Nhiên nhìn thẳng vào mắt của mình, nói từng câu từng chữ cho cậu: "Trình Kha Nhiên, mấy chuyện như thế này không được làm cũng người khác nữa, biết không hả? Tò mò hay có quan hệ tốt đều không được.""Vậy còn anh thì sao?" Trình Kha Nhiên hỏi."Chúng ta kết hôn rồi!.Theo luật pháp thì là bạn đời, tôi không phải anh trai của em, em đừng nhầm lẫn hai khái niệm này." Diệp Thiệu nói.Trình Kha Nhiên không dám bắt hắn hứa hẹn này kia.Diệp Thiệu đã đi đến tận bước này rồi, hắn không thể không cẩn thận được: "Tôi cũng chỉ làm như vậy với em thôi! Có được không?"Hắn xoa vành tai Trình Kha Nhiên: "Chỉ có bạn đời mới được làm như vậy, anh em bạn bè gì cũng không được hết."Kể cả có thấy tôi giống anh trai em cũng không được.Trình Kha Nhiên muốn hỏi hắn, em có thể là bạn đời của anh đến hết đời này được không? Nhưng cuối cùng cậu cũng chỉ nói: "Vậy anh thì sao? Chỉ làm như vậy với đối tượng kết hôn thôi?""Đương nhiên rồi."Trình Kha Nhiên lại càng không muốn ly hôn.Nhưng Diệp Thiệu vẫn chưa tiếp thu được chuyện Trình Kha Nhiên đột nhiên lại muốn xả thân vì hắn.Hắn đứng dậy định đi vào nhà vệ sinh, đi được vài bước thì quay đầu lại nhìn Trình Kha Nhiên: "Nếu chuyện khác em thấy tò mò thì tôi sẽ thỏa mãn em, em muốn giải quyết vấn đề sinh lý, nếu không ngại tôi thì tôi có thể làm được, em không thể vì tò mò mà đi xa quá, cũng không được! không nên quyến rũ tôi."Cái xe có tốt đến mấy mà không có phanh thì cũng sẽ hỏng, phải có người điều khiển mới được.Diệp Thiệu cũng nghẹn lâu đến đau đớn rồi, cảm giác phía trước chỉ muốn nổ mạnh, bụng còn hơi thấy nhức nhức.Vốn dĩ hắn nghĩ mình muốn thân thể Trình Kha Nhiên.Muốn làm loạn suốt đêm cùng với cậu, hắn bị Trình Kha Nhiên quyến rũ đến nổ cả người.Nhưng nhìn cậu hồn nhiên như vậy, cái gì cũng tò mò, bị hắn lừa đến ăn sạch sẽ cũng không biết chuyện gì xảy ra thì Diệp Thiệu áy náy.Dường như hắn không chỉ muốn trải qua tình một đêm với Trình Kha Nhiên.Nếu tối nay làm, ngày mai Trình Kha Nhiên sẽ hối hận, liệu hai người có thể trở về như bình thường được không?Trình Kha Nhiên còn hơi say không tính, chẳng lẽ bản thân mình cũng không đủ tỉnh táo?Lúc liên hoan cậu cũng uống kha khá, về nhà cũng đi ngủ luôn, mình thì tỉnh như sáo.Thật là, tính toán gì chứ?Diệp Thiệu nghĩ tới nghĩ lui, cái hắn muốn không phải như thế này, hắn không muốn dẫn dắt lừa gạt Trình Kha Nhiên theo cách này, hắn muốn đi đường dài.Trình Kha Nhiên đang phấn khởi thì bị dội một gáo nước lạnh.Diệp Thiệu sẽ gần gũi với cậu, cũng sẽ chơi, nhưng anh ấy sẽ không làm đến bước cuối cùng.Có lẽ đây là giới hạn của trai thẳng.Trình Kha Nhiên vẫn luôn muốn hỏi không phải Diệp Thiệu là trai thẳng sao, vì sao lại hôn em?Vì sao lại có phản ứng với em? Có lẽ đây là giới hạn giữa hai người bọn họ.Diệp Thiệu có nhưng thay đổi kỳ quái như vậy Trình Kha Nhiên đều biết, cậu cũng cố ý trêu chọc Diệp Thiệu.Biết đâu lúc không có mình, Diệp Thiệu ngồi xổm 2 cái đã có cảm giác thì sao?Chỉ vì mình có thể khiến anh ấy có phản ứng cũng không thể coi đây là tình yêu được.Cùng lắm cũng chỉ là adrenalin được phân bố ở phía dưới nhiều quá, không phải kiểu tình yêu hormone.Một khi người đàn ông đã lý trí rồi thì rất đáng sợ, cơ thể và tư tưởng có thể ở hai thái cực đối lập hoàn toàn.Trình Kha Nhiên cũng biết làm gì có chuyện thuận lợi như vậy.Cậu vẫn luôn thể hiện ra mình rất tò mò về phương diện này, nhưng thật ra người tò mò ở đây chính là Diệp Thiệu.Vốn Diệp Thiệu không có hứng thú với đàn ông, chỉ là thấy mới lạ.Trình Kha Nhiên bắt đầu đi vào ngõ cụt.Cậu không biết lần sau phải lấy lý do gì để tiếp xúc thân mật với Diệp Thiệu.Rất có khả năng Diệp Thiệu chỉ xem cậu là em trai mà yêu thương, chiều chuộng.Diệp Thiệu còn nấu cơm cho cậu, muốn đưa đón lúc đi làm.Diệp Thiệu khi quay chương trình còn điên cuồng biểu lộ anh ấy thiên vị mình.Cả thế giới này đều nghĩ anh ấy thích mình.Trình Kha Nhiên chỉ nghĩ bởi vì đang lên sóng truyền hình, Diệp Thiệu không đối xử tốt với mình thì làm sao ông nội yên tâm được?Diệp Thiệu tắm rửa xong cũng không dám đi về phòng ngủ, hắn sợ mình nói một đằng làm một nẻo, một bên dạy dỗ trẻ nhỏ không nên quá tò mò, một bên lại động tay động chân với người ta.Trình Kha Nhiên không thích đàn ông, vì vậy em ấy còn phải học thêm nhiều thứ! Đặc biệt là đối với loại người như hắn.Hắn không phải thánh nhân, không thể lần nào cũng giữ mình như Liễu Hạ Huệ* được, chỉ hy vọng khi Trình Kha Nhiên tỉnh rượu có thể tâm sự với em ấy.(*): Chuyện của Liễu Hạ Huệ khá nổi tiếng, là một người nổi tiếng vì khả năng chống lại cám dỗ.Trình Kha Nhiên đăng Weibo.【 Diệp Thiệu là chồng tôi 9617: Quả nhiên anh ấy vẫn là trai thẳng, không đột phá nổi phòng tuyến cuối cùng.】Sau đó gọi điện thoại cho Đồ Lũng.Trình Kha Nhiên: "Đồ Lũng ơi, tao thất tình.""Không ly hôn thì không tính là thất tình." Đồ Lũng an ủi cậu: "Hơn nữa mày cũng đã yêu được người ta đâu, chỉ đơn phương thôi không tính là thất tình, đừng tuyệt vọng.""Cảm ơn mày, tao lại thấy khá hơn nhiều rồi." Trình Kha Nhiên nhỏ giọng nói: "Đêm qua tao hơi gạ gẫm anh ấy lại bị dội nước lạnh, anh ấy nói có một số việc tò mò thì cứ làm, nhưng không thể vượt qua giới hạn chỉ vì tò mò được! Mày nói xem, giới hạn của trai thẳng chính là không thể lăn giường với đàn ông khác hả? Trừ cái đó ra thì làm cái gì cũng được?""!.." Đồ Lũng sờ sờ mông, cậu không tin lắm.Nếu là trước kia cậu cũng dám khẳng định là trai thẳng sẽ không làm tới bước cuối được.Đêm qua cậu ta uống nhiều, nhưng lúc đó vẫn còn tỉnh chán, vậy mà vì sao!.Hình như đàn ông cũng không tệ lắm? Chỉ có thể nói Cung Trạch Ngọc chỉ hơi thiếu đòn, chứ anh ta cũng không lừa cậu.Đồ Lũng nói cực kỳ chắc chắn: "Tò mò mới là bước đầu tiên thôi, nếu không có lòng hiếu kỳ, không thử xem thì sao mà biết là được hay không? Diệp Thiệu giả vờ đấy, anh ta chỉ sợ lúc mày tỉnh rượu xong thì bị tỉnh sổ thôi.".



