50 phần tư hàng đầu mọi thời đại năm 2022

  • Bryan Walsh
  • Viết cho BBC Future

7 tháng 4 2020

50 phần tư hàng đầu mọi thời đại năm 2022

Nguồn hình ảnh, Other

Đại dịch virus corona chủng mới, được đặt tên là Covid-19, lẽ ra đã có thể đoán trước được.

Từ những bài tường thuật của chính mình, tôi đã trực tiếp nắm được những thông tin về đại dịch này.

Vào tháng 10/2019, tôi tham dự một chương trình giả lập liên quan đến một đại dịch giả tưởng, do một loại virus corona mới gây ra, giết chết 65 triệu người, và vào năm 2017 tôi từng viết một phóng sự cho Tạp chí TIME về cùng chủ đề. Bài viết trên trang bìa tạp chí có tựa đề: "Cảnh báo: Thế giới chưa sẵn sàng cho đại dịch mới".

Kiến thức của tôi không có gì đặc biệt lắm.

Trong 15 năm qua, không ít bài báo và các sách trắng từng đưa ra những cảnh báo thảm khốc rằng đại dịch toàn cầu với một loại bệnh hô hấp mới chỉ còn là vấn đề thời gian.

Trên tạp chí BBC Future vào năm 2018, chúng tôi tường thuật các chuyên gia tin rằng đại dịch cúm chỉ còn là vấn đề thời gian và rằng có thể có đến hàng triệu loại virus chưa được biết đến trên thế giới, và có một chuyên gia nói với chúng tôi rằng, "Tôi nghĩ có nhiều khả năng là đại dịch kế tiếp sẽ do một loại virus mới gây ra."

Vào năm 2019, Bộ Y tế và Dịch vụ Nhân sinh dưới quyền Tổng thống Mỹ Donald Trump tiến hành một diễn tập đại dịch có tên "Bệnh truyền nhiễm Đỏ", trong đó họ giả định là có một đại dịch cúm xuất phát từ Trung Quốc và lan ra khắp thế giới.

Giả lập này dự đoán có thể sẽ có 586.000 người thiệt mạng chỉ riêng tại Mỹ.

Nếu ước tính bi quan nhất về Đại dịch Covid-19 trở thành hiện thực, thì thứ như "Bệnh truyền nhiễm Đỏ" sẽ còn là may mắn.

Chỉ mới tính đến ngày 26/3 đã có hơn 470.000 ca bệnh Covid-19 được xác định trên toàn cầu, với 20.000 người tử vong. Căn bệnh lan đến mọi châu lục trừ Nam Cực.

Trong thực tế thì nó đã là đại dịch từ trước khi Tổ chức Y tế Thế giới WHO chính thức tuyên bố đại dịch, vào ngày 11/3. Và lẽ ra ta phải thấy trước đại dịch này đang đến.

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Dịch Covid-19 đã chạm đến mọi châu lục trừ Nam Cực - và lẽ ra ta phải thấy căn bệnh này đang đến

Covid-19 đánh dấu sự trở lại của kẻ thù cực kỳ xưa cũ và quen thuộc. Trong suốt lịch sử, không gì giết chết nhiều người bằng virus, vi khuẩn và ký sinh trùng gây bệnh.

Không phải thảm họa tự nhiên như động đất hay núi lửa. Còn chiến tranh thì thậm chí không đáng để tính đến.

Kẻ giết người hàng loạt

Hãy lấy ví dụ bệnh sốt rét do muỗi lây truyền. Căn bệnh này đã rình mò thế giới loài người trong hàng ngàn năm, và dù số người chết giảm đáng kể trong 20 năm qua thì nó vẫn làm chết gần nửa triệu người mỗi năm.

Qua hàng ngàn năm, bệnh dịch đã là kẻ giết người hàng loạt ở quy mô mà ta không thể nào tưởng tượng nổi ngày nay - dù là trong thời đại của virus corona.

Bệnh dịch hạch Justinian xảy ra vào thế kỷ thứ Sáu và giết đến 50 triệu người, có lẽ là một nửa dân số toàn cầu thời đó.

Cái Chết Đen xảy ra vào thế kỷ 14 - có vẻ như do cùng loại mầm bệnh gây ra - giết đến 200 triệu người.

Bệnh đậu mùa có thể đã làm chết đến 300 triệu người chỉ riêng trong thế kỷ 20, mặc dù đó là lúc chúng ta đã có vaccine ngừa hiệu quả - cũng là loại vaccine đầu tiên trên thế giới - từ năm 1796.

Khoảng 50-100 triệu người chết vì đại dịch cúm năm 1918 - số người chết vượt xa số thương vong trong Thế chiến Thứ Nhất, vốn xảy ra vào cùng thời kỳ. Cứ ba người thì có một người bị nhiễm virus cúm năm 1918.

HIV, đại dịch vẫn còn theo ta và vẫn chưa có vaccine phòng ngừa, đã giết chết khoảng 32 triệu người và lây nhiễm đến 75 triệu người, và mỗi ngày đều có thêm người nhiễm mới.

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Dịch cúm năm 1918 đã giết chết khoảng 50-100 triệu người khắp thế giới, bao gồm cả những người sống tại đây, St Louis, Bang Missouri

Nếu những con số này gây sốc, đó là vì ngày nay các đại dịch hiếm khi được thảo luận trong các tiết học lịch sử, dù rằng trong quá khứ không xa lắm, chúng đơn giản là thực tế tồi tệ của đời sống.

Có rất ít đài tưởng niệm nạn nhân bệnh dịch.

Nhà sử học Alfred Crosby là tác giả của quyển sách "Đại dịch bị Lãng quên ở Hoa Kỳ", một trong những cuốn sách vĩ đại nhất về dịch cúm năm 1918.

Nhưng Crosby chỉ bị thôi thúc phải bắt tay nghiên cứu về đại dịch khi ông vô tình chạm phải thông tin bị quên lãng là tuổi thọ của người Mỹ thình lình giảm từ 51 tuổi vào năm 1917 xuống còn 39 tuổi vào năm 1918, rồi lại tăng vào năm sau đó. Sự sụt giảm đó vào năm 1918 là vì một virus có kích cỡ chỉ 120 nanomet.

Sức mạnh lây lan của mầm bệnh

Mầm bệnh giết người hàng loạt hiệu quả đến vậy vì chúng có khả năng tự phân đôi.

Đây là điểm khiến chúng khác những hiểm họa khác mà loài người gặp phải. Mỗi viên đạn giết người trong chiến tranh phải được bắn và bắn trúng mục tiêu. Hầu hết thảm họa tự nhiên gói gọn theo từng khu vực: một trận động đất xảy ra ở Trung Quốc không thể gây tổn thương bạn ở Anh Quốc.

Nhưng khi một virus, như virus corona mới này, nhiễm vào vật chủ, thì vật chủ trở thành nhà máy sản xuất tế bào để sản xuất thêm nhiều virus. Thế còn vi khuẩn có khả năng tự nhân đôi trong môi trường thích hợp.

Triệu chứng do một mầm bệnh truyền nhiễm gây ra - như hắt xì, ho hay chảy máu - khiến triệu chứng có thể lây truyền qua cho vật chủ kế tiếp, và kế tiếp, sự lây truyền xảy ra được ghi nhận dưới đơn vị là con số lây lan, còn gọi là "R0" của mầm bệnh, tức là mức độ một người bệnh có thể lây nhiễm cho bao nhiêu người dễ tổn thương. (Trường Đại học Imperial College London ước tính chỉ số R0 của virus corona mới là từ 1,5 đến 3,5).

Và vì con người di chuyển qua lại - tương tác với những người khác trong mọi hình thức từ bắt tay đến quan hệ tình dục - họ đem theo những vi sinh vật này cùng họ.

Không có gì ngạc nhiên khi các quân đội từ lâu đã thử tận dụng bệnh dịch làm công cụ chiến tranh. Cũng không có gì ngạc nhiên là mãi đến gần đây, số lượng binh lính chết vì bệnh tật nhiều hơn số chết trong chiến trận. Một mầm bệnh là vũ khí hoàn hảo cực kỳ tiết kiệm, biến nạn nhân trở thành hệ thống lây truyền.

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Madrid đang xây dựng một bệnh viện cho Covid-19 với 5.500 giường bệnh và một khu vực hồi sức cấp cứ

Sự đe dọa thường xuyên của dịch bệnh, cũng như những yếu tố khác, đã kìm chế sự phát triển và mở rộng của con người.

Vào đầu thế kỷ 19, tuổi thọ cư dân toàn cầu chỉ là 29 năm - không phải vì con người không sống lâu đến tuổi già vào thời đó, mà là vì quá nhiều người chết từ thuở sơ sinh vì bệnh tật, hoặc bị nhiễm trùng khi sinh hay sau khi bị vết thương gì đó.

Những thành phố thời tiền hiện đại chỉ có thể duy trì dân số bằng làn sóng người nhập cư liên tục đổ đến để bù cho số cư dân đã chết vì bệnh tật.

Sự phát triển của con người, đầu tiên là sự cải thiện điều kiện vệ sinh, và sau đó là đến những biện pháp đối phó như vaccine và kháng sinh, đã làm thay đổi toàn bộ.

"Đánh bại sự lây nhiễm đã vượt qua những rào cản đó và cho phép ta có những thành phố toàn cầu," Charles Kenny, nghiên cứu sinh cao cấp tại Trung tâm Phát triển Toàn cầu, một trung tâm nghiên cứu ở Washington DC, và là tác giả của quyển sách sắp phát hành có tên 'Chiến thắng trong Cuộc chiến chống lại Cái chết: Nhân loại, Truyền nhiễm và Chiến đấu cho Thế giới Hiện đại'.

Đó là chiến thắng đã đem lại cho ta thế giới hiện đại như ta biết.

Thế giới tốt đẹp hơn

Người ta khó có thể hiểu đầy đủ họ đã thắng cuộc chiến đó nhanh tới mức nào.

Ông bà cố của tôi có thể đã là nạn nhân của dịch cúm năm 1918. Ông bà nội tôi sống suốt thời ấu thơ và tuổi trẻ trước khi người ta tìm ra penicillin. Cha mẹ tôi được sinh ra trước thời vaccine bại liệt được sáng chế vào năm 1954.

Thế nhưng đến năm 1962, nhà nghiên cứu virus đạt giải Nobel, Huân tước Frank Macfarlane Burnet đã có thể ghi nhận rằng "viết về bệnh truyền nhiễm gần như là viết về một thứ đã trôi vào lịch sử."

Trong thế giới phát triển và thế giới đang phát triển, giờ đây chúng ta chết vì những căn bệnh không thể lây truyền như ung thư, bệnh tim hay bệnh Alzheimer nhiều hơn từ bệnh truyền nhiễm.

Sự sụt giảm bệnh truyền nhiễm là bằng chứng tốt nhất cho thấy cuộc sống trên hành tinh này đang trở nên tốt hơn.

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Vaccine ngừa bại liệt, như trong ảnh này, đã được các nhà khoa học nghiên cứu từ thập niên 1950 và đã tiêu diệt căn bệnh từng khiến hàng triệu người chết hay tàn tật ở nhiều nơi trên thế giới

Trong thời gian viết quyển sách của mình "Thời Diệt vong", tôi đến thăm nhà dịch tễ học Marc Lipsitch tại văn phòng của ông ở Trường Y tế Công Harvard T.H Chan, thuộc Đại học Harvard tại Boston trong một chiều mưa mùa xuân năm 2018.

Lipsitch là một trong những nhà dịch tễ học có sức ảnh hưởng nhất ở Hoa Kỳ, và là một trong những người rât nghiêm túc trong việc đánh giá nguy cơ một đại dịch mới có thể gây ra rủi ro thảm họa toàn cầu thực sự - và đó cũng là lý do khiến tôi đến đây gặp ông.

Nhưng buổi sáng hôm đó, Lipsitch cho tôi xem một thứ mà tôi không ngờ: đó là biểu đồ mô tả tỷ lệ tử vong vì bệnh truyền nhiễm tại Hoa Kỳ trong thế kỷ 20.

Biểu đồ mô tả là sự sụt giảm đáng kể, từ khoảng 800 người chết vì bệnh truyền nhiễm trên 100.000 dân vào năm 1900 đến 60 người chết trên 100.000 dân vào những năm cuối cùng của thế kỷ 20.

Có một đợt tăng đột ngột vào năm 1918, đó có thể là bệnh cúm, và có một đợt tăng nhẹ và tạm thời trong suốt thời điểm tồi tệ nhất của Đại dịch AIDS vào thập niên 1980.

