Lỗi fatal khi dùng lệnh đào đắp tdt tech năm 2024

Khi giặc chiếm S�ig�n th�ng 4/75, mỗi người l�nh miền Nam đều phải đối mặt với những nghịch cảnh ri�ng: kẻ tự vẫn, người bu�ng s�ng, kẻ t�m đường về nh�, người t�m đường ra khơi v.v�.

B�i viết, Chuyện Kể Thiếu �y 9 Ng�y của Phạm Văn H�ng SVSQVBĐL K28 cung cấp cho ch�ng ta những chi tiết thật về việc đơn vị của anh đ� bu�ng s�ng như thế n�o, v� những g� đ� diễn ra ngo�i khơi v�o c�c ng�y 30/4, 1/5, v� 2/5 năm 1975

C�u chuyện t�i sắp kể cũ xưa lắm rồi những gần 35 năm chớ �t g�. Ng�y 30 th�ng 4 năm 2010 tới l� đ�nh dấu 35 năm t�nh từ ng�y 30 th�ng 4 năm 1975. Lẹ qu�! T�i c� thằng bạn chung kh�a t�n Trần Hiệp về c�ng Lữ Đo�n 1 D�. Theo như lời n� n�i, c� 6 Thiếu �y về mỗi tiểu đo�n, chia đều 3 cho kh�a 28 v� 3 cho kh�a 29. Kh�a 28 c� n� v� L� Phước Nhuận, c�n thằng thứ ba tụi n� kh�ng nhớ ra ai, t�i nhận bừa, t�i chứ ai. Nhưng nếu l� t�i, sao t�i kh�ng về Tiểu Đo�n 1 m� lọt chọt về Tiểu Đo�n 8/Đại đội 83. Như đ�ng lời n� n�i, vậy Tiểu Đo�n 8 hẳn phải c�n 2 �ng kho� 28 nữa. Hai người đ� l� ai v� c�n người thứ ba b�n Tiểu Đo�n 1. Ch�ng t�i tranh luận v� bắt đầu ghi nhớ lại khởi điểm từ N�i Đất, Phước Tuy, với hy vọng qu� ni�n trưởng v� c�c bạn n�o c� g�p mặt v�o thời điểm ấy cho ch�ng t�i biết tin th�m.

C�m ơn! Như t�i n�i biến chuyển thời cuộc đ� qua 35 năm, mọi sai s�t ắt phải c� mong qu� vị bỏ qua cũng như với cấp bậc Thiếu �y mới ra trường, ăn chưa no lo chưa tới, xin qu� vị thứ lỗi lu�n. Phải bắt đầu như thế n�o đ�y? Ừm, cho t�i n�i về Trần Hiệp trước. Sau khi trưởng to�n L� Phước Nhuận tr�nh diện c�c t�n thiếu �y 28, 29 l�n Tham Mưu Ban 3 Tiểu Đo�n 1 D�, ni�n trưởng Thể K24 c�n chấn chỉnh trưởng to�n tr�nh diện với qu�n phục kh�ng được gọn g�ng, cũng may kh�ng bị h�t đất. Sau đ� cả to�n được tr�nh diện l�n Tiểu Đo�n Trưởng, Thiếu T� Ng� T�ng Ch�u K18.

May mắn cho tụi n� h�m đ� la Thiếu T� Ch�u c� người nh� ra thăm n�n được ưu �i đ�i ăn một bữa cơm d� chiến gồm b�nh hỏi v� thịt heo quay trước khi ra đại đội tr�nh diện. Hiệp nh� ta ra đại đội mừng h�m gặp lại ni�n trưởng Thọ K25 đang l�m đại đội trưởng. Chả l� hồi ở trong trường hai người c�ng chung Đại Đội H. Ng�y vui kh�ng bao l�u, n� v� đơn vị phải gian khổ mới k�o nhau về tr�nh diện Vũng T�u kể từ khi ch�n cầu Cỏ May bị giựt sập. Đơn vị n� được chỉ định đ�ng ở b�i sau Vũng T�u. Chưa y�n, qua ng�y 29 th�ng 4 bị ăn đạn ph�o ở Bến Đ�, Vũng T�u, khi đơn vị n� định theo ch�n Lữ Đo�n rời về V�m L�ng, G� C�ng. V� đi ghe nhỏ, n� chậm chạp v�o G� C�ng ng�y 30 th�ng 4, chuyện tan đ�n xảy ngh� đ� diễn ra tại đ�y v� n� bơ vơ từ dạo đ�.

Đ�ng l� ng�y vui qua mau, thời gian 9 ng�y Thiếu �y ray rứt n� m�i trong lao t� cộng sản. Tại sao ng�y đ� kh�ng đi tha phương để khỏi bị cảnh đ�y đọa ngay tr�n qu� hương? N� hối hận chọn lầm đường ở lại. Quay sang L� Phước Nhuận, Thiếu �y 9 ng�y của n� thật oanh liệt. N� về Đại Đội 15 thuộc Tiểu Đo�n 1, nắm chức Đại Đội Ph�. Tối 25 th�ng 4 được dự lễ khao qu�n ở tiểu khu Phước Tuy nhưng qua tối 26 l�nh trọn đ�m đạn địch ph�o k�ch, v� ng�y 27 bị địch qu�n v�y h�m trong đồn Nh� Đ�. Trung đội của n� phải mở đường m�u tho�t ra ngo�i v� nhờ li�n lạc được với ni�n trưởng Thể mới t�m đường về Bến Đ� v�o ng�y 28. Sau một đ�m y�n b�nh tr�n t�u đ�nh c�, ng�y 29 chiếc t�u của n� lại phải chạy tr�nh n� đạn ph�o k�ch nơi n�y. Ng�y 30 t�u n� vẫn c�n lang thang tr�n biển kh�ng biết Lữ Đo�n 1 đ� về V�m L�ng, G� C�ng.

Sau c�ng, n� được Mỹ vớt ng�y 1 th�ng 5 v� từ đ� n� bắt đầu cuộc đời lưu vong. C�n t�i, cũng Thiếu �y 9 ng�y nhưng kh�ng c� lấy một ng�y oanh liệt như bạn t�i, L� Phước Nhuận. V� đ�y, c�u chuyện của t�i. Ng�y 21 th�ng 4 năm 1975, kh�a 28, 29 rủ nhau ra trường một lượt. Lễ m�n kh�a với qu�n phục v� n�n sắt, ch�ng t�i hăm hở l�n đường. C� điều tr�ng hợp, ng�y lịch sử của hai kh�a ch�ng t�i cũng l� ng�y lịch sử cho đất nước Việt Nam Cộng H�a, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu từ chức. Ng�y 24 th�ng 4, to�n Nhảy D� ch�ng t�i ra tr�nh diện Lữ Đo�n 1 tại N�i Đất, Phước Tuy sau nhiều ng�y nằm chờ d�i cổ ở trai Ho�ng Hoa Th�m, S�i G�n. T�i về Tiểu Đo�n 8, Đại Đội 83, Đại �y Hiệu đại đội trưởng.

Đ�m đ�, theo lệnh cấp tr�n, Đại �y Hiệu đưa đại đội l�n ngọn đồi cao nhất của Phước Tuy tr� đ�ng. T�i chưa c� chức vụ g� trong đại đội, chỉ theo sau lưng để quan s�t lối h�nh qu�n của �ng ta. Trời kh� khuya, dưới �nh trăng mờ nhạt bỗng ai cũng nghe hai tiếng bịch, bịch rổi im lặng sau đ�. Ổng đang đi ngon trớn, khựng lại hơi kh�m xuống v� hỏi nhanh về ph�a trước :

- Đ.M. c�i g� đ�? Chừng mươi gi�y sau c� tiếng kh�n kh�n rất nhỏ vọng lại từ ph�a trước: � Dạ� thưa� c� thằng h�i đu đủ !

- Đ.M. k�u n� tới đ�y. Giọng ổng đanh lại v� đứng thẳng người l�n. Đằng trước c� d�ng dấp một người nhỏ con hơi l�n chạy lom khom đến v� chuẩn bị tr�nh diện th� b�nh, bịch, b�nh , bịch. Ổng, kh�ng nhiều tay, giơ ch�n đ� hai ba c�i l�n th�n h�nh người l�nh g�y tội ấy :

- Đ.M. mầy muốn giết cả đ�m hả ? Đ� biểu im lặng m�. Những tiếng động m� ổng gi�ng xuống người l�nh, c�n lớn hơn tr�i đu đủ rớt. Vậy m� ổng k�u im lặng. T�i qu� ở ph�a sau ở thế thủ nghĩ thầm. Mẹ, Nhảy D� kỷ luật qu� x� v� đ�y l� lần đầu t�i thấy sĩ quan đ�nh l�nh. Rồi th� cũng l�n tới đồi, b�y chừ ổng mới n�i chuyện với t�i, đại kh�i đại đội tạm thời đang đầy đủ qu�n số, t�i cho thiếu �y một thằng lo ăn ngủ trước, sau đ� sẽ t�nh. T�i biểu thằng t� lọt trải poncho ngủ gần ổng. Ổng ngủ v�ng, t�i mới ra l�m g� c� v�ng. Cứ b�m theo gần ổng, tuổi thọ của t�i biết đ�u c� thể n�ng l�n được một cấp !�

S�ng h�m sau, ng�y 25 th�ng 4, gần trưa c� thượng sĩ ph�t lương từ S�i G�n ra, �ng ta phải tr�o l�n chỗ đ�ng qu�n m� ph�t lương. Thế �ng ta từ S�i G�n ra v� l�n ngọn đồi n�y bằng c�ch n�o, t�i kh�ng biết! Ai cũng c� phần, cũng c� tiền nhưng t�i th� kh�ng. Mẹ, mới ra binh chủng D� c� một đ�m l�m g� c� t�n trong sổ qu�n đ�i lương với phạn! Thấy t�i đứng xớ rớ gần đ�, đại �y của t�i ngoắc lại hỏi c�n tiền x�i kh�ng? T�i đang đ�i meo đ�y, ng�y ra trường chọn về Nhảy D�, hết mẹ n� tiền, chơi lu�n chiếc nhẩn V� Bị v�o tiệm cầm đồ, mua ngay bộ đồ D� v� những thứ lỉnh kỉnh kh�c. B�y giờ đứng trước mặt �ng, t�i chỉ c� tờ giấy cầm đồ, giấy chứng nhận tại ngũ, bằng D�, căn cước Sinh Vi�n Sĩ Quan, v� thẻ l�nh lương củ r�ch của trường. N�i tới thẻ l�nh lương n�y mới ng�n ngẫm, lương th�ng n�o ra cũng bị anh Ba R�u chủ c�u lạc bộ trong trường th� b�n tay v�o v� ngắt đi hơn một nửa. Đại �y thấy t�i khổ sở ca b�i con c�, b�n n�i �ng thượng sĩ ph�t lương, cho t�i mượn trước 5000 đồng.

�i ch�, Nhảy D� số một, Đại �y Hiệu của t�i �number one !�

C� tiền, t�i v� thằng đệ tử xuống ngay x�m dưới ch�n đồi mua sắm liền. Chẳng mua g� ngo�i ba thứ như m� g�i, t�m kh�, thuốc l�. Thiếu g� th� thiếu chớ kh�ng thể thiếu được thuốc l�. Tối đ�, t�i c� một đ�m huy ho�ng. M� lạ, kế b�n chỗ t�i nằm c� thằng đệ tử của Đai �y Hiệu đ�o ngũ mất ti�u. T�i qu�n n�i Đại �y Hiệu c� tới ba bốn thằng đệ tử lận. C�i thằng t�a lia tối qua nghe n� kể chuyện rất r�nh rọt về tiếng chim k�u, chim h�t. Chỉ cần nghe tiếng con chim k�u h�t l� n� biết tỏng ngay con chim g�. N� kể ra vanh v�ch t�n những loại chim ở dưới qu� của n�, th�n thể, m�u sắc, l�ng l�. N� diễn tả qua tiếng hu�t gi� đi�u luyện, nghe như c� nhiều loại chim đang bay đậu quanh t�i, những con chim h�t đ�m khuya! Đ�ng hơn n� ch�nh l� chim, h�m nay chờ l�nh lương xong chim bay biền biệt. Tối nay t�i kh�ng c�n nghe tiếng chim h�t.

Ng�y 26 th�ng 4, trong ng�y an l�nh, kh�ng c� nhiệm vụ g� l�m, t�i lang thang b�n triền đồi. Đồi n�i vắng lặng, gi� hiu hiu, t�i muốn ngủ nhưng kh�ng d�m ngủ. T�i chợt nhớ về trường, về b� bạn. Giờ t�i c� đơn thật, kh�ng bạn b� chọc cho n� chưởi, cho n� cười�. C� mất đi nhưng sinh hoạt hằng ng�y, đ�ng một c�i thay đổi ho�n cảnh thấy luyến tiếc nhớ thương. Nhớ c� đ�o m� c�ch đ�y một th�ng vẫn c�n tay trong tay, nhớ da diết. Tối 26, cộng qu�n bắt đầu ph�o k�ch đến trung t�m Vạn Kiếp, thị x� Phước Tuy v� v�o Trường Thiết Gi�p. T�i kh�ng biết trường n�y bị bao nhi�u tr�i nhưng t�i biết bị nhiều lắm, h�nh như Trường Thiếu Sinh Qu�n cũng bị l�y.

Đạn ph�o k�ch lẫn đại b�c được bắn đi từ hướng Long Kh�nh. Cả đại đội, kẻ đứng người ngồi nh�n bất động. T�i nghe được tiếng đạn x� gi� r�o r�o đến mục ti�u, t�i kh�ng nghe tiếng ai k�u kh�c chỉ nghe tiếng đạn bay, lằn chớp, tiếng nổ.