Page 20

Trình Kha Nhiên: "......" Vì sao lại có cảm giác toang cmnr? Sau này không bao giờ làm theo lời thằng Đồ Lũng kia nói nữa."Nói chuyện đi, người kia là như thế nào?" Cảm giác làm cha của Diệp Thiệu lại nổi lên.Trình Kha Nhiên ấp úng nói, "Người kia gì ạ?" "Đừng giả ngu," Diệp Thiệu dứt khoát tháo đai an toàn xuống xe, mở cửa rồi lôi Trình Kha Nhiên đi ra: "Vậy vào nhà em đi, cũng nên đi xem ông nội như thế nào." Trình Kha Nhiên ăn vạ sống chết nằm lì trên xe, sau đó lại bị Diệp Thiệu mạnh mẽ bế luôn người đi ra.Trình Kha Nhiên víu lấy cổ Diệp Thiệu xin tha: "Em sai rồi, sau này em sẽ không gọi điện thoại nữa, hôm nay mình về nhà anh được không?" "Em cứ khóc lóc ăn vạ đi, hôm nay chúng ta vẫn phải đi thăm ông nội." Trình Kha Nhiên dùng sức giãy giụa để nhảy xuống đất: "Em sai rồi, em thật sự sai rồi, em thú tội....Người bên trong không phải ông nội, ông vẫn đang đi du lịch nước ngoài mà...chỉ là một người bạn đang ở nhờ thôi, anh đừng đi vào." Không giải thích nổi."Bạn? Sao tôi lại không được vào đó? Có vấn đề gì à? Hay tình địch gặp nhau lại tức đỏ mắt đánh người?" Diệp Thiệu nhướng mày Trình Kha Nhiên nuốt nước bọt: "Không phải, người ta chỉ là bạn bè bình thường thôi, sao hai người bọn anh lại mang tiếng tình địch được? Anh là đại minh tinh, ra ra vào vào chỗ nào cũng phải cẩn thận, em với cậu ta cũng không thân thiết lắm, không yên tâm để anh gặp người ta." "Trình Kha Nhiên, em quá đáng rồi đó, dù gì thì chúng ta cũng đã lãnh chứng, sao em lại giấu đàn ông ở trong nhà như vậy? Em với cậu ta không thân, em giỏi lắm rồi." Diệp Thiệu cũng không dám to tiếng mắng người.Nếu như bị người trong giới biết thì bị cười thối cả mũi mất....Cưới được vợ về nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, còn phải giả làm Liễu Hạ Huệ, cuối cùng vợ lại quay đầu đi tìm người khác? Trình Kha Nhiên tìm đến con gái thì thôi, Diệp Thiệu cũng biết tính hướng của cậu, nhưng nếu đàn ông cũng có thể thì tại sao lại đi tìm người khác? Trình Kha Nhiên không biết phải giải thích thế nào.Cậu vốn là người mềm lòng, người giả giọng mà Đồ Lũng giới thiệu cho là nam, trò chuyện một lúc đã hỏi Trình Kha Nhiên có phòng cho thuê không để anh ta mượn dùng một chút.Nói rằng chủ nhà anh ta đuổi người thuê ra ngoài, tạm thời không có phòng để ở, khi nào người môi giới tìm được nhà khác thì sẽ dọn đi ngay lập tức.Người kia nói nếu Trình Kha Nhiên có thể giúp thì đối phương cũng sẽ không thu tiền phí giả giọng nữa.Thật ra Trình Kha Nhiên cũng không quan trọng chuyện tiền nong lắm, nhưng cậu thấy người ta cũng đang khó khăn, lại là người Đồ Lũng giới thiệu nên mới đồng ý cho ở nhờ, nhà cũng có nhiều phòng như vậy.Ai mà ngờ được đột nhiên Diệp Thiệu lại tra hỏi như vậy, vừa đúng lúc ông nội cậu còn không ở đây.Diệp Thiệu nhìn cậu từ trên cao, sửa sang lại cà vạt rồi nói: "Sao? Vẫn không muốn cho tôi một lời giải thích đúng không? Dù sao thì bịa ra một lý do cũng phiền lắm đấy." Trình Kha Nhiên cúi đầu: "Em thật sự không biết người này...Đó là bạn của Đồ Lũng, anh ta đang phải tìm phòng cho thuê nhưng mãi không tìm được, Đồ Lũng hỏi em xem có để người ở tạm đây vài ngày được không, bọn em cũng không nói chuyện, lúc trước gọi điện là vì anh ta muốn hỏi về đồ đạc nhà em." Diệp Thiệu nghi ngờ nói: "Bạn bè của Đồ Lũng thì sao cậu ấy không tự tiếp đãi?" "Em cũng không biết...Hình như dạo này nó rất bận, không có thời gian gặp nhiều, lời em nói câu nào cũng là thật hết đó ạ." Trình Kha Nhiên ngẩng đầu nhìn hắn.Nhút nhát sợ sệt.Diệp Thiệu nhớ tới việc Cung Trạch Ngọc lừa Đồ Lũng một phen, bắt người ta làm trâu làm ngựa một tháng, đúng là không có thời gian thật...!Nhưng hắn vẫn giận sôi cả máu: "Em thật sự không có chuyện gì?" "Em lừa anh làm gì chứ, nếu em thật sự có chuyện thì em sẽ nói cho anh luôn mà, đúng không?" Trình Kha Nhiên khẩn khoản nói.Diệp Thiệu bị ánh mắt vô tội của cậu nhìn chằm chằm, thầm nghĩ đúng là như vậy, Trình Kha Nhiên muốn kết hôn với ai chả được, việc gì mà phải giấu giấu giếm giếm hắn như thế.Sợ Diệp Thiệu không tin, Trình Kha Nhiên lại nói tiếp: "Em còn sợ anh không thèm hiểu lầm em nữa kìa..." Diệp Thiệu không hiểu, Trình Kha Nhiên lôi người hắn vào trong xe: "Đi thôi, chúng ta về đi, đừng đứng ở ngoài nữa." Diệp Thiệu vẫn cực kỳ tò mò về người đang ở trong ngôi nhà kia, nhưng hắn phải cố tỏ vẻ hào phóng, Trình Kha Nhiên cũng đã xin lỗi rồi, tạm thời hắn sẽ giả vờ rằng mình không thèm để ý nữa.Trong lòng âm thầm so đo, muốn ghi chuyện này vào trong sổ nợ.Về đến nhà Diệp Thiệu, Trình Kha Nhiên cũng thẳng thắn: "Lần đó em uống say cũng rất áy náy, cũng sợ anh nghĩ em lúc nào cũng hành xử như vậy....Không biết giải thích như thế nào, nghĩ mãi nghĩ mãi cũng không ra kết quả, chỉ đành giấu anh." Diệp Thiệu: Tôi cũng đành tha thứ vậy.Nhưng hắn sợ Trình Kha Nhiên không được thoả mãn lòng hiếu kỳ ở nhà thì sẽ ra ngoài tìm, cuối cùng là bao dưỡng đàn ông ở trong nhà...!Nên uyển chuyển nói với em ấy, em thích con gái, tôi không còn cách nào khác, nhưng nếu em thấy đàn ông cũng ổn, vậy thì dạng gì tôi cũng làm cho em xem được.Trình Kha Nhiên thấy chuyện ổn rồi mới tiếp tục thương lượng với