Tuy nhiên, Lipsitch nói với tôi "tỷ lệ chết vì bệnh truyền nhiễm đã giảm xuống gần 1% mỗi năm, khoảng 0,8% hàng năm, liên tục trong suốt cả thế kỷ."

Thảm kịch của tương lai

Đây là tin tốt. Tin xấu là, dịch Covid-19 nhắc nhở ta rằng bệnh truyền nhiễm không biến mất.

Trong thực tế, giờ đây có nhiều bệnh truyền nhiễm hơn bao giờ hết: số ca nhiễm từ những bệnh truyền nhiễm mới như Sars, HIV và Covid-19 đã tăng gần như gấp bốn lần so với thế kỷ trước.

Chỉ tính từ năm 1980, số vụ dịch bùng nổ mỗi năm gần như tăng gấp ba lần.

Có nhiều lý do dẫn đến sự tăng này.

Một lý do là trong 50 năm vừa qua, dân số thế giới trên hành tinh này đã tăng hơn gấp đôi. Điều này có nghĩa là sẽ có nhiều người bị nhiễm bệnh hơn, và đến lượt họ sẽ gây lây nhiễm cho nhiều người khác, đặc biệt là trong các đô thị có mật độ dân số cao.

Cũng trong thời gian này, chúng ta cũng nuôi nhiều gia súc hơn so với tổng số tất tật gia súc mà con người đã nuôi trong suốt thời gian kể từ khi bắt đầu thuần hoá chúng, từ hơn 10.000 năm trước, cho đến năm 1960, và virus có thể truyền từ những động vật trên cho con người.

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Dân số trên hành tinh đã hơp gấp đôi so với 50 năm trước, nghĩa là số người có nguy cơ nhiễm bệnh và lây cho người khác cao hơn

Đúng như những gì mà dịch Covid-19 đang thể hiện, nền kinh tế liên kết toàn cầu vừa khiến bệnh dịch mới lan nhanh hơn, và cùng với chuỗi cung ứng dài, vừa trở nên cực kỳ dễ bị gãy đổ vì dịch bệnh gây ra.

Khả năng đi đến bất cứ nơi nào trên thế giới trong thời gian 20 giờ hoặc ngắn hơn, và mang theo virus cùng với hành lý xách tay, đã cho phép bệnh dịch lan tràn và phát triển khi chúng lẽ ra đã có thể bị tiêu diệt trong quá khứ.

Với tất cả những tiến bộ ta có được trong việc chống lại bệnh truyền nhiễm, thì sự phát triển đã khiến ta trở nên dễ bị tổn thương hơn trước những vi sinh vật đã tiến hóa với tốc độ nhanh hơn con người gấp 40 triệu lần.

Thuốc kháng sinh đã cứu mạng hàng trăm triệu người từ khi người ta vô tình khám phá ra penicillin vào năm 1928, nhưng khả năng kháng kháng sinh của các vi khuẩn đang ngày càng tăng lên theo từng năm.

Đây là diễn tiến mà các bác sĩ tin rằng là một trong những đe dọa nghiêm trọng nhất với sức khỏe cộng đồng toàn thế giới.

Trong thực tế, mỗi năm có đến 33.000 người thiệt mạng vì nhiễm trùng kháng kháng sinh ở Châu u, theo một nghiên cứu năm 2018.

"Thảm họa kháng sinh", như cựu trưởng cố vấn y tế Anh Quốc Sally Davies gọi tên, đã đặt chúng ta vào tình trạng nguy hiểm, như trở lại thời mà những nhiễm trùng bình thường nhất có thể giết người.

Quay trở lại thời năm 2013, Ngân hàng Thế giới - khi làm ước tính xem đại dịch cúm 1918 có thể khiến nền kinh tế toàn cầu hiện đang giàu có và liên kết chặt chẽ hơn bao giờ hết của ta tốn bao nhiêu tiền - đã đưa ra con số là hơn 4 nghìn tỷ đô la Mỹ, gần tương đương toàn bộ GDP của Nhật Bản.

Ước tính ban đầu về thiệt hại kinh tế do dịch Covid-19 gây ra đã vượt qua con số một nghìn tỷ đô.

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Thiệt hại kinh tế vì dịch Covid-19 có thể đã vượt qua con số nghìn tỷ đô la Mỹ

Tổ chức Y tế Thế giới WHO vốn vận hành rất tốt dưới thời đại dịch Sars, đã trở nên cực kỳ vụng về trước những đợt bùng phát dịch bệnh mới, khiến các chuyên gia kêu gọi toàn bộ tổ chức này phải tái cấu trúc.

Biến đổi khí hậu làm tăng số lượng những động vật truyền bệnh và côn trùng như muỗi Aedes aegypti, loài vật làm lây truyền virus Zika.

Thậm chí chính tâm lý con người cũng gặp vấn đề. Đi cùng với sự nghi ngờ tác dụng của vaccine ngày càng lan rộng là sự tái xuất hiện của những căn bệnh từ lâu đã bị diệt trừ như bệnh sởi, khiến cho WHO trong năm 2019 đã gọi phong trào chống vaccine là một trong những 10 mối đe dọa sức khỏe cộng đồng hàng đầu thế giới.

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Sự nghi ngờ tác dụng của vaccine ngày càng lan rộng nghĩa là thế giới đã bị lùi lại một bước trong cuộc chiến chống những căn bệnh truyền nhiễm có thể phòng ngừa

Bệnh Covid-19 rất có thể là căn bệnh của thời đại này, khởi phát từ một thành phố đông đúc trong đất nước Trung Quốc vừa thịnh vượng và thông thương, trước khi lan rộng ra khắp thế giới chỉ trong vài tháng.

Nhưng phản ứng của chúng ta trước căn bệnh vừa cực kỳ hiện đại lại rất cổ hủ về thực tế.

Các nhà khoa học khắp thế giới đã sử dụng những công cụ tiên tiến nhất nhanh chóng xác lập bộ gene của virus corona, truyền thông tin về sự nguy hiểm của virus này đi, và phối hợp các biện pháp khả thi và tìm kiếm vaccine, tất cả đều nhanh chóng hơn bao giờ hết.

Nhưng khi virus có mặt giữa cộng đồng, phản ứng hiệu quả duy nhất của chúng ta là đóng cửa toàn bộ xã hội và ngừng toàn bộ hệ thống sản xuất của chủ nghĩa tư bản toàn cầu.

Ngoại trừ tin nhắn cảnh báo, họp hành bằng video và xem phim Netflix, những gì ta đã làm không khác bao nhiêu so với tổ tiên ta từng cố gắng để ngăn chặn bệnh dịch bùng phát. Kết quả thu được đã là cuộc hóa trị cho nền kinh tế toàn cầu.

Sự xuất hiện của một loại virus như Covid-19 là điều cực kỳ dễ đoán; hành động mà ta có thể làm để ngăn chặn căn bệnh này đến cũng dễ đoán.

Ta cần tăng cường sức mạnh của hệ thống phát hiện y tế toàn cầu, để đảm bảo rằng khi loại virus kế tiếp xuất hiện - mà chắc chắn là nó rồi sẽ xuất hiện - ta sẽ nhanh chóng tóm được nó, và thậm chí tiêu diệt nó.

Ngân sách của WHO, tổ chức về mặt hình thức là chịu trách nhiêm về sức khỏe của 7,8 tỷ cư dân toàn cầu, có vẻ như chẳng hơn gì một bệnh viện đô thị lớn ở Mỹ.

Ta cần cam kết mạnh mẽ hơn trong việc phát triển vaccine, điều này bao gồm việc trấn an những công ty dược phẩm lớn rằng đầu tư của họ sẽ không bị phí hoài khi một cơn bùng phát dịch bệnh bị tiêu diệt trước khi nó kịp bắt đầu.

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Nhân viên y tế cổ vũ tinh thần lẫn nhau trước khi đi vào khu vực Cấp cứu cho bệnh nhân Covid-19 ở Vũ Hán, Trung Quốc

Chúng ta cần thiết lập thêm những dự phòng trong bộ máy sức khỏe cộng đồng. Cũng như quân đội Hoa Kỳ được thiết kế và cấp kinh phí hoạt động để chiến đấu với chiến tranh trên hai mặt trận cùng lúc, vậy thì hệ thống chăm sóc sức khỏe của ta cũng nên có khả năng tăng cường để đối phó với đại dịch kế tiếp.

Một thách thức đang tồn tại trong việc chuẩn bị đối phó đại dịch chính là điều mà các chuyên gia gọi là cơn sốc và lãng quên.

Các chính trị gia rất thường xuyên hứa hẹn cung cấp kinh phí ngay sau khi gặp khủng hoảng như đại dịch Sars hay Ebola, chỉ để rồi những lời hứa khác chồng lấp lên nhau khi ký ức về bệnh dịch phai mờ.

Bằng cách nào đó, tôi cho rằng đây sẽ không phải tình huống xảy ra với Covid-19.

Chúng ta cần làm tất cả những gì có thể không chỉ để sống sót qua đại dịch này, mà cần đảm bảo rằng nó là lời nhắc nhở từ quá khứ, không phải là dấu hiệu cho những điều sắp xảy ra.

Bryan Walsh là phóng viên chuyên mục Future của trang tin Axios và là tác giả của quyển sách: "Thời Diệt vong: Ghi chú ngắn gọn về sự Diệt vong của Thế giới, là tác phẩm mà bài báo dựa vào. Cuốn "Thời Diệt vong" do Hachette Books xuất bản.

Vì vậy, sau một quá trình dài để quyết định làm thế nào để quyết định ai là người tốt nhất mọi thời đại, tôi đã đưa ra một danh sách sử dụng một hệ thống tính điểm.

Tôi sẽ cung cấp cho bạn một lời giải thích ngắn gọn về công thức của tôi. Ba chỉ số cơ bản: 1. Yard/Year 2. Touchdown/Year 3. Đánh chặn/Năm
The three basic stats:
1. Yards/Year
2. Touchdowns/Year
3. Interceptions/Year

Các sân mỗi năm được chia cho 100 và sau đó mỗi loại được đưa ra một điểm mỗi điểm (các lần đánh chặn được đưa ra một giá trị âm).

Tỷ lệ hoàn thành được chia cho 10 và đưa ra một điểm.

Tiếp theo là điểm số (ECT) thành tích (ECT)
1. Superbowl wins
2. Superbowl losses
3. Championship game losses
4. MVPs
5. All-Pros

Superbowl Wins = 10pts Superbowl thua = 2,5pts Championship Shopances = 1pt MVPs = 7pts All-Pros = 1,5pts
Superbowl losses=2.5pts
Championship appearances=1pt
MVPs=7pts
All-Pros=1.5pts

Thể loại tiếp theo là chiến thắng: 1. Chiến thắng 2. Mất 3. Chiến thắng/năm
1. Wins
2. Losses
3. Wins/Year

Chiến thắng được chia cho 10 và được đưa ra một điểm

Tổn thất được nhân với 0,7 và trừ một điểm

Chiến thắng/năm = 1pt

7 năm kinh nghiệm tối thiểu.

  1. Joe Montana
  2. Peyton Manning
  3. Otto Graham
  4. Brett favre
  5. mèo dũng cảm
  6. Johnny Unitas
  7. John Elway
  8. Terry Bradshaw
  9. Dan Marino
  10. Steve Young
  11. Troy Aikman
  12. Kurt Warner
  13. Bart Starr
  14. Jim Kelly
  15. Roger Staubach
  16. Fran Tarkenton
  17. Donovan McNabb
  18. Sid Luckman
  19. Joe Theismann
  20. Ken Stabler
  21. Phil Simms
  22. Steve McNair
  23. [[Trent Green
  24. Bob Griese
  25. Len Dawson
  26. Boomer Esiason
  27. Joe Namath
  28. Drew Bledsoe
  29. Gannon giàu có
  30. Ken Anderson
  31. Dan Fouts
  32. Jack Kemp
  33. Mặt trăng Warren
  34. Daryle Lamonica
  35. Jim Plunkett
  36. Brad Johnson
  37. Mark Brunell
  38. Norm Van Brocklin
  39. Jeff Garcia
  40. Roman Gabriel
  41. Marc Bulger
  42. Y.A. Tittle
  43. Neil Lomax
  44. Matt Hasselbeck
  45. Jake Delhomme
  46. Jake Plummer
  47. Jim Everett
  48. Kerry Collins
  49. Drew Brees
  50. Randall Cickyham

50. Drew Bledsoe

50 phần tư hàng đầu mọi thời đại năm 2022

Thật không may cho Drew Bledsoe, sự nghiệp của anh ta có thể được nhớ đến nhiều nhất vì mất việc cho một người đàn ông tên Tom Brady. Trước khi một chấn thương cho phép Brady đảm bảo công việc từ Bledsoe, tiền vệ tài năng đã bắt đầu 123 trận đấu cho những người yêu nước trong khoảng thời gian từ 1993-2001. Bledsoe là một Pro Bowler ba lần với Pats-hai lần dẫn đầu giải đấu hoàn thành (Hồi94, Hồi97). Người bản địa của Washington sẽ tiếp tục kiếm được giá thầu Pro Bowl thứ tư trong khi với Buffalo Bills trước khi cuối cùng kết thúc sự nghiệp chơi của mình với Cowboys.

