Phia sau nghi can x review

Cảm xúc xáo trộn quá. Mình đọc quyển này trong một ngày thôi, đủ thấy nó hấp dẫn đến mức nào. Vụ án xảy ra ngay từ đầu truyện, biết hết cả thủ phạm, đồng phạm. Bằng chứng ngoại phạm vững chắc, cảnh sát càng điều tra thì càng bế tắc, dù biết có gì đó không ổn, mọi thứ quá khớp vào nhau, nhưng không tìm được kẽ hở nào. Tất cả là nhờ có một bộ óc thiên tài nhúng tay vào, và ngay đầu truyện người đọc cũng được biết đó là ai. Nhưng phần cốt lõi của truyện chính là tại sao không thể tìm được kẽ hở đó. Cả quá trình điều tra của thanh tra Kusanagi rất chặt chẽ, không bỏ sót chi tiết nào, tập trung vào từng chi tiết nhỏ nhặt trong bằng chứng ngoại phạm của chị Yasuko và cô con gái Misato.

Người bạn của Kusanagi, nhà vật lí tài năng Yukawa, hứng thú với vụ án khi biết về người hàng xóm của Yasuko là Ishigami, vốn học cùng đại học với Yukawa ngày xưa. Yukawa có một sự nghi ngờ nhất định về sự dính líu của Ishigami với vụ án nhờ những quan sát nhạy bén của mình. Thế nhưng, điểm không khớp vẫn là chiếc xe đạp mới tinh bị lấy trộm phát hiện ở hiện trường, bộ quần áo bị đốt dở, dấu vân tay bị đốt đi… dù kết hợp với nhau có vẻ như tạo một bức tranh hoàn chỉnh về thủ phạm muốn mau chóng xoá dấu vết nhưng không có thời gian, nhưng tách từng chi tiết ra thì quả thật có nhiều mâu thuẫn. Mấu chốt vụ án, chính là “việc tự mình nghĩ ra lời giải và việc kiểm tra lời giải của người khác đúng hay sai, việc nào đơn giản hơn?” – có người đã nghĩ ra lời giải rồi, nhưng liệu có ai nghĩ đến việc kiểm tra lời giải đó? Và cảnh sát đã đi sai hướng trầm trọng như vậy. Họ chỉ biết đi lật tẩy bằng chứng ngoại phạm, vì đó là hướng được chỉ ra cho họ. Nhưng vẫn còn hướng điều tra khác, mà Yukawa đã tinh ý nhận ra.

Điểm hấp dẫn của vụ án này chính là ở sự đánh lừa và ngụy trang rất tài tình của thủ phạm. Mình theo dõi toàn bộ những vụ tra hỏi của Kusanagi mà không hay biết là mình cũng bị cuốn vào cái bẫy của thủ phạm (do tác giả giật dây). Thủ phạm chăng một cái lưới quá lớn, quá hoàn hảo, ém nhẹm cái phần quan trọng nhất. Yukawa đã tìm được cái chìa khoá có thể giải quyết vụ án bằng cách quan sát từ một góc độ khác. Tại sao không tập trung vào nạn nhân hơn? Chỉ cần vậy thôi, thêm một vài suy luận đơn giản nữa, và ta đã có được câu trả lời hợp lí. Vì mọi yếu tố trong vụ án đều được sắp xếp rất khớp với nhau, nên lẽ dĩ nhiên kẽ hở mà cảnh sát không tìm ra được đó nằm ở yếu tố thụ động nhất – yếu tố mà chỉ cần được xác định ngay từ đầu thì sau đó sẽ dễ dàng bị lờ đi.

Ẩn giấu đằng sau kế hoạch hoàn hảo để thao túng đường đi của cảnh sát thực chất là một thứ cảm xúc rất mãnh liệt, nguyên thuỷ của con người. Đó là một sự khao khát, một tia hi vọng nhen nhóm trong cuộc đời một con người không có mục đích. Vậy nên, tội ác thành hình, thủ phạm không hề do dự, lạnh lùng tính toán chi tiết, xem xét mọi khía cạnh. Tất cả là để che đậy một tâm hồn nhạy cảm với sự đẹp đẽ, rung động của một mối tình đơn phương. Dù vậy, để thực hiện hành vi sai trái đó vì tình yêu thì cũng cần một cái đầu lạnh và sự tàn nhẫn khắc nghiệt, nên sự dung hoà giữa tình cảm với lí trí logic như vậy trong một con người sẽ khó mà đạt được, nên đến cuối cùng thủ phạm làm điều đó cũng là để giải thoát cho bản thân. Và mình cũng rất ưng ý ở phần kết truyện, cho dù sự hi sinh có lớn đến mức nào, người có lương tâm sẽ không để người khác chịu đựng vì tội lỗi của chính mình.


Phia sau nghi can x review

Phía sau nghi can X – Higashino Keigo

Việc nghĩ ra một bài toán khó và việc giải bài toán đó. Cái nào dễ làm hơn??

