Ca sĩ miệt vườn tập 5 là ai?

1 Và chuyện rằng, sau khi ta, Đức Chúa Trời, đuổi hai người ra khỏi vườn rồi, A Đam bắt đầu cuốc xới đất đai, và acai quản tất cả các loài súc vật ngoài đồng, và làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, như ta là Chúa đã truyền lệnh cho hắn. Và Ê Va, vợ hắn, cũng lao nhọc cùng với hắn.

2 Và A Đam ăn ở với vợ mình; và người asinh cho hắn các con trai và bcon gái, và họ bắt đầu csinh sản thêm nhiều và làm cho đầy dẫy đất.

3 Và từ đó trở đi, các con trai và acon gái của A Đam bắt đầu phân ra thành từng cặp hai người trong xứ, và cuốc xới đất đai cùng chăn nuôi gia súc, và họ cũng sinh nhiều con trai và con gái.

4 Và A Đam cùng Ê Va, vợ mình, cầu gọi danh Chúa, và họ nghe được tiếng nói của Chúa phán cùng họ từ hướng Vườn aÊ Đen, nhưng họ không thấy được Ngài; vì họ đã bị loại ra khỏi bsự hiện diện của Ngài.

5 Và Ngài ban cho họ những lệnh truyền là họ phải athờ phượng Chúa, Thượng Đế của họ và phải hiến dâng bnhững con vật đầu lòng trong các đàn gia súc của họ, để làm của lễ dâng cho Chúa. Và A Đam đã ctuân theo những lệnh truyền của Chúa.

6 Và sau nhiều ngày, một athiên sứ của Chúa hiện đến cùng A Đam, hỏi rằng: Tại sao ngươi dâng lễ vật bhy sinh lên Chúa? Và A Đam thưa với Ngài rằng: Tôi không biết, ngoại trừ Chúa đã truyền lệnh cho tôi.

7 Và vị thiên sứ bèn phán rằng: Việc này là abiểu tượng cho bsự hy sinh của Con Độc Sinh của Đức Chúa Cha, là Đấng đầy cân điển và lẽ thật.

8 Vậy nên, ngươi phải làm tất cả mọi điều mà ngươi làm trong adanh của Vị Nam Tử, và ngươi phải bhối cải cùng ccầu gọi Thượng Đế trong danh của Vị Nam Tử mãi mãi.

9 Và vào ngày đó aĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng cho Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử, đã giáng xuống trên A Đam mà phán rằng: Ta là bCon Độc Sinh của Đức Chúa Cha từ lúc khởi thủy, từ đây và mãi mãi về sau, vì ngươi đã csa ngã nên ngươi có thể được dcứu chuộc và tất cả loài người, tất cả những ai muốn được cứu chuộc.

10 Và vào ngày đó A Đam chúc phước Thượng Đế và ông được ađầy dẫy, và bắt đầu nói btiên tri về tất cả các gia đình trên thế gian, với lời rằng: Phước thay danh của Thượng Đế, vì sự phạm giới của tôi nên mắt tôi được mở ra, và trong đời này tôi sẽ có được cniềm vui, và một lần nữa trong dxác thịt tôi sẽ trông thấy Thượng Đế.

11 Và aÊ Va, vợ của ông, đã nghe tất cả những lời này, và rất vui sướng mà nói rằng: Nếu không có sự phạm giới của chúng ta thì chúng ta không bao giờ có bdòng dõi, và sẽ không bao giờ biết được điều thiện và điều ác, và hưởng niềm vui của sự cứu chuộc của chúng ta cùng cuộc sống vĩnh cửu mà Thượng Đế ban cho tất cả những ai biết vâng lời.

12 Và A Đam và Ê Va chúc phước danh của Thượng Đế, và họ abày tỏ tất cả mọi điều cho các con trai và các con gái của họ biết.

13 Và aSa Tan đến giữa họ, nói rằng: Ta đây cũng là con trai của Thượng Đế; và nó truyền lệnh cho họ, nói rằng: Chớ có tin điều đó; và họ bkhông tin điều đó, và họ cyêu mến Sa Tan nhiều hơn Thượng Đế. Và từ lúc đó, loài người bắt đầu sống theo dxác thịt, nhục dục và quỷ quái.

14 Và Đức Chúa Trời kêu gọi loài người khắp nơi qua aĐức Thánh Linh, và truyền lệnh cho họ rằng họ phải hối cải;

15 Và tất cả những ai atin Vị Nam Tử, và hối cải tội lỗi của mình, sẽ được bcứu rỗi; còn tất cả những ai không tin và không hối cải sẽ bị cđoán phạt; và những lời phát xuất ra từ miệng của Thượng Đế thành một sắc lệnh nghiêm khắc; vậy nên những lời ấy phải được ứng nghiệm.

16 Và A Đam cùng Ê Va, vợ mình, không ngớt kêu cầu Thượng Đế. Và A Đam ăn ở với Ê Va, vợ mình, và nàng thọ thai và sinh ra aCa In, và nói rằng: Nhờ Chúa tôi mới sinh ra được một người; vậy nên nó không thể chối bỏ lời của Ngài. Nhưng này, Ca In không nghe lời, còn hỏi rằng: Chúa là ai mà tôi phải biết đến?

17 Và Ê Va lại thọ thai và sinh ra em của nó là aA Bên. Và A Bên biết bnghe theo tiếng nói của Chúa. Và A Bên làm nghề chăn chiên, còn Ca In thì làm nghề cày ruộng.

18 Và Ca In ayêu mến Sa Tan hơn Thượng Đế. Và Sa Tan truyền lệnh cho hắn nói rằng: Hãy bdâng của lễ lên Chúa.

19 Và ít lâu sau chuyện rằng, Ca In dùng thổ sản làm của lễ dâng lên Chúa.

20 Và A Bên cũng dâng chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó. Và Chúa đoái xem A Bên và alễ vật của người;

21 Nhưng chẳng đoái xem Ca In và alễ vật của hắn. Giờ đây, Sa Tan biết việc này và nó lấy làm thích thú. Và Ca In rất tức giận và gằm nét mặt.

22 Và Chúa phán hỏi Ca In: Tại sao ngươi tức giận? Tại sao nét mặt ngươi gằm xuống?

23 Nếu ngươi làm lành thì ngươi sẽ được athu nhận. Còn nếu ngươi chẳng làm lành thì tội lỗi rình đợi ở cửa, và Sa Tan muốn chiếm ngươi; và trừ phi ngươi nghe theo các giáo lệnh của ta, ta sẽ nộp ngươi và ngươi sẽ làm theo ý muốn của nó. Và ngươi phải cai trị nó;

24 Vì từ rày về sau, ngươi sẽ là cha của những sự dối trá của nó; ngươi sẽ bị gọi là aDiệt Vong; vì ngươi cũng đã có mặt trước khi có thế gian.

25 Và sau này người ta sẽ nói rằng—aNhững điều khả ố này đều do Ca In mà có; vì hắn đã chối bỏ những lời khuyên răn lớn lao từ Thượng Đế; và đây là một sự rủa sả mà ta sẽ giáng lên ngươi, trừ phi ngươi hối cải.

26 Và Ca In tức giận, và không lắng nghe tiếng nói của Chúa nữa, và cũng không nghe em mình là A Bên, là người bước đi trong sự thánh thiện trước mặt Chúa.

27 Và A Đam cùng vợ mình than khóc trước mặt Chúa, vì Ca In và các anh em hắn.

28 Và chuyện rằng Ca In lấy một người con gái của anh em mình làm vợ, và hai người ayêu mến Sa Tan hơn Thượng Đế.

29 Và Sa Tan nói với Ca In: Hãy liếm lưỡi mà thề với ta rằng, nếu ngươi nói điều đó ra thì ngươi sẽ chết; và các anh em ngươi phải đem đầu chúng, và chỉ danh Thượng Đế hằng sống, mà thề rằng chúng không được nói điều đó; vì nếu chúng nói ra thì chắc chắn chúng sẽ phải chết; và làm như vậy để cha ngươi không biết được; và ngày hôm nay ta sẽ trao A Bên, em của ngươi, vào tay ngươi.

30 Và Sa Tan thề với Ca In rằng nó sẽ làm theo lệnh của hắn. Và tất cả những chuyện này đều được thực hiện trong bí mật.

31 Và Ca In nói rằng: Quả thật ta là Ma Hân, thầy của sự bí mật lớn lao này, để ta có thể asát nhân và kiếm lợi. Vậy nên Ca In được gọi là Thầy bMa Hân, và hắn lấy làm hãnh diện về sự tà ác của mình.

32 Và Ca In đi ra đồng, và Ca In nói chuyện với A Bên, em mình. Và chuyện xảy ra rằng khi hai người đang ở ngoài đồng thì Ca In xông đến A Bên, em mình, và giết đi.

33 Và Ca In lấy làm ahãnh diện về việc mình đã làm, nói rằng: Ta tự do; chắc chắn các đàn gia súc của em ta sẽ rơi vào tay ta.

34 Và Chúa hỏi Ca In: A Bên, em ngươi ở đâu? Và hắn thưa: Tôi không biết. Tôi là angười canh giữ em tôi sao?

35 Chúa lại phán: Ngươi đã làm gì? Tiếng của máu em ngươi từ dưới đất kêu thấu đến ta.

36 Và giờ đây ngươi sẽ bị đất rủa sả, là đất đã hả miệng hút máu của em ngươi từ bàn tay ngươi.

37 Khi ngươi cày cấy đất đai, đất sẽ không sinh hoa lợi cho ngươi nữa. Ngươi sẽ là một akẻ chạy trốn và lưu lạc trên thế gian.

38 Và Ca In thưa với Chúa: Sa Tan đã acám dỗ tôi vì các đàn gia súc của em tôi. Và tôi cũng tức giận nữa; vì Ngài đã chấp nhận lễ vật của nó, mà không chấp nhận lễ vật của tôi; sự trừng phạt tôi quá nặng, tôi không thể mang nổi.

39 Này, ngày hôm nay Ngài đã đuổi tôi ra khỏi mặt Chúa, và tôi phải lánh mặt Ngài; và tôi sẽ là kẻ chạy trốn và lưu lạc trên thế gian; và chuyện sẽ xảy ra rằng kẻ nào bắt gặp tôi sẽ giết tôi, vì những hành vi bất chính của tôi, vì những hành vi này không che giấu khỏi Chúa được.

40 Và ta là Chúa phán bảo hắn: Bất cứ ai giết ngươi sẽ bị báo thù bảy lần. Và ta là Chúa ađánh dấu trên người Ca In, kẻo có ai gặp hắn sẽ giết hắn.

41 Và Ca In bị loại ra khỏi asự hiện diện của Chúa, và hắn cùng với vợ và một số đông anh em của hắn cư ngụ trong xứ Nốt, về hướng đông của Ê Đen.

42 Và Ca In ăn ở với vợ mình, và nàng thọ thai và sinh ra Hê Nóc, và hắn còn sinh thêm nhiều con trai và con gái nữa. Và hắn dựng lên một athành phố, và gọi tên thành phố ấy theo tên của con mình là Hê Nóc.

43 Và Hê Nóc sinh Y Rát và các con trai và con gái khác. Và Y Rát sinh Ma Hu Gia Ên và các con trai và con gái khác. Và Ma Hu Gia Ên sinh Mê Tu Sa Ên và các con trai và con gái khác. Và Mê Tu Sa Ên sinh Lê Méc.

44 Và Lê Méc lấy hai vợ; một người tên là A Đa và người kia tên là Si La.

45 Và A Đa sinh Gia Banh; người là tổ phụ các dân ở trại, và họ là những người chăn nuôi súc vật; và em người tên là Giu Banh, tổ phụ của tất cả những kẻ đánh đờn và thổi sáo.

46 Và Si La, nàng cũng sinh ra Tu Banh Ca In, là người rèn đủ thứ vật bằng đồng và bằng sắt. Và em gái của Tu Banh Ca In được gọi là Na A Ma.

47 Và Lê Méc nói với hai vợ mình, là A Đa và Si La, rằng: Hãy nghe tiếng nói của ta, hỡi các ngươi những người vợ của Lê Méc hãy lắng tai nghe lời của ta; vì ta đã giết chết một người mà đã làm ta thương tích, và một người trẻ tuổi mà đã làm tổn thương ta.

48 Nếu Ca In được bảy lần báo thù, thì quả thật Lê Méc sẽ được abảy mươi bảy lần báo oán;

49 Vì Lê Méc đã lập agiao ước với Sa Tan, theo kiểu của Ca In, nhờ đó mà hắn đã trở thành Thầy Ma Hân, là thầy của sự bí mật lớn lao mà đã được Sa Tan đem áp dụng cho Ca In; và Y Rát con trai của Hê Nóc, vì biết được sự bí mật ấy của chúng, bắt đầu tiết lộ cho các con trai của A Đam hay;

50 Vậy nên Lê Méc nổi giận giết chết Y Rát, không giống như Ca In giết chết em mình là A Bên, để kiếm lợi, mà hắn giết em mình vì lời thề.

51 Vì từ thời của Ca In, có amột tập đoàn bí mật, mà những việc làm của chúng đều ở trong bóng tối, và chúng đều hiểu rõ mỗi người anh em của mình.

52 Vậy nên Chúa rủa sả Lê Méc và nhà của hắn, cùng tất cả những ai có lập giao ước với Sa Tan; vì họ không tuân giữ các giáo lệnh của Thượng Đế, và việc ấy làm cho Thượng Đế không hài lòng, và Ngài không phục sự họ nữa, và những việc làm của họ là những điều khả ố, và bắt đầu lan rộng giữa tất cả acác con trai loài người. Và việc ấy ở giữa các con trai của loài người.

53 Và những điều này không được nói ra ở giữa các con gái của loài người, vì Lê Méc đã nói điều bí mật này cho các vợ của mình biết, và họ đã nổi lên chống đối hắn, và khai hết những chuyện này mà không có thương hại;

54 Vậy nên Lê Méc bị khinh miệt và bị xua đuổi, và không dám đến giữa các con trai của loài người, vì hắn sợ phải chết.

55 Và cứ thế những việc làm trong abóng tối bắt đầu lan tràn giữa tất cả các con trai của loài người.

56 Và Thượng Đế rủa sả đất bằng một lời rủa sả nặng nề, và tức giận những kẻ tà ác, với tất cả các con trai của loài người là những người Ngài đã làm ra;

57 Vì họ không nghe theo tiếng nói của Ngài và cũng không tin nơi aCon Độc Sinh của Ngài, là Đấng mà Ngài đã tuyên phán sẽ đến vào thời trung thế, là Đấng đã được chuẩn bị sẵn trước khi thế gian được tạo dựng.

58 Và vì thế aPhúc Âm bắt đầu được giảng dạy từ lúc mới khởi thủy, được rao truyền bởi bcác thiên sứ thánh được phái đi từ chốn hiện diện của Thượng Đế, và bởi chính tiếng nói của Ngài, và bởi cân tứ Đức Thánh Linh.

59 Và vì thế mà tất cả mọi việc đều được xác nhận cho A Đam, bằng một giáo lễ thánh, và Phúc Âm được thuyết giảng, và một sắc lệnh được ban ra, rằng Phúc Âm sẽ được tồn tại trên thế gian cho đến ngày tận thế; và việc đó đã có như vậy. A Men.

Page 2

1 Những lời của Thượng Đế, là những lời Ngài aphán cùng bMôi Se vào lúc Môi Se được đem lên trên một ngọn núi rất cao,

2 Và ông atrông thấy Thượng Đế bmặt đối mặt, và ông nói chuyện với Ngài, và cvinh quang của Thượng Đế tỏa lên người Môi Se; do đó Môi Se có thể dchịu nổi sự hiện diện của Ngài.

3 Và Thượng Đế phán cùng Môi Se rằng: Này, ta là Đức Chúa Trời aToàn Năng, và bBất Tận là danh ta; vì ta không có ngày bắt đầu hay năm kết thúc; vậy chẳng phải điều này là bất tận hay sao?

4 Và này, ngươi là con trai của ta; vậy ngươi hãy anhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy tác phẩm của bbàn tay ta; nhưng không phải tất cả, vì ccông việc của ta không có dtận cùng, và cả elời của ta cũng vậy, chúng không bao giờ chấm dứt.

5 Vậy nên, không có ai có thể nhìn thấy được tất cả các công việc của ta, trừ phi kẻ đó biết nhìn thấy tất cả vinh quang của ta; và không ai có thể nhìn thấy tất cả vinh quang của ta mà sau đó lại còn ở trong xác thịt trên thế gian được.

6 Và ta có một công việc cho ngươi, hỡi Môi Se, con trai của ta; và ngươi được tạo theo ahình ảnh của bCon Độc Sinh của ta; và Con Độc Sinh của ta là, và sẽ là cĐấng Cứu Rỗi, vì Con của ta đầy dân điển và elẽ thật; nhưng gkhông có Thượng Đế nào ngoài ta cả, và tất cả mọi sự vật đều hiện diện với ta, vì ta hbiết tất cả chúng.

7 Và giờ đây, này, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta cho ngươi thấy điều này, vì ngươi đang ở trong thế gian, nên giờ đây ta cho ngươi trông thấy nó.

8 Và chuyện rằng Môi Se nhìn và ông trông thấy athế gian nơi ông đã được tạo sinh; và Môi Se btrông thấy thế gian và các chốn tận cùng của nó, cùng tất cả con cái loài người đang được và đã được tạo sinh; và ông rất đỗi ckinh ngạc và lấy làm lạ trước những điều này.

9 Và sự hiện diện của Thượng Đế rút khỏi Môi Se, khiến vinh quang của Ngài không còn tỏa lên mình Môi Se nữa; và Môi Se bị bỏ lại một mình. Và khi ông bị bỏ lại một mình, ông ngã xuống đất.

10 Và chuyện rằng nhiều giờ trôi qua trước khi Môi Se lấy lại asức khỏe bình thường của một con người; và ông tự nói với mình: Giờ đây, nhờ có chuyện này tôi mới biết rằng con người bchẳng có nghĩa gì hết, đây là một điều tôi đã không bao giờ nghĩ tới.

11 Nhưng giờ đây, chính mắt tôi đã được thấy aThượng Đế; nhưng không phải bằng mắt bthiên nhiên, mà là bằng mắt thuộc linh, vì mắt thiên nhiên của tôi không thể nào thấy được; vì tôi sẽ chéo dần và dchết đi trong sự hiện diện của Ngài; nhưng vinh quang của Ngài đã tỏa lên tôi; và tôi đã nhìn được emặt Ngài, vì tôi đã được gbiến hình trước mặt Ngài.

12 Và chuyện rằng, khi Môi Se nói xong những lời này, này, aSa Tan đến bcám dỗ ông, nó nói rằng: Hỡi Môi Se, con của người, hãy thờ phượng ta.

13 Và chuyện rằng Môi Se nhìn Sa Tan và nói rằng: Ngươi là ai? Vì này, ta là acon trai của Thượng Đế, được tạo theo hình ảnh Con Độc Sinh của Ngài; và vinh quang của ngươi đâu, mà ta cần phải thờ phượng ngươi?

14 Vì này, ta hẳn không thể nhìn được Thượng Đế trừ phi vinh quang của Ngài tỏa lên ta, và ta được abiến hình trước mặt Ngài. Nhưng ta có thể nhìn thấy ngươi trong con người thiên nhiên, chẳng phải đúng như vậy sao?

15 Phước thay danh của Thượng Đế ta, vì Thánh Linh của Ngài không hoàn toàn rút khỏi ta, bằng chẳng vậy thì vinh quang của ngươi đâu, vì chỉ có bóng tối đến với ta? Và ta có thể xét đoán được giữa ngươi và Thượng Đế, vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Hãy athờ Thượng Đế và chỉ bphục vụ một mình Ngài mà thôi.

16 Hỡi Sa Tan, hãy cút đi; chớ dối gạt ta; vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Ngươi được tạo theo ahình ảnh Con Độc Sinh của ta.

17 Và Ngài còn ban cho ta nhiều giáo lệnh khi Ngài gọi ta ra khỏi abụi gai đang cháy mà phán rằng: Hãy bkêu cầu Thượng Đế trong danh Con Độc Sinh của ta, và hãy thờ phượng ta.

18 Và Môi Se lại nói rằng: Ta sẽ không ngừng kêu cầu Thượng Đế, ta có nhiều điều khác để cầu vấn Ngài: vì vinh quang của Ngài đã ở trên ta, vậy nên ta có thể xét đoán được giữa Ngài và ngươi. Vậy hãy đi khuất đi, hỡi Sa Tan.

19 Và giờ đây, khi Môi Se nói xong những lời ấy, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và to tiếng thống mạ thế gian, và ra lệnh rằng: Ta là aCon Độc Sinh, hãy thờ phượng ta.

20 Và chuyện rằng Môi Se bắt đầu cảm thấy sợ hãi vô cùng; và khi ông bắt đầu cảm thấy sợ hãi, ông trông thấy sự đắng cay của angục giới. Tuy nhiên, khi bkêu cầu Thượng Đế, ông nhận được sức mạnh, và ông truyền lệnh rằng: Hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi ta, vì ta chỉ thờ phượng một Thượng Đế này mà thôi, đó là Thượng Đế của vinh quang.

21 Và giờ đây, aSa Tan bắt đầu run sợ, và trái đất rung chuyển; và Môi Se nhận được sức mạnh, và kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Trong danh Con Độc Sinh, hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi nơi đây.

22 Và chuyện rằng, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và khóc than, rên rỉ và anghiến răng; và nó đi khỏi nơi đó, tức là khỏi nơi hiện diện của Môi Se, khiến ông không còn thấy nó nữa.

23 Và giờ đây Môi Se đã làm chứng về việc này; nhưng vì sự tà ác, nên con cái loài người không biết đến lời chứng ấy.

24 Và chuyện rằng sau khi Sa Tan rời khỏi nơi hiện diện của Môi Se, thì ông ngước mắt lên trời, được đầy dẫy aĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng về Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con;

25 Và khi kêu cầu đến danh của Thượng Đế, ông lại trông thấy vinh quang của Ngài, vì nó tỏa lên ông; và ông nghe một tiếng nói phán rằng: Phước thay cho ngươi, hỡi Môi Se, vì ta, Đấng Toàn Năng, đã chọn ngươi, và ngươi sẽ được làm cho trở nên mạnh mẽ hơn nhiều abiển cả; vì chúng sẽ tuân theo blệnh truyền của ngươi như thể ngươi là cThượng Đế vậy.

26 Và trông kìa, ta ở với ngươi, ngay cả cho đến ngày cuối cùng của đời ngươi; vì ngươi sẽ agiải thoát dân của ta khỏi bách nô lệ, đó là cY Sơ Ra Ên, ddân chọn lọc của ta.

27 Và chuyện rằng, khi tiếng nói còn đang phán ra, Môi Se đưa mắt và anhìn thấy thế gian, phải, ngay cả toàn thể thế gian; và không có một phần nhỏ nào mà ông không nhìn thấy, và ông phân biệt được là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế.

28 Và ông cũng nhìn thấy các dân cư trên ấy, và không có một người nào mà ông không nhìn thấy; và ông phân biệt được họ là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế; và con số của họ rất đông, ngay cả đông vô số như những hạt cát trên bờ biển.

29 Và ông nhìn thấy nhiều xứ; và mỗi xứ được gọi là ađất, và trên mỗi xứ đều có dân cư ở.

30 Và chuyện rằng Môi Se kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Con cầu xin Ngài cho con biết tại sao những vật này là như vậy, và Ngài đã tạo dựng chúng bằng gì?

31 Và này, vinh quang của Chúa lại tỏa lên Môi Se, khiến Môi Se lại được đứng ở nơi hiện diện của Thượng Đế và nói chuyện với Ngài amặt đối mặt. Và Đức Chúa Trời phán bảo Môi Se rằng: Vì bmục đích riêng của ta, ta đã làm ra những vật này. Đây là sự thông sáng của ta và nó ở trong ta.

32 Và bằng alời nói của quyền năng ta, ta đã sáng tạo ra chúng, đó là Con Độc Sinh của ta, là Đấng đầy bân điển và clẽ thật.

33 Và ta đã asáng tạo ra vô số bthế giới; và ta cũng sáng tạo ra chúng vì mục đích riêng của ta; và ta sáng tạo ra chúng qua Vị Nam Tử, tức là cCon Độc Sinh của ta.

34 Và angười đầu tiên của loài người được ta gọi là bA Đam, có nghĩa là cnhiều.

35 Nhưng ta chỉ nói với ngươi về trái đất này và những dân cư trên ấy mà thôi. Vì này, có nhiều thế giới đã qua đi bởi lời nói của quyền năng ta. Và có nhiều thế giới đang còn tồn tại, và đối với loài người chúng không thể đếm được; nhưng đối với ta mọi thứ đều đếm được, vì chúng là của ta và ta abiết rõ chúng.

36 Và chuyện rằng Môi Se thưa cùng Chúa rằng: Hỡi Thượng Đế, xin Ngài thương xót tôi tớ của Ngài để nói cho con biết về trái đất này, và những dân cư của nó, và luôn cả các tầng trời, và được vậy thì tôi tớ của Ngài sẽ thỏa mãn.

37 Và Đức Chúa Trời phán cùng Môi Se rằng: aCác tầng trời, có rất nhiều, và đối với loài người chúng không thể nào đếm được; nhưng đối với ta thì đếm được, vì chúng là của ta.

38 Và khi nào một trái đất cùng với các tầng trời của nó qua đi, thì một trái đất khác sẽ đến; và không có asự chấm dứt đối với các công việc của ta, hay đối với các lời nói của ta.

39 Vì này, đây là acông việc của ta và bsự vinh quang của ta—là để mang lại csự bất diệt và dcuộc sống vĩnh cửu cho loài người.

40 Và giờ đây, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta sẽ nói cho ngươi nghe về trái đất này là nơi mà ngươi đang đứng; và ngươi phải aviết những điều mà ta sắp nói đây.

41 Và vào ngày mà con cái loài người xem những lời nói của ta như hư không, và abỏ đi nhiều lời của ta trong sách mà ngươi sẽ viết, này, ta sẽ lập lên một người khác bgiống như ngươi; và cnhững lời nói đó sẽ lại có ở giữa đám con cái loài người—giữa tất cả những người có đức tin.

42 [Những lời này được aphán cùng Môi Se trên núi, mà tên ngọn núi này sẽ không được tiết lộ cho con cái loài người biết. Và giờ đây, những lời đó được phán cùng ngươi. Chớ cho ai thấy những lời này, ngoại trừ những kẻ tin. Quả thật vậy. A Men.]

Page 3

1 Và chuyện rằng Chúa phán cùng Môi Se rằng: Này, ta atiết lộ cho ngươi biết về btrời này và cđất này; hãy ghi chép những lời ta nói. Ta là Ban Đầu và Cuối Cùng, dThượng Đế Toàn Năng; qua eCon Độc Sinh của ta, ta gsáng tạo ra những vật này; phải, ban đầu ta sáng tạo ra trời và đất là nơi ngươi đang đứng.

2 Vả ađất là vô hình và trống không; và ta khiến cho bóng tối bao trùm lên mặt vực; và Thánh Linh của ta vận hành trên mặt nước, vì ta là Thượng Đế.

3 Và ta, Thượng Đế, phán rằng: Hãy có asự sáng; thì có sự sáng.

4 Và ta, Thượng Đế, trông thấy sự sáng; và sự sáng đó atốt lành. Và ta, Thượng Đế, phân sáng ra khỏi tối.

5 Và ta, Thượng Đế, gọi sự sáng là Ngày; và bóng tối, ta gọi là Đêm; và ta làm việc này bằng alời nói của quyền năng ta, và việc ấy đã có như vậy như lời ta bphán; và buổi chiều cùng buổi mai là cngày thứ nhất.

6 Và ta, Thượng Đế, lại phán: Phải có một akhoảng không ở giữa nước, và việc ấy liền được thực hiện, như lời ta phán; và ta bảo: Khoảng không đó phải phân rẽ vùng nước này với vùng nước khác; và việc ấy đã được thực hiện;

7 Và ta, Thượng Đế, làm nên khoảng không và phân rẽ acác vùng nước, phải, những vùng nước dưới khoảng không cách những vùng nước trên khoảng không, và việc ấy đã có như vậy như lời ta phán.

