Bí mật của Phan Thiên an tờ kinh số 1

Đọc và nghiền ngẫm mỗi tờ kinh liên tục trong 30 ngày

Đọc tờ kinh này khi vừa thức dậy mỗi sáng, đọc trong im lặng. Sau khi ăn trưa, đọc lại một lần nữa, cũng trong im lặng. Rồi trước khi đi ngủ, mỗi đêm, đọc lớn lên tất cả mọi chữ trong tờ kinh này.

Đọc như vậy trong 30 ngày. Đọc cho đến khi việc đọc kinh ba lần mỗi ngày trở thành một thói quen. Sau 30 ngày này, mới đọc tiếp tờ kinh số 2. Và cũng sẽ đọc nó trong 30 ngày.

Đọc mỗi tờ kinh liên tục trong 30 ngày và sẽ mất 300 trước khi đọc hết 10 tờ kinh.

Được gọi là 10 tờ kinh diệu kỳ, một số nơi khác thì gọi là 10 cuộn da dê, do có một dị bản khác là ‘Bí mật của Phan Thiên Ân’, chế lại từ nguyên tác ‘Người bán hàng vĩ đại nhất thế giới của Og Mandino.’

Cho dù tên gọi là gì, thì điều quan trọng là 10 tờ kinh này đã giúp tôi và hàng triệu người trên thế giới thay đổi bản thân, và nó cũng sẽ giúp được bạn, với điều kiện là phải làm đúng theo chỉ dẫn ở tờ kinh số 1.

Tờ kinh số 1 [cuộn da dê số 1] – Ngày hôm nay, tôi bắt đầu một cuộc đời mới…

Tờ kinh số 2 [cuộn da dê số 2] – Ngày hôm nay, tôi yêu thương từ tận đáy tim…

Tờ kinh số 3 [cuộn da dê số 3] – Tôi sẽ kiên trì, đến khi thành công…

Tờ kinh số 4 [cuộn da dê số 4] – Tôi là tuyệt tác vĩ đại của thiên nhiên…

Tờ kinh số 5 [cuộn da dê số 5] – Tôi sẽ sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng…

Tờ kinh số 6 [cuộn da dê số 6] – Tôi sẽ là người chủ của cảm xúc…

Tờ kinh số 7 [cuộn da dê số 7] – Tôi sẽ cười với cả thế gian…

Tờ kinh số 8 [cuộn da dê số 8] – Tôi sẽ nâng cao gấp trăm giá trị của mình…

Tờ kinh số 9 [cuộn da dê số 9] – Tôi sẽ hành động, ngay bây giờ!

Tờ kinh số 10 [cuộn da dê số 10] – Tôi xin thỉnh cầu sự chỉ đường dẫn lối…

Page 1 of 19

BÍ MẬT CỦA PHAN THIÊN ÂN

Người Giàu Nhất Thế Giới

Phóng Tác của Vô Danh [1985] theo cuốn “The greatest salesman in the world” của Og Mandino

LỜI TỰA

Tôi nhớ một buổi tối đàm đạo với một người trẻ tuổi về giá trị của đồng tiền. Giọng cô ta hăng say “Có những thứ mà đồng tiền không thể mua được”, tôi cười đùa “Đồng ý”, nhưng đó là những thứ mà tôi không cần”.

Nói vậy nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn thông cảm cái băn khoăn của tuổi mới lớn về tiền bạc. Tôi đã lớn lên với câu kinh thánh như “Người giàu mà lên được Thiên Đường còn khó hơn con Lạc Đà chui qua lổ kim”, hay những lời nói được ghi là danh ngôn như “Không có tài sản lớn lao nào mà không thu nhập bằng tội ác” rồi những so sánh chế diễu về những tên trọc phú với kẻ thanh bần.

Lớn lên, ra đời, sau bao nhiêu bài học về tủi nhục, nghèo hèn, thua kém và thất bại, tôi bắt đầu biết kính trọng giá trị của đồng tiền. Tôi không biết cái nghèo có mang lại hạnh phúc hay nhân cách cho ta không? Nhưng tôi thấy người ta đã nhân danh cái nghèo để bào chữa cho bao nhiều tội ác, từ đấu tranh giai cấp cho đến trộm cướp lường gạt.

