Trí minh lê là ai

Đơn vị quản lý vận hành: Công ty TNHH Vietcetera

Mã số thuế: 0314912825

Địa chỉ ĐKKD: 6 Thi Sách, Phường Bến Nghé, Quận 1, TP. Hồ Chí Minh

Điện thoại: 0286 286 2989

Email:

Giấy phép thiết lập MXH số 69/GP-BTTTT, Ký ngày 29/01/2021

Đơn vị quản lý vận hành: Công ty TNHH Vietcetera

Mã số thuế: 0314912825

Địa chỉ ĐKKD: 6 Thi Sách, Phường Bến Nghé, Quận 1, TP. Hồ Chí Minh

Điện thoại: 0286 286 2989

Email:

Giấy phép thiết lập MXH số 69/GP-BTTTT, Ký ngày 29/01/2021

Sống trong những giây phút vui sướng vì đội tuyển U23 chúng ta đại thắng trước đối thủ truyền kiếp U23 Thái Lan với tỉ số không tưởng 4 – 0, nhưng trước đó – khi tung hô các cầu thủ – sự e sợ thường thấy của chúng ta, những con người Việt, trước đối thủ Thái Lan lộ rõ khi mà khởi đầu của U23 Việt Nam tại giải đầu không hề đơn giản. Kể cả mình cũng vậy, Việt Nam lại đá với Thái à? Khoai đấy. Thói quen sợ hãi đã đi vào máu của những con người Việt – từ những kỉ niệm xấu trong quá khứ, những trận thua Thái Lan trở thành kí ức ám ảnh của người Việt [Từ thời Hồng Sơn, Văn Quyến…]- từ khi nào trong mindset của người Việt, chúng ta có tư tưởng là “Cân đôi với người Thái, chúng ta luôn nằm kèo dưới?!” – no no, xem lại hơn 02 năm qua, thế hệ trẻ của những lò đào tạo chính quy của Bác Đức, Viettel cùng dẫn dắt của Park Hang Seo – chúng ta là Á Quân khu vực, vô địch AFF CUP, việc gì phải sợ.

Thiết kế của thương hiệu T-redx

Tư tưởng đó không chỉ có mỗi trong thể thao – với Thời Trang – đặc biệt là những thương hiệu của người Việt mày mò sáng tạo ra, đều cũng đang bị “ghẻ lạnh” bởi chính người trong nước của mình. Tư tưởng “tự thua tự kém” và “so sánh” đã bị “cha truyền con nối” – Nào là thương hiệu Việt “khi nào mới sánh được với Cường Quốc 05 Châu” – “Chà! Khi nào minh mới được như Hàn, như Nhật Bản nhỉ!”. Đúng! Chuyện đó đã là 01 điều đúng, nhưng đã là chuyện của thời gian 02 – 03 năm, những ngày đầu mà VietNam Streetwear mới chập chững phát triển. Chúng ta đã thua Hàn có thể 20-30 năm, Nhật Bản thì không thể xác định vì phạm trù của Nhật Bản hoàn toàn khác. Nhưng nhìn lại bây giờ – với thị trường trong nước, chúng ta có cái nhìn của bản thân đối với các thương hiệu Việt như thế nào? Ngoài những vụ tranh cãi nảy lửa về ăn cắp artwork – bóc mẽ lẫn nhau – tự dìm bản thân lẫn nhau. Không chín thì mười – thì sẽ “ Thương hiệu Việt mãi chỉ là cái ao làng, chỉ có ăn cắp design rồi tinh chỉnh lại – KHI NÀO CHÚNG TA MỚI RA KHỎI CÁI AO LÀNG”?

Thiết kế của thương hiệu T-redx

Không – người trong “ao làng” mới là chúng ta – người không chịu chui ra khỏi cái giếng mà để nhìn 01 bầu trời mới hơn, chính là chúng ta. Chúng ta sống trong bóng tối – chịu làm quen với những thứ trong bóng tối – tranh luận với chúng và không thể “changing mindset”. Sống trong bóng tối đã quen, chúng ta e sợ – sợ ánh sáng, sợ những thứ đổi mới. Chúng ta e sợ chính bản thân chúng ta – bởi những kẻ “thùng rỗng kêu to” tiêm nhiễm vào nhận thức về một “Người Việt sẽ không bao giờ bẳng nước khác được”. Thật là ấu trĩ – Đúng, nếu còn tiếp tục ở cái ao làng đầy drama và thị phi đó / quẩn quanh những câu chuyện xào đi xào lại đến phát chán, những con người old thinking sẽ dẫn dắt những thế hệ trẻ tiếp tục những suy nghĩ rằng “Chúng ta hèn kém lắm”. Nhồi nhét những câu chuyện vô bổ, những tấm gương theo lưng ngoại bang – dẫn dắt chúng ta tới “Khi nào Việt Nam mới bằng được nước ngoài”.