S�ng 27, đại đội lục đục k�o xuống quốc lộ. Sau hai ng�y �do not thing� v� ngắm ph�o b�ng tối qua, tới r� rời . Vừa tới quốc lộ bị ngay những t�n cộng qu�n đ�ng chốt bắn loạn c�o c�o. Cũng may kh�ng ai bị thương, t�i cũng kh�ng biết trung đội n�o ở ph�a trước đ� bứng c�i chốt ấy, như t�i đ� n�i, t�i chưa được giao nhiệm vụ g� ngo�i đi theo sau lưng �ng đại đội trưởng, n�n kh�ng biết g� nhiều ngo�i c�i lưng của ổng. Băng qua quốc lộ, c� những tiếng s�ng dồn dập, t�i kh�ng đo�n được AK hay M16 v�� � hay, �ng Đại �y b�a hộ mạng của t�i biến đ�u mất ti�u! T�i nh�n thằng đệ tử (cũng may c�n c� n�) hỏi n� c� thấy ổng ở đ�u kh�ng? N� nh�n t�i lắc đầu v� lắc đầu. T�i biết khu�n mặt t�i l�c bấy giờ chắc kh� coi lắm cho n�n n� cứ nh�n t�i m� lắc đầu ho�i. Kh�ng biết ổng đ� qua b�n n�y chưa? Trở lại b�n đ�, eo ơi chắc bỏ mạng. Nh�n quanh t�i thấy ổng từ xa sau những g� đất. Mẹ, ổng lẹ thiệt! Mới đ� rẹt rẹt băng qua quốc lộ, đ� ở tuốt đ�ng xa. T�i thật lờ quờ! C� những tiếng nổ lớn tr�n quốc lộ hướng về Vũng T�u. T�i được biết Thủy Qu�n Lục Chiến đ� đ�nh sập cầu Cỏ May để chận tanks địch v�o Vũng T�u. Họ được lệnh ở đ� chờ to�n cuối c�ng của Tiểu Đo�n 8 qua cầu rồi đ�nh s�p. Tiểu Đo�n 8 đi qua nhưng Đại Đội 83 th� kh�ng v� bị địch đ�ng chốt ngăn cản phải khựng lại l�c sang. Mon men đến ch�n cầu hy vọng c� phương tiện n�o đ� c�n s�t lại để qua s�ng chợt thấy b�ng d�ng địch qu�n, m� l� qu�n ch�nh quy (ch�ng mặc đồng phục).

Đơn vị được lệnh th�o lui, địch qu�n cũng nhận ra sự c� mặt của l�nh D� kh�ng qu�n tiễn ch�ng t�i bằng những tr�ng đạn d�n tan. Chừ t�i đ� ph�n biệt được đ�u l� AK v� đ�u l� M16. Đơn vị lẩn nhanh v�o c�nh rừng sau lưng chạy dọc theo con s�ng (s�ng Cỏ May?). C�nh rừng c� rất nhiều c�y kh�ng lớn lắm, c�nh l� khẳng khiu, được c�i rậm rạp đủ che chở cho đơn vị lẩn tr�nh. Gi� như đơn vị giờ n�y chạy ra quốc lộ chắc chắn địch qu�n đang d�n h�ng ngang chờ đợi. C� lẽ ch�ng cho rằng một con s�ng trước mặt nước chảy xiết, b�n kia s�ng khu rừng s�t, l�nh D� kh�ng đường lựa chọn phải ra lại quốc lộ v� đầu h�ng. Đầu h�ng l�c n�y đồng nghĩa với tự s�t !

Do đ� ch�ng �enjoy� nằm chờ tr�n quốc lộ kh�ng th�m truy k�ck chăng? Dọc theo con s�ng một l�c kh� l�u khi biết khoảng c�ch đ� rất xa với ch�n cầu Cỏ May, Đại �y Hiệu ra dấu cho to�n qu�n dừng lại sau khi t�m được chỗ th�ch hợp để qua s�ng. B�y giờ trời đ� bắt đầu về chiều, �nh nắng kh�ng c�n gay gắt soi m�i chui v�o lớp �o D� ướt đẫm mồ h�i của t�i nữa. T�i hờ hững nh�n d�ng s�ng dưới ch�n, giờ t�i mới c� dịp ngắm n�. N� đục ngầu như hồ Than Thở nhưng kh�ng nhu m� hiền dịu. N� mạnh bạo cuốn tr�i những chiếc l� �a v�ng v� t�n nhẫn dập v�i v�o l�ng nước. Trong ng�y chưa c� c�i g� v�o bụng, t�i đ�i nhưng kh�ng muốn ăn m� cũng đ�u c� rảnh rỗi. Đại �y Hiệu rất �t n�i, l�c ổng n�i thường k�m theo c�i lệnh: - Thiếu �y, coi chuẩn bị qua s�ng. Tối đến m�nh v�o rừng s�t.

T�i �dạ� nhỏ rồi ph�ng nh�n khoảng c�ch giữa hai bờ, cũng kh�ng xa lắm, đ�i bờ c�ch nhau mươi thước.

Chuyện nhỏ, t�i chuyển lời của đại �y lại cho thằng đệ tử, mặt n� xanh như t�u l� chuối run giọng :

- Phải bơi qua s�ng hả Thiếu �y ?

- Em� em kh�ng biết bơi !

- C�i g� ? Mầy kh�ng biết bơi ?

- Th�i chết, t�i chỉ biết bơi đại kh�i chớ đ�u c� giỏi. Qu�n đội của m�nh huấn luyện ở mỗi một người qu�n nh�n phải biết học lăn lộn, b� trường, bắn đủ loại s�ng nhưng kh�ng dạy người qu�n nh�n qua lấy một lần học bơi căn bản. N� kh�ng biết bơi, mẹ n�, l�m sao đ�y? B�i học vượt s�ng từ trường V� Bị chợt đến, t�i �p dụng ngay: � Mầy mở ba l� lấy poncho trải ra, th�m c�i của tao nữa cho chắc ăn, gom đồ bỏ hết tr�n đ�. Mầy nhớ �m t�m đầu poncho cho chặt tao sẽ bơi k�o mầy qua s�ng. Nhớ �m chặt đ�! Thấy c� nhiều người l�m theo như t�i nhưng cũng c� nhiều kh�ng l�m. Họ tự m�nh �n lội chậm chạp m� mẫm qua s�ng. Nước kh� s�u v� chảy xiết.

Qua gần giữa gi�ng, trắc trở bắt đầu xảy ra. V�i người yếu sức la cầu cứu v� sự hỗn loạn đ� đến. L�n được bờ b�n kia rồi t�i trở lại cứu th�m một hai người kh�c. Thật qu�i �c tr�n bờ s�ng b�n n�y kh�ng c� nh�nh c�y n�o đủ d�i để c� thể đưa ra d�ng s�ng cho họ nắm k�o v�o. T�i đuối sức nh�n những c�nh tay tuyệt vọng từ từ ch�m v�o d�ng nước� Tội nghiệp cho những người l�nh D� t�i kh�ng biết t�n đ� vĩnh viễn nằm lại nơi nầy! B�n nầy s�ng l� c�nh rừng thưa, c�y cối rất thấp. Đ�y rồi rừng s�t, c�y cao kh�ng qu� đầu người, trời nước bao la, giang sơn của lo�i c�. Xa xa sau những h�ng dừa xanh, v�i căn nh� tranh lưa thưa dọc theo quốc lộ. Đơn vị phải đi v�o chỗ chết tiệt n�y để t�m ra con đường sống sao đ�y. Đợi trời thật tối ch�ng t�i bắt đầu đi v�o rừng s�t, nước l�c đầu c�n thấp chưa ngập qu� giầy nhưng mau ch�ng cao dần. Những bước ch�n của t�i từ từ nặng nhọc, hai tay bắt đầu thấy mỏi v� c�y s�ng M16 trở n�n nặng hơn, cuối c�ng n� nằm tr�n n�n sắt ngon ơ. Trời về khuya, mực nước cao hơn th�m c� chỗ cao tới r�n. Cuộc đời t�i kh�ng lẽ phải chấm hết nơi nầy !

Đại �y Hiệu cho dừng qu�n, mọi người tự t�m cho m�nh những th�n c�y v� b�m v�o. Khổ nổi ở đ�y kh�ng c� c�y n�o cao hết, cho d� c� t�m được cũng kh�ng đủ cao m� ngồi r�t ch�n ra khỏi nước. T�i tr�ng thấy Đại �y Hiệu ngoắc thằng đệ tử của ổng lại gần v� thấy n� đưa cho ổng chai rượu Cognac, ổng tu một hơi d�i sảng kho�i. T�i kh�ng th�m rượu nhưng l�c n�y nếu được mời t�i cũng l�m một ngụm cho ấm l�ng, bỗng dưng t�i th�m một hơi thuốc, kh�i thuốc c� lẽ sẽ tăng th�m nghị lực cho t�i trong ho�n cảnh n�y. C�i cảnh ở trong nước như thế n�y r� thật ch�n, nằm kh�ng được ngồi cũng kh�ng xong m� đứng một chỗ sẽ bị l�n. Cha mẹ ơi! T�n Kh�a Sinh đ� khổ, cảnh n�y c�n khổ hơn !

Đ�m thật tĩnh mịch! Chỉ c� những tiếng động do l�nh D� g�y ra, nhưng sau đ� nhanh ch�ng trả lại sự y�n tĩnh. C� tiếng m�i ch�o khua đ�u đ�y nhịp nh�ng khuấy động, �m thanh của một con thuyền đang lướt tr�n nước. Thuyền ai đi trong khuya tr�n biển nước m�nh m�ng n�y nhỉ? Dưới ngọn đ�n bấc m� mờ treo đu đưa b�n mạn thuyền, con thuyền từ từ hiện ra, tiếng m�i ch�o vẫn đều đều khua động tr�n nước. Người tr�n thuyền chưa biết c� sự hiện diện của l�nh D� đang trố mắt ngạc nhi�n nh�n n� đến. N� kh�ng đến v� ch�ng t�i, n� chỉ t�nh cờ đi ngang qua v� tiếng m�i ch�o vẫn đều vang tr�n s�ng nước. T�i nh�n Đại �y Hiệu thăm d�, chắc ổng đang suy nghĩ t�nh to�n dử lắm, v� ổng quyết định cho l�nh ra chận thuyền. Nếu l� thuyền của d�n sẽ nhờ họ đưa l�nh D� v�o bờ, thuyền nhỏ v� ra hai ba chuyến rồi cũng vận chuyển hết to�n l�nh v�o bờ. Nếu l� thuyền của địch qu�n, tất nhi�n l�nh D� sẽ tấn chiếm thuyền v� d�ng thuyền l�m sinh lộ. Đằng n�o cũng phải c� thuyền. Đang l�c kh�t nước gặp trời mưa, buồn ngủ gặp chiếu manh, đang l�c chết đuối c� thuyền ra gi�p. Ối giời! Đặc �n đ� trời ban cho.

Thế nhưng� tr�n thuyền c� hai vợ chồng gi� v� một x�c chết đ�n b�, họ n�i đưa c�i x�c đ� v�o l�ng trước khi trời s�ng n�n họ phải rời nh� l�c giữa khuya v� chỗ họ đi kh�ng phải chỗ ch�ng t�i đến. Đại �y Hiệu cho họ đi c� lẽ v� x�c chết kia chăng? Ổng kh�ng muốn bị d�y dưa b�o o�n hay ổng tội nghiệp cho đ�i vợ chồng gi� nọ. T�i biết người l�nh tr�n chiến trường thường hay tin v�o huyền b� của những người khuất mặt, khuất m�y ph� hộ họ, cho người c�n sống được tai bay nạn khỏi. Ch�ng t�i cũng mau ch�ng rời địa điểm, đ�u biết được nếu họ l� người ph�a b�n kia. Thủy triều hạ xuống khi trời gần s�ng, đơn vị kh�ng gặp những trở ngại n�o kh�c v� b�nh y�n v�o Vũng T�u trưa ng�y 28 th�ng 4. Vũng T�u, th�nh phố lần đầu t�i đặt ch�n đến, c�i t�n thật b�nh dị, mộc mạc. Kh�ng kh� chiến tranh chưa tr�n đến, người d�n vẫn sống, vẫn bu�n b�n, vẫn ăn uống nhưng chưa đến kh�ng c� nghĩa kh�ng đến. Tr�n khu�n mặt mọi người ai cũng hoang mang, tin chiến sự n�ng dồn dập tr�n những nẻo đường m� to�n tin bất lợi cho Qu�n Lực Việt Nam Cộng H�a. Nhảy D� cũng kh�ng tho�t khỏi cảnh ngộ n�y. L�nh D� bị dồn n�n co cụm kh�ng lối tho�t khi đi v�o Vũng T�u, những cấp chỉ huy D� chắc cũng thấy vậy n�n h�nh động đầu ti�n khi đến đ�y l� kiểm so�t hết t�u b� trong v�ng. Địch qu�n chưa bao giờ kiểm so�t được v�ng biển, v�ng duy�n hải, họ kh�ng c� khả năng đ�. Đường bộ hầu như địch qu�n đ� ho�n to�n kiểm so�t, quốc lộ bị đứt đoạn, bầm dập chia từng mảnh nhỏ. Đường tr�n trời, coi như mộng tưởng, mọi trực thăng vận đang bận rộn cho những cuộc di tản h�nh tr�nh ra hạm đội đ�u c� dư cho Nhảy D�, nếu c� chỉ một chiếc nhưng l��one way ticket�.

Tại sao l�nh D� phải đi v�o Vũng T�u ? Cho đến b�y giờ t�i vẫn vương vấn ho�i c�u hỏi đ�. Binh ph�p ng�n xưa kh�ng bao giờ h�nh qu�n v�o ngỏ cụt ngo�i dụng t�m dụ địch hoặc c� những phương kế thần sầu. Vũng T�u, một ng�y �m dịu nhưng cũng l� điềm b�o trước cho những ng�y oi bức sắp tới. T�i kh�ng c� g� l�m, lang thang trong bộ chỉ huy ho�i cũng ch�n (đ� n�i t�i chưa c� nhiệm vụ m�). Bộ chỉ huy tạm thời nằm trong một trường trung học, t�n g� (?) kh�ng t�i n�o nhớ nổi. Đại đội t�i l� đơn vị cuối c�ng bị thất lạc một ng�y một đ�m trong rừng s�t. Về muộn kh�ng c� nơi cư ngụ n�n được nằm gần Đại B�ng. T�i v� thằng đệ tử lẻn ra ngo�i t�m đến c�c trại tạm cư cho những người ngo�i Trung v�o, nhất l� những khu tạm cư người Đ� Nẵng. Thời buổi tao loạn, ai đi t�m người th�n cũng được những �nh mắt thiện cảm nhưng tiếp theo đ� chỉ l� những chuỗi lắc đầu. Họ được chỉ định tạm tr� ở Vũng T�u từ sau cuộc di tản kinh ho�ng ngo�i Đ� Nẵng, những ai c� th�n nh�n ở miền Nam họ đ� sum hợp v� t� t�c nơi kh�c. Những người c�n lại rất khổ nếu kh�ng n�i l� th� thảm, ch�nh quyền l�c đ� bề bộn bởi chiến cuộc c�ng đ�ng n�o xuể, cũng chẳng cơ quan từ thiện n�o lưu t�m tới.

