Chờ đợi là hạnh phúc nghĩa là gì

Khi yêu, con người ta thật lạ. Không tin vào sự thật, nhưng lại thích hi vọng ở những điều viển vông.

Họ thích, và tin vào hai từ "chờ đợi". Phải nói là hai từ vô nghĩa nhất trong chuyện yêu đương. Vì vốn chẳng có cái gì tốt đẹp sau hai từ thực ra từ đầu đã là vô nghĩa.

 

Yêu nhau không được, thì thôi dứt áo ra đi, để cho nhau tự do, để cho nhau được thoải mái. Cứ trót lỡ nói "anh sẽ chờ", "em sẽ đợi". Đợi được bao lâu? Chờ được đến bao giờ? Chẳng ai mà biết được.

Cho dù có chờ được, đợi được thì đã làm sao? Mọi thứ đã hoàn toàn khác trước, đã không còn như lúc buông lời yêu nhau nữa.

 

Ngày xưa tôi yêu cô ấy, cô ấy chọn một người khác. Bây giờ, tình yêu ấy vỡ tan, cô ấy nghĩ có tôi vẫn đang "chờ", vẫn đang "đợi". Cô ấy nghĩ đáng ra lúc đó tôi mới là tốt nhất, tôi mới là người cô ấy nên chọn. Nhưng khốn nỗi, bây giờ tôi đã khác trước. Cô ấy yêu là yêu tôi của ngày xưa, một kẻ cởi mở,chân thành và khờ khạo. Còn bây giờ, là một tôi lỳ lợm, là một tôi ít mở lòng.

Cho dù tình cảm của tôi vẫn vậy, vẫn còn nhung nhớ hay yêu thương như trước, thì cái quan trọng đó là con người tôi đã khác. Thậm chí nếu có đồng ý đến với nhau thì liệu sẽ duy trì được trong bao lâu? Liệu rằng tình yêu chắp vá ấy có kết quả gì khi mà cả hai đã không còn nồng nhiệt như trước?

 

Con người mà, làm gì có ai cứ mãi là trẻ con, làm gì có ai cứ mãi khờ dại, mãi mộng mơ và thích đợi chờ? Chỉ là do họ đợi chờ lâu quá rồi vô tình quen với một cuộc sống của một kẻ cô độc như thế. Cuối cùng, chờ thì vẫn được, nhưng tình thì chẳng đi đến đâu.

Sau cùng, con người ta phải ngồi lại mà suy nghĩ mới giật mình nhận ra, thời gian mình chờ quả thật là vô nghĩa. Từng đó tháng năm, nếu không thể tự thay đổi suy nghĩ của bản thân, thì xã hội, những mối lo cơm áo gạo tiền sẽ giúp ta làm điều đó.

Đọc thêm:

Đàn bà "sói" hay "nai", còn phụ thuộc vào người đàn ông họ yêu như thế nào.

Vì sao đàn ông tử tế thì toàn "ế"?

Tiền bạc không thể chi phối được tình yêu ư? Một là bạn cực kì giàu có, nếu không thì thôi huyễn hoặc bản thân đi!

Dear.vn – Đừng chờ đến lúc mà bạn không có đủ sức kiên nhẫn để đợi chờ được nữa thì mới thôi đừng chờ đợi. Hãy dừng lại và suy ngẫm liệu điều đó có đáng để cho bạn kì vọng không nhé…

Trong cuộc sống, chờ đợi có lẽ là một niềm hạnh phúc, nếu biết cách chờ đợi thì điều đó sẽ rèn luyện cho ta đức tính của sự kiên nhẫn vốn có. Nhưng cũng có những điều hết sức giản dị mà đôi khi ta đừng nên chờ đợi…

Đừng chờ đến lúc thời gian vụt trôi nhanh rồi mới ngồi thẫn thờ ngậm ngùi tiếc nuối, bởi trong thời gian đó bạn còn có thể làm được thật là nhiều thứ như đọc sách, nhảy dây, nấu một bữa ăn thật ngon cho gia đình,…

Đừng chờ đến lúc người khác bắt chuyện với bạn trước rồi bạn mới đáp lại. Mà bạn hãy chủ động bắt chuyện với người khác vì có lẽ người đối diện cũng đang chờ đợi bạn mở lời trước thì sao. Hãy mạnh dạn lên và rồi một tình bạn mới sẽ đến với tất cả chúng ta…