8 Và ta, Thượng Đế, gọi khoảng không là aTrời; và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ nhì.

9 Và ta, Thượng Đế, phán: Những vùng nước dưới trời phải tụ lại amột nơi, và việc ấy đã có như vậy; và ta, Thượng Đế, phán: Phải có chỗ khô ráo; và việc ấy đã có như vậy.

10 Và ta, Thượng Đế, gọi chỗ khô ráo là aĐất; và nơi các vùng nước tụ lại, ta gọi là Biển; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành.

11 Và ta, Thượng Đế, phán: Đất phải sinh acỏ, và thảo mộc kết hột giống, cây ăn trái kết quả, tùy theo loại của nó, và cây kết quả, mà có hột giống trong mình trên đất, và việc ấy đã có như vậy như lời ta phán.

12 Và đất sinh cỏ, mỗi loài thảo mộc kết hột giống tùy theo loại của nó, và cây kết quả, mà có hột giống trong mình, tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành;

13 Và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ ba.

14 Ta, Thượng Đế, phán: Phải có các vì sáng trong khoảng không trên trời, để phân ra ngày với đêm, và chúng được dùng làm các dấu hiệu, các mùa, các ngày và các năm;

15 Và chúng được dùng làm các vì sáng trong khoảng không trên trời để chiếu xuống trái đất, và việc ấy đã có như vậy.

16 Và ta, Thượng Đế, đã làm nên hai vì sáng lớn; avì sáng lớn hơn để cai trị ban ngày và vì sáng nhỏ hơn để cai trị ban đêm, và vì sáng lớn hơn là mặt trời, và vì sáng nhỏ hơn là mặt trăng; và các ngôi sao cũng được làm ra theo lời nói của ta.

17 Và ta, Thượng Đế, đã đặt các vì đó trong khoảng không trên trời để soi sáng đất,

18 Và mặt trời để cai trị ban ngày; và mặt trăng để cai trị ban đêm, và để phân ra sự sáng với sự tối; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành;

19 Và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ tư.

20 Và ta, Thượng Đế, phán: Nước phải sinh sản dồi dào các vật cử động có sự sống, và chim muông mà có thể bay trên mặt đất trong khoảng không trên trời.

21 Và ta, Thượng Đế, sáng tạo ra acác loài cá lớn cùng mọi sinh vật biết cử động nhờ nước mà sinh sản dồi dào, tùy theo loại của nó, và mọi loài chim bay tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật mà ta đã làm ra đều tốt lành.

22 Và ta, Thượng Đế, ban phước cho các loài đó mà phán rằng: Hãy sinh sản, athêm nhiều, làm cho đầy dẫy nước dưới biển; và các loài chim muông hãy sinh sản trên đất cho nhiều;

23 Và vậy có buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ năm.

24 Và ta, Thượng Đế, phán: Đất phải sinh các sinh vật tùy theo loại của nó, súc vật, và các loài bò sát, và các thú vật trên đất tùy theo loại của nó, và việc ấy đã có như vậy;

25 Và ta, Thượng Đế, làm nên các thú vật trên đất tùy theo loại của nó, và súc vật tùy theo loại của nó, và mọi giống bò sát trên đất tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng, tất cả mọi vật này đều tốt lành.

26 Và ta, Thượng Đế, phán bảo aCon Độc Sinh của ta, là người đã cùng ở với ta từ lúc khởi đầu: Chúng ta hãy blàm nên loài người, theo chình ảnh của chúng ta; và việc ấy đã có như vậy. Và ta, Thượng Đế, phán: Hãy để cho họ dthống trị loài cá dưới biển, và loài chim trên trời và loài súc vật, và khắp cả đất, và mọi loài bò sát trên đất.

27 Và ta, aThượng Đế, sáng tạo loài người theo hình ảnh của ta, theo hình ảnh của Con Độc Sinh của ta, ta đã sáng tạo loài người; người nam và người nữ ta đã sáng tạo ra họ.

28 Và ta, Thượng Đế, ban phước cho họ, và phán bảo họ rằng: Hãy sinh sản, athêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất và làm cho đất phục tùng, và thống trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời, cùng mọi sinh vật cử động trên đất.

29 Và ta, Thượng Đế, phán bảo với loài người rằng: Này, ta đã ban cho các ngươi mọi loài thảo mộc kết hột giống, mọc khắp mặt đất, và mọi loài cây sinh quả có hột giống; ấy sẽ là ađồ ăn cho các ngươi.

30 Còn tất cả mọi loài thú vật trên đất, và mọi loài chim trên trời, và mọi loài bò sát trên đất, là những sinh vật ta ban cho sự sống, thì được ban cho thứ thảo mộc xanh tươi đặng dùng làm đồ ăn; và việc ấy đã có như vậy, như lời ta phán.

31 Và ta, Thượng Đế, thấy mọi vật mà ta đã làm ra, và, này, tất cả mọi vật mà ta đã làm ra đều rất atốt lành; và buổi chiều và buổi mai là ngày bthứ sáu.

Page 4

1 Và chuyện rằng Chúa phán cùng Môi Se rằng: Này, ta atiết lộ cho ngươi biết về btrời này và cđất này; hãy ghi chép những lời ta nói. Ta là Ban Đầu và Cuối Cùng, dThượng Đế Toàn Năng; qua eCon Độc Sinh của ta, ta gsáng tạo ra những vật này; phải, ban đầu ta sáng tạo ra trời và đất là nơi ngươi đang đứng.

2 Vả ađất là vô hình và trống không; và ta khiến cho bóng tối bao trùm lên mặt vực; và Thánh Linh của ta vận hành trên mặt nước, vì ta là Thượng Đế.

3 Và ta, Thượng Đế, phán rằng: Hãy có asự sáng; thì có sự sáng.

4 Và ta, Thượng Đế, trông thấy sự sáng; và sự sáng đó atốt lành. Và ta, Thượng Đế, phân sáng ra khỏi tối.

5 Và ta, Thượng Đế, gọi sự sáng là Ngày; và bóng tối, ta gọi là Đêm; và ta làm việc này bằng alời nói của quyền năng ta, và việc ấy đã có như vậy như lời ta bphán; và buổi chiều cùng buổi mai là cngày thứ nhất.

6 Và ta, Thượng Đế, lại phán: Phải có một akhoảng không ở giữa nước, và việc ấy liền được thực hiện, như lời ta phán; và ta bảo: Khoảng không đó phải phân rẽ vùng nước này với vùng nước khác; và việc ấy đã được thực hiện;

7 Và ta, Thượng Đế, làm nên khoảng không và phân rẽ acác vùng nước, phải, những vùng nước dưới khoảng không cách những vùng nước trên khoảng không, và việc ấy đã có như vậy như lời ta phán.

8 Và ta, Thượng Đế, gọi khoảng không là aTrời; và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ nhì.

9 Và ta, Thượng Đế, phán: Những vùng nước dưới trời phải tụ lại amột nơi, và việc ấy đã có như vậy; và ta, Thượng Đế, phán: Phải có chỗ khô ráo; và việc ấy đã có như vậy.

10 Và ta, Thượng Đế, gọi chỗ khô ráo là aĐất; và nơi các vùng nước tụ lại, ta gọi là Biển; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành.

11 Và ta, Thượng Đế, phán: Đất phải sinh acỏ, và thảo mộc kết hột giống, cây ăn trái kết quả, tùy theo loại của nó, và cây kết quả, mà có hột giống trong mình trên đất, và việc ấy đã có như vậy như lời ta phán.

12 Và đất sinh cỏ, mỗi loài thảo mộc kết hột giống tùy theo loại của nó, và cây kết quả, mà có hột giống trong mình, tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành;

13 Và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ ba.

14 Ta, Thượng Đế, phán: Phải có các vì sáng trong khoảng không trên trời, để phân ra ngày với đêm, và chúng được dùng làm các dấu hiệu, các mùa, các ngày và các năm;

15 Và chúng được dùng làm các vì sáng trong khoảng không trên trời để chiếu xuống trái đất, và việc ấy đã có như vậy.

16 Và ta, Thượng Đế, đã làm nên hai vì sáng lớn; avì sáng lớn hơn để cai trị ban ngày và vì sáng nhỏ hơn để cai trị ban đêm, và vì sáng lớn hơn là mặt trời, và vì sáng nhỏ hơn là mặt trăng; và các ngôi sao cũng được làm ra theo lời nói của ta.

17 Và ta, Thượng Đế, đã đặt các vì đó trong khoảng không trên trời để soi sáng đất,

18 Và mặt trời để cai trị ban ngày; và mặt trăng để cai trị ban đêm, và để phân ra sự sáng với sự tối; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành;

19 Và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ tư.

20 Và ta, Thượng Đế, phán: Nước phải sinh sản dồi dào các vật cử động có sự sống, và chim muông mà có thể bay trên mặt đất trong khoảng không trên trời.

21 Và ta, Thượng Đế, sáng tạo ra acác loài cá lớn cùng mọi sinh vật biết cử động nhờ nước mà sinh sản dồi dào, tùy theo loại của nó, và mọi loài chim bay tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật mà ta đã làm ra đều tốt lành.

22 Và ta, Thượng Đế, ban phước cho các loài đó mà phán rằng: Hãy sinh sản, athêm nhiều, làm cho đầy dẫy nước dưới biển; và các loài chim muông hãy sinh sản trên đất cho nhiều;

23 Và vậy có buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ năm.

24 Và ta, Thượng Đế, phán: Đất phải sinh các sinh vật tùy theo loại của nó, súc vật, và các loài bò sát, và các thú vật trên đất tùy theo loại của nó, và việc ấy đã có như vậy;

25 Và ta, Thượng Đế, làm nên các thú vật trên đất tùy theo loại của nó, và súc vật tùy theo loại của nó, và mọi giống bò sát trên đất tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng, tất cả mọi vật này đều tốt lành.

26 Và ta, Thượng Đế, phán bảo aCon Độc Sinh của ta, là người đã cùng ở với ta từ lúc khởi đầu: Chúng ta hãy blàm nên loài người, theo chình ảnh của chúng ta; và việc ấy đã có như vậy. Và ta, Thượng Đế, phán: Hãy để cho họ dthống trị loài cá dưới biển, và loài chim trên trời và loài súc vật, và khắp cả đất, và mọi loài bò sát trên đất.

27 Và ta, aThượng Đế, sáng tạo loài người theo hình ảnh của ta, theo hình ảnh của Con Độc Sinh của ta, ta đã sáng tạo loài người; người nam và người nữ ta đã sáng tạo ra họ.

28 Và ta, Thượng Đế, ban phước cho họ, và phán bảo họ rằng: Hãy sinh sản, athêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất và làm cho đất phục tùng, và thống trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời, cùng mọi sinh vật cử động trên đất.

29 Và ta, Thượng Đế, phán bảo với loài người rằng: Này, ta đã ban cho các ngươi mọi loài thảo mộc kết hột giống, mọc khắp mặt đất, và mọi loài cây sinh quả có hột giống; ấy sẽ là ađồ ăn cho các ngươi.

30 Còn tất cả mọi loài thú vật trên đất, và mọi loài chim trên trời, và mọi loài bò sát trên đất, là những sinh vật ta ban cho sự sống, thì được ban cho thứ thảo mộc xanh tươi đặng dùng làm đồ ăn; và việc ấy đã có như vậy, như lời ta phán.

31 Và ta, Thượng Đế, thấy mọi vật mà ta đã làm ra, và, này, tất cả mọi vật mà ta đã làm ra đều rất atốt lành; và buổi chiều và buổi mai là ngày bthứ sáu.

Page 5

1 Và chuyện rằng, sau khi ta, Đức Chúa Trời, đuổi hai người ra khỏi vườn rồi, A Đam bắt đầu cuốc xới đất đai, và acai quản tất cả các loài súc vật ngoài đồng, và làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, như ta là Chúa đã truyền lệnh cho hắn. Và Ê Va, vợ hắn, cũng lao nhọc cùng với hắn.

2 Và A Đam ăn ở với vợ mình; và người asinh cho hắn các con trai và bcon gái, và họ bắt đầu csinh sản thêm nhiều và làm cho đầy dẫy đất.

3 Và từ đó trở đi, các con trai và acon gái của A Đam bắt đầu phân ra thành từng cặp hai người trong xứ, và cuốc xới đất đai cùng chăn nuôi gia súc, và họ cũng sinh nhiều con trai và con gái.

4 Và A Đam cùng Ê Va, vợ mình, cầu gọi danh Chúa, và họ nghe được tiếng nói của Chúa phán cùng họ từ hướng Vườn aÊ Đen, nhưng họ không thấy được Ngài; vì họ đã bị loại ra khỏi bsự hiện diện của Ngài.

5 Và Ngài ban cho họ những lệnh truyền là họ phải athờ phượng Chúa, Thượng Đế của họ và phải hiến dâng bnhững con vật đầu lòng trong các đàn gia súc của họ, để làm của lễ dâng cho Chúa. Và A Đam đã ctuân theo những lệnh truyền của Chúa.

6 Và sau nhiều ngày, một athiên sứ của Chúa hiện đến cùng A Đam, hỏi rằng: Tại sao ngươi dâng lễ vật bhy sinh lên Chúa? Và A Đam thưa với Ngài rằng: Tôi không biết, ngoại trừ Chúa đã truyền lệnh cho tôi.

7 Và vị thiên sứ bèn phán rằng: Việc này là abiểu tượng cho bsự hy sinh của Con Độc Sinh của Đức Chúa Cha, là Đấng đầy cân điển và lẽ thật.

8 Vậy nên, ngươi phải làm tất cả mọi điều mà ngươi làm trong adanh của Vị Nam Tử, và ngươi phải bhối cải cùng ccầu gọi Thượng Đế trong danh của Vị Nam Tử mãi mãi.

9 Và vào ngày đó aĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng cho Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử, đã giáng xuống trên A Đam mà phán rằng: Ta là bCon Độc Sinh của Đức Chúa Cha từ lúc khởi thủy, từ đây và mãi mãi về sau, vì ngươi đã csa ngã nên ngươi có thể được dcứu chuộc và tất cả loài người, tất cả những ai muốn được cứu chuộc.

10 Và vào ngày đó A Đam chúc phước Thượng Đế và ông được ađầy dẫy, và bắt đầu nói btiên tri về tất cả các gia đình trên thế gian, với lời rằng: Phước thay danh của Thượng Đế, vì sự phạm giới của tôi nên mắt tôi được mở ra, và trong đời này tôi sẽ có được cniềm vui, và một lần nữa trong dxác thịt tôi sẽ trông thấy Thượng Đế.

11 Và aÊ Va, vợ của ông, đã nghe tất cả những lời này, và rất vui sướng mà nói rằng: Nếu không có sự phạm giới của chúng ta thì chúng ta không bao giờ có bdòng dõi, và sẽ không bao giờ biết được điều thiện và điều ác, và hưởng niềm vui của sự cứu chuộc của chúng ta cùng cuộc sống vĩnh cửu mà Thượng Đế ban cho tất cả những ai biết vâng lời.

12 Và A Đam và Ê Va chúc phước danh của Thượng Đế, và họ abày tỏ tất cả mọi điều cho các con trai và các con gái của họ biết.

13 Và aSa Tan đến giữa họ, nói rằng: Ta đây cũng là con trai của Thượng Đế; và nó truyền lệnh cho họ, nói rằng: Chớ có tin điều đó; và họ bkhông tin điều đó, và họ cyêu mến Sa Tan nhiều hơn Thượng Đế. Và từ lúc đó, loài người bắt đầu sống theo dxác thịt, nhục dục và quỷ quái.

14 Và Đức Chúa Trời kêu gọi loài người khắp nơi qua aĐức Thánh Linh, và truyền lệnh cho họ rằng họ phải hối cải;

15 Và tất cả những ai atin Vị Nam Tử, và hối cải tội lỗi của mình, sẽ được bcứu rỗi; còn tất cả những ai không tin và không hối cải sẽ bị cđoán phạt; và những lời phát xuất ra từ miệng của Thượng Đế thành một sắc lệnh nghiêm khắc; vậy nên những lời ấy phải được ứng nghiệm.

16 Và A Đam cùng Ê Va, vợ mình, không ngớt kêu cầu Thượng Đế. Và A Đam ăn ở với Ê Va, vợ mình, và nàng thọ thai và sinh ra aCa In, và nói rằng: Nhờ Chúa tôi mới sinh ra được một người; vậy nên nó không thể chối bỏ lời của Ngài. Nhưng này, Ca In không nghe lời, còn hỏi rằng: Chúa là ai mà tôi phải biết đến?

17 Và Ê Va lại thọ thai và sinh ra em của nó là aA Bên. Và A Bên biết bnghe theo tiếng nói của Chúa. Và A Bên làm nghề chăn chiên, còn Ca In thì làm nghề cày ruộng.

18 Và Ca In ayêu mến Sa Tan hơn Thượng Đế. Và Sa Tan truyền lệnh cho hắn nói rằng: Hãy bdâng của lễ lên Chúa.

19 Và ít lâu sau chuyện rằng, Ca In dùng thổ sản làm của lễ dâng lên Chúa.

20 Và A Bên cũng dâng chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó. Và Chúa đoái xem A Bên và alễ vật của người;

21 Nhưng chẳng đoái xem Ca In và alễ vật của hắn. Giờ đây, Sa Tan biết việc này và nó lấy làm thích thú. Và Ca In rất tức giận và gằm nét mặt.

22 Và Chúa phán hỏi Ca In: Tại sao ngươi tức giận? Tại sao nét mặt ngươi gằm xuống?

23 Nếu ngươi làm lành thì ngươi sẽ được athu nhận. Còn nếu ngươi chẳng làm lành thì tội lỗi rình đợi ở cửa, và Sa Tan muốn chiếm ngươi; và trừ phi ngươi nghe theo các giáo lệnh của ta, ta sẽ nộp ngươi và ngươi sẽ làm theo ý muốn của nó. Và ngươi phải cai trị nó;

24 Vì từ rày về sau, ngươi sẽ là cha của những sự dối trá của nó; ngươi sẽ bị gọi là aDiệt Vong; vì ngươi cũng đã có mặt trước khi có thế gian.

25 Và sau này người ta sẽ nói rằng—aNhững điều khả ố này đều do Ca In mà có; vì hắn đã chối bỏ những lời khuyên răn lớn lao từ Thượng Đế; và đây là một sự rủa sả mà ta sẽ giáng lên ngươi, trừ phi ngươi hối cải.

26 Và Ca In tức giận, và không lắng nghe tiếng nói của Chúa nữa, và cũng không nghe em mình là A Bên, là người bước đi trong sự thánh thiện trước mặt Chúa.

27 Và A Đam cùng vợ mình than khóc trước mặt Chúa, vì Ca In và các anh em hắn.

28 Và chuyện rằng Ca In lấy một người con gái của anh em mình làm vợ, và hai người ayêu mến Sa Tan hơn Thượng Đế.

29 Và Sa Tan nói với Ca In: Hãy liếm lưỡi mà thề với ta rằng, nếu ngươi nói điều đó ra thì ngươi sẽ chết; và các anh em ngươi phải đem đầu chúng, và chỉ danh Thượng Đế hằng sống, mà thề rằng chúng không được nói điều đó; vì nếu chúng nói ra thì chắc chắn chúng sẽ phải chết; và làm như vậy để cha ngươi không biết được; và ngày hôm nay ta sẽ trao A Bên, em của ngươi, vào tay ngươi.

30 Và Sa Tan thề với Ca In rằng nó sẽ làm theo lệnh của hắn. Và tất cả những chuyện này đều được thực hiện trong bí mật.

31 Và Ca In nói rằng: Quả thật ta là Ma Hân, thầy của sự bí mật lớn lao này, để ta có thể asát nhân và kiếm lợi. Vậy nên Ca In được gọi là Thầy bMa Hân, và hắn lấy làm hãnh diện về sự tà ác của mình.

32 Và Ca In đi ra đồng, và Ca In nói chuyện với A Bên, em mình. Và chuyện xảy ra rằng khi hai người đang ở ngoài đồng thì Ca In xông đến A Bên, em mình, và giết đi.

33 Và Ca In lấy làm ahãnh diện về việc mình đã làm, nói rằng: Ta tự do; chắc chắn các đàn gia súc của em ta sẽ rơi vào tay ta.

34 Và Chúa hỏi Ca In: A Bên, em ngươi ở đâu? Và hắn thưa: Tôi không biết. Tôi là angười canh giữ em tôi sao?

35 Chúa lại phán: Ngươi đã làm gì? Tiếng của máu em ngươi từ dưới đất kêu thấu đến ta.

36 Và giờ đây ngươi sẽ bị đất rủa sả, là đất đã hả miệng hút máu của em ngươi từ bàn tay ngươi.

37 Khi ngươi cày cấy đất đai, đất sẽ không sinh hoa lợi cho ngươi nữa. Ngươi sẽ là một akẻ chạy trốn và lưu lạc trên thế gian.

38 Và Ca In thưa với Chúa: Sa Tan đã acám dỗ tôi vì các đàn gia súc của em tôi. Và tôi cũng tức giận nữa; vì Ngài đã chấp nhận lễ vật của nó, mà không chấp nhận lễ vật của tôi; sự trừng phạt tôi quá nặng, tôi không thể mang nổi.

39 Này, ngày hôm nay Ngài đã đuổi tôi ra khỏi mặt Chúa, và tôi phải lánh mặt Ngài; và tôi sẽ là kẻ chạy trốn và lưu lạc trên thế gian; và chuyện sẽ xảy ra rằng kẻ nào bắt gặp tôi sẽ giết tôi, vì những hành vi bất chính của tôi, vì những hành vi này không che giấu khỏi Chúa được.

40 Và ta là Chúa phán bảo hắn: Bất cứ ai giết ngươi sẽ bị báo thù bảy lần. Và ta là Chúa ađánh dấu trên người Ca In, kẻo có ai gặp hắn sẽ giết hắn.

41 Và Ca In bị loại ra khỏi asự hiện diện của Chúa, và hắn cùng với vợ và một số đông anh em của hắn cư ngụ trong xứ Nốt, về hướng đông của Ê Đen.

42 Và Ca In ăn ở với vợ mình, và nàng thọ thai và sinh ra Hê Nóc, và hắn còn sinh thêm nhiều con trai và con gái nữa. Và hắn dựng lên một athành phố, và gọi tên thành phố ấy theo tên của con mình là Hê Nóc.

43 Và Hê Nóc sinh Y Rát và các con trai và con gái khác. Và Y Rát sinh Ma Hu Gia Ên và các con trai và con gái khác. Và Ma Hu Gia Ên sinh Mê Tu Sa Ên và các con trai và con gái khác. Và Mê Tu Sa Ên sinh Lê Méc.

44 Và Lê Méc lấy hai vợ; một người tên là A Đa và người kia tên là Si La.

45 Và A Đa sinh Gia Banh; người là tổ phụ các dân ở trại, và họ là những người chăn nuôi súc vật; và em người tên là Giu Banh, tổ phụ của tất cả những kẻ đánh đờn và thổi sáo.

46 Và Si La, nàng cũng sinh ra Tu Banh Ca In, là người rèn đủ thứ vật bằng đồng và bằng sắt. Và em gái của Tu Banh Ca In được gọi là Na A Ma.

47 Và Lê Méc nói với hai vợ mình, là A Đa và Si La, rằng: Hãy nghe tiếng nói của ta, hỡi các ngươi những người vợ của Lê Méc hãy lắng tai nghe lời của ta; vì ta đã giết chết một người mà đã làm ta thương tích, và một người trẻ tuổi mà đã làm tổn thương ta.

48 Nếu Ca In được bảy lần báo thù, thì quả thật Lê Méc sẽ được abảy mươi bảy lần báo oán;

49 Vì Lê Méc đã lập agiao ước với Sa Tan, theo kiểu của Ca In, nhờ đó mà hắn đã trở thành Thầy Ma Hân, là thầy của sự bí mật lớn lao mà đã được Sa Tan đem áp dụng cho Ca In; và Y Rát con trai của Hê Nóc, vì biết được sự bí mật ấy của chúng, bắt đầu tiết lộ cho các con trai của A Đam hay;

50 Vậy nên Lê Méc nổi giận giết chết Y Rát, không giống như Ca In giết chết em mình là A Bên, để kiếm lợi, mà hắn giết em mình vì lời thề.

51 Vì từ thời của Ca In, có amột tập đoàn bí mật, mà những việc làm của chúng đều ở trong bóng tối, và chúng đều hiểu rõ mỗi người anh em của mình.

52 Vậy nên Chúa rủa sả Lê Méc và nhà của hắn, cùng tất cả những ai có lập giao ước với Sa Tan; vì họ không tuân giữ các giáo lệnh của Thượng Đế, và việc ấy làm cho Thượng Đế không hài lòng, và Ngài không phục sự họ nữa, và những việc làm của họ là những điều khả ố, và bắt đầu lan rộng giữa tất cả acác con trai loài người. Và việc ấy ở giữa các con trai của loài người.

53 Và những điều này không được nói ra ở giữa các con gái của loài người, vì Lê Méc đã nói điều bí mật này cho các vợ của mình biết, và họ đã nổi lên chống đối hắn, và khai hết những chuyện này mà không có thương hại;

54 Vậy nên Lê Méc bị khinh miệt và bị xua đuổi, và không dám đến giữa các con trai của loài người, vì hắn sợ phải chết.

55 Và cứ thế những việc làm trong abóng tối bắt đầu lan tràn giữa tất cả các con trai của loài người.

56 Và Thượng Đế rủa sả đất bằng một lời rủa sả nặng nề, và tức giận những kẻ tà ác, với tất cả các con trai của loài người là những người Ngài đã làm ra;

57 Vì họ không nghe theo tiếng nói của Ngài và cũng không tin nơi aCon Độc Sinh của Ngài, là Đấng mà Ngài đã tuyên phán sẽ đến vào thời trung thế, là Đấng đã được chuẩn bị sẵn trước khi thế gian được tạo dựng.

58 Và vì thế aPhúc Âm bắt đầu được giảng dạy từ lúc mới khởi thủy, được rao truyền bởi bcác thiên sứ thánh được phái đi từ chốn hiện diện của Thượng Đế, và bởi chính tiếng nói của Ngài, và bởi cân tứ Đức Thánh Linh.

59 Và vì thế mà tất cả mọi việc đều được xác nhận cho A Đam, bằng một giáo lễ thánh, và Phúc Âm được thuyết giảng, và một sắc lệnh được ban ra, rằng Phúc Âm sẽ được tồn tại trên thế gian cho đến ngày tận thế; và việc đó đã có như vậy. A Men.

Page 6

1 Và chuyện rằng, sau khi ta, Đức Chúa Trời, đuổi hai người ra khỏi vườn rồi, A Đam bắt đầu cuốc xới đất đai, và acai quản tất cả các loài súc vật ngoài đồng, và làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, như ta là Chúa đã truyền lệnh cho hắn. Và Ê Va, vợ hắn, cũng lao nhọc cùng với hắn.

2 Và A Đam ăn ở với vợ mình; và người asinh cho hắn các con trai và bcon gái, và họ bắt đầu csinh sản thêm nhiều và làm cho đầy dẫy đất.

3 Và từ đó trở đi, các con trai và acon gái của A Đam bắt đầu phân ra thành từng cặp hai người trong xứ, và cuốc xới đất đai cùng chăn nuôi gia súc, và họ cũng sinh nhiều con trai và con gái.

4 Và A Đam cùng Ê Va, vợ mình, cầu gọi danh Chúa, và họ nghe được tiếng nói của Chúa phán cùng họ từ hướng Vườn aÊ Đen, nhưng họ không thấy được Ngài; vì họ đã bị loại ra khỏi bsự hiện diện của Ngài.

5 Và Ngài ban cho họ những lệnh truyền là họ phải athờ phượng Chúa, Thượng Đế của họ và phải hiến dâng bnhững con vật đầu lòng trong các đàn gia súc của họ, để làm của lễ dâng cho Chúa. Và A Đam đã ctuân theo những lệnh truyền của Chúa.