Diệp Thiệu về tiết mục Bóng Đêm kia.Hai mắt của Diệp Thiệu bắt đầu sáng lên, chỉ cần Trình Kha Nhiên đồng ý làm việc là tốt rồi.Hắn thấy Trình Kha Nhiên cũng rất yêu nghề diễn này, nếu không cũng sẽ chẳng vào trường dạy biểu diễn chuyên nghiệp, thậm chí còn đánh cược hôn nhân của em ấy lên người mình.Nếu Trình Kha Nhiên không định vào giới giải trí, hoá ra với em ấy mình...không có một tí tẹo tác dụng nào hết à? Diệp Thiệu đi lên tầng hai tập thể dục, Trình Kha Nhiên tưởng hắn muốn bàn với mình về chuyện chương trình nên cũng lẽo đẽo đi theo.Diệp Thiệu cởi áo chạy bộ khởi động, vừa chạy vừa nói chuyện phiếm với Trình Kha Nhiên: "Nếu em muốn nhận Bóng Đêm thì làm cũng được, nhưng bước đầu mà đã chọn chương trình đang trên bờ vực thất bại như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng sau này của em." Mắt Trình Kha Nhiên không biết phải nhìn vào đâu mới phải: "Em biết, em cũng không phải MC chuyên nghiệp, nhưng em thấy kịch bản chương trình cũng rất hay, có lẽ là vì MC không phù hợp với chương trình mới như vậy." Nhiếp Ba cũng nên tạm nghỉ với loại talkshow như vậy rồi."Bóng Đêm" vẫn luôn là tiết mục Trình Kha Nhiên để mắt tới, hồi trước khi còn chưa nghĩ được mình với Diệp Thiệu có thể kết hôn như vậy, cậu còn muốn có ngày Diệp Thiệu sẽ vào chương trình này, có gì muốn hỏi sẽ hỏi hết.Không ngờ cậu và Diệp Thiệu lại kết hôn, tiết mục còn chưa được chạm vào đã bị Nhiếp Ba làm cho "bảy chìm ba nổi" rồi.Mỗi lần mời được minh tinh lớn mặt tới Nhiếp Ba đều không phỏng vấn cho đàng hoàng, tạo cho mọi người cảm giác anh ta mới là to nhất, nếu giờ anh ta không muốn làm nữa thì Trình Kha Nhiên muốn thử sức.Diệp Thiệu chạy hơn 10 phút, Trình Kha Nhiên cũng ngồi ở ghế tập thể hình nhìn hắn.Vốn muốn thử luyện một chút, cố dùng sức đẩy tạ ở máy, đau đớn nhận ra tạ không thèm dịch chuyển tí nào.Diệp Thiệu lau đi mồ hôi trên trán, chạy xong đi xuống tập chống đẩy: "Vậy nên em cảm thấy nếu đổi MC lại thành em thì chương trình sẽ sống lại?" Trình Kha Nhiên nhìn thấy bả vai rắn chắc của Diệp Thiệu, tấm lưng rộng lớn, cứ nhấp qua nhấp lại trên mặt đất, khi nói chuyện với cậu thi thoảng cũng bị hụt hơi, cảnh đẹp ý vui.Trình Kha Nhiên thừ người ra.Dáng người Diệp Thiệu là kiểu mặc quần áo vào thì thon dài nhưng cởi ra lại đầy cơ bắp, bình thường chỉ thấy anh ấy cao hơn mình thôi, không ngờ rằng dáng người cả hai lại chênh lệch nhiều thế này.Trình Kha Nhiên lại xấu hổ.Vậy mà còn không biết nhục so to nhỏ với Diệp Thiệu....!Thật sự là mặt siêu dày, không biết trời cao đất rộng.Diệp Thiệu tập hơn nửa tiếng rồi hỏi Trình Kha Nhiên: "Em có muốn tập không?"

Trình Kha Nhiên nhìn cơ ngực Diệp Thiệu, nuốt niếng miếng: "Thôi, thôi, em sợ tập cơ bắp lắm." Diệp Thiệu nghĩ thầm, Trình Kha Nhiên với thân thể dẻo dai như vậy cũng không tồi: "Tập luyện nhiều sẽ khoẻ hơn, chờ sau này em nhận việc rồi thì rèn luyện lại càng không thể thiếu được." Trình Kha Nhiên nóng lòng muốn thử: "Vậy em thử chạy một lúc xem sao." Đến khi hai người tập xong, Diệp Thiệu mồ hôi đầm đìa đi tắm trước, Trình Kha Nhiên mệt đến nỗi bất động, mấy xúc động ban nãy cũng tắt ngúm hết.Quả nhiên vận động khiến người ta khoẻ mạnh, khiến người ta tỉnh táo.Trình Kha Nhiên muốn nhận chương trình này thì cũng phải chờ hết năm mới lấy được, bây giờ Nhiếp Ba vẫn đang dẫn cả hai chương trình, nhưng vì "Yêu Diễn" sẽ được chiếu trực tiếp nên phải đình chỉ tiết mục bên kia.Tổ sản xuất còn chưa muốn bỏ cuộc vội, đang định sau Tết sẽ làm mới kịch bản và cải cách chương trình, cũng vừa hay Trình Kha Nhiên sẽ vào làm.Đến giờ đi ngủ buổi tối, hai người thống nhất không thảo luận lý do chung chăn chung gối nữa, cứ thế nằm với nhau.Việc giao chương trình cho Trình Kha Nhiên hay không cũng nằm ở Diệp Thiệu.Nhưng việc gì thì cũng lo sau đã.Diệp Thiệu hỏi Trình Kha Nhiên có muốn làm luôn không, cậu nói muốn đi chơi xong đã rồi mới nhận, dù sao cũng mua vé máy bay rồi.Diệp Thiệu lo lắng nói: "Em chưa đi nước ngoài bao giờ đúng không?" Trình Kha Nhiên đang nằm trong ổ chăn gật đầu: "Đúng vậy, em chưa đi bao giờ, vừa đúng dịp còn rảnh thì tranh thủ đi một chuyến." "Tôi đoán nhé, lúc đó Đồ Lũng cũng không thể đi cùng em được, em định đi với ai?" Diệp Thiệu nói chắc nịch.Trình Kha Nhiên buồn bực liếc hắn: "Nó đi với em đó." Diệp Thiệu: "...." Chính miệng Cung Trạch Ngọc nói rồi, Đồ Lũng đang nợ nó, tạm thời không thể tách ra khỏi Cung Trạch Ngọc.Trình Kha Nhiên lại nói: "Có Đồ Lũng, có cả anh họ của nó, còn có Cung Trạch Ngọc và một số mấy người khác, em không biết họ, chỉ thân với Đồ Lũng thôi." "...." Đệt.Cung Trạch Ngọc còn là bạn không? Dẫn theo Đồ Lũng ra nước ngoài thì thôi, còn dám cắp theo Trình Kha Nhiên mà không nói với mình một tiếng? Trình Kha Nhiên chớp mắt, hỏi Diệp Thiệu: "Bọn em cũng bầu phiếu rồi, sau mồng hai sẽ đi, anh có muốn đi không?" Diệp Thiệu không nhịn được suýt thì nói muốn, nhưng lại sợ mang tiếng giống như đang bám đuôi, không được ngầu cho lắm...!Diệp Thiệu: "Để tôi xem đã, dù vào dịp Tết thì công ty cũng có rất nhiều việc." Trình Kha Nhiên gật đầu: "Em cũng nghĩ như vậy nên mới không kêu anh." "...." Ấn nhầm nút tự huỷ cmnr.Nhưng Diệp Thiệu cũng yên tâm.