Đừng chờ đến lúc bạn bị người khác dụ dỗ và lừa gạt rồi mới tự trách bản thân sao mà ngu ngốc quá. Hãy không ngừng cập nhật thông tin để trở thành một người có lập trường vững vàng bạn nhé…

Đừng chờ đến lúc bạn được nói lời chia tay rồi mới quay mặt đi chỗ khác. Bởi vì khi đã hết yêu nhau thì bạn hãy chủ động chấm dứt trước để đỡ phải đau lòng thật nhiều và để cho mối quan hệ không trở nên chán ghét hơn,…

Đừng chờ đến lúc khi bạn mất đi những người bạn xung quanh mình rồi mới nhận ra bản thân sao ích kỉ, nhỏ nhen và hời hợt quá,… Hãy tự mình thành thật nhận ra điều đó và khắc phục liền để bản thân bạn không là người cô độc bạn nhé…

Đừng đợi đến lúc bạn già đi mới bắt đầu tận hưởng cuộc sống này sau khi đã có một tài khoản lớn trong tay,… mà hãy biết cách tự thưởng cho bản thân khi bạn đạt được một thành tích nào đó, điều đó sẽ làm bạn hứng khởi lên rất nhiều…

Đừng chờ đến lúc bạn nhận được lời khen và một sự đồng thuận với quan điểm của bạn thì bạn mới dám bày tỏ. Vì lúc đó, có khi người khác đã nêu quan điểm đó ra trước bạn rồi thì sao. Nếu bạn có ý tưởng, hãy thực hành ngay, vì có đôi lúc, những điều phi lí có thể làm thay đổi điều gì đó thì sao ta…

Đừng chờ đến lúc người khác chú ý đến bạn rồi bạn mới thể hiện những ưu điểm tốt của bản thân. Hãy thể hiện những tài năng bạn có và rồi bạn sẽ tự mình thu hút được thật nhiều sự quan tâm từ những người xung quanh,…

Đừng chờ đợi đến lúc giấc mơ của bạn thành hiện thực rồi bạn mới cảm thấy hạnh phúc và cuộc đời này tràn đầy ý nghĩa vì giấc mơ sẽ chẳng bao giờ bền vững được. Hãy biết tận dụng mọi cơ hội ở phía trước tầm tay mà hành động liền bạn nhé…

Đừng chờ đến lúc có một ngày lễ đặc biệt nào đó ta mới bày tỏ sự yêu thương với người khác và làm mới bản thân mình. Bởi vì, ngày nào cũng là một ngày đáng để ta sống, yêu thương, làm việc, học tập và vui chơi kia mà,…

Đừng chờ đến lúc mà bạn không có đủ sức kiên nhẫn để đợi chờ được nữa thì mới thôi đừng chờ đợi. Hãy dừng lại và suy ngẫm liệu điều đó có đáng để cho bạn kì vọng không nhé. Nếu không, hãy tạo cho bản thân một niềm hi vọng và niềm tin rằng “Ta còn phải hoàn thành nhiều việc ngay trước mắt lắm. Hãy cố lên!”.

Nếu ai đó bảo rằng chờ đợi là hạnh phúc, thì hạnh phúc ấy có đang phải đánh đổi bằng thanh xuân?

Một chàng trai có thể bắt đầu một việc gì đó bất cứ lúc nào, nhưng một cô gái không thể lúc nào muốn là bắt đầu lại mọi thứ! Thanh xuân là tất cả những gì mà con gái có và nó chỉ đến một lần trong đời. Một chàng trai có thể bắt đầu việc tìm kiếm người yêu khi anh ta năm 30 tuổi nhưng một cô gái không thể chờ đến tận năm 30 tuổi mới bắt đầu tìm kiếm một nữa của mình. Nhưng không có gì tàn nhẫn bằng việc một người đàn ông bắt một người phụ nữ chờ đợi. Này anh! Anh đang mua rẻ thanh xuân của cô ấy đấy! Còn cô ấy đang bán rẻ tuổi xuân chỉ đến một lần của mình một cách ngu muội. Người ta cười đùa bảo nhau rằng: “Đợi chờ là hạnh phúc!”. Một kiểu hạnh phúc đục khoét sâu trong tâm can…