Nhưng từ kính trọng đồng tiền đến thờ phụng nó lại là một thái cực bao người đã lầm lổi. Chính tôi cũng đã bỏ mất bao thì giờ để tìm cách làm giàu theo kiểu gia tốc của Mỹ, kiểu fast food, [something for nothing, get rich quick]. Lại thêm một lô những bài học. Các triết lý nhân quả của nhà Phật mà tôi đã bỏ quên luôn luôn hiện diện. Muốn có trái ăn, phải biết trồng cây. Đồng tiền chỉ là những trái quả tạo thành từ hạt giống, công sức và thời gian của mình. Không chịu bỏ gổ vào lò sưởi mà ngồi đợi hơi nóng, thì cái đợi chờ phải là thiên thu.

Sau những bước vấp đó, tôi bắt đầu đi trong vững vàng. Xã hội và sở thuế bắt đầu sắp tôi vào danh sách những người giàu có. Có tiền, tôi thấy mình rộng lượng hơn, thương và kính trọng tha nhân hơn, nhưng trên hết, tôi thương và kính trọng tôi hơn. Những mặc cảm với những người dân đã đô hộ chúng ta như người Mỹ, người Nhật, người Tàu,  người Pháp đã biến mất.

Tôi viết cuốn sách này để kỷ niệm ngày tôi thoát xác, bay cao với thế giới. Tôi viết cho tôi, hơn là cho bất cứ ai. Cuốn sách như cuốn nhật ký, giữ kín ở một góc tối nào đó trong đống sách vở tài liệu thu gom từ bao năm đi và sống.

Nhưng một buổi tối ở khách sạn Metropole ở Hà Nội làm tôi thay đổi ý định. Tôi đến Việt Nam với một phái đoàn đầu tư của một công ty lớn của Mỹ. Tên chủ tịch chiếm một phòng lớn nhất gọi là Presidential suite. Tôi chỉ ở một Junitor Suite, tiền phòng chỉ có 420 Đô la mỗi ngày, nhưng cũng bằng tiền lương nguyên năm của một kỷ sư trẻ ở xứ mình. Tối đó, sau một ngày họp hành mệt nghỉ, tên chủ tịch Mỹ kéo tôi xuống Bar, ngồi uống rượu nghe hắn đánh đàn dương cầm nghêu ngao bài “ My way”. Chung quanh cả bọn điếu đóm lăng xăng hát theo, kể cả những tên không ở trong phái đoàn. Tôi nhìn quanh tất cả đều là ngoại quốc, trừ những anh bồi bàn. Tôi chợt thấy thật cô đơn trong cái ồn ào và trong cái tráng lệ tuyệt mỹ của một khách sạn năm sao. Tôi thèm muốn bóng dáng của người Việt, mong có thêm những bạn đồng hành cùng quê hương cho tôi khỏi thấy mình vong thân ngay trên xứ sở của mình.

Tôi cho in lại cuốn sách này để mong những người Việt đi sau tránh những lổi lầm và thu ngắn cuộc hành trình để gia nhập cộng đồng thế giới với niềm hãnh diện và trong sự kính nể của những người ngoại quốc. Sau năm ngàn năm văn hiến của nhân loại, không có tư tưởng ý kiến nào là mới lạ, cho nên tôi xin thưa trước rằng mọi dòng chữ trong cuốn sách này chỉ là một góp nhặt bắt chước từ nhiều nơi, phần 2 là phỏng dịch siêu tác phẩm của Og Mandino..

Lời chót, tôi xin thưa với những người bạn trẻ là đừng bao giờ nghĩ rằng: “Đồng tiền sẽ giải quyết được mọi việc”. Tuy không quên những lợi ích do đồng tiền mang lại, nhưng tôi cũng không bao giờ quên những phúc lộc không cần đến tiền. Tôi có một bộ áo vét rất đẹp để trong tủ. Chiếc áo này hơi lạ là không có túi, tôi đã lấy dao cạo hết áo túi ra rồi. Đây là bộ áo cuối cùng tôi sẽ mặc khi chết. Nó nhắc nhở tôi rằng khi nằm xuống, tôi không cần bất cứ một túi đựng cho bất cứ một đồ vật gì.

Cho nên khi có người hỏi tôi tại sao trong công việc làm ăn, tôi cứ thích cho FREE nhiều thứ sản phẩm, nhiều dịch vụ. Tại sao tôi không có vẻ gắn bó gì lắm với tiền bạc. Tôi đã cười nói “Khi bạn không cần phải hỏi điều đó, bạn sẽ có câu trả lời.”

Mong bạn lên đường. Khi đi là sẽ đến.