Thiết kế của thương hiệu T-redx

Vâng “Chả có mẹ gì chúng ta phải sợ cả”. Người Việt mình giỏi lắm các bạn ạ – giỏi thực sự ấy. Chỉ là chúng ta quá đam mê những thứ thị phi mà không chịu quan tâm, hay “cố hiểu” rằng những sản phẩm của người Việt kia – là theo lưng người nước ngoài. Các bạn có nhớ tới BST “EM HOA” của NTK Nguyễn Công Trí được chào đón nhiệt liệt ở các giải thưởng nước ngoài không? [Rihanna cũng đã từng mặc]. Các bạn có nhớ bộ phim “Bi, Đừng Sợ!” – bộ phim giành rất nhiều giải thưởng phim hàn lâm Quốc Tế – mà các bạn nói rằng quá “thô tục” không. Các bạn có biết rằng trong các siêu phẩm phim rạp các bạn xem – trong phần credit, có rất nhiều người Việt góp phần vào kết quả chung không? Không, chúng ta chỉ thích coi, thích share ông sàm sỡ, bà đánh lộn và những thứ vô nghĩa – vì nó vui, thực sự vui, và hệ quả là – Người Việt chúng ta chỉ dừng tới đó.

Thiết kế của thương hiệu DVRK

Ok, back lại câu chuyện Streetwear – cá nhân mình khá là tự hào khi trong Seoul Fashion Week vừa rồi, hình ảnh spotlight của người Việt chiếm khá nhiều trong các tạp chí và fanpage uy tín [Vogue, The Devinitus] – Đó là ai? Đó là Trung Quang Nguyễn [Aka Mèo Xanh], Bùi Thanh Huyền – những người sáng lập ra T-REDx, Hoàng Quỳnh – DVRK… Với những sản phẩm chính thống của người Việt – được họ sáng tạo và dành nhiều chất xám để tạo nên, nghiễm nhiên – chiếm trọn mắt xanh của các photographers khét tiếng về Fashion. Nếu các bạn để ý rằng, line đồ và cách mix style của Mèo, của Huyền, của Quỳnh – chẳng thua kém gì người bạn Hàn cả – mà có khi hơn rất nhiều về độ tinh xảo sản phẩm và bố cục.
Thế, việc gì chúng ta phải sợ, phải so sánh, phải “Tự thua” trong khi người Việt rất giỏi.

Một phần lí do là những con người tài năng – họ không thích ồn ào và thị phi – nên trên MXH này, sự xuất hiện của họ rất ít và thực sự họ muốn thế. Nhưng với mình, những con người này cần được đưa ra cho cộng đồng biết nhiều hơn, để thay đổi cái suy nghĩ ấu trĩ “Khi nào người Việt mới giỏi?” — Link nguồn các báo đưa tin:

//www.vogue.com/…/seoul-fashion-week-fall-2019-street….


//www.facebook.com/media/set/….
//www.vogue.co.uk/gal…/seoul-fashion-week-street-style
//www.vogue.com/…/seoul-fashion-week-fall-2019-street…

Facebook : Trung Quang Nguyễn:

//www.facebook.com/jack.nguyen.7946281.

Bùi Thanh Huyền:
//www.facebook.com/profile.php?id=100015108397581.

Hoàng Quỳnh:
//www.facebook.com/narii2301.

Thông tin và hình ảnh từ Trí Minh Lê

Bình luận

Lê Minh Trí [hay còn gọi Trí Minh Lê] là một Fashion Blogger có sức ảnh hưởng lớn với giới trẻ Việt Nam. Trước sự cá tính của các HSU-ers, anh đã đồng ý gửi tặng bài chia sẻ về thời trang đường phố cho các HSU-er nói riêng cũng như các bạn trẻ yêu thích thời trang ở Việt Nam nói chung. Hãy là những HSU-er có kiến thức thời trang thật hypebeast nhé.

——————————–

Khoảng thời gian này, mọi người vẫn đang thực hiện theo sự vận động của nhà nước “Cách li xã hội” để bảo vệ bản thân và bảo vệ cộng đồng. Nhưng nhìn về nền thời trang đường phố nước nhà, nó vốn đã thực hiện việc “Cách li” từ bao giờ.