Cũng giống như việc giết người, sau đó tạo ra một hiện trường giả hoàn hảo cùng với việc điều tra và tìm ra thủ phạm. Cái nào khó thực hiện hơn??

Đó chính là 2 câu hỏi lớn xuyên suốt cuốn tiểu thuyết “Phía sau nghi can X” của tác giả Higashino Keigo.

Không giống như những tiểu thuyết trinh thám khác, bắt đầu bằng việc giết người và đến kết thúc tác giả mới cho kẻ sát nhân lộ diện. Còn ở đây, khi chỉ mới bước vào những trang đầu của tác phẩm ta đã gặp ngay một án mạng và biết rõ hung thủ là ai.

Xuyên suốt tiểu thuyết chỉ còn là việc của đội cảnh sát, lần theo manh mối, điều tra nghi can và vạch trần ra chân tướng sự thật!!

Cứ nghĩ tác phẩm sẽ nhàm chán vì không có gì đặc biệt. Nhưng thật sự kết thúc lại là một bất ngờ vô cùng lớn. Một người bình thường giết người và tạo ra một hiện trường giả đã là 1 khó khăn cho cảnh sát. Vậy có khi nào bạn nghĩ đến việc 1 thiên tài giết người sẽ như thế nào chưa???

Vỏ quýt dày sẽ có móng tay nhọn. Núi này cao rồi sẽ có núi khác cao hơn. Bên cạnh một thiên tài sẽ luôn có một thiên tài khác.

Hãy đọc quyển tiểu thuyết này để tìm ra câu trả lời nhé! Tác phẩm sẽ giúp cho bạn hiểu hơn về con người, về tình yêu. Đúng là vì tình yêu con người ta có thể làm được mọi thứ!!

P/S: Quyển sách rất nhẹ nhàng và “đơn giản”, thích hợp cho những bạn không thích có quá nhiều chi tiết cầu kì, hay phải đau đầu vắt óc suy nghĩ. Nhưng không phải vì thế mà nó lại mất đi sự li kỳ. Bằng chứng là mình đã đọc liền tù tì trong 1 ngày là hết! Chúc các bạn đọc sách vui nhé!

Hoang Tu Lai


Phia sau nghi can x review

Phía sau nghi can X

Dù được báo trước là cuốn sách hay và bất ngờ, tôi vẫn băn khoăn khi đọc những trang đầu của cuốn sách: trinh thám gì đây khi hung thủ đã lộ diện, cách thức gây án đã mô tả tỉ mỉ, rõ ràng? Nhưng thực sự, càng đọc tôi càng bị cuốn hút tới mức không thể ngừng lại.

Yasuko trong lúc bị kích động đã cùng con gái giết chết chồng cũ của mình – một kẻ có chết vài lần tôi cũng không thấy oan. Ishigami – một thiên tài toán học, là hàng xóm và luôn để ý, quan tâm Yasuko biết được sự việc và muốn giúp cô che dấu. Cảnh sát tiến hành điều tra, kéo theo Manabu, một người bạn của điều tra viên, cũng là bạn của Ishigami, là người bạn duy nhất mà Ishigami thừa nhận tài năng cũng vào cuộc.

Và cuộc đấu trí giữa 2 người bạn, 2 thiên tài bắt đầu. Việc nghĩ ra một bài toán vô cùng khó và việc giải bài toán đó, việc nào khó hơn? Người dẫn dắt toàn bộ câu chuyện là Ishigami – người coi việc giải toán là cả cuộc sống của mình. Trong suốt quá trình đó, Ishigami không một chút lo lắng, có lẽ bởi anh ta coi tất cả những việc anh làm chỉ như giải 1 bài toán, chỉ là đặt miếng ghép vào đúng vị trí…

Dù đã cố suy đoán trong quá trình đọc, kết truyện vẫn khiến tôi bàng hoàng đến sững sờ. Đáp án hợp lý đến từng chi tiết, nhưng cũng đau đớn đến tận cùng cảm xúc. (Không biết viết gì tiếp để tránh Spoil)

Đây là cuốn sách thứ 3 của Keigo-san mà tôi đọc (Bạch dạ hành, Bí mật của Naoko là 2 cuốn trước đó), cả 3 lần tôi đều ngơ ngác với cảm xúc mà cuốn sách để lại. Tự hứa sẽ đọc một cuốn nhẹ nhàng để lấy lại cân bằng.

Thực ra tranh thủ đăng review là để Cảm ơn một số bạn đã lôi kéo tớ vào dòng trinh thám, cảm ơn 1 bạn gửi tặng tớ những cái Bookmark đẹp đến mê mẩn, và một cuốn sách tớ xin phép review sau – chắc mọi người nhìn là nhận ra ngay chủ nhân của bookmark, Cảm ơn 1 bạn đã tận tình đem sách đến tận nhà cho tớ mượn. Yêu thương.

Khanh Dang

Phia sau nghi can x review

Phía sau nghi can X

Quan điểm cá nhân. Nếu có gì không vừa ý cũng vui lòng bình luận lịch sự nha.