6 Và sau nhiều ngày, một athiên sứ của Chúa hiện đến cùng A Đam, hỏi rằng: Tại sao ngươi dâng lễ vật bhy sinh lên Chúa? Và A Đam thưa với Ngài rằng: Tôi không biết, ngoại trừ Chúa đã truyền lệnh cho tôi.

7 Và vị thiên sứ bèn phán rằng: Việc này là abiểu tượng cho bsự hy sinh của Con Độc Sinh của Đức Chúa Cha, là Đấng đầy cân điển và lẽ thật.

8 Vậy nên, ngươi phải làm tất cả mọi điều mà ngươi làm trong adanh của Vị Nam Tử, và ngươi phải bhối cải cùng ccầu gọi Thượng Đế trong danh của Vị Nam Tử mãi mãi.

9 Và vào ngày đó aĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng cho Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử, đã giáng xuống trên A Đam mà phán rằng: Ta là bCon Độc Sinh của Đức Chúa Cha từ lúc khởi thủy, từ đây và mãi mãi về sau, vì ngươi đã csa ngã nên ngươi có thể được dcứu chuộc và tất cả loài người, tất cả những ai muốn được cứu chuộc.

10 Và vào ngày đó A Đam chúc phước Thượng Đế và ông được ađầy dẫy, và bắt đầu nói btiên tri về tất cả các gia đình trên thế gian, với lời rằng: Phước thay danh của Thượng Đế, vì sự phạm giới của tôi nên mắt tôi được mở ra, và trong đời này tôi sẽ có được cniềm vui, và một lần nữa trong dxác thịt tôi sẽ trông thấy Thượng Đế.

11 Và aÊ Va, vợ của ông, đã nghe tất cả những lời này, và rất vui sướng mà nói rằng: Nếu không có sự phạm giới của chúng ta thì chúng ta không bao giờ có bdòng dõi, và sẽ không bao giờ biết được điều thiện và điều ác, và hưởng niềm vui của sự cứu chuộc của chúng ta cùng cuộc sống vĩnh cửu mà Thượng Đế ban cho tất cả những ai biết vâng lời.

12 Và A Đam và Ê Va chúc phước danh của Thượng Đế, và họ abày tỏ tất cả mọi điều cho các con trai và các con gái của họ biết.

13 Và aSa Tan đến giữa họ, nói rằng: Ta đây cũng là con trai của Thượng Đế; và nó truyền lệnh cho họ, nói rằng: Chớ có tin điều đó; và họ bkhông tin điều đó, và họ cyêu mến Sa Tan nhiều hơn Thượng Đế. Và từ lúc đó, loài người bắt đầu sống theo dxác thịt, nhục dục và quỷ quái.

14 Và Đức Chúa Trời kêu gọi loài người khắp nơi qua aĐức Thánh Linh, và truyền lệnh cho họ rằng họ phải hối cải;

15 Và tất cả những ai atin Vị Nam Tử, và hối cải tội lỗi của mình, sẽ được bcứu rỗi; còn tất cả những ai không tin và không hối cải sẽ bị cđoán phạt; và những lời phát xuất ra từ miệng của Thượng Đế thành một sắc lệnh nghiêm khắc; vậy nên những lời ấy phải được ứng nghiệm.

16 Và A Đam cùng Ê Va, vợ mình, không ngớt kêu cầu Thượng Đế. Và A Đam ăn ở với Ê Va, vợ mình, và nàng thọ thai và sinh ra aCa In, và nói rằng: Nhờ Chúa tôi mới sinh ra được một người; vậy nên nó không thể chối bỏ lời của Ngài. Nhưng này, Ca In không nghe lời, còn hỏi rằng: Chúa là ai mà tôi phải biết đến?

17 Và Ê Va lại thọ thai và sinh ra em của nó là aA Bên. Và A Bên biết bnghe theo tiếng nói của Chúa. Và A Bên làm nghề chăn chiên, còn Ca In thì làm nghề cày ruộng.

18 Và Ca In ayêu mến Sa Tan hơn Thượng Đế. Và Sa Tan truyền lệnh cho hắn nói rằng: Hãy bdâng của lễ lên Chúa.

19 Và ít lâu sau chuyện rằng, Ca In dùng thổ sản làm của lễ dâng lên Chúa.

20 Và A Bên cũng dâng chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó. Và Chúa đoái xem A Bên và alễ vật của người;

21 Nhưng chẳng đoái xem Ca In và alễ vật của hắn. Giờ đây, Sa Tan biết việc này và nó lấy làm thích thú. Và Ca In rất tức giận và gằm nét mặt.

22 Và Chúa phán hỏi Ca In: Tại sao ngươi tức giận? Tại sao nét mặt ngươi gằm xuống?

23 Nếu ngươi làm lành thì ngươi sẽ được athu nhận. Còn nếu ngươi chẳng làm lành thì tội lỗi rình đợi ở cửa, và Sa Tan muốn chiếm ngươi; và trừ phi ngươi nghe theo các giáo lệnh của ta, ta sẽ nộp ngươi và ngươi sẽ làm theo ý muốn của nó. Và ngươi phải cai trị nó;

24 Vì từ rày về sau, ngươi sẽ là cha của những sự dối trá của nó; ngươi sẽ bị gọi là aDiệt Vong; vì ngươi cũng đã có mặt trước khi có thế gian.

25 Và sau này người ta sẽ nói rằng—aNhững điều khả ố này đều do Ca In mà có; vì hắn đã chối bỏ những lời khuyên răn lớn lao từ Thượng Đế; và đây là một sự rủa sả mà ta sẽ giáng lên ngươi, trừ phi ngươi hối cải.

26 Và Ca In tức giận, và không lắng nghe tiếng nói của Chúa nữa, và cũng không nghe em mình là A Bên, là người bước đi trong sự thánh thiện trước mặt Chúa.

27 Và A Đam cùng vợ mình than khóc trước mặt Chúa, vì Ca In và các anh em hắn.

28 Và chuyện rằng Ca In lấy một người con gái của anh em mình làm vợ, và hai người ayêu mến Sa Tan hơn Thượng Đế.

29 Và Sa Tan nói với Ca In: Hãy liếm lưỡi mà thề với ta rằng, nếu ngươi nói điều đó ra thì ngươi sẽ chết; và các anh em ngươi phải đem đầu chúng, và chỉ danh Thượng Đế hằng sống, mà thề rằng chúng không được nói điều đó; vì nếu chúng nói ra thì chắc chắn chúng sẽ phải chết; và làm như vậy để cha ngươi không biết được; và ngày hôm nay ta sẽ trao A Bên, em của ngươi, vào tay ngươi.

30 Và Sa Tan thề với Ca In rằng nó sẽ làm theo lệnh của hắn. Và tất cả những chuyện này đều được thực hiện trong bí mật.

31 Và Ca In nói rằng: Quả thật ta là Ma Hân, thầy của sự bí mật lớn lao này, để ta có thể asát nhân và kiếm lợi. Vậy nên Ca In được gọi là Thầy bMa Hân, và hắn lấy làm hãnh diện về sự tà ác của mình.

32 Và Ca In đi ra đồng, và Ca In nói chuyện với A Bên, em mình. Và chuyện xảy ra rằng khi hai người đang ở ngoài đồng thì Ca In xông đến A Bên, em mình, và giết đi.

33 Và Ca In lấy làm ahãnh diện về việc mình đã làm, nói rằng: Ta tự do; chắc chắn các đàn gia súc của em ta sẽ rơi vào tay ta.

34 Và Chúa hỏi Ca In: A Bên, em ngươi ở đâu? Và hắn thưa: Tôi không biết. Tôi là angười canh giữ em tôi sao?

35 Chúa lại phán: Ngươi đã làm gì? Tiếng của máu em ngươi từ dưới đất kêu thấu đến ta.

36 Và giờ đây ngươi sẽ bị đất rủa sả, là đất đã hả miệng hút máu của em ngươi từ bàn tay ngươi.

37 Khi ngươi cày cấy đất đai, đất sẽ không sinh hoa lợi cho ngươi nữa. Ngươi sẽ là một akẻ chạy trốn và lưu lạc trên thế gian.

38 Và Ca In thưa với Chúa: Sa Tan đã acám dỗ tôi vì các đàn gia súc của em tôi. Và tôi cũng tức giận nữa; vì Ngài đã chấp nhận lễ vật của nó, mà không chấp nhận lễ vật của tôi; sự trừng phạt tôi quá nặng, tôi không thể mang nổi.

39 Này, ngày hôm nay Ngài đã đuổi tôi ra khỏi mặt Chúa, và tôi phải lánh mặt Ngài; và tôi sẽ là kẻ chạy trốn và lưu lạc trên thế gian; và chuyện sẽ xảy ra rằng kẻ nào bắt gặp tôi sẽ giết tôi, vì những hành vi bất chính của tôi, vì những hành vi này không che giấu khỏi Chúa được.

40 Và ta là Chúa phán bảo hắn: Bất cứ ai giết ngươi sẽ bị báo thù bảy lần. Và ta là Chúa ađánh dấu trên người Ca In, kẻo có ai gặp hắn sẽ giết hắn.

41 Và Ca In bị loại ra khỏi asự hiện diện của Chúa, và hắn cùng với vợ và một số đông anh em của hắn cư ngụ trong xứ Nốt, về hướng đông của Ê Đen.

42 Và Ca In ăn ở với vợ mình, và nàng thọ thai và sinh ra Hê Nóc, và hắn còn sinh thêm nhiều con trai và con gái nữa. Và hắn dựng lên một athành phố, và gọi tên thành phố ấy theo tên của con mình là Hê Nóc.

43 Và Hê Nóc sinh Y Rát và các con trai và con gái khác. Và Y Rát sinh Ma Hu Gia Ên và các con trai và con gái khác. Và Ma Hu Gia Ên sinh Mê Tu Sa Ên và các con trai và con gái khác. Và Mê Tu Sa Ên sinh Lê Méc.

44 Và Lê Méc lấy hai vợ; một người tên là A Đa và người kia tên là Si La.

45 Và A Đa sinh Gia Banh; người là tổ phụ các dân ở trại, và họ là những người chăn nuôi súc vật; và em người tên là Giu Banh, tổ phụ của tất cả những kẻ đánh đờn và thổi sáo.

46 Và Si La, nàng cũng sinh ra Tu Banh Ca In, là người rèn đủ thứ vật bằng đồng và bằng sắt. Và em gái của Tu Banh Ca In được gọi là Na A Ma.

47 Và Lê Méc nói với hai vợ mình, là A Đa và Si La, rằng: Hãy nghe tiếng nói của ta, hỡi các ngươi những người vợ của Lê Méc hãy lắng tai nghe lời của ta; vì ta đã giết chết một người mà đã làm ta thương tích, và một người trẻ tuổi mà đã làm tổn thương ta.

48 Nếu Ca In được bảy lần báo thù, thì quả thật Lê Méc sẽ được abảy mươi bảy lần báo oán;

49 Vì Lê Méc đã lập agiao ước với Sa Tan, theo kiểu của Ca In, nhờ đó mà hắn đã trở thành Thầy Ma Hân, là thầy của sự bí mật lớn lao mà đã được Sa Tan đem áp dụng cho Ca In; và Y Rát con trai của Hê Nóc, vì biết được sự bí mật ấy của chúng, bắt đầu tiết lộ cho các con trai của A Đam hay;

50 Vậy nên Lê Méc nổi giận giết chết Y Rát, không giống như Ca In giết chết em mình là A Bên, để kiếm lợi, mà hắn giết em mình vì lời thề.

51 Vì từ thời của Ca In, có amột tập đoàn bí mật, mà những việc làm của chúng đều ở trong bóng tối, và chúng đều hiểu rõ mỗi người anh em của mình.

52 Vậy nên Chúa rủa sả Lê Méc và nhà của hắn, cùng tất cả những ai có lập giao ước với Sa Tan; vì họ không tuân giữ các giáo lệnh của Thượng Đế, và việc ấy làm cho Thượng Đế không hài lòng, và Ngài không phục sự họ nữa, và những việc làm của họ là những điều khả ố, và bắt đầu lan rộng giữa tất cả acác con trai loài người. Và việc ấy ở giữa các con trai của loài người.

53 Và những điều này không được nói ra ở giữa các con gái của loài người, vì Lê Méc đã nói điều bí mật này cho các vợ của mình biết, và họ đã nổi lên chống đối hắn, và khai hết những chuyện này mà không có thương hại;

54 Vậy nên Lê Méc bị khinh miệt và bị xua đuổi, và không dám đến giữa các con trai của loài người, vì hắn sợ phải chết.

55 Và cứ thế những việc làm trong abóng tối bắt đầu lan tràn giữa tất cả các con trai của loài người.

56 Và Thượng Đế rủa sả đất bằng một lời rủa sả nặng nề, và tức giận những kẻ tà ác, với tất cả các con trai của loài người là những người Ngài đã làm ra;

57 Vì họ không nghe theo tiếng nói của Ngài và cũng không tin nơi aCon Độc Sinh của Ngài, là Đấng mà Ngài đã tuyên phán sẽ đến vào thời trung thế, là Đấng đã được chuẩn bị sẵn trước khi thế gian được tạo dựng.

58 Và vì thế aPhúc Âm bắt đầu được giảng dạy từ lúc mới khởi thủy, được rao truyền bởi bcác thiên sứ thánh được phái đi từ chốn hiện diện của Thượng Đế, và bởi chính tiếng nói của Ngài, và bởi cân tứ Đức Thánh Linh.

59 Và vì thế mà tất cả mọi việc đều được xác nhận cho A Đam, bằng một giáo lễ thánh, và Phúc Âm được thuyết giảng, và một sắc lệnh được ban ra, rằng Phúc Âm sẽ được tồn tại trên thế gian cho đến ngày tận thế; và việc đó đã có như vậy. A Men.

Page 7

1 Và chuyện rằng Chúa phán cùng Môi Se rằng: Này, ta atiết lộ cho ngươi biết về btrời này và cđất này; hãy ghi chép những lời ta nói. Ta là Ban Đầu và Cuối Cùng, dThượng Đế Toàn Năng; qua eCon Độc Sinh của ta, ta gsáng tạo ra những vật này; phải, ban đầu ta sáng tạo ra trời và đất là nơi ngươi đang đứng.

2 Vả ađất là vô hình và trống không; và ta khiến cho bóng tối bao trùm lên mặt vực; và Thánh Linh của ta vận hành trên mặt nước, vì ta là Thượng Đế.

3 Và ta, Thượng Đế, phán rằng: Hãy có asự sáng; thì có sự sáng.

4 Và ta, Thượng Đế, trông thấy sự sáng; và sự sáng đó atốt lành. Và ta, Thượng Đế, phân sáng ra khỏi tối.

5 Và ta, Thượng Đế, gọi sự sáng là Ngày; và bóng tối, ta gọi là Đêm; và ta làm việc này bằng alời nói của quyền năng ta, và việc ấy đã có như vậy như lời ta bphán; và buổi chiều cùng buổi mai là cngày thứ nhất.

6 Và ta, Thượng Đế, lại phán: Phải có một akhoảng không ở giữa nước, và việc ấy liền được thực hiện, như lời ta phán; và ta bảo: Khoảng không đó phải phân rẽ vùng nước này với vùng nước khác; và việc ấy đã được thực hiện;

7 Và ta, Thượng Đế, làm nên khoảng không và phân rẽ acác vùng nước, phải, những vùng nước dưới khoảng không cách những vùng nước trên khoảng không, và việc ấy đã có như vậy như lời ta phán.

8 Và ta, Thượng Đế, gọi khoảng không là aTrời; và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ nhì.

9 Và ta, Thượng Đế, phán: Những vùng nước dưới trời phải tụ lại amột nơi, và việc ấy đã có như vậy; và ta, Thượng Đế, phán: Phải có chỗ khô ráo; và việc ấy đã có như vậy.

10 Và ta, Thượng Đế, gọi chỗ khô ráo là aĐất; và nơi các vùng nước tụ lại, ta gọi là Biển; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành.

11 Và ta, Thượng Đế, phán: Đất phải sinh acỏ, và thảo mộc kết hột giống, cây ăn trái kết quả, tùy theo loại của nó, và cây kết quả, mà có hột giống trong mình trên đất, và việc ấy đã có như vậy như lời ta phán.

12 Và đất sinh cỏ, mỗi loài thảo mộc kết hột giống tùy theo loại của nó, và cây kết quả, mà có hột giống trong mình, tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành;

13 Và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ ba.

14 Ta, Thượng Đế, phán: Phải có các vì sáng trong khoảng không trên trời, để phân ra ngày với đêm, và chúng được dùng làm các dấu hiệu, các mùa, các ngày và các năm;

15 Và chúng được dùng làm các vì sáng trong khoảng không trên trời để chiếu xuống trái đất, và việc ấy đã có như vậy.

16 Và ta, Thượng Đế, đã làm nên hai vì sáng lớn; avì sáng lớn hơn để cai trị ban ngày và vì sáng nhỏ hơn để cai trị ban đêm, và vì sáng lớn hơn là mặt trời, và vì sáng nhỏ hơn là mặt trăng; và các ngôi sao cũng được làm ra theo lời nói của ta.

17 Và ta, Thượng Đế, đã đặt các vì đó trong khoảng không trên trời để soi sáng đất,

18 Và mặt trời để cai trị ban ngày; và mặt trăng để cai trị ban đêm, và để phân ra sự sáng với sự tối; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành;

19 Và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ tư.

20 Và ta, Thượng Đế, phán: Nước phải sinh sản dồi dào các vật cử động có sự sống, và chim muông mà có thể bay trên mặt đất trong khoảng không trên trời.

21 Và ta, Thượng Đế, sáng tạo ra acác loài cá lớn cùng mọi sinh vật biết cử động nhờ nước mà sinh sản dồi dào, tùy theo loại của nó, và mọi loài chim bay tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật mà ta đã làm ra đều tốt lành.

22 Và ta, Thượng Đế, ban phước cho các loài đó mà phán rằng: Hãy sinh sản, athêm nhiều, làm cho đầy dẫy nước dưới biển; và các loài chim muông hãy sinh sản trên đất cho nhiều;

23 Và vậy có buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ năm.

24 Và ta, Thượng Đế, phán: Đất phải sinh các sinh vật tùy theo loại của nó, súc vật, và các loài bò sát, và các thú vật trên đất tùy theo loại của nó, và việc ấy đã có như vậy;

25 Và ta, Thượng Đế, làm nên các thú vật trên đất tùy theo loại của nó, và súc vật tùy theo loại của nó, và mọi giống bò sát trên đất tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng, tất cả mọi vật này đều tốt lành.

26 Và ta, Thượng Đế, phán bảo aCon Độc Sinh của ta, là người đã cùng ở với ta từ lúc khởi đầu: Chúng ta hãy blàm nên loài người, theo chình ảnh của chúng ta; và việc ấy đã có như vậy. Và ta, Thượng Đế, phán: Hãy để cho họ dthống trị loài cá dưới biển, và loài chim trên trời và loài súc vật, và khắp cả đất, và mọi loài bò sát trên đất.

27 Và ta, aThượng Đế, sáng tạo loài người theo hình ảnh của ta, theo hình ảnh của Con Độc Sinh của ta, ta đã sáng tạo loài người; người nam và người nữ ta đã sáng tạo ra họ.

28 Và ta, Thượng Đế, ban phước cho họ, và phán bảo họ rằng: Hãy sinh sản, athêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất và làm cho đất phục tùng, và thống trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời, cùng mọi sinh vật cử động trên đất.

29 Và ta, Thượng Đế, phán bảo với loài người rằng: Này, ta đã ban cho các ngươi mọi loài thảo mộc kết hột giống, mọc khắp mặt đất, và mọi loài cây sinh quả có hột giống; ấy sẽ là ađồ ăn cho các ngươi.

30 Còn tất cả mọi loài thú vật trên đất, và mọi loài chim trên trời, và mọi loài bò sát trên đất, là những sinh vật ta ban cho sự sống, thì được ban cho thứ thảo mộc xanh tươi đặng dùng làm đồ ăn; và việc ấy đã có như vậy, như lời ta phán.

31 Và ta, Thượng Đế, thấy mọi vật mà ta đã làm ra, và, này, tất cả mọi vật mà ta đã làm ra đều rất atốt lành; và buổi chiều và buổi mai là ngày bthứ sáu.

Page 8

1 Những lời của Thượng Đế, là những lời Ngài aphán cùng bMôi Se vào lúc Môi Se được đem lên trên một ngọn núi rất cao,

2 Và ông atrông thấy Thượng Đế bmặt đối mặt, và ông nói chuyện với Ngài, và cvinh quang của Thượng Đế tỏa lên người Môi Se; do đó Môi Se có thể dchịu nổi sự hiện diện của Ngài.

3 Và Thượng Đế phán cùng Môi Se rằng: Này, ta là Đức Chúa Trời aToàn Năng, và bBất Tận là danh ta; vì ta không có ngày bắt đầu hay năm kết thúc; vậy chẳng phải điều này là bất tận hay sao?

4 Và này, ngươi là con trai của ta; vậy ngươi hãy anhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy tác phẩm của bbàn tay ta; nhưng không phải tất cả, vì ccông việc của ta không có dtận cùng, và cả elời của ta cũng vậy, chúng không bao giờ chấm dứt.

5 Vậy nên, không có ai có thể nhìn thấy được tất cả các công việc của ta, trừ phi kẻ đó biết nhìn thấy tất cả vinh quang của ta; và không ai có thể nhìn thấy tất cả vinh quang của ta mà sau đó lại còn ở trong xác thịt trên thế gian được.

6 Và ta có một công việc cho ngươi, hỡi Môi Se, con trai của ta; và ngươi được tạo theo ahình ảnh của bCon Độc Sinh của ta; và Con Độc Sinh của ta là, và sẽ là cĐấng Cứu Rỗi, vì Con của ta đầy dân điển và elẽ thật; nhưng gkhông có Thượng Đế nào ngoài ta cả, và tất cả mọi sự vật đều hiện diện với ta, vì ta hbiết tất cả chúng.

7 Và giờ đây, này, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta cho ngươi thấy điều này, vì ngươi đang ở trong thế gian, nên giờ đây ta cho ngươi trông thấy nó.

8 Và chuyện rằng Môi Se nhìn và ông trông thấy athế gian nơi ông đã được tạo sinh; và Môi Se btrông thấy thế gian và các chốn tận cùng của nó, cùng tất cả con cái loài người đang được và đã được tạo sinh; và ông rất đỗi ckinh ngạc và lấy làm lạ trước những điều này.

9 Và sự hiện diện của Thượng Đế rút khỏi Môi Se, khiến vinh quang của Ngài không còn tỏa lên mình Môi Se nữa; và Môi Se bị bỏ lại một mình. Và khi ông bị bỏ lại một mình, ông ngã xuống đất.

10 Và chuyện rằng nhiều giờ trôi qua trước khi Môi Se lấy lại asức khỏe bình thường của một con người; và ông tự nói với mình: Giờ đây, nhờ có chuyện này tôi mới biết rằng con người bchẳng có nghĩa gì hết, đây là một điều tôi đã không bao giờ nghĩ tới.

11 Nhưng giờ đây, chính mắt tôi đã được thấy aThượng Đế; nhưng không phải bằng mắt bthiên nhiên, mà là bằng mắt thuộc linh, vì mắt thiên nhiên của tôi không thể nào thấy được; vì tôi sẽ chéo dần và dchết đi trong sự hiện diện của Ngài; nhưng vinh quang của Ngài đã tỏa lên tôi; và tôi đã nhìn được emặt Ngài, vì tôi đã được gbiến hình trước mặt Ngài.

12 Và chuyện rằng, khi Môi Se nói xong những lời này, này, aSa Tan đến bcám dỗ ông, nó nói rằng: Hỡi Môi Se, con của người, hãy thờ phượng ta.

13 Và chuyện rằng Môi Se nhìn Sa Tan và nói rằng: Ngươi là ai? Vì này, ta là acon trai của Thượng Đế, được tạo theo hình ảnh Con Độc Sinh của Ngài; và vinh quang của ngươi đâu, mà ta cần phải thờ phượng ngươi?

14 Vì này, ta hẳn không thể nhìn được Thượng Đế trừ phi vinh quang của Ngài tỏa lên ta, và ta được abiến hình trước mặt Ngài. Nhưng ta có thể nhìn thấy ngươi trong con người thiên nhiên, chẳng phải đúng như vậy sao?

15 Phước thay danh của Thượng Đế ta, vì Thánh Linh của Ngài không hoàn toàn rút khỏi ta, bằng chẳng vậy thì vinh quang của ngươi đâu, vì chỉ có bóng tối đến với ta? Và ta có thể xét đoán được giữa ngươi và Thượng Đế, vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Hãy athờ Thượng Đế và chỉ bphục vụ một mình Ngài mà thôi.

16 Hỡi Sa Tan, hãy cút đi; chớ dối gạt ta; vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Ngươi được tạo theo ahình ảnh Con Độc Sinh của ta.

17 Và Ngài còn ban cho ta nhiều giáo lệnh khi Ngài gọi ta ra khỏi abụi gai đang cháy mà phán rằng: Hãy bkêu cầu Thượng Đế trong danh Con Độc Sinh của ta, và hãy thờ phượng ta.

18 Và Môi Se lại nói rằng: Ta sẽ không ngừng kêu cầu Thượng Đế, ta có nhiều điều khác để cầu vấn Ngài: vì vinh quang của Ngài đã ở trên ta, vậy nên ta có thể xét đoán được giữa Ngài và ngươi. Vậy hãy đi khuất đi, hỡi Sa Tan.

19 Và giờ đây, khi Môi Se nói xong những lời ấy, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và to tiếng thống mạ thế gian, và ra lệnh rằng: Ta là aCon Độc Sinh, hãy thờ phượng ta.

20 Và chuyện rằng Môi Se bắt đầu cảm thấy sợ hãi vô cùng; và khi ông bắt đầu cảm thấy sợ hãi, ông trông thấy sự đắng cay của angục giới. Tuy nhiên, khi bkêu cầu Thượng Đế, ông nhận được sức mạnh, và ông truyền lệnh rằng: Hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi ta, vì ta chỉ thờ phượng một Thượng Đế này mà thôi, đó là Thượng Đế của vinh quang.

21 Và giờ đây, aSa Tan bắt đầu run sợ, và trái đất rung chuyển; và Môi Se nhận được sức mạnh, và kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Trong danh Con Độc Sinh, hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi nơi đây.

22 Và chuyện rằng, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và khóc than, rên rỉ và anghiến răng; và nó đi khỏi nơi đó, tức là khỏi nơi hiện diện của Môi Se, khiến ông không còn thấy nó nữa.

23 Và giờ đây Môi Se đã làm chứng về việc này; nhưng vì sự tà ác, nên con cái loài người không biết đến lời chứng ấy.

24 Và chuyện rằng sau khi Sa Tan rời khỏi nơi hiện diện của Môi Se, thì ông ngước mắt lên trời, được đầy dẫy aĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng về Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con;

25 Và khi kêu cầu đến danh của Thượng Đế, ông lại trông thấy vinh quang của Ngài, vì nó tỏa lên ông; và ông nghe một tiếng nói phán rằng: Phước thay cho ngươi, hỡi Môi Se, vì ta, Đấng Toàn Năng, đã chọn ngươi, và ngươi sẽ được làm cho trở nên mạnh mẽ hơn nhiều abiển cả; vì chúng sẽ tuân theo blệnh truyền của ngươi như thể ngươi là cThượng Đế vậy.

26 Và trông kìa, ta ở với ngươi, ngay cả cho đến ngày cuối cùng của đời ngươi; vì ngươi sẽ agiải thoát dân của ta khỏi bách nô lệ, đó là cY Sơ Ra Ên, ddân chọn lọc của ta.

27 Và chuyện rằng, khi tiếng nói còn đang phán ra, Môi Se đưa mắt và anhìn thấy thế gian, phải, ngay cả toàn thể thế gian; và không có một phần nhỏ nào mà ông không nhìn thấy, và ông phân biệt được là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế.

28 Và ông cũng nhìn thấy các dân cư trên ấy, và không có một người nào mà ông không nhìn thấy; và ông phân biệt được họ là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế; và con số của họ rất đông, ngay cả đông vô số như những hạt cát trên bờ biển.

