Ai Sợ Ai review

Ai Sợ Ai review

Tên truyện: Ai sợ ai

Tác giả: Quân Ước

Thể loại: Hiện đại, tình chị em, có ngọt có ngược, HE.

CP:Nữ nhiếp ảnh gia × nam diễn viên

Editor/Link đọc: Canhthitde

Link review: Hội Nhiều Chữ
Tiếp tục đọc “Bìa | Ai sợ ai – Quân Ước”

Ai Sợ Ai review

Bài viết mang tính cá nhân, không phải bảng xếp hạng.

Bài review của bạn Trung Quốc, không phải mình viết.

Bài viết sử dụng ngôn ngữ ngoài hành tinh, không phải ngữ pháp tiếng việt.

Nếu bạn không hiểu thì đừng đọc, nếu cố chấp đọc thì đừng chửi mình.

Tên truyện hầu hết được Việt Hóa bởi K@HNC. Tiếp tục đọc “5 ⭐️ của Bơ Lạc -3-“

Ai Sợ Ai review
Credit: Kiếm tam thiếu lâm thất tú – Y Xuy Ngũ Nguyệt

Từ khi biết mẹ Hoa có viết võng du, tớ kiểu mắt chữ O mồm chữ A nửa tò mò nửa ngần ngại.

Tớ không thích thể loại võng du. Đã từng đọc “Yêu em từ cái nhìn đầu tiên” và drop vì lý do gì không nhớ nữa, căn bản là vì tớ…..không chơi game. Từ nhỏ tới lớn game tớ chơi chắc toàn là kiểu như Candy Crush với Hay Day :v , tớ đã thứ down một số game nhiệm vụ như Lord Mobile và phải xóa vì không hòa nhập được với bang hội, tóm lại là con người không biết game online như thế nào nên đọc những miêu tả về game rất buồn ngủ, không theo được T.T

Vấn đề thứ hai của các bộ võng du là tuổi tác nhân vật đều khá trẻ, mà gout của tớ là phong cách ông bà già cơ…..

Tóm lại, vì tin tưởng mù quáng vào tác giả, tớ quyết định nhảy hố thử, tớ đọc “Thả dây dài, câu đại thần” ( hay còn có tên trên mạng là “Anh mở đường, em yếm trợ”) trước, tương đối may mắn vì truyện vẫn không làm mình thất vọng. Lý do ngắn gọn thôi, dù là chơi game, mà cũng phải sâu đíp như thật, miêu tả về game thì vẫn khó hiểu, nhưng riêng sự tưng tửng đã kéo lại tâm trí của tớ :))))

Nói về list Võng du của má Hoa thì tớ biết được 3 cuốn, tớ mới đọc 2 đó là “Thả dây dài, câu đại thần” và “Gia là nhân yêu, gia sợ ai” vì hai cuốn này có sự liên hệ với nhau. Cá nhân tớ khuyên là nếu bạn muốn đọc theo trình tự thì hãy bắt đầu với “Nhân yêu” trước, hoặc nếu bạn siêng, đọc nửa đầu “Đại thần” rồi nhảy qua “Nhân yêu”, hết “Nhân yêu” hãy quay lại “Đại thần” :v . Thật đấy không đùa đâu, vì timeline trong “nhân yêu” là khúc giữa của “Đại thần” – khoảng thời gian nữ chính Thù Tiểu Mộc bỏ game đi du học – tớ  đọc “Đại thần” trước và nửa sau truyện bà Lưu Ly Tiên nhảy ra khiến tớ hoang mang. Còn “Nhân yêu” thì không quá khó hiểu nếu bạn đọc riêng đâu.

Còn một lý do nữa để đọc “Nhân yêu” trước, đó là save the best for the last, GE vẫn gây nuối tiếc hơn HE nhiều, đọc HE sau cho đỡ chơi vơi.