Review Phía sau nghi can X

Đáng lẽ tính vài bữa tâm trạng ổn lại mới review, tại cái điện thoại khốn nạn viết gần xong tự nhiên lại mất làm tụt mood. Do cũng hơi bực vì truyện này được PR khen nhiều quá, mình cũng lao vào đọc nhưng đọc xong thì cảm xúc không được như mong đợi. Lần đầu tiên đọc sách mà ảnh hưởng tâm trạng đến vậy.

The devotion of suspect X Tựa Việt: Phía sau nghi can X Tác giả: Keigo Higashino

Truyện nằm trong series về thám tử thiên tài Manabu Yukawa, người được ưu ái gọi là thám tử vật lý Galileo.

Cảm xúc không được tốt nên mình khen chê thẳng luôn chứ không nói lòng vòng như những quyển trước nữa, ai fan của Keigo đọc đừng sốc nhé.

Về những điểm mình thích. 1. Thích giọng văn đều đều, đơn giản, dễ đọc, dễ hiểu, không màu mè, không đao to búa lớn, trung lập, sơ sài. Mình thích kiểu như vậy, tác giả không cho nhân vật nói ra những suy nghĩ bên trong, mà để họ bộc lộ thông qua hành động. Như vậy người đọc ai muốn hiểu sao thì hiểu, và hiểu kiểu nào cũng đúng. 2. Tác giả hành xử đúng theo phong cách trinh thám cổ điển tức là phơi bày đầy đủ, thậm chí là rất rõ ràng chứng cứ. Người đọc chỉ cần tự lắp ghép để tìm ra đáp án. 3. Không có cái thứ ba.

Về những điểm mình không thích 1. Cách xây dựng nội dung truyện. Ngay từ đầu tác giả đã công khai hung thủ. Với cách làm này tác giả buộc phải khai thác mạnh vào chi tiết cách hung thủ nguỵ tạo bằng chứng ngoại phạm. Loại motif trinh thám kiểu này không hiếm và có điểm thu hút riêng. Tuy nhiên ở đây tác giả không làm rõ được câu hỏi quan trọng cho người đọc thấy “vấn đề cần chứng minh là gì?”. Người đọc truyện này hoàn toàn không được tham gia vào phần thử thách cùng thám tử mà chỉ có thể dõi theo từ đầu đến cuối. Họ không biết mình cần suy nghĩ điều gì khi mà mọi thứ dường như đã quá rõ ràng. Mặc dù điều đó được giải thích ở cuối truyện nhưng theo mình thì truyện trinh thám mà xây dựng kiểu như vậy thật là không lịch sự. 2. Thủ pháp. Tác giả quyết định đi theo con đường của những vụ án kinh điển giết người huỷ nhân dạng nhưng lại không tạo ra được nét mới đặc sắc. Theo mình thì nếu là fan trinh thám đọc là biết ngay thủ pháp nguỵ tạo bằng chứng của hung thủ. Nghĩa là tác giả đã lãng phí hơn 2/3 số trang cho những điều linh tinh mà đọc giả không hề cần đọc. Mình đã rất thất vọng khi đọc ra thủ pháp của vụ án, và càng thất vọng khi so sánh nó với “Tokyo hoàng đạo án”. Nếu như ở Tokyo hoàng đạo án, tác giả lồng ghép thêm nhiều vụ án nhỏ vào, tác giả bắt người đọc tìm ta hung thủ, tìm ra cách hắn thực hiện hành vi phạm tội… người đọc có nhiều đất để suy nghĩ hơn cho dù cũng đã nắm được thủ pháp của vụ án lớn. Còn ở Phía sau nghi can X, khi mà thủ pháp đã quá đơn giản mà lại không còn gì để người đọc suy luận thêm, việc đọc sách trở nên rất vô nghĩa. 3. Động cơ. Từ sau khi đọc “Thánh giá rỗng” đến qua đọc cuốn này mình đã hy vọng nó sẽ cũng được khai thác sâu về mối quan hệ giữa các nhân vật. Đã tự tưởng tượng ra rằng phía sau nghi can là một bí mật gì đó ghê gớm lắm. Nhưng rốt cuộc cái động cơ chỉ đơn thuần là tình yêu. Đã vậy mình còn nghĩ sẽ được đọc phần nói về nạn nhân, tưởng rằng nạn nhân đã thay đổi tâm tính nhưng bị giết oan nữa cơ mà nào có. 4. Xây dựng nhân vật. Tác giả phóng đại quá mức nhân vật của mình khi gắn cho ảnh mác thiên tài. Thật sự là không cảm nhận được độ khủng của trình độ của nhân vật thám tử và hung thủ. Hời hợt. 5. Thiếu logic. Mọi thứ sau khi được giải đáp tưởng như logic mà lại chả logic tí nào. Thiên tài toán học như hung thủ mà lại nghĩ ra cái cách có kết cục như vậy thì cũng thua luôn. Cả màn giải trình với cảnh sát cũng rất miễn cưỡng. Thiệt luôn là còn thiếu gì cách để biến nó thành một vụ án hoàn hảo. Học tập Tokyo hoàng đạo án kìa. 6. Không đọng lại. Toàn bộ cuốn sách từ đầu đến cuối đọc xong chẳng đọng lại được gì. Các tuyến nhân vật nhàm chán, chính cũng như phụ. Câu chuyện phía sau họ cũng tầm thường. Thủ pháp gây án cũng bình thường. Rate 9.8 trên tiki??? 7. Không có lời giải thích thoả đáng. Câu hỏi được đặt ra nhưng không giải thích được. Rốt cuộc cái câu hỏi ở bìa sau cuốn sách để làm gì? Để câu khách thôi chứ có tác dụng mẹ gì đâu. Mà thiệt luôn là không hiểu cái câu hỏi đó có liên quan gì tới vụ án nữa? 8. Cái bìa. Bìa Nhã Nam thiết kế đẹp thiệt mà không liên quan. Chắc gấp quá lấy bìa của cuốn Snowman chưa xuất bản đắp qua? Bìa trên là của nước ngoài tuy cũng không thật sự truyền tải được nội dung truyện nhưng cũng còn đỡ hơn bìa của Nhã Nam.