29 Và ông nhìn thấy nhiều xứ; và mỗi xứ được gọi là ađất, và trên mỗi xứ đều có dân cư ở.

30 Và chuyện rằng Môi Se kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Con cầu xin Ngài cho con biết tại sao những vật này là như vậy, và Ngài đã tạo dựng chúng bằng gì?

31 Và này, vinh quang của Chúa lại tỏa lên Môi Se, khiến Môi Se lại được đứng ở nơi hiện diện của Thượng Đế và nói chuyện với Ngài amặt đối mặt. Và Đức Chúa Trời phán bảo Môi Se rằng: Vì bmục đích riêng của ta, ta đã làm ra những vật này. Đây là sự thông sáng của ta và nó ở trong ta.

32 Và bằng alời nói của quyền năng ta, ta đã sáng tạo ra chúng, đó là Con Độc Sinh của ta, là Đấng đầy bân điển và clẽ thật.

33 Và ta đã asáng tạo ra vô số bthế giới; và ta cũng sáng tạo ra chúng vì mục đích riêng của ta; và ta sáng tạo ra chúng qua Vị Nam Tử, tức là cCon Độc Sinh của ta.

34 Và angười đầu tiên của loài người được ta gọi là bA Đam, có nghĩa là cnhiều.

35 Nhưng ta chỉ nói với ngươi về trái đất này và những dân cư trên ấy mà thôi. Vì này, có nhiều thế giới đã qua đi bởi lời nói của quyền năng ta. Và có nhiều thế giới đang còn tồn tại, và đối với loài người chúng không thể đếm được; nhưng đối với ta mọi thứ đều đếm được, vì chúng là của ta và ta abiết rõ chúng.

36 Và chuyện rằng Môi Se thưa cùng Chúa rằng: Hỡi Thượng Đế, xin Ngài thương xót tôi tớ của Ngài để nói cho con biết về trái đất này, và những dân cư của nó, và luôn cả các tầng trời, và được vậy thì tôi tớ của Ngài sẽ thỏa mãn.

37 Và Đức Chúa Trời phán cùng Môi Se rằng: aCác tầng trời, có rất nhiều, và đối với loài người chúng không thể nào đếm được; nhưng đối với ta thì đếm được, vì chúng là của ta.

38 Và khi nào một trái đất cùng với các tầng trời của nó qua đi, thì một trái đất khác sẽ đến; và không có asự chấm dứt đối với các công việc của ta, hay đối với các lời nói của ta.

39 Vì này, đây là acông việc của ta và bsự vinh quang của ta—là để mang lại csự bất diệt và dcuộc sống vĩnh cửu cho loài người.

40 Và giờ đây, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta sẽ nói cho ngươi nghe về trái đất này là nơi mà ngươi đang đứng; và ngươi phải aviết những điều mà ta sắp nói đây.

41 Và vào ngày mà con cái loài người xem những lời nói của ta như hư không, và abỏ đi nhiều lời của ta trong sách mà ngươi sẽ viết, này, ta sẽ lập lên một người khác bgiống như ngươi; và cnhững lời nói đó sẽ lại có ở giữa đám con cái loài người—giữa tất cả những người có đức tin.

42 [Những lời này được aphán cùng Môi Se trên núi, mà tên ngọn núi này sẽ không được tiết lộ cho con cái loài người biết. Và giờ đây, những lời đó được phán cùng ngươi. Chớ cho ai thấy những lời này, ngoại trừ những kẻ tin. Quả thật vậy. A Men.]

Page 9

1 Những lời của Thượng Đế, là những lời Ngài aphán cùng bMôi Se vào lúc Môi Se được đem lên trên một ngọn núi rất cao,

2 Và ông atrông thấy Thượng Đế bmặt đối mặt, và ông nói chuyện với Ngài, và cvinh quang của Thượng Đế tỏa lên người Môi Se; do đó Môi Se có thể dchịu nổi sự hiện diện của Ngài.

3 Và Thượng Đế phán cùng Môi Se rằng: Này, ta là Đức Chúa Trời aToàn Năng, và bBất Tận là danh ta; vì ta không có ngày bắt đầu hay năm kết thúc; vậy chẳng phải điều này là bất tận hay sao?

4 Và này, ngươi là con trai của ta; vậy ngươi hãy anhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy tác phẩm của bbàn tay ta; nhưng không phải tất cả, vì ccông việc của ta không có dtận cùng, và cả elời của ta cũng vậy, chúng không bao giờ chấm dứt.

5 Vậy nên, không có ai có thể nhìn thấy được tất cả các công việc của ta, trừ phi kẻ đó biết nhìn thấy tất cả vinh quang của ta; và không ai có thể nhìn thấy tất cả vinh quang của ta mà sau đó lại còn ở trong xác thịt trên thế gian được.

6 Và ta có một công việc cho ngươi, hỡi Môi Se, con trai của ta; và ngươi được tạo theo ahình ảnh của bCon Độc Sinh của ta; và Con Độc Sinh của ta là, và sẽ là cĐấng Cứu Rỗi, vì Con của ta đầy dân điển và elẽ thật; nhưng gkhông có Thượng Đế nào ngoài ta cả, và tất cả mọi sự vật đều hiện diện với ta, vì ta hbiết tất cả chúng.

7 Và giờ đây, này, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta cho ngươi thấy điều này, vì ngươi đang ở trong thế gian, nên giờ đây ta cho ngươi trông thấy nó.

8 Và chuyện rằng Môi Se nhìn và ông trông thấy athế gian nơi ông đã được tạo sinh; và Môi Se btrông thấy thế gian và các chốn tận cùng của nó, cùng tất cả con cái loài người đang được và đã được tạo sinh; và ông rất đỗi ckinh ngạc và lấy làm lạ trước những điều này.

9 Và sự hiện diện của Thượng Đế rút khỏi Môi Se, khiến vinh quang của Ngài không còn tỏa lên mình Môi Se nữa; và Môi Se bị bỏ lại một mình. Và khi ông bị bỏ lại một mình, ông ngã xuống đất.

10 Và chuyện rằng nhiều giờ trôi qua trước khi Môi Se lấy lại asức khỏe bình thường của một con người; và ông tự nói với mình: Giờ đây, nhờ có chuyện này tôi mới biết rằng con người bchẳng có nghĩa gì hết, đây là một điều tôi đã không bao giờ nghĩ tới.

11 Nhưng giờ đây, chính mắt tôi đã được thấy aThượng Đế; nhưng không phải bằng mắt bthiên nhiên, mà là bằng mắt thuộc linh, vì mắt thiên nhiên của tôi không thể nào thấy được; vì tôi sẽ chéo dần và dchết đi trong sự hiện diện của Ngài; nhưng vinh quang của Ngài đã tỏa lên tôi; và tôi đã nhìn được emặt Ngài, vì tôi đã được gbiến hình trước mặt Ngài.

12 Và chuyện rằng, khi Môi Se nói xong những lời này, này, aSa Tan đến bcám dỗ ông, nó nói rằng: Hỡi Môi Se, con của người, hãy thờ phượng ta.

13 Và chuyện rằng Môi Se nhìn Sa Tan và nói rằng: Ngươi là ai? Vì này, ta là acon trai của Thượng Đế, được tạo theo hình ảnh Con Độc Sinh của Ngài; và vinh quang của ngươi đâu, mà ta cần phải thờ phượng ngươi?

14 Vì này, ta hẳn không thể nhìn được Thượng Đế trừ phi vinh quang của Ngài tỏa lên ta, và ta được abiến hình trước mặt Ngài. Nhưng ta có thể nhìn thấy ngươi trong con người thiên nhiên, chẳng phải đúng như vậy sao?

15 Phước thay danh của Thượng Đế ta, vì Thánh Linh của Ngài không hoàn toàn rút khỏi ta, bằng chẳng vậy thì vinh quang của ngươi đâu, vì chỉ có bóng tối đến với ta? Và ta có thể xét đoán được giữa ngươi và Thượng Đế, vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Hãy athờ Thượng Đế và chỉ bphục vụ một mình Ngài mà thôi.

16 Hỡi Sa Tan, hãy cút đi; chớ dối gạt ta; vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Ngươi được tạo theo ahình ảnh Con Độc Sinh của ta.

17 Và Ngài còn ban cho ta nhiều giáo lệnh khi Ngài gọi ta ra khỏi abụi gai đang cháy mà phán rằng: Hãy bkêu cầu Thượng Đế trong danh Con Độc Sinh của ta, và hãy thờ phượng ta.

18 Và Môi Se lại nói rằng: Ta sẽ không ngừng kêu cầu Thượng Đế, ta có nhiều điều khác để cầu vấn Ngài: vì vinh quang của Ngài đã ở trên ta, vậy nên ta có thể xét đoán được giữa Ngài và ngươi. Vậy hãy đi khuất đi, hỡi Sa Tan.

19 Và giờ đây, khi Môi Se nói xong những lời ấy, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và to tiếng thống mạ thế gian, và ra lệnh rằng: Ta là aCon Độc Sinh, hãy thờ phượng ta.

20 Và chuyện rằng Môi Se bắt đầu cảm thấy sợ hãi vô cùng; và khi ông bắt đầu cảm thấy sợ hãi, ông trông thấy sự đắng cay của angục giới. Tuy nhiên, khi bkêu cầu Thượng Đế, ông nhận được sức mạnh, và ông truyền lệnh rằng: Hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi ta, vì ta chỉ thờ phượng một Thượng Đế này mà thôi, đó là Thượng Đế của vinh quang.

21 Và giờ đây, aSa Tan bắt đầu run sợ, và trái đất rung chuyển; và Môi Se nhận được sức mạnh, và kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Trong danh Con Độc Sinh, hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi nơi đây.

22 Và chuyện rằng, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và khóc than, rên rỉ và anghiến răng; và nó đi khỏi nơi đó, tức là khỏi nơi hiện diện của Môi Se, khiến ông không còn thấy nó nữa.

23 Và giờ đây Môi Se đã làm chứng về việc này; nhưng vì sự tà ác, nên con cái loài người không biết đến lời chứng ấy.

24 Và chuyện rằng sau khi Sa Tan rời khỏi nơi hiện diện của Môi Se, thì ông ngước mắt lên trời, được đầy dẫy aĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng về Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con;

25 Và khi kêu cầu đến danh của Thượng Đế, ông lại trông thấy vinh quang của Ngài, vì nó tỏa lên ông; và ông nghe một tiếng nói phán rằng: Phước thay cho ngươi, hỡi Môi Se, vì ta, Đấng Toàn Năng, đã chọn ngươi, và ngươi sẽ được làm cho trở nên mạnh mẽ hơn nhiều abiển cả; vì chúng sẽ tuân theo blệnh truyền của ngươi như thể ngươi là cThượng Đế vậy.

26 Và trông kìa, ta ở với ngươi, ngay cả cho đến ngày cuối cùng của đời ngươi; vì ngươi sẽ agiải thoát dân của ta khỏi bách nô lệ, đó là cY Sơ Ra Ên, ddân chọn lọc của ta.

27 Và chuyện rằng, khi tiếng nói còn đang phán ra, Môi Se đưa mắt và anhìn thấy thế gian, phải, ngay cả toàn thể thế gian; và không có một phần nhỏ nào mà ông không nhìn thấy, và ông phân biệt được là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế.

28 Và ông cũng nhìn thấy các dân cư trên ấy, và không có một người nào mà ông không nhìn thấy; và ông phân biệt được họ là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế; và con số của họ rất đông, ngay cả đông vô số như những hạt cát trên bờ biển.

29 Và ông nhìn thấy nhiều xứ; và mỗi xứ được gọi là ađất, và trên mỗi xứ đều có dân cư ở.

30 Và chuyện rằng Môi Se kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Con cầu xin Ngài cho con biết tại sao những vật này là như vậy, và Ngài đã tạo dựng chúng bằng gì?

31 Và này, vinh quang của Chúa lại tỏa lên Môi Se, khiến Môi Se lại được đứng ở nơi hiện diện của Thượng Đế và nói chuyện với Ngài amặt đối mặt. Và Đức Chúa Trời phán bảo Môi Se rằng: Vì bmục đích riêng của ta, ta đã làm ra những vật này. Đây là sự thông sáng của ta và nó ở trong ta.

32 Và bằng alời nói của quyền năng ta, ta đã sáng tạo ra chúng, đó là Con Độc Sinh của ta, là Đấng đầy bân điển và clẽ thật.

33 Và ta đã asáng tạo ra vô số bthế giới; và ta cũng sáng tạo ra chúng vì mục đích riêng của ta; và ta sáng tạo ra chúng qua Vị Nam Tử, tức là cCon Độc Sinh của ta.

34 Và angười đầu tiên của loài người được ta gọi là bA Đam, có nghĩa là cnhiều.

35 Nhưng ta chỉ nói với ngươi về trái đất này và những dân cư trên ấy mà thôi. Vì này, có nhiều thế giới đã qua đi bởi lời nói của quyền năng ta. Và có nhiều thế giới đang còn tồn tại, và đối với loài người chúng không thể đếm được; nhưng đối với ta mọi thứ đều đếm được, vì chúng là của ta và ta abiết rõ chúng.

36 Và chuyện rằng Môi Se thưa cùng Chúa rằng: Hỡi Thượng Đế, xin Ngài thương xót tôi tớ của Ngài để nói cho con biết về trái đất này, và những dân cư của nó, và luôn cả các tầng trời, và được vậy thì tôi tớ của Ngài sẽ thỏa mãn.

37 Và Đức Chúa Trời phán cùng Môi Se rằng: aCác tầng trời, có rất nhiều, và đối với loài người chúng không thể nào đếm được; nhưng đối với ta thì đếm được, vì chúng là của ta.

38 Và khi nào một trái đất cùng với các tầng trời của nó qua đi, thì một trái đất khác sẽ đến; và không có asự chấm dứt đối với các công việc của ta, hay đối với các lời nói của ta.

39 Vì này, đây là acông việc của ta và bsự vinh quang của ta—là để mang lại csự bất diệt và dcuộc sống vĩnh cửu cho loài người.

40 Và giờ đây, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta sẽ nói cho ngươi nghe về trái đất này là nơi mà ngươi đang đứng; và ngươi phải aviết những điều mà ta sắp nói đây.

41 Và vào ngày mà con cái loài người xem những lời nói của ta như hư không, và abỏ đi nhiều lời của ta trong sách mà ngươi sẽ viết, này, ta sẽ lập lên một người khác bgiống như ngươi; và cnhững lời nói đó sẽ lại có ở giữa đám con cái loài người—giữa tất cả những người có đức tin.

42 [Những lời này được aphán cùng Môi Se trên núi, mà tên ngọn núi này sẽ không được tiết lộ cho con cái loài người biết. Và giờ đây, những lời đó được phán cùng ngươi. Chớ cho ai thấy những lời này, ngoại trừ những kẻ tin. Quả thật vậy. A Men.]

Page 10

1 Những lời của Thượng Đế, là những lời Ngài aphán cùng bMôi Se vào lúc Môi Se được đem lên trên một ngọn núi rất cao,

2 Và ông atrông thấy Thượng Đế bmặt đối mặt, và ông nói chuyện với Ngài, và cvinh quang của Thượng Đế tỏa lên người Môi Se; do đó Môi Se có thể dchịu nổi sự hiện diện của Ngài.

3 Và Thượng Đế phán cùng Môi Se rằng: Này, ta là Đức Chúa Trời aToàn Năng, và bBất Tận là danh ta; vì ta không có ngày bắt đầu hay năm kết thúc; vậy chẳng phải điều này là bất tận hay sao?

4 Và này, ngươi là con trai của ta; vậy ngươi hãy anhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy tác phẩm của bbàn tay ta; nhưng không phải tất cả, vì ccông việc của ta không có dtận cùng, và cả elời của ta cũng vậy, chúng không bao giờ chấm dứt.

5 Vậy nên, không có ai có thể nhìn thấy được tất cả các công việc của ta, trừ phi kẻ đó biết nhìn thấy tất cả vinh quang của ta; và không ai có thể nhìn thấy tất cả vinh quang của ta mà sau đó lại còn ở trong xác thịt trên thế gian được.

6 Và ta có một công việc cho ngươi, hỡi Môi Se, con trai của ta; và ngươi được tạo theo ahình ảnh của bCon Độc Sinh của ta; và Con Độc Sinh của ta là, và sẽ là cĐấng Cứu Rỗi, vì Con của ta đầy dân điển và elẽ thật; nhưng gkhông có Thượng Đế nào ngoài ta cả, và tất cả mọi sự vật đều hiện diện với ta, vì ta hbiết tất cả chúng.

7 Và giờ đây, này, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta cho ngươi thấy điều này, vì ngươi đang ở trong thế gian, nên giờ đây ta cho ngươi trông thấy nó.

8 Và chuyện rằng Môi Se nhìn và ông trông thấy athế gian nơi ông đã được tạo sinh; và Môi Se btrông thấy thế gian và các chốn tận cùng của nó, cùng tất cả con cái loài người đang được và đã được tạo sinh; và ông rất đỗi ckinh ngạc và lấy làm lạ trước những điều này.

9 Và sự hiện diện của Thượng Đế rút khỏi Môi Se, khiến vinh quang của Ngài không còn tỏa lên mình Môi Se nữa; và Môi Se bị bỏ lại một mình. Và khi ông bị bỏ lại một mình, ông ngã xuống đất.

10 Và chuyện rằng nhiều giờ trôi qua trước khi Môi Se lấy lại asức khỏe bình thường của một con người; và ông tự nói với mình: Giờ đây, nhờ có chuyện này tôi mới biết rằng con người bchẳng có nghĩa gì hết, đây là một điều tôi đã không bao giờ nghĩ tới.

11 Nhưng giờ đây, chính mắt tôi đã được thấy aThượng Đế; nhưng không phải bằng mắt bthiên nhiên, mà là bằng mắt thuộc linh, vì mắt thiên nhiên của tôi không thể nào thấy được; vì tôi sẽ chéo dần và dchết đi trong sự hiện diện của Ngài; nhưng vinh quang của Ngài đã tỏa lên tôi; và tôi đã nhìn được emặt Ngài, vì tôi đã được gbiến hình trước mặt Ngài.

12 Và chuyện rằng, khi Môi Se nói xong những lời này, này, aSa Tan đến bcám dỗ ông, nó nói rằng: Hỡi Môi Se, con của người, hãy thờ phượng ta.

13 Và chuyện rằng Môi Se nhìn Sa Tan và nói rằng: Ngươi là ai? Vì này, ta là acon trai của Thượng Đế, được tạo theo hình ảnh Con Độc Sinh của Ngài; và vinh quang của ngươi đâu, mà ta cần phải thờ phượng ngươi?

14 Vì này, ta hẳn không thể nhìn được Thượng Đế trừ phi vinh quang của Ngài tỏa lên ta, và ta được abiến hình trước mặt Ngài. Nhưng ta có thể nhìn thấy ngươi trong con người thiên nhiên, chẳng phải đúng như vậy sao?

15 Phước thay danh của Thượng Đế ta, vì Thánh Linh của Ngài không hoàn toàn rút khỏi ta, bằng chẳng vậy thì vinh quang của ngươi đâu, vì chỉ có bóng tối đến với ta? Và ta có thể xét đoán được giữa ngươi và Thượng Đế, vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Hãy athờ Thượng Đế và chỉ bphục vụ một mình Ngài mà thôi.

16 Hỡi Sa Tan, hãy cút đi; chớ dối gạt ta; vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Ngươi được tạo theo ahình ảnh Con Độc Sinh của ta.

17 Và Ngài còn ban cho ta nhiều giáo lệnh khi Ngài gọi ta ra khỏi abụi gai đang cháy mà phán rằng: Hãy bkêu cầu Thượng Đế trong danh Con Độc Sinh của ta, và hãy thờ phượng ta.

18 Và Môi Se lại nói rằng: Ta sẽ không ngừng kêu cầu Thượng Đế, ta có nhiều điều khác để cầu vấn Ngài: vì vinh quang của Ngài đã ở trên ta, vậy nên ta có thể xét đoán được giữa Ngài và ngươi. Vậy hãy đi khuất đi, hỡi Sa Tan.

19 Và giờ đây, khi Môi Se nói xong những lời ấy, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và to tiếng thống mạ thế gian, và ra lệnh rằng: Ta là aCon Độc Sinh, hãy thờ phượng ta.

20 Và chuyện rằng Môi Se bắt đầu cảm thấy sợ hãi vô cùng; và khi ông bắt đầu cảm thấy sợ hãi, ông trông thấy sự đắng cay của angục giới. Tuy nhiên, khi bkêu cầu Thượng Đế, ông nhận được sức mạnh, và ông truyền lệnh rằng: Hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi ta, vì ta chỉ thờ phượng một Thượng Đế này mà thôi, đó là Thượng Đế của vinh quang.

21 Và giờ đây, aSa Tan bắt đầu run sợ, và trái đất rung chuyển; và Môi Se nhận được sức mạnh, và kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Trong danh Con Độc Sinh, hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi nơi đây.

22 Và chuyện rằng, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và khóc than, rên rỉ và anghiến răng; và nó đi khỏi nơi đó, tức là khỏi nơi hiện diện của Môi Se, khiến ông không còn thấy nó nữa.

23 Và giờ đây Môi Se đã làm chứng về việc này; nhưng vì sự tà ác, nên con cái loài người không biết đến lời chứng ấy.

24 Và chuyện rằng sau khi Sa Tan rời khỏi nơi hiện diện của Môi Se, thì ông ngước mắt lên trời, được đầy dẫy aĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng về Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con;

25 Và khi kêu cầu đến danh của Thượng Đế, ông lại trông thấy vinh quang của Ngài, vì nó tỏa lên ông; và ông nghe một tiếng nói phán rằng: Phước thay cho ngươi, hỡi Môi Se, vì ta, Đấng Toàn Năng, đã chọn ngươi, và ngươi sẽ được làm cho trở nên mạnh mẽ hơn nhiều abiển cả; vì chúng sẽ tuân theo blệnh truyền của ngươi như thể ngươi là cThượng Đế vậy.

26 Và trông kìa, ta ở với ngươi, ngay cả cho đến ngày cuối cùng của đời ngươi; vì ngươi sẽ agiải thoát dân của ta khỏi bách nô lệ, đó là cY Sơ Ra Ên, ddân chọn lọc của ta.

27 Và chuyện rằng, khi tiếng nói còn đang phán ra, Môi Se đưa mắt và anhìn thấy thế gian, phải, ngay cả toàn thể thế gian; và không có một phần nhỏ nào mà ông không nhìn thấy, và ông phân biệt được là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế.

28 Và ông cũng nhìn thấy các dân cư trên ấy, và không có một người nào mà ông không nhìn thấy; và ông phân biệt được họ là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế; và con số của họ rất đông, ngay cả đông vô số như những hạt cát trên bờ biển.

29 Và ông nhìn thấy nhiều xứ; và mỗi xứ được gọi là ađất, và trên mỗi xứ đều có dân cư ở.

30 Và chuyện rằng Môi Se kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Con cầu xin Ngài cho con biết tại sao những vật này là như vậy, và Ngài đã tạo dựng chúng bằng gì?

31 Và này, vinh quang của Chúa lại tỏa lên Môi Se, khiến Môi Se lại được đứng ở nơi hiện diện của Thượng Đế và nói chuyện với Ngài amặt đối mặt. Và Đức Chúa Trời phán bảo Môi Se rằng: Vì bmục đích riêng của ta, ta đã làm ra những vật này. Đây là sự thông sáng của ta và nó ở trong ta.

32 Và bằng alời nói của quyền năng ta, ta đã sáng tạo ra chúng, đó là Con Độc Sinh của ta, là Đấng đầy bân điển và clẽ thật.

33 Và ta đã asáng tạo ra vô số bthế giới; và ta cũng sáng tạo ra chúng vì mục đích riêng của ta; và ta sáng tạo ra chúng qua Vị Nam Tử, tức là cCon Độc Sinh của ta.

34 Và angười đầu tiên của loài người được ta gọi là bA Đam, có nghĩa là cnhiều.

35 Nhưng ta chỉ nói với ngươi về trái đất này và những dân cư trên ấy mà thôi. Vì này, có nhiều thế giới đã qua đi bởi lời nói của quyền năng ta. Và có nhiều thế giới đang còn tồn tại, và đối với loài người chúng không thể đếm được; nhưng đối với ta mọi thứ đều đếm được, vì chúng là của ta và ta abiết rõ chúng.

36 Và chuyện rằng Môi Se thưa cùng Chúa rằng: Hỡi Thượng Đế, xin Ngài thương xót tôi tớ của Ngài để nói cho con biết về trái đất này, và những dân cư của nó, và luôn cả các tầng trời, và được vậy thì tôi tớ của Ngài sẽ thỏa mãn.

37 Và Đức Chúa Trời phán cùng Môi Se rằng: aCác tầng trời, có rất nhiều, và đối với loài người chúng không thể nào đếm được; nhưng đối với ta thì đếm được, vì chúng là của ta.

38 Và khi nào một trái đất cùng với các tầng trời của nó qua đi, thì một trái đất khác sẽ đến; và không có asự chấm dứt đối với các công việc của ta, hay đối với các lời nói của ta.

39 Vì này, đây là acông việc của ta và bsự vinh quang của ta—là để mang lại csự bất diệt và dcuộc sống vĩnh cửu cho loài người.

40 Và giờ đây, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta sẽ nói cho ngươi nghe về trái đất này là nơi mà ngươi đang đứng; và ngươi phải aviết những điều mà ta sắp nói đây.

41 Và vào ngày mà con cái loài người xem những lời nói của ta như hư không, và abỏ đi nhiều lời của ta trong sách mà ngươi sẽ viết, này, ta sẽ lập lên một người khác bgiống như ngươi; và cnhững lời nói đó sẽ lại có ở giữa đám con cái loài người—giữa tất cả những người có đức tin.

42 [Những lời này được aphán cùng Môi Se trên núi, mà tên ngọn núi này sẽ không được tiết lộ cho con cái loài người biết. Và giờ đây, những lời đó được phán cùng ngươi. Chớ cho ai thấy những lời này, ngoại trừ những kẻ tin. Quả thật vậy. A Men.]

Page 11

1 Những lời của Thượng Đế, là những lời Ngài aphán cùng bMôi Se vào lúc Môi Se được đem lên trên một ngọn núi rất cao,

2 Và ông atrông thấy Thượng Đế bmặt đối mặt, và ông nói chuyện với Ngài, và cvinh quang của Thượng Đế tỏa lên người Môi Se; do đó Môi Se có thể dchịu nổi sự hiện diện của Ngài.

3 Và Thượng Đế phán cùng Môi Se rằng: Này, ta là Đức Chúa Trời aToàn Năng, và bBất Tận là danh ta; vì ta không có ngày bắt đầu hay năm kết thúc; vậy chẳng phải điều này là bất tận hay sao?

4 Và này, ngươi là con trai của ta; vậy ngươi hãy anhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy tác phẩm của bbàn tay ta; nhưng không phải tất cả, vì ccông việc của ta không có dtận cùng, và cả elời của ta cũng vậy, chúng không bao giờ chấm dứt.

5 Vậy nên, không có ai có thể nhìn thấy được tất cả các công việc của ta, trừ phi kẻ đó biết nhìn thấy tất cả vinh quang của ta; và không ai có thể nhìn thấy tất cả vinh quang của ta mà sau đó lại còn ở trong xác thịt trên thế gian được.

6 Và ta có một công việc cho ngươi, hỡi Môi Se, con trai của ta; và ngươi được tạo theo ahình ảnh của bCon Độc Sinh của ta; và Con Độc Sinh của ta là, và sẽ là cĐấng Cứu Rỗi, vì Con của ta đầy dân điển và elẽ thật; nhưng gkhông có Thượng Đế nào ngoài ta cả, và tất cả mọi sự vật đều hiện diện với ta, vì ta hbiết tất cả chúng.

7 Và giờ đây, này, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta cho ngươi thấy điều này, vì ngươi đang ở trong thế gian, nên giờ đây ta cho ngươi trông thấy nó.

8 Và chuyện rằng Môi Se nhìn và ông trông thấy athế gian nơi ông đã được tạo sinh; và Môi Se btrông thấy thế gian và các chốn tận cùng của nó, cùng tất cả con cái loài người đang được và đã được tạo sinh; và ông rất đỗi ckinh ngạc và lấy làm lạ trước những điều này.