Chờ đợi trong vô thức, vì quá yêu nên chấp nhận đợi chờ

Lắm lúc tại lỡ thương một người quá nhiều nên việc chấp nhận thương đau, chấp nhận chịu thiệt thòi để người ta được viên mãn hạnh phúc. Và đợi chờ là một dạng chịu thiệt thòi ấy? Có phải tại mình yêu ai rồi mình cho người ta cái quyền được làm tổn thương mình? Ừ thì…

Nhiều khi chúng ta biết chờ đợi là vô vọng nhưng trái tim vẫn không thể quên, không thể thôi nhớ thương và hi vọng, dù cho chỉ là tự an ủi hay tự huyễn hoặc bản thân. Có khi tự cười mình sao quá ngốc nghếch nhưng chỉ là trái tim không thể từ bỏ.Vì tình yêu sâu đậm chính là như vậy. Chính là muốn đứng trước một người đã ra đi mà nói rằng “Tôi sẽ đợi”.

Để bắt đầu một tình yêu thật lắm chông gai và khó nhằn nhưng để kết thúc nó lại dễ dàng quá đỗi bởi vì sự ra đi, vì bởi sự không tin tưởng nhau rằng không ai có thể chờ đợi nhau được, vì bởi sự “xa mặt cách lòng” sẽ đưa họ về hai thế giới khác nhau, khác cả không gian lẫn thời gian và cách yêu thương. Cũng chính vì cái gọi là không tự tin cho một tương lai tốt đẹp giành cho người chờ đợi, họ sợ một hy vọng đặt lên người chờ sẽ nhận lại sự thất vọng tột cùng cho người họ từng yêu thương. Tại sao họ không tin rằng sự chờ đợi là phương pháp tốt nhất để kiểm chứng được tình yêu của chính mình? Vì chúng ta không sống trong những câu chuyện cổ tích!

Biết rằng cuộc sống này không chỉ là nỗi ám ảnh của những kỉ niệm, biết rằng những bước chân đã không cùng chung một hướng, biết rằng đã mất nhau mãi mãi nhưng sao vẫn yêu nhau, vẫn muốn được ở bên nhau, vẫn không quên được nhau. Dù biết rằng chờ đợi là đớn đau, là giày vò trái tim, là dằn vặt kí ức nhưng sao vẫn mãi chờ nhau, đợi nhau.


Cuối cùng là chờ đợi như một bản năng, cơ bản là cứ chờ và ko còn chút gì tình cảm cả

Bởi vậy mới nói, tình yêu là thứ vừa thực dụng vừa mong manh, chẳng ai có thể mãi đợi chờ trong vô vọng.

Chờ đợi giống như một cái gì đó khoét sâu vào trái tim người ta, đục hy vọng chảy ra cho đến khi cạn sạch không còn lại gì, như một cái gì đó mài mòn tất cả từ sự tự tôn, lòng kiên nhẫn đến niềm tin và cả tình yêu. Đối diện với một hiện thực khốc liệt và nhiều cám dỗ chúng ta sẽ nhận ra việc chờ đợi một ai đó thực sự là một điều vô cùng khó khăn và thực sự vô cùng mệt mỏi. Sự mệt mỏi đó chỉ kết thúc khi đến một ngày bạn nhân ra rằng: Mình chẳng là gì trong trái tim người ta cả. Sao cứ phải nhọc lòng cho khổ vậy.

Miệng lưỡi thế gian hay dỗ ngọt những con tim ngu muội rằng: Nếu yêu thương đủ lớn thì chờ đợi chẳng qua cũng chỉ là một thử thách tình cảm, trải qua thời gian, điều gì là bền vững đích thực thì sẽ ở lại. Đừng tin vào những cuốn tiểu thuyết tình cảm kia vì chúng ta đang sống, đang tồn tại trong một cuộc sống thực chứ không phải sống trong thé giới của những trang sách do chính ta viết nên. Và sẽ không có ai một đời chờ đợi ai…

Nếu đợi chờ là hạnh phúc! Thì thanh xuân của bạn có phải quá rẻ mạt?

Video liên quan

Chủ Đề