Đối với tớ đoạn kết của truyện là Good Ending, có người sẽ cho là HE, nhưng tớ vẫn còn nuối tiếc, mà cái nuối tiếc ấy dành cho một chuyện tình chiếm gần 2/3 truyện, dù Tô Như Thị lấy được một người chồng thập phần như ý, thì đó vẫn là nỗi đau cả đời đối với anh chàng Con Vịt. Mặc dù kết thúc như vậy là rất hợp lý, rất đáng chứ không oan cho anh một chút nào.

Nếu chỉ nhìn bên ngoài, tớ luôn luôn chấm Con Vịt cao điểm hơn Lục Tiểu Đông, ngoại hình, tuổi tác, nghề nghiệp,v…v đều phù hợp với đối tượng như nữ chính Tô Như Thị hơn. Xét về tính cách, Tô Như Thị cứng rắn, Con Vịt mềm mỏng, Tô thị nóng, Con Vịt lạnh, như âm với dương, vừa khít một cặp. Thế nên tình cảm của họ tiến triển một cách thần tốc, gần như tiếng sét ái tình, Tô thị vốn được mọi người cho là một tên nhân yêu * (nam chơi nick nữ ), nhưng Con Vịt đã thú nhận rằng ngay từ lúc gặp cô anh đã cảm thấy “Lưu Ly Tiên nhất định phải như vậy”. 

Đối với Con Vịt, mình có một loại cảm giác vừa tức vừa thương, thương vì anh ta có thể làm một người tình ôn nhu nhất thế giới, trao cho người con gái trong lòng những lời nói khiến trái tim sắt đá cũng phải hóa thành nước, cũng có một nhân cách không thể chê vào đâu được. Còn tức vì anh hứa thật nhiều mà thất hứa cũng thật nhiều, anh đa mang không dứt khoát, thật khó khăn mới tìm được tình yêu mà không biết trân trọng. Nhưng dù mỗi lần anh làm cho nữ chính tổn thương đều như khoét da khoét thịt, nhưng nhìn anh tâm địa Bồ Tát ban phát từ tâm cho cả thiên hạ, lại không nỡ căm ghét anh được, có chăng chính là định nghĩa công bằng ở đời người có bao giờ là tuyệt đối, một nắm lòng tốt ban cho người dưng làm sao so bằng một nắm lòng tốt dành cho người bên cạnh?

Và ai bảo người như anh không tồn tại? Có, quen thuộc với tớ là đằng khác, người cực kỳ tốt, nhưng không đủ với vợ con. Nếu bạn có biết một người đêm 30 Tết thay vì ở lại đón giao thừa với gia đình thì lại sang đón giao thừa với ông bạn xa quê, vì ông ấy….chỉ có một mình, thì bạn chẳng thấy người như Con Vịt lạ lùng gì đâu. Sau nhiều năm sống với một người như thế, tớ rút ra một bài học cũng giống như má Hoa đã miêu tả về Con Vịt: Đối với họ, cái gì không có mới là đáng quý. Có lẽ từ trong tiềm thức những người luôn coi nhẹ bản thân mà đặt cái khổ của thiên hạ lên trước mình, thì người thân, vợ/chồng, con cái họ,v….v đều được đánh đồng với bản thân họ, nên cũng sẽ xếp sau thứ tự ưu tiên so với công việc cứu vớt người ngoài vậy.

Nghe ngược đời phải không, nếu yêu thì không phải chỉ muốn dâng hết những gì tốt đẹp nhất trên đời cho người đó hay sao, nhưng mà ở đời chính là có những nghịch lý như vậy đấy. Con Vịt gọi Lưu Ly Tiên là Long Nhi, nói rằng anh sẽ cho cô tất cả những gì anh có, nhưng anh đâu phải người như Dương Quá, Quá nhi là người mặc xác thiên hạ, mặc xác ai đáng thương, hắn chỉ thương bản thân, thương Long Nhi, thương một số người là đủ, còn nếu như Quách Tĩnh lòng nặng trung hiếu, thì cũng sẵn sàng cho nàng cả mạng sống, nhưng vẫn phải phụ nàng vì công chúa Hoa Tranh.