9 Và sự hiện diện của Thượng Đế rút khỏi Môi Se, khiến vinh quang của Ngài không còn tỏa lên mình Môi Se nữa; và Môi Se bị bỏ lại một mình. Và khi ông bị bỏ lại một mình, ông ngã xuống đất.

10 Và chuyện rằng nhiều giờ trôi qua trước khi Môi Se lấy lại asức khỏe bình thường của một con người; và ông tự nói với mình: Giờ đây, nhờ có chuyện này tôi mới biết rằng con người bchẳng có nghĩa gì hết, đây là một điều tôi đã không bao giờ nghĩ tới.

11 Nhưng giờ đây, chính mắt tôi đã được thấy aThượng Đế; nhưng không phải bằng mắt bthiên nhiên, mà là bằng mắt thuộc linh, vì mắt thiên nhiên của tôi không thể nào thấy được; vì tôi sẽ chéo dần và dchết đi trong sự hiện diện của Ngài; nhưng vinh quang của Ngài đã tỏa lên tôi; và tôi đã nhìn được emặt Ngài, vì tôi đã được gbiến hình trước mặt Ngài.

12 Và chuyện rằng, khi Môi Se nói xong những lời này, này, aSa Tan đến bcám dỗ ông, nó nói rằng: Hỡi Môi Se, con của người, hãy thờ phượng ta.

13 Và chuyện rằng Môi Se nhìn Sa Tan và nói rằng: Ngươi là ai? Vì này, ta là acon trai của Thượng Đế, được tạo theo hình ảnh Con Độc Sinh của Ngài; và vinh quang của ngươi đâu, mà ta cần phải thờ phượng ngươi?

14 Vì này, ta hẳn không thể nhìn được Thượng Đế trừ phi vinh quang của Ngài tỏa lên ta, và ta được abiến hình trước mặt Ngài. Nhưng ta có thể nhìn thấy ngươi trong con người thiên nhiên, chẳng phải đúng như vậy sao?

15 Phước thay danh của Thượng Đế ta, vì Thánh Linh của Ngài không hoàn toàn rút khỏi ta, bằng chẳng vậy thì vinh quang của ngươi đâu, vì chỉ có bóng tối đến với ta? Và ta có thể xét đoán được giữa ngươi và Thượng Đế, vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Hãy athờ Thượng Đế và chỉ bphục vụ một mình Ngài mà thôi.

16 Hỡi Sa Tan, hãy cút đi; chớ dối gạt ta; vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Ngươi được tạo theo ahình ảnh Con Độc Sinh của ta.

17 Và Ngài còn ban cho ta nhiều giáo lệnh khi Ngài gọi ta ra khỏi abụi gai đang cháy mà phán rằng: Hãy bkêu cầu Thượng Đế trong danh Con Độc Sinh của ta, và hãy thờ phượng ta.

18 Và Môi Se lại nói rằng: Ta sẽ không ngừng kêu cầu Thượng Đế, ta có nhiều điều khác để cầu vấn Ngài: vì vinh quang của Ngài đã ở trên ta, vậy nên ta có thể xét đoán được giữa Ngài và ngươi. Vậy hãy đi khuất đi, hỡi Sa Tan.

19 Và giờ đây, khi Môi Se nói xong những lời ấy, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và to tiếng thống mạ thế gian, và ra lệnh rằng: Ta là aCon Độc Sinh, hãy thờ phượng ta.

20 Và chuyện rằng Môi Se bắt đầu cảm thấy sợ hãi vô cùng; và khi ông bắt đầu cảm thấy sợ hãi, ông trông thấy sự đắng cay của angục giới. Tuy nhiên, khi bkêu cầu Thượng Đế, ông nhận được sức mạnh, và ông truyền lệnh rằng: Hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi ta, vì ta chỉ thờ phượng một Thượng Đế này mà thôi, đó là Thượng Đế của vinh quang.

21 Và giờ đây, aSa Tan bắt đầu run sợ, và trái đất rung chuyển; và Môi Se nhận được sức mạnh, và kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Trong danh Con Độc Sinh, hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi nơi đây.

22 Và chuyện rằng, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và khóc than, rên rỉ và anghiến răng; và nó đi khỏi nơi đó, tức là khỏi nơi hiện diện của Môi Se, khiến ông không còn thấy nó nữa.

23 Và giờ đây Môi Se đã làm chứng về việc này; nhưng vì sự tà ác, nên con cái loài người không biết đến lời chứng ấy.

24 Và chuyện rằng sau khi Sa Tan rời khỏi nơi hiện diện của Môi Se, thì ông ngước mắt lên trời, được đầy dẫy aĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng về Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con;

25 Và khi kêu cầu đến danh của Thượng Đế, ông lại trông thấy vinh quang của Ngài, vì nó tỏa lên ông; và ông nghe một tiếng nói phán rằng: Phước thay cho ngươi, hỡi Môi Se, vì ta, Đấng Toàn Năng, đã chọn ngươi, và ngươi sẽ được làm cho trở nên mạnh mẽ hơn nhiều abiển cả; vì chúng sẽ tuân theo blệnh truyền của ngươi như thể ngươi là cThượng Đế vậy.

26 Và trông kìa, ta ở với ngươi, ngay cả cho đến ngày cuối cùng của đời ngươi; vì ngươi sẽ agiải thoát dân của ta khỏi bách nô lệ, đó là cY Sơ Ra Ên, ddân chọn lọc của ta.

27 Và chuyện rằng, khi tiếng nói còn đang phán ra, Môi Se đưa mắt và anhìn thấy thế gian, phải, ngay cả toàn thể thế gian; và không có một phần nhỏ nào mà ông không nhìn thấy, và ông phân biệt được là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế.

28 Và ông cũng nhìn thấy các dân cư trên ấy, và không có một người nào mà ông không nhìn thấy; và ông phân biệt được họ là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế; và con số của họ rất đông, ngay cả đông vô số như những hạt cát trên bờ biển.

29 Và ông nhìn thấy nhiều xứ; và mỗi xứ được gọi là ađất, và trên mỗi xứ đều có dân cư ở.

30 Và chuyện rằng Môi Se kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Con cầu xin Ngài cho con biết tại sao những vật này là như vậy, và Ngài đã tạo dựng chúng bằng gì?

31 Và này, vinh quang của Chúa lại tỏa lên Môi Se, khiến Môi Se lại được đứng ở nơi hiện diện của Thượng Đế và nói chuyện với Ngài amặt đối mặt. Và Đức Chúa Trời phán bảo Môi Se rằng: Vì bmục đích riêng của ta, ta đã làm ra những vật này. Đây là sự thông sáng của ta và nó ở trong ta.

32 Và bằng alời nói của quyền năng ta, ta đã sáng tạo ra chúng, đó là Con Độc Sinh của ta, là Đấng đầy bân điển và clẽ thật.

33 Và ta đã asáng tạo ra vô số bthế giới; và ta cũng sáng tạo ra chúng vì mục đích riêng của ta; và ta sáng tạo ra chúng qua Vị Nam Tử, tức là cCon Độc Sinh của ta.

34 Và angười đầu tiên của loài người được ta gọi là bA Đam, có nghĩa là cnhiều.

35 Nhưng ta chỉ nói với ngươi về trái đất này và những dân cư trên ấy mà thôi. Vì này, có nhiều thế giới đã qua đi bởi lời nói của quyền năng ta. Và có nhiều thế giới đang còn tồn tại, và đối với loài người chúng không thể đếm được; nhưng đối với ta mọi thứ đều đếm được, vì chúng là của ta và ta abiết rõ chúng.

36 Và chuyện rằng Môi Se thưa cùng Chúa rằng: Hỡi Thượng Đế, xin Ngài thương xót tôi tớ của Ngài để nói cho con biết về trái đất này, và những dân cư của nó, và luôn cả các tầng trời, và được vậy thì tôi tớ của Ngài sẽ thỏa mãn.

37 Và Đức Chúa Trời phán cùng Môi Se rằng: aCác tầng trời, có rất nhiều, và đối với loài người chúng không thể nào đếm được; nhưng đối với ta thì đếm được, vì chúng là của ta.

38 Và khi nào một trái đất cùng với các tầng trời của nó qua đi, thì một trái đất khác sẽ đến; và không có asự chấm dứt đối với các công việc của ta, hay đối với các lời nói của ta.

39 Vì này, đây là acông việc của ta và bsự vinh quang của ta—là để mang lại csự bất diệt và dcuộc sống vĩnh cửu cho loài người.

40 Và giờ đây, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta sẽ nói cho ngươi nghe về trái đất này là nơi mà ngươi đang đứng; và ngươi phải aviết những điều mà ta sắp nói đây.

41 Và vào ngày mà con cái loài người xem những lời nói của ta như hư không, và abỏ đi nhiều lời của ta trong sách mà ngươi sẽ viết, này, ta sẽ lập lên một người khác bgiống như ngươi; và cnhững lời nói đó sẽ lại có ở giữa đám con cái loài người—giữa tất cả những người có đức tin.

42 [Những lời này được aphán cùng Môi Se trên núi, mà tên ngọn núi này sẽ không được tiết lộ cho con cái loài người biết. Và giờ đây, những lời đó được phán cùng ngươi. Chớ cho ai thấy những lời này, ngoại trừ những kẻ tin. Quả thật vậy. A Men.]

Page 12

1 Những lời của Thượng Đế, là những lời Ngài aphán cùng bMôi Se vào lúc Môi Se được đem lên trên một ngọn núi rất cao,

2 Và ông atrông thấy Thượng Đế bmặt đối mặt, và ông nói chuyện với Ngài, và cvinh quang của Thượng Đế tỏa lên người Môi Se; do đó Môi Se có thể dchịu nổi sự hiện diện của Ngài.

3 Và Thượng Đế phán cùng Môi Se rằng: Này, ta là Đức Chúa Trời aToàn Năng, và bBất Tận là danh ta; vì ta không có ngày bắt đầu hay năm kết thúc; vậy chẳng phải điều này là bất tận hay sao?

4 Và này, ngươi là con trai của ta; vậy ngươi hãy anhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy tác phẩm của bbàn tay ta; nhưng không phải tất cả, vì ccông việc của ta không có dtận cùng, và cả elời của ta cũng vậy, chúng không bao giờ chấm dứt.

5 Vậy nên, không có ai có thể nhìn thấy được tất cả các công việc của ta, trừ phi kẻ đó biết nhìn thấy tất cả vinh quang của ta; và không ai có thể nhìn thấy tất cả vinh quang của ta mà sau đó lại còn ở trong xác thịt trên thế gian được.

6 Và ta có một công việc cho ngươi, hỡi Môi Se, con trai của ta; và ngươi được tạo theo ahình ảnh của bCon Độc Sinh của ta; và Con Độc Sinh của ta là, và sẽ là cĐấng Cứu Rỗi, vì Con của ta đầy dân điển và elẽ thật; nhưng gkhông có Thượng Đế nào ngoài ta cả, và tất cả mọi sự vật đều hiện diện với ta, vì ta hbiết tất cả chúng.

7 Và giờ đây, này, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta cho ngươi thấy điều này, vì ngươi đang ở trong thế gian, nên giờ đây ta cho ngươi trông thấy nó.

8 Và chuyện rằng Môi Se nhìn và ông trông thấy athế gian nơi ông đã được tạo sinh; và Môi Se btrông thấy thế gian và các chốn tận cùng của nó, cùng tất cả con cái loài người đang được và đã được tạo sinh; và ông rất đỗi ckinh ngạc và lấy làm lạ trước những điều này.

9 Và sự hiện diện của Thượng Đế rút khỏi Môi Se, khiến vinh quang của Ngài không còn tỏa lên mình Môi Se nữa; và Môi Se bị bỏ lại một mình. Và khi ông bị bỏ lại một mình, ông ngã xuống đất.

10 Và chuyện rằng nhiều giờ trôi qua trước khi Môi Se lấy lại asức khỏe bình thường của một con người; và ông tự nói với mình: Giờ đây, nhờ có chuyện này tôi mới biết rằng con người bchẳng có nghĩa gì hết, đây là một điều tôi đã không bao giờ nghĩ tới.

11 Nhưng giờ đây, chính mắt tôi đã được thấy aThượng Đế; nhưng không phải bằng mắt bthiên nhiên, mà là bằng mắt thuộc linh, vì mắt thiên nhiên của tôi không thể nào thấy được; vì tôi sẽ chéo dần và dchết đi trong sự hiện diện của Ngài; nhưng vinh quang của Ngài đã tỏa lên tôi; và tôi đã nhìn được emặt Ngài, vì tôi đã được gbiến hình trước mặt Ngài.

12 Và chuyện rằng, khi Môi Se nói xong những lời này, này, aSa Tan đến bcám dỗ ông, nó nói rằng: Hỡi Môi Se, con của người, hãy thờ phượng ta.

13 Và chuyện rằng Môi Se nhìn Sa Tan và nói rằng: Ngươi là ai? Vì này, ta là acon trai của Thượng Đế, được tạo theo hình ảnh Con Độc Sinh của Ngài; và vinh quang của ngươi đâu, mà ta cần phải thờ phượng ngươi?

14 Vì này, ta hẳn không thể nhìn được Thượng Đế trừ phi vinh quang của Ngài tỏa lên ta, và ta được abiến hình trước mặt Ngài. Nhưng ta có thể nhìn thấy ngươi trong con người thiên nhiên, chẳng phải đúng như vậy sao?

15 Phước thay danh của Thượng Đế ta, vì Thánh Linh của Ngài không hoàn toàn rút khỏi ta, bằng chẳng vậy thì vinh quang của ngươi đâu, vì chỉ có bóng tối đến với ta? Và ta có thể xét đoán được giữa ngươi và Thượng Đế, vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Hãy athờ Thượng Đế và chỉ bphục vụ một mình Ngài mà thôi.

16 Hỡi Sa Tan, hãy cút đi; chớ dối gạt ta; vì Thượng Đế có phán với ta rằng: Ngươi được tạo theo ahình ảnh Con Độc Sinh của ta.

17 Và Ngài còn ban cho ta nhiều giáo lệnh khi Ngài gọi ta ra khỏi abụi gai đang cháy mà phán rằng: Hãy bkêu cầu Thượng Đế trong danh Con Độc Sinh của ta, và hãy thờ phượng ta.

18 Và Môi Se lại nói rằng: Ta sẽ không ngừng kêu cầu Thượng Đế, ta có nhiều điều khác để cầu vấn Ngài: vì vinh quang của Ngài đã ở trên ta, vậy nên ta có thể xét đoán được giữa Ngài và ngươi. Vậy hãy đi khuất đi, hỡi Sa Tan.

19 Và giờ đây, khi Môi Se nói xong những lời ấy, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và to tiếng thống mạ thế gian, và ra lệnh rằng: Ta là aCon Độc Sinh, hãy thờ phượng ta.

20 Và chuyện rằng Môi Se bắt đầu cảm thấy sợ hãi vô cùng; và khi ông bắt đầu cảm thấy sợ hãi, ông trông thấy sự đắng cay của angục giới. Tuy nhiên, khi bkêu cầu Thượng Đế, ông nhận được sức mạnh, và ông truyền lệnh rằng: Hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi ta, vì ta chỉ thờ phượng một Thượng Đế này mà thôi, đó là Thượng Đế của vinh quang.

21 Và giờ đây, aSa Tan bắt đầu run sợ, và trái đất rung chuyển; và Môi Se nhận được sức mạnh, và kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Trong danh Con Độc Sinh, hỡi Sa Tan, hãy đi khỏi nơi đây.

22 Và chuyện rằng, Sa Tan thét lên một tiếng lớn, và khóc than, rên rỉ và anghiến răng; và nó đi khỏi nơi đó, tức là khỏi nơi hiện diện của Môi Se, khiến ông không còn thấy nó nữa.

23 Và giờ đây Môi Se đã làm chứng về việc này; nhưng vì sự tà ác, nên con cái loài người không biết đến lời chứng ấy.

24 Và chuyện rằng sau khi Sa Tan rời khỏi nơi hiện diện của Môi Se, thì ông ngước mắt lên trời, được đầy dẫy aĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng về Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con;

25 Và khi kêu cầu đến danh của Thượng Đế, ông lại trông thấy vinh quang của Ngài, vì nó tỏa lên ông; và ông nghe một tiếng nói phán rằng: Phước thay cho ngươi, hỡi Môi Se, vì ta, Đấng Toàn Năng, đã chọn ngươi, và ngươi sẽ được làm cho trở nên mạnh mẽ hơn nhiều abiển cả; vì chúng sẽ tuân theo blệnh truyền của ngươi như thể ngươi là cThượng Đế vậy.

26 Và trông kìa, ta ở với ngươi, ngay cả cho đến ngày cuối cùng của đời ngươi; vì ngươi sẽ agiải thoát dân của ta khỏi bách nô lệ, đó là cY Sơ Ra Ên, ddân chọn lọc của ta.

27 Và chuyện rằng, khi tiếng nói còn đang phán ra, Môi Se đưa mắt và anhìn thấy thế gian, phải, ngay cả toàn thể thế gian; và không có một phần nhỏ nào mà ông không nhìn thấy, và ông phân biệt được là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế.

28 Và ông cũng nhìn thấy các dân cư trên ấy, và không có một người nào mà ông không nhìn thấy; và ông phân biệt được họ là nhờ Thánh Linh của Thượng Đế; và con số của họ rất đông, ngay cả đông vô số như những hạt cát trên bờ biển.

29 Và ông nhìn thấy nhiều xứ; và mỗi xứ được gọi là ađất, và trên mỗi xứ đều có dân cư ở.

30 Và chuyện rằng Môi Se kêu cầu Thượng Đế mà rằng: Con cầu xin Ngài cho con biết tại sao những vật này là như vậy, và Ngài đã tạo dựng chúng bằng gì?

31 Và này, vinh quang của Chúa lại tỏa lên Môi Se, khiến Môi Se lại được đứng ở nơi hiện diện của Thượng Đế và nói chuyện với Ngài amặt đối mặt. Và Đức Chúa Trời phán bảo Môi Se rằng: Vì bmục đích riêng của ta, ta đã làm ra những vật này. Đây là sự thông sáng của ta và nó ở trong ta.

32 Và bằng alời nói của quyền năng ta, ta đã sáng tạo ra chúng, đó là Con Độc Sinh của ta, là Đấng đầy bân điển và clẽ thật.

33 Và ta đã asáng tạo ra vô số bthế giới; và ta cũng sáng tạo ra chúng vì mục đích riêng của ta; và ta sáng tạo ra chúng qua Vị Nam Tử, tức là cCon Độc Sinh của ta.

34 Và angười đầu tiên của loài người được ta gọi là bA Đam, có nghĩa là cnhiều.

35 Nhưng ta chỉ nói với ngươi về trái đất này và những dân cư trên ấy mà thôi. Vì này, có nhiều thế giới đã qua đi bởi lời nói của quyền năng ta. Và có nhiều thế giới đang còn tồn tại, và đối với loài người chúng không thể đếm được; nhưng đối với ta mọi thứ đều đếm được, vì chúng là của ta và ta abiết rõ chúng.

36 Và chuyện rằng Môi Se thưa cùng Chúa rằng: Hỡi Thượng Đế, xin Ngài thương xót tôi tớ của Ngài để nói cho con biết về trái đất này, và những dân cư của nó, và luôn cả các tầng trời, và được vậy thì tôi tớ của Ngài sẽ thỏa mãn.

37 Và Đức Chúa Trời phán cùng Môi Se rằng: aCác tầng trời, có rất nhiều, và đối với loài người chúng không thể nào đếm được; nhưng đối với ta thì đếm được, vì chúng là của ta.

38 Và khi nào một trái đất cùng với các tầng trời của nó qua đi, thì một trái đất khác sẽ đến; và không có asự chấm dứt đối với các công việc của ta, hay đối với các lời nói của ta.

39 Vì này, đây là acông việc của ta và bsự vinh quang của ta—là để mang lại csự bất diệt và dcuộc sống vĩnh cửu cho loài người.

40 Và giờ đây, hỡi Môi Se, con trai của ta, ta sẽ nói cho ngươi nghe về trái đất này là nơi mà ngươi đang đứng; và ngươi phải aviết những điều mà ta sắp nói đây.

41 Và vào ngày mà con cái loài người xem những lời nói của ta như hư không, và abỏ đi nhiều lời của ta trong sách mà ngươi sẽ viết, này, ta sẽ lập lên một người khác bgiống như ngươi; và cnhững lời nói đó sẽ lại có ở giữa đám con cái loài người—giữa tất cả những người có đức tin.

42 [Những lời này được aphán cùng Môi Se trên núi, mà tên ngọn núi này sẽ không được tiết lộ cho con cái loài người biết. Và giờ đây, những lời đó được phán cùng ngươi. Chớ cho ai thấy những lời này, ngoại trừ những kẻ tin. Quả thật vậy. A Men.]

Page 13

1 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục những lời nói của ông rằng: Này, tổ phụ A Đam của chúng ta đã giảng dạy những điều này, và có nhiều người tin theo và trở thành acon trai của Thượng Đế, và có nhiều người không tin theo và đã chết đi trong tội lỗi của mình, và đang chờ đợi trong bsự sợ hãi, trong cực hình, vì cơn phẫn nộ mãnh liệt của cơn thịnh nộ của Thượng Đế sẽ trút lên họ.

2 Và từ đó trở đi, Hê Nóc bắt đầu nói tiên tri với dân chúng rằng: Trong khi tôi hành trình và dừng lại một nơi gọi là Ma Hu Gia, và kêu cầu lên Chúa, thì một tiếng nói từ trên trời vọng xuống mà rằng—Ngươi hãy quay lại, và đi lên núi Si Mê Ôn.

3 Và chuyện rằng tôi quay lại và đi lên núi; và khi tôi đứng trên núi, tôi trông thấy các tầng trời mở ra, và tôi được avinh quang bao phủ;

4 Và tôi trông thấy Chúa; Và Ngài đứng trước mặt tôi, và nói chuyện với tôi, giống như một người đứng ađối diện nói chuyện với một người khác; và Ngài phán bảo tôi: Hãy bnhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy thế giới trong nhiều thế hệ.

5 Và chuyện rằng, tôi trông thấy ở trong thung lũng Sum, và trông kìa, một dân tộc đông đảo sống trong các lều trại, đó là dân Sum.

6 Và Chúa lại phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn về hướng bắc, và tôi trông thấy dân Ca Na An, là dân sống trong các lều trại.

7 Và Chúa phán với tôi: Hãy tiên tri; và tôi nói tiên tri rằng: Này, dân Ca Na An, là dân đông đảo, sẽ đi ra sắp hàng nơi chiến trận đánh dân Sum, và sẽ giết họ đến nỗi họ phải bị tận diệt; và dân Ca Na An sẽ tự phân chia trong xứ, và xứ ấy sẽ trở nên khô cằn, và cây cối không sinh hoa quả, và sẽ chẳng còn dân tộc nào sống ở đó nữa, ngoại trừ dân Ca Na An;

8 Vì này, Chúa sẽ rủa sả xứ ấy bằng nhiệt độ nóng dữ dội và sự khô cằn của nó sẽ tiếp tục mãi mãi; và tất cả các con cái của Ca Na An sẽ trở nên ađen đúa, khiến chúng bị khinh rẻ bởi mọi người.

9 Và chuyện rằng Chúa phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn, và tôi trông thấy xứ Sa Rôn, và xứ Hê Nóc, và xứ Ôm Nê, và xứ Hê Ni, và xứ Sem, và xứ Ha Nê, và xứ Ha Na Ni Ha cùng tất cả các dân cư của các xứ ấy;

10 Và Chúa phán với tôi: Hãy đi đến với dân này, và nói với họ—Hãy ahối cải, kẻo ta đến lấy sự rủa sả mà đánh chúng, và chúng sẽ chết.

11 Và Ngài ban cho tôi một lệnh truyền rằng tôi phải alàm phép báp têm trong danh của Đức Chúa Cha, và của Đức Chúa Con, là Đấng đầy bân điển và lẽ thật, và của cĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng cho Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con.

12 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu gọi tất cả mọi người phải hối cải, ngoại trừ dân Ca Na An;

13 Và ađức tin của Hê Nóc thật lớn lao, khiến ông lãnh đạo được dân của Thượng Đế, và kẻ thù của họ đến gây chiến cùng họ; và ông nói lên lời của Chúa, và đất rung chuyển, và bcác núi chạy trốn, theo lệnh truyền của ông; và ccác con sông phải thay đổi dòng nước của chúng; và tiếng sư tử gầm thét được nghe từ vùng hoang dã; và tất cả các quốc gia hết sức run sợ, lời nói của Hê Nóc thật dmạnh mẽ, và quyền năng của ngôn ngữ mà Thượng Đế đã ban cho ông thật lớn lao làm sao.

14 Cũng có một vùng đất từ dưới lòng biển trồi lên, và sự sợ hãi của những kẻ thù của dân Thượng Đế mới thật lớn lao làm sao, khiến cho chúng phải chạy trốn và đứng mãi đằng xa và đi đến trên vùng đất từ dưới lòng biển lên.

15 Và anhững người khổng lồ trong xứ cũng phải đứng mãi đằng xa; và một sự rủa sả đến với tất cả những dân nào chống lại Thượng Đế;

16 Và rồi từ lúc đó, giữa họ đã xảy ra nhiều cuộc chiến tranh và đổ máu; nhưng Chúa đã đến ở với dân Ngài, và họ sống trong sự ngay chính.

17 aSự kính sợ Chúa ở trên mọi quốc gia, vinh quang của Chúa tỏa lên dân Ngài rất là lớn lao. Và Chúa bban phước lành cho xứ ấy, và họ được ban phước lành trên các núi, và trên các nơi cao, và trở nên phát đạt.

18 Và Chúa gọi dân Ngài là aSi Ôn, vì họ đồng bmột lòng và một trí, và sống trong sự ngay chính; và không có người nào nghèo khó trong số họ.

19 Và Hê Nóc tiếp tục thuyết giảng trong sự ngay chính cho dân của Thượng Đế. Và chuyện rằng trong thời của ông, ông có xây dựng một thành phố gọi là Thành Phố Thánh Thiện, tức là Si Ôn.

20 Và chuyện rằng Hê Nóc hầu chuyện với Chúa; và ông thưa cùng Chúa rằng: Chắc chắn aSi Ôn sẽ ở trong sự an toàn mãi mãi. Nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Ta đã ban phước lành cho Si Ôn, nhưng ta đã rủa sả những dân còn sót lại.

21 Và chuyện rằng, Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả các dân cư của thế gian; và ông nhìn thấy, và trông kìa, Si Ôn, ít lâu sau, được acất lên trời. Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Này đây là nơi ta cư ngụ mãi mãi.

22 Và Hê Nóc cũng trông thấy những dân còn sót lại, là các con trai của A Đam; và họ là một dòng dõi pha trộn của tất cả dòng dõi của A Đam ngoại trừ dòng dõi của Ca In, vì dòng dõi của Ca In thì ađen đúa, và không được ở trong đám họ.

23 Và sau khi Si Ôn được cất lên atrời rồi, Hê Nóc btrông thấy, và trông kìa ctất cả các quốc gia trên thế gian đều ở trước mắt ông;

24 Và hết thế hệ này đến thế hệ khác; và Hê Nóc ở trên cao và được acất lên cao, ngay cả lên đến tận trong lòng của Đức Chúa Cha, và Con của Người; và này, quyền năng của Sa Tan ở trên khắp mặt đất.

25 Và ông thấy các vị thiên sứ từ trên trời giáng xuống; và ông nghe một tiếng nói lớn nói rằng: Khốn thay, khốn thay cho các dân cư của thế gian.

26 Và ông trông thấy Sa Tan; và nó đang cầm một adây xích lớn trong tay, và nó che toàn thể mặt đất bằng bbóng tối; rồi nó nhìn lên và cười, và ccác quỷ sứ của nó vui mừng.

27 Và Hê Nóc trông thấy acác thiên sứ từ trời giáng xuống blàm chứng về Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử; và Đức Thánh Linh giáng xuống trên nhiều người, và họ được quyền năng của thiên thượng cất lên đem vào Si Ôn.