Ít nhất Trình Kha Nhiên cũng không đi ra ngoài với người đàn ông xa lạ đang ở nhà em ấy, còn có bọn Cung Trạch Ngọc ở đấy, sẽ không có ai động vào người của mình được.Tâm lặng như nước đập chết mẹ lũ ăn cắp bẩn.Rất nhanh đã đến dịp Tết, Trình Kha Nhiên và Diệp Thiệu ai về nhà nấy.Trình Kha Nhiên không chịu về nhà Diệp Thiệu với hắn.Cậu biết, tuy Diệp Thiệu đã đăng ký kết hôn với mình rồi nhưng người nhà của hắn cũng chưa biết.Hôm ăn Tết nhà Trình Kha Nhiên có rất nhiều người, nhưng cậu cũng không thân thiết với ai cả, đều là bà con họ hàng xa đến chơi.Hầu hết mấy người này cũng chỉ quan tâm đến ông nội, ông tuổi cũng cao rồi, tiếp đãi mấy người này cũng rất vất vả, nhưng Trình Kha Nhiên cũng không hề tham dự vào mấy việc này.Cậu chỉ biết nhà mình có tiền, cũng không quá rõ nhà mình làm gì.Hơn nữa mỗi khi mấy người ấy đến nói chuyện với ông nội thì Trình Kha Nhiên đều lên tầng đợi hết, từ nhỏ đã là như vậy.Rất nhiều người biết ông Trình có một đứa cháu trai, nhưng ông không để lộ mặt nhiều, tên là gì cũng không có mấy người biết.Trình Kha Nhiên biết ông nội đang cố ý bảo vệ mình, cha mẹ cậu qua đời từ khi cậu còn rất nhỏ, thoạt nhìn thì giống như là gặp tai nạn xe cộ, nhưng mọi chuyện lại quá trùng hợp.Ông sợ cậu diễu võ giương oai ở ngoài nhiều sẽ bị người khác ghen ghét.Nhưng mỗi năm ăn Tết như vậy cậu thấy rất cô đơn, trước đây Đồ Lũng còn đến chơi được một lúc, nhưng giờ Đồ Lũng cũng trưởng thành rồi, vào ngày lễ Tết cũng không thể thiếu được những nghi thức xã giao, chỉ có thể đợi Tết xong rồi sẽ dẫn cậu đi chơi.Người dưới tầng đến từng nhóm từng nhóm một.Trình Kha Nhiên nằm trên giường lướt Weibo trong sự nhàm chán, tiện chân đạp vào thú bông Diệp Thiệu: "Đàn ông vô dụng." Từ lúc Tết đến Diệp Thiệu bận đến mức không có thời gian gọi điện thoại cho cậu.Dưới tầng vang lên tiếng cười cười nói nói, Trình Kha Nhiên nghe loáng thoáng được tiếng anh họ của Đồ Lũng.Cậu chạy tới cửa sổ xem, ngạc nhiên phát hiện ra là đám người Đồ Lũng, hơn thế còn dẫn theo Cung Trạch Ngọc và Diệp Thiệu, bọn họ đang chúc Tết ông nội.Trình Kha Nhiên nhìn mà thấy nhộn nhạo trong lòng.Diệp Thiệu tới cùng mười mấy người khác, nhưng Trình Kha Nhiên vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy hắn, chỉ thấy một mình hắn.Dường như Diệp Thiệu cũng cảm nhận được gì đó, hắn ngẩng đầu về phía cửa sổ của Trình Kha Nhiên.Trình Kha Nhiên xỏ dép lê lạch bạch xuống tầng rồi hỏi ông nội: "Ông nội ơi, là tụi Đồ Lũng tới đó, con ra đó được không ạ?" Ông nội vẫy vẫy tay: "Ra đi, cơm tất niên làm xong cả rồi." "....Bọn họ định ăn cơm tất niên ở nhà mình ạ?" Trình Kha Nhiên kinh ngạc hỏi.Ai lại không đón giao thừa ở nhà chứ...Giờ mới là 8 giờ tối...chờ ăn trực cơm tất niên rồi về nhà cũng kịp đón giao thừa hả? Ông nội Trình nói thêm gì đó, Trình Kha Nhiên không nghe rõ, cậu chỉ thấy một đám người đi vào đại sảnh.Cậu chỉ biết được bốn năm người, khúm núm đứng ở một bên, Đồ Lũng còn bày đặt giới thiệu tất cả mọi người cho Diệp Thiệu, cuối cùng chỉ vào Diệp Thiệu rồi nói: "Người này là tân ảnh đế, chắc mày cũng biết ha?" "....Biết." Trình Kha Nhiên sờ tai: "....Mọi người không về nhà ăn Tết hả?" Đồ Lũng giả vờ đá cậu một cái: "Sao? Mày tiếc đồ ăn đãi bọn này hả?" "...." Trình Kha Nhiên cười ngu.Ở bàn ăn cơm, Diệp Thiệu gửi tin nhắn cho cậu.【 Diệp Thiệu: Đồ Lũng nói năm nào em cũng ăn Tết hai người với ông nội.ngươi mỗi năm đều cùng ngươi gia gia hai người ăn tết.】 【 Trình Kha Nhiên: Những người này là do anh gọi tới hả? không phải là ngươi kêu tới đi? 】 Đồ Lũng không thể không về nhà đêm giao thừa được, trừ khi có Cung Trạch Ngọc và anh họ đi cùng, giống như là có việc quan trọng phải làm vậy.Diệp Thiệu là người lên kế hoạch này.Trình Kha Nhiên biết, Diệp Thiệu gọi nhiều người như vậy sẽ giống như đang bàn chuyện hợp tác vậy, cũng sẽ có lý do để không phải về nhà.Phức tạp hoá mọi chuyện như vậy cũng chỉ vì muốn ăn một bữa cơm tất niên với cậu.Những người kia uống say không biết gì.Diệp Thiệu không uống ngụm nào, Trình Kha Nhiên cũng không uống.Dường như hai người đều sợ sau khi say sẽ làm ra mấy chuyện bậy bạ không thể cứu được.Ông nội cũng lên tầng để nghỉ ngơi.Đồng hồ điểm 12 giờ, bọn họ cùng nhau chạm cốc.Lúc sau người làm trong nhà Trình Kha Nhiên rất bận rộn, đón đưa người về, chăm sóc nhóm người.Trình Kha Nhiên lưu luyến nhìn mọi người lần lượt rời đi.Lần đầu tiên cậu thấy căn nhà này náo nhiệt vào dịp Tết như vây.