Khi Người Học Trò Đã Sẵn Sàng

Người Thầy Sẽ Xuất Hiện

For the best experience accessing Amazon Music we recommend using the latest version of Firefox, Chrome, Safari or Edge.

Mất 30 ngày cho một tờ kinh, 300 ngày để đọc hết mười tờ kinh. Nhưng chúng tôi tin rằng bỏ ra chục phút mỗi ngày để hưởng thành quả và sự thành công điều đó hoàn toàn xứng đáng. Như TS. Alan Phan đã từng nói “Muốn có trái ăn phải biết trồng cây. Không chịu bỏ gỗ vào lò sưởi mà đợi hơi nóng, thì cái đợi chờ sẽ là thiên thu”

Cách thức sử dụng các tờ kinh:

– Đọc tờ kinh này khi vừa thức dậy mỗi sáng trong im lặng. Sau khi ăn trưa, đọc lại một lần nữa, cũng trong im lặng. Rồi trước khi đi ngủ, mỗi đêm, tiếp tục đọc lớn tờ kinh này.

– Đọc như vậy trong ba mươi ngày cho đến khi việc đọc kinh ba lần mỗi ngày trở thành một thói quen. Sau ba mươi ngày, tiếp tục đọc tờ kinh số hai.

Tờ kinh số 1 – Bí mật của Phan Thiên Ân

Ngày hôm nay, tôi bắt đầu một cuộc đời mới.

Ngày hôm nay, tôi lột bỏ lớp da sần sùi ngày cũ, đã bị quá nhiều vết sẹo của thương tích từ những thất bại và nghèo hèn. Ngày hôm nay, tôi hồi sinh trong một vườn cây trái sung mãn với những hoa quả cho tất cả mọi người.

Ngày hôm nay, tôi sẽ hái lấy những quả nho ngon ngọt của sự khôn ngoan, từ những cành cao nhất. Đây là những thành quả mà bao cao nhân đã lo trồng trọt từ nhiều thế hệ tiếp nối.

Ngày hôm nay, tôi sẽ hưởng thụ toàn vẹn cái thơm ngon của những chùm nho này. Rồi với tất cả cẩn trọng, tôi sẽ để những hạt giống nảy mầm tự đáy tâm hồn và một đời mới sẽ đâm chồi nảy lộc.

Sự nghiệp mà tôi đã lựa chọn chứa đầy những cơ hội, nhưng cũng sẽ đầy những thất vọng và thất bại. Thân xác của những kẻ đã thua cuộc, đầy như một Kim Tự Tháp thật cao, đã tạo thành một bóng tối luôn luôn đe dọa.

Nhưng tôi sẽ không là một kẻ thua cuộc trong đám người đó, vì trong tay tôi, đã có một bản đồ rõ ràng. Nó sẽ giúp tay lái của thuyền tôi vượt qua những sóng nước hiểm nghèo và sẽ đưa tôi tới một bến bờ mà mới chỉ ngày hôm qua tôi vẫn chưa dám mơ ước.

Tôi sẽ không bao giờ mặc cả thêm nữa với sự thất bại. Thiên nhiên không bao giờ muốn đầy đọa thân xác tôi, thiên nhiên cũng không có ý định gây cho đời sống tôi những thất vọng. Trong quá khứ, tôi đã chấp nhận đau đớn như chấp nhận thất bại. Kể từ nay, tôi sẽ loại bỏ chúng như loại bỏ những bóng tối đã vây quanh. Tôi sẽ đón nhận những sự khôn ngoan của những cao nhân, của những điều kinh dậy bảo, như đón nhận tia nắng mặt trời rực rỡ của thịnh vượng, quyền lực và hạnh phúc, để đưa tôi đến một giấc mộng thiên đường tôi hằng mơ ước.

Thời gian sẽ lần lượt dạy dỗ tất cả khôn ngoan cho kẻ nào bất tử, nhưng tôi không có cái may mắn để sống ngàn đời. Nhưng, ở một bình diện khác, trong cái thời gian hạn hẹp của đời sống, tôi phải tinh thông nghệ thuật của kiên nhẫn, vì thiên nhiên không bao giờ vội vã. Để tạo một củ nhân sâm, cái gốc rễ của cây phải sống cả trăm năm. Trong khi đó, cây hành hương chỉ cần chín tuần. Tôi đã sống cuộc đời của một cây hành. Nó làm tôi bất mãn. Bây giờ tôi phải sống đời của củ nhân sâm và thời gian sẽ tạo tôi thành một người giàu nhất thế giới.