Đọc lại truyện một lần, đọc lại khoảng thời gian bên nhau của hai người, bỗng chôc nhận ra quá nhiều “dấu hiệu”, tỉ như họ không có thói quen gọi nhau bằng tên thật, toàn gọi tên nick, tỉ như anh từng hứa hẹn sẽ đưa cô “ngắm hoa đào Giang Nam, đến khi tóc bạc vẫn muốn cùng nhau xem ráng chiều ở đài Kỳ Phong, đợi đến khi già đến mức chuột cũng không bắt nổi nữa thì không đi đâu hết, ở lại Đông Hải Chi Tân đếm cành hoa”, toàn là những địa điểm trong game thôi, tình yêu của bọn họ vẫn là không thể bước vào đời thực được. 

Có lẽ là yêu đúng người, nhưng sai thời điểm, nếu như người con gái thanh mai trúc mã của Con Vịt là Tô thị, thì cô chẳng phải chia sẻ tình cảm với ai, hay nếu mối tình đầu của Tô thị là Con Vịt, thì đã có thể dệt nên một chuyện tình hoàn mỹ nhất thế gian. Nhưng đấy là nếu, mà câu chuyện này thì không có chữ nếu ấy ngay từ khi bắt đầu.

Cuối cùng thì, cô ấy cần một người tốt với mình, chứ không phải người tốt với tất cả mọi người. Và người đàn ông đó là một chàng trai kém cô 4 tuổi, làm thợ xăm hình, có “tiếng thơm” là đồ lừa đảo đứng đầu server.

Lục Tiểu Đông rõ ràng mới chính là Quá Nhi của Tô thị, anh chính là coi cô như toàn bộ thế giới, theo đuổi cô, tự nguyện đưa cho cô tất cả thứ gì mình có, tìm hiểu về cô, chiều chuộng, an ủi cả những vết thương lòng mà cô đã cố ý giấu kín nhất. Dù chỉ xuất hiện chính thức ở 1/3 câu chuyện cuối, nhưng người đọc đều cảm thấy “ôi giồi lấy anh này được rồi”, vì những việc anh làm cho cô quá nhiều, quá ý nghĩa. So sánh với Con Vịt, nếu anh Vịt biết được chắc cũng tự đóng cửa kiểm điểm vì sự vô tâm vô tính của mình. Mà so ra, tiềm lực của anh cũng làm sao bằng Con Vịt được, tiền bạc anh không có, anh cũng không có được mạng lưới quan hệ toàn tai to mặt lớn như Con Vịt kia, chuyện tìm hiểu thân thế của một người khó đến thế nào, nhất là ở đất nước rộng lớn như Trung Quốc kia chứ.

Có người nói rằng Con Vịt không xứng mặt đàn ông khi mà Tô Như Thị đi rồi là không thèm níu kéo, nhưng mình nhớ có một chi tiết ở chương 76, lần đầu tiên Lục Tiểu Đông ngủ tại nhà Tô Như Thị, có một lần chuông cửa reo, Lục Tiểu Đông là người đi ra, sau đó anh nói là người đưa nước đến nhầm nhà. Cộng thêm vào đám cưới, thái độ của Con Vịt rất lạ, tuy anh ấy kích dộng có thể vì đau lòng hay nuối tiếc, nhưng lời nói rất đáng nghi: “Anh ta nói anh ta đã kết hôn với em, anh ta nói hai người đã kết hôn rồi”. Anh ta ở đây chắc chắn chỉ Lục Tiểu Đông, nhưng Lục Tiểu Đông nói chuyện với Con Vịt lúc nào, chẳng phải nhờ lão Thánh Con Vịt mới tới lễ cưới sao. Tuy bạn Lục này làm người không nghiêm chỉnh lắm, có sở thích đi lừa gạt trong game, nhưng mình nghĩ không tới hèn tới mức nhắn tin cho người yêu cũ của người ta để dằn mặt, Tô thị đã cắt đứt liên lạc thì anh ta cũng không chủ động khiêu khích Con Vịt làm gì. Chi tiết nhỏ xíu hôm đó tưởng như vô nghĩa, nhưng kết nối lại thì tớ cho rằng ngày hôm đó con Vịt có đến tìm và chạm mặt Tiểu Đông, sau đó Tiểu Đông nhận là chồng Tô thị thì Con Vịt mới chết hẳn tâm tư quay về. Với tính cách của Con Vịt thì không xảy ra xô xát là điều dễ hiểu, nhưng sau này nghe lão Thánh nói Tô thị sắp đám cưới thì hóa ra là bị lừa, nên Con Vịt mới có thái độ như muốn thanh minh cho bản thân đến vậy, vì anh hối hận rằng sao mình lại dễ dàng tin người mà rút lui. 

Suy đoán của mình không phải để bênh vực cho Con Vịt làm gì, bản thân anh có lỗi, mà lại còn rề rà không chạy theo để cho bị tiểu thụ chiếm tiên cơ, anh không chỉ có một cái sai, mà còn sai liên tiếp rất nhiều lần, có lẽ vì trong mối quan hệ của bọn họ, Tô thị luôn nắm giữ thế chủ động, nên đã làm hư Con Vịt, cái gì đến quá dễ dàng đều trở nên ít quan trọng đi. Con Vịt không cần tìm hiểu gì về cô hay dám để cô ngẩn ngơ trong lễ cưới vì thanh mai dọa tự tử cũng vì lý do đó, trong tư duy của anh thì anh còn cả một đời sau này dành cho cô, bây giờ không vội, mà không biết rằng đối với người như Tô thị, trễ một lần chính là không quay lại nữa. 

Thực ra, nếu nói về xứng hay không xứng, thì không nên nghĩ quá ích kỷ như thế. Tô Như Thị đối với Con Vịt là chịu thiệt, vậy hãy nhìn Lục Tiểu Đông với Tô Như Thị mà xem. Độc giả chủ yếu là phụ nữ, đương nhiên sẽ đồng tình với phái nữ, Tô thị từng tổn thương như thế, từng mạnh mẽ như thế, cô ấy được một người yêu thương hết mình là xứng đáng. Thế nhưng đổi lại Lục Tiểu Đông thì sao, là anh lặng lẽ suốt thời gian dài quanh quẩn bên cô, cùng cô đi phụ bản lúc cô đơn, cũng bởi anh mặt dày mày dạn tấn công, khai hết thông tin cá nhân, làm tất cả cho cô mới khiến cô cảm động. Anh ấy là một nhân vật tiểu thuyết, được dựng lên để đóng vai trò người đem lại hạnh phúc cho nữ chính, chứ ngoài đời, mỗi người đều có câu chuyện của riêng mình, thì lại là anh chịu thiệt thòi, dù quá khứ của anh sạch bong kin kít, không vướng bận gì mà có thể dâng hiến hết cho nữ chính, cũng là một sự “bất công” theo cách nào đó thôi. Nên là xứng hay không xứng, cũng chỉ là tương đối, quan trọng vẫn phải là tự nguyện. 

Nếu cô chịu dùng lợi thế của mình để giành giật, thì mười Trình Trình cũng không đấu lại được. Nhưng cô chính là ngoài kiên cường trong lại tự ti, chính cô cũng không dám tin vào tình yêu của Con Vịt hay của bản thân, không tin mình sẽ chiến thắng, không muốn chịu thất thế một lần nữa, nên cuối cùng cô chọn cách ra đi trong kiêu hãnh, không để cho ai nhìn thấy mặt yếu đuối của mình.  

Để kết thúc bài review này là chuyên mục đoán mò: Hai người đã “miễn nhiễm” với chiêu lừa tềnh của bạn Bỉ Mao là ai nhỉ? :))))