Đã bao lần tôi muốn biết về anh
Nhưng hỏi mãi chẳng thấy ai nói rõ
“Là Sao Chổi xoẹt qua trời rực rỡ
Trước, sau anh đời chẳng có một ai”
Và bây giờ cho đến cả tương lai
Đời chỉ biết anh gốc dòng họ Phạm
Vướng “ Quốc sự “ mà đổi ra họ Nguyễn
Nhưng họ hàng chuyện ấy nhỏ mà thôi
Chuyện lớn hơn là điều để lại cho đời
Về triết lý nhân sinh, về đạo đời hoà hợp
Về Đau thương* mà người đời lặn ngợp
Đến bây giờ ai đã giải được đâu
Hay vẫn là cứ để mãi ngàn sau
Vẫn Thao thức *, Hương thơm* và Mật đắng*
Và đời anh : Cốt xương nơi mộ trắng
Còn phần hồn xán lạn giữa trăng sao
Là Sắc Không , là Siêu thực muôn màu
Xuất Nhập Thế hay buộc ràng Kinh Thánh
Hay: “ Ở đây sương khói mờ nhân ảnh”
Để cho đời thương mãi Máu hồn điên*
Nhận rạng ngày qua một bóng màn đêm
Mà vui mãi với một Mùa xuân chín*
Và mãi mãi với một đời Lưu luyến*
Biết yêu người và người biết yêu nhau!
Chiều Quy Hòa nhớ Hàn Mặc Tử - Nhạc và lời Phạm Việt Long – Hát: NSƯT Đức Long
*/ Tên bài, từ thơ của Hàn Mặc Tử
10/11/2019 – PTT
Phong
Gió vàng lay động bức rèm thưa,
Nắng rọi sương tan mát mẻ chưa.
Tỉnh giấc Vu Sơn cười chúm chím,
Tóc mây tha thiết chạnh
lòng ưa.
Hoa
Hương thơm ngào ngạt nức hương lân,
Một đoá trà mi lắm vẻ xuân.
Lạc bước Đào Nguyên mường tượng mãi,
Đôi hoa dưới nguyệt cũng tinh thần.
Tuyết
Gốc biển chồi lan tuyết phủ đầy,
Chăn cừu quấn chặt mộng còn say.
Nhành mai rã rượi theo chiều gió,
Vách quế phòng tiêu lạnh dấu giày.
Nguyệt
Cung Thiềm lững thững nguyệt đêm thanh,
Rọi đoá hoa khôi thật hữu tình.
Một khúc dịu dàng
êm ái lạ,
Lam Kiều có khách đợi năm canh.