Một buổi set up thời trang [Ảnh: tác giả]

Sau thời kì bao cấp [1975 – 1986], Việt Nam đã thực hiện chính sách Đổi Mới, bắt đầu mở cửa với các nền kinh tế toàn cầu. Sự “bế quan tỏa cảng” chính thức bị dỡ bỏ và thị trường mở ra để đón những cơ hội mới. Cũng từ đây, các xu hướng văn hóa và thời trang nước ngoài đã du nhập vào Việt Nam. Chúng ta gỡ bỏ được bức tường “Cách li” số 1 về giao thương.

Phong cách ăn mặc thời thượng ở Việt Nam thời kì đổi mới [Ảnh: internet]

Tuy nhiên, thực tế vốn không dễ như tưởng tượng. Lối suy nghĩ về phong cách thời trang cũ đã ăn sâu vào tâm thức của nhiều thế hệ đi trước. Đối với họ, ăn mặc theo phong cách Tây- Âu hóa là lố lăng, đi ngược lại với “thuần phong mỹ tục”và văn hóa Á Đông. Chính vì thế, rất nhiều bất cập trong phong cách ăn mặc đã xảy ra trong thời kì này. May thay, cùng với thời gian và sự mở rộng thông tin, suy nghĩ kiểu cũ đấy đã dần được thay thế bằng sự chấp nhận hơi thở của thời đại. Đàn ông tự tin mặc đồ màu hồng, phụ nữ có thể mặc táo bạo, khoe được đường cong nhiều hơn. Bức tường “Cách Li” số 2 về tư duy dần được dỡ bỏ.

Phong cách ăn măc thời thượng của Việt Nam thời kì đổi mới [Ảnh: internet]

Quay lại về nền thời trang đường phố nước nhà, có lẽ, điểm xuất phát đầu tiên của Streetwear Việt Nam là từ Hiphop [từ Forum huyền thoại viethiphop.com]- nơi những đàn anh gạo cội với niềm cảm hứng từ Rap, Graffiti… đã mạnh dạn khoác lên mình những thương hiệu thời trang đường phố như Obey, Tribal, Vans, Evisu,… Niềm cảm hứng và cộng đồng nhỏ đó nhanh chóng bùng nổ mãnh liệt dưới cái tên “Sneakerhead”. Từ đây, những người yêu thích giày và sneaker [đặc biệt là giày bóng rổ] đã hội tụ lại, chia sẻ kiến thức và “không phân chia giọng hát, tiếng cười” để cùng xây dựng một linh hồn mới đầy mạnh mẽ.

Thời trang đường phố Việt Nam những thời đầu gắn liền với những cái tên như Andree Right Hand,… [Ảnh: internet]

Như diều gặp gió, dưới sự ủng hộ và quyết tâm lớn của nhiều cá nhân, cộng đồng Sneaker Việt Nam đã chứng tỏ được sức bật của đàn anh và thế hệ gen Z. Rất nhiều người bắt đầu chơi giày và những thương hiệu như Yeezy Nike Air, Airmag, Jays, Jeremy Scott adidas, Supra Tk, … dần phổ biến. Có lẽ những cái tên trên sẽ đi vào kí ức “huy hoàng” của nhiều người nhưng nó cũng đã bắt đầu sự rạn nứt với cái tên “Cách li thế hệ mới”.

Cụm từ “Hypebeast” đang là một trong những từ khoá được tìm kiếm bậc nhất ở Việt Nam và toàn thế giới. Có một đôi sneaker xịn là chưa đủ, quan trọng là nó được mix & match với quần áo gì và của thương hiệu nào. Đôi giày không còn là tất cả mà chỉ là một phần nhỏ của bức tranh tổng thể mang tên “Outfit of The Day” [#OOTD]. Đây cũng là khởi đầu của cơn sóng thần thay đổi cả một nền công nghiệp thời trang mang tên “Streetwear”.

Đúng vậy, Streetwear bùng phát mạnh mẽ ở Việt Nam nhanh tới mức không tưởng. Một ngày ở các group chuyên về outfit của Việt Nam trung bình có hàng trăm bức ảnh cũng như hàng ngàn bình luận và lượt tương tác. Thế hệ Gen Z đã coi “Streetwear” là một món ăn tinh thần không thể thiếu trong đời sống của họ. Dẫu vậy, mặt bằng tài chính chung của thị trường nền tảng Việt Nam chưa cao, chúng ta khó mua được những sản phẩm nước ngoài cũng như sản phẩm của những thương hiệu quốc tế với mức giá từ vài triệu đến vài chục triệu đồng một cách thường xuyên. Và Streetwear Local Brands Việt ra đời nhằm mục đích đáp ứng nhu cầu khổng lồ đó của những người trẻ Việt.