Ở bàn ăn cơm, Diệp Thiệu ngồi ngay cạnh cậu.Chỉ cần cậu động một chút là đã chạm vào đùi Diệp Thiệu rồi.Chờ mọi người đi hết hắn mới đứng dậy, lúc này tài xế trong nhà cũng không còn đủ nữa.Trình Kha Nhiên quay đầu nhìn hắn: "Anh không uống rượu đúng không? Có thể tự lái về nhà." Diệp Thiệu khó xử: "....Lúc chạm cốc tôi lỡ uống một ngụm rồi." Trình Kha Nhiên: "...." Diệp Thiệu ghé vào tai cậu nói: "Hôm nay tôi đã nỗ lực gọi mọi người đến chơi với em rồi, cho tôi ở một đêm làm phần thưởng đi?" "Vậy anh định nói với nhà anh như thế nào...Tối nay không về nhà." Trình Kha Nhiên nhỏ giọng nói.Diệp Thiệu tỏ vè không sao cả: "Tôi là một người đàn ông trưởng thành, cả đêm không về thì nhà cũng ngại hỏi tôi đi đâu thôi." Mặt Trình Kha Nhiên đỏ ửng, vậy anh ở lại đây là định làm gì hả!? Nhìn thôi còn tưởng cậu bị Diệu Thiệu bắt ép đưa lên tầng.Vào trong phòng, Diệp Thiệu đau lòng nhặt "chính mình" trên mặt đất lên: "Có phải hai ngày nay không gặp được tôi...nhớ đến nỗi..phát tiết lên người nó luôn hả?" "Anh nói cái gì đó, em không cẩn thận đạp nó xuống thôi." Trình Kha Nhiên giật lại thú bông.Lúc Diệp Thiệu chuẩn bị đi tắm còn nhìn thấy Trình Kha Nhiên giận dỗi ném cho hắn một cái quần lót.Hắn còn chưa kịp mở mồm ra đã bị chặn họng: "Đừng nói gì hết, anh tự xem size đi, cái này anh mặc vừa." "Ồ, em hiểu tôi ghê nhỉ, tôi cảm động quá đi, hay là mình tắm chung nhé?" Diệp Thiệu không uống rượu, nhưng lời nói ra lại làm say lòng người.Trình Kha Nhiên hơi lung lay: "Anh tự tắm một mình đi." "Đã trễ thế này rồi, tắm chung đi, xong rồi thì ngủ sớm một chút." Diệp Thiệu vẫn kiên trì.Trình Kha Nhiên nhìn thấy hắn cởi quần áo, cậu cắn môi: "Không cần...em tắm nhanh lắm." Diệp Thiệu cởi áo trên người: "Dù sao cũng không uống rượu, em sợ tắm rồi thì xảy ra chuyện gì à?".



Page 21

Trình Kha nhiên: "......" Chính là vì không uống rượu đó, đến lúc đấy đang tắm lại có cảm hứng làm gì đó thì phải giải thích như thế nào? Chắc Diệp Thiệu cũng chẳng nghĩ gì nhiều, chỉ muốn nhìn thấy cậu mất mặt thôi.Trình Kha Nhiên ngượng ngùng xoắn quýt không chịu đi, Diệp Thiệu ném chiếc áo ra chỗ khác: "Đi thôi, đều là đàn ông cả, xấu hổ cái gì?" Trình Kha Nhiên chưa bao giờ thấy Diệp Thiệu kiên trì như vậy, cũng mới biết được Diệp Thiệu thật sự muốn lôi cậu vào phòng tắm như vậy, sức lực cực kì khoẻ.Giống như hồi bế cậu từ xe ô tô ra vậy.Bạn trai khoẻ kinh người.Chờ Trình Kha Nhiên hoàn hồn thì Diệp Thiệu đã lột sạch toàn thân cậu rồi, cả người chỉ còn mỗi chiếc quần lót.Sau đó Diệp Thiệu mở vòi nước.Trình Kha Nhiên lau mặt, quay đầu rúc vào tường trốn tránh, không chịu đối diện với Diệp Thiệu.Diệp Thiệu đứng ở phía sau cậu cười, sau đó thò qua nói: "Mặc quần lót tắm thoải mái nhỉ? Hay đây là đam mê của em?" "...." Trình Kha Nhiên bị doạ hết hồn, tay đặt lên tường tay gãi lưng, cậu nhắm mắt lại: "Anh tắm nhanh lên đi, tắm xong rồi thì đi ra ngoài, em muốn tắm lâu hơn một chút, rất thoải mái." Diệp Thiệu đè bả vai của Trình Kha Nhiên, đánh giá: "Gầy quá." "...." Sau đó Diệp Thiệu lại mò xuống tiếp, xoa bóp eo Trình Kha Nhiên: "Sao eo lại nhỏ như vậy? Em có suy sinh dưỡng không đó?" Trình Kha Nhiên chỉ muốn chửi to, ông đây ăn nhiều sơn hào hải vị, không thiếu chất nào, sao anh lại dám nói là suy sinh dưỡng? Nhưng cậu vẫn còn chưa kịp nói ra, Diệp Thiệu đã trầm giọng nói tiếp: "Vậy sao mông em lại to vậy nhỉ?" "!!!" Trình Kha Nhiên quay đầu lại: "Anh!!!" Mặt cậu đã đỏ rực như ráng chiều, miệng thì bị Diệp Thiệu trêu đến không nói nên lời.Diệp Thiệu cười hì hì, ngữ khí vừa yêu chiều lại trêu chọc cậu: "Ôi thôi, em giận rồi đó hả?" "Em..." Trình Kha Nhiên muốn tránh đi: "Diệp Thiệu, sao anh mở miệng ra là lại lưu manh như vậy chứ?" Chỉ đành đánh đòn phủ đầu.Trước kia thích Diệp Thiệu không hề biết người này lại đồi truỵ như thế.Diệp Thiệu vuốt cằm, ở trước mặt Trình Kha Nhiên diễn một màn tắm gội: "Tôi cũng không biết, bình thường tôi rất đứng đắn, nhưng mỗi lần vừa thấy em...Giống như fans em nói đấy, già mà không đứng đắn." "Già cái gì chứ, anh không già....." Trình Kha Nhiên lại tức, hơn kém mỗi hai tuổi, già là già thế nào? Xứng đôi cực kì luôn.Diệp Thiệu cúi đầu nhìn thẳng vào mắt cậu: "Vậy ý của em là hai người chúng ta cực kì xứng đôi hả?" "...." Không phải anh ấy biết đọc suy nghĩ của người khác đấy chứ? "Nhiên Nhiên", Diệp Thiệu xoa mặt Trình Kha Nhiên: "Em vẫn chưa hề hiểu rõ tôi." "....." Lời này là thật, Trình Kha Nhiên vẫn chưa hiểu rõ hắn.Khoảng thời gian kết hôn này ở chung với hắn cũng nhiều, trừ lần Diệp Thiệu nói muốn Trình Kha Nhiên nghĩ kĩ về việc đó đó ra thì những lúc khác hắn nói chuyện không hề kiềm chế chút nào, cực kỳ trần trụi.Diệp Thiệu quan sát kĩ từng thay đổi trên khuôn mặt đang ngẫm nghĩ của Trình Kha Nhiên, đến tận khi cậu đấm nhẹ lên vai hắn một cái, hai mắt cũng đã hơi hồng lên: "Sao anh lại nhìn em như thế?" Diệp Thiệu cười: "Đừng xấu hổ, rất nhiều người nhìn thấy anh Diệp của em như vậy là đổ rầm ngay đó." "...." Trình Kha Nhiên quay người không nhìn hắn nữa.Diệp Thiệu an ủi cậu: "Em xấu hổ gì vậy, rất bình thường mà, con người ai cũng yêu cái đẹp, chẳng lẽ là đàn ông thì không thể được nhìn à? Giống như bây giờ tôi đang nhìn em, lòng có thể bật thốt ra một câu không ngờ Trình Kha Nhiên lại là một người đàn ông mê người như vậy đấy!" Trình Kha Nhiên muốn chết.Diệp Thiệu trông vậy mà lại có thể nói ra mấy lời này.Ye Shao also said that beauty exists in thousands of ways, but perhaps the greatest praise for a person is to shudder all over and stand up for each other for a few times.Cheng Keran: "..."This metaphor is a little hooligan, but Ye Shao also...Cheng Keran cried again and was very excited.Fortunately, Im still taking a shower, and I cant see how useless I am.He cried that he was not alone in embarrassment.Ye Shao was too comforting to cry.