Nhưng tôi phải bắt đầu như thế nào? Tôi không có kiến thức cũng như kinh nghiệm để đạt mục tiêu và trong quá khứ, tôi đã quờ quạng trong ngu dốt và đã vấp ngã trong những tủi thân liên tục. Câu trả lời rất giản dị. Tôi bắt đầu hành trình với hành lý thật nhẹ, không vướng bận với những kiến thức không cần thiết và không bị trì trệ với những kinh nghiệm thừa thãi. Thiên nhiên đã cung cấp cho tôi một bản năng và khối óc đầy đủ hơn tất cả mọi loài sinh vật và kinh nghiệm được đánh giá quá cao bởi những niên lão không thành công gì trong đời họ.

Trong thực tế, sự dạy dỗ của kinh nghiệm thường được trả giá bằng những năm dài của đấu tranh nên đến khi bài học thu nhập được thì giá trị khi sử dụng cũng bị rút ngắn và cuối cùng, kinh nghiệm chỉ là một ích lợi thừa thãi trên những nấm mồ của kẻ vừa học. Thêm vào đó, kinh nghiệm giống như thời trang một hành động đem đến thành công ngày hôm nay sẽ không còn hữu hiệu hay vô dụng trong bối cảnh ngày mai.

Chỉ có những nguyên lý là tồn tại và ngày hôm nay, tôi đã nắm được những nguyên lý chứa đựng trong những tờ kinh này. Thực ra, chúng sẽ giúp tôi tránh bỏ được những sai trái thất bại hơn là tạo được sự thành công, bởi thành công chỉ nằm trong trí tưởng của từng người. Trong cả ngàn cao nhân, không có ai có định nghĩa giống nhau về chữ “thành công”, nhưng mọi người đều đồng ý về sự thất bại. Thất bại là sự thua cuộc trước khi đạt đến mục tiêu của đời sống, bất kể mục tiêu đó là gì.

Hãy nhớ điều quan trọng. Cái khác biệt duy nhất của người thất bại và kẻ thành công là sự khác biệt trong những thói quen của họ. Những thói quen tốt là chìa khóa của mọi thành công. Những thói quen xấu là cánh cửa đóng kín của thất bại. Do đó, điều luật đầu tiên tôi phải nghiêm trọng thi hành trước mọi nguyên lý khác là: tôi sẽ tập những thói quen tốt và trở thành nô lệ của chúng.

Thuở nhỏ, tôi là một nô lệ của bản năng, lớn lên tôi là một nô lệ của thói quen. Tôi để mặc ý chí của tôi trôi nổi không ràng buộc và qua năm tháng, tôi tích tụ những thói quen xấu, dẫn dắt tôi đi vào con đường hèn mọn gập ghềnh. Hành động của tôi bị chi phối bởi phản ứng từ những xúc cảm nhất thời như tham lam, thành kiến, sợ hãi, dèm pha, thèm muốn và say mê rồi tất cả cấu tạo thành thói quen xấu xa. Ngày hôm nay, nếu đã là một nô lệ, tôi sẽ là nô lệ của những thói quen tốt. Những thói quen xấu của ngày cũ phải được chôn vùi thật sâu và trên những luồng cây mới, những thói quen tốt sẽ nẩy mầm.

Tôi sẽ tập những thói quen tốt và trở thành nô lệ của chúng.

Tôi phải làm sao để đạt được mục đích này?.

Mỗi tờ kinh tiếp theo sau đây đều chứa đựng một nguyên lý giúp tôi xua đuổi một thói quen xấu và thay nó bằng một thói quen tốt. Định luật thiên nhiên dạy rằng chỉ có một thói quen mới mới có thể thay thế được một thói quen cũ. Do đó, tôi phải tự kỷ và nhất quyết tạo một thói quen đầu tiên như sau.

Tôi sẽ đọc và nghiền ngẫm mỗi tờ kinh liên tục trong ba mươi ngày, như phương thức ghi sau:

Trước hết, tôi sẽ đọc tờ kinh này khi vừa thức dậy mỗi sáng, đọc trong im lặng. Sau khi ăn trưa, tôi sẽ đọc lại một lần nữa, cũng trong im lặng. Rồi trước khi đi ngủ, mỗi đêm, tôi sẽ đọc lớn lên tất cả mọi chữ trong tờ kinh này.

