-
Kế hoạch bí mật của Mỹ đối phó Liên Xô đánh chiếm Alaska
-
Nga, Trung và cuộc cạnh tranh chiến lược ở Trung Á
Đó là nhận định của ông Rakesh Krishnan Simha, chuyên gia phân tích các vấn đề đối ngoại và hiện là một nhà báo có trụ sở ở New Zealand. Trong một bài phân tích trên trang mạng Russia&India Report mới đây có tựa đề: "How Russian military might is eroding the Western alliance" [Tạm dịch: "Sức mạnh quân sự Nga đang làm xói mòn liên minh phương Tây ra sao?"], ông Simha đã đưa ra một số so sánh sau:
Nga vẫn là nước duy nhất có khả năng “xóa sổ” Mỹ trên bản đồ thế giới. Với 8.500 đầu đạn hạt nhân [và ít nhất 30.000 đầu đạn dự trữ], các lực lượng chiến lược của Nga là đáng sợ nhất thế giới. Trong khi đó, Mỹ sở hữu 7.500 đầu đạn hạt nhân cộng thêm 20.000 đầu đạn dự trữ.
Nga vẫn là nước duy nhất có khả năng “xóa sổ” Mỹ trên bản đồ thế giới. |
Sự khác biệt về số lượng có thể không lớn nhưng các lực lượng chiến lược của Nga có một số mặt mạnh hơn so với kho vũ khí của Mỹ. Người Mỹ biết rằng trong bất kỳ cuộc chiến tranh nào giữa hai cường quốc, những tên lửa đạn đạo liên lục địa [ICBM] của Nga - vốn an toàn trong hầm chứa siêu cứng, có thể chịu được áp lực đáng kinh ngạc, lên tới 6000 psi [khoảng 400 kg/cm2] so với 300 psi đối với các tên lửa của Mỹ - sẽ là yếu tố quyết định. Lực lượng “ngày tận thế” này được bảo vệ như vậy không chỉ để có thể tồn tại trong một cuộc tấn công hạt nhân đầu tiên, mà còn có khả năng dễ dàng xâm nhập vào hệ thống phòng thủ tên lửa hiện có. Mỹ không có bất kỳ sự bảo vệ nào trong việc chống lại “một cú vô lê” từ các ICBM của Nga.
Moskva còn có một lực lượng mang tính quyết định khác. Chúng là những tên lửa hành trình mang đầu đạn hạt nhân được phóng từ các máy bay ném bom chiến lược như T-160 Blackjack, Tu-95 Bear và T-95 Backfire. Những máy bay này có thể cất cánh từ các căn cứ ở phía tây và nam của Nga và có thể thực hiện các cuộc tấn công với tên lửa hành trình hạt nhân nhằm vào Mỹ.
Đồng thời, những máy bay ném bom tầm ngắn hơn tại vùng Viễn Đông của Nga có thể phóng tên lửa hành trình hạt nhân tới bờ Tây nước Mỹ. Những năm 80 của thế kỷ 20, người Nga đã rất chắc chắn về độ chính xác của tên lửa Raduga Kh-22 [tên NATO: AS-4 Kitchen] trang bị đầu đạn hạt nhân mà các máy bay Backfire mang theo chỉ một quả duy nhất. Theo các chuyên gia vũ khí Bill Sweetman và Bill Gunston, những tên lửa này có thể đã được "lập trình để bay vào cửa sổ của Lầu Năm Góc một cách chính xác".
Trong thực tế, chỉ cần lực lượng máy bay ném bom chiến lược của Nga với 195 chiếc [so với 171 chiếc của Mỹ] có thể xóa sổ Mỹ chỉ trong vài giờ.