Because he appreciated each other, he could throw away his gender and have a romantic reaction.Ye Shao made him feel embarrassed.He was just aesthetically in place.Ye Shaozong felt that Cheng Kerans eyes were red, so he soon stopped the faucet and took a bath towel to wrap him in his wet hair."Is the eye watering?" Ye Shao asked.Cheng Keran shook his head, "No...!oh, its about the same anyway."Ye Shao was worried that he would catch a cold again."Slay your hair dry and lie under the quilt."Cheng Keran asked him, "Arent you finished washing?""Aang," Ye Shao was embarrassed, "let your Shao brother calm down alone in the bathroom for a while."Cheng Keran was cruel and asked him, "Then Im not drinking now, or so.Do you think Im more serious than my last state?"Ye Shaos throat trembled up and down.He admitted that he was suspected of deliberately seduced Cheng Keran."Huh?" Cheng Keran asked.Ye Shao touched Cheng Kerans back neck with one hand and pinched it."Are you sure?""Well, I want to have a try, seriously." Cheng Keran said.In fact, I was so nervous that my eardrums swelled, and I couldnt hear what I was talking about.Ye Shao scooped back the water in front of his forehead, "Then let my brother prepare.""?" Cheng Keran doesnt understand.What does this need to be prepared?Ye Shao went to the shelf of the sink and looked through the bottles and cans."What should I do if I hurt you? Let me see if there is anything available."Cheng Keran understands.There is still such a shameful process, and suddenly regret it.Cheng Keran began to retreat, "Or forget it.""No, you cant calculate it now," Ye Shao picked up a bottle of things and looked carefully for a long time.He turned around and carried Cheng Keran wrapped in a bath towel."Do you know how many times Brother Shao caught fire for you to put out the fire and put out the fire?"Cheng Keran was shocked by the sky.He was put on his shoulder by Ye Shaokang and stunned in real time.He could only strangle Ye Shaos neck.Finally, Ye Shao gently put Cheng Keran on the bed, "Dont worry, Im reluctant to fall you."Cheng Keran was like an angel who accidentally fell to the world.He was pulled by Ye Shao and couldnt escape.Cheng Keran heard Ye Shao say that his fire was endless, and he blamed himself, and for a while, he was ashamed and proud.But later things can only be said that it is not particularly smooth.At least its not smooth for Cheng Keran.But mens inherent self-confidence supports Ye Shao to be proud all the way to the end.Ye Shao himself thinks he is very good.Cheng Keran was tossed all night, but the next day he couldnt get up, and his mind was muddleheaded.I have been hearing Ye Shao say in his ear, "How about it? However, how am I?""Its okay." Cheng Keran said in a dumb voice.Then Ye Shao, who was noisy, was quiet.Cheng Keran was confused and heard Ye Shao ask again, "Is it really okay? Are you sure?""Almost." Cheng Kerans brain is not working well.He wants to praise Ye Shao, but he cant find the adjective.How to put it, its like a dog.Just a fucking excitement.Thats Gan.Cheng Keran thought Ye Shao had never eaten meat.With that urgency, I didnt say a word from beginning to end.Diệp Thiệu vẫn còn đang đắm chìm trong dư vị vui sướng ngọt ngào, sau đó mới nhận ra từ khi Trình Kha Nhiên rời giường vẫn luôn uể oải mệt mỏi.Rửa mặt xong cậu khom lưng nhặt chiếc khăn rơi trên đất mà cũng như người lao lực, Diệp Thiệu đi tới: "Anh làm cho." Trình Kha Nhiên xoa xoa eo, lại nhìn Diệp Thiệu đang ở trần thì hai chân run lên, cả người như kiệt sức.Bây giờ Diệp Thiệu mới phát hiện sắc mặt Trình Kha Nhiên không được bình thường: "Sao mặt em lại đỏ như vậy?" Còn mệt .Ye Shao himself is very beautiful.Scenes last night were like fireworks in his mind, dazzling.He never knew that a mans back could be so beautiful.Legs can be so sexy.When Cheng Keran was hit by him, he gritted his teeth and dared not say anything.It was really beautiful.Ye Shao used to wonder what people he liked and what he knew, but he understood everything last night.Now the only regret is that when he was in No.17 Middle School, Cheng Kerans boy bet to confessed to him.Why didnt he rely on him?He and Cheng Keran studied together in No.17 Middle School for a year.Why have he never seen him?This is Ye Shaos puzzled thing, but if he is given a few more days to get along with each other, he really wont be able to stick to it for more than 20 years.Fortunately, Cheng Keran, the guy, finally fell into his own hands when he chose.If it were someone else, it was not his turn.Diệp Thiệu vẫn còn đang đắm chìm trong dư vị vui sướng ngọt ngào, sau đó mới nhận ra từ khi Trình Kha Nhiên rời giường vẫn luôn uể oải mệt mỏi.Rửa mặt xong cậu khom lưng nhặt chiếc khăn rơi trên đất mà cũng như người lao lực, Diệp Thiệu đi tới: "Anh làm cho." Trình Kha Nhiên xoa xoa eo, lại nhìn Diệp Thiệu đang ở trần thì hai chân run lên, cả người như kiệt sức.Bây giờ Diệp Thiệu mới phát hiện sắc mặt Trình Kha Nhiên không được bình thường: "Sao mặt em lại đỏ như vậy?".