28 Và chuyện rằng Thượng Đế của thiên thượng nhìn đến những người dân còn sót lại, và Ngài khóc; và Hê Nóc làm chứng về việc đó, ông nói: Tại sao các tầng trời phải khóc và trút nước mắt xuống như mưa lên núi vậy?

29 Và Hê Nóc thưa với Chúa: Tại sao Ngài có thể akhóc được, bởi vì Ngài thánh thiện, và từ mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác?

30 Và nếu loài người có thể đếm được hết những phần nhỏ của trái đất, phải, hàng triệu atrái đất giống như trái đất này, thì điều đó cũng chưa có thể gọi là bước đầu cho con số của bnhững vật sáng tạo của Ngài; và các bức màn của Ngài vẫn còn trải ra; và Ngài vẫn còn đó, và lòng Ngài vẫn ở đó; và Ngài vẫn công bình; Ngài vẫn thương xót và nhân từ mãi mãi;

31 Và Ngài đã đem Si Ôn vào lòng Ngài, từ trong tất cả những vật sáng tạo của Ngài, từ suốt mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác; và tại nơi ngôi của Ngài chẳng có gì khác hơn là abình an, bcông lý và clẽ thật; và sự thương xót sẽ đi trước mặt Ngài mà không bao giờ chấm dứt; thế thì tại sao Ngài có thể khóc được?

32 Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn xem những anh em này của ngươi; chúng là tác phẩm của abàn tay ta, và ta đã ban cho chúng bsự hiểu biết, vào ngày ta sáng tạo ra chúng; và trong Vườn Ê Đen, ta đã ban cho loài người cquyền tự quyết;

33 Và ta đã nói với các anh em ngươi, cũng như ban ra lệnh truyền, rằng chúng phải athương yêu lẫn nhau, và chúng phải chọn ta, là Cha của chúng; nhưng này, chúng không có tình nghĩa, và chúng thù hằn chính dòng máu của chúng;

34 Và angọn lửa phẫn nộ của ta đã phừng lên chống lại chúng; và trong cơn bực tức sôi sục của ta, ta sẽ giáng bnhững cơn lụt lội trên chúng, vì cơn giận dữ của ta đã phừng lên chống lại chúng.

35 Này, ta là Thượng Đế; aĐấng Thánh Thiện là danh ta; Đấng Khuyên Nhủ là danh ta; và Bất Tận và Vĩnh Cửu cũng là bdanh ta.

36 Vậy nên, ta có thể dang tay ra mà nắm giữ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và amắt ta cũng có thể xuyên qua chúng được, và trong tất cả những tác phẩm của bàn tay ta, chẳng có bsự tà ác nào lớn lao bằng sự tà ác ở giữa các anh em ngươi.

37 Nhưng này, những tội lỗi của chúng sẽ trút trên đầu tổ phụ của chúng; Sa Tan sẽ là tổ phụ của chúng, và sự khốn cùng sẽ là số phận của chúng; và tất cả các tầng trời sẽ rơi nước mắt lên chúng, ngay cả lên tất cả những tác phẩm của bàn tay ta; vậy nên, lẽ nào các tầng trời không khóc, vì thấy những kẻ này bị đau khổ?

38 Nhưng này, những kẻ này mà mắt ngươi đang trông thấy sẽ bị hủy diệt trong những cơn lụt lội; và này, ta sẽ giam hết chúng lại; ta đã chuẩn bị một angục tù cho chúng.

39 Và angười mà ta đã chọn đã biện hộ trước mặt ta. Vậy nên, người ấy chịu thống khổ vì những tội lỗi của chúng; nếu chúng chịu hối cải vào ngày mà bNgười Được Chọn của ta trở về với ta, và vào ngày mà chúng sẽ bị ccực hình;

40 Vậy nên, các tầng trời sẽ khóc vì chuyện này, phải, và tất cả những tác phẩm của bàn tay ta.

41 Và chuyện rằng Chúa phán cùng Hê Nóc và kể cho ông nghe tất cả những hành vi của con cái loài người; vậy nên Hê Nóc hiểu, và nhìn thấy sự tà ác và sự khổ sở của họ, ông khóc và dang đôi cánh tay ra, và atrái tim ông căng phồng lên như cõi bất tận; và lòng ông đầy trắc ẩn; và tất cả vĩnh cửu đều rung chuyển.

42 Và Hê Nóc cũng trông thấy aNô Ê cùng bgia đình người; và hậu duệ của tất cả các con trai Nô Ê sẽ được giải cứu bằng một sự cứu rỗi thế tục;

43 Vậy nên, Hê Nóc trông thấy Nô Ê đóng một achiếc tàu; và Chúa mỉm cười tán thành chiếc tàu ấy, và nắm nó trong tay Ngài; nhưng những người tà ác còn lại đều bị các trận lụt ào tới và cuốn đi hết.

44 Và khi Hê Nóc trông thấy như vậy, ông thấy đắng cay trong lòng, và khóc cho đồng bào của mình, và nói với các tầng trời rằng: Tôi akhông muốn được an ủi; nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Hãy nức lòng và vui lên; và hãy nhìn.

45 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn; và ông nhìn thấy tất cả các gia đình trên thế gian từ thời Nô Ê; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Bao giờ sẽ là ngày Chúa đến? Bao giờ máu của Đấng Ngay Chính sẽ đổ ra để cho tất cả những người khóc than có thể được athánh hóa và có được cuộc sống vĩnh cửu?

46 Và Chúa phán: Việc ấy sẽ xảy ra vào athời trung thế, vào những ngày của sự tà ác và sự báo thù.

47 Và này, Hê Nóc trông thấy ngày đến của Con của Người, ngay cả trong xác thịt; và tâm hồn ông vui sướng, ông nói: Đấng Ngay Chính bị treo lên, và aChiên Con bị sát hại từ lúc thế gian mới được tạo dựng; và nhờ có đức tin, tôi được ở trong lòng của Đức Chúa Cha, và này, bSi Ôn ở cùng tôi.

48 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn xuống athế gian, và ông nghe một tiếng nói từ lòng đất vọng lên: Khốn thay, khốn thay cho tôi là mẹ của loài người; tôi đau đớn, tôi mệt mỏi, vì sự tà ác của con cái tôi. Chừng nào tôi mới được ban nghỉ, và được tẩy sạch khỏi csự ô uế từ nơi tôi phát ra? Chừng nào Đấng Sáng Tạo của tôi mới thánh hóa cho tôi, để tôi có thể an nghỉ, và để cho sự ngay chính được ở trên mặt tôi một thời gian?

49 Và khi Hê Nóc nghe đất than khóc, ông khóc và kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, Ngài không động lòng thương hại thế gian hay sao? Ngài không ban phước lành cho con cái của Nô Ê hay sao?

50 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, con cầu xin Ngài trong danh Con Độc Sinh của Ngài, là Chúa Giê Su Ky Tô, xin Ngài thương xót cho Nô Ê và dòng dõi của người, để cho thế gian không bao giờ phải bị lụt lội tràn ngập nữa.

51 Và Chúa không thể nào từ chối được; và Ngài giao ước với Hê Nóc, và thề với Hê Nóc bằng một lời thề rằng Ngài sẽ ngừng anhững trận lụt lại; rằng Ngài sẽ kêu gọi các con cái của Nô Ê;

52 Và Ngài ban ra một sắc lệnh bất di bất dịch rằng, chừng nào thế gian còn tồn tại thì anhững người còn sót trong dòng dõi của ông sẽ luôn được tìm thấy ở giữa tất cả các quốc gia;

53 Và Chúa phán: Phước thay cho kẻ nào mà qua dòng dõi của mình Đấng Mê Si sẽ đến, vì Ngài phán—Ta là aĐấng Mê Si, bVua của Si Ôn, là cTảng Đá Trời, rộng lớn như cõi vĩnh cửu; kẻ nào đi vào bằng lối cổng và dleo tới ta thì sẽ không bao giờ bị rơi xuống; vậy nên, phước thay cho những người mà ta đã nói đến, vì họ sẽ tiến đến với enhững bài ca về niềm vui vĩnh viễn.

54 Và chuyện rằng Hê Nóc kêu cầu Chúa mà rằng: Khi nào Con của Người đến trong xác thịt thì thế gian sẽ được an nghỉ chăng? Tôi cầu xin Ngài cho tôi thấy những điều này.

55 Và Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn, ông bèn nhìn và trông thấy aCon của Người bị treo trên bthập tự giá, theo cách thức của loài người;

56 Và ông nghe một tiếng nói lớn; và các tầng trời bị che khuất; và tất cả mọi vật sáng tạo của Thượng Đế đều than khóc; và đất arên rỉ; và các núi đá nứt ra; và các thánh hữu btrỗi dậy và được cđội mão triều thiên vinh quang, đứng bên dtay phải Con của Người;

57 Và nhiều alinh hồn trong bngục giới bước ra và đứng bên tay phải của Thượng Đế; và những kẻ còn lại bị giữ trong xiềng xích của bóng tối cho đến khi có sự phán xét trong ngày trọng đại.

58 Và Hê Nóc lại khóc và kêu cầu với Chúa mà rằng: Đến bao giờ thế gian mới được an nghỉ?

59 Và Hê Nóc trông thấy Con của Người thăng lên nơi Đức Chúa Cha; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Ngài sẽ không trở lại thế gian nữa sao? Vì Ngài là Thượng Đế, và tôi biết Ngài, Ngài đã thề với tôi và truyền lệnh cho tôi rằng tôi phải cầu xin trong danh Con Độc Sinh của Ngài; Ngài đã làm ra tôi, và ban cho tôi quyền thụ hưởng ngôi Ngài qua ân điển của Ngài, chớ không phải tự tôi; vậy nên, tôi xin hỏi Ngài, Ngài sẽ không còn trở lại thế gian nữa sao?

60 Và Chúa phán với Hê Nóc: Chắc chắn như ta hằng sống, ta sẽ đến vào anhững ngày cuối cùng, vào những ngày của sự tà ác và báo thù, để làm trọn lời thề mà ta đã lập với ngươi về con cái của Nô Ê;

61 Và rồi sẽ đến ngày thế gian được aan nghỉ, nhưng trước ngày đó các tầng trời sẽ btối sầm lại, và một cbức màn tối tăm sẽ bao phủ thế gian; và các tầng trời sẽ rung chuyển, và luôn cả đất cũng vậy; và những gian truân lớn lao sẽ đến với con cái loài người, nhưng ta sẽ dgìn giữ dân của ta;

62 Và ta sẽ gửi asự ngay chính từ trên trời xuống; và ta sẽ gửi blẽ thật đến cthế gian, để dlàm chứng cho Con Độc Sinh của ta; esự phục sinh của Người từ cõi chết, phải, và luôn cả sự phục sinh của tất cả mọi người; và ta sẽ làm cho sự ngay chính và lẽ thật quét qua thế gian như một trận lụt, để gquy tụ dân chọn lọc của ta, từ bốn phương trời của thế gian, vào một nơi mà ta sẽ chuẩn bị, đó là Thành Phố Thánh, ngõ hầu dân của ta có thể thắt lưng mình, và chờ đợi ngày ta đến; vì nơi đó sẽ là đền tạm của ta, và nó sẽ được gọi là Si Ôn, một hTân Giê Ru Sa Lem.

63 Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Lúc ấy ngươi và tất cả athành phố ngươi sẽ gặp họ tại đó, và chúng ta sẽ tiếp nhận họ vào lòng chúng ta, và họ sẽ trông thấy chúng ta; rồi chúng ta sẽ ôm cổ họ và họ sẽ ôm cổ chúng ta, và chúng ta sẽ hôn nhau;

64 Và nơi đó sẽ là nơi cư ngụ của ta, và nó sẽ là Si Ôn, nó sẽ phát xuất ra từ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và thế gian sẽ aan nghỉ trong thời gian một bngàn năm.

65 Và chuyện rằng Hê Nóc trông thấy ngày ahiện đến của Con của Người vào những ngày sau chót, để ngự trên thế gian trong sự ngay chính trong một thời gian một ngàn năm;

66 Nhưng trước ngày đó, ông trông thấy những gian truân lớn lao ở giữa những người tà ác; và ông còn trông thấy biển cả, nó nổi sóng, và lòng người anao núng, run sợ trông chờ bsự đoán phạt của Thượng Đế Toàn Năng, là sự đoán phạt sẽ xảy đến với những kẻ tà ác.

67 Và Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả mọi sự việc, cả đến ngày tận thế; và ông trông thấy ngày của người ngay chính, giờ cứu chuộc họ, và nhận được aniềm vui trọn vẹn;

68 Và tất cả những ngày của aSi Ôn, trong thời Hê Nóc, là ba trăm sáu mươi lăm năm.

69 Và Hê Nóc cùng tất cả dân ông abước đi với Thượng Đế, và Ngài ngự giữa Si Ôn; và chuyện rằng Si Ôn không còn nữa, vì Thượng Đế đã nhận nó vào lòng Ngài; và từ đó người ta nói rằng: Si Ôn đã Qua Đi.

Page 14

1 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục những lời nói của ông rằng: Này, tổ phụ A Đam của chúng ta đã giảng dạy những điều này, và có nhiều người tin theo và trở thành acon trai của Thượng Đế, và có nhiều người không tin theo và đã chết đi trong tội lỗi của mình, và đang chờ đợi trong bsự sợ hãi, trong cực hình, vì cơn phẫn nộ mãnh liệt của cơn thịnh nộ của Thượng Đế sẽ trút lên họ.

2 Và từ đó trở đi, Hê Nóc bắt đầu nói tiên tri với dân chúng rằng: Trong khi tôi hành trình và dừng lại một nơi gọi là Ma Hu Gia, và kêu cầu lên Chúa, thì một tiếng nói từ trên trời vọng xuống mà rằng—Ngươi hãy quay lại, và đi lên núi Si Mê Ôn.

3 Và chuyện rằng tôi quay lại và đi lên núi; và khi tôi đứng trên núi, tôi trông thấy các tầng trời mở ra, và tôi được avinh quang bao phủ;

4 Và tôi trông thấy Chúa; Và Ngài đứng trước mặt tôi, và nói chuyện với tôi, giống như một người đứng ađối diện nói chuyện với một người khác; và Ngài phán bảo tôi: Hãy bnhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy thế giới trong nhiều thế hệ.

5 Và chuyện rằng, tôi trông thấy ở trong thung lũng Sum, và trông kìa, một dân tộc đông đảo sống trong các lều trại, đó là dân Sum.

6 Và Chúa lại phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn về hướng bắc, và tôi trông thấy dân Ca Na An, là dân sống trong các lều trại.

7 Và Chúa phán với tôi: Hãy tiên tri; và tôi nói tiên tri rằng: Này, dân Ca Na An, là dân đông đảo, sẽ đi ra sắp hàng nơi chiến trận đánh dân Sum, và sẽ giết họ đến nỗi họ phải bị tận diệt; và dân Ca Na An sẽ tự phân chia trong xứ, và xứ ấy sẽ trở nên khô cằn, và cây cối không sinh hoa quả, và sẽ chẳng còn dân tộc nào sống ở đó nữa, ngoại trừ dân Ca Na An;

8 Vì này, Chúa sẽ rủa sả xứ ấy bằng nhiệt độ nóng dữ dội và sự khô cằn của nó sẽ tiếp tục mãi mãi; và tất cả các con cái của Ca Na An sẽ trở nên ađen đúa, khiến chúng bị khinh rẻ bởi mọi người.

9 Và chuyện rằng Chúa phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn, và tôi trông thấy xứ Sa Rôn, và xứ Hê Nóc, và xứ Ôm Nê, và xứ Hê Ni, và xứ Sem, và xứ Ha Nê, và xứ Ha Na Ni Ha cùng tất cả các dân cư của các xứ ấy;

10 Và Chúa phán với tôi: Hãy đi đến với dân này, và nói với họ—Hãy ahối cải, kẻo ta đến lấy sự rủa sả mà đánh chúng, và chúng sẽ chết.

11 Và Ngài ban cho tôi một lệnh truyền rằng tôi phải alàm phép báp têm trong danh của Đức Chúa Cha, và của Đức Chúa Con, là Đấng đầy bân điển và lẽ thật, và của cĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng cho Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con.

12 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu gọi tất cả mọi người phải hối cải, ngoại trừ dân Ca Na An;

13 Và ađức tin của Hê Nóc thật lớn lao, khiến ông lãnh đạo được dân của Thượng Đế, và kẻ thù của họ đến gây chiến cùng họ; và ông nói lên lời của Chúa, và đất rung chuyển, và bcác núi chạy trốn, theo lệnh truyền của ông; và ccác con sông phải thay đổi dòng nước của chúng; và tiếng sư tử gầm thét được nghe từ vùng hoang dã; và tất cả các quốc gia hết sức run sợ, lời nói của Hê Nóc thật dmạnh mẽ, và quyền năng của ngôn ngữ mà Thượng Đế đã ban cho ông thật lớn lao làm sao.

14 Cũng có một vùng đất từ dưới lòng biển trồi lên, và sự sợ hãi của những kẻ thù của dân Thượng Đế mới thật lớn lao làm sao, khiến cho chúng phải chạy trốn và đứng mãi đằng xa và đi đến trên vùng đất từ dưới lòng biển lên.

15 Và anhững người khổng lồ trong xứ cũng phải đứng mãi đằng xa; và một sự rủa sả đến với tất cả những dân nào chống lại Thượng Đế;

16 Và rồi từ lúc đó, giữa họ đã xảy ra nhiều cuộc chiến tranh và đổ máu; nhưng Chúa đã đến ở với dân Ngài, và họ sống trong sự ngay chính.

17 aSự kính sợ Chúa ở trên mọi quốc gia, vinh quang của Chúa tỏa lên dân Ngài rất là lớn lao. Và Chúa bban phước lành cho xứ ấy, và họ được ban phước lành trên các núi, và trên các nơi cao, và trở nên phát đạt.

18 Và Chúa gọi dân Ngài là aSi Ôn, vì họ đồng bmột lòng và một trí, và sống trong sự ngay chính; và không có người nào nghèo khó trong số họ.

19 Và Hê Nóc tiếp tục thuyết giảng trong sự ngay chính cho dân của Thượng Đế. Và chuyện rằng trong thời của ông, ông có xây dựng một thành phố gọi là Thành Phố Thánh Thiện, tức là Si Ôn.

20 Và chuyện rằng Hê Nóc hầu chuyện với Chúa; và ông thưa cùng Chúa rằng: Chắc chắn aSi Ôn sẽ ở trong sự an toàn mãi mãi. Nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Ta đã ban phước lành cho Si Ôn, nhưng ta đã rủa sả những dân còn sót lại.

21 Và chuyện rằng, Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả các dân cư của thế gian; và ông nhìn thấy, và trông kìa, Si Ôn, ít lâu sau, được acất lên trời. Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Này đây là nơi ta cư ngụ mãi mãi.

22 Và Hê Nóc cũng trông thấy những dân còn sót lại, là các con trai của A Đam; và họ là một dòng dõi pha trộn của tất cả dòng dõi của A Đam ngoại trừ dòng dõi của Ca In, vì dòng dõi của Ca In thì ađen đúa, và không được ở trong đám họ.

23 Và sau khi Si Ôn được cất lên atrời rồi, Hê Nóc btrông thấy, và trông kìa ctất cả các quốc gia trên thế gian đều ở trước mắt ông;

24 Và hết thế hệ này đến thế hệ khác; và Hê Nóc ở trên cao và được acất lên cao, ngay cả lên đến tận trong lòng của Đức Chúa Cha, và Con của Người; và này, quyền năng của Sa Tan ở trên khắp mặt đất.

25 Và ông thấy các vị thiên sứ từ trên trời giáng xuống; và ông nghe một tiếng nói lớn nói rằng: Khốn thay, khốn thay cho các dân cư của thế gian.

26 Và ông trông thấy Sa Tan; và nó đang cầm một adây xích lớn trong tay, và nó che toàn thể mặt đất bằng bbóng tối; rồi nó nhìn lên và cười, và ccác quỷ sứ của nó vui mừng.

27 Và Hê Nóc trông thấy acác thiên sứ từ trời giáng xuống blàm chứng về Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử; và Đức Thánh Linh giáng xuống trên nhiều người, và họ được quyền năng của thiên thượng cất lên đem vào Si Ôn.

28 Và chuyện rằng Thượng Đế của thiên thượng nhìn đến những người dân còn sót lại, và Ngài khóc; và Hê Nóc làm chứng về việc đó, ông nói: Tại sao các tầng trời phải khóc và trút nước mắt xuống như mưa lên núi vậy?

29 Và Hê Nóc thưa với Chúa: Tại sao Ngài có thể akhóc được, bởi vì Ngài thánh thiện, và từ mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác?

30 Và nếu loài người có thể đếm được hết những phần nhỏ của trái đất, phải, hàng triệu atrái đất giống như trái đất này, thì điều đó cũng chưa có thể gọi là bước đầu cho con số của bnhững vật sáng tạo của Ngài; và các bức màn của Ngài vẫn còn trải ra; và Ngài vẫn còn đó, và lòng Ngài vẫn ở đó; và Ngài vẫn công bình; Ngài vẫn thương xót và nhân từ mãi mãi;

31 Và Ngài đã đem Si Ôn vào lòng Ngài, từ trong tất cả những vật sáng tạo của Ngài, từ suốt mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác; và tại nơi ngôi của Ngài chẳng có gì khác hơn là abình an, bcông lý và clẽ thật; và sự thương xót sẽ đi trước mặt Ngài mà không bao giờ chấm dứt; thế thì tại sao Ngài có thể khóc được?

32 Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn xem những anh em này của ngươi; chúng là tác phẩm của abàn tay ta, và ta đã ban cho chúng bsự hiểu biết, vào ngày ta sáng tạo ra chúng; và trong Vườn Ê Đen, ta đã ban cho loài người cquyền tự quyết;

33 Và ta đã nói với các anh em ngươi, cũng như ban ra lệnh truyền, rằng chúng phải athương yêu lẫn nhau, và chúng phải chọn ta, là Cha của chúng; nhưng này, chúng không có tình nghĩa, và chúng thù hằn chính dòng máu của chúng;

34 Và angọn lửa phẫn nộ của ta đã phừng lên chống lại chúng; và trong cơn bực tức sôi sục của ta, ta sẽ giáng bnhững cơn lụt lội trên chúng, vì cơn giận dữ của ta đã phừng lên chống lại chúng.

35 Này, ta là Thượng Đế; aĐấng Thánh Thiện là danh ta; Đấng Khuyên Nhủ là danh ta; và Bất Tận và Vĩnh Cửu cũng là bdanh ta.

36 Vậy nên, ta có thể dang tay ra mà nắm giữ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và amắt ta cũng có thể xuyên qua chúng được, và trong tất cả những tác phẩm của bàn tay ta, chẳng có bsự tà ác nào lớn lao bằng sự tà ác ở giữa các anh em ngươi.

37 Nhưng này, những tội lỗi của chúng sẽ trút trên đầu tổ phụ của chúng; Sa Tan sẽ là tổ phụ của chúng, và sự khốn cùng sẽ là số phận của chúng; và tất cả các tầng trời sẽ rơi nước mắt lên chúng, ngay cả lên tất cả những tác phẩm của bàn tay ta; vậy nên, lẽ nào các tầng trời không khóc, vì thấy những kẻ này bị đau khổ?

38 Nhưng này, những kẻ này mà mắt ngươi đang trông thấy sẽ bị hủy diệt trong những cơn lụt lội; và này, ta sẽ giam hết chúng lại; ta đã chuẩn bị một angục tù cho chúng.

39 Và angười mà ta đã chọn đã biện hộ trước mặt ta. Vậy nên, người ấy chịu thống khổ vì những tội lỗi của chúng; nếu chúng chịu hối cải vào ngày mà bNgười Được Chọn của ta trở về với ta, và vào ngày mà chúng sẽ bị ccực hình;

40 Vậy nên, các tầng trời sẽ khóc vì chuyện này, phải, và tất cả những tác phẩm của bàn tay ta.

41 Và chuyện rằng Chúa phán cùng Hê Nóc và kể cho ông nghe tất cả những hành vi của con cái loài người; vậy nên Hê Nóc hiểu, và nhìn thấy sự tà ác và sự khổ sở của họ, ông khóc và dang đôi cánh tay ra, và atrái tim ông căng phồng lên như cõi bất tận; và lòng ông đầy trắc ẩn; và tất cả vĩnh cửu đều rung chuyển.

42 Và Hê Nóc cũng trông thấy aNô Ê cùng bgia đình người; và hậu duệ của tất cả các con trai Nô Ê sẽ được giải cứu bằng một sự cứu rỗi thế tục;

43 Vậy nên, Hê Nóc trông thấy Nô Ê đóng một achiếc tàu; và Chúa mỉm cười tán thành chiếc tàu ấy, và nắm nó trong tay Ngài; nhưng những người tà ác còn lại đều bị các trận lụt ào tới và cuốn đi hết.

44 Và khi Hê Nóc trông thấy như vậy, ông thấy đắng cay trong lòng, và khóc cho đồng bào của mình, và nói với các tầng trời rằng: Tôi akhông muốn được an ủi; nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Hãy nức lòng và vui lên; và hãy nhìn.

45 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn; và ông nhìn thấy tất cả các gia đình trên thế gian từ thời Nô Ê; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Bao giờ sẽ là ngày Chúa đến? Bao giờ máu của Đấng Ngay Chính sẽ đổ ra để cho tất cả những người khóc than có thể được athánh hóa và có được cuộc sống vĩnh cửu?

46 Và Chúa phán: Việc ấy sẽ xảy ra vào athời trung thế, vào những ngày của sự tà ác và sự báo thù.

47 Và này, Hê Nóc trông thấy ngày đến của Con của Người, ngay cả trong xác thịt; và tâm hồn ông vui sướng, ông nói: Đấng Ngay Chính bị treo lên, và aChiên Con bị sát hại từ lúc thế gian mới được tạo dựng; và nhờ có đức tin, tôi được ở trong lòng của Đức Chúa Cha, và này, bSi Ôn ở cùng tôi.

48 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn xuống athế gian, và ông nghe một tiếng nói từ lòng đất vọng lên: Khốn thay, khốn thay cho tôi là mẹ của loài người; tôi đau đớn, tôi mệt mỏi, vì sự tà ác của con cái tôi. Chừng nào tôi mới được ban nghỉ, và được tẩy sạch khỏi csự ô uế từ nơi tôi phát ra? Chừng nào Đấng Sáng Tạo của tôi mới thánh hóa cho tôi, để tôi có thể an nghỉ, và để cho sự ngay chính được ở trên mặt tôi một thời gian?

49 Và khi Hê Nóc nghe đất than khóc, ông khóc và kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, Ngài không động lòng thương hại thế gian hay sao? Ngài không ban phước lành cho con cái của Nô Ê hay sao?

50 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, con cầu xin Ngài trong danh Con Độc Sinh của Ngài, là Chúa Giê Su Ky Tô, xin Ngài thương xót cho Nô Ê và dòng dõi của người, để cho thế gian không bao giờ phải bị lụt lội tràn ngập nữa.

51 Và Chúa không thể nào từ chối được; và Ngài giao ước với Hê Nóc, và thề với Hê Nóc bằng một lời thề rằng Ngài sẽ ngừng anhững trận lụt lại; rằng Ngài sẽ kêu gọi các con cái của Nô Ê;

52 Và Ngài ban ra một sắc lệnh bất di bất dịch rằng, chừng nào thế gian còn tồn tại thì anhững người còn sót trong dòng dõi của ông sẽ luôn được tìm thấy ở giữa tất cả các quốc gia;

53 Và Chúa phán: Phước thay cho kẻ nào mà qua dòng dõi của mình Đấng Mê Si sẽ đến, vì Ngài phán—Ta là aĐấng Mê Si, bVua của Si Ôn, là cTảng Đá Trời, rộng lớn như cõi vĩnh cửu; kẻ nào đi vào bằng lối cổng và dleo tới ta thì sẽ không bao giờ bị rơi xuống; vậy nên, phước thay cho những người mà ta đã nói đến, vì họ sẽ tiến đến với enhững bài ca về niềm vui vĩnh viễn.

