Sự khác biệt giữa ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng và ngôn ngữ lập trình dựa trên đối tượng là gì

Sự khác biệt giữa lập trình hướng thủ tục (POP) và lập trình hướng đối tượng (OOP)

Lập trình hướng thủ tục (POP)Lập trình hướng đối tượng (OOP) đều là phương pháp lập trình, sử dụng ngôn ngữ cấp cao. Một chương trình có thể được viết bằng cả hai ngôn ngữ, nhưng nếu tác vụ rất phức tạp, OOP hoạt động tốt so với POP. Trong POP, 'data security' có nguy cơ khi dữ liệu di chuyển tự do trong chương trình, cũng như, ‘code reusability' không đạt được, khiến cho việc lập trình trở nên dài và khó hiểu. Các chương trình lớn dẫn đến nhiều lỗi hơn và nó làm tăng thời gian gỡ lỗi.

Tất cả những sai sót này dẫn đến một cách tiếp cận mới, cụ thể là lập trình hướng đối tượng. Trong lập trình hướng đối tượng, mối quan tâm chính được đưa ra về 'data security ' nó liên kết dữ liệu chặt chẽ với các chức năng đã được xây dựng từ trước.

OOP cũng giải quyết vấn đề về ‘code reusability', vì nếu một lớp được tạo, nhiều thể hiện (đối tượng) của nó có thể được sử dụng để tái sử dụng các thành viên và các hàm thành viên được xác định bởi một lớp.

Sự khác biệt giữa ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng và ngôn ngữ lập trình dựa trên đối tượng là gì
Lập trình hướng đối tượng

OOP có 4 tính chất:

  • Encapsulation – tính đóng gói: các phương thức và dữ liệu có mối quan hệ với nhau được lưu vào một lớp để thuận tiện cho việc quản lý, sử dụng. Chỉ có phương thức nội tại của chính đối tượng mới có thể thay đổi trạng thái nội tại của nó.
  • Abstraction – tính trừu tượng: chỉ tập trung vào những thuộc tính và phương thức cần thiết cho việc giải quyết vấn đề trong lập trình và bỏ qua các thông tin không quan trọng.
  • Inheritance – tính kế thừa: các đối tượng “con” có thể thừa hưởng các đặc tính có sẵn từ đối tượng “cha” mà không cần định nghĩa lại (tùy theo ngôn ngữ lập trình).
  • Polymorphism – tính đa hình: các đối tượng không cùng một lớp, khi tiếp nhận cùng một thông điệp thì sẽ phản hồi theo những cách khác nhau.

1.2. Lập trình hướng cấu trúc

Lập trình hướng cấu trúc (POP) là kỹ thuật lập trình chia nhỏ một chương trình lớn thành các chương trình con (còn được gọi là các hàm). Mỗi hàm sẽ đảm nhiệm một chức năng khác nhau trong hệ thống. Quá trình phân nhỏ sẽ được thực hiện cho đến khi ra được các hàm đơn giản nhất. Mục đích của việc này là để đơn giản hóa cấu trúc của chương trình, thuận tiện cho việc kiểm tra, sửa đổi và thực thi một cách hiệu quả.

Sự khác biệt giữa ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng và ngôn ngữ lập trình dựa trên đối tượng là gì
Lập trình hướng cấu trúc

POP có đặc điểm:

  • Chỉ tập trung vào việc phát triển các hàm, ít chú trọng đến dữ liệu
  • Dữ liệu của hệ thống di chuyển từ hàm này qua hàm khác, được dùng chung giữa các hàm.
  • Tuân theo hình thức tiếp cận top-down khi thiết kế chương trình
  • Dùng con trỏ hoặc biến toàn cục để liên kết các hàm với nhau

Mục lục

  • 1 Các tính chất cơ bản
  • 2 Một điểm mới về mẫu hình, về quan điểm
  • 3 Các mẫu hình định hướng đối tượng con
    • 3.1 OOP với các ngôn ngữ cấu trúc
    • 3.2 Các mô hình nguyên mẫu cơ bản
    • 3.3 Mô hình đối tượng cơ bản
  • 4 Định nghĩa chuẩn
  • 5 OOP trong văn lệnh
  • 6 Ví dụ mã nguồn trong C++
  • 7 Một số khái niệm cần biết trong ngôn ngữ OOP hiện đại
    • 7.1 Lớp (class)
    • 7.2 Lớp con (subclass)
    • 7.3 Lớp trừu tượng hay lớp cơ sở trừu tượng (abstract class)
    • 7.4 Phương thức (method)
    • 7.5 Thuộc tính (attribute)
    • 7.6 Quan hệ giữa lớp và đối tượng
    • 7.7 Thực thể (instance)
    • 7.8 Công cộng (public)
    • 7.9 Riêng tư (private)
    • 7.10 Bảo tồn (protected)
  • 8 Đa kế thừa (multiple inheritance)
  • 9 Lịch sử
  • 10 Các ngôn ngữ
  • 11 Đọc thêm
  • 12 Các bài liên hệ
  • 13 Tham khảo
  • 14 Liên kết ngoài
    • 14.1 Các phê phán