Với ngần ấy lập luận, thiệt luôn là không thể rate cho cuốn này cao được. Lúc đầu còn tính cho 4 mà viết review xong mạn phép vote cho 2/10.

Dương Ami


Phía sau nghi can X là tiểu thuyết trinh thám rất nổi tiếng của Higashino Keigo, với những những ai là fan ruột của nhà văn Nhật, sách xứng đáng là một trong những tác phẩm hay nhất của ông.

Cốt truyện đơn giản như nhiều sách trinh thám khác….

Việc Togashi đột ngột xuất hiện sau 5 năm li dị đã thay đổi cuộc đời Yasuki hoàn toàn, gã đeo bám chị không dứt, buổi tối định mệnh đó sau một hồi giằng co chị vô tình giết Togashi. Ishigami, một thiên tài toán học ẩn dật bất ngờ xuất hiện, đề nghị giúp chị phi tang cái xác. Kế tiếp là chuỗi điều tra của hai điều tra viên Kusanagi, Kisuya và nhà vật lý Yugawa. Bạn đọc từ đây bị dẫn vào mê cung rối rắm của Keigo, những câu văn dài, những trường đoạn không cần thiết khiến người ta sốt ruột tự hỏi tác phẩm này có xứng đáng là một trong những sản phẩm hay nhất của bậc thầy trinh thám không !

Phia sau nghi can x review

Phía sau nghi can X – Higashino Keigo

Xin thưa hoàn toàn xứng đáng, cái kết bất ngờ đủ sức bật lại nội dung nhàm chán ban đầu, những tình tiết tưởng chừng thừa thải lại vô cùng hợp lý khi ghép nối với câu chuyện cuối cùng. Từng đường đi nước bước đều trong tính toán kẻ chủ mưu…

Chân dung kẻ chủ mưu

Hung thủ sát hại Togashi là Yasuki, kẻ tiếp tay phi tang chứng cứ cho Yasuki là Ishigami. Tác giả đã khẳng định ngay từ đầu như thế, Ishigami là chủ mưu mọi việc, tạo hiện trường giả, dặn dò lời khai cho hai mẹ con, nghĩ ra kịch bản đối phó với cảnh sát. Hiếm có tác phẩm trinh thám nào mà sát nhân lộ mặt ngay từ đầu như thế, việc hé lộ hung thủ quá sớm là “môt canh bạc” nguy hiểm nếu tác giả có mạch văn không vững, không đủ sức duy trì tác phẩm đên cuối. Motip giống hệt “Mưu sát” của nhà văn Trung Quốc Tử Kim Trần khi ông cũng để lộ chân tướng hung thủ ngay từ đầu như thế.

Ishigami cũng như Từ Sách (nhân vật chính trong Mưu sát), đều là những tài năng toán học, thông minh, sống cuộc đời ẩn dật, đều lên kế hoạch thì vô cùng hoàn hảo, kín kẽ, cảnh sát chỉ có thể bị “dắt mũi” mà thôi.