Nguồn hình ảnh: Harry How/Getty Images

49. Doug Williams

50 phần tư hàng đầu mọi thời đại năm 2022

Sau khi trải qua năm mùa giải đầu tiên trong sự nghiệp của mình với Tampa Bay Buccaneers, Doug Williams đã gia nhập Washington Redskins và kịp thời làm nên lịch sử NFL. Năm 1987, Williams đã thực hiện hai mùa giải bắt đầu thường xuyên - và mất cả hai. Bất chấp những thua lỗ, Williams đã bị trị vì những cuộc tấn công khi Redskins bước vào vòng playoffs. Williams thưởng cho huấn luyện viên Joe Gibbs, và dẫn dắt Washington giành chiến thắng 42-10 trước John Elway và Denver Broncos trong Super Bowl XXII. Williams đã kết thúc cuộc thi 18 trên 29 cho 340 yard và bốn điểm-làm cho lịch sử là tiền vệ bắt đầu của người Mỹ gốc Phi đầu tiên giành được một Super Bowl.

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Rick Stewart/Getty

Xuất bản: 02 tháng 7 năm 2019 lúc 10:21 sáng

Ai là tiền vệ vĩ đại nhất mọi thời đại?

Đó là một câu hỏi đã được đặt ra vô số lần. Bạn có thể có một ý tưởng tốt về ai là số 1. Nhưng còn số 2-25 thì sao? Bây giờ đó là vị trí trong vũ trụ bóng đá nơi cuộc tranh luận QB trở nên khá thú vị.

Làm cho cuộc trò chuyện tốt, quá. Lần cuối cùng tôi hoàn thành một bảng xếp hạng các tiền vệ tốt nhất từng có ren đã trở lại vào năm 2014. Một vài năm sau tôi nghe thấy danh sách được thảo luận trên đài , một trang điểm quyết liệt). Với mùa giải NFL thứ 100 cũng ở đường chân trời, tôi nghĩ rằng đây sẽ là thời điểm tốt để thảo luận về vị trí cao quý nhất của trò chơi, và để đối chiếu những cầu thủ nổi tiếng nhất đã chơi nó. Chà, họ không phải lúc nào cũng được tôn vinh, vì ngay cả Hội trường danh vọng và những người chơi tầm cỡ dưới đây cũng thường nghe thấy nhiều người đùa giỡn như cổ vũ. Có lẽ điều đó, nhiều như bất cứ điều gì, làm cho bài tập này rất xứng đáng với thời gian - bản chất chủ quan của tất cả, và nỗ lực phối hợp để dập tắt tính chủ quan đó và biến nó thành tính khách quan được giáo dục.

Nói dễ hơn làm, nhưng đến cuối cùng, tôi đã tranh thủ sự hỗ trợ của Jack Andrade, nghiên cứu Maven cho NFL Network. Anh ấy và tôi đã hợp tác với các tác phẩm lịch sử trước đây, chẳng hạn như so sánh các phần tư từ năm 1992 và 2017 với bộ cân bằng thống kê. Bạn sẽ thấy một chút trong số đó dưới đây, với một số tài liệu tham khảo về công việc của Jack.

Đối với phần còn lại, có những sự thật và có ý kiến. Sau đây bao gồm một phần của cái trước, và rất nhiều phần sau. Nhiều người trong số những người chơi này được so sánh với các đồng nghiệp của họ từ cùng thời đại cũng như các tiền vệ từ một thập kỷ khác. Nó sẽ tạo ra những lập luận thú vị trong đầu hoặc tại quán rượu yêu thích của bạn. Gửi cho tôi bạn mạnh mẽ nhất của bạn. Rất thích nghe nó. @HarrisonNFL là nơi.

Đầu tiên, hãy bắt đầu với các tiền vệ vĩ đại nhất để không lọt vào top 20. Một món khai vị, nếu bạn muốn.

25) Norm Van Brocklin

Một người bắt đầu bán thời gian cho một trong những hành vi phạm tội lớn nhất của NFL mọi thời đại trong năm 1950, Norm Van Brocklin đã lập kỷ lục vượt qua 554 yard trong một trò chơi vào năm sau. Nó vẫn đứng, đáng chú ý. Sau khi được giao dịch từ Rams đến Đại bàng năm 1958, Van Brocklin tiếp tục được chọn là đội hạng nhất All-Pro, Win MVP và trở thành đội duy nhất lật đổ các Packers Lombardi trong trò chơi tiêu đề-tất cả vào năm 1960. Sau đó, anh đã nghỉ hưu. Thật là một cách để đi ra ngoài. Kiểm tra một số trong những cú ném này.

24) Len Dawson

Với lời xin lỗi đến Joe Namath, Len Dawson là tiền vệ hàng đầu của AFL. Anh ấy đã lãnh đạo giải đấu trẻ hơn về tỷ lệ phần trăm hoàn thành bảy lần, xếp hạng người qua đường sáu lần và chạm bóng vượt qua bốn lần. Dawson đã giành được ba danh hiệu-Giải vô địch AFL năm 1962 và 1966 trước Super Super, sau đó là một chiến thắng bùng nổ trong Super Bowl IV. Anh ta cũng sẽ trở thành một trong những người qua đường đầu tiên chơi cho đến khi anh ta 40. "Lenny the Cool" không được nói đến đủ.

23) Fran Tarkenton

Tarkenton được biết đến với việc bắt đầu và mất ba Super Bowls. Những gì bạn nên biết là anh ấy là một trong những người chơi độc đáo mọi thời đại ở vị trí này. Tarkenton là người khởi đầu trong mỗi 18 mùa NFL của anh ấy, và được giao dịch từ Minnesota đến Người khổng lồ vào năm 1967, sau đó trở lại Viking vào năm 1972. Đó là khi hành động thứ ba xuất sắc của anh ấy bắt đầu, khi Tarkenton dẫn dắt Viking tới ba trận đấu vô địch NFC và Một MVP. Ông cũng là người lãnh đạo sân chuyền trong chiến dịch cuối cùng của ông vào năm 1978.

22) Warren Moon

Mặt trăng có thể cao hơn trong danh sách này; Anh ta có thể thấp hơn. Những người sẽ nói những người khác thuộc về anh ta sẽ có một điểm trong mặt trăng không bao giờ đạt được thành công trong vòng playoffs, chỉ giành được ba lần bắt đầu sau khi (và không bao giờ tiến vào một trò chơi tiêu đề hội nghị) trong sự nghiệp 17 năm của anh ta. Tuy nhiên, những gì mà các học giả bỏ lỡ, và tại sao mặt trăng có thể (nên?) Trong danh sách này, thực tế là anh ta phải dành sáu năm đầu tiên trong sự nghiệp chuyên nghiệp của mình trong Liên đoàn bóng đá Canada trước khi anh ta có cơ hội chơi Tiền vệ trong NFL. Được cho là siêu thông minh, huấn luyện viên đại học có tư duy tiến bộ và Hướng đạo NFL nghĩ rằng anh ta nên chơi người nhận rộng thay vì tiền vệ-vâng, ở mọi cấp độ trong sự nghiệp, anh ta gặp phải những khuôn mẫu chủng tộc trước khi chứng minh họ rất sai. Moon sau đó sẽ tăng tốc cho NFL trong các sân trong các mùa trở lại, và có thể là người ném bóng thuần túy hàng đầu của bóng đá bất cứ ai bên cạnh Joe Namath từng thấy.

21) Jim Kelly

Đặt bốn tổn thất Super Bowl sang một bên. Chắc chắn, Kelly và hành vi phạm tội của Bills đã không chơi tốt trong bất kỳ cuộc thi nào. Nhưng những gì về tất cả các trò chơi playoff để đưa họ đến đó? Kelly là một nhà lãnh đạo, thật không may, không sở hữu các số liệu thống kê để đứng lên với một số người qua đường hàng đầu khác trong thời đại của anh ta. Một lý do là vì anh ấy đã trải qua ba mùa đầu tiên chơi ở USFL. Kiểm tra rằng, anh ấy đã thắp sáng USFL. Lý do thứ hai? Hãy nhớ rằng Kelly đã ném thẻ vào tháng 11 và tháng 12 tại Buffalo. Mặc dù nó cung cấp cho các hóa đơn một lợi thế sân nhà đáng kinh ngạc, nhưng nó không chính xác dẫn đến việc tăng điểm tưởng tượng.

Đó là năm phần thưởng của bạn ngay tại đó. Ghét bỏ qua Y.A. Tittle, người đã chạy từ năm 1961-1963 lên đó với những màn trình diễn ba năm đáng kinh ngạc nhất trong lịch sử giải đấu. Ng khả năng bỏ qua Bobby Layne, người đã giành được các danh hiệu back-to-back ở Detroit và khiến SAD SETHERERS đáng kính vào đầu những năm 1960. Sau đó, có Philip Rivers, và tôi đã không quên Kenny - Stabler hoặc Anderson. Một từ: được đánh giá thấp (thực ra đó là ba từ và hai dấu gạch nối).

20) Kurt Warner

Khi nói đến xếp hạng Warner, hầu hết mọi người không thể vượt qua sự ru ngủ giữa sự nghiệp. Lập luận của họ, về cơ bản, anh ta không thích đủ một thủ tướng. Vâng, đó có thể là sự thật. Nhưng nó chắc chắn vì Heck không phải là lỗi của anh ấy. Làm thế nào về những người đánh giá tài năng đã bỏ lỡ anh ta ra khỏi trường đại học? Khả năng phạm tội của họ ở đâu? Hoặc Rams, người đã điều khiển anh ta vào năm 2003 sau khi anh ta bị thương để đi với Marc Bulger? Sau đó là những người khổng lồ. Họ ngồi Warner trong mùa giải đơn độc của anh ấy với đội, mặc dù đã đăng một kỷ lục 5-4 với anh ấy, để chơi Eli Manning (người đã đi, ahem, 1-6). Chúng ta đừng quên về các Hồng y, những người đã hellbent trong việc biến Matt Leinart thành Neil Lomax tiếp theo. Làm thế nào để diễn ra? Chưa kể, phải có một số loại học bổng công đức để đưa Hồng y đến Super Sunday. Tôi luôn ấn tượng nhất với khả năng giữ bóng của anh ấy trên những giọt bảy bước đó, gửi thư và nhận được cú đánh.

Chỉ số bạn cần biết: Warner đã đi 1-2 trong ba lần bắt đầu của Super Bowl, nhưng bạn có biết rằng anh ấy đã ném một cú chạm bóng để buộc trận đấu hoặc dẫn đầu trong ba phút cuối cùng của cả ba trận đấu không? Điều đó đặt mọi thứ vào quan điểm. Warner went 1-2 in his three Super Bowl starts, but did you know that he threw a touchdown to tie the game or take the lead in the final three minutes of all three games? That puts things into perspective.

19) Ben Roethlisberger

Có lẽ anh chàng khó khăn nhất trong danh sách này để đánh giá. Roethlisberger, đôi khi, đã chơi xuất sắc. Anh ấy đã dẫn đầu NFL trong các sân vượt qua năm 2018 (5.129), mùa thứ 15 của anh ấy. Anh ấy đã đăng xếp hạng người qua đường là 98.1 và đi 14-1 như một người bắt đầu trong mùa giải đầu tiên của anh ấy (bao gồm cả trận playoffs). Anh ấy đã giành được hai Super Bowls, và bắt đầu một phần ba. Trên những giá trị đó một mình, có lẽ anh ta nên đi cao hơn thứ 19 ở đây. Sau đó, một lần nữa, Roethlisberger đã bao giờ là cầu thủ giỏi nhất hoặc tốt thứ hai ở vị trí của anh ấy? Một câu hỏi khác: Làm thế nào có thường xuyên là trung tâm của một sự phân tâm cho đội không? Roethlisberger là một Hall of Famer ngay bây giờ. Làm thế nào anh ta leo lên trong danh sách các tiền vệ tuyệt vời mọi thời đại có thể phụ thuộc vào vài mùa tiếp theo.