Biểu đồ so sánh giữa OOP và POP

CƠ SỞ ĐỂ SO SÁNHPOPOOP
Căn bảnThủ tục / Cấu trúc định hướng.Hướng đối tượng.
Hướng tiếp cậnTừ trên xuốngTừ dưới lên
Nền tảngTrọng tâm chính là “làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ” tức là về thủ tục hoặc cấu trúc của một chương trình.Trọng tâm chính là “bảo mật dữ liệu”. Do đó, chỉ các đối tượng được phép truy cập các thực thể của một lớp.
DivisionChương trình lớn được chia thành các đơn vị gọi là chức năng.Toàn bộ chương trình được chia thành các đối tượng.
Chế độ truy cập thực thểKhông có specifier truy cập.Có tình xác định truy cập là “public”, “private”, “protected”.
Overloading or PolymorphismNeither it overload functions nor operators.It overloads functions, constructors, and operators.
Thừa kếKhông hỗ trợ thừa kếThừa kế được hỗ trợ ở ba trạng thái “public”, “private”, “protected”
Bảo mậtKhông có cách ẩn dữ liệu thích hợp, vì vậy dữ liệu không an toànDữ liệu được ẩn trong ba chế độ”public”, “private”, “protected” do đó bảo mật dữ liệu tăng lên.
Chia sẻ dữ liệuDữ liệu toàn hệ thống được chia sẻ giữa các chức năng trong chương trình.Dữ liệu được chia sẻ giữa các đối tượng thông qua các chức năng.
Function và ClassKhông có khái niệm về Function và ClassCác lớp hoặc hàm có thể trở giao tiếp với nhau với từ khóa. (tùy các ngôn ngữ khác nhau thì từ khóa sẽ khác nhau)
Virtual classes hoặc virtual functionKhông có khái niệm về lớp ảoKhái niệm về chức năng ảo xuất hiện trong quá trình kế thừa.
Các ngôn ngữ thường sử dụngTC, VB, GIỚI THIỆU, PascalC ++, JAVA, VB.NET, C # .NET, Ruby,…

Sự khác biệt giữa OOP và POP

Sự khác biệt giữa ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng và ngôn ngữ lập trình dựa trên đối tượng là gì
Sự khác biệt giữa OOP và POP - Công Nghệ

Sự khác biệt giữa OOP và POP

Sự khác biệt giữa ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng và ngôn ngữ lập trình dựa trên đối tượng là gì
Sự khác biệt giữa OOP và POP - Sự Khác BiệT GiữA

Lập trình hướng đối tượng là gì?

Lập trình hướng đối tượng, hay được gọi đơn giản là Vượt qua OOP, là một mô hình lập trình phần mềm dựa trên khái niệm về các đối tượng, thay vì chỉ các chức năng và quy trình. OOP được thiết kế sao cho khái niệm thế giới thực có thể được lập trình trong một chương trình máy tính. Như tên cho thấy, OOP sử dụng các đối tượng trong lập trình được tổ chức thành các lớp, cho phép các đối tượng riêng lẻ được nhóm lại với nhau. Mỗi đối tượng trong OOP chịu trách nhiệm cho một tập hợp các nhiệm vụ. Vì vậy, các tác vụ khác nhau trong chương trình được thực hiện, bằng cách gọi các hoạt động được xác định trên đối tượng tương ứng. Mặc dù, các tính năng cơ bản của OOP đã được phát minh vào những năm 1960, nhưng mãi đến những năm 1980, các ngôn ngữ hướng đối tượng mới thực sự bắt đầu được chú ý. OOP là một ý tưởng mang tính cách mạng và có một số lý do tại sao nó trở thành mô hình lập trình thống trị trong vài thập kỷ qua.

Sự khác biệt giữa ngôn ngữ lập trình hướng đối tượng và ngôn ngữ lập trình dựa trên đối tượng là gì