Điểm khác biệt của hai nhân vật này chính là động cơ, Từ Sách giết người vì muốn báo thù cho mẹ, còn Ishigami muốn bảo vệ cho người mình yêu. Hắn yêu Yasuki từ cái nhìn đầu tiên, yêu vô điều kiện, sẵn sàng chịu tội để người phụ nữ ấy được hạnh phúc. Ishigami được tác giả miêu tả vào khoảng trên 30, mập, thấp, bề ngoài xấu xí, chẳng gì xứng đáng với Yasuki, người phụ nữ được nhiều người đàn ông theo đuổi. Bề ngoài gã tỏ ra là người dửng dưng, lạnh lùng, nghiêm nghị, phong cách thường thấy của những thiên tài! Những ẩn sâu trong đó là một tâm lý phức tạp, chẳng ai ngoài Yugawa, bạn học thời đại học của gã hiểu được, hắn là người cô độc, sâu thẳm trong con người cũng cô độc, tôn thờ logic. Ở hắn không có sự cố chấp, coi thường của những người giỏi nhưng không gặp thời, Ishigami hoàn toàn hài lòng với cuộc sống hiện tại, hắn cho rằng “Không mong sẽ được như thế nào với mẹ con chị. Anh biết mình không thể với tới được. Toán học với anh cũng vậy. Nhưng chỉ cần được ở gần những thứ cao sang như vậy thôi cũng hạnh phúc rồi. Việc mưu cầu danh tiếng sẽ phá hỏng sự kính trong của người khác dành cho mình.“

Người như Ishigami thật sự nguy hiểm, thông minh, lạnh lùng, suy nghĩ vô cùng thấu đáo, đánh giá sự việc dựa trên logic, có khả năng đánh lạc hướng điều tra tốt, cực kì nguy hiểm khi gây án, bởi chỉ cần hợp logic thôi thì sẽ không từ thủ đoạn nào.

… Đến cái kết bất ngờ, ngoài sức tưởng tưởng

Thẳng thắn, nửa đầu cuốn sách khá nhàm chán, việc điều tra của cảnh sát không thu nhiều kết quả, liên tục các giả thiết được đặt ra, cảnh sát bám theo tình nghi (vốn là vợ cũ của nạn nhân), không những vậy còn “rỗi hơi” để ý luôn một gã đàn ông có cảm tình với cô, một bà mama nơi trước kia cô làm việc, toàn những người không liên quan đến vụ án, độc giả mệt mỏi vì diễn biến chậm chạp, ngớ ngẩn của cảnh sát. Nhưng rốt cục đó lại là chiêu đánh lạc hướng vô cùng tinh vi, tác giả miêu tả những thứ tưởng chừng có liên quan và bỏ qua một vài manh mối trọng yếu, hướng điều tra của cảnh sát đúng với kịch bản đã vạch sẵn của Ishigami, cảnh sát càng tìm càng sai, không hề có kẽ hở trong kế hoạch, đến khi biết sự thật, họ cũng không có bằng chứng phủ nhận kết quả điều tra trước đây.

Đặc điểm của tác phẩm Higashino Keigo

“Phía sau nghi can X” là một trong những tiểu thuyết làm nên tên tuổi của Higashino Keigo, tác phẩm có nhiều đặc điểm thú vị mà fan văn học Nhật có thể nhận thấy:

– Truyện trinh thám nhưng lồng vào đó thước phim tâm lý sâu sắc: Không những “Phía sau nghi can X” mà những truyện sau này tác giả cũng khéo léo lồng thêm các yếu tố tâm lý phức cảm. Truyện của ông không chỉ có suy luận khô cứng mà chứa nhiều diễn giải tâm lý chân thật, đó là cuộc đấu tranh tâm lý tuyệt vọng của Yasuki, chạy trốn hay đối diện với sự thật, đó cũng là con người thật của Ishigami, tưởng lạnh lùng cứng nhắc nhưng hóa ra lại có trái tim nhạy cảm, dễ bị tổn thương.

– Tài kể chuyện của Keigo: Một trong những đặc trưng của truyện Keigo chính là tài kể chuyện, dẫn dắn người đọc từ cái nhìn này sang cái nhìn khác, từ góc nhìn này sang góc nhìn khác, như một tổ kiến khổng lồ, mỗi tình tiết mỗi nhân vật là khu vực, một địa phận riêng, sợi dây liên kết của chúng là sự liên quan của nhân vật, tưởng chừng rất nhỏ nhưng sâu sắc, thắm thiết.

– Tình tiết chậm rãi, sâu sắc: Diễn biến chậm vốn là đặc trưng của văn học Nhật, chứa đựng nhiều điều bất ngờ, sâu sắc, mỗi nhân vật là một mảnh đời, những mảnh đời gặp nhau trong câu chuyện khiến người đọc phải suy ngẫm sau khi gấp quyển sách lại.

Pan


Một tác phẩm trên cả TUYỆT VỜI, mình nghĩ là ai cũng nên có cuốn này của bác Keigo trong tủ sách của mình, sẽ không ai phải hối hận khi cầm lên và đọc nó bởi vì :

Đó là câu chuyện trinh thám logic tuyệt hảo, không một chi tiết thừa thãi, sự hoàn hảo tuyệt đối của hung thủ thiên tài. Đơn giản mà hóc búa, mọi thứ được phơi bày ngay trước mặt nhưng lại khiến ta không thể thấy rõ, không thể hiểu được. Người đọc sẽ không cần phải nát óc mà suy luận, kết nối các tình tiết vụ án, chứng cứ vào với nhau đâu vì Ishigami đã sắp xếp sẵn sàng cho chúng ta thấy cả rồi.