Chỉ số bạn cần biết: Mặc dù sự nghiệp của Roethlisberger được đánh dấu bằng hai chiến thắng Super Bowl, thì đó là năng suất của anh ấy kể từ danh hiệu cuối cùng của anh ấy. Roethlisberger đã đạt trung bình 290,3 yard mỗi trận kể từ khi bước sang tuổi 30, mức trung bình cao thứ hai trong lịch sử NFL chỉ thu hút Brees. While Roethlisberger's career is marked by two Super Bowl wins, it's his productivity since his last title that sticks out. Roethlisberger has averaged 290.3 passing yards per game since turning 30, the second-highest average in NFL history to only Drew Brees.

18) Russell Wilson

Wilson đã không dành gần như nhiều thời gian như những người chơi khác được liệt kê ở đây trong số các trận tứ kết mọi thời đại của giải đấu. Điều đó không sao, bởi vì bảy mùa đầu tiên của anh ấy là một tỷ lệ khởi đầu cũng như của hầu hết các QB trong lịch sử giải đấu. Hãy quên rằng anh ấy đã bắt đầu hai Super Bowls, và chỉ bỏ lỡ phần hậu kỳ một lần. Wilson đã chứng minh trong bốn mùa giải qua rằng, khi đội xung quanh anh ta đã mục nát và mất nhiều phần quan trọng, rằng anh ta có thể mang đội hình của mình đến chiến thắng. Chắc chắn, sớm trong sự nghiệp của mình, Wilson có thể chạy ra ngoài đó và nói: "Chúng tôi ghi được 17 điểm hôm nay chúng tôi có thể giành chiến thắng." Bây giờ, toàn bộ cơ sở người hâm mộ Seattle tìm đến anh ta để kéo một con thỏ ra khỏi mũ khi một trò chơi trông giống như một nguyên nhân bị mất. Anh ấy là người chơi hiệu quả nhất trong NFL, cho đến nay, khi biết khi nào nên sử dụng chân và khi nào nên ném bóng đi. Xếp hạng người đi đường trong sự nghiệp của anh ấy là hơn 100. Đánh giá người qua nghề nghiệp. Quan trọng nhất, anh ta là ly hợp, ngay cả khi các con chip bị hỏng. Bạn có nhớ trò chơi tròn phân chia năm 2015 ở Carolina, khi Seahawks giảm bốn điểm và gần như quay trở lại để buộc nó lên? Tôi làm.

Bạn cần biết: NFL Research Maven Jack Andrade phát hiện ra rằng kể từ khi các chỉ số Gen tiếp theo bắt đầu theo dõi các số liệu thống kê vượt qua toàn diện vào năm 2016, Russell Wilson dẫn đầu tất cả các QB trong các sân bên ngoài hộp giải quyết (2.122) và đi qua trong khi chạy bộ (2.087 ). Anh ta cũng dẫn đầu giải đấu trong các lần chạm bóng vào các cú ném cửa sổ chặt chẽ (22) và hoàn thành sâu (32), được phân loại là những cú ném truyền từ 20 sân trở lên. Quá tệ, Seattle đã không phát sóng nó nhiều hơn so với Cowboys trong vòng thẻ hoang dã. NFL Research maven Jack Andrade found that since Next Gen Stats began tracking comprehensive passing stats in 2016, Russell Wilson leads all QBs in passing yards outside of the tackle box (2,122) and passing yards while on the run (2,087). He also leads the league in touchdown passes on tight-window throws (22) and deep completions (32), which are categorized as throws that travel 20 air yards or more. Too bad Seattle didn't air it out more against the Cowboys in the Wild Card Round.

17) Terry Bradshaw

Có những người, đặc biệt là chuyên gia nghiên cứu NFL đã nói ở trên (người mà tôi đã thực hiện nhiều nghiên cứu lịch sử sâu sắc với), những người nghĩ rằng Bradshaw là một tiền vệ NFL trung bình. Nếu bạn xem xét cơ thể của sự nghiệp mùa giải thường xuyên của anh ấy, bạn sẽ không vượt xa được nhiều đường chuyền của Bradshaw là từ 1970-1974. Tuy nhiên, từ năm 1977 đến năm 1982, anh ta khá hiệu quả, nhún vai chấn thương và một huấn luyện viên không phải là người dễ dàng nhất để QB chơi ở Chuck Noll. Vậy tại sao Bradshaw ở đây? Bởi vì khi nói đến các trò chơi lớn, đặc biệt là Super Bowl, anh ta thường thành thạo (nhiều hơn về điều này dưới đây). Anh ấy đã cho Lynn Swann trong Super Bowl X có thể là cú ném vĩ đại nhất trong lịch sử Super Bowl. Công việc nửa thứ hai của anh ấy trong Super Bowl XIII và XIV đưa anh ấy vào Canton. Đó là một điều ở trên mức trung bình và giành được một hoặc hai Super Bowl. Để giành chiến thắng bốn chiếc nhẫn, và chơi ở cấp độ cao trong các cuộc thi tiêu đề đó, là một trò chơi bóng.

Chỉ số bạn cần biết: Mặc dù Bradshaw đã bị một số người đánh bại đối với các số liệu thống kê mùa giải thường xuyên của anh ta (một sự hiểu lầm chung về những hành vi phạm tội của NFL như thế nào trong những năm 1970 có thể là một thủ phạm ở đó), không có câu hỏi nào về hiệu quả của Super Bowl của người đàn ông. Trong số 29 QB đã cố gắng ít nhất 40 đường chuyền trong Super Bowl, Bradshaw là số 1 theo sân mỗi lần thử với 11.1 (không ai khác trên 10). Tương tự, Bradshaw đã tạo ra tỷ lệ phần trăm chạm bóng 10,7. Điều đó nghĩa là gì? Đó là 10,7 phần trăm số đường chuyền của anh ấy đã dành cho TDS. Đừng cho tôi bất kỳ điều này nhưng hàng phòng ngự Pittsburgh đã cho anh ta bóng tại một tào lao. Hầu hết các cú ném TD của anh ấy là thẳng đứng. While Bradshaw has been maligned by some for his regular season stats (a general misunderstanding of what NFL offenses were like in the 1970s might be a culprit there), there's no questioning the man's Super Bowl efficiency. Of the 29 QBs who've attempted at least 40 passes in the Super Bowl, Bradshaw is No. 1 in yards per attempt with 11.1 (no one else is over 10). Similarly, Bradshaw produced a gaudy 10.7 touchdown percentage. What does that mean? That 10.7 percent of his passes went for TDs. Don't give me any of this but the Pittsburgh defense gave him the ball at the one crap. Most of his TD throws were vertical.

16) Sid Luckman

Bị đánh giá thấp. Bị đánh giá thấp. Bất cứ tính từ nào khác bạn có thể đưa ra với áp dụng đó, xin vui lòng làm. Có một lý do tại sao một số hồ sơ vượt qua của Bears vẫn thuộc về Luckman. Anh ấy là tiền vệ tốt thứ hai trong thời đại của anh ấy-Peyton Manning cho Sammy Baugh's Tom Brady, nếu bạn muốn. Mặc dù, Luckman hơi giống với sau này, trong đó anh đã giành được bốn danh hiệu NFL (và mất một danh hiệu khác) trong 12 năm cho Chicago. Những đội của Bears do Luckman dẫn đầu có thể đã giành được nhiều hơn nếu rất nhiều cầu thủ của họ (bao gồm cả Luckman) đã không phục vụ trong Thế chiến II. Tuy nhiên, anh ta đã dẫn đầu NFL trong các sân vượt qua ba lần, chạm bóng vượt qua ba lần và người qua đường xếp hạng ba lần. 8,4 yard của anh ấy cho mỗi lần thử vẫn đứng thứ hai mọi lúc, cao hơn Manning hoặc Brady hoặc bất kỳ người chơi nào có tên không có vần với Ham Grotto. Kỷ lục của Chicago trong khi Luckman ở đó là 98-32-3. Bạn có nhớ khi Manning ném bảy lần chạm bóng trong một trò chơi không? Thật tuyệt, phải không? Có lẽ đây là thời điểm thích hợp để đề cập rằng Luckman đã làm điều đó vào năm 1943.

Stat you need to know: Luckman led the NFL in yards per pass attempt seven different times in his career, which is a record. But it was his 1943 season that was unbelievably special. He averaged 10.9 yards per throw (still the all-time record), and a record 19.9 yards per completion. Wow. His passing touchdown percentage that year was also the highest in history, a whopping 13.9 percent. Just for good measure, he tossed five more touchdowns in the Bears' championship win that December. What a stud.

15) Steve Young

Steve Young retired in the previous century, but he's a prototype of the modern player who can throw, run, and throw on the run. In fact, he might be the most complete quarterback to ever lace 'em up. You read that right. He was the Russell Wilson of his day, using his athleticism to make plays with his legs, yet knowing when to call it a day and play another down. He was as accurate as Drew Brees, and he was as tough as they come. Young's touch? Well, sorry, no one in the NFL displays that now. Not like Young, anyway. He didn't become the 49ers' full-time starter until 1991, his fifth season with the team, yet what he accomplished in limited time is remarkable. Young won one Super Bowl as a starter, two MVPs, and led the NFL in passer rating six times. He's one of the all-time leaders in rushing yards by a quarterback. Most importantly, he played brilliantly when he did reach the Super Bowl, helping the 49ers take their fifth Lombardi Trophy.

Stat you need to know: Young is the only player in NFL history to lead the league in passer rating for four consecutive seasons (1991-1994). He was able to pull that feat off while replacing a legend in Joe Montana, which is beyond admirable. Young was tops in passer rating two more times before retiring, which gave him six such titles in eight seasons as San Francisco's starting quarterback.

14) Troy Aikman

If Young was the prototype for the modern-day quarterback, Aikman was the embodiment of what every GM in pro football was looking for at the position from 1950 until Y2K. That is, a tall, steady presence in the pocket and in the huddle, complete with a strong arm that operated with a tight release. Aikman could see, sense and let it fly as quickly as anyone, despite not being necessarily known for doing so. You might have heard that Aikman's numbers aren't as impressive because the Cowboys' offense was all about running the football. Well, that isn't exactly true. What is accurate is that Dallas' offense was a replica of the Air Coryell attack, which threw for quality, not quantity. With the Cowboys leading so often late in games in the '90s, there was no need to keep chucking it. From 1992 through 1995, the Cowboys led the league in fourth-quarter rushing attempts every season. Thus, the low passing yards. Moreover, Aikman was a master of the intermediate throws: the deep outs and the skinny posts. So, no, his passer rating didn't soar over 100, because he didn't incessantly toss the Sam Bradford-to-Jerick McKinnon 2-yard dumps that inflate completion percentage and passer rating. What Aikman did do was win. He won his first seven postseason starts, ultimately finishing with an 11-4 playoff mark. He was outstanding when the Cowboys needed him to be. From 1992 through '95, there was no better playoff quarterback. Perhaps what is most notable is what many opponents (and the legendary Pat Summerall) said about Aikman: That he was the most accurate passer they ever saw.

Stat you need to know: As many avid historians and sports bar debaters already know, Aikman doesn't hold a batch of impressive records and bloated stats. What you might not know is the data behind that, uh, lack of impressive data. From 1991 through '96, when the Cowboys were in the postseason every year and hoisted three Lombardi Trophies, Dallas not only threw the ball less, but the number dwindled by the quarter. Here are the Cowboys' league rankings for percentage of plays in which they threw the ball, by quarter ...

First quarter: 15th
Second quarter: 25th
Third quarter: 29th
Fourth quarter: Last

It's tough for a passer to get into a rhythm, or rack up garbage-time stats, when there is no garbage time.

13) Bart Starr

Starr always gets placed third among the Packers quarterbacks. It's not fair, especially when most analysts say the game is about winning and not stats. Who can match Starr's 9-1 postseason record? (Answer: Nobody.) Starr ranks below Brett Favre and Aaron Rodgers here -- and it's cloooooose -- only because he struggled early on and near the end of his 16-year career. Starr was not quite the same player without Vince Lombardi, with the exception of maybe the 1968 season. Yet, that doesn't downgrade his game. In other words, Lombardi might not have been nearly as successful without Starr. Consider that the Green Bay icon's postseason passer rating was 104.8, with 15 touchdowns and three interceptions. This was back in the 1960s, when an 80 passer rating put a quarterback near the top of the charts. The Packers' offense was known for the vaunted sweep, but Starr's teammates have often discussed how that sold their quarterback short. After all, this was a guy who was known around the league for routinely going deep on third-and-1. When Starr did take chances downfield, it often paid off. He hit two huge deep balls in perhaps the finest performance of his career, the 1966 NFL Championship Game, on his way to four scoring strikes and no picks. That was a year before the most famous play of his life, the QB sneak in the Ice Bowl. That's the play everyone mentions. We mentioned it. How about some more perspective ...