Kh�ng t�m ra một ai quen, t�i lững thững quay lại bộ chỉ huy, ngo�i chuyện t�m th�n nh�n t�i chẳng c� mục đ�ch n�o kh�c. Vũng T�u qu� mới mẻ với t�i, người tr�n đường ai cũng bước vội, dưới đường Honda ngược xu�i như mắc cửi chở đầy đồ đạc. Sắp sửa c� di tản như t�i đ� thấy từ Đ� Lạt về B�nh Tuy, ở đ�y quốc lộ đ� bị cắt rồi, di tản c�ch n�o kh�c hơn đường biển. Xa xa t�i nghe tiếng đại b�c vọng về. Tối 28 th�ng 4, nhiệm vụ đầu ti�n của t�i l� tuần tiểu. Chuyện dễ d�ng, kh�ng phải t�i vẫn thường hay tuần tiểu trong trường ở năm thứ 3 khi l�n ca trực hay sao! Đ�m nay trời mưa dai dẳng, c�ng đi tuần với t�i l� một Hạ Sĩ Quan, mang lon trung sĩ, t�i kh�ng nhớ t�n. Đến một vọng g�c kh�ng thấy l�nh g�c, t�i quay sang anh ta:

- M�y v� trong coi ai g�c ở đ�y vậy?

Người trung sĩ c�ng tuần tra với t�i chưa kịp nh�n g�t, từ trong ph�ng học của trường trung học nay l�nh D� biến th�nh nơi ăn ngủ, ph�ng nhanh ra một d�ng người hấp tấp chưa kịp đội n�n sắt :

- Dạ thưa em�

L�c n�y anh ta nheo mắt, kh�ng nh�n v�o t�i nhưng nh�n v�o cổ �o của t�i v� lặp lại :

- Dạ thưa em, Thiếu �y!

T�i chưa n�i c�u n�o, người trung sĩ xấn tới :

- Đ.M. ai cho mầy ngủ ? Kế đ� l� những c� đấm đ� tới tấp l�n người l�nh g�t chểnh mảng ấy. T�i vội bước đi, v� t�i biết như thế người trung sĩ sẽ theo t�i v� người l�nh g�t kia đở bị đ�n hơn. Thưa qu� vị, t�i kể chuyện nhỏ nhặt n�y để thấy kỷ luật cứng rắn kh�ng k�m phần t�n bạo trong binh chủng D�, người l�nh D� ngo�i trận tuyến rất tu�n thủ lệnh thương cấp, cho d� biết tu�n lệnh đi v�o chỗ hiểm c� thể kh�ng c�n mạng trở ra. Chẳng lẽ sau n�y t�i cũng trở n�n th� bạo như vậy hay sao? Kỷ luật trong trường l� h�nh phạt, ngo�i chiến trường kỷ luật cho l�nh dưới quyền phải l� những trận đ�n ư? Hạ sĩ quan đ� c� quyền hạn của một v� sĩ thử hỏi người l�nh D� n�o d�m c�i lệnh cấp tr�n. Oai h�ng n�o cũng c� c�i gi� phải trả. hinh Qua gần giữa gi�ng, trắc trở bắt đầu xảy ra. V�i người yếu sức la cầu cứu v� sự hỗn loạn đ� đến. L�n được bờ b�n kia rồi t�i trở lại cứu th�m một hai người kh�c. Thật qu�i �c tr�n bờ s�ng b�n n�y kh�ng c� nh�nh c�y n�o đủ d�i để c� thể đưa ra d�ng s�ng cho họ nắm k�o v�o. T�i đuối sức nh�n những c�nh tay tuyệt vọng từ từ ch�m v�o d�ng nước� Tội nghiệp cho những người l�nh D� t�i kh�ng biết t�n đ� vĩnh viễn nằm lại nơi nầy! B�n nầy s�ng l� c�nh rừng thưa, c�y cối rất thấp. Đ�y rồi rừng s�t, c�y cao kh�ng qu� đầu người, trời nước bao la, giang sơn của lo�i c�. Xa xa sau những h�ng dừa xanh, v�i căn nh� tranh lưa thưa dọc theo quốc lộ. Đơn vị phải đi v�o chỗ chết tiệt n�y để t�m ra con đường sống sao đ�y. Đợi trời thật tối ch�ng t�i bắt đầu đi v�o rừng s�t, nước l�c đầu c�n thấp chưa ngập qu� giầy nhưng mau ch�ng cao dần. Những bước ch�n của t�i từ từ nặng nhọc, hai tay bắt đầu thấy mỏi v� c�y s�ng M16 trở n�n nặng hơn, cuối c�ng n� nằm tr�n n�n sắt ngon ơ. Trời về khuya, mực nước cao hơn th�m c� chỗ cao tới r�n. Cuộc đời t�i kh�ng lẽ phải chấm hết nơi nầy !

Đại �y Hiệu cho dừng qu�n, mọi người tự t�m cho m�nh những th�n c�y v� b�m v�o. Khổ nổi ở đ�y kh�ng c� c�y n�o cao hết, cho d� c� t�m được cũng kh�ng đủ cao m� ngồi r�t ch�n ra khỏi nước. T�i tr�ng thấy Đại �y Hiệu ngoắc thằng đệ tử của ổng lại gần v� thấy n� đưa cho ổng chai rượu Cognac, ổng tu một hơi d�i sảng kho�i. T�i kh�ng th�m rượu nhưng l�c n�y nếu được mời t�i cũng l�m một ngụm cho ấm l�ng, bỗng dưng t�i th�m một hơi thuốc, kh�i thuốc c� lẽ sẽ tăng th�m nghị lực cho t�i trong ho�n cảnh n�y. C�i cảnh ở trong nước như thế n�y r� thật ch�n, nằm kh�ng được ngồi cũng kh�ng xong m� đứng một chỗ sẽ bị l�n. Cha mẹ ơi! T�n Kh�a Sinh đ� khổ, cảnh n�y c�n khổ hơn !

Đ�m thật tĩnh mịch! Chỉ c� những tiếng động do l�nh D� g�y ra, nhưng sau đ� nhanh ch�ng trả lại sự y�n tĩnh. C� tiếng m�i ch�o khua đ�u đ�y nhịp nh�ng khuấy động, �m thanh của một con thuyền đang lướt tr�n nước. Thuyền ai đi trong khuya tr�n biển nước m�nh m�ng n�y nhỉ? Dưới ngọn đ�n bấc m� mờ treo đu đưa b�n mạn thuyền, con thuyền từ từ hiện ra, tiếng m�i ch�o vẫn đều đều khua động tr�n nước. Người tr�n thuyền chưa biết c� sự hiện diện của l�nh D� đang trố mắt ngạc nhi�n nh�n n� đến. N� kh�ng đến v� ch�ng t�i, n� chỉ t�nh cờ đi ngang qua v� tiếng m�i ch�o vẫn đều vang tr�n s�ng nước. T�i nh�n Đại �y Hiệu thăm d�, chắc ổng đang suy nghĩ t�nh to�n dử lắm, v� ổng quyết định cho l�nh ra chận thuyền. Nếu l� thuyền của d�n sẽ nhờ họ đưa l�nh D� v�o bờ, thuyền nhỏ v� ra hai ba chuyến rồi cũng vận chuyển hết to�n l�nh v�o bờ. Nếu l� thuyền của địch qu�n, tất nhi�n l�nh D� sẽ tấn chiếm thuyền v� d�ng thuyền l�m sinh lộ. Đằng n�o cũng phải c� thuyền. Đang l�c kh�t nước gặp trời mưa, buồn ngủ gặp chiếu manh, đang l�c chết đuối c� thuyền ra gi�p. Ối giời! Đặc �n đ� trời ban cho.