Hiện Nga có một loạt các vũ khí mới đang trong quá trình hoàn thiện để bổ sung cho các “chiến binh lạnh” này. Các máy bay ném bom chiến lược đầy uy lực sẽ được hộ tống bởi các siêu cơ động Sukhoi-27 Flanker và thành viên mới nhất của gia đình Flanker, Su-35 Flanker. Với tải trọng lớn, Su-35 có thể mang theo các loại vũ khí uy lực nhất hiện nay đó là một phiên bản của tên lửa không đối không K-77 và tên lửa hành trình tấn công mặt đất Kh-59. Cả hai loại máy bay trên gần như vô hình với các radar nhờ vào khả năng cơ động cao của chúng.
Chính sách ngoại giao hợp lý của Tổng thống Vladimir Putin đảm bảo rằng Nga không phải đối đầu với toàn bộ khối phương Tây. |
Việc xây dựng tàu ngầm hạt nhân cũng đã đạt đến đỉnh cao thời hậu Xô-viết ở Nga. 10 chiếc tàu ngầm tấn công chạy bằng năng lượng hạt nhân mới lớp Yasen đã và đang được phát triển sẽ làm lu mờ các tàu ngầm hạt nhân của Hải quân Mỹ. Những tàu ngầm này có thể ẩn nấp và cơ động rất yên tĩnh dưới biển sâu. Năm 2012, một tàu ngầm Akula cũ của Nga đã xâm nhập vào Vịnh Mexico và tuần tra vùng biển hạn chế của Mỹ trong hơn một tháng mà không bị Hải quân Mỹ phát hiện.
Lực lượng tàu ngầm chiến lược đang được tân trang lại với tàu ngầm lớp Borei dài 170m, được trang bị tới 20 tên lửa đạn đạo Bulava mới, đặc biệt là có khả năng phòng thủ tiên tiến được thiết kế để xâm nhập vào hệ thống phòng thủ tên lửa của Mỹ.
Ngoài ra, kể từ cuộc chiến 5 ngày ở Gruzia tháng 8/2008, quân đội Nga đã trở nên nhanh nhẹn hơn, phối hợp tốt hơn và được vũ trang tốt hơn. Với 300.000 quân và 2.500 xe tăng [bao gồm cả “xe tăng bay” hiện đại T-90], và với các hệ thống tên lửa phòng không S-500, S-400, quân đội Nga có hỏa lực mạnh nhất châu Âu.
Phản ứng chậm chạp của quân đội Mỹ khi Crimea sáp nhập Nga và cuộc khủng hoảng Ukraine đang diễn ra đã cho thấy, thách đấu với quân đội Nga không phải là một nhiệm vụ dành cho kẻ nhút nhát. Thêm vào đó, sau nhiều năm không ngừng tham chiến - và tổn thất đáng xấu hổ - ở Iraq và Afghanistan, quân đội Mỹ đang mệt mỏi và mất tinh thần chiến đấu, nếu chưa muốn nói là bị thất bại về mặt tinh thần. Do đó, Mỹ không nhiệt tình cho một sự can dự quân sự khác, đặc biệt là không muốn đầu với một quốc gia từng đánh bại cả Napoleon và Hitler.
Việc xây dựng tàu ngầm hạt nhân cũng đã đạt đến đỉnh cao thời hậu Xô-viết ở Nga. |
Ở mức độ nào đó, quân đội Mỹ, mặc dù có ngân sách quốc phòng gấp 7 lần Nga, nhưng sự đầu tư này mang lại ít lợi nhuận. Sự "thành công" của vũ khí Mỹ phần lớn là trên kênh CNN chứ không phải ở chiến trường. Trong bối cảnh này, sự trỗi dậy của quân đội Nga đã “thổi bay” sang một bên, thậm chí là hành động quân sự giả vờ chống lại Moskva. Sự phản ứng một cách yếu ớt này đã buộc Mỹ và đồng minh của mình là Anh tăng cường các biện pháp trừng phạt đối với Nga.