Phia sau nghi can x review

Phía sau nghi can X

Đó là tình yêu mù quáng, một tình yêu đánh đổi bằng sự tự do, bằng mạng sống, bằng cả trí tuệ của mình. Đơn giản yêu là yêu thôi, yêu không cần đối phương đáp trả, chỉ cần người ấy được hạnh phúc mọi thứ tự nhiên sẽ không có giá trị nào sánh bằng. Người đàn ông với trí tuệ thiên tài vướng vào tình yêu sét đánh, lần đầu tiên được yêu cũng là lần cuối cùng, Ishigami đáng thương hơn bất cứ ai, thiên tài cô độc, khép kín anh chỉ có tình yêu duy nhất là toán học trước khi gặp Yasuko, vụ án phút chốc giải quyết rất nhanh gọn, rất thông minh. Mình nghĩ rằng không thể ghét anh ấy được bởi ai khi yêu thì lý trí nào thắng nổi con tim bao giờ.

Và đó còn là sự ích kỷ của con người, họ cô đơn đã quá lâu rồi nên họ thèm muốn, họ khao khát được hạnh phúc. Mình nghĩ Yasuko là một người như vậy, con người ai chả mong muốn được hạnh phúc nhưng mà hạnh phúc trên nỗi đau khổ của người khác thì vậy còn có ý nghĩa gì?? Người bắt đầu mọi chuyện là cô ta thì kết thúc cũng nên là cô ta mà thôi.

Vũ Thu Thảo

Phia sau nghi can x review

Phía sau nghi can Y – Higashino Keigo

Khó nhất là khi review truyện lại không được spoil nội dung, bởi lẽ có nhiều truyện hay đến từng tình tiết, thật khó mà truyền tải cảm xúc của mình mà không động chạm một chút đến nội dung. Nhưng luật là luật.

Đọc cuốn này cũng gần 1 năm rồi, lúc trước chưa vào group đã đọc khá nhiều cuốn hay, bẵng một thời gian quên gần hết nội dung nên giờ muốn cũng chẳng nhớ để mà review. Tuy nhiên, đối với tuyệt tác (cho phép mình dùng từ này) Phía sau nghi can X thì dù chỉ mới đọc 1 lần nhưng muốn quên cũng quên không được. Đơn giản, vì nó quá hay.

Có một người xem trinh thám là một loại tiểu thuyết ba xu rẻ tiền (nói đâu xa, bác Doyle cha đẻ của Holmes chứ ai, thế nhưng, có lẽ vì họ chưa bao giờ được đọc một tác phẩm trinh thám thực sự, một tác phẩm mà ở đó 2 yếu tố tưởng chừng đối lập nhau nhưng lại được dung hòa vào nhau một cách nghệ thuật, đó là TRÍ TƯỞNG TƯỢNG và SỰ LOGIC. Và Phía sau nghi can X là một ví dụ điển hình cho nghệ thuật hòa quyện đó. Một câu chuyện vượt xa trí tưởng tượng thông thường (bạn cứ thử đọc hết truyện và mình dám đảm bảo bạn rất sẽ ngạc nhiên vì cái kết) nhưng vẫn logic đến từng chi tiết, cái ranh giới giữa 2 phạm trù đó luôn được bác Keigo phân định rõ ràng, điều mà nhiều tác phẩm trinh thám hiện nay không làm được (như nhiều truyện trinh thám Trung Quốc.

Mình cũng không biết nên gọi Phía sau nghi can X là trinh thám cổ điển, trinh thám xã hội hay là trinh thám tâm lý tội phạm nữa, bởi lẽ, cuốn sách này có cả tình tiết cực kì chặt chẽ, logic của trinh thám cổ điển; nêu ra một vài vấn đề rất được xã hội quan tâm, lồng ghép triết lý nhân văn sâu sắc – đặc trưng của trinh thám xã hội; và tâm lý tội phạm, không nhiều nhưng dĩ nhiên là có, và theo mình nghĩ cách tác giả xây dựng nhân vật thầy dạy Toán (quên tên rồi

Phia sau nghi can x review
:v) rất hợp lý, trong suốt quá trình đọc và sau khi gấp sách lại, nhân vật này vẫn có một cái gì đó khiến mình thực day dứt.

Tóm lại, với cuốn truyện này, nếu bạn không phải là fan trinh thám cổ điển, không quen với giọng văn dung dị, bình thường (mình lại rất thích cách hành văn của bác Keigo nhé, không màu mè, đao to búa lớn, không có chuyện tác giả dành cả vài trang giấy chỉ để mô tả tâm lý nhân vật, tả cảnh hay để làm nổi bật những tình tiết suy luận thần thánh, như bao tác giả hiện nay vẫn làm, nhưng đọc vẫn rất mượt mà, dễ hấp thụ), không quen với diễn biến truyện bình bình, không hề có chút kịch tính, rùng rợn như bao tác phẩm trinh thám khác, thì truyện này không dành cho bạn. Muốn đọc nó, bạn phải có đủ kiên nhẫn đọc từ trang đầu đến trang cuối, đừng lướt qua gì cả, kể cả đoạn giữa truyện khá nhàm chán (không nhàm chán với mình nhé). Đối với những bạn thích kiểu trinh thám mà đoạn kết tiết lộ hung thủ là một kẻ mà ta không ngờ tới thì cũng nói trước để bạn đỡ thất vọng khi quyết định đọc: hung thủ đã được tiết lộ ở đầu truyện.