Một trong những phong cách thời trang đường phố Việt Nam ngày nay [Ảnh: Trí Minh Lê]

Tuy nhiên, “dục tốc bất đạt”, cái gì nhanh mà không có nền tảng tốt sẽ có nhiều vết nứt. Vết nứt đó sẽ tạo nên những rào cản “Cách li” không thể tránh khỏi. Đây chính là “sự cách li của thời trang đường phố Việt Nam”:

Cách li thế hệ 

Nôm na cho rằng, rất nhiều Gen Z có tâm lí đám đông hoặc cái tôi quá lớn đã tạo cảm giác không hề dễ chịu đối với các đàn anh và tiền bối đi trước. Điều này khiến nhiều người có thâm niên và kinh nghiệm trong sân chơi sneaker/streetwear community cảm thấy “chán nản” và “hụt hẫng” khi giới trẻ ngày nay “làm cái gì mà tôi không biết”. Họ rời xa dần sân chơi và chỉ coi đó như một kỉ niệm hào hùng thời trẻ của mình. Và rồi giới trẻ chơi kiểu giới trẻ, người cũ chơi kiểu người cũ. 

Cách li về nhóm

Dễ dàng nhận ra nền thời trang Việt Nam phát triển mạnh và du nhập khá nhiều phong cách đa đạng khác nhau. Thay vì cùng kết nối và tạo một hơi thở chung thì đa phần các tín đồ thời trang [các nhóm, các diễn đàn, những người chơi “Streetwear”, “Fashion Icon”, “Fashionista 4.0”, …] không ngừng “bash” và công kích nhau khi không vừa ý. Nếu có thể góp ý nhẹ nhàng, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn khá nhiều. Và rồi, Hypebeast thì chơi Hypebeast, Darkwear thì chơi Darkwear, … Thật khó để có thể tạo dựng một tiếng nói chung cho cộng đồng thời trang đường phố Việt Nam.

Cách li về xu hướng

Dù Việt Nam được coi là một thị trường năng động và mở cửa, nhưng phần nhiều Gen Z lại cập nhật xu hướng mới khá chậm. Việc này có thể biện chứng thông qua sở thích mua hàng cũng như thói quen mặc đồ của Gen Z trong giai đoạn 2018 -2019. Đơn cử, xu hướng hiện tại đã chuộng hơn về trải nghiệm chất vải, form dáng thiết kế và thời kì của Logomania đã tiến tới giai đoạn thoái trào. Thì ở Việt Nam vẫn yêu thích những thứ đồ có Big Logo và sự Flex hơn là những “Artwork” hoặc những thiết kế có ý nghĩa và chiều sâu tư tưởng.

Cách li về Nội – Ngoại

Khá nhiều bạn trẻ Việt Nam có xu hướng chuộng hàng ngoại quốc. Hầu hết vẫn chỉ bằng lòng bỏ ra từ 500.000 đến 800.000 VND cho một sản phẩm của người Việt làm. Nếu hàng nội địa có giá quá cao, đa số sẽ nghĩ “thà mua đồ ngoại còn hơn”. Điều này không sai, nhưng nếu nhìn rộng ra một chút, ta sẽ thấy rất nhiều đồ “Made in Vietnam” bởi những con người tài hoa và chất lượng của chúng ngang bằng thậm chí có khi hơn về thiết kế trong mảng thời trang đường phố. Mình đảm bảo chúng còn tốt hơn rất nhiều so với các sản phẩm ngoại đồng giá.

Cách li về Tư Tưởng

Bị ảnh hưởng mạnh bởi các Youtuber và Vlogger, khá đông những bạn trẻ Gen Z đã tự “cách li bản thân” về thời trang. Điều này có nghĩa là chính chúng ta bị “cách li” trong gu thẩm mĩ hay thời trang của người có sức ảnh hưởng. Việc hâm mộ thái quá và copy thời trang 100% vô tình khiến chúng ta không thể nào “mở lòng” đối với những phong cách thời trang khác vì đối với họ, thế mới là thời trang, thế mới là thời thượng. Thần tượng một ai đó là không sai và là quyền tự do của mỗi người, nhưng hãy suy nghĩ một cách logic như này: thời trang của một cá nhân, một Youtuber, một Vlogger nào đấy sẽ chỉ gói gọn trong thế giới quan của chính họ, nếu chúng ta copycat theo, chẳng phải chúng ta đã tự nhốt bảnthân trong thế giới quan của người khác hay sao.

Sau cùng thì bài viết này chỉ nhằm giúp các HSU-er nói riêng cũng như những ai yêu thích thời trang đường phố nói chung có được một cái nhìn khách quan và nhiều chiều sâu hơn. Mong rằng đại dịch này qua đi và chúng ta sẽ không còn “Cách li” kể cả cộng đồng cũng như trong nền thời trang đường phố.

Trí Minh Lê 

Video liên quan

Chủ Đề