54 Và chuyện rằng Hê Nóc kêu cầu Chúa mà rằng: Khi nào Con của Người đến trong xác thịt thì thế gian sẽ được an nghỉ chăng? Tôi cầu xin Ngài cho tôi thấy những điều này.

55 Và Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn, ông bèn nhìn và trông thấy aCon của Người bị treo trên bthập tự giá, theo cách thức của loài người;

56 Và ông nghe một tiếng nói lớn; và các tầng trời bị che khuất; và tất cả mọi vật sáng tạo của Thượng Đế đều than khóc; và đất arên rỉ; và các núi đá nứt ra; và các thánh hữu btrỗi dậy và được cđội mão triều thiên vinh quang, đứng bên dtay phải Con của Người;

57 Và nhiều alinh hồn trong bngục giới bước ra và đứng bên tay phải của Thượng Đế; và những kẻ còn lại bị giữ trong xiềng xích của bóng tối cho đến khi có sự phán xét trong ngày trọng đại.

58 Và Hê Nóc lại khóc và kêu cầu với Chúa mà rằng: Đến bao giờ thế gian mới được an nghỉ?

59 Và Hê Nóc trông thấy Con của Người thăng lên nơi Đức Chúa Cha; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Ngài sẽ không trở lại thế gian nữa sao? Vì Ngài là Thượng Đế, và tôi biết Ngài, Ngài đã thề với tôi và truyền lệnh cho tôi rằng tôi phải cầu xin trong danh Con Độc Sinh của Ngài; Ngài đã làm ra tôi, và ban cho tôi quyền thụ hưởng ngôi Ngài qua ân điển của Ngài, chớ không phải tự tôi; vậy nên, tôi xin hỏi Ngài, Ngài sẽ không còn trở lại thế gian nữa sao?

60 Và Chúa phán với Hê Nóc: Chắc chắn như ta hằng sống, ta sẽ đến vào anhững ngày cuối cùng, vào những ngày của sự tà ác và báo thù, để làm trọn lời thề mà ta đã lập với ngươi về con cái của Nô Ê;

61 Và rồi sẽ đến ngày thế gian được aan nghỉ, nhưng trước ngày đó các tầng trời sẽ btối sầm lại, và một cbức màn tối tăm sẽ bao phủ thế gian; và các tầng trời sẽ rung chuyển, và luôn cả đất cũng vậy; và những gian truân lớn lao sẽ đến với con cái loài người, nhưng ta sẽ dgìn giữ dân của ta;

62 Và ta sẽ gửi asự ngay chính từ trên trời xuống; và ta sẽ gửi blẽ thật đến cthế gian, để dlàm chứng cho Con Độc Sinh của ta; esự phục sinh của Người từ cõi chết, phải, và luôn cả sự phục sinh của tất cả mọi người; và ta sẽ làm cho sự ngay chính và lẽ thật quét qua thế gian như một trận lụt, để gquy tụ dân chọn lọc của ta, từ bốn phương trời của thế gian, vào một nơi mà ta sẽ chuẩn bị, đó là Thành Phố Thánh, ngõ hầu dân của ta có thể thắt lưng mình, và chờ đợi ngày ta đến; vì nơi đó sẽ là đền tạm của ta, và nó sẽ được gọi là Si Ôn, một hTân Giê Ru Sa Lem.

63 Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Lúc ấy ngươi và tất cả athành phố ngươi sẽ gặp họ tại đó, và chúng ta sẽ tiếp nhận họ vào lòng chúng ta, và họ sẽ trông thấy chúng ta; rồi chúng ta sẽ ôm cổ họ và họ sẽ ôm cổ chúng ta, và chúng ta sẽ hôn nhau;

64 Và nơi đó sẽ là nơi cư ngụ của ta, và nó sẽ là Si Ôn, nó sẽ phát xuất ra từ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và thế gian sẽ aan nghỉ trong thời gian một bngàn năm.

65 Và chuyện rằng Hê Nóc trông thấy ngày ahiện đến của Con của Người vào những ngày sau chót, để ngự trên thế gian trong sự ngay chính trong một thời gian một ngàn năm;

66 Nhưng trước ngày đó, ông trông thấy những gian truân lớn lao ở giữa những người tà ác; và ông còn trông thấy biển cả, nó nổi sóng, và lòng người anao núng, run sợ trông chờ bsự đoán phạt của Thượng Đế Toàn Năng, là sự đoán phạt sẽ xảy đến với những kẻ tà ác.

67 Và Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả mọi sự việc, cả đến ngày tận thế; và ông trông thấy ngày của người ngay chính, giờ cứu chuộc họ, và nhận được aniềm vui trọn vẹn;

68 Và tất cả những ngày của aSi Ôn, trong thời Hê Nóc, là ba trăm sáu mươi lăm năm.

69 Và Hê Nóc cùng tất cả dân ông abước đi với Thượng Đế, và Ngài ngự giữa Si Ôn; và chuyện rằng Si Ôn không còn nữa, vì Thượng Đế đã nhận nó vào lòng Ngài; và từ đó người ta nói rằng: Si Ôn đã Qua Đi.

Page 15

1 Như vậy là trời và đất đã được tạo dựng axong, và bmuôn vật trong đó.

2 Và đến ngày thứ bảy, ta, Thượng Đế, chấm dứt công việc của ta, và tất cả mọi vật mà ta đã làm; và angày thứ bảy ta bnghỉ ngơi mọi công việc của ta, và tất cả mọi vật ta đã làm đều đã xong, và ta, Thượng Đế, thấy rằng những việc ấy đều tốt lành;

3 Và ta, Thượng Đế, aban phước cho ngày thứ bảy và thánh hóa ngày ấy; vì trong ngày ấy ta nghỉ ngơi mọi bcông việc của ta mà ta, Thượng Đế, đã sáng tạo và làm ra.

4 Và giờ đây, này, ta nói với ngươi rằng, ấy là gốc tích trời và đất, khi chúng được sáng tạo ra, vào ngày mà ta, Đức Chúa Trời, dựng nên trời và đất,

5 Cùng mọi cây cối ngoài đồng atrước khi nó có ở trên đất, và mọi thảo mộc ngoài đồng trước khi nó mọc lên. Vì ta, Đức Chúa Trời, đã bsáng tạo mọi vật, mà ta vừa nói tới, trong cthể linh, trước khi chúng ở thể thiên nhiên trên mặt đất. Vì ta, Đức Chúa Trời, chưa có cho mưa xuống trên mặt đất. Và ta, Đức Chúa Trời, đã dsáng tạo ra tất cả con cái loài người; và chưa có một người nào để cày cấy eđất đai; vì ta đã gsáng tạo ra họ ở htrên trời; và chưa có một xác thịt nào ở trên đất, cũng như ở dưới nước, hay ở trên không trung.

6 Nhưng ta, Đức Chúa Trời, phán ra thì một đám asương mù dưới đất bay lên, và tưới khắp cùng mặt đất.

7 Và ta, Đức Chúa Trời, lấy abụi đất nắn nên hình người, và hà sinh khí vào lỗ mũi; và bngười trở nên một loài csinh linh, một dxác thịt đầu tiên trên đất, cũng là người đầu tiên; tuy nhiên, tất cả mọi vật đều đã được sáng tạo ra từ trước; nhưng chúng được sáng tạo và làm ra trong thể linh theo như lời nói của ta.

8 Và ta, Đức Chúa Trời, lập một khu vườn về phía đông trong aÊ Đen, và ta đặt người mà ta đã dựng nên ở đó.

9 Và ta, Đức Chúa Trời, khiến đất mọc lên mọi thứ cây, theo thể cách thiên nhiên, để cho loài người vui mắt; và loài người có thể nhìn thấy nó. Và nó cũng trở nên một loài sinh linh. Vì nó đã ở trong thể linh vào ngày ta sáng tạo ra nó; vì nó ở trong lãnh vực mà ta, Thượng Đế, đã sáng tạo ra nó, phải, ngay cả tất cả mọi vật mà ta đã chuẩn bị cho loài người dùng; và loài người thấy rằng dùng nó làm thực phẩm là tốt. Và ta, Đức Chúa Trời, cũng đã trồng acây sự sống ở chính giữa vườn, và thêm bcây hiểu biết điều thiện và điều ác.

10 Và ta, Đức Chúa Trời, tạo một con sông từ Ê Đen chảy ra để tưới vườn; và từ đó nó được chia ra và trở thành bốn angả.

11 Và ta, Đức Chúa Trời, gọi tên sông thứ nhất là Bi Sôn, và nó chảy quanh toàn xứ Ha Vi La, là nơi mà ta, Đức Chúa Trời, đã sáng tạo ra rất nhiều vàng;

12 Và vàng ở xứ ấy rất tốt, và có nhũ hương và bích ngọc.

13 Và tên sông thứ nhì được gọi là Ghi Hôn; sông này cũng chảy quanh toàn xứ Ê Thi Ô Bi.

14 Và tên sông thứ ba là Hi Đê Ke; sông này chảy về hướng đông của A Si Ri. Còn sông thứ tư là Ơ Phơ Rát.

15 Và ta, Đức Chúa Trời, đem người nam đặt vào trong Vườn Ê Đen để trồng trọt và giữ vườn.

16 Và ta, Đức Chúa Trời, truyền lệnh cho người nam ấy rằng: Về mọi cây trong vườn này người được tự do ăn,

17 Nhưng về cây hiểu biết điều thiện và điều ác thì ngươi không được ăn, tuy nhiên, ngươi có thể tự achọn lựa, vì quyền đó được ban cho ngươi, nhưng nên nhớ rằng ta đã cấm việc ấy, vì bngày nào ngươi ăn quả cây ấy thì chắc chắn ngươi sẽ phải cchết.

18 Và ta, Đức Chúa Trời, nói với aCon Độc Sinh của ta rằng người nam sống một mình thì không tốt; vậy nên ta sẽ làm nên một bngười phụ giúp cho hắn.

19 Và ta, Đức Chúa Trời, lấy đất nắn nên mọi loài thú đồng, và mọi loài chim trên trời; rồi ta truyền lệnh cho chúng phải đến cùng A Đam đặng xem người đặt tên cho chúng là gì; và chúng cũng là những loài sinh linh; vì ta, Thượng Đế, đã hà sinh khí cho chúng, và truyền lệnh rằng, tên nào A Đam đặt cho mỗi sinh vật, đều thành tên riêng cho nó.

20 Và A Đam đặt tên cho tất cả các loài súc vật, và các loài chim trên trời cùng mọi loài thú đồng; nhưng về phần A Đam thì chưa tìm được một người phụ giúp cho mình.

21 Và ta, Đức Chúa Trời, làm cho A Đam ngủ mê; và khi hắn ngủ, ta lấy một xương sườn của hắn, rồi lấp thịt thế vào chỗ đó;

22 Và xương sườn mà ta, Đức Chúa Trời, đã lấy nơi người nam, ta làm thành một angười nữ, rồi đem người nữ này lại cho người nam.

23 Và A Đam nói rằng: Bây giờ thì tôi biết rằng người này là xương bởi xương tôi, thịt bởi athịt tôi mà ra, nàng sẽ được gọi là Người Nữ, vì nàng do nơi người nam mà có.

24 Vậy nên người nam sẽ lìa bỏ cha mẹ mình và sẽ akết hợp với vợ mình, và cả hai sẽ nên bmột thịt.

25 Và người nam cùng vợ mình, cả hai đều lõa lồ, và chẳng hổ thẹn.

Page 16

1 Và ta, Đức Chúa Trời, phán bảo Môi Se rằng: aSa Tan, là kẻ mà ngươi đã truyền lệnh trong danh Con Độc Sinh của ta, cũng là kẻ từ lúc bkhởi thủy, và nó đã đến trước mặt ta mà nói rằng—Này, tôi đây, xin phái tôi đi, tôi sẽ là con trai của Ngài, và tôi sẽ cứu chuộc tất cả nhân loại, khiến cho không một linh hồn nào sẽ bị thất lạc, và chắc chắn ctôi sẽ làm được điều đó; vậy nên xin ban sự vinh hiển của Ngài cho tôi.

2 Nhưng, này, aCon Trai Yêu Dấu của ta, tức là Kẻ Được Yêu Dấu và bĐược Chọn Lựa từ lúc khởi thủy, nói với ta rằng—Thưa cCha, xin dý Cha sẽ được nên và evinh quang sẽ thuộc về Cha mãi mãi.

3 Vậy nên, vì Sa Tan aphản nghịch chống lại ta, và tìm cách hủy diệt bquyền tự quyết của loài người, là quyền được ta, Đức Chúa Trời, ban cho, và cũng muốn ta ban cho nó quyền năng của ta; nên bởi quyền năng của Con Độc Sinh của ta, ta khiến nó phải bị cném xuống;

4 Và nó trở thành Sa Tan, phải, tức là quỷ dữ, cha đẻ của mọi lời adối trá, để lừa gạt và làm mù quáng con người, và dẫn dắt họ vào cảnh tù đày theo ý muốn của nó, đó là tất cả những người không muốn nghe theo tiếng nói của ta.

5 Và giờ đây, con rắn là một con vật axảo quyệt nhất trong mọi loài thú đồng mà ta, Đức Chúa Trời, đã làm ra.

6 Và Sa Tan đã gieo sự dối trá đó vào lòng con rắn, [vì nó đã lôi kéo rất nhiều kẻ theo nó,] và nó cũng tìm cách dụ dỗ aÊ Va, vì nó không hiểu được ý định của Thượng Đế, vậy nên nó tìm cách hủy diệt thế gian.

7 Và nó nói với người nữ rằng: Có phải Thượng Đế đã phán rằng—Các ngươi không được ăn trái của mọi cây trong avườn phải không? [Và nó nói qua miệng con rắn.]

8 Và người nữ đáp lời con rắn rằng: Chúng tôi được phép ăn trái các cây trong vườn.

9 Song về phần trái của cây mà ngươi thấy ở giữa vườn, Thượng Đế có phán rằng—Hai ngươi không được ăn và cũng không được đụng vào nó, e hai ngươi phải chết.

10 Và con rắn nói với người nữ rằng: Chắc chắn là hai ngươi không chết đâu;

11 Vì Thượng Đế biết rằng hễ ngày nào hai ngươi ăn trái cây đó, thì amắt hai ngươi sẽ mở ra, và hai ngươi sẽ trở thành như các thượng đế, bbiết điều thiện và điều ác.

12 Và khi người nữ thấy trái của cây ấy là đồ ăn ngon, và nó đẹp mắt, và là một cái cây để amở trí khôn, nàng hái băn, và còn cho chồng đứng gần mình và chồng cũng ăn nữa.

13 Và mắt hai người đều mở ra, và họ biết rằng mình đang alõa lồ. Và họ lấy lá cây vả đóng khố che thân.

14 Và họ nghe tiếng nói của Đức Chúa Trời, trong khi họ đang abách bộ trong vườn, dưới thời tiết mát mẻ của ban ngày; và A Đam cùng vợ mình đi ẩn trốn khỏi sự hiện diện của Đức Chúa Trời ở giữa các bụi cây trong vườn.

15 Và ta, Đức Chúa Trời, kêu A Đam và phán hỏi rằng: Ngươi aở đâu?

16 Và hắn thưa: Tôi có nghe tiếng Ngài trong vườn, và tôi sợ, vì tôi thấy mình đang lõa lồ nên tôi phải đi ẩn mình.

17 Và ta, Đức Chúa Trời, hỏi A Đam: Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng mình lõa lồ? Phải chăng ngươi đã ăn trái cây mà ta truyền lệnh cho ngươi không được ăn, kẻo ngươi chắc sẽ phải achết?

18 Và người nam thưa rằng: Người nữ mà Ngài đã cho tôi và truyền lệnh cho nàng phải ở với tôi, nàng đã cho tôi trái cây đó và tôi đã ăn rồi.

19 Và ta, Đức Chúa Trời, phán hỏi người nữ rằng: Ngươi đã làm điều chi vậy? Và người nữ thưa rằng: Con rắn đã adụ dỗ tôi, và tôi đã ăn rồi.

20 Và ta, Đức Chúa Trời, phán với con rắn rằng: Vì mầy đã làm điều như vậy nên mầy phải bị arủa sả hơn mọi loài súc vật, và hơn mọi loài thú đồng; mầy sẽ bò bằng bụng và ăn bụi đất trọn cả đời;

21 Và ta sẽ làm cho mầy và người nữ, giữa dòng dõi mầy cùng dòng dõi người nữ, thù hằn nhau; và người sẽ giày đạp đầu mầy, còn mầy sẽ cắn gót chân người.

22 Ta, Đức Chúa Trời, phán với người nữ rằng: Ta sẽ gia tăng gấp bội khó nhọc của ngươi và thai nghén của ngươi. Ngươi sẽ phải chịu akhó nhọc mỗi khi sinh con, sự dục vọng ngươi phải xu hướng về chồng, và chồng sẽ cai trị ngươi.

23 Và ta, Đức Chúa Trời, phán với A Đam rằng: Vì ngươi đã nghe theo lời vợ mà ăn trái cây ta đã truyền lệnh cho ngươi rằng—Ngươi không được ăn, vậy đất sẽ bị rủa sả vì ngươi; trọn cả đời ngươi phải chịu khó nhọc mới có vật đất sinh ra mà ăn.

24 Đất sẽ sinh gai góc và cây gai kế ra cho ngươi, và ngươi sẽ ăn thảo mộc của đồng ruộng.

25 Ngươi sẽ làm đổ amồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày nào ngươi trở về với đất—vì chắc chắn ngươi sẽ phải chết—là nơi ngươi được tạo ra: vì ngươi là bbụi đất ngươi sẽ trở về với bụi đất.

26 Và A Đam đặt tên vợ mình là Ê Va, vì là mẹ của tất cả loài người; vì ta, Đức Chúa Trời, đã gọi người đàn bà đầu tiên là như vậy, và đàn bà sẽ có arất đông.

27 Ta, Đức Chúa Trời, lấy da thú kết thành áo dài cho vợ chồng A Đam, và amặc cho họ.

28 Và ta, Đức Chúa Trời, nói với Con Độc Sinh của ta rằng: Này, aloài người đã trở thành một bực như chúng ta về sự bphân biệt điều thiện và điều ác; và giờ đây kẻo loài người cũng giơ tay lên chái trái dcây sự sống mà ăn và được sống đời đời chăng,

29 Vì vậy, ta, Đức Chúa Trời, bèn đuổi loài người ra khỏi Vườn aÊ Đen, để cày cấy đất đai là nơi có loài người ra;

30 Vì như ta, Đức Chúa Trời, hằng sống, thì cũng vậy, anhững lời nói của ta không thể trở thành vô ích, vì một khi những lời nói ấy từ miệng ta thốt ra, nó phải được ứng nghiệm.

31 Vậy nên ta đuổi loài người ra, và ta đặt ở hướng đông Vườn Ê Đen các thần achê ru bin với gươm lửa chói lòa, nó xoay đủ mọi chiều để giữ con đường đi đến cây sự sống.

32 [Và đây là những lời ta nói với tôi tớ Môi Se của ta, và những lời này trung thực như ta muốn; và ta đã nói cho ngươi nghe những lời này. Ngươi không được cho thấy những lời này, cho đến khi ta truyền lệnh cho ngươi, ngoại trừ những kẻ tin. A Men.]

Page 17

1 Và aA Đam nghe theo tiếng nói của Thượng Đế, và kêu gọi các con trai của mình phải hối cải.

2 Vả A Đam lại ăn ở với vợ mình; và người sinh ra được một con trai, và ông đặt tên cho đứa con trai ấy là aSết. Và A Đam vinh danh Thượng Đế; vì ông nói: Thượng Đế đã ban cho tôi một dòng dõi khác, thế cho A Bên, là người mà Ca In đã giết chết.

3 Và Thượng Đế hiện ra cho Sết thấy, và anh ta không phản nghịch, mà trái lại còn dâng lên acủa lễ vừa ý, giống như anh của mình là A Bên. Và anh ta cũng sinh được một con trai, và anh ta đặt tên đứa con trai này là Ê Nót.

4 Và rồi những người này bắt đầu acầu khẩn danh Chúa, và Chúa ban phước lành cho họ;

5 Và một acuốn sách ghi nhớ được lưu giữ, trong đó ghi chép bằng ngôn ngữ của A Đam, vì tất cả những ai biết cầu khẩn đến Thượng Đế đều được ban cho khả năng để viết được bởi tinh thần bsoi dẫn;

6 Và họ dạy dỗ con cái họ đọc và viết, và có một ngôn ngữ thuần khiết và không bại hoại.

7 Giờ đây, aChức Tư Tế này đã có từ lúc khởi thủy, và cũng sẽ còn đến ngày tận thế nữa.

8 Bấy giờ A Đam nói lời tiên tri này, trong khi ông được aĐức Thánh Linh tác động, và một bgia phả về ccác con cái của Thượng Đế được lưu giữ. Và đây là dsách về các dòng dõi của A Đam, có chép: Ngày mà Thượng Đế sáng tạo ra loài người, Ngài đã làm nên họ giống như Ngài;

9 Ngài đã sáng tạo ra ahọ, người nam và người nữ, giống như bhình ảnh của thể xác Ngài, và Ngài ban phước lành cho họ và đặt ctên cho họ là A Đam, vào ngày họ được sáng tạo ra và trở thành loài dsinh linh trong xứ làm ebệ gác chân của Thượng Đế.

10 Và aA Đam sống được một trăm ba mươi tuổi có sinh một con trai giống như bhình ảnh mình và đặt tên cho người con trai này là Sết.

11 Và thời gian của A Đam sống, sau khi A Đam sinh ra Sết, là tám trăm năm, và ông sinh nhiều con trai và con gái;

12 Và tất cả thời gian mà A Đam sống là chín trăm ba mươi năm, rồi ông qua đời.

13 Sết sống được một trăm năm tuổi thì sinh ra Ê Nót, và nói tiên tri trong suốt đời mình, và dạy dỗ con trai mình là Ê Nót về những đường lối của Thượng Đế; vậy nên Ê Nót cũng nói tiên tri.

14 Và sau khi sinh ra Ê Nót, Sết còn sống được tám trăm bảy năm, sinh nhiều con trai và con gái.

15 Và con cái loài người rất đông đảo trên khắp mặt đất. Và trong những ngày đó, Sa Tan có aquyền thống trị rất lớn lao giữa loài người, và gây cuồng nộ trong tâm hồn họ; và từ đó có chiến tranh và đổ máu; và bàn tay của con người chống lại anh em của mình, khiến gây nên sự chết chóc, vì những việc làm bbí mật để tìm kiếm quyền hành.

16 Tất cả những ngày của Sết sống là chín trăm mười hai năm, rồi ông qua đời.

17 Và Ê Nót sống được chín mươi tuổi thì sinh ra aCai Nan. Và Ê Nót cùng những người dân còn lại của Thượng Đế rời bỏ xứ, mà được gọi là Su Lân, và đến ở vùng đất hứa được gọi theo tên con trai ông, là người mà ông đã đặt tên là Cai Nan.

18 Và sau khi sinh ra Cai Nan, Ê Nót còn sống được tám trăm mười lăm năm, sinh nhiều con trai và con gái. Và tất cả những ngày của Ê Nót sống là chín trăm lẻ năm năm, rồi ông qua đời.

19 Và Cai Nan sống được bảy mươi tuổi thì sinh ra Ma Ha La Le; và sau khi sinh ra Ma Ha La Le, Cai Nan còn sống được tám trăm bốn mươi năm, sinh nhiều con trai và con gái. Và tất cả những ngày của Cai Nan sống là chín trăm mười năm, rồi ông qua đời.

20 Và Ma Ha La Le sống được sáu mươi lăm tuổi thì sinh ra Gia Rết; và sau khi sinh ra Gia Rết, Ma Ha La Le còn sống được tám trăm ba mươi năm, sinh nhiều con trai và con gái. Và tất cả những ngày của Ma Ha La Le sống là tám trăm chín mươi lăm năm, rồi ông qua đời.

21 Và Gia Rết sống được một trăm sáu mươi hai tuổi thì sinh ra aHê Nóc; và sau khi sinh ra Hê Nóc, Gia Rết còn sống được tám trăm năm, sinh nhiều con trai và con gái. Và Gia Rết dạy dỗ Hê Nóc về tất cả những đường lối của Thượng Đế.

22 Và đây là gia phả về các con trai của A Đam, ông là acon trai của Thượng Đế, là người mà chính Thượng Đế đã nói chuyện.

23 Và họ là anhững người thuyết giảng sự ngay chính, và nói lên và btiên tri, cùng kêu gọi tất cả mọi người khắp nơi nên chối cải; và dđức tin được giảng dạy cho con cái loài người.

24 Và chuyện rằng, tất cả những ngày của Gia Rết sống là chín trăm sáu mươi hai năm, rồi ông qua đời.

25 Và Hê Nóc sống được sáu mươi lăm tuổi thì sinh ra aMê Tu Sê La.

26 Và chuyện rằng Hê Nóc hành trình giữa dân chúng trong xứ; và trong khi ông hành trình, Thánh Linh của Thượng Đế từ trời giáng xuống và ở với ông.

27 Và ông nghe một tiếng nói từ trên trời, phán rằng—Hỡi Hê Nóc, con trai của ta, hãy tiên tri cho dân này và nói với họ rằng: Phải hối cải, vì Chúa có phán như vầy: Ta atức giận dân này, và cơn giận dữ của ta đang phừng lên chống lại dân này, vì lòng chúng đã trở nên chai đá, btai của chúng điếc, và mắt của chúng ckhông thấy được xa;

28 Và kể từ ngày ta sáng tạo ra chúng, trong nhiều thế hệ này, chúng đã ađi lạc lối, và đã chối bỏ ta, và đã tìm kiếm lời khuyên của riêng mình trong bóng tối; và với hành vi khả ố của chúng, chúng đã tạo ra sự sát nhân, và không tuân giữ những điều giáo lệnh mà ta ban cho tổ phụ của chúng là A Đam.

29 Vậy nên, chúng đã thề dối, và bởi vì alời thề nguyền của chúng, nên chúng đã tự rước lấy sự chết; và ta đã chuẩn bị một bngục giới cho chúng nếu chúng không hối cải;

30 Và đây là một sắc lệnh, mà ta đã ban ra lúc mới bắt đầu có thế gian, từ miệng ta, từ lúc mới thiết lập lên nền móng của thế gian, và bởi miệng của các tôi tớ của ta, là các tổ phụ của các ngươi, ta ban sắc lệnh này, và nó sẽ được phổ biến trên thế gian, tới các nơi tận cùng của nó.

31 Và khi Hê Nóc nghe được những lời này, ông bèn sấp mình xuống đất, trước mặt Chúa, và thưa trước mặt Chúa rằng: Tại sao con lại được ưu đãi dưới mắt Chúa, trong khi con chỉ là một thiếu niên và tất cả mọi người ghét con; vì con là người anói năng chậm chạp; vậy nên con có phải là tôi tớ của Ngài chăng?

32 Và Chúa phán cùng Hê Nóc: Hãy đi và làm theo lời ta đã truyền lệnh cho ngươi, và chẳng có ai xuyên thủng được ngươi. Hãy mở amiệng ngươi ra, và nó sẽ được tràn đầy, và ta sẽ ban cho ngươi lời nói, vì mọi xác thịt đều ở trong tay ta, và ta sẽ làm những gì ta thấy là tốt.

33 Hãy nói với dân này: Các ngươi hãy achọn lựa ngày này để phục vụ Đức Chúa Trời, Đấng đã làm nên các ngươi.

34 Này, Thánh Linh của ta ở trên ngươi, vậy nên tất cả những lời nói của ngươi sẽ được ta cho là chính đáng; và acác núi sẽ chạy trốn trước mặt ngươi, và bcác sông sẽ đổi dòng của chúng; và ngươi sẽ ở trong ta, và ta sẽ ở trong ngươi; vậy nên hãy cđi cùng với ta.

35 Và Chúa nói chuyện với Hê Nóc, và phán cùng ông: Hãy thoa đất sét lên đôi mắt của ngươi, rồi rửa đi, và ngươi sẽ thấy. Và ông đã làm như vậy.