Các lệnh trừng phạt sẽ dẫn đến sự trả đũa và nguy cơ xảy ra một cuộc chiến tranh thương mại quy mô lớn, nhưng điều mà phương Tây không thể thực hiện được đó là sự thay đổi chính sách của Điện Kremlin. Ngược lại, chính sách ngoại giao hợp lý của Tổng thống Vladimir Putin đảm bảo rằng Nga không phải đối đầu với toàn bộ khối phương Tây. Đức và Pháp ít quan tâm đến một cuộc chiến chống lại Nga. Tình cảm ủng hộ Moskva rất mạnh ở Hy Lạp - một thành viên khác của NATO - thậm chí như Italy, Tây Ban Nha và các nước Nam Âu nhỏ hơn nhận thấy rằng không có lý do để can thiệp vào cuộc khủng hoảng ở Ukraine. Mặt khác, Moskva cũng đã có sự ủng hộ rộng rãi từ BRICS.
Cả Tôn Tử và triết gia Ấn Độ Chanakya đều khẳng định rằng chiến thắng lý tưởng là chiến thắng mà không phải đổ máu - có nghĩa là bằng ngoại giao hoặc sự khôn khéo. Việc xây dựng quân đội có sức đề kháng cao của Nga có thể sẽ tạo ra chiến thắng mà không cần bắn sang phương Tây một phát đạn nào.
Công Thuận
Ngoại trưởng Mỹ John Kerry sẽ gặp người đồng cấp Nga Sergei Lavrov vào tuần tới tại thủ đô Paris [Pháp] để bàn về vấn đề Ukraine và Syria.
- Nga,
- Mỹ,
- tên lửa,
- tàu ngầm,
- hạt nhân,
- phương tây,
- quân sự,
- quân đội,
Hiện Nga có hỏa lực quân sự mạnh hơn Ukraine, cả trên bộ, trên không và trên biển.
-
Quân đội Ukraine pháo kích dồn dập, thường dân Donbass vội vã sơ tán sang Nga
-
Estonia chuyển tên lửa Javelin cho Ukraine
-
Vì sao các lãnh đạo quốc tế từ chối trao DNA cho Nga khi gặp Tổng thống Putin
-
Khủng hoảng Ukraine dưới góc nhìn từ Belarus
-
Toàn cảnh căng thẳng Nga-Ukraine, quan điểm và cán cân lực lượng các bên
Theo trang tin News.sky.com [Anh] ngày 19/2,Nga hiện có sức mạnh quân sự thông thường vượt trội gấp 5 lần Ukraine.
Moskva có 900.000 binh sĩ đang phục vụ trong các lực lượng vũ trang, so với 196.600 quân của Ukraine. Điều này xuất phát từ ngân sách quốc phòng của Nga cao hơn của Ukraine.
Sự mất cân bằng trên biển là lớn nhất, với việc Nga có số lượng nhân viên, lính hải quân gấp 10 lần Ukraine. Hải quân Nga có 74 tàu chiến và 51 tàu ngầm, so với chỉ hai tàu chiến của Ukraine.
Trên bộ, chênh lệch cán cân lực lượng có sự thu hẹp hơn. Quân đội Nga có 280.000 binh sĩ so với 125.600 của Ukraine.
Ukraine cũng có 900.000 quân nhân dự bị, những người đã trải qua huấn luyện quân sự trong 5 năm qua - so với 2 triệu của Nga.
Nga cũng chiếm ưu thế khi xét về trang thiết bị với số lượng pháo gấp 3 lần, số lượng xe tăng gấp 6 lần và xe bọc thép nhiều hơn gần 7 lần so với Ukraine.
Trên không, Nga có số lượng máy bay tấn công và trực thăng gấp 10 lần của Ukraine.
Ukraine có hơn 400 bệ phóng tên lửa đất đối không có thể tiêu diệt máy bay, nhưng con số này vẫn chỉ bằng một phần mười so với số lượng mà Nga sở hữu.
Nga cũng có lợi thế mạnh về vũ khí tầm xa, sở hữu hơn 500 bệ phóng tên lửa đạn đạo phóng từ mặt đất.