Qua gần giữa gi�ng, trắc trở bắt đầu xảy ra. V�i người yếu sức la cầu cứu v� sự hỗn loạn đ� đến. L�n được bờ b�n kia rồi t�i trở lại cứu th�m một hai người kh�c. Thật qu�i �c tr�n bờ s�ng b�n n�y kh�ng c� nh�nh c�y n�o đủ d�i để c� thể đưa ra d�ng s�ng cho họ nắm k�o v�o. T�i đuối sức nh�n những c�nh tay tuyệt vọng từ từ ch�m v�o d�ng nước� Tội nghiệp cho những người l�nh D� t�i kh�ng biết t�n đ� vĩnh viễn nằm lại nơi nầy! B�n nầy s�ng l� c�nh rừng thưa, c�y cối rất thấp. Đ�y rồi rừng s�t, c�y cao kh�ng qu� đầu người, trời nước bao la, giang sơn của lo�i c�. Xa xa sau những h�ng dừa xanh, v�i căn nh� tranh lưa thưa dọc theo quốc lộ. Đơn vị phải đi v�o chỗ chết tiệt n�y để t�m ra con đường sống sao đ�y. Đợi trời thật tối ch�ng t�i bắt đầu đi v�o rừng s�t, nước l�c đầu c�n thấp chưa ngập qu� giầy nhưng mau ch�ng cao dần. Những bước ch�n của t�i từ từ nặng nhọc, hai tay bắt đầu thấy mỏi v� c�y s�ng M16 trở n�n nặng hơn, cuối c�ng n� nằm tr�n n�n sắt ngon ơ. Trời về khuya, mực nước cao hơn th�m c� chỗ cao tới r�n. Cuộc đời t�i kh�ng lẽ phải chấm hết nơi nầy ! Đại �y Hiệu cho dừng qu�n, mọi người tự t�m cho m�nh những th�n c�y v� b�m v�o. Khổ nổi ở đ�y kh�ng c� c�y n�o cao hết, cho d� c� t�m được cũng kh�ng đủ cao m� ngồi r�t ch�n ra khỏi nước. T�i tr�ng thấy Đại �y Hiệu ngoắc thằng đệ tử của ổng lại gần v� thấy n� đưa cho ổng chai rượu Cognac, ổng tu một hơi d�i sảng kho�i. T�i kh�ng th�m rượu nhưng l�c n�y nếu được mời t�i cũng l�m một ngụm cho ấm l�ng, bỗng dưng t�i th�m một hơi thuốc, kh�i thuốc c� lẽ sẽ tăng th�m nghị lực cho t�i trong ho�n cảnh n�y. C�i cảnh ở trong nước như thế n�y r� thật ch�n, nằm kh�ng được ngồi cũng kh�ng xong m� đứng một chỗ sẽ bị l�n. Cha mẹ ơi! T�n Kh�a Sinh đ� khổ, cảnh n�y c�n khổ hơn ! Đ�m thật tĩnh mịch! Chỉ c� những tiếng động do l�nh D� g�y ra, nhưng sau đ� nhanh ch�ng trả lại sự y�n tĩnh. C� tiếng m�i ch�o khua đ�u đ�y nhịp nh�ng khuấy động, �m thanh của một con thuyền đang lướt tr�n nước. Thuyền ai đi trong khuya tr�n biển nước m�nh m�ng n�y nhỉ? Dưới ngọn đ�n bấc m� mờ treo đu đưa b�n mạn thuyền, con thuyền từ từ hiện ra, tiếng m�i ch�o vẫn đều đều khua động tr�n nước. Người tr�n thuyền chưa biết c� sự hiện diện của l�nh D� đang trố mắt ngạc nhi�n nh�n n� đến. N� kh�ng đến v� ch�ng t�i, n� chỉ t�nh cờ đi ngang qua v� tiếng m�i ch�o vẫn đều vang tr�n s�ng nước. T�i nh�n Đại �y Hiệu thăm d�, chắc ổng đang suy nghĩ t�nh to�n dử lắm, v� ổng quyết định cho l�nh ra chận thuyền. Nếu l� thuyền của d�n sẽ nhờ họ đưa l�nh D� v�o bờ, thuyền nhỏ v� ra hai ba chuyến rồi cũng vận chuyển hết to�n l�nh v�o bờ. Nếu l� thuyền của địch qu�n, tất nhi�n l�nh D� sẽ tấn chiếm thuyền v� d�ng thuyền l�m sinh lộ. Đằng n�o cũng phải c� thuyền. Đang l�c kh�t nước gặp trời mưa, buồn ngủ gặp chiếu manh, đang l�c chết đuối c� thuyền ra gi�p. Ối giời! Đặc �n đ� trời ban cho. Thế nhưng� tr�n thuyền c� hai vợ chồng gi� v� một x�c chết đ�n b�, họ n�i đưa c�i x�c đ� v�o l�ng trước khi trời s�ng n�n họ phải rời nh� l�c giữa khuya v� chỗ họ đi kh�ng phải chỗ ch�ng t�i đến. Đại �y Hiệu cho họ đi c� lẽ v� x�c chết kia chăng? Ổng kh�ng muốn bị d�y dưa b�o o�n hay ổng tội nghiệp cho đ�i vợ chồng gi� nọ. T�i biết người l�nh tr�n chiến trường thường hay tin v�o huyền b� của những người khuất mặt, khuất m�y ph� hộ họ, cho người c�n sống được tai bay nạn khỏi. Ch�ng t�i cũng mau ch�ng rời địa điểm, đ�u biết được nếu họ l� người ph�a b�n kia. Thủy triều hạ xuống khi trời gần s�ng, đơn vị kh�ng gặp những trở ngại n�o kh�c v� b�nh y�n v�o Vũng T�u trưa ng�y 28 th�ng 4. Vũng T�u, th�nh phố lần đầu t�i đặt ch�n đến, c�i t�n thật b�nh dị, mộc mạc. Kh�ng kh� chiến tranh chưa tr�n đến, người d�n vẫn sống, vẫn bu�n b�n, vẫn ăn uống nhưng chưa đến kh�ng c� nghĩa kh�ng đến. Tr�n khu�n mặt mọi người ai cũng hoang mang, tin chiến sự n�ng dồn dập tr�n những nẻo đường m� to�n tin bất lợi cho Qu�n Lực Việt Nam Cộng H�a. Nhảy D� cũng kh�ng tho�t khỏi cảnh ngộ n�y. L�nh D� bị dồn n�n co cụm kh�ng lối tho�t khi đi v�o Vũng T�u, những cấp chỉ huy D� chắc cũng thấy vậy n�n h�nh động đầu ti�n khi đến đ�y l� kiểm so�t hết t�u b� trong v�ng. Địch qu�n chưa bao giờ kiểm so�t được v�ng biển, v�ng duy�n hải, họ kh�ng c� khả năng đ�. Đường bộ hầu như địch qu�n đ� ho�n to�n kiểm so�t, quốc lộ bị đứt đoạn, bầm dập chia từng mảnh nhỏ. Đường tr�n trời, coi như mộng tưởng, mọi trực thăng vận đang bận rộn cho những cuộc di tản h�nh tr�nh ra hạm đội đ�u c� dư cho Nhảy D�, nếu c� chỉ một chiếc nhưng l��one way ticket�. Tại sao l�nh D� phải đi v�o Vũng T�u ? Cho đến b�y giờ t�i vẫn vương vấn ho�i c�u hỏi đ�. Binh ph�p ng�n xưa kh�ng bao giờ h�nh qu�n v�o ngỏ cụt ngo�i dụng t�m dụ địch hoặc c� những phương kế thần sầu. Vũng T�u, một ng�y �m dịu nhưng cũng l� điềm b�o trước cho những ng�y oi bức sắp tới. T�i kh�ng c� g� l�m, lang thang trong bộ chỉ huy ho�i cũng ch�n (đ� n�i t�i chưa c� nhiệm vụ m�). Bộ chỉ huy tạm thời nằm trong một trường trung học, t�n g� (?) kh�ng t�i n�o nhớ nổi. Đại đội t�i l� đơn vị cuối c�ng bị thất lạc một ng�y một đ�m trong rừng s�t. Về muộn kh�ng c� nơi cư ngụ n�n được nằm gần Đại B�ng. T�i v� thằng đệ tử lẻn ra ngo�i t�m đến c�c trại tạm cư cho những người ngo�i Trung v�o, nhất l� những khu tạm cư người Đ� Nẵng. Thời buổi tao loạn, ai đi t�m người th�n cũng được những �nh mắt thiện cảm nhưng tiếp theo đ� chỉ l� những chuỗi lắc đầu. Họ được chỉ định tạm tr� ở Vũng T�u từ sau cuộc di tản kinh ho�ng ngo�i Đ� Nẵng, những ai c� th�n nh�n ở miền Nam họ đ� sum hợp v� t� t�c nơi kh�c. Những người c�n lại rất khổ nếu kh�ng n�i l� th� thảm, ch�nh quyền l�c đ� bề bộn bởi chiến cuộc c�ng đ�ng n�o xuể, cũng chẳng cơ quan từ thiện n�o lưu t�m tới. Kh�ng t�m ra một ai quen, t�i lững thững quay lại bộ chỉ huy, ngo�i chuyện t�m th�n nh�n t�i chẳng c� mục đ�ch n�o kh�c. Vũng T�u qu� mới mẻ với t�i, người tr�n đường ai cũng bước vội, dưới đường Honda ngược xu�i như mắc cửi chở đầy đồ đạc. Sắp sửa c� di tản như t�i đ� thấy từ Đ� Lạt về B�nh Tuy, ở đ�y quốc lộ đ� bị cắt rồi, di tản c�ch n�o kh�c hơn đường biển. Xa xa t�i nghe tiếng đại b�c vọng về. Tối 28 th�ng 4, nhiệm vụ đầu ti�n của t�i l� tuần tiểu. Chuyện dễ d�ng, kh�ng phải t�i vẫn thường hay tuần tiểu trong trường ở năm thứ 3 khi l�n ca trực hay sao! Đ�m nay trời mưa dai dẳng, c�ng đi tuần với t�i l� một Hạ Sĩ Quan, mang lon trung sĩ, t�i kh�ng nhớ t�n. Đến một vọng g�c kh�ng thấy l�nh g�c, t�i quay sang anh ta: - M�y v� trong coi ai g�c ở đ�y vậy? Người trung sĩ c�ng tuần tra với t�i chưa kịp nh�n g�t, từ trong ph�ng học của trường trung học nay l�nh D� biến th�nh nơi ăn ngủ, ph�ng nhanh ra một d�ng người hấp tấp chưa kịp đội n�n sắt : - Dạ thưa em� L�c n�y anh ta nheo mắt, kh�ng nh�n v�o t�i nhưng nh�n v�o cổ �o của t�i v� lặp lại : - Dạ thưa em, Thiếu �y! T�i chưa n�i c�u n�o, người trung sĩ xấn tới : - Đ.M. ai cho mầy ngủ ? Kế đ� l� những c� đấm đ� tới tấp l�n người l�nh g�t chểnh mảng ấy. T�i vội bước đi, v� t�i biết như thế người trung sĩ sẽ theo t�i v� người l�nh g�t kia đở bị đ�n hơn. Thưa qu� vị, t�i kể chuyện nhỏ nhặt n�y để thấy kỷ luật cứng rắn kh�ng k�m phần t�n bạo trong binh chủng D�, người l�nh D� ngo�i trận tuyến rất tu�n thủ lệnh thương cấp, cho d� biết tu�n lệnh đi v�o chỗ hiểm c� thể kh�ng c�n mạng trở ra. Chẳng lẽ sau n�y t�i cũng trở n�n th� bạo như vậy hay sao? Kỷ luật trong trường l� h�nh phạt, ngo�i chiến trường kỷ luật cho l�nh dưới quyền phải l� những trận đ�n ư? Hạ sĩ quan đ� c� quyền hạn của một v� sĩ thử hỏi người l�nh D� n�o d�m c�i lệnh cấp tr�n. Oai h�ng n�o cũng c� c�i gi� phải trả. hinh Qua gần giữa gi�ng, trắc trở bắt đầu xảy ra. V�i người yếu sức la cầu cứu v� sự hỗn loạn đ� đến. L�n được bờ b�n kia rồi t�i trở lại cứu th�m một hai người kh�c. Thật qu�i �c tr�n bờ s�ng b�n n�y kh�ng c� nh�nh c�y n�o đủ d�i để c� thể đưa ra d�ng s�ng cho họ nắm k�o v�o. T�i đuối sức nh�n những c�nh tay tuyệt vọng từ từ ch�m v�o d�ng nước� Tội nghiệp cho những người l�nh D� t�i kh�ng biết t�n đ� vĩnh viễn nằm lại nơi nầy! B�n nầy s�ng l� c�nh rừng thưa, c�y cối rất thấp. Đ�y rồi rừng s�t, c�y cao kh�ng qu� đầu người, trời nước bao la, giang sơn của lo�i c�. Xa xa sau những h�ng dừa xanh, v�i căn nh� tranh lưa thưa dọc theo quốc lộ. Đơn vị phải đi v�o chỗ chết tiệt n�y để t�m ra con đường sống sao đ�y. Đợi trời thật tối ch�ng t�i bắt đầu đi v�o rừng s�t, nước l�c đầu c�n thấp chưa ngập qu� giầy nhưng mau ch�ng cao dần. Những bước ch�n của t�i từ từ nặng nhọc, hai tay bắt đầu thấy mỏi v� c�y s�ng M16 trở n�n nặng hơn, cuối c�ng n� nằm tr�n n�n sắt ngon ơ. Trời về khuya, mực nước cao hơn th�m c� chỗ cao tới r�n. Cuộc đời t�i kh�ng lẽ phải chấm hết nơi nầy ! Đại �y Hiệu cho dừng qu�n, mọi người tự t�m cho m�nh những th�n c�y v� b�m v�o. Khổ nổi ở đ�y kh�ng c� c�y n�o cao hết, cho d� c� t�m được cũng kh�ng đủ cao m� ngồi r�t ch�n ra khỏi nước. T�i tr�ng thấy Đại �y Hiệu ngoắc thằng đệ tử của ổng lại gần v� thấy n� đưa cho ổng chai rượu Cognac, ổng tu một hơi d�i sảng kho�i. T�i kh�ng th�m rượu nhưng l�c n�y nếu được mời t�i cũng l�m một ngụm cho ấm l�ng, bỗng dưng t�i th�m một hơi thuốc, kh�i thuốc c� lẽ sẽ tăng th�m nghị lực cho t�i trong ho�n cảnh n�y. C�i cảnh ở trong nước như thế n�y r� thật ch�n, nằm kh�ng được ngồi cũng kh�ng xong m� đứng một chỗ sẽ bị l�n. Cha mẹ ơi! T�n Kh�a Sinh đ� khổ, cảnh n�y c�n khổ hơn ! Đ�m thật tĩnh mịch! Chỉ c� những tiếng động do l�nh D� g�y ra, nhưng sau đ� nhanh ch�ng trả lại sự y�n tĩnh. C� tiếng m�i ch�o khua đ�u đ�y nhịp nh�ng khuấy động, �m thanh của một con thuyền đang lướt tr�n nước. Thuyền ai đi trong khuya tr�n biển nước m�nh m�ng n�y nhỉ? Dưới ngọn đ�n bấc m� mờ treo đu đưa b�n mạn thuyền, con thuyền từ từ hiện ra, tiếng m�i ch�o vẫn đều đều khua động tr�n nước. Người tr�n thuyền chưa biết c� sự hiện diện của l�nh D� đang trố mắt ngạc nhi�n nh�n n� đến. N� kh�ng đến v� ch�ng t�i, n� chỉ t�nh cờ đi ngang qua v� tiếng m�i ch�o vẫn đều vang tr�n s�ng nước. T�i nh�n Đại �y Hiệu thăm d�, chắc ổng đang suy nghĩ t�nh to�n dử lắm, v� ổng quyết định cho l�nh ra chận thuyền. Nếu l� thuyền của d�n sẽ nhờ họ đưa l�nh D� v�o bờ, thuyền nhỏ v� ra hai ba chuyến rồi cũng vận chuyển hết to�n l�nh v�o bờ. Nếu l� thuyền của địch qu�n, tất nhi�n l�nh D� sẽ tấn chiếm thuyền v� d�ng thuyền l�m sinh lộ. Đằng n�o cũng phải c� thuyền. Đang l�c kh�t nước gặp trời mưa, buồn ngủ gặp chiếu manh, đang l�c chết đuối c� thuyền ra gi�p. Ối giời! Đặc �n đ� trời ban cho. Thế nhưng� tr�n thuyền c� hai vợ chồng gi� v� một x�c chết đ�n b�, họ n�i đưa c�i x�c đ� v�o l�ng trước khi trời s�ng n�n họ phải rời nh� l�c giữa khuya v� chỗ họ đi kh�ng phải chỗ ch�ng t�i đến. Đại �y Hiệu cho họ đi c� lẽ v� x�c chết kia chăng? Ổng kh�ng muốn bị d�y dưa b�o o�n hay ổng tội nghiệp cho đ�i vợ chồng gi� nọ. T�i biết người l�nh tr�n chiến trường thường hay tin v�o huyền b� của những người khuất mặt, khuất m�y ph� hộ họ, cho người c�n sống được tai bay nạn khỏi. Ch�ng t�i cũng mau ch�ng rời địa điểm, đ�u biết được nếu họ l� người ph�a b�n kia. Thủy triều hạ xuống khi trời gần s�ng, đơn vị kh�ng gặp những trở ngại n�o kh�c v� b�nh y�n v�o Vũng T�u trưa ng�y 28 th�ng 4. Vũng T�u, th�nh phố lần đầu t�i đặt ch�n đến, c�i t�n thật b�nh dị, mộc mạc. Kh�ng kh� chiến tranh chưa tr�n đến, người d�n vẫn sống, vẫn bu�n b�n, vẫn ăn uống nhưng chưa đến kh�ng c� nghĩa kh�ng đến. Tr�n khu�n mặt mọi người ai cũng hoang mang, tin chiến sự n�ng dồn dập tr�n những nẻo đường m� to�n tin bất lợi cho Qu�n Lực Việt Nam Cộng H�a. Nhảy D� cũng kh�ng tho�t khỏi cảnh ngộ n�y. L�nh D� bị dồn n�n co cụm kh�ng lối tho�t khi đi v�o Vũng T�u, những cấp chỉ huy D� chắc cũng thấy vậy n�n h�nh động đầu ti�n khi đến đ�y l� kiểm so�t hết t�u b� trong v�ng. Địch qu�n chưa bao giờ kiểm so�t được v�ng biển, v�ng duy�n hải, họ kh�ng c� khả năng đ�. Đường bộ hầu như địch qu�n đ� ho�n to�n kiểm so�t, quốc lộ bị đứt đoạn, bầm dập chia từng mảnh nhỏ. Đường tr�n trời, coi như mộng tưởng, mọi trực thăng vận đang bận rộn cho những cuộc di tản h�nh tr�nh ra hạm đội đ�u c� dư cho Nhảy D�, nếu c� chỉ một chiếc nhưng l��one way ticket�. S�ng 29 th�ng 4, S�i G�n cho ra một trực thăng đậu trong s�n trường, t�i thấy c� trung t� n�i chuyện qua m�y bực dọc hơi lớn tiếng (c� thể Trung t� Nguyễn Văn Đỉnh, Lữ Đo�n Trưởng?). Người đối thoại b�n kia m�y l� ai t�i kh�ng biết, chỉ nghe trung t� hằn học n�i nhiều thứ lắm, t�i kh�ng thể n�o nhớ hết được. Đại kh�i c� c�u quan trọng t�i nghe l�m b�m: - �.t�i kh�ng thể bỏ đ�m con ở đ�y được� kh�ng� kh�ng phải đem đi hết� ch�ng t�i sẽ chết tại đ�y� t�i cho n� về c�n t�i ở lại đ�y� T�i lặng người ngồi thừ ra m�ng lung suy nghĩ. Vậy l� tử thủ, cuộc đời t�i đọc nhiều truyện hể c� tử thủ trong đ�, t�i sản kho�i �enjoy� đọc người h�ng tử thủ, xem thử người h�ng phải chết như thế n�o. C� biết đ�u l�t nữa đ�y t�i sẽ l� một trong những vai ch�nh tử thủ chốn n�y. Tử thủ ! �i Phan Nhật Nam ơi ! Chuyện của �ng viết m�a h� năm n�o, m�a h� năm n�y c� t�n t�i đ� �ng! To�n th�n nghe lạnh t�i biết t�i đang run cũng may t�i đương ngồi. C�u chuyện điện đ�m của Trung T� t�i c� thể đo�n gi� đo�n non. Ổng kh�ng thể bỏ lại để ra đi một m�nh, một l� bốc hết Lữ Đo�n về S�i G�n, hai l� tử thủ Vũng T�u. Đường bộ coi như kh�ng thể n�o. Gi� như v�i h�m trước thay v� r�t v�o Vũng T�u, di chuyển to�n thể xu�i theo quốc lộ về S�i G�n may ra c�n kịp. Một khi đ� v�o Vũng T�u, cầu Cỏ May m�nh kh�ng giựt sập, địch qu�n cũng giựt sập v� an t�m nhốt Lữ Đo�n 1 trong Vũng T�u. V� h�nh chung địch qu�n đ� loại Lữ Đo�n 1 ra khỏi cuộc chơi. Giờ th� địch qu�n rảnh tay dốc to�n lực tiến về thủ đ�. Cho v�i qu�n canh chừng b�n kia cầu Cỏ May, kh�ng cần truy k�ch, v�i h�m sau l�nh D� sẽ t�m đường vượt biển v� họ kh�ng động thủ cũng chiếm được Vũng T�u như chiếm Đ� Nẵng. Gi�y l�t sau, chiếc UH1 bỏ đi mất h�t sau những h�ng c�y xanh. Đ�y l� chiếc trực thăng cuối c�ng đến từ S�i G�n. �One way ticket� cho những ai đi tr�n đ� v� kh�ng bao giờ trở lại. V�i giờ sau ch�ng t�i di chuyển ra Bến Đ� bằng xe GMC. Bến Đ�, cảnh tượng nhốn nh�o ồn �o. D�n ch�ng bị chận lại từ ph�a ngo�i, t�i thấy r� vẻ hoảng hốt lo �u tr�n từng khu�n mặt. T�nh cảnh n�y giống như mấy th�ng trước, ch�ng t�i, những sinh vi�n sĩ quan từ Đ� Lạt di tản về v� được ưu ti�n v�o B�nh Tuy. T�i x�t xa nh�n họ, đọc được những g� họ mong mỏi trong �nh mắt, họ mong được như ch�ng t�i, đi theo ch�ng t�i. Người ta gọi l� Bến Đ�, phải rồi đ� nhiều qu� nằm kế b�n ngọn n�i nhỏ cũng đ� nhiều hơn c�y, c� những tảng đ� lớn rải r�c đ�y đ�. Tr�n bờ ngổn ngang những xe qu�n đội, một �t xe tư nh�n nằm bơ vơ hứng bụi. Chủ nh�n của những chiếc xe ấy chắc đ� đi rồi nếu kh�ng cũng loanh quanh đ�u đ�y tr�n thuyền. To�n thuyền đ�nh c�, lớn nhỏ c� đủ, tr�n ghe c� b�ng d�ng l�nh D�. B�y giờ t�i đ� biết, chuyện tử thủ hồi s�ng l� kh�ng c� thật, �ng Trung t� chỉ d�ng n� h� người S�i G�n. Mọi chuyện lui qu�n đ� c� chuẩn bị từ trước, nếu kh�ng được trực thăng bốc về cũng c�n đường biển n�n hai h�m trước D� chận hết tất cả c�c t�u đ�nh c� n�o c�n s�t lại tr�n Bến Đ�, cho dầu nhớt đầy đủ v� l�nh D� ăn ngủ tr�n t�u với người t�i c�ng cũng như với gia đ�nh của họ nếu c�. V� họ chờ đợi cho ng�y h�m nay. Chờ khi Lữ Đo�n k�o ra Bến Đ� gần đầy đủ, địch qu�n bắt đầu ch�o mừng tới tấp những cơn mưa ph�o. Lần n�y đạn ph�o kh�ng bay ngang đầu t�i như ba h�m trước m� n� r�t xuống ngay tr�n đầu t�i. Tr�i nổ b�n n�y, tr�i nổ b�n kia. Ph� th�c cho �ng b� ph� hộ, t�i �m n�n sắt m� ph�ng kh�ng định hướng. Lo�ng tho�ng thấy c� c�i g� trước mắt t�i nh�o v� n�p kh�ng suy nghĩ, v� từ đ� định thần quan s�t coi c� vật thể n�o kh� hơn m� thay đổi. Kia rồi c� tảng đ� lớn đ�ng xa, t�i như bay chạy tới. Nhiều tiếng la lớn : - C� �đề l�� tr�n n�i. T�i r�ng mắt nh�n l�n n�i, chả thấy ai, c� lẽ bị lộ n�n họ đ� ẩn n�p đ�u đ�. Tiếp theo l�nh D� phản ph�o. N�o s�ng cối, B40, M16 bắn t�i bụi l�n n�i. Đằng sau những