36 Và ông trông thấy anhững linh hồn mà Thượng Đế đã sáng tạo ra; và ông còn trông thấy cả những điều mà bcon mắt thiên nhiên không thể nào thấy được; và từ lúc ấy có tiếng đồn khắp xứ rằng: Chúa đã dựng lên một cngười tiên kiến cho dân của Ngài.

37 Và chuyện rằng Hê Nóc đi ra trong xứ, ở giữa dân chúng, đứng trên các ngọn đồi và những nơi cao, và rao truyền bằng một tiếng nói lớn, làm chứng chống lại những việc làm của họ; và tất cả mọi người đều akhông hài lòng vì ông.

38 Và họ đến những nơi cao, để nghe ông nói, và bảo các người canh lều: Các anh hãy ở đây giữ lều để chúng tôi đi lại đàng kia xem vị tiên kiến, vì ông ta nói tiên tri, và có một việc lạ xảy ra trong xứ này; một người hoang dã đã đến giữa chúng ta.

39 Và chuyện rằng, khi họ nghe ông nói, không một ai dám động tay tới ông; vì sự sợ hãi đã đến với tất cả những người được nghe ông nói; vì ông đã bước đi cùng Thượng Đế.

40 Và có một người đến với ông, tên người này là Ma Hi Gia, và đã nói với ông rằng: Hãy nói rõ cho chúng tôi biết, ông là ai và từ đâu tới?

41 Và ông nói với họ: Tôi từ xứ Cai Nan tới, là xứ của các tổ phụ tôi, một xứ ngay chính từ trước đến nay. Và cha tôi đã dạy tôi về tất cả những đường lối của Thượng Đế.

42 Và chuyện rằng, khi tôi hành trình từ xứ Cai Nan lại đây, qua ngả biển đông, tôi trông thấy một khải tượng; và trông kìa, tôi thấy các tầng trời, và Chúa đã nói chuyện với tôi và truyền lệnh cho tôi; vậy nên, vì lý do này, để tuân giữ lệnh truyền đó, tôi phải nói ra những lời này.

43 Và Hê Nóc tiếp tục những lời nói của ông rằng: Chúa, Đấng nói với tôi, tức là Thượng Đế của thiên thượng, và Ngài là Thượng Đế của tôi, và là Thượng Đế của các người, và các người là những người anh em của tôi, và tại sao các người tự akhuyên bảo lấy mình mà chối Thượng Đế của thiên thượng?

44 Ngài đã lập ra các tầng trời; ađất là bbệ gác chân của Ngài; và nền móng của nó là của Ngài. Này, Ngài đã đặt nền móng đó, và đem lại muôn triệu loài người đến trên mặt đất.

45 Và sự chết đã xảy đến với tổ phụ chúng ta, tuy nhiên chúng ta biết họ; và không thể chối được, và còn biết cả đến người đầu tiên là A Đam nữa.

46 Vì một cuốn sách aghi nhớ đã được chúng ta ghi chép ở giữa chúng ta, theo kiểu mẫu do ngón tay của Thượng Đế ban cho; và nó được ban cho bằng ngôn ngữ riêng của chúng ta.

47 Và khi Hê Nóc nói lên những lời của Thượng Đế, dân chúng run lên và không thể đứng vững trước sự hiện diện của ông.

48 Và ông nói với họ: Vì A Đam asa ngã, nên mới có chúng ta; và vì sự sa ngã của ông mà có bsự chết; và khiến cho chúng ta phải chia sẻ những nỗi thống khổ và đau đớn.

49 Này, Sa Tan đã đến giữa con cái loài người, và acám dỗ họ thờ phượng nó; và loài người đã trở nên bxác thịt, cnhục dục và quỷ quái, và bị dloại ra khỏi sự hiện diện của Thượng Đế.

50 Nhưng Thượng Đế đã cho tổ phụ chúng ta biết rằng tất cả loài người phải hối cải.

51 Và Ngài đã gọi tổ phụ A Đam của chúng ta bằng tiếng nói của Ngài, và phán rằng: Ta là Thượng Đế; ta đã tạo dựng nên thế gian và aloài người btrước khi họ ở trong xác thịt.

52 Và Ngài còn phán bảo với ông rằng: Nếu ngươi chịu trở lại cùng ta, và nghe theo tiếng nói của ta, và tin cùng hối cải tất cả những phạm giới của ngươi, và achịu phép báp têm bằng nước, trong danh Con Độc Sinh của ta, là người đầy bân điển và lẽ thật, là cChúa Giê Su Ky Tô, là ddanh duy nhất được ban ra dưới gầm trời này, mà nhờ đó esự cứu rỗi sẽ đến với con cái loài người, thì ngươi sẽ nhận được ân tứ Đức Thánh Linh, và cầu xin mọi điều trong danh Ngài, và bất cứ điều gì ngươi cầu xin, thì điều ấy sẽ được ban cho.

53 Và tổ phụ A Đam của chúng ta nói với Chúa và thưa rằng: Tại sao loài người cần phải hối cải và chịu phép báp têm bằng nước? Và Chúa phán cùng A Đam: Này, ta đã atha thứ sự phạm giới của ngươi trong Vườn Ê Đen rồi.

54 Vì vậy mà có lời loan truyền trong dân chúng rằnga: Vị Nam Tử của Thượng Đế đã bchuộc tội nguyên thủy, nhờ đó mà những tội lỗi của cha mẹ không thể đổ trên đầu của ccon cái, vì chúng vô tội từ lúc thế gian mới được tạo dựng.

55 Và Chúa phán cùng A Đam rằng: Vì con cái của ngươi sinh ra trong tội lỗi, cho nên khi chúng bắt đầu lớn lên, atội lỗi thành hình trong tâm hồn chúng, và chúng nếm mùi bcay đắng, để chúng có thể hiểu giá trị của điều thiện.

56 Và chúng được ban cho khả năng phân biệt điều thiện với điều ác; vậy nên chúng có aquyền tự do lựa chọn, và ta đã ban cho ngươi một luật pháp và một giáo lệnh khác.

57 Vậy nên hãy giảng dạy điều này cho con cái của ngươi biết rằng tất cả mọi người bất cứ ở đâu cũng phải ahối cải, bằng không thì họ không có cách gì được thừa hưởng vương quốc của Thượng Đế cả, vì không có một bvật ô uế nào có thể ở trong đó, hay cở trong chốn hiện diện của Ngài; vì, theo ngôn ngữ của A Đam, dĐấng Thánh Thiện là danh Ngài, và danh của Con Độc Sinh của Ngài là eCon của Người, tức là Chúa Giê Su Ky Tô, một gPhán Quan ngay chính, là Đấng sẽ đến vào thời trung thế.

58 Vậy nên, ta ban cho ngươi một lệnh truyền, phải giảng dạy rộng rãi những điều này cho acon cái của ngươi, nói rằng:

59 Vì sự phạm giới nên có sự sa ngã, và sự sa ngã đem lại sự chết, và bởi vì các ngươi được sinh ra trên thế gian bằng nước, máu và alinh, do ta tạo ra, và từ bbụi đất trở thành một loài sinh linh, nên cũng giống như vậy các ngươi phải được ctái sinh trong vương quốc thiên thượng bằng dnước và Thánh Linh, và được tẩy sạch bằng máu, đó là máu của Con Độc Sinh của ta; để các ngươi có thể được thánh hóa khỏi mọi tội lỗi, và ehưởng gnhững lời về cuộc sống vĩnh cửu trong thế gian này và cuộc sống vĩnh cửu trong thế giới mai sau, đó là hvinh quang bất diệt;

60 Vì nhờ anước mà các ngươi tuân giữ được lệnh truyền; nhờ Thánh Linh mà các ngươi được bxưng công bình, và nhờ cmáu mà các ngươi được dthánh hóa;

61 Vậy nên Đấng ấy được ban cho để ở trong các ngươi; sự làm chứng của thiên thượng; aĐấng An Ủi; những điều bình an của vinh quang bất diệt; lẽ thật của mọi sự vật; Đấng làm cho tất cả mọi vật được sống, Đấng mang sự sống cho tất cả mọi vật; Đấng biết tất cả mọi vật và có mọi quyền năng theo sự thông sáng, lòng thương xót, lẽ thật, công lý và sự phán xét.

62 Và giờ đây, này, ta nói cho các ngươi: Đây là akế hoạch cứu rỗi cho tất cả mọi người, qua máu của bCon Độc Sinh của ta, là người sẽ đến trong thời trung thế.

63 Và này, tất cả mọi vật đều có sự giống nhau của chúng, và tất cả đều được sáng tạo và làm ra để alàm chứng về ta, cả những vật thuộc thế tục lẫn những vật thuộc linh; những vật ở trên trời cao, lẫn những vật ở trên đất, những vật ở trong đất, và những vật ở dưới đất, cả ở bên trên lẫn ở bên dưới: tất cả mọi vật đều làm chứng về ta.

64 Và chuyện rằng, khi Chúa đã phán xong với tổ phụ chúng ta là A Đam, thì A Đam kêu cầu Chúa, và ông được aThánh Linh của Chúa đem đi, và được đem xuống nước, và được để ở dưới bnước, rồi được đem ra khỏi nước.

65 Và ông được làm phép báp têm như vậy, và Thánh Linh của Thượng Đế giáng xuống ông, và ông được asinh ra bởi Thánh Linh như vậy, và được trở nên sống động btrong lòng.

66 Và ông nghe một tiếng nói phát ra từ thiên thượng mà rằng: Ngươi đã được abáp têm bằng lửa, và bằng Đức Thánh Linh. Đây là bsự làm chứng của Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử từ đây về sau và mãi mãi;

67 Và ngươi theo aban của Đấng không có ngày bắt đầu hay năm kết thúc, từ mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác.

68 Này, ngươi là amột trong ta, là con trai của Thượng Đế; và như vậy mong cho tất cả loài người đều trở thành bcon cái của ta. A Men.

Page 18

1 Và tất cả những ngày của Hê Nóc sống là bốn trăm ba mươi năm.

2 Và chuyện rằng, aMê Tu Sê La, con trai của Hê Nóc, không bị cất lên, để cho giao ước của Chúa có thể được ứng nghiệm, là giao ước mà Ngài đã lập với Hê Nóc; vì quả thật Ngài đã lập giao ước với Hê Nóc rằng Nô Ê sẽ là hậu tự của ông.

3 Và chuyện rằng Mê Tu Sê La nói tiên tri rằng tất cả các nước trên thế gian sẽ từ hậu tự của ông mà xuất phát ra [qua Nô Ê], và ông tự cho mình vinh dự đó.

4 Và có một nạn đói lớn xảy đến trong xứ, và Chúa rủa sả đất bằng một lời rủa sả nặng nề, và có rất nhiều dân cư trên đó chết.

5 Và chuyện rằng sau khi Mê Tu Sê La sống được một trăm tám mươi bảy tuổi thì sinh ra Lê Méc;

6 Và sau khi sinh ra Lê Méc, Mê Tu Sê La còn sống được bảy trăm tám mươi hai năm, và sinh ra các con trai và con gái;

7 Và tất cả những ngày của Mê Tu Sê La sống là chín trăm sáu mươi chín năm, và ông qua đời.

8 Và Lê Méc sống được một trăm tám mươi hai tuổi thì sinh ra một đứa con trai,

9 Và ông đặt tên cho người con trai này là aNô Ê, và nói rằng: Đứa con trai này sẽ an ủi chúng ta về công việc và sự nhọc nhằn của đôi bàn tay chúng ta, vì đất đã bị Chúa brủa sả.

10 Và sau khi sinh ra Nô Ê, Lê Méc còn sống được năm trăm chín mươi lăm năm, và sinh các con trai và con gái;

11 Và tất cả những ngày của Lê Méc sống là bảy trăm năm mươi bảy năm, và ông qua đời.

12 Và Nô Ê sống được bốn trăm năm mươi năm thì asinh ra Gia Phết; và bốn mươi hai năm sau ông sinh ra bSem bởi người đàn bà là mẹ của Gia Phết, và khi ông được năm trăm tuổi, ông sinh ra cHam.

13 Và aNô Ê và các con trai mình biết bnghe theo Chúa, và chú tâm, và họ được gọi là ccác con trai của Thượng Đế.

14 Và khi những người này bắt đầu sinh sản thêm nhiều trên mặt đất, và họ sinh được các con gái, thì acác con trai của loài người thấy những người con gái ấy xinh đẹp, họ bèn lấy làm vợ, theo như họ lựa chọn.

15 Và Chúa phán với Nô Ê: Những con gái của các con trai ngươi đã tự abán mình; vì này, cơn giận của ta đã phừng lên chống lại các con trai của loài người, vì chúng không chịu nghe theo tiếng nói của ta.

16 Và chuyện rằng Nô Ê nói tiên tri, và giảng dạy những điều của Thượng Đế, giống như lúc mới khởi thủy.

17 Và Chúa phán với Nô Ê: Thánh Linh của ta sẽ không atác động mãi với loài người, vì loài người biết rằng tất cả mọi bxác thịt đều sẽ phải chết; tuy nhiên, đời người sẽ là một trăm hai mươi năm; và nếu loài người không hối cải, thì ta sẽ giáng clụt lội xuống họ.

18 Và vào thời đó, có nhiều angười khổng lồ trên trái đất, và họ tìm kiếm Nô Ê để lấy mạng sống của ông; nhưng Chúa ở cùng Nô Ê, và bquyền năng của Ngài ở trên ông.

19 Và Chúa asắc phong cho bNô Ê theo cban tư tế của Ngài, và truyền lệnh cho ông rằng ông phải đi ra và drao truyền phúc âm của Ngài cho con cái loài người, như đã được ban cho Hê Nóc.

20 Và chuyện rằng Nô Ê kêu gọi con cái loài người là họ phải ahối cải; nhưng họ không nghe theo lời ông;

21 Và ngoài ra, sau khi họ nghe ông nói, họ đến trước mặt ông mà hỏi: Này, chúng tôi là các con trai của Thượng Đế; chẳng phải chúng tôi đã lấy con gái của loài người hay sao? Và chẳng phải chúng tôi đang aăn, đang uống và cưới vợ gả chồng hay sao? Và vợ chúng tôi sinh ra con cái cho chúng tôi, và chúng là những người uy mãnh chẳng khác chi những người thời xưa, là tay anh hùng có danh. Và họ không nghe theo lời của Nô Ê.

22 Và Thượng Đế trông thấy asự tà ác của loài người đã trở nên quá lớn lao trên thế gian; và mọi người đều cao ngạo trong sự tưởng tượng của bcác ý tưởng trong lòng họ, mà những ý tưởng này luôn luôn là điều xấu.

23 Và chuyện rằng Nô Ê tiếp tục athuyết giảng cho dân chúng với lời rằng: Hãy nghe và chú tâm đến những lời của tôi;

24 Hãy atin và hối cải tội lỗi của mình, và bchịu phép báp têm trong danh của Giê Su Ky Tô, Vị Nam Tử của Thượng Đế, giống như tổ phụ của chúng ta, rồi các người sẽ nhận được Đức Thánh Linh, để các người có thể được ccho thấy mọi điều; còn nếu các người không làm như vậy, thì những trận lụt sẽ đến với các người; tuy nhiên họ vẫn không nghe.

25 Và điều đó làm cho Nô Ê ân hận, và tâm hồn ông thấy đau đớn rằng Chúa đã làm ra loài người trên thế gian, và trong lòng ông rất buồn phiền về việc này.

26 Và Chúa phán: Ta sẽ ahủy diệt, khỏi mặt đất, loài người mà ta đã sáng tạo, cả loài người lẫn loài thú vật, và các loài bò sát, loài chim trên trời; vì nó làm cho Nô Ê ân hận rằng ta đã sáng tạo chúng, và rằng ta đã làm ra chúng; và hắn đã kêu cầu ta; vì chúng đã tìm kiếm mạng sống của hắn.

27 Và do đó Nô Ê tìm được aân điển trong mắt của Chúa; vì Nô Ê là một người công chính và btrọn vẹn trong thế hệ của ông; và ông đã cbước đi cùng Thượng Đế, như ba người con trai của ông là Sem, Ham và Gia Phết cũng vậy.

28 Thế gian abại hoại trước mắt Thượng Đế, và nó đầy dẫy bạo lực.

29 Và Thượng Đế nhìn xem thế gian, và này, nó bại hoại, vì tất cả mọi xác thịt đã làm bại hoại con đường của mình trên thế gian.

30 Và Thượng Đế phán với Nô Ê: Kỳ cuối cùng của mọi xác thịt đã đến trước mắt ta, vì thế gian đã đầy dẫy bạo lực, và này, ta sẽ ahủy diệt tất cả mọi xác thịt khỏi thế gian này.

Page 19

1 Và ta, Đức Chúa Trời, phán bảo Môi Se rằng: aSa Tan, là kẻ mà ngươi đã truyền lệnh trong danh Con Độc Sinh của ta, cũng là kẻ từ lúc bkhởi thủy, và nó đã đến trước mặt ta mà nói rằng—Này, tôi đây, xin phái tôi đi, tôi sẽ là con trai của Ngài, và tôi sẽ cứu chuộc tất cả nhân loại, khiến cho không một linh hồn nào sẽ bị thất lạc, và chắc chắn ctôi sẽ làm được điều đó; vậy nên xin ban sự vinh hiển của Ngài cho tôi.

2 Nhưng, này, aCon Trai Yêu Dấu của ta, tức là Kẻ Được Yêu Dấu và bĐược Chọn Lựa từ lúc khởi thủy, nói với ta rằng—Thưa cCha, xin dý Cha sẽ được nên và evinh quang sẽ thuộc về Cha mãi mãi.

3 Vậy nên, vì Sa Tan aphản nghịch chống lại ta, và tìm cách hủy diệt bquyền tự quyết của loài người, là quyền được ta, Đức Chúa Trời, ban cho, và cũng muốn ta ban cho nó quyền năng của ta; nên bởi quyền năng của Con Độc Sinh của ta, ta khiến nó phải bị cném xuống;

4 Và nó trở thành Sa Tan, phải, tức là quỷ dữ, cha đẻ của mọi lời adối trá, để lừa gạt và làm mù quáng con người, và dẫn dắt họ vào cảnh tù đày theo ý muốn của nó, đó là tất cả những người không muốn nghe theo tiếng nói của ta.

5 Và giờ đây, con rắn là một con vật axảo quyệt nhất trong mọi loài thú đồng mà ta, Đức Chúa Trời, đã làm ra.

6 Và Sa Tan đã gieo sự dối trá đó vào lòng con rắn, [vì nó đã lôi kéo rất nhiều kẻ theo nó,] và nó cũng tìm cách dụ dỗ aÊ Va, vì nó không hiểu được ý định của Thượng Đế, vậy nên nó tìm cách hủy diệt thế gian.

7 Và nó nói với người nữ rằng: Có phải Thượng Đế đã phán rằng—Các ngươi không được ăn trái của mọi cây trong avườn phải không? [Và nó nói qua miệng con rắn.]

8 Và người nữ đáp lời con rắn rằng: Chúng tôi được phép ăn trái các cây trong vườn.

9 Song về phần trái của cây mà ngươi thấy ở giữa vườn, Thượng Đế có phán rằng—Hai ngươi không được ăn và cũng không được đụng vào nó, e hai ngươi phải chết.

10 Và con rắn nói với người nữ rằng: Chắc chắn là hai ngươi không chết đâu;

11 Vì Thượng Đế biết rằng hễ ngày nào hai ngươi ăn trái cây đó, thì amắt hai ngươi sẽ mở ra, và hai ngươi sẽ trở thành như các thượng đế, bbiết điều thiện và điều ác.

12 Và khi người nữ thấy trái của cây ấy là đồ ăn ngon, và nó đẹp mắt, và là một cái cây để amở trí khôn, nàng hái băn, và còn cho chồng đứng gần mình và chồng cũng ăn nữa.

13 Và mắt hai người đều mở ra, và họ biết rằng mình đang alõa lồ. Và họ lấy lá cây vả đóng khố che thân.

14 Và họ nghe tiếng nói của Đức Chúa Trời, trong khi họ đang abách bộ trong vườn, dưới thời tiết mát mẻ của ban ngày; và A Đam cùng vợ mình đi ẩn trốn khỏi sự hiện diện của Đức Chúa Trời ở giữa các bụi cây trong vườn.

15 Và ta, Đức Chúa Trời, kêu A Đam và phán hỏi rằng: Ngươi aở đâu?

16 Và hắn thưa: Tôi có nghe tiếng Ngài trong vườn, và tôi sợ, vì tôi thấy mình đang lõa lồ nên tôi phải đi ẩn mình.

17 Và ta, Đức Chúa Trời, hỏi A Đam: Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng mình lõa lồ? Phải chăng ngươi đã ăn trái cây mà ta truyền lệnh cho ngươi không được ăn, kẻo ngươi chắc sẽ phải achết?

18 Và người nam thưa rằng: Người nữ mà Ngài đã cho tôi và truyền lệnh cho nàng phải ở với tôi, nàng đã cho tôi trái cây đó và tôi đã ăn rồi.

19 Và ta, Đức Chúa Trời, phán hỏi người nữ rằng: Ngươi đã làm điều chi vậy? Và người nữ thưa rằng: Con rắn đã adụ dỗ tôi, và tôi đã ăn rồi.

20 Và ta, Đức Chúa Trời, phán với con rắn rằng: Vì mầy đã làm điều như vậy nên mầy phải bị arủa sả hơn mọi loài súc vật, và hơn mọi loài thú đồng; mầy sẽ bò bằng bụng và ăn bụi đất trọn cả đời;

21 Và ta sẽ làm cho mầy và người nữ, giữa dòng dõi mầy cùng dòng dõi người nữ, thù hằn nhau; và người sẽ giày đạp đầu mầy, còn mầy sẽ cắn gót chân người.

22 Ta, Đức Chúa Trời, phán với người nữ rằng: Ta sẽ gia tăng gấp bội khó nhọc của ngươi và thai nghén của ngươi. Ngươi sẽ phải chịu akhó nhọc mỗi khi sinh con, sự dục vọng ngươi phải xu hướng về chồng, và chồng sẽ cai trị ngươi.

23 Và ta, Đức Chúa Trời, phán với A Đam rằng: Vì ngươi đã nghe theo lời vợ mà ăn trái cây ta đã truyền lệnh cho ngươi rằng—Ngươi không được ăn, vậy đất sẽ bị rủa sả vì ngươi; trọn cả đời ngươi phải chịu khó nhọc mới có vật đất sinh ra mà ăn.

24 Đất sẽ sinh gai góc và cây gai kế ra cho ngươi, và ngươi sẽ ăn thảo mộc của đồng ruộng.

25 Ngươi sẽ làm đổ amồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày nào ngươi trở về với đất—vì chắc chắn ngươi sẽ phải chết—là nơi ngươi được tạo ra: vì ngươi là bbụi đất ngươi sẽ trở về với bụi đất.

26 Và A Đam đặt tên vợ mình là Ê Va, vì là mẹ của tất cả loài người; vì ta, Đức Chúa Trời, đã gọi người đàn bà đầu tiên là như vậy, và đàn bà sẽ có arất đông.

27 Ta, Đức Chúa Trời, lấy da thú kết thành áo dài cho vợ chồng A Đam, và amặc cho họ.

28 Và ta, Đức Chúa Trời, nói với Con Độc Sinh của ta rằng: Này, aloài người đã trở thành một bực như chúng ta về sự bphân biệt điều thiện và điều ác; và giờ đây kẻo loài người cũng giơ tay lên chái trái dcây sự sống mà ăn và được sống đời đời chăng,

29 Vì vậy, ta, Đức Chúa Trời, bèn đuổi loài người ra khỏi Vườn aÊ Đen, để cày cấy đất đai là nơi có loài người ra;

30 Vì như ta, Đức Chúa Trời, hằng sống, thì cũng vậy, anhững lời nói của ta không thể trở thành vô ích, vì một khi những lời nói ấy từ miệng ta thốt ra, nó phải được ứng nghiệm.

31 Vậy nên ta đuổi loài người ra, và ta đặt ở hướng đông Vườn Ê Đen các thần achê ru bin với gươm lửa chói lòa, nó xoay đủ mọi chiều để giữ con đường đi đến cây sự sống.

32 [Và đây là những lời ta nói với tôi tớ Môi Se của ta, và những lời này trung thực như ta muốn; và ta đã nói cho ngươi nghe những lời này. Ngươi không được cho thấy những lời này, cho đến khi ta truyền lệnh cho ngươi, ngoại trừ những kẻ tin. A Men.]

Page 20

1 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục những lời nói của ông rằng: Này, tổ phụ A Đam của chúng ta đã giảng dạy những điều này, và có nhiều người tin theo và trở thành acon trai của Thượng Đế, và có nhiều người không tin theo và đã chết đi trong tội lỗi của mình, và đang chờ đợi trong bsự sợ hãi, trong cực hình, vì cơn phẫn nộ mãnh liệt của cơn thịnh nộ của Thượng Đế sẽ trút lên họ.

2 Và từ đó trở đi, Hê Nóc bắt đầu nói tiên tri với dân chúng rằng: Trong khi tôi hành trình và dừng lại một nơi gọi là Ma Hu Gia, và kêu cầu lên Chúa, thì một tiếng nói từ trên trời vọng xuống mà rằng—Ngươi hãy quay lại, và đi lên núi Si Mê Ôn.

3 Và chuyện rằng tôi quay lại và đi lên núi; và khi tôi đứng trên núi, tôi trông thấy các tầng trời mở ra, và tôi được avinh quang bao phủ;

4 Và tôi trông thấy Chúa; Và Ngài đứng trước mặt tôi, và nói chuyện với tôi, giống như một người đứng ađối diện nói chuyện với một người khác; và Ngài phán bảo tôi: Hãy bnhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy thế giới trong nhiều thế hệ.

5 Và chuyện rằng, tôi trông thấy ở trong thung lũng Sum, và trông kìa, một dân tộc đông đảo sống trong các lều trại, đó là dân Sum.

6 Và Chúa lại phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn về hướng bắc, và tôi trông thấy dân Ca Na An, là dân sống trong các lều trại.

7 Và Chúa phán với tôi: Hãy tiên tri; và tôi nói tiên tri rằng: Này, dân Ca Na An, là dân đông đảo, sẽ đi ra sắp hàng nơi chiến trận đánh dân Sum, và sẽ giết họ đến nỗi họ phải bị tận diệt; và dân Ca Na An sẽ tự phân chia trong xứ, và xứ ấy sẽ trở nên khô cằn, và cây cối không sinh hoa quả, và sẽ chẳng còn dân tộc nào sống ở đó nữa, ngoại trừ dân Ca Na An;

8 Vì này, Chúa sẽ rủa sả xứ ấy bằng nhiệt độ nóng dữ dội và sự khô cằn của nó sẽ tiếp tục mãi mãi; và tất cả các con cái của Ca Na An sẽ trở nên ađen đúa, khiến chúng bị khinh rẻ bởi mọi người.

9 Và chuyện rằng Chúa phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn, và tôi trông thấy xứ Sa Rôn, và xứ Hê Nóc, và xứ Ôm Nê, và xứ Hê Ni, và xứ Sem, và xứ Ha Nê, và xứ Ha Na Ni Ha cùng tất cả các dân cư của các xứ ấy;

10 Và Chúa phán với tôi: Hãy đi đến với dân này, và nói với họ—Hãy ahối cải, kẻo ta đến lấy sự rủa sả mà đánh chúng, và chúng sẽ chết.

11 Và Ngài ban cho tôi một lệnh truyền rằng tôi phải alàm phép báp têm trong danh của Đức Chúa Cha, và của Đức Chúa Con, là Đấng đầy bân điển và lẽ thật, và của cĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng cho Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con.

12 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu gọi tất cả mọi người phải hối cải, ngoại trừ dân Ca Na An;

13 Và ađức tin của Hê Nóc thật lớn lao, khiến ông lãnh đạo được dân của Thượng Đế, và kẻ thù của họ đến gây chiến cùng họ; và ông nói lên lời của Chúa, và đất rung chuyển, và bcác núi chạy trốn, theo lệnh truyền của ông; và ccác con sông phải thay đổi dòng nước của chúng; và tiếng sư tử gầm thét được nghe từ vùng hoang dã; và tất cả các quốc gia hết sức run sợ, lời nói của Hê Nóc thật dmạnh mẽ, và