Chỉ số bạn cần biết: Cho đến ngày nay, Starr vẫn sở hữu xếp hạng người qua đường cao nhất ở mức 104,8 (tối thiểu 150 lần thử vượt qua). Đó không phải là sự bất thường. Starr là tiền vệ đầu tiên trong lịch sử League có hai mùa với xếp hạng ba chữ số, mà anh ấy đã làm tất cả các cách trở lại vào năm 1966 và '68. Để suy nghĩ, toàn bộ giải đấu chỉ tạo ra sáu xếp hạng 100 người qua đường trong những năm 1960 và Starr sở hữu hai trong số đó. To this day, Starr still owns the highest postseason passer rating at 104.8 (minimum 150 pass attempts). That's no anomaly. Starr was the first quarterback in league history to have two seasons featuring a triple-digit passer rating, which he did all the way back in 1966 and '68. To think, the entire league only produced six 100-plus passer ratings during the 1960s, and Starr owned two of them.

12) Brett favre

Tương tự như người tiên phong của Hall of Fame ở Green Bay, Favre thường được nhớ đến với một khía cạnh trong sự nghiệp của mình: Streak Ironman của 297 bắt đầu liên tiếp. Nó phóng to quá khứ là ấn tượng, không còn nghi ngờ gì nữa. Laser của người đàn ông cũng vậy. Tuy nhiên, nếu có một điều không được đề cập đủ, thì thực tế là Favre đã giành được ba MVP liên tiếp. Chắc chắn, người hâm mộ và các nhà phân tích nhận thức được phần cứng. Nhưng hãy nghĩ về những gì cần thiết để một giải đấu nói, "OK, bạn là cầu thủ quan trọng nhất ở cấp độ bóng đá cao nhất trong năm thứ ba liên tiếp." Nếu không cường điệu hóa thành tựu, điều đó có thể không bao giờ xảy ra nữa. Tom Brady đã không thể làm điều đó. Peyton Manning không thể hoàn thành nó, và anh ta đã giành được năm trong số những điều đó. Aaron Rodgers đã giành được hai tổng số. Đó là sự nhất quán ở cấp độ cao nhất của nó. (Và vâng, tôi biết Favre đã chia sẻ giải thưởng với Barry Sanders vào năm 1997. Không lấy đi thành tích.) Được đo bằng độ dẻo dai và tầm vóc của anh ấy là cầu thủ giỏi nhất trong môn thể thao này trong nhiều mùa. Anh ta gần như đã giành được giải thưởng một lần nữa vào năm 2009, khi anh ta dẫn dắt người Viking đến trò chơi tiêu đề NFC ở tuổi 40. Khả năng ứng biến của Favre đã ở trên đó với John Elway, và theo một cách nào đó, gần giống với sự khó khăn của Patrick-do Patrick Mahomes hoặc Steve McNair. Anh ấy là một trong những người ném bóng thuần túy nhất của bóng đá từ trước đến nay, một mặt trăng La Warren hoặc Norm Van Brocklin. Điều duy nhất giữ anh ta ra khỏi top 10? Một số trong những lỗi sau trận đấu cuối trò chơi, mà thẳng thắn, có lẽ đã quá nhấn mạnh trong những năm qua. Nói cách khác: Nếu bạn muốn yêu thích Aaron Rodgers, bạn sẽ không nhận được tranh luận từ tôi.

Chỉ số bạn cần biết: Tính nhất quán của Favre dưới trung tâm với tư cách là người biểu diễn trong những năm qua được ghi chép lại. Nhưng tôi đã ngạc nhiên khi học hỏi từ Jack Andrade rằng anh ấy là tiền vệ đầu tiên từng ném 35 lần chạm bóng trong ba mùa liên tiếp. Chỉ để cung cấp cho bạn một ý tưởng về việc đó hiếm như thế nào: Aaron Rodgers, cho tất cả những con số đáng kinh ngạc của anh ấy, chưa bao giờ làm điều đó. Favre's consistency under center as a performer over the years is well chronicled. But I was taken aback to learn from Jack Andrade that he was the first quarterback to ever throw 35 touchdown passes in three consecutive seasons. Just to give you an idea of how rare that is: Aaron Rodgers, for all of his incredible numbers, has never done that.

11) Sammy Baugh

Quá cao, phải không? Sammy Baugh, một anh chàng tham gia giải đấu năm 1937, không nên đánh hơi không khí hiếm hoi này, phải không? Sao cũng được. Vâng, Baugh đã chơi trong một số ngày tiền sử của NFL, trở lại khi ném hơn 100 yard trong một trò chơi là một chuyến đi chơi vững chắc. Ngoại trừ anh đã ném cho 335 và ba lần chạm bóng trong trò chơi vô địch NFL 1937, giành danh hiệu với tư cách là một tân binh. Đoán 32 tiền vệ bắt đầu trong NFL sẽ lấy dòng đó. Baugh đã cách mạng hóa trò chơi chuyền bóng, phóng ra những bước tiến của Arnie Herber của Packers để ném bóng đá nhiều hơn là một mối đe dọa nhàn rỗi. Là một phần sau, vài năm đầu tiên của anh ấy (The Tailback đã thực hiện hầu hết các công việc vượt qua trong các tội phạm trong những năm 1930), Baugh đã bị cản trở bởi một kế hoạch giống như không có gì của các cuộc tấn công lan truyền ngày nay. Nhưng khi nhiều đội tham gia vào sự hình thành T trong thập niên 40, và Baugh đã ở dưới trung tâm, trò chơi trên không đã diễn ra. "Slingin 'Sammy", như anh ta được biết đến, sợ hãi quanh giải đấu vì anh ta có thể đẩy Washington xuống sân nhanh như thế nào. Sau Thế chiến II, các hành vi phạm tội thực sự mở ra, với Baugh đi đầu. Năm 1945, ông hoàn thành 70,3 phần trăm số đường chuyền của mình. Trung bình giải đấu năm đó: 45,6. Năm 1947, ông gần như đã ném khoảng 3.000 yard. Đó là trong một mùa giải 12 trận khi top 10 được làm tròn bởi một anh chàng quản lý 1.004. Baugh rất chính xác, dẫn đầu NFL về tỷ lệ phần trăm hoàn thành tám lần! Cuối cùng, nếu đây là một bảng xếp hạng của những cầu thủ bóng đá vĩ đại nhất chứ không phải tiền vệ, Baugh sẽ nhảy vọt gần đỉnh của gói. Muốn có bằng chứng? ĐƯỢC RỒI ...

Chỉ số bạn cần biết: Baugh đã ghi lại rất nhiều số ngoài thế giới này mà không thể chọn một số. Ví dụ, vào năm 1943, Baugh đã tự hào về xếp hạng người qua đường cao nhất của NFL, đã chặn được nhiều đường chuyền nhất và dẫn NFL trung bình. Như thể điều đó không đủ, chiến dịch '45 của Slingin 'Sammy bất chấp tất cả các tỷ lệ cược. Mặc dù thực tế là bạn có thể đánh bại các tiền vệ lộn ngược, nhưng hãy tặc lưỡi của họ xuống sân và những kẻ tấn công không thể mở rộng cánh tay của họ để vượt qua bảo vệ, Baugh đã đưa ra xếp hạng 109,9 người qua đường. Phần còn lại của xếp hạng người qua đường trung bình của giải đấu: 43.0. Vui lòng tự kiểm tra những con số đó để đảm bảo rằng tôi không điên. Baugh recorded so many out-of-this-world numbers that it's impossible to pick one. For example, in 1943, Baugh boasted the NFL's highest passer rating, intercepted the most passes and led the NFL in punting average. As if that weren't enough, Slingin' Sammy's '45 campaign defies all odds. Despite the fact that you could whack quarterbacks upside the head, chuck their receivers all the way down the field and offensive linemen couldn't extend their arms to pass protect, Baugh produced a 109.9 passer rating. The rest of the league's average passer rating: 43.0. Please crosscheck those figures yourself to make sure I'm not crazy.

Vì vậy, đó là số 11-20. 10 tiếp theo, giới thượng lưu của giới thượng lưu, đã được xem xét kỹ lưỡng thông qua mọi số liệu, sự cân nhắc có thể, và tất nhiên, lý luận chủ quan. Chỉ có một thành viên của top 10 không bao giờ giành được một danh hiệu. Trong khi đó, bốn trong số những người gọi tín hiệu dưới đây đã chơi phần lớn sự nghiệp của họ trong 20 năm qua, đó là dấu hiệu của việc chơi được cải thiện tại toàn bộ vị trí. Mặc dù vậy, thay đổi quy tắc không phải là lời giải thích duy nhất cho sự cải thiện. Với các hành vi phạm tội ở trường trung học và đại học ngày càng phát triển, và các trại tiền vệ bắt đầu ở trường cấp hai, những người đi đường ngày nay đã mài giũa kỹ năng của họ từ giới trẻ, đưa hàng ngàn giờ hoàn thiện nghề của họ trước khi họ đến NFL. Điều đó nói rằng, để lại một bộ đếm thời gian cũ như Baugh ra khỏi vị trí thứ 10 là quyết định khó khăn nhất của toàn bộ lô.

10) Aaron Rodgers

Sẽ có những người trong Phòng trưng bày đậu phộng, những người mong đợi được nhìn thấy Rodgers cao hơn 10, và những người sẽ ổn khi đặt anh ta ra sau Favre. . Chúng ta có thể nói điều đó dứt khoát về Rodgers không? Thống kê khôn ngoan, vâng. Tỷ lệ 4,23: 1 TD-INT của anh ấy bất chấp logic. Xếp hạng người đi qua sự nghiệp của anh ấy nằm trong tầng bình lưu hơn 100. Rodgers cũng tự hào có hai MVP mặc dù cạnh tranh với Peyton Manning, Tom Brady và Drew Brees cho những giải thưởng đó.

Những gì Rodgers không sở hữu là nhiều vòng Super Bowl, đưa chúng ta đến câu hỏi hóc búa. Rodgers chỉ có một chiếc nhẫn, và đã không đẩy đội của mình đến bất kỳ sự xuất hiện nào của Super Bowl. Starr bắt đầu trong hai Super Bowls, cộng với bốn trò chơi tiêu đề NFL trước khi trò chơi cuối cùng được phát minh. Favre bắt đầu Super Bowls trở lại, và dẫn các đội của anh ấy đến năm trận đấu vô địch hội nghị. Xem một vấn đề cố hữu trong logic của việc dán nhãn Rodgers numero uno từ nhóm đó? Anh ta ngồi ở nơi anh ta làm trong danh sách này bởi vì tôi không nghĩ rằng vị trí này chỉ nên được đánh giá khi chiến thắng. Có 22 kẻ trên sân xác định kết quả mọi lúc, không phải 10, như trong NBA. Thường xuyên hơn không, Rodgers tốt hơn so với 21. đó là điều quan trọng. Điều đó, và miễn là anh ta không gấp trong bộ ly hợp, điều mà Rodgers không có. Hết lần này đến lần khác anh ấy đã giành chiến thắng từ những tình huống tuyệt vọng. Có lẽ thẩm phán cuối cùng về giá trị của anh ta là Vịnh Green kém như thế nào mà không có anh ta trong Vintage gần đây. Cuối cùng, bài kiểm tra nhãn cầu nói rất nhiều về người chơi này. Tương tự như Dan Marino, Rodgers đánh chúng tôi bằng những cú ném đáng kinh ngạc mà anh ấy thực hiện thường xuyên. Tất cả những điều được xem xét, bao gồm kỷ lục mùa giải thường xuyên của anh ấy (100-57-1), phần cuối của top 10 cảm thấy phù hợp với tiền vệ nhượng quyền của Packers cho đến bây giờ.

Chỉ số bạn cần biết: Khi Rodgers tham gia giải đấu năm 2005, Steve Young là người giỏi nhất mọi thời đại của NFL về tỷ lệ TD-INT. 232 lần chạm bóng của anh ấy cho 107 lần đánh chặn thể hiện tỷ lệ 2,17: 1. Mười bốn mùa sau đó, Rodgers đã tăng gần gấp đôi dấu đó, ném 338 lần chạm bóng đến 80 lần đánh chặn cho tỷ lệ 4.23: 1. When Rodgers entered the league in 2005, Steve Young was the NFL's all-time best in terms of TD-INT ratio. His 232 touchdowns to 107 interceptions represented a 2.17:1 ratio. Fourteen seasons later, Rodgers has nearly doubled that mark, throwing 338 touchdown passes to 80 interceptions for a 4.23:1 ratio.