tảng đ� lớn, đ� nhỏ, th�n c�y lớn b�, chơi tuốt. Nhờ vậy ph�o địch thưa dần, l�nh D� được lệnh l�n t�u v� cấp tốc rời bến. T�i lạc mất Đại �y Hiệu từ đ�y. Chiếc t�u t�i v� thằng đệ tử nhảy l�n chỉ c� một trung đội trưởng Thiếu �y Thủ Đức, t�i kh�ng nhớ t�n, anh ta c�ng đại đội với t�i, ngo�i ra to�n l�nh D� v� v�i hạ sĩ quan. Thấy t�i tiến v�o buồng l�i, c� anh l�nh D� kề tai t�i n�i nhỏ: - Ở trỏng c� một chuẩn �y Thủy Qu�n Lục Chiến, t�i đuổi hắn l�n bờ nhưng hắn kh�ng chịu l�n! Sau một hồi n�i chuyện t�i biết anh ta đ� bỏ ngũ muốn rời Vũng T�u. - Anh c� biết ch�ng t�i đi đ�u kh�ng m� đ�i đi theo ? T�i n�i thế chứ thật ra t�i cũng đ�u biết Lữ Đo�n sẽ đi về đ�u? Ở bộ chỉ huy được lệnh ra Bến Đ�, tới Bến Đ� chưa nhận chỉ thị g� bị ăn ph�o t�m lum, rồi c� lệnh l�n t�u. T�u hấp tấp rời bến, chiếc sau chạy theo chiếc trước, c� những chiếc đ� tự � rời cảng l�c bị ph�o k�ch thấy ch�ng t�i ra vội nhập đo�n. T�i dặn �ng chuẩn �y ngồi trong g�c đừng c� đi lộn xộn, cấp tr�n m� thấy giụt �ng xuống biển r�ng chịu, c�n t�i quay ra bắt chuyện với l�o t�i c�ng: - Sao rồi, gia đ�nh �ng đ�u? - Mấy �ng c� cho t�i rời t�u đ�u m� rước. Th� ra hai h�m trước D� l�m �p lực, giam lỏng l�o t�i c�ng. L�o n�i, l�o năn nỉ qu� trời nhưng họ kh�ng cho, sợ �ng l�n bờ rồi trốn biệt lấy ai l�i t�u ra khơi. Trời về chiều, gi� biển hiu hiu t�i thật sự thoải m�i. Tay vịn th�nh t�u t�i nh�n lại Vũng T�u. T�i chỉ thấy Bến Đ�, vẫn c�n b�ng d�ng nhiều người qua lại tr�n bến, vẫn c�n nhiều chiếc thuyền con ch�ng ch�nh tr�n s�ng biển v� lưa thưa v�i t�u đ�nh c� c�n s�t lại gật g� theo chiều gi�. C� một l�nh D� l�n la đến gần t�i tươi cười : - Ch�o Thiếu �y, em c�m ơn Thiếu �y đ� cứu em khi bơi qua s�ng, em đ�u c� ngờ quần �o mặc tr�n người thắm nước nặng ch�nh chịch, bơi quải qu� chịu kh�ng thấu. T�i kh�ng nhớ anh ta nhưng c� nhớ tr�n s�ng Cỏ May thấy c� người sắp sửa chết ch�m, t�i thuận tay nắm cổ �o k�o anh ta v�o bờ. Lần đầu ti�n t�i ra tay nghĩa hiệp. S�ng 30 th�ng 4 T�u cập bến t�i cũng vừa thức dậy. T�i hỏi l�o t�i c�ng đ�y l� đ�u, �ng ta cộc lốc trả lời G� C�ng. Rảo mắt nh�n quanh, tr�n nước đủ loại lưới c� giăng mắc đ� đ�y, c� loại như những h�ng r�o tr�n bờ đứng xi�u vẹo, nghi�ng ng� kh�ng theo một thứ tự n�o, c� loại l� một mảnh lưới to lớn vu�ng vắn được treo tr�n mặt nước qua bốn g�c bởi những c�y s�o tre d�i, kế b�n l� một c�i ch�i c� m�i lưa thưa phủ rơm rạ, chắc nơi n�y d�ng nơi hạ lưới hay k�o lưới l�n sau một thời gian n�o đ� ng�m lưới s�u dưới nước. Đ� đ�y một v�i chiếc xuồng con, c� chiếc neo gần bờ, c� chiếc tr�n bờ nằm trơ trọi đưa lưng phơi nắng. Bước ch�n l�n bờ t�i cảm thấy lạc l�ng trong đ�m l�nh D�. H�m qua ở Bến Đ� Tiểu Đo�n 1, 8, 9, 3, Ph�o Binh D� v� Đại Đội 1 trinh s�t v� t�nh h�nh lộn xộn mạnh ai nấy l�n t�u, b�y giờ đang t�m nhau về điểm họp. Từ l�c theo Đại Đội 83 xuống n�i Phước Tuy, ở mỗi thời khắc tr�i qua l� những biến chuyển lớn t�i phải đ�n nhận. Những người c�ng chung đại đội t�i c�n chưa nhận diện đầy đủ huống hồ nguy�n cả Lữ Đo�n. Những tiếng động va chạm của vũ kh� h�a lẫn với những tiếng bước ch�n, tiếng gọi nhau, những tiếng chưởi thề� Tất cả như đang t�m c�ch khuấy nhiễu cảnh vắng lặng buổi s�ng tr�n miền đất G� C�ng hiền ho�. Chung quanh ch�ng t�i kh�ng một người d�n qua lại nhưng chắc chắn họ đang d�n mắt theo d�i đo�n l�nh D� n�y đằng sau tấm v�ch, sau khung cửa, từ trong những m�i nh� tranh op ẹp v� dĩ nhi�n sẽ kh�ng thiếu những c�u hỏi: Họ từ đ�u đến, đến đ�y l�m g� v� sẽ đi đ�u? T�i nh�n những lối m�n đưa v�o l�ng, những lối m�n uốn cong theo bờ mương, con rạch nhỏ dẫn đến những h�ng cau xanh v� mất h�t sau d�y dừa nước chen lấn với những c�y bần. Chừng ngần những thứ đ� đang bao bọc, ấp ủ những m�i nh� tranh b�n kia, c� người d�n qu� lam lũ qua nhiều năm vẫn c�n lặn hụp trong chiến tranh. Qu� t�i ở gần đ�y, c�ch G� C�ng một gi�ng s�ng s�u phải qua một lần ph�, nước quanh năm chảy xiết chất chứa mu�n v�n lục b�nh l�c n�o cũng nhảy m�a tr�n s�ng nước. Cần Đước, qu� t�i, c�i t�n nghe rất quen m� cũng thật xa lạ, chả l� ba t�i t�i xế c�ng nh�n hỏa xa bị đ� đổi ra Đ� Nẵng từ năm 1958. T�i sống v� lớn l�n tại xứ Đ�, Quảng Nam. Dạo trước khi v�o V� Bị, t�i c� về qu� nội Cần Đước đ�i ba lần nhưng lần n�o cũng s�ng đi chiều về, v� l� do an ninh trong khu vực t�i kh�ng thể ở lại qua đ�m. Nắng đ� l�n cao c� th�m những chiếc t�u đ�nh c� từ Bến Đ� chạy lạc chậm chạp tiến v�o bờ. Khoảng trưa, theo ch�n thằng đệ tử về điểm tập họp của tiểu đo�n, t�i kh�ng gặp Đại �y Hiệu chỉ thấy Thiếu T� Thanh (Nguyễn Viết Thanh?) l�n bục � bục, tiếng thường hay gọi trong Trường V� Bị d�ng �m chỉ người c�n bộ t�n kh�a sinh đứng tr�n cao chấn chỉnh h�nh tội đ�m T�n Kh�a Sinh ph�a dưới - Thiếu T� n�i nhiều nhưng t�i kh�ng thể n�o nhớ hết được. Giọng �ng buồn pha lẫn x�t xa, đằng sau ở những lời n�i �m thanh nghe như nất nghẹn, thỉnh thoảng �ng nhẹ ngước mặt l�n cao như cố ngăn kh�ng cho đ�i h�ng nước mắt tu�n. Ri�ng t�i kh�ng biết tự l�c n�o nước mắt t�i đ� tu�n. T�i kh�ng thể che dấu những gi�ng nước mắt tủi nhục đầu đời l�nh. Quanh t�i ai cũng sụt s�i, thằng đệ tử t�i rống to hơn bao giờ hết. �i! Việt Nam ai g�y ra bao nhi�u đi�u t�n, miền Nam Việt Nam ch�ng t�i ai g�y tang thương! Dương Văn Minh, năm 63 th�ng 11 ng�y 2, tr�n l�n s�ng ph�t thanh S�i G�n tuy�n c�o chấm dứt nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng H�a. Cũng ổng, h�m nay 30 th�ng 4, khai tử nền Đệ Nhị Việt Nam Cộng H�a. Chua ch�t thay ! Sau gi�y ph�t x�c động, thiếu t� chậm r�i, Dương Văn Minh k�u gọi ch�ng ta bu�ng s�ng nhưng ch�ng t�i th� kh�ng. Lữ Đo�n quyết định giao cho mọi người tự giải quyết, ai muốn đi đ�u th� đi, về đ�u th� về, cứ coi như ch�ng ta tan h�ng. Ri�ng Lữ Đo�n sẽ về v�ng 4 c�ng Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam lập ph�ng tuyến cuối c�ng. Ai ở lại sẽ c�ng Lữ Đo�n rời nơi n�y v�o chập tối. T�i t�m một m� đất ngồi nghỉ ch�n. T�i muốn ghi lại tất cả những g� nghe v� thấy h�m nay nhưng kh�ng thể n�o, đầu �c t�i vẫn c�n đặc qu�nh lại bởi những chữ đầu h�ng, mất nước. Chao ơi! Bi thảm qu�, đời người c� bao lần mất nước. Năm 54 miền Bắc di cư (di tản cũng thế th�i), họ c�n cơ hội l�m lại cuộc đời trong miền Nam. B�y giờ miền Nam cũng mất nốt, người của hai miền Bắc Nam mai n�y rồi cũng c�ng chung một số phần. Mi�n man suy nghĩ chưa t�m lối tho�t, chợt thấy c� thằng bạn c�ng kh�a đang khật khưởng đi ngang. T�i biết n� cũng về Nhảy D� nhưng kh�ng nhớ n� về đơn vị n�o. T�i vẫn nhớ như in h�nh ảnh khất khưởng của n� ng�y n�o trong trường, ngồi tr�n b�n trong ph�ng �m c�y đ�n chơi classic, nh�n những ng�n tay của n� lo�ng tho�ng b�n nhẹ d�y đ�n, miệng ngậm ống vố ph� ph�o kh�i thuốc, tr�ng như l�ng tử nh�n. H�m nay phong độ ấy kh�ng thấy ở nơi n� nữa, t�i hấp tấp gọi t�n n�: - � Vinh, Vương Khắc Vinh. N� quay nh�n t�i, t�i nh�n n�, hai thằng nh�n nhau thay cho c�u ch�o hỏi, n� chọn con đường về S�i G�n. Ừ, th�i m�y về. �t ra m�y cũng c�n một gia đ�nh để về, tao b�y giờ con b� phước theo D� về v�ng 4. Chuyện mai sau hẳn t�nh. T�i nhớ c� gặp Nguyễn Văn Nghị (cũng bạn c�ng kh�a) sau đ� nhưng kh�ng nhớ đ� n�i với nhau những lời n�o. Mẹ, l�c đ� đầu �c c� c�n tỉnh t�o đ�u m� h�n huy�n t�m sự. Vậy l� t�i dứt kho�t theo D� về v�ng 4, thằng đệ tử cũng thế. Chờ đến tối khuya chưa thấy Lữ Đo�n nh�c nh�ch g� hết, t�i b�n với n� l�n t�u đ�nh c� ngủ cho chắc ăn. Người t�i c�ng gặp lại t�i vội hỏi : - Mấy �ng đi Cần Thơ ? T�i nh�n vai ra ch�u kh�ng biết, m� thiệt t�i đ�u c� biết đi chỗ n�o, chỉ nghe n�i về v�ng 4. Tối nay những người c�n lại chuẩn bị ra khơi kh�ng chia canh g�c. T�i chợp mắt ngủ được một l�t chợt c� nhiều tiếng bước ch�n l�n t�u, t�i cho�ng tỉnh dậy v� nghe giọng n�i lớn : - �ng t�i ơi nhổ neo ! L�n t�u l� một Thiếu T� (t�i kh�ng nhớ t�n, c� thể l� Hồng), một Đại �y (Huệ?) v� những l�nh D� th�n t�n của mấy ổng. T�i vội đứng l�n ch�o tay nhưng kh�ng xưng danh. Vị thiếu t� mĩm cười ch�o lại n�i nhỏ: - C�m ơn ! V� kể từ đ� cho đến cuối cuộc h�nh tr�nh �ng kh�ng n�i hay ra lệnh cho t�i l�m chuyện g� cả. C�n t�i, t�i kh�ng c� l� do g� để bắt chuyện với �ng ta. C� một trục trặc nhỏ, khi t�u bắt đầu chạy v� trời c�n tối, kh�ng thấy d�n lưới đ�nh c� của d�n n�n ủi sập, cũng may lưới c� kh�ng vướng ch�n vịt v� đo�n t�u tiếp tục ra đi. Nh�n lại G� C�ng, tối đen kh�ng một �nh đ�n, v�i con đom đ�m lập lo� trong đ�m khuya. T�i đ�u ngờ đ�y l� lần cuối nh�n V�m L�ng, G� C�ng. H�nh như �ng trời đ� sắp đặt những g� t�i đ� v� đang gặp từ đầu năm 75 đều l� lần cuối, đều l� chia tay. Ng�y 1 th�ng 5 năm 75 L�nh đ�nh tr�n biển cho tới gần trưa, t�i thấy lạ, t�u kh�ng c� biểu hiện gần bờ, cứ nối đu�i nhau m� chạy. Trời trong xanh kh�ng gợn �ng m�y, từ ch�n trời về hướng mủi t�u c� một chấm đen, rồi hai chấm đen. Nhanh ch�ng hai chấm đen ấy nhắm ch�ng t�i bay tới v� hiện ra hai chiến đấu cơ phản lực. Họ bay thật gần, dường như để quan s�t, t�i thấy c� h�ng chữ Navy tr�n th�n m�y bay. Ch�ng t�i được lệnh hạ n�ng s�ng kh�ng được chĩa l�n m�y bay hay l�n trời. Sau khi bay qua đầu ch�ng t�i một khoảng xa họ quay trở lại, khi bay tới đoạn giữa của đo�n t�u ch�ng t�i, họ chuyển đường bay v� bay đi hướng 10 giờ. Họ đến thật mau ra đi cũng thật lẹ, kh�ng lời từ biệt! T�i thấy chiếc t�u dẫn đầu chuyển hướng 10 giờ m� đi v� tất cả những chiếc c�n lại chạy theo. Hai chiếc phản lực cơ đến chỉ hướng ra hạm đội, thế c�n v�ng 4 ? Non hai giờ sau, quang cảnh tấp nập hiện ra trước mắt mọi người. Giữa biển khơi c� chừng 5 chiếc t�u bu�n to lớn chứa đầy người tị nạn, v�i chiến hạm của Hải Qu�n Việt Nam (kh�ng nhớ ra HQ mấy) nhưng kh�ng c�n giương cờ Việt Nam nữa, thay v�o l� cờ Hải Qu�n Hoa Kỳ, tr�n những chiến hạm n�y cũng đầy người tị nạn. C�n những chiến hạm của Mỹ kh�ng thấy b�ng d�ng tị nạn nhưng đầy l�nh Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ. Ngo�i ra c�n c� v�i t�u bu�n của Việt Nam, c� chiếc đầy người, c� chiếc thưa. V�i chiếc x� lan kh�ng người lềnh bềnh tr�n nước. Nhiều t�u đ�nh c� kh�ng người l�i cũng đang tr�i nổi bềnh bồng chung quanh, họ đ� di chuyển qua t�u lớn để lại tr�n boong, tr�n mui nhiều đồ hộp, th�ng m� g�i, nước uống� C� những t�u đ�nh c�, lớn c� nhỏ c�, ra muộn chở đầy người, gi� trẻ, đ�n �ng, đ�n b�, con n�t c� đủ. Tr�n khu�n mặt mọi người ai t�i cũng thấy như họ vừa đến từ c�i chết. T�u của họ chạy chậm ngang qua t�u ch�ng t�i, họ nh�n ch�ng t�i nhưng như kh�ng thấy ch�ng t�i, những con mắt kh�ng thần sắc, những con mắt đỏ hoe hết nước mắt, những gương mặt hốc h�c, những th�n người r� rời ngồi tựa b�n những th�n x�c lạc hồn. Thật kh�ng c�n cảnh ly t�n n�o bi thương hơn m� người d�n miền Nam phải g�nh chịu. T�u n�o vừa đến đều c� ca n� Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ k� theo, Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ l�n t�u kiểm so�t rồi hướng dẫn họ qua t�u bu�n lớn của Mỹ. Cầu thang tr�n t�u lớn từ từ hạ xuống, mọi người tuần tự được mang h�nh trang l�n t�u lớn nhưng đồ ăn thức uống phải bỏ lại, dĩ nhi�n đ�n b� con n�t l�n trước. Ri�ng với đo�n t�u của Nhảy D�, Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ đối xử c�ch kh�c. Họ kh�ng xua đuổi l�nh D� nhưng cũng kh�ng cho l�nh D� l�n t�u lớn. Khi t�u ch�ng t�i tới gần t�u lớn, Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ tr�n t�u lớn xua tay đi ra v� khi ch�ng t�i chạy v�ng quanh t�u, họ ở trển cũng v�ng quanh theo, s�ng tr�n tay họ l�c n�o cũng chĩa v�o t�u l�nh D�. Chỉ cần một tiếng s�ng v� � thức n�o đ� những Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ tr�n kia cũng như b�n chiến hạm của họ sẽ đưa ch�ng t�i đi t�u ngầm ngay tại chỗ. Thế n�y l� thế n�o, Navy hướng dẫn ch�ng t�i ra đ�y, đến rồi Thủy Qu�n Lục Chiến kh�ng �welcome�? Chạy tới chạy lui thấy cũng kh�ng phải c�ch, t�u l�nh D� dồn lại nằm gần b�n nhau v� cứ thế ch�ng t�i ngồi đ� ngắm lưu th�ng tr�n biển. Vẫn c�n nhiều t�u thường d�n �hớt hải� chạy ra, một số do may mắn, một số do trực thăng Navy �chỉ lối đưa đường�. T�i nghĩ tr�n biển b�y giờ chắc cũng c� nhiều điểm tập trung như thế n�y để cứu vớt những người ra biển. �t ra người Mỹ, họ vẫn c�n một tấm l�ng cho d� mọi chuyện b�y giờ đang diễn ra cũng đều do ph�p biến h�a thần th�ng quảng đại của họ. Hậu quả miền Nam như bầy ong vỡ tổ, tấm l�ng n�y kh�ng biết v� nh�n đạo hay s�m hối, mua chuộc phần n�o lầm lỗi. Bất cứ người n�o ra ngo�i hải phận, đều được Mỹ cứu vớt, ngo�i Nhảy D�. Tối đến mọi chuyện thưa dần rồi ngưng hẳn. Những chiếc ca n� của Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ biến mất, tr�n biển chỉ c�n lại ch�ng t�i với những chiếc t�u kh�ng người l�i, ch�ng t�i t�m c�ch cột chung lại với nhau. Một �t l�nh D� nhảy qua những t�u trống t�m đồ ăn. Đ�n tr�n những t�u lớn bắt đầu ch�y s�ng, những �nh đ�n pha từ tr�n t�u lớn cũng như b�n chiến hạm đều rọi thẳng v�o ch�ng t�i. Một đ�m an b�nh c� người rọi đ�n cho ngủ. Ng�y 02/05/1975 Trời gần s�ng ch�ng t�i được đ�nh thức qua một loa ph�ng thanh từ t�u lớn. Hồi đ� tiếng Mỹ của t�i cũng hay qu� nghe ba chớp ba nh�ng, đại kh�i l�nh D� muốn được l�n t�u của họ phải quăng bỏ tất cả vũ kh� xuống biển lu�n cả n�n sắt ! Ch�ng t�i nh�n nhau, t�i nh�n Thiếu T�, ổng nh�n qua t�u b�n kia. Kh�ng biết người n�o chủ động quăng vũ kh� xuống trước nhưng sau đ� tất cả đều cho v�o l�ng biển.T�i cầm c�y M16 lưỡng lự v�i gi�y, chưa một lần bắn từ khi l�nh n�, giờ th�i cũng đ�nh. C�n c�i n�n nữa, t�i kh�ng quăng �p n� xuống biển, t�i cho n� nằm ngửa để n� được tr�i v� tr�i m�i v�o bờ. Ai kia nhận được coi như chứng t�ch chiến tranh Việt Nam c�n s�t lại. Ca n� đưa to�n Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ l�n t�u xem x�t coi vũ kh�, n�n sắt đ� quăng hết chưa v� cho th�m tin mới. Ai muốn đi (đi đ�u, kh�ng một ai biết l�c đ� đi đến đ�u) th� l�n t�u lớn, c�n như ai muốn về, họ sẽ cung cấp cho xăng dầu, đồ ăn c�ng thức uống v� những người quyết định đi về được tự chọn những chiếc t�u ở đ�y c�n tốt m� l�i về. Những chiếc kh�c c�n lại sẽ bị đ�nh ch�m. Mọi người tr�n t�u đều đồng l�ng ra đi ngoại trừ l�o t�i c�ng. Kh�ng phải Nhảy D� đ� cưỡng bức l�o ta ra ngo�i n�y hay sao? Được đi về c�n được lựa t�u �mới� nữa, l�o mừng nhảy tưng tưng. Ch�ng t�i gom hết tiền bạc Việt Nam Cộng Ho� cho l�o, kh�ng biết những số tiền nho nhỏ đ� c� gi�p �ch g� chăng? L�o c�m ơn rối r�t. L�n tr�n t�u lớn, trời cũng vừa s�ng. B�nh minh tr�n biển thiệt đẹp. Mặt trời hồng chậm r�i vươn l�n từ ch�n trời xa. T�i như qu�n bao nhọc nhằn những ng�y qua, đi một v�ng quan s�t, t�i quay dặn thằng đệ tử đừng đi đ�u kẻo lạc v� t�i rảo bước nh�n quanh. T�u bu�n của Mỹ lớn thật� nhưng m�� ơ k�a� những gian hầm t�u thay v� chứa h�ng, t�i thấy to�n người với người. Hầm n�o cũng đầy nh�c người, kẻ đứng người ngồi. Tiếng n�i, tiếng cười pha lẫn tiếng la kh�c con n�t, �m thanh ồn �o vang vọng echo l�n boong t�u. Những người l�nh Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ nh�n t�i th�n thiện. Mới h�m qua nh�n nhau c�n e ngại. T�u chạy rồi t�i vẫn chưa hay, t�u lớn chạy �m qu�. Nh�n xuống dưới biển thấy n� đang nhẹ nh�ng rẽ nước. T�i ngồi bệt xuống boong t�u suy nghĩ. Th� ra những ng�y qua t�i kh�ng biết g� hết! Người Mỹ đ� sắp đặt hết tất cả. Từ tin đồn mất nước, tin đồn trại tị nạn b�n Guam, b�y giờ với những t�u h�ng n�y t�i đ� hiểu ra phần n�o. Người Mỹ đặt �order � những t�u h�ng trống trơn �t nhứt phải hơn một th�ng về trước. Họ chuẩn bị cho t�u h�ng ở ngo�i khơi như t�i đang thấy �t ra cũng cả tuần lễ, c� như vậy họ mới �lai rai� nhận người di tản từ trước 30 th�ng 4. Người n�o đến trước xuống hầm t�u (t�u trống m�) v� người n�o l�n sau c�ng sẽ ở tr�n boong như ch�ng t�i. Ch�ng t�i l� những người tị nạn ch�t l�n t�u v� nhổ neo đi tức th�. T�i vịn th�nh t�u đứng dậy nh�n về Việt Nam, giơ tay ch�o vĩnh biệt trước con mắt ngỡ ng�ng của những người l�nh Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ Phạm Văn H�ng SVSQVBĐL K28[/IMG]