Trong những tuần gần đây, các nước NATO đã cung cấp cho Ukraine thêm "viện trợ sát thương", chẳng hạn như việc Anh cung cấp 2.000 vũ khí chống tăng. Trong khi các lô hàng này được thiết kế để có thể gây thêm tổn thất cho Nga nếu tấn công Ukraine, một số chuyên gia cho rằng những vũ khí này sẽ thay đổi kết quả tức thì của cuộc tấn công.
Giới lãnh đạo chính trị Ukraine không nên để các cường quốc bên ngoài quyết định tương lai của nước mình.
- Nga,
- Ukraine,
- sức mạnh quân sự,
- hỏa lực,
- tên lửa,
- máy bay,
- xe tăng,
- tàu chiến,
- tàu ngầm,
- hải quân,
- ngân sách quốc phòng,
So dàn 'binh hùng tướng mạnh' Nga-Mỹ nếu xảy ra xung đột
Nga có khả năng huy động lực lượng dự bị động viên lớn hơn Mỹ. [Nguồn: vitalykuzmin] |
Câu chuyện so sánh tiềm lực quân sự của Nga và Mỹ là chủ đề bất tận cho các chuyên gia phương Tây. Trong một bài viết có tựa đề Nga có những khả năng quân sự nào mà Mỹ không có?, tác giả Carl Hamilton đến từ Đại học Roskilde [Đan Mạch] cho rằng cả hai quốc gia này đều có khả năng “phát triển các hệ thống quân sự bình đẳng về chất lượng” tuy nhiên Nga có khả năng huy động lực lượng dự bị động viên lớn hơn.
Theo tác giả, mặc dù ngân sách chi tiêu quân sự của hai quốc gia chênh lệnh khá lớn, nhưng Nga lại có những ưu thế mà chưa chắc "nhà giàu hơn" đã có được.
Cụ thể, chính quyền cựu Tổng thống Mỹ Donald Trump của đảng Cộng hòa từng yêu cầu Quốc hội Mỹ thông qua gói ngân sách quốc phòng trị giá 740 tỷ USD cho năm tài chính 2021. Nhưng sau đó vào cuối tháng 11/2020, với đề xuất tăng chi tiêu cho việc đóng hai tàu ngầm hạt nhân đa năng lớp Virginia, con số này đã lên tới 778 tỷ USD [tăng 4,4% so với năm 2019].
Cùng năm đó, ngân sách quốc phòng của Nga không vượt quá 61,7 tỷ USD [tăng 2,5% so với năm 2019]. Điều này thật khó lý giải khi hai nước có sức mua vũ khí với quy mô tương đương.
Đến thời Tổng thống Joe Biden, chính quyền đảng Dân chủ đã quyết định duy trì chi tiêu quân sự ở mức tương tự [770 tỷ USD] trong năm tài chính 2022. Cho đến gần đây, ít nhất 80 tỷ USD đã được chi hàng năm cho các hoạt động quân sự ở Afghanistan và Iraq. Sau khi quân đội Mỹ rút khỏi Afghanistan, phần lớn số tiền này đã được dành cho việc phát triển các loại vũ khí tiên tiến, đồng nghĩa với việc tăng chi tiêu quân sự.
Điều này đặt ra câu hỏi cho các chuyên gia phương Tây về tính hiệu quả của chi tiêu quân sự Mỹ.
Lực lượng dự bị động viên lớn là một lợi thế
Một trong những lợi thế của Nga là khả năng huy động lực lượng vũ trang nhiều hơn Mỹ trong một khoảng thời gian ngắn. Chuyên gia Hamilton lý giải điều này là do Nga xây dựng lực lượng vũ trang theo chế độ nghĩa vụ quân sự, trong khi đó quân đội Mỹ là theo hợp đồng.
Trong vòng 5 năm qua, lực lượng dự bị động viên từng phục vụ trong lực lượng vũ trang Nga, được đào tạo trong quân đội có tỷ lệ là 2 triệu người/năm. Thêm vào đó là 350.000 quân nhân trong Vệ binh Quốc gia Nga luôn sẵn sàng chiến đấu và 20 triệu người trong các đơn vị quân dự bị khác [những người đã phục vụ hơn 5 năm trong quân ngũ].