9) John Elway

Nếu chiến thắng là thước đo đơn độc để xác định các tiền vệ tốt nhất trong lịch sử giải đấu-một phương pháp chúng tôi đã thảo luận trong phần Rodgers nhưng một phương pháp tôi không đăng ký-thì sự nghiệp của Elway đã nhận được sự thúc đẩy từ những chiến thắng Super Bowl trở lại đó Vào năm 1997 và 1998. Trên thực tế, ngay sau khi giành được những chiếc nhẫn đó, tôi nhớ lại một số người đưa Elway đến trạng thái cấp độ Johnny Unitas. Hợp lý? Chà, bạn có thể xem sự nghiệp của Elway từ một số lăng kính. Một trong những điều phổ biến nhất là các nhà phê bình nói rằng anh ta là một tiền vệ của Hall of Fame, nhưng khác xa nhất, do thực tế là các đội vô địch cuối thập niên 90 của Denver đã giành chiến thắng vì một trận đấu siêu năng sau Terrell Davis. Hoặc, có một điểm thuận lợi của các chương đầu của Elway, khi anh được coi là một ban nhạc một người đã đưa Broncos đến ba Super Bowl xuất hiện trong bảy năm đầu tiên. Một quan điểm khác bắt nguồn từ một quan điểm tài năng thuần túy. Đối với tất cả các bạn Patrick Mahomes Junkies ngoài kia, hãy nhảy lên YouTube và xem cho mình một muỗng Elway từ năm 1985 hoặc '86. Thật là một cánh tay. Vô cùng di động, quá. Trong khi Davis xứng đáng với mỗi ounce sự tôn trọng mà anh ta nhận được (vâng, anh ta xứng đáng để tạo ra Hội trường danh vọng ngay cả với một danh mục ngắn hơn), các đội '97 và '98 không giành được tất cả mà không có tiền vệ kỳ cựu của họ. Anh ta trở thành một nhà lãnh đạo, và nhiều như bất cứ điều gì là lý do tại sao anh ta không chỉ thuộc về mức cao này, mà còn được đề cập trong hơi thở của Unitas. Đặc biệt là khi bạn xem xét ...

Stat you need to know: Elway was the first quarterback to start in five Super Bowls. Yet, even more noteworthy was how often he rescued the Broncos from what appeared to be certain defeat. At the time of his retirement, Elway had the second-most game-winning drives by any QB since 1950 with 40 (he had six more in the postseason). While his 1986 comeback drive against the Browns in the AFC Championship Game is the most famous, his frenzied drive to bring Denver back against the Oilers -- including converting two fourth-and-longs -- in the 1991 Divisional Round might have been more dramatic. He moved the Broncos from their own 2 to the Oilers' 11, without a timeout, to set up the game-winning field goal.

8) Roger Staubach

There is only one Roger Staubach. There will never be another player like him, much less quarterback. He served in the Navy for four years, including a tour in Vietnam, upon graduating from the academy and was the ultimate franchise representative, embodying all that was right about professional sports while never being a distraction to his team, save for the artificial one Tom Landry created when he began rotating a young Staubach and Craig Morton EVERY PLAY. What young quarterback has ever had to deal with THAT? Staubach was the face of the franchise, and by the late 1970s, the face of the entire league. In the middle of it all was a relatively brief, yet exemplary career. In only eight seasons as a starter, Staubach started four Super Bowls (winning two), led the league in passer rating four times, and finished with an 85-29 record.

Losing out on those four seasons while he served in the Navy and the fact that he might have played longer had injuries, especially concussions, not piled up on him ultimately hurts Staubach on this list. Rightfully so, as longevity is part of the deal. Yet, Staubach didn't go out with a whimper like so many Hall of Fame quarterbacks. He led the NFC in passer rating in each of his final three seasons, and made the Pro Bowl in each of those years. Staubach led a ferocious comeback in his final regular season game, throwing two touchdowns in the final two minutes and change to beat the Redskins, and win the NFC East. He didn't merely end with a flourish, either. In Staubach's first full season as a starter, he went 13-0, won the Super Bowl, and finished with a 104.8 passer rating, the loftiest mark of the 1970s.

Stat you need to know: Staubach's .746 winning percentage ranks second all-time among quarterbacks with 100 starts. Only Tom Brady can claim a superior winning percentage with a sterling .775. While Staubach "only" went 2-2 in his four Super Bowl starts, his two losses came by a grand total of eight points. The Cowboys averaged almost 25 points per game in those contests, despite going against defenses that had finished third, second, third, and first in points allowed in the season when they met. Combined, those opponents -- the Dolphins, Broncos, and both Steelers defensive units -- gave up 11.7 points per game. So you could say Roger the Dodger did more than all right.

7) Dan Marino

Marino is considered the universal exception to the "thou shalt win a Super Bowl to be great" sports proverb that has pervaded analysis over the last 25 years. It used to be, back when the Super Bowl was young, that Y.A. Tittle, Dan Fouts, and other quarterbacks who never won a title but displayed excellence, and put forth gaudy numbers (for their time), could be counted among the top-shelf passers in league history. No more, except for Marino, it seems. So how has Marino transcended one of the most tired, stale, dumb@$ arguments in sports? Although I can't be sure, the educated guess is that the Dolphins legend's wow factor was so off the charts that he couldn't be denied. While Marino displayed an impressive release and arm strength in college, he seemed to grow into his body by the time he entered the NFL. He was quicker and stronger from an arm standpoint at 22 than he was at 19 or 20. The ball zipped off his hand, and it only took .30 seconds to cock the arm and let fly. Marino was phenomenal as a rookie, going 7-2 as a starter and finishing as the AFC's top-rated passer. His sophomore season is the most incredible offensive season in 100 years of the NFL. The line: 5,084 passing yards, 48 touchdowns, and a 108.9 passer rating. Those are Mahomes-esque numbers in an era that had never conceived of Mahomes-esque numbers (more on the greatest offensive campaign ever below). Marino led the NFL in passing yards in 1985, 1986, 1988 and 1992. The '86 campaign is particularly notable in that his 44 scoring tosses were *19 ahead of the next closest guy! That discrepancy is an NFL record. Marino was not quite the same player after an Achilles injury in 1993, but he was still among the top quarterbacks in the game. Prior to that injury, the discussion of the best QBs in the game was reserved for Marino and Joe Montana. Except Marino never handed the ball off to Wendell Tyler or Roger Craig like Montana and didn't have four defensive backs on his team make the Pro Bowl in one season like Montana, or the benefit of having the entire fate of the team always on his shoulders. Thus, seventh he sits.

Chỉ số bạn cần biết: "Elliot yêu mùa 1984 của Dan Marino, và vì lý do chính đáng. 48 lần chạm bóng của anh ấy đã phá vỡ kỷ lục một mùa là 36 và đứng trong 20 năm. Anh ấy đã trở thành QB đầu tiên phá vỡ 5.000 lần rào cản. Anh ta đã bị sa thải chỉ 13 lần (ít nhất trong NFL trong số các QB để thử 200 đường chuyền) mặc dù đã dẫn đầu giải đấu với 564 lần vượt qua. "Elliot loves Dan Marino's 1984 season, and for good reason. His 48 touchdown passes broke the single-season record of 36 and stood for 20 years. He became the first QB to break the 5,000-passing-yards barrier. He was sacked just 13 times (fewest in the NFL among QBs to attempt 200-plus passes) despite leading the league with 564 pass attempts.

Được điều chỉnh theo ERA, như Elliot đã làm ở đây, mùa giải năm 1984 của Marino tương đương với một cú ném QB cho 5.668 yard và 58 lần chạm bóng vào năm 2018. " - Jack Andrade, Nhà nghiên cứu NFL Network

6) Drew Brees

Giống như Marino, Brees đã kiếm sống bằng những con số hấp dẫn. Nhiều người trong ngành kinh doanh bóng đá nghĩ rằng anh ta bị đánh giá thấp, một phần vì kỷ lục 74.437 sân của anh ta đã đến trong thời trang giống như công nhân. Brees không phải là sự hiện diện hùng vĩ của Cam Newton là. Anh ta không có cánh tay của Aaron Rodgers. Mặc dù là một vận động viên đẹp mắt, Brees chưa bao giờ là loại GQ Cover-boy như Tom Brady hay một Joe Namath trẻ tuổi. Tất cả những gì anh ấy làm là sản xuất, năm này qua năm khác. Brees là phiên bản Duct Băng của Pro Football: Tốt cho mọi dịp, bền bỉ và là thứ đáng tin cậy nhất (bóng đá) trên hành tinh. Giống như người hàng xóm của tôi, Elmer có thể chữa khỏi tất cả các loại bệnh tật bằng một chút băng keo, hãy nghĩ về tất cả những thiếu sót của các Thánh Brees đã che dấu trong những năm qua. Bây giờ New Orleans có một đội hình, và huấn luyện viên trưởng Sean Payton có thể gọi vào trò chơi chạy không chỉ là một chút paprika, Brees đã bỏ lỡ việc ném 4.000 yard mùa trước lần đầu tiên kể từ năm 2005. Trong số 11.000 mùa Trong lịch sử NFL, ông đã đăng năm người trong số họ. Sự nghiệp của Brees là về sản xuất không thể ngăn cản, không thể ngăn cản. Anh ấy giống như Công ty Ford Motor của những năm 1920. Nếu Brees không bóng như Namath trong Pantyhose, anh ta sẽ dễ dàng bắt nguồn hơn. Được coi là quá ngắn để đi vào vòng đầu tiên và được phép rời khỏi San Diego mà không có hợp đồng để nhường chỗ cho Philip Rivers, tất cả Brees đã thực hiện được cung cấp một dòng thắng ổn định về chiến thắng, Pro Bowls, và bây giờ, NFL Records. Trong khi Payton đã đóng một vai trò lớn trong sự phát triển của Brees với tư cách là một Hall of Famer tương lai, khả năng di chuyển trong túi sau này là bí mật cho sự thành công của anh ta. Marino, Brady và Brees là những bậc thầy Jedi mọi thời đại ở cảm giác áp lực, sau đó thực hiện các động tác tinh tế để đảm bảo bóng tìm thấy người nhận dự định.

Chỉ số bạn cần biết: Thực tế là Brees đã hoàn thành trước tất cả những người đến trong sân bảy lần, một kỷ lục giải đấu, không xác nhận tính độc đáo trong sản xuất của anh ấy. Thay vào đó, đó là tần suất Brees đã đạt đến những con số mà những người vĩ đại khác không bao giờ làm hoặc hiếm khi làm. Ví dụ, trong khi anh ta đã vượt qua 5.000 người đã nói ở trên năm lần, không có người chơi nào khác quản lý tổng số hơn một lần. Anh ta đã hoàn thành hơn 70 phần trăm số đường chuyền của mình bốn lần và không có người chơi nào khác vượt qua con số đó nhiều hơn một lần. The fact that Brees has finished ahead of all comers in passing yards seven times, a league record, doesn't validate the uniqueness of his production. Rather, it's how often Brees has reached numbers that other greats either never do or rarely do. For example, while he has passed the aforementioned 5,000-yard-barrier five times, no other player has managed that total more than once. He has completed over 70 percent of his passes four times, and no other player has surpassed that number more than one time.