Thế nhưng� tr�n thuyền c� hai vợ chồng gi� v� một x�c chết đ�n b�, họ n�i đưa c�i x�c đ� v�o l�ng trước khi trời s�ng n�n họ phải rời nh� l�c giữa khuya v� chỗ họ đi kh�ng phải chỗ ch�ng t�i đến. Đại �y Hiệu cho họ đi c� lẽ v� x�c chết kia chăng? Ổng kh�ng muốn bị d�y dưa b�o o�n hay ổng tội nghiệp cho đ�i vợ chồng gi� nọ. T�i biết người l�nh tr�n chiến trường thường hay tin v�o huyền b� của những người khuất mặt, khuất m�y ph� hộ họ, cho người c�n sống được tai bay nạn khỏi. Ch�ng t�i cũng mau ch�ng rời địa điểm, đ�u biết được nếu họ l� người ph�a b�n kia. Thủy triều hạ xuống khi trời gần s�ng, đơn vị kh�ng gặp những trở ngại n�o kh�c v� b�nh y�n v�o Vũng T�u trưa ng�y 28 th�ng 4. Vũng T�u, th�nh phố lần đầu t�i đặt ch�n đến, c�i t�n thật b�nh dị, mộc mạc. Kh�ng kh� chiến tranh chưa tr�n đến, người d�n vẫn sống, vẫn bu�n b�n, vẫn ăn uống nhưng chưa đến kh�ng c� nghĩa kh�ng đến. Tr�n khu�n mặt mọi người ai cũng hoang mang, tin chiến sự n�ng dồn dập tr�n những nẻo đường m� to�n tin bất lợi cho Qu�n Lực Việt Nam Cộng H�a. Nhảy D� cũng kh�ng tho�t khỏi cảnh ngộ n�y. L�nh D� bị dồn n�n co cụm kh�ng lối tho�t khi đi v�o Vũng T�u, những cấp chỉ huy D� chắc cũng thấy vậy n�n h�nh động đầu ti�n khi đến đ�y l� kiểm so�t hết t�u b� trong v�ng. Địch qu�n chưa bao giờ kiểm so�t được v�ng biển, v�ng duy�n hải, họ kh�ng c� khả năng đ�. Đường bộ hầu như địch qu�n đ� ho�n to�n kiểm so�t, quốc lộ bị đứt đoạn, bầm dập chia từng mảnh nhỏ. Đường tr�n trời, coi như mộng tưởng, mọi trực thăng vận đang bận rộn cho những cuộc di tản h�nh tr�nh ra hạm đội đ�u c� dư cho Nhảy D�, nếu c� chỉ một chiếc nhưng l��one way ticket�. S�ng 29 th�ng 4, S�i G�n cho ra một trực thăng đậu trong s�n trường, t�i thấy c� trung t� n�i chuyện qua m�y bực dọc hơi lớn tiếng (c� thể Trung t� Nguyễn Văn Đỉnh, Lữ Đo�n Trưởng?). Người đối thoại b�n kia m�y l� ai t�i kh�ng biết, chỉ nghe trung t� hằn học n�i nhiều thứ lắm, t�i kh�ng thể n�o nhớ hết được. Đại kh�i c� c�u quan trọng t�i nghe l�m b�m:

- �.t�i kh�ng thể bỏ đ�m con ở đ�y được� kh�ng� kh�ng phải đem đi hết� ch�ng t�i sẽ chết tại đ�y� t�i cho n� về c�n t�i ở lại đ�y�

T�i lặng người ngồi thừ ra m�ng lung suy nghĩ. Vậy l� tử thủ, cuộc đời t�i đọc nhiều truyện hể c� tử thủ trong đ�, t�i sản kho�i �enjoy� đọc người h�ng tử thủ, xem thử người h�ng phải chết như thế n�o. C� biết đ�u l�t nữa đ�y t�i sẽ l� một trong những vai ch�nh tử thủ chốn n�y.

Tử thủ ! �i Phan Nhật Nam ơi ! Chuyện của �ng viết m�a h� năm n�o, m�a h� năm n�y c� t�n t�i đ� �ng! To�n th�n nghe lạnh t�i biết t�i đang run cũng may t�i đương ngồi. C�u chuyện điện đ�m của Trung T� t�i c� thể đo�n gi� đo�n non. Ổng kh�ng thể bỏ lại để ra đi một m�nh, một l� bốc hết Lữ Đo�n về S�i G�n, hai l� tử thủ Vũng T�u. Đường bộ coi như kh�ng thể n�o. Gi� như v�i h�m trước thay v� r�t v�o Vũng T�u, di chuyển to�n thể xu�i theo quốc lộ về S�i G�n may ra c�n kịp. Một khi đ� v�o Vũng T�u, cầu Cỏ May m�nh kh�ng giựt sập, địch qu�n cũng giựt sập v� an t�m nhốt Lữ Đo�n 1 trong Vũng T�u. V� h�nh chung địch qu�n đ� loại Lữ Đo�n 1 ra khỏi cuộc chơi. Giờ th� địch qu�n rảnh tay dốc to�n lực tiến về thủ đ�. Cho v�i qu�n canh chừng b�n kia cầu Cỏ May, kh�ng cần truy k�ch, v�i h�m sau l�nh D� sẽ t�m đường vượt biển v� họ kh�ng động thủ cũng chiếm được Vũng T�u như chiếm Đ� Nẵng. Gi�y l�t sau, chiếc UH1 bỏ đi mất h�t sau những h�ng c�y xanh. Đ�y l� chiếc trực thăng cuối c�ng đến từ S�i G�n. �One way ticket� cho những ai đi tr�n đ� v� kh�ng bao giờ trở lại.

V�i giờ sau ch�ng t�i di chuyển ra Bến Đ� bằng xe GMC. Bến Đ�, cảnh tượng nhốn nh�o ồn �o. D�n ch�ng bị chận lại từ ph�a ngo�i, t�i thấy r� vẻ hoảng hốt lo �u tr�n từng khu�n mặt. T�nh cảnh n�y giống như mấy th�ng trước, ch�ng t�i, những sinh vi�n sĩ quan từ Đ� Lạt di tản về v� được ưu ti�n v�o B�nh Tuy. T�i x�t xa nh�n họ, đọc được những g� họ mong mỏi trong �nh mắt, họ mong được như ch�ng t�i, đi theo ch�ng t�i. Người ta gọi l� Bến Đ�, phải rồi đ� nhiều qu� nằm kế b�n ngọn n�i nhỏ cũng đ� nhiều hơn c�y, c� những tảng đ� lớn rải r�c đ�y đ�. Tr�n bờ ngổn ngang những xe qu�n đội, một �t xe tư nh�n nằm bơ vơ hứng bụi. Chủ nh�n của những chiếc xe ấy chắc đ� đi rồi nếu kh�ng cũng loanh quanh đ�u đ�y tr�n thuyền. To�n thuyền đ�nh c�, lớn nhỏ c� đủ, tr�n ghe c� b�ng d�ng l�nh D�. B�y giờ t�i đ� biết, chuyện tử thủ hồi s�ng l� kh�ng c� thật, �ng Trung t� chỉ d�ng n� h� người S�i G�n. Mọi chuyện lui qu�n đ� c� chuẩn bị từ trước, nếu kh�ng được trực thăng bốc về cũng c�n đường biển n�n hai h�m trước D� chận hết tất cả c�c t�u đ�nh c� n�o c�n s�t lại tr�n Bến Đ�, cho dầu nhớt đầy đủ v� l�nh D� ăn ngủ tr�n t�u với người t�i c�ng cũng như với gia đ�nh của họ nếu c�. V� họ chờ đợi cho ng�y h�m nay. Chờ khi Lữ Đo�n k�o ra Bến Đ� gần đầy đủ, địch qu�n bắt đầu ch�o mừng tới tấp những cơn mưa ph�o.

Lần n�y đạn ph�o kh�ng bay ngang đầu t�i như ba h�m trước m� n� r�t xuống ngay tr�n đầu t�i. Tr�i nổ b�n n�y, tr�i nổ b�n kia. Ph� th�c cho �ng b� ph� hộ, t�i �m n�n sắt m� ph�ng kh�ng định hướng. Lo�ng tho�ng thấy c� c�i g� trước mắt t�i nh�o v� n�p kh�ng suy nghĩ, v� từ đ� định thần quan s�t coi c� vật thể n�o kh� hơn m� thay đổi. Kia rồi c� tảng đ� lớn đ�ng xa, t�i như bay chạy tới. Nhiều tiếng la lớn :

- C� �đề l�� tr�n n�i.

T�i r�ng mắt nh�n l�n n�i, chả thấy ai, c� lẽ bị lộ n�n họ đ� ẩn n�p đ�u đ�. Tiếp theo l�nh D� phản ph�o. N�o s�ng cối, B40, M16 bắn t�i bụi l�n n�i. Đằng sau những tảng đ� lớn, đ� nhỏ, th�n c�y lớn b�, chơi tuốt. Nhờ vậy ph�o địch thưa dần, l�nh D� được lệnh l�n t�u v� cấp tốc rời bến. T�i lạc mất Đại �y Hiệu từ đ�y. Chiếc t�u t�i v� thằng đệ tử nhảy l�n chỉ c� một trung đội trưởng Thiếu �y Thủ Đức, t�i kh�ng nhớ t�n, anh ta c�ng đại đội với t�i, ngo�i ra to�n l�nh D� v� v�i hạ sĩ quan. Thấy t�i tiến v�o buồng l�i, c� anh l�nh D� kề tai t�i n�i nhỏ:

- Ở trỏng c� một chuẩn �y Thủy Qu�n Lục Chiến, t�i đuổi hắn l�n bờ nhưng hắn kh�ng chịu l�n! Sau một hồi n�i chuyện t�i biết anh ta đ� bỏ ngũ muốn rời Vũng T�u.

- Anh c� biết ch�ng t�i đi đ�u kh�ng m� đ�i đi theo ? T�i n�i thế chứ thật ra t�i cũng đ�u biết Lữ Đo�n sẽ đi về đ�u? Ở bộ chỉ huy được lệnh ra Bến Đ�, tới Bến Đ� chưa nhận chỉ thị g� bị ăn ph�o t�m lum, rồi c� lệnh l�n t�u. T�u hấp tấp rời bến, chiếc sau chạy theo chiếc trước, c� những chiếc đ� tự � rời cảng l�c bị ph�o k�ch thấy ch�ng t�i ra vội nhập đo�n. T�i dặn �ng chuẩn �y ngồi trong g�c đừng c� đi lộn xộn, cấp tr�n m� thấy giụt �ng xuống biển r�ng chịu, c�n t�i quay ra bắt chuyện với l�o t�i c�ng:

- Sao rồi, gia đ�nh �ng đ�u?

- Mấy �ng c� cho t�i rời t�u đ�u m� rước. Th� ra hai h�m trước D� l�m �p lực, giam lỏng l�o t�i c�ng. L�o n�i, l�o năn nỉ qu� trời nhưng họ kh�ng cho, sợ �ng l�n bờ rồi trốn biệt lấy ai l�i t�u ra khơi. Trời về chiều, gi� biển hiu hiu t�i thật sự thoải m�i. Tay vịn th�nh t�u t�i nh�n lại Vũng T�u. T�i chỉ thấy Bến Đ�, vẫn c�n b�ng d�ng nhiều người qua lại tr�n bến, vẫn c�n nhiều chiếc thuyền con ch�ng ch�nh tr�n s�ng biển v� lưa thưa v�i t�u đ�nh c� c�n s�t lại gật g� theo chiều gi�. C� một l�nh D� l�n la đến gần t�i tươi cười :

- Ch�o Thiếu �y, em c�m ơn Thiếu �y đ� cứu em khi bơi qua s�ng, em đ�u c� ngờ quần �o mặc tr�n người thắm nước nặng ch�nh chịch, bơi quải qu� chịu kh�ng thấu.

T�i kh�ng nhớ anh ta nhưng c� nhớ tr�n s�ng Cỏ May thấy c� người sắp sửa chết ch�m, t�i thuận tay nắm cổ �o k�o anh ta v�o bờ. Lần đầu ti�n t�i ra tay nghĩa hiệp. S�ng 30 th�ng 4 T�u cập bến t�i cũng vừa thức dậy. T�i hỏi l�o t�i c�ng đ�y l� đ�u, �ng ta cộc lốc trả lời G� C�ng. Rảo mắt nh�n quanh, tr�n nước đủ loại lưới c� giăng mắc đ� đ�y, c� loại như những h�ng r�o tr�n bờ đứng xi�u vẹo, nghi�ng ng� kh�ng theo một thứ tự n�o, c� loại l� một mảnh lưới to lớn vu�ng vắn được treo tr�n mặt nước qua bốn g�c bởi những c�y s�o tre d�i, kế b�n l� một c�i ch�i c� m�i lưa thưa phủ rơm rạ, chắc nơi n�y d�ng nơi hạ lưới hay k�o lưới l�n sau một thời gian n�o đ� ng�m lưới s�u dưới nước. Đ� đ�y một v�i chiếc xuồng con, c� chiếc neo gần bờ, c� chiếc tr�n bờ nằm trơ trọi đưa lưng phơi nắng. Bước ch�n l�n bờ t�i cảm thấy lạc l�ng trong đ�m l�nh D�.

H�m qua ở Bến Đ� Tiểu Đo�n 1, 8, 9, 3, Ph�o Binh D� v� Đại Đội 1 trinh s�t v� t�nh h�nh lộn xộn mạnh ai nấy l�n t�u, b�y giờ đang t�m nhau về điểm họp. Từ l�c theo Đại Đội 83 xuống n�i Phước Tuy, ở mỗi thời khắc tr�i qua l� những biến chuyển lớn t�i phải đ�n nhận. Những người c�ng chung đại đội t�i c�n chưa nhận diện đầy đủ huống hồ nguy�n cả Lữ Đo�n. Những tiếng động va chạm của vũ kh� h�a lẫn với những tiếng bước ch�n, tiếng gọi nhau, những tiếng chưởi thề�

Tất cả như đang t�m c�ch khuấy nhiễu cảnh vắng lặng buổi s�ng tr�n miền đất G� C�ng hiền ho�. Chung quanh ch�ng t�i kh�ng một người d�n qua lại nhưng chắc chắn họ đang d�n mắt theo d�i đo�n l�nh D� n�y đằng sau tấm v�ch, sau khung cửa, từ trong những m�i nh� tranh op ẹp v� dĩ nhi�n sẽ kh�ng thiếu những c�u hỏi: Họ từ đ�u đến, đến đ�y l�m g� v� sẽ đi đ�u? T�i nh�n những lối m�n đưa v�o l�ng, những lối m�n uốn cong theo bờ mương, con rạch nhỏ dẫn đến những h�ng cau xanh v� mất h�t sau d�y dừa nước chen lấn với những c�y bần. Chừng ngần những thứ đ� đang bao bọc, ấp ủ những m�i nh� tranh b�n kia, c� người d�n qu� lam lũ qua nhiều năm vẫn c�n lặn hụp trong chiến tranh.

Qu� t�i ở gần đ�y, c�ch G� C�ng một gi�ng s�ng s�u phải qua một lần ph�, nước quanh năm chảy xiết chất chứa mu�n v�n lục b�nh l�c n�o cũng nhảy m�a tr�n s�ng nước. Cần Đước, qu� t�i, c�i t�n nghe rất quen m� cũng thật xa lạ, chả l� ba t�i t�i xế c�ng nh�n hỏa xa bị đ� đổi ra Đ� Nẵng từ năm 1958. T�i sống v� lớn l�n tại xứ Đ�, Quảng Nam. Dạo trước khi v�o V� Bị, t�i c� về qu� nội Cần Đước đ�i ba lần nhưng lần n�o cũng s�ng đi chiều về, v� l� do an ninh trong khu vực t�i kh�ng thể ở lại qua đ�m. Nắng đ� l�n cao c� th�m những chiếc t�u đ�nh c� từ Bến Đ� chạy lạc chậm chạp tiến v�o bờ. Khoảng trưa, theo ch�n thằng đệ tử về điểm tập họp của tiểu đo�n, t�i kh�ng gặp Đại �y Hiệu chỉ thấy Thiếu T� Thanh (Nguyễn Viết Thanh?) l�n bục � bục, tiếng thường hay gọi trong Trường V� Bị d�ng �m chỉ người c�n bộ t�n kh�a sinh đứng tr�n cao chấn chỉnh h�nh tội đ�m T�n Kh�a Sinh ph�a dưới -

Thiếu T� n�i nhiều nhưng t�i kh�ng thể n�o nhớ hết được. Giọng �ng buồn pha lẫn x�t xa, đằng sau ở những lời n�i �m thanh nghe như nất nghẹn, thỉnh thoảng �ng nhẹ ngước mặt l�n cao như cố ngăn kh�ng cho đ�i h�ng nước mắt tu�n. Ri�ng t�i kh�ng biết tự l�c n�o nước mắt t�i đ� tu�n. T�i kh�ng thể che dấu những gi�ng nước mắt tủi nhục đầu đời l�nh. Quanh t�i ai cũng sụt s�i, thằng đệ tử t�i rống to hơn bao giờ hết. �i! Việt Nam ai g�y ra bao nhi�u đi�u t�n, miền Nam Việt Nam ch�ng t�i ai g�y tang thương! Dương Văn Minh, năm 63 th�ng 11 ng�y 2, tr�n l�n s�ng ph�t thanh S�i G�n tuy�n c�o chấm dứt nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng H�a. Cũng ổng, h�m nay 30 th�ng 4, khai tử nền Đệ Nhị Việt Nam Cộng H�a.