Trong khi đó, Mỹ có số quân dự bị trải qua huấn luyện là 800.000 người, hơn một nửa trong số đó thuộc Lực lượng Vệ binh Quốc gia. Điều này đồng nghĩa với việc Washington sẽ không thể nhanh chóng bù đắp tổn thất về binh sĩ trong một cuộc xung đột quy mô lớn.
Tuy nhiên, Nga sẽ có thể tăng gấp đôi quy mô binh sĩ so với thời bình hoặc tăng cường lực lượng lên 3 triệu người trong một thời gian ngắn.
Bên cạnh đó, chuyên gia Hamilton cũng lưu ý các lực lượng vũ trang Mỹ cũng đang gặp khó khăn trong việc đáp ứng nhu cầu nhân lực trong thời bình, phần lớn là do khả năng tuyển dụng quân nhân mới thấp.
Mỹ có số quân dự bị trải qua huấn luyện là 800.000 người, hơn một nửa trong số đó thuộc Lực lượng Vệ binh Quốc gia. [Nguồn: Twitter] |
Khả năng xung đột tác động tới quy mô lực lượng dự bị động viên
Theo vị chuyên gia Đan Mạch, Mỹ không quá lo lắng về lực lượng dự bị động viên của mình trong một cuộc xung đột tiềm tàng với Nga bởi một số lý do.
Thứ nhất, khả năng xung đột trên đất Mỹ không cao. Hầu hết những xung đột tiềm tàng đang ở những châu lục khác. Nếu xung đột nổ ra ở nơi khác, người Mỹ sẽ cố gắng sử dụng tối đa tiềm năng quân sự của các đồng minh, mặc dù thực tế là người dân Mỹ vẫn có khả năng trở thành mục tiêu của các cuộc tấn công trả đũa.
Thứ hai, dù Nga sở hữu một lượng dự bị động viên lớn để bảo vệ lãnh thổ, nhưng việc triển khai trong cuộc chiến ở Mỹ lại là một câu chuyện khác. Khoảng cách địa lý xa, lực lượng hải quân Mỹ có khả năng vượt trội, dân số Mỹ lớn, trong khi năng lực hàng không vận tải quân sự Nga còn hạn chế,... là những yếu tố khiến cuộc chiến trên đất Mỹ càng bất khả thi.
Thứ ba, học thuyết quân sự của Mỹ quy định một cuộc tấn công vũ khí hạt nhân và vũ khí dẫn đường chính xác nhằm vào Nga nếu xảy ra xung đột giữa hai bên. Đó là lý do vì sao tháng 12/2001, chính quyền ông Bush Jr. đã rút khỏi Hiệp ước chống tên lửa đạn đạo [ABM].
Nhằm phòng ngừa trường hợp xảy ra cuộc tấn công từ lực lượng tên lửa hạt nhân của Nga, Mỹ đã triển khai một hệ thống phòng thủ tên lửa quốc gia. Đặc biệt, một hệ thống đánh chặn chiến lược được đặt ở Alaska [hướng chủ yếu của cuộc tấn công từ Nga được dự báo là đi qua Bắc Cực].
Về phần mình, Nga đã triển khai các hệ thống vũ khí siêu thanh có khả năng xuyên thủng hệ thống đánh chặn của Mỹ như Avangard, Kinzhal và Zircon.
Dựa trên học thuyết quân sự và những tính toán, mỗi quốc gia có một hệ thống duy trì lực lượng dự bị động viên riêng.
Có quốc gia thiên về xu hướng xây dựng lực lượng dự bị động viên từ lực lượng nghĩa vụ quân sự, trong khi có quốc gia khả năng xung đột tại lãnh thổ ít hơn, hoặc có thể dựa vào sự phòng thủ của các đồng minh thường giới hạn lực lượng quân đội theo dạng hợp đồng.