5) Otto graham

Các lập luận có thể được đưa ra cho một bộ đếm thời gian cũ như Graham xếp hạng cao này, thật không may, một số người hâm mộ bóng đá sẽ không xem xét. Hãy tưởng tượng một thế giới trong đó mọi người chỉ tin những gì họ muốn tin, dựa trên ý kiến ​​của họ về các sự kiện thay thế. Cảm ơn trời, điều đó chỉ xảy ra trong bóng đá chuyên nghiệp. Chỉ số/số/thực tế mà bạn nghe thấy nhiều nhất về Graham là súc tích và mang theo nhập khẩu: 10 mùa, 10 lần xuất hiện trò chơi vô địch. Bốn người đầu tiên đến trong Hội nghị bóng đá toàn Mỹ, một giải đấu đối thủ đã đóng góp ba nhượng quyền cho NFL: The Cleveland Browns, San Francisco 49ers và Baltimore Colts (người sau đó đã gấp lại, sau đó được cải tổ.) tiêu đề tất cả bốn năm. Trong những mùa đó, Graham không chỉ thiết kế rất nhiều chiến thắng, mà anh còn tạo ra các số liệu thống kê ấn tượng trong kỷ nguyên thời tiền sử cho trò chơi chuyền bóng, bao gồm tỷ lệ 2: 1 TD-to-int và xếp hạng người qua đường 99.1. Năm 1950, nhiệm vụ Tuần 1 của Graham là dẫn đầu Browns chống lại nhà vô địch bảo vệ hai lần Eagles. Graham đã ném cho 346 yard và ba lần chạm bóng, và chạy cho một người khác trong việc dẫn đầu nhượng quyền mới của giải đấu để giành chiến thắng 35-10. Graham đã giúp Cleveland đạt được kỷ lục 10-2 vào năm đầu tiên trong NFL, sau đó đã ném cho 298 yard và bốn điểm số (và vội vã trong 99 yard) trong trận đấu Championship Game trước Rams. The Browns đã chơi cho danh hiệu NFL trong mỗi năm năm tới, chiến thắng trong '54 và '55. Trong thời gian đó, Graham thích nghi với hàng phòng thủ vượt trội so với những người anh ta phải đối mặt trong AAFC. Anh ta đã vượt qua NFL về tỷ lệ phần trăm hoàn thành trong '53, '54 và '55, trong khi tạo ra xếp hạng người qua đường cao nhất trong hai trong số các mùa đó ('53 và '55). Năm cuối cùng đó, Graham cũng đã lãnh đạo giải đấu về số sân mỗi lần hoàn thành (17,6) và tỷ lệ phần trăm Touchdown (8.1), được đặt tên là đội hạng nhất All-Pro và giành được danh hiệu cuối cùng cho các đội Cleveland của Paul Brown. Và anh ấy đã làm tất cả với lớp học.

Stat you need to know: I have always thought that yards per attempt was the most unheralded measure of a player, or at least quarterback, in pro football. It's a simple data point: How much bang for the buck does a quarterback give his team when he cocks his arm? It's also the one area that older passers, such as Graham, can be measured fairly equally with players of today. Guys like Graham threw down the field, as opposed to tossing none-yard outs to Danny Amendola and three-yard ins to Jarvis Landry. All of which is to say that no stat in this article is more impressive than Graham's career yards-per-attempt mark of 9.0. The dude almost got a first down every time he released the ball! When I sat down with Jack Andrade to go over the numbers, Jack had the brilliant idea of finding out how many times Graham would have had to spike the ball into the dirt for the next closest player to catch him on the all-time list. The answer: 174 times! For the next active passer? More than 200! Next.

4) Johnny Unitas

The innovator of the group, Johnny Unitas altered the way the quarterback position was played in a similar manner to another Colt some four decades later. Much of what you see in the passing game today can be attributed to Unitas. He morphed the disorganized approach losing teams used to make a comeback late in a game into the routine two-minute drill we know today. Before this monumental shift in strategy, offenses ran their normal attacks, clocks be damned, and more often than not, ran out of time (only Bobby Layne achieved regular success with this inefficient approach). With Unitas' late-game heroics came clock management and precision passing. The timing he developed with fellow Hall of Famer Raymond Berry is represented in every prolific combo since, be it Joe Montana to Jerry Rice, Troy Aikman to Michael Irvin, or Matt Ryan to Julio Jones. He achieved this breakthrough early in his career. Not coincidentally, Unitas led the Baltimore Colts to back-to-back championships in his third and fourth seasons. He would later guide them to a championship game appearance in 1964 and a Super Bowl V title following the 1970 campaign.

Like Peyton Manning, Unitas won a ring on a team ('70) that didn't need to lean on him as in years past. But, also similar to Manning, his individual ascendancy as a player made him worthy of being leaned on, as supported by three league MVP awards. Manning, of course, won five, but believe it or not, the MVP was as likely to go to a running back as a quarterback in the late '50s and '60s. From 1956 to 1967 -- Unitas' rookie year to what was essentially the tail end of his prime -- he was the top quarterback in pro football. Unitas was named first-team All-Pro five times and made the Pro Bowl in 10 of those 12 seasons. He led the league in both passing yards and touchdown throws three different times during that span. He was never quite the same player after injuring his elbow in 1968, and it's worth recalling that surgical techniques 50 years ago didn't always get players back on the field in perfect operating condition as they do now. Even when his physical game deteriorated, Unitas' mind was still able to beat defenses. He called his own plays even when other teams started to give the head coach that responsibility. It's a huge reason his career record (including the postseason) was a sterling 124-65-4. Maybe we can pretend that 1-3 season as a 40-year-old in San Diego never happened.

Stat you need to know: Unitas is the only player to lead the league in passing touchdowns four straight years, a feat he pulled off from 1957 to 1960. During that time, he also completed a streak of 47 straight games with at least one touchdown pass. Drew Brees beat it in 2012, some 52 years later. However, when Unitas produced his record streak, he was throwing the ball fewer than 29 times per game. Brees? Nearly 40. Huge difference. Moreover, while Brees tossed a touchdown on 6.2 percent of his passes during his span, an excellent number, Unitas did the same on 7.6 percent of his attempts. That Unitas streak from the late '50s is every bit as golden as Joe DiMaggio's 56-game hitting streak.

3) Peyton Manning

What can you say about Peyton Manning that hasn't already been said? Not much. The key with Manning is pointing out how he changed the way the position was played. Lost in all of the passing yards (he ranks second), passing touchdowns (he ranks first) and those five MVP trophies lies the undercurrent of innovation. By the time he was drafted in 1998, quarterbacks had long ceased calling their own plays. The Raiders were the last holdout. They quit the practice in the mid-1980s. Sure, Dan Marino called many of his own via audible as he got more experienced. Jim Kelly called them on the reg out of the K-Gun, the Bills' rip-off of the Bengals' no-huddle offense that befuddled the AFC in 1988 (so Boomer Esiason should be mentioned here, too.) Manning began calling plays at the line constantly in the mid-to-late 2000s, but his approach was different. He would identify defensive formations at the line, choose the best play to counter what he saw and routinely yell out dummy calls more than anyone else. Opponents would do their best to match wits and identify keys, only to have Manning switch the play up, or shift it to the opposite side, seconds before snapping the ball. Only veteran middle linebackers or defensive play-callers, such as a Ray Lewis or the too-often forgotten Zach Thomas, could even attempt to keep pace with Indy's Hall of Fame quarterback.

Những cú ném chao đảo của Manning thường giống như một số đặc biệt của Dan Fout, nhưng giống như tiền vệ của Bộ sạc phi thường, quả bóng luôn đến đó. Đôi khi Manning giống như một người ném bóng kỳ cựu hơn là tiền vệ (nghĩ rằng Jack Morris trong Game 7 của World Series 1991), pha trộn nó và gây nhầm lẫn cho những người đánh bóng ngay cả khi bóng ném của anh ta bị truy thu 10 năm. Anh ấy thậm chí đã xoay sở để thay đổi bóng đá giả tưởng. Bạn biết tại sao rất nhiều giải đấu giả tưởng kết thúc vào tuần 17? Bởi vì Manning và Colts đã thống trị triệt để AFC đến nỗi anh ta chỉ chơi một hoặc hai ổ đĩa cuối cùng của mùa giải để giữ mới, nhường chỗ cho các bản sao lưu Jim Sorgi hoặc Curtis Họa sĩ (Yay). Các đội khác làm theo sau khi giành được. (OK, tôi không biết điều đó có đúng 100 phần trăm không, nhưng nó giữ vững, phải không?) Quay lại với các MVP đó trong giây lát. Được coi là cầu thủ quan trọng nhất ở cấp độ cao nhất của bóng đá chuyên nghiệp là đặc biệt. Nhưng năm lần!? Đau buồn. Ai đó ở đây sẽ là một kẻ hợm hĩnh về việc Manning không chiến thắng thêm "các trò chơi lớn". Đầu tiên, ai đó xin vui lòng định nghĩa các trò chơi lớn, bởi vì dựa trên tấm chăn truyền thông tồn tại ngày nay, tất cả đều có vẻ khá lớn. Thứ hai, nhìn vào một số cách mà các đội của anh ấy mất. Anh ấy có hoàn hảo không? Nhưng nếu Mike Vanderjagt không cắt mục tiêu sân đó trong vòng phân chia năm 2005, Indy sẽ tiếp tục giành được Super Bowl đó. Họ là đội tốt nhất trong giải đấu. Dù bằng cách nào, hai chiếc nhẫn không tệ, phải không? Đừng quên một vài cú ném ly hợp mà anh ấy đã thực hiện trong Super Bowl 50, ngay cả khi anh ấy rõ ràng đã vượt qua thời kỳ đỉnh cao của mình vào thời điểm đó.

Chỉ số bạn cần biết: Trở lại năm 2016, tôi đã làm việc với Jack Andrade trong một dự án khác. Tôi đã cố gắng phát triển một không phức tạp, nếu không đơn giản, chỉ số tính toán tỷ lệ phần trăm của tích cực đóng vai trò sản xuất tiền vệ (lần đầu tiên và những lần chạm bóng), cho dù nó đến từ việc chạy hay ném. Hệ thống cũng hạ cấp các tiền vệ cho các vở kịch tiêu cực như đánh chặn. Tôi gọi nó là N3P, hoặc tỷ lệ chơi tích cực ròng, ít nhất là một tiêu đề làm việc. Chà, Jack đã đi và xem qua mỗi mùa kể từ năm 1970 AFL-NFL sáp nhập và thấy rằng Manning sở hữu ba trong số sáu mùa giải N3P hàng đầu trong số tất cả các tiền vệ. Không chỉ vậy, chiến dịch năm 2004 của Manning là mùa giải N3P tổng thể số 1. Back in 2016, I worked with Jack Andrade on another project. I was trying to develop a non-complex, if not simple, stat that calculates the percentage of positive plays a quarterback produces (first downs and touchdowns), whether it comes from running or throwing. The system also downgraded quarterbacks for negative plays like interceptions. I called it N3P, or net positive play percentage, at least as a working title. Well, Jack went and looked through every season since the 1970 AFL-NFL Merger and found that Manning owned three of the top six N3P seasons among all the quarterbacks. Not only that, Manning's 2004 campaign was the No. 1 overall N3P season.

2) Joe Montana

Trong một thời gian dài, đó là Joe Montana và sau đó mọi người khác trong cuộc trò chuyện lớn nhất của mọi thời đại. Dưới sự dạy dỗ của Bill Walsh, Montana đã mở ra một kỷ nguyên mới của hành vi phạm tội trong NFL, một người mới tham gia một biệt danh cũ. Hành vi phạm tội của Bờ Tây đã sinh ra một quân đoàn bắt chước, với nhiều nguyên tắc của nó vẫn còn trong trò chơi ngày nay.

Montana không sở hữu cánh tay mạnh nhất, nhưng anh ta rất chính xác và di động hơn nhiều so với mọi người nhớ. Anh ấy có lẽ là quả bóng có thể bắt được nhất từ ​​trước đến nay. Xem một số trong số những điểm nổi bật của Jerry Rice và John Taylor. Chú ý làm thế nào tất cả các slants mỗi người đã đến nhà đánh họ trên đường chạy, nhẹ nhàng sải bước. Điều bị mắc kẹt nhiều hơn loại đường chuyền Montana bị ném là chất lượng của chúng; Cụ thể, các tình huống trong đó rất nhiều màn trình diễn lớn nhất của anh ấy đã xảy ra. Montana thường là một Maestro trong các cuộc thi chống lại cuộc thi khó khăn nhất của NFC - trò chơi tiêu đề NFC năm 1988 ở Chicago Frigid Chống lại phòng thủ của Thatbears ngay lập tức. Chống lại các đội hàng đầu của AFC trong Super Bowl, Montana gần gũi với sự hoàn hảo. Anh ta đã thắng bốn trong số bốn người, và được đặt tên là MVP ba lần. Trong '89 bài viết, anh ta đã ném 11 lần chạm bóng mà không có sự đánh chặn nào, trong khi thể hiện xếp hạng của người qua đường (146,4) ra khỏi "Tecmo Super Bowl". Kỷ lục tổng thể của Montana là một chiếc Sterling 16-7, hoàn chỉnh với sự trở lại của ly hợp đã thành công (1993 Card và các vòng phân chia cho các tù trưởng), và những người cuối cùng đã giảm (trò chơi vô địch NFC 1983). Ông là tác giả của cuộc biểu tình mùa giải thường xuyên lớn nhất trong 99 năm của NFL, dẫn dắt Niners trở lại từ thâm hụt 35-7 trước Saints vào năm 1980. Nó đã bắt đầu trong sự nghiệp thứ sáu của ông. Trong mùa giải đầu tiên của mình với tư cách là QB1 của Walsh, Montana đã hoàn thành tỷ lệ vượt qua cao hơn bất kỳ ai khác trong giải đấu (63,7), đứng đầu NFC về xếp hạng người qua đường (88.4), giành được nhiều lần bắt đầu hơn bất kỳ tiền vệ nào khác (13-3). .. và đã ném đường chuyền nổi tiếng nhất trong lịch sử NFL ... và giành được Super Bowl MVP.