Chua ch�t thay ! Sau gi�y ph�t x�c động, thiếu t� chậm r�i, Dương Văn Minh k�u gọi ch�ng ta bu�ng s�ng nhưng ch�ng t�i th� kh�ng. Lữ Đo�n quyết định giao cho mọi người tự giải quyết, ai muốn đi đ�u th� đi, về đ�u th� về, cứ coi như ch�ng ta tan h�ng. Ri�ng Lữ Đo�n sẽ về v�ng 4 c�ng Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam lập ph�ng tuyến cuối c�ng. Ai ở lại sẽ c�ng Lữ Đo�n rời nơi n�y v�o chập tối. T�i t�m một m� đất ngồi nghỉ ch�n. T�i muốn ghi lại tất cả những g� nghe v� thấy h�m nay nhưng kh�ng thể n�o, đầu �c t�i vẫn c�n đặc qu�nh lại bởi những chữ đầu h�ng, mất nước. Chao ơi! Bi thảm qu�, đời người c� bao lần mất nước. Năm 54 miền Bắc di cư (di tản cũng thế th�i), họ c�n cơ hội l�m lại cuộc đời trong miền Nam. B�y giờ miền Nam cũng mất nốt, người của hai miền Bắc Nam mai n�y rồi cũng c�ng chung một số phần.

Mi�n man suy nghĩ chưa t�m lối tho�t, chợt thấy c� thằng bạn c�ng kh�a đang khật khưởng đi ngang. T�i biết n� cũng về Nhảy D� nhưng kh�ng nhớ n� về đơn vị n�o. T�i vẫn nhớ như in h�nh ảnh khất khưởng của n� ng�y n�o trong trường, ngồi tr�n b�n trong ph�ng �m c�y đ�n chơi classic, nh�n những ng�n tay của n� lo�ng tho�ng b�n nhẹ d�y đ�n, miệng ngậm ống vố ph� ph�o kh�i thuốc, tr�ng như l�ng tử nh�n. H�m nay phong độ ấy kh�ng thấy ở nơi n� nữa, t�i hấp tấp gọi t�n n�:

- � Vinh, Vương Khắc Vinh.

N� quay nh�n t�i, t�i nh�n n�, hai thằng nh�n nhau thay cho c�u ch�o hỏi, n� chọn con đường về S�i G�n. Ừ, th�i m�y về. �t ra m�y cũng c�n một gia đ�nh để về, tao b�y giờ con b� phước theo D� về v�ng 4.

Chuyện mai sau hẳn t�nh. T�i nhớ c� gặp Nguyễn Văn Nghị (cũng bạn c�ng kh�a) sau đ� nhưng kh�ng nhớ đ� n�i với nhau những lời n�o. Mẹ, l�c đ� đầu �c c� c�n tỉnh t�o đ�u m� h�n huy�n t�m sự. Vậy l� t�i dứt kho�t theo D� về v�ng 4, thằng đệ tử cũng thế. Chờ đến tối khuya chưa thấy Lữ Đo�n nh�c nh�ch g� hết, t�i b�n với n� l�n t�u đ�nh c� ngủ cho chắc ăn. Người t�i c�ng gặp lại t�i vội hỏi :

- Mấy �ng đi Cần Thơ ?

T�i nh�n vai ra ch�u kh�ng biết, m� thiệt t�i đ�u c� biết đi chỗ n�o, chỉ nghe n�i về v�ng 4. Tối nay những người c�n lại chuẩn bị ra khơi kh�ng chia canh g�c. T�i chợp mắt ngủ được một l�t chợt c� nhiều tiếng bước ch�n l�n t�u, t�i cho�ng tỉnh dậy v� nghe giọng n�i lớn :

- �ng t�i ơi nhổ neo !

L�n t�u l� một Thiếu T� (t�i kh�ng nhớ t�n, c� thể l� Hồng), một Đại �y (Huệ?) v� những l�nh D� th�n t�n của mấy ổng. T�i vội đứng l�n ch�o tay nhưng kh�ng xưng danh. Vị thiếu t� mĩm cười ch�o lại n�i nhỏ:

- C�m ơn ! V� kể từ đ� cho đến cuối cuộc h�nh tr�nh �ng kh�ng n�i hay ra lệnh cho t�i l�m chuyện g� cả. C�n t�i, t�i kh�ng c� l� do g� để bắt chuyện với �ng ta. C� một trục trặc nhỏ, khi t�u bắt đầu chạy v� trời c�n tối, kh�ng thấy d�n lưới đ�nh c� của d�n n�n ủi sập, cũng may lưới c� kh�ng vướng ch�n vịt v� đo�n t�u tiếp tục ra đi. Nh�n lại G� C�ng, tối đen kh�ng một �nh đ�n, v�i con đom đ�m lập lo� trong đ�m khuya. T�i đ�u ngờ đ�y l� lần cuối nh�n V�m L�ng, G� C�ng. H�nh như �ng trời đ� sắp đặt những g� t�i đ� v� đang gặp từ đầu năm 75 đều l� lần cuối, đều l� chia tay.

Ng�y 1 th�ng 5 năm 75 L�nh đ�nh tr�n biển cho tới gần trưa, t�i thấy lạ, t�u kh�ng c� biểu hiện gần bờ, cứ nối đu�i nhau m� chạy. Trời trong xanh kh�ng gợn �ng m�y, từ ch�n trời về hướng mủi t�u c� một chấm đen, rồi hai chấm đen. Nhanh ch�ng hai chấm đen ấy nhắm ch�ng t�i bay tới v� hiện ra hai chiến đấu cơ phản lực. Họ bay thật gần, dường như để quan s�t, t�i thấy c� h�ng chữ Navy tr�n th�n m�y bay. Ch�ng t�i được lệnh hạ n�ng s�ng kh�ng được chĩa l�n m�y bay hay l�n trời. Sau khi bay qua đầu ch�ng t�i một khoảng xa họ quay trở lại, khi bay tới đoạn giữa của đo�n t�u ch�ng t�i, họ chuyển đường bay v� bay đi hướng 10 giờ. Họ đến thật mau ra đi cũng thật lẹ, kh�ng lời từ biệt!

T�i thấy chiếc t�u dẫn đầu chuyển hướng 10 giờ m� đi v� tất cả những chiếc c�n lại chạy theo. Hai chiếc phản lực cơ đến chỉ hướng ra hạm đội, thế c�n v�ng 4 ? Non hai giờ sau, quang cảnh tấp nập hiện ra trước mắt mọi người. Giữa biển khơi c� chừng 5 chiếc t�u bu�n to lớn chứa đầy người tị nạn, v�i chiến hạm của Hải Qu�n Việt Nam (kh�ng nhớ ra HQ mấy) nhưng kh�ng c�n giương cờ Việt Nam nữa, thay v�o l� cờ Hải Qu�n Hoa Kỳ, tr�n những chiến hạm n�y cũng đầy người tị nạn. C�n những chiến hạm của Mỹ kh�ng thấy b�ng d�ng tị nạn nhưng đầy l�nh Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ. Ngo�i ra c�n c� v�i t�u bu�n của Việt Nam, c� chiếc đầy người, c� chiếc thưa. V�i chiếc x� lan kh�ng người lềnh bềnh tr�n nước. Nhiều t�u đ�nh c� kh�ng người l�i cũng đang tr�i nổi bềnh bồng chung quanh, họ đ� di chuyển qua t�u lớn để lại tr�n boong, tr�n mui nhiều đồ hộp, th�ng m� g�i, nước uống� C� những t�u đ�nh c�, lớn c� nhỏ c�, ra muộn chở đầy người, gi� trẻ, đ�n �ng, đ�n b�, con n�t c� đủ. Tr�n khu�n mặt mọi người ai t�i cũng thấy như họ vừa đến từ c�i chết. T�u của họ chạy chậm ngang qua t�u ch�ng t�i, họ nh�n ch�ng t�i nhưng như kh�ng thấy ch�ng t�i, những con mắt kh�ng thần sắc, những con mắt đỏ hoe hết nước mắt, những gương mặt hốc h�c, những th�n người r� rời ngồi tựa b�n những th�n x�c lạc hồn. Thật kh�ng c�n cảnh ly t�n n�o bi thương hơn m� người d�n miền Nam phải g�nh chịu. T�u n�o vừa đến đều c� ca n� Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ k� theo, Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ l�n t�u kiểm so�t rồi hướng dẫn họ qua t�u bu�n lớn của Mỹ. Cầu thang tr�n t�u lớn từ từ hạ xuống, mọi người tuần tự được mang h�nh trang l�n t�u lớn nhưng đồ ăn thức uống phải bỏ lại, dĩ nhi�n đ�n b� con n�t l�n trước.

Ri�ng với đo�n t�u của Nhảy D�, Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ đối xử c�ch kh�c. Họ kh�ng xua đuổi l�nh D� nhưng cũng kh�ng cho l�nh D� l�n t�u lớn. Khi t�u ch�ng t�i tới gần t�u lớn, Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ tr�n t�u lớn xua tay đi ra v� khi ch�ng t�i chạy v�ng quanh t�u, họ ở trển cũng v�ng quanh theo, s�ng tr�n tay họ l�c n�o cũng chĩa v�o t�u l�nh D�. Chỉ cần một tiếng s�ng v� � thức n�o đ� những Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ tr�n kia cũng như b�n chiến hạm của họ sẽ đưa ch�ng t�i đi t�u ngầm ngay tại chỗ. Thế n�y l� thế n�o, Navy hướng dẫn ch�ng t�i ra đ�y, đến rồi Thủy Qu�n Lục Chiến kh�ng �welcome�? Chạy tới chạy lui thấy cũng kh�ng phải c�ch, t�u l�nh D� dồn lại nằm gần b�n nhau v� cứ thế ch�ng t�i ngồi đ� ngắm lưu th�ng tr�n biển. Vẫn c�n nhiều t�u thường d�n �hớt hải� chạy ra, một số do may mắn, một số do trực thăng Navy �chỉ lối đưa đường�. T�i nghĩ tr�n biển b�y giờ chắc cũng c� nhiều điểm tập trung như thế n�y để cứu vớt những người ra biển. �t ra người Mỹ, họ vẫn c�n một tấm l�ng cho d� mọi chuyện b�y giờ đang diễn ra cũng đều do ph�p biến h�a thần th�ng quảng đại của họ. Hậu quả miền Nam như bầy ong vỡ tổ, tấm l�ng n�y kh�ng biết v� nh�n đạo hay s�m hối, mua chuộc phần n�o lầm lỗi.

Bất cứ người n�o ra ngo�i hải phận, đều được Mỹ cứu vớt, ngo�i Nhảy D�. Tối đến mọi chuyện thưa dần rồi ngưng hẳn. Những chiếc ca n� của Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ biến mất, tr�n biển chỉ c�n lại ch�ng t�i với những chiếc t�u kh�ng người l�i, ch�ng t�i t�m c�ch cột chung lại với nhau. Một �t l�nh D� nhảy qua những t�u trống t�m đồ ăn. Đ�n tr�n những t�u lớn bắt đầu ch�y s�ng, những �nh đ�n pha từ tr�n t�u lớn cũng như b�n chiến hạm đều rọi thẳng v�o ch�ng t�i. Một đ�m an b�nh c� người rọi đ�n cho ngủ.

Ng�y 02/05/1975 Trời gần s�ng ch�ng t�i được đ�nh thức qua một loa ph�ng thanh từ t�u lớn. Hồi đ� tiếng Mỹ của t�i cũng hay qu� nghe ba chớp ba nh�ng, đại kh�i l�nh D� muốn được l�n t�u của họ phải quăng bỏ tất cả vũ kh� xuống biển lu�n cả n�n sắt !

Ch�ng t�i nh�n nhau, t�i nh�n Thiếu T�, ổng nh�n qua t�u b�n kia. Kh�ng biết người n�o chủ động quăng vũ kh� xuống trước nhưng sau đ� tất cả đều cho v�o l�ng biển.T�i cầm c�y M16 lưỡng lự v�i gi�y, chưa một lần bắn từ khi l�nh n�, giờ th�i cũng đ�nh. C�n c�i n�n nữa, t�i kh�ng quăng �p n� xuống biển, t�i cho n� nằm ngửa để n� được tr�i v� tr�i m�i v�o bờ. Ai kia nhận được coi như chứng t�ch chiến tranh Việt Nam c�n s�t lại. Ca n� đưa to�n Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ l�n t�u xem x�t coi vũ kh�, n�n sắt đ� quăng hết chưa v� cho th�m tin mới. Ai muốn đi (đi đ�u, kh�ng một ai biết l�c đ� đi đến đ�u) th� l�n t�u lớn, c�n như ai muốn về, họ sẽ cung cấp cho xăng dầu, đồ ăn c�ng thức uống v� những người quyết định đi về được tự chọn những chiếc t�u ở đ�y c�n tốt m� l�i về. Những chiếc kh�c c�n lại sẽ bị đ�nh ch�m. Mọi người tr�n t�u đều đồng l�ng ra đi ngoại trừ l�o t�i c�ng. Kh�ng phải Nhảy D� đ� cưỡng bức l�o ta ra ngo�i n�y hay sao? Được đi về c�n được lựa t�u �mới� nữa, l�o mừng nhảy tưng tưng. Ch�ng t�i gom hết tiền bạc Việt Nam Cộng Ho� cho l�o, kh�ng biết những số tiền nho nhỏ đ� c� gi�p �ch g� chăng? L�o c�m ơn rối r�t.

L�n tr�n t�u lớn, trời cũng vừa s�ng. B�nh minh tr�n biển thiệt đẹp. Mặt trời hồng chậm r�i vươn l�n từ ch�n trời xa. T�i như qu�n bao nhọc nhằn những ng�y qua, đi một v�ng quan s�t, t�i quay dặn thằng đệ tử đừng đi đ�u kẻo lạc v� t�i rảo bước nh�n quanh. T�u bu�n của Mỹ lớn thật� nhưng m�� ơ k�a� những gian hầm t�u thay v� chứa h�ng, t�i thấy to�n người với người. Hầm n�o cũng đầy nh�c người, kẻ đứng người ngồi. Tiếng n�i, tiếng cười pha lẫn tiếng la kh�c con n�t, �m thanh ồn �o vang vọng echo l�n boong t�u. Những người l�nh Thủy Qu�n Lục Chiến Mỹ nh�n t�i th�n thiện. Mới h�m qua nh�n nhau c�n e ngại. T�u chạy rồi t�i vẫn chưa hay, t�u lớn chạy �m qu�.