Tôi sẽ đọc như vậy trong ba mươi ngày. Đọc cho đến khi việc đọc kinh ba lần mỗi ngày trở thành một thói quen. Sau ba mươi ngày này, tôi mới đọc tiếp tờ kinh số hai. Và cũng sẽ đọc nó trong ba mươi ngày.

Tôi sẽ đọc mỗi tờ kinh liên tục trong ba mươi ngày và sẽ mất ba trăm ngày trước khi đọc hết mười tờ kinh.

Cái thói quen này sẽ giúp tôi được những gì? Mười tờ kinh này chứa đựng tất cả những nguyên lý định luật của sự thành công. Mỗi lần đọc là mỗi lần tôi ghi khắc vào tận tâm thức, từ khối óc đến con tim, từ bản năng đến giấc mơ, những dòng chữ của một thói quen mới. Tiềm thức là một vũ trụ tôi không bao giờ thấu hiểu, nhưng nó lại chứa đựng những quyền lực ảnh hưởng thật to lớn đến hành động của tôi. Do đó, tôi phải cần một thói quen liên tục ba mươi ngày, những dòng kinh này mới thấm sâu vào tiềm thức.

Tiềm thức càng hấp thụ những dòng chữ, tôi càng thấy gia tăng sinh lực mỗi ngày khi thức dậy. Sức khoẻ, lòng yêu đời yêu người, sinh thú và đảm lược sẽ đẩy tôi lên đường mỗi ngày, chiến thắng mọi sợ hãi vẫn tiềm tàng trong quá khứ. Tôi sẽ hạnh phúc nhìn tia nắng mổi ngày, tin tưởng rằng tất cả giấc mộng rồi sẽ thành sự thực, sự cao cả sẽ chiếm ngự và xua đuổi cái nghèo hèn, biến động và đau tủi.

Lần đầu, tôi sẽ phản ứng như lời kinh dạy bảo, trong tất cả mọi tình thế xuôi ngược. Những phản ứng này càng ngày càng dễ dàng, bởi vì “Trăm hay không bằng tay quen”.

Từ đó, một thói quen tốt sẽ bắt đầu mọc rễ. Khi một hành động thành thói quen, tôi sẽ thực hiện thật thiện nghệ. Càng thiện nghệ, càng thích thú, càng gia tăng hành động. Tất cả là một chuỗi phản ứng dây chuyền. Hành động đó sẽ thành thói quen và tôi trở thành nô lệ thói quen tốt ấy.

Ngày hôm nay, tôi sẽ bắt đầu một cuộc đời mới.

Tôi bắt tôi phải giữ một lời thề là không gì ngăn trở được sự tăng trưởng của cuộc đời này. Tôi sẽ không vứt bỏ đi một ngày nào, tôi sẽ đọc kinh liên tục. Tôi hiểu rằng một ngày vứt bỏ là một ngày không còn tìm lại hay thay thế. Tôi sẽ không và nhất định không gián đoạn thói quen đọc kinh này. Cái thời gian để đọc một tờ kinh chỉ có mười, mười lăm phút, một cái giá quá nhỏ để trả cho hạnh phúc và thành công phải đến.

Tôi sẽ đọc và nghiền ngẫm từng ý nghĩa của mồi dòng kinh. Dù dòng chữ có đơn giản, tôi sẽ đọc tất cả nghiêm trọng của mọi tâm trí. Cả ngàn trái nho mới cất được một ly rượu nhỏ. Cả ngàn cỏ nho và xác nho phải được gạn lọc để có được một chút rượu. Cả ngàn cái khôn ngoan của cao nhân nhiều thế hệ đã được gạn lọc để có một tờ kinh. Tôi sẽ đọc như tôi đã kính cẩn uống một ly rượu nho. Không một giọt nào sẽ đổ ra. Cái mầm của thành công đã được tôi uống trọn vẹn và đang nằm trong tiềm thức.

Ngày hôm nay, lớp da cũ của tôi đã trở thành cát bụi. Tôi ngẩng mặt cao. Bước đi những bước mạnh của kẻ chiến thắng. Dù không ai biết, ngày hôm nay tôi đã trở thành một con người mới với một cuộc đời mới.

– Trích từ cuốn “Bí mật của Phan Thiên Ân” –

Có thể bạn quan tâm:

Bí mật của Phan Thiên Ân – Cuốn sách thay đổi cuộc đời hàng triệu người

Đặt sách

Video liên quan

Chủ Đề