Page 22

Diệp Thiệu mang theo thuốc, đưa cốc nước cho Trình Kha Nhiên: "Nhiên Nhiên, uống thuốc." Trình Kha Nhiên nghĩ đến truyện cười trên mạng: "Đại Lang, uống thuốc..." Diệp Thiệu là Phan Kim Liên* hả? (*) Tóm tắt truyện của Phan Kim Liên và Võ Đại Lang: Phan Kim Liên vì gian díu với người đàn ông khác nên đã cho thạch tín vào bát canh của Võ Đại Lang để giết chồng mình.Chi tiết sẽ để ở cuối truyện.Hai người mà làm nữa thì Trình Kha Nhiên sợ mình sẽ không sống được lâu mất.Diệp Thiệu có độc đấy.Bây giờ mới chỉ là sốt cao thôi, mấy ngày nữa chắc muốn rụng chân tay luôn hả? Trình Kha Nhiên than khổ.Cậu đã thương nhớ người này bốn năm rồi, nhưng lúc ăn được đến miệng thì chỉ thiếu điều nhổ ra thôi...!Cảm giác kia vẫn còn trong ký ức của cậu, ở chỗ kia như có cảm giác bị đánh lửa.Lửa văng khắp nơi.Nổ bùm bùm.Diệp Thiệu nhìn Trình Kha Nhiên nhắm mắt nhắm mũi uống thuốc như thế cũng đau lòng gần chết: "Nhiên Nhiên, anh đút cho em nhé, đừng nhúc nhích.".Ngôn Tình HàiTrình Kha Nhiên sợ tới mức run cả tay: "Không sao đâu không sao đâu, em tự làm là được rồi." Diệp Thiệu cảm thấy thái độ của Trình Kha Nhiên không hề giống như lúc trước nữa, nhưng khác chỗ nào thì hắn vẫn chưa biết.Nhưng đêm qua làm nhiều lần như vậy, Trình Kha Nhiên thẹn thùng một chút cũng là điều bình thường.Diệp Thiệu dỗ dành cậu: "Hôm nay sốt như vậy chắc cũng không thoải mái, hay ngày mai em đừng đi chơi cùng bọn họ nữa nhé?" Trình Kha Nhiên lại sợ đến run người, nếu không thể xuất ngoại tránh một lúc, nhỡ mấy ngày tiếp Diệp Thiệu lại đòi nữa thì sao bây giờ? Nhìn hai mắt Diệp Thiệu sáng rực như đèn pha như vậy Trình Kha Nhiên cũng không nỡ đả kích hắn.Cảm thấy nếu mình mà nói....Nói cũng vô dụng, trông Diệp Thiệu tự tin như vậy cơ mà.Giống như chắc chắc rằng cậu bị làm rất sướng vậy.Trình Kha Nhiên khóc không ra nước mắt, chẳng lẽ tư thế của cậu không đúng à? Cậu cúi đầu uống nước, đến cả sợi tóc cũng toát ra vẻ ngoan ngoãn: "Nhưng tụi em bàn bạc hết rồi, em không đi thì không hay lắm, làm như vậy lại thành thất hứa với người khác." Diệp Thiệu tiếc nuối: "Nhưng hai ngày tới anh không đi được." Trình Kha Nhiên: Không được thì càng tốt.Anh ấy mà đii thì cậu không đi nổi nữa, rất tốt.Nhưng cậu lại tỏ ra cô đơn: "Ừm, cũng dễ hiểu, mấy sếp các anh đâu có ngày nghỉ bao giờ đâu, chỉ biết xã giao, bận rộn bù đầu.Anh thấy ông nội đó, suốt ngày đuổi em ra ngoài chơi, nói không có thời gian ở với em, em ở nhà ông còn lo lắng không thôi, kêu nếu em không chịu ra ngoài thì ông sẽ xách em đi, nhưng em không muốn để ông nhọc lòng nữa, vậy nên em mới rủ nhiều người đi chơi như vậy." Diệp Thiệu chẳng cản nổi người ta.Chỉ thấy đau lòng, hắn không được Trình Kha Nhiên xếp vào nhóm bạn cùng lứa nữa, lại còn so sánh hắn với ông nội...!Không phải Trình Kha Nhiên coi mình là bậc cha chú trong nhà đấy chứ? Diệp Thiệu chu đáo lau khoé miệng Trình Kha Nhiên: "Em xem này, em lớn như vậy rồi mà vẫn chẳng cẩn thận tí nào." Thôi xong, vừa mở miệng ra là một màn cha hiền con thảo, chính mình tự chôn mình vào vai diễn cha chú.Trình Kha Nhiên: "...." Diệp Thiệu rất dịu dàng, vừa chu đáo lại chú ý tiểu tiết, chắc vẫn chưa có ai được hưởng thụ đãi ngộ này đâu nhỉ.Nếu đêm qua không phát sinh ra chuyện này, Trình Kha Nhiên biết, không chỉ tim đập thình thịch thôi đâu, cậu sẽ điên cuồng tưởng tượng mình lăn giường với Diệp Thiệu vài trăm lần nữa.May mà giờ cậu đã lý trí hơn rồi.Nhưng giờ Diệp Thiệu chỉ nghĩ rằng Trình Kha Nhiên còn ngây thơ ngại ngùng thôi, nhưng cái khác hắn không suy ra được, bởi vì tâm trạng hắn đang rất vui sướng.Buổi chiều Trình Kha Nhiên hạ sốt, hoạt động thì vẫn chưa tiện lắm nhưng chưa đến nỗi liệt người, cũng nhờ ơn Diệp Thiệu đã hạ thủ lưu tình.On the second day of the Lunar New Year, Cheng Keran set out with Tu Long and others.Ye Shaobai was mixed feelings.What kind of force did he pretend to be? Obviously, he wanted to go together, so he had to establish an image that he was too busy to fart...Will it seem very anxious to catch up on the third day of the Lunar New Year?Finally, Ye Shao can only force himself to calm down.Just wait patiently for Cheng Keran to come back...After Cheng Keran and Tu Long got off the plane, they were cheered up.Once out of the airport, the rapidly soaring temperature made him feel extremely comfortable.Compared with the ice and snow in his hometown, he likes this tropical climate very much.Cheng Keran only cares about novelty and forgets to turn on the machine.Tu Long took Cheng Keran with him as a follower.After all, although the boys family was rich enough to run oil, he was raised like a mountain doll in addition to eating, clothing and being raised from an early age.Coincidentally, several people met people who accompanied the company at the first stop.Rich and powerful people come here to play almost all of them.It is normal to meet acquaintances.Before, I had always felt that the relationship between Cheng Keran and Ye Shao seemed ambiguous, but in fact it was not as good as he thought, but this time he understood.Cheng Keran has been following Gong Zeyu.Gong Zeyus previous mentor position was replaced by Mr.Ye, and then taught by Ye Shao himself.Maybe it was Gong Zeyus instruction.

He was afraid that his relationship with Cheng Keran would be known, but he wanted to send Cheng Keran off his debut.Unknowingly let Ye Shao, a straight man, praise Cheng Keran.Now lets look at Tu Long, who met Gong Zeyu.The two people did not communicate from beginning to end.Instead, Cheng Keran and Gong Zeyu talked and laughed.It must be that Tu Long, an outsider, had been used.If Cheng Keran and Ye always have something to do, he should not meet Gong Zeyu now, and Cheng Keran will not be poor in resources.At that time, Gong Zeyu celebrated her birthday and took good care of Cheng Keran on the wine table...What a day.After playing for a day, they happened to be in the same hotel as the end, but everyone chartered different floors.Cheng Keran and Donkeye didnt say a word in private.The other party hated him, and Cheng Keran hated the other party.Instead, Gong Zeyu met the erkat in the elevator, and the two of them had to say a few fake words.The elevator continued to rise.Tu Long took Cheng Kerans arm and said, "Can we have one room at a moment?"Cheng Keran felt that Gong Zeyu behind him wanted to lift his ashes.This man tried every means to come out with Tu Long.He has been out for an honest day.If he cant have a good chat with Tu Long at night...Cheng Keran said awkwardly, "Lets talk about it again."Gong Zeyu reminded Tu Long in the back, "Its not your turn to have a room with him."Tu Long turned around and sneered at him rudely."Hehe, youre also dreaming.Ill have a room with Keran.I see what you can do."I understand again.Gong Zeyu wanted to sleep in the same room with Cheng Keran.Tu Long wanted to pester Cheng Keran.Gong Zeyu kindly reminded Tu Long that Tu Long had to mess with the two...Ha ha.What a freshman play.Several people get off the elevator first.Cheng Keran pulled Tu Longs arm away."Im serious.Isnt there just someone who is alone? I can just sleep in that room."Tu Long frowned and let Cheng Keran and Gong Zeyu sleep."Why dont you let Gong Zeyu sleep alone? I dont worry about not coming out yourself.Gong Zeyu tilted his head to tie."The security here, I advise you to put the useless heart in your stomach."Cheng Keran thought for a moment that Tu Long was his good brother.Looking at Gong Zeyus appearance...!He always felt that his temperament was like Ye Shao.Cheng Keran pulled him and said, "Tu Long, or wed better sleep."Before Tu Long could be happy, Gong Zeyu coughed in the back, "Cheng Keran, its hard for me to do this."Several people got out of the elevator together.Cheng Keran looked at him wondering, "Whats so difficult to do? Tu Long is my friend.I cant watch him fall into the mouth of a tiger."Ye Shao is also my friend.He is small-minded.As long as there are people in your room tonight, whether men or women, people or dogs, he will arrive early tomorrow morning.Do you believe it?" Gong Zeyu asked.Cheng Keran played a thrill.Mẹ kiếp.Chơi nguyên một ngày, thế mà đã quên luôn mất Diệp Thiệu! Cả một ngày chưa liên lạc với đối phương.Từ đầu đến cuối chỉ dùng camera treo trên cổ chụp ảnh.Trình Kha Nhiên bay nhanh đến phòng đơn, nhảy lên giường khởi động máy.Cheng Keran nhanh chóng đóng sầm cửa căn phòng cuối cùng và nhảy xuống giường bắt đầu.Lời chào từ Ye Shao là vô tận.[Ye Shao: Ran, bạn đã đến chưa?][Ye Shao: Tuy nhiên, vẫn không thoải mái sao? Đừng quên đo nhiệt độ của bạn.][Ye Shao: Tôi đặt tất cả thuốc men, nhiệt kế, v.v.vào chỗ của Gong Zeyu.Hãy để anh ấy đưa nó cho bạn.][Ye Shao: Ran.]Có một số điều vô nghĩa đằng sau.Cheng Keran kinh hoàng gọi vào máy.Không biết tại sao dường như đã xảy ra một lần, ý thức trách nhiệm của anh ta đối với Diệp Thiếu Dương đột nhiên trở nên mãnh liệt.Điện thoại reo và Ye Shao trả lời.Cheng Keran nhéo cổ họng cậu một cái, "Đó là, điện thoại sẽ hết điện khi cậu xuống máy bay.""Đã đoán." Diệp Thiếu Dương không có thăng trầm, có vẻ có chút tức giận.Cheng Keran: "?" Hắn đoán được? "Ta làm Cung Trạch Ngọc đem ngươi yêu cầu dùng đến đồ vật đều bị hảo, ngươi nhớ rõ cho hắn muốn lại đây." Diệp Thiệu nói.Diệp Thiệu chính là thương tâm, Trình Kha nhiên thật sự một ngày cũng chưa nhớ tới hắn, Cung Trạch Ngọc nói Trình Kha nhiên nhưng cao hứng, Diệp Thiệu không tin, sau đó Cung Trạch Ngọc chụp video cho hắn.Trình Kha nhiên thật cao hứng bằng chứng.Trình Kha nhiên đột nhiên cảm thấy Diệp Thiệu biết hắn hôm nay chơi rốt cuộc có bao nhiêu vui vẻ, "Thiệu ca, có phải hay không Cung Trạch Ngọc đều nói cho ngươi?" "Bằng không đâu, phi cơ đều rơi xuống đất một ngày, ngươi người không có tin tức ta có thể không lo lắng sao." Diệp Thiệu ta đâu."Không có việc gì, ông nội của ta cũng chưa như vậy lo lắng đâu," Trình Kha nhiên vui tươi hớn hở, "Còn có chúng ta hảo những người này đâu, lại không phải ta chính mình." Diệp Thiệu thở dài, cảm giác chính mình cùng Trình Kha nhiên tâm lý tuổi đại khái là kém mười tuổi, "Cũng liền may mắn có Cung Trạch Ngọc mang các ngươi, bằng không ta thật không yên tâm qua đi tìm ngươi."Cả ngày Cung Trạch Ngọc đi làm thám tử cho người khác.It turned out that Gong Zeyu was reporting in real time all day long.In the past, I actually thought that Gong Zeyus own rival seemed to be that his Cheng Keran pattern was smaller."Do you know the relationship between the two of us?" Cheng Keran asked carefully.Ye Shao thought for a moment and said, "What kind of relationship?""Just..." Cheng Keran didnt know how to say it, but heard Ye Shao say, "Dont worry, he only knows Im chasing you."Cheng Kerans face suddenly turned red.Is Ye Shao chasing him?When did the relationship between two people become so ambiguous? It must have been like this before that night.Cheng Keran fell into the pillow and bubbling happily."Hi...!You told people that you were chasing me?""Um." Gong Zeyu knew from the beginning that he wanted to leave Cheng Keran on the household register.Cheng Keran recovered the scar and forgot to hurt.He rolled over and over in bed."Well, what a novel feeling.Is Ye Dayins chasing me? Its a pity that I cant see you now.Cheng Kerans regret came quietly.The first time I went out to play, if Ye Shao was here, he could fight well like Gong Zeyu and Tu Long.He has never been close to Ye Shao in a foreign country.Hide cameras everywhere in China.But Ye Shao had someone book a ticket for a long time and took off immediately.He said, "Obright, its late.Go to bed."Cheng Keran felt strange and regretful, "Ah? Its only after 9:00 p.m., is it because its late from your side?"Um." Ye Shao admits.Cheng Keran said to himself, is this attitude of chasing people? Sleep when you are sleepy?Cheng Keran said helplessly, "Well, then go to bed." (*)Chú thích thêm về Phan Kim Liên và Võ Đại Lang: Phan Kim Liên nguyên là hầu gái trong nhà một đại gia, nhìn hiền lành, dịu dàng và vô cùng xinh đẹp, do không chịu làm thiếp cho tài chủ già nên bị bức phải lấy, anh, một người bán bánh bao vừa lùn vừa xấu xí.Phan Kim Liên vốn tính lẳng lơ nên rất thất vọng.Về sau, Võ Tòng gặp lại Võ Đại Lang, Phan Kim Liên thấy Võ Tòng là anh hùng cái thế thì ra sức quyến rũ nhưng Võ Tòng không chút động lòng.Nhân lúc Võ Tòng đi, do người láng giềng là dắt mối, Phan Kim Liên quen với, một tên tài chủ, đã không kìm nổi ham muốn.Khi hai người gặp nhau ở nhà Vương Bà thì bị Võ Đại Lang phát hiện.Võ Đại Lang bị Tây Môn Khánh đánh đến ngất đi.Vì muốn gian díu lâu dài với Tây Môn Khánh nên Phan Kim Liên đã nhẫn tâm và quỷ quyệt với sự giúp đỡ của Vương Bà bỏ vào bát canh của Võ Đại Lang để giết chàng.(Theo wikipedia, không đảm bảo chính xác 100%).