Đó là tất cả cảm nhận của cá nhân mình, đọc hay không tùy bạn quyết định (nhưng không chịu đọc hối hận cả đời ráng chịu nhé).

Steven Nguyễn


Đây là một quyển trinh thám đã phá sập định kiến của tôi về trinh thám, cái vẻ vờ vĩnh giấu chỗ này một ít, chỗ kia một ít, cái kiểu im lặng lửng lơ lấp lửng lúc cao trào, cái kiểu làm màu giật gân cho hồi hộp chơi và đến khi đọc xong thì cũng đến lúc cảm giác về mo. Không, đây không phải là kiểu trinh thám như thế. Nó đã thoát ra ngoài cơ thể gồng cứng và những đòn cân não bệnh hoạn chán ốm, nó đi ra ngoài để đến với cuộc sống, để trở thành một quyển tiểu thuyết rất đời, theo một lối viết rất dung dị.

Ngay từ đầu, Higashino Keigo đã ngửa bài tất cả, từ nạn nhân đến hung thủ đến động cơ giết người. Ông không giấu gì. Nhưng cuộc đời là vậy đó, ta tưởng mình thấy hết, nhưng thật ra mỗi người vẫn là một cái giếng sâu, điều ta thấy vẫn là bóng của chính mình. Quyển tiểu thuyết này dắt ta đi trong cái vòng luẩn quẩn của thường nhật, để rồi bế tắc trong đó, như ngõ cụt mà Kusanagi rơi vào lúc phá án. Không phải anh không có tài, nhưng anh đã không có được cơ hội mà Yugawa có, đó chính việc được quen và biết và hơn hết là hiểu hung thủ – Ishigami. Chân tướng của sự việc cũng như chân tướng của một con người, chỉ có thể hiểu mới nhận ra được.

Phía sau nghi can X đánh lừa tất cả chúng ta, bằng cái vẻ điềm tĩnh giản dị của nó. Ví như cái tên, nó khiến tôi ngỡ là mình đi tìm hung thủ, ví như những nhân vật trong câu chuyện toàn là những bộ óc thiên tài khiến tôi nghĩ đến sự siêu việt hoang tưởng, đặc sản của thế kỷ trước . Nhưng không phải. Nó không cần một cái kết cao trào hả hê chiến thắng, không cần một chiến công, nó cũng không phải là cuộc chiến của những dị nhân. Những thứ phù phiếm như thế không phù hợp với cuộc đời. Đằng sau mỗi vụ án, không chỉ có những tay thám tử, những tên hung thủ và công cuộc vờn nhau như một kiểu khoái cảm điên rồ. Mà sau nó là nỗi đau, sự sợ hãi, là nỗi buồn, là bất hạnh, là cô đơn, là hy sinh và phần nào đó, là hạnh phúc. Sau mọi thứ, vẫn là đời thường với những trái ngang âm thầm chôn giấu.

Camus đã nói rằng, thật dễ dàng tìm được mục đích sống, nhưng rất khó để tìm ý nghĩa của cuộc sống. Và tự sát là điều duy nhất có ý nghĩa trên cuộc đời này. Thật đúng với Ishigami, một thiên tài toán học trăm năm có một, người bị cuộc đời giam hãm niềm đam mê bằng những xô đẩy xui xẻo của nó. Không tìm được ý nghĩa đời mình, không thấy được lý do và niềm vui sống, Ishigami đã quyết định tự sát. Nhưng vào giây phút anh đút đầu vào thòng lọng, thì mẹ con Yasuko bấm chuông cửa, đem đến cho anh đôi mắt dịu dàng và một niềm vui sống mới. Lý do duy nhất mà anh ở lại trần gian, và cũng là khởi đầu cho sự việc rời bỏ nó thêm một lần nữa…

Cuốn sách bày ra ngổn ngang những mảnh đời, những mảnh ghép của một vụ án , dịu dàng lần theo các đầu mối để giải một bài toán ngắn gọn nhưng hóc búa. Đến khi mọi thứ hiện ra thật rõ ràng, mảnh ghép cuối cùng xuất hiện, đẳng thức được chứng minh, thì cùng với sự bất ngờ tưởng như sẽ không thể có ập đến, là một nỗi buồn mênh mông xâm lấn. Tội ác, tình yêu, sự hy sinh, sự tàn nhẫn, ý nghĩa của sự tồn tại vang lên như một bản nhạc thê lương mạnh mẽ. Không phán xét gì cả, bởi chúng ta chẳng bao giờ phán xét được ai. Bởi sự trừng phạt lớn nhất chính là mất đi sự thanh thản của đời mình, thì họ đã nhận lấy.