Mùa giải 1984 của anh, cùng với Marino, mùa giải xếp hạng 100 người qua đường đầu tiên kể từ năm 1976. Montana đã đi 18-1 như một người khởi đầu năm đó cho đội hình hoàn chỉnh nhất trong lịch sử Super Bowl. Chiến dịch năm 1989 của anh, khi anh giành được giải thưởng MVP đầu tiên, là điên rồ. Mặc dù chơi theo các quy tắc làm cho vị trí tiền vệ khó khăn hơn nhiều so với ngày nay, Montana đã hoàn thành hơn 70 phần trăm số đường chuyền của mình với xếp hạng người qua đường 112,4. Những con số đó vẫn sẽ ở ngay đầu bảng xếp hạng ngày hôm nay. Đừng quên thời gian của anh ấy ở K.C., khi vào năm 1993, anh ấy đã đưa các tù trưởng đến trò chơi vô địch AFC đầu tiên của họ kể từ khi sáp nhập AFL-NFL. Patrick Mahomes đã trở thành tiền vệ đầu tiên của Kansas City tương đương với chiến công đó vào năm 2018.

Chỉ số bạn cần biết: Chiến công Super Bowl của Montana được ghi chép lại. Điều không được nhấn mạnh là anh ta hiệu quả như thế nào trong khoảng thời gian ba năm, trong đó anh ta gần như nâng 49ers lên ba than bùn đầu tiên. Cuộc chạy đua của Montana từ năm 1988 đến năm 1990 đã đẩy anh ta đến cá rô cao cả là tiền vệ vĩ đại nhất mọi thời đại, khi anh ta đăng xếp hạng 100 người qua đường trong tám trận đấu playoff liên tiếp, chiến thắng tất cả trừ một lần bắt đầu. Đó là trò chơi vô địch NFC năm 1990, khi Montana bị loại bỏ trong hiệp hai bởi Leonard Marshall của Giants. San Francisco đã chiến thắng tại thời điểm bị thương. Tỷ lệ TD-to-INT của Montana trong tám trò chơi đó: 22: 2. Goooooodnight. Montana's Super Bowl feats are well-documented. What is not as highlighted is how effective he was during a three-year span in which he almost lifted the 49ers to the first three-peat. Montana's postseason run from 1988 to 1990 pushed him to the lofty perch of being the greatest quarterback of all time, as he posted a 100-plus passer rating in eight straight playoff games, winning all but one start. That was the 1990 NFC Championship Game, when Montana got knocked out in the second half by the Giants' Leonard Marshall. San Francisco was winning at the time of his injury. Montana's TD-to-INT ratio in those eight games: 22:2. Gooooodnight.

1) Tom Brady

Anh ấy là người lãnh đạo mọi thời đại trong Câu lạc bộ QB, mặc dù không ở bất kỳ lĩnh vực thống kê chính nào. Ngoại trừ, đó là, đối với thể loại luôn cộng hưởng nhiều nhất với vị trí này: chiến thắng. Brady sở hữu nhiều chiến thắng nhất ở vị trí này bằng một biên độ rộng. Chiến thắng mùa giải 207 của anh ấy là 21 so với Manning đứng thứ hai. 30 chiến thắng sau của anh ta thổi bay mọi người ra khỏi nước. Đầu sự nghiệp của mình, Brady được biết đến là một người qua đường chính xác, người thông minh với bóng đá và có thể quay số những vở kịch lớn khi những người yêu nước có đầu óc phòng thủ cần nó. Anh ấy cũng mát mẻ trong những khoảnh khắc áp lực. Brady để trò chơi đến với anh ta vào cuối Super Bowl XXXVI, kiểm tra và những thứ ngắn gọn để điều động kicker Adam Vinatieri vào phạm vi để kết thúc "chương trình tuyệt vời nhất trên sân cỏ". Một ổ đĩa ít hơn, nhưng không kém, không kém, đã đến vào cuối Super Bowl xxxviii, khi Brady chuyển hành vi phạm tội của những người yêu nước vừa đủ để thiết lập Vinatieri cho một cú đá giành được Super Bowl khác. Không cần sân khấu như vậy trong năm tới, vì Brady đã hiệu quả trong việc giúp New England đến Super Bowl thứ ba trong bốn mùa.

Đó có vẻ như là một cuộc đời trước. Tất cả những gì anh ấy đã hoàn thành kể từ thời điểm đó là giành thêm ba Super Bowls, bắt đầu ba người khác, giành được tất cả 16 lần bắt đầu mùa giải thường Chức vụ. Và sau đó là mùa giải 2010 của Brady, một cách lén lút trong năm tốt nhất trong sự nghiệp của anh ấy. Anh ấy đã dẫn đầu NFL trong các lần chạm bóng (36), điều chỉnh các sân trên mỗi lần thử (9.0) và xếp hạng người qua đường (111), trong khi xếp hạng đầu tiên trong cả tỷ lệ phần trăm chạm và đánh chặn (lần lượt là 7,3% và 0,8%). Anh ấy thậm chí đã đứng đầu một kỷ lục ít được biết đến bởi Don Meredith Way trở lại vào năm 1968, kết thúc mùa giải với chín trận đấu liên tiếp của ít nhất hai lần chạm bóng và không chọn. Thật không may, Brady và Co. đã bị loại bỏ khỏi sự phản đối bởi những chiếc máy bay phản lực pesky của Rex Ryan. Kể từ đó, Brady đã lọt vào chức vô địch AFC mỗi năm. Mọi. Năm. Đó là tám lần xuất hiện trò chơi vô địch hội nghị liên tiếp, một kỷ lục sẽ không bao giờ được khớp. Trong khi sáu chiếc nhẫn Super Bowl của anh ấy là hầu hết của bất cứ ai, Brady đã đến rất gần để giành được một vài người nữa (trong công bằng, anh ấy cũng khá may mắn khi thắng hai). Một sự sụt giảm quan trọng muộn trong Super Bowl XLVI có thể là sự khác biệt trong chiến thắng của những người yêu nước. Anh ta nổi tiếng đã ném hơn 500 yard trong trận thua Super Bowl XLII trước Đại bàng. Có lẽ đó là một dấu hiệu cho thấy sự thống trị của môn thể thao Brady mà tất cả các memes sau trò chơi tập trung vào đường chuyền bị bỏ rơi của anh ấy, trong khi tiền vệ Philly Nick Foles nổi tiếng bắt gặp anh ấy. Đừng bận tâm rằng đường chuyền tới Brady đã trực tiếp vượt qua mũ bảo hiểm của anh ấy và khó bắt hơn khoảng 50 lần so với quyền của Shotpput đối với găng tay của Foles.

Paramount cho thành công của Brady là sự tập trung của anh ấy vào những gì trước mặt anh ấy. Anh ta từ chối thua, và ngay từ đầu trong sự nghiệp, đã từ chối bị phân tâm. Anh ta đã lấy ít tiền hơn mỗi năm để đảm bảo New England có nguồn lực để xây dựng một đội ngũ chất lượng xung quanh anh ta. Anh ta ủng hộ đồng đội của mình, ngay cả những người bị buộc phải chuyển từ tổ chức (như Malcolm Butler). Mặc dù có rất nhiều thành tựu trong sự nghiệp đáng kinh ngạc của anh ấy, chiến thắng một trận đấu trên sân nhà tuần 2 trước Cá heo vẫn còn quan trọng đối với anh ấy hơn bao giờ hết. Là một phần của nỗ lực to lớn đó, Brady đã đọc lại cơ thể và điều hòa theo cách phù hợp với tuổi của anh ấy và vị trí anh ấy chơi. Đó là chức năng đối với thời trang, mặc dù anh ta dễ dàng với cái sau. Mặc dù không được biết đến với các số liệu thống kê, và dường như sự thờ ơ của Brady, anh ta đã hoàn thành số 1 trong các sân vượt qua ba lần, lần chạm bóng vượt qua bốn lần và xếp hạng người qua đường hai lần. Brady cũng đã tạo ra tỷ lệ phần trăm INT thấp nhất trong mùa bốn thời kỳ khác nhau trong sự nghiệp của mình - một kỳ tích thực sự hiếm. Anh ta giảm thiểu những sai lầm mà không phải hy sinh sản xuất, sau đó giành chiến thắng trong những cuộc suy sụp quan trọng để đội của anh ta thắng trong bảng xếp hạng, trò chơi này qua trò chơi, năm này qua năm khác. Brady là tiền vệ hàng đầu mọi thời đại của NFL, nếu không phải là người chơi. Chuẩn rồi. Anh ấy có lẽ cũng vậy.

Chỉ số bạn cần biết: Sự nghiệp của Brady là một nghiên cứu về sự tuyệt vời ổn định, nhưng nó cũng được thúc đẩy bởi cả thành tích cá nhân và nhóm. Đơn giản là không có nhiều sự suy giảm, và nếu có bất cứ điều gì, Brady có thể đã được cải thiện trong những năm cuối đời. Mùa MVP đầu tiên và gần đây nhất của anh ấy đã diễn ra cách nhau một thập kỷ. Các danh hiệu sân chuyền đầu tiên và gần đây nhất của Brady cách nhau 12 năm. Tiêu đề lần chạm bóng đầu tiên và gần đây nhất của anh ấy cách nhau 13 năm. Hơn bất kỳ số nào khác, một dòng duy nhất minh họa cho di sản của Brady sẽ là gì: Trong 17 mùa lành mạnh với tư cách là người khởi đầu, anh ấy đã tạo ra nhiều Super Bowls (9) hơn anh ấy đã bỏ lỡ (8). Brady's career has been a study in steady greatness, but it's also bookended by both individual and team accomplishments. There simply hasn't been much decline, and if anything, Brady might have improved in his later years. His first and most recent MVP seasons came a decade apart. Brady's first and most recent passing yards titles were 12 years apart. His first and most recent passing touchdowns titles were 13 years apart. More than any other numbers, a single line exemplifies what Brady's legacy will be: In 17 healthy seasons as a starter, he's made more Super Bowls (9) than he's missed (8).

Bài viết này đã được sao chép theo định dạng mới và có thể bị thiếu nội dung hoặc chứa các liên kết bị lỗi. Vui lòng sử dụng liên kết Liên hệ với chúng tôi trong trang web trang web của chúng tôi để báo cáo một vấn đề.

10 tứ kết hàng đầu của mọi thời đại là ai?

Top 10 tiền vệ của mọi thời đại..
Joe Montana. Được biết đến vì mát mẻ dưới áp lực, Montana đã ném cho 40.551 yard và 273 lần chạm bóng trong sự nghiệp lưu trữ của mình, làm cho Pro Bowl tám lần và giành được MVP trở lại vào năm 1989 và 1990 ..
Mèo dũng cảm. ....
Johnny Unitas. ....
John Elway. ....
Peyton Manning. ....
Steve Young. ....
Terry Bradshaw. ....
Dan Marino. ....

20 tiền vệ hàng đầu của mọi thời đại là ai?

25 tiền vệ lớn nhất trong lịch sử NFL..
Terry Bradshaw, 1970-83 ..
Sammy Baugh, 1937-52. ....
Kurt Warner, 1998-2009. ....
Eli Manning, 2004-19. ....
Jim Kelly, 1986-96. ....
Philip Rivers, 2004-20. ....
Dan Fouts, 1973-87. ....
Joe Namath, 1965-77. ....

Ai là tiền vệ thành công nhất trong lịch sử NFL?

Trong NFL, tiền vệ bắt đầu là vị trí duy nhất được ghi nhận với các hồ sơ về chiến thắng và thua lỗ. Tom Brady giữ kỷ lục cho chiến thắng mùa giải thường xuyên nhất với 246. Otto Graham giữ kỷ lục về tỷ lệ chiến thắng cao nhất với tối thiểu 50 bắt đầu từ. 814 (57 bóng1313).Tom Brady holds the record for the most regular season wins with 246. Otto Graham holds the record for the highest winning percentage with a minimum of 50 starts at . 814 (57–13–1).