Và bởi vì, chúng ta sống vì điều gì, thì chúng ta sẽ chết vì điều đó. Mọi thứ đều xứng đáng để ta chọn.

Kafka Bookstore


Phía Sau Nghi Can X – Higashino Keigo

Mặc dù vụ án được phơi bày ngay từ đầu, đã biết rõ hung thủ là ai, song truyện vẫn vô cùng cuốn hút.

Phía Sau Nghi Can X, hay phía sau một cốt truyện trinh thám là câu chuyện hy sinh vì tình yêu tưởng chừng như đơn giản nhưng thực tế lại ẩn chứa nội hàm sâu sắc. Tâm tư sâu kín, lòng người khuất khúc. Càng đọc càng cảm thấy buồn và chua xót, thấy thương Ishigama – một thiên tài có cái đầu lạnh lùng song ngược lại cũng có một trái tim nhạy cảm. Thế mới hay, khi người đang yêu sử dụng trí tuệ của mình sẽ trở nên đáng sợ thế nào.

Đan xen những tình tiết gắn liền với đời sống thực tế là cuộc đấu trí so tài giữa hai người bạn có trí tuệ siêu việt, đầy gay cấn và hồi hộp. Mọi thứ đều để lại rất nhiều cảm xúc.

Dù truyện có những khúc hơi đều nhưng kết thúc quả thực khiến người đọc phải ngẩn ngơ. Tôi vội vàng đọc lại một số đoạn trước đó thì thấy hóa ra là có những chi tiết ngỡ rằng không liên quan lại đóng vai trò rất quan trọng, đó là manh mối tác giả gợi ý. Tác phẩm hay ở thủ pháp che giấu tội ác chứ không phải ở bản chất vụ án.

Đánh giá: 8/10đ.

Đỗ Nguyệt Nguyệt

———————————-

REVIEW PHÍA SAU NGHI CAN X – HIGASHINO KEIGO

(có spoil)

Sau khi gấp lại cuốn sách, thực sự có rất nhiều cảm xúc đan xen: buồn, vui, tiếc nuối…lẫn lộn.

Mở đầu câu chuyện không giống như những tác phẩm trinh thám thông thường mà tác giả đã mở đầu bằng một vụ án với hung thủ đã được biết trước. Ishigami là một thiên tài ẩn dưới vẻ bề ngoài là một thầy giáo dạy toán cấp III bình thường nhưng trót đem lòng yêu cô hàng xóm Yasuko và quyết đem tài trí của mình để giúp đỡ mẹ con cô khi cô trót lỡ tay giết chồng cũ do gã quấy rối cuộc sống của họ. Điều tôi thắc mắc là không biết Keigo sẽ dẫn độc giả đến đâu khi kết quả của câu chuyện ngay từ đầu đã được biết trước, cũng không biết tác giả sẽ lồng những cú twist khiến cho độc giả cảm thấy đau tim và hồi hộp kiểu gì như thường thấy trong truyện trinh thám, vì mạch truyện được kể bằng một giọng văn nhẹ nhàng, du dương và hơi có phần…êm ái. Có lẽ tôi cũng giống nhiều độc giả khác, ăn quả lừa vô cùng to khi đọc đến cuối trang sách. Nhưng điều tôi thấy buồn và tiếc nuối vì động cơ của hung thủ lại xuất phát từ một tình yêu sâu sắc vô điều kiện đến như thế, chỉ đơn giản là làm cho người mình yêu hạnh phúc, cho dù có là thiên tài và phải hi sinh tài năng đó đi chăng nữa. Ai cũng nhìn thấy tình cảm của Ishigami dành cho Yasuko nhưng đều không nghĩ là anh ấy có thể làm tất cả mọi thứ vì cô ấy như vậy. Nói thật là tôi khá là không thích nhân vật Yasuko, nhiều đoạn thậm chí còn khó chịu vì sự ích kỉ của cô ấy, biết Ishigami vì mình như vậy mà vẫn chỉ nghĩ đến bản thân. Nếu không vì đứa con gái tự sát không thành thì có lẽ cô ấy vẫn tiếp tục sống hạnh phúc và mặc nhiên để Ishigami nhận tội thay mình. Vụ án chỉ như một bài toán cấp 3 bình thường nhưng ẩn số X khuất trong vụ án mới khiến người ta phải sửng sốt và động cơ để làm việc đó lại đơn giản vô cùng. Điều ám ảnh nhất khi kết thúc câu chuyện là tiếng hét của Ishigami, tiếng hét của sự đau đớn và thống khổ, tiếc nuối và cả dằn vặt…

Đây là một cuốn sách rất đáng đọc và nhất là dành cho những ai thích thể loại tâm lý xã hội. Sẽ cố gắng đọc hết các tác phẩm của Keigo được xuất bản tại Việt Nam trong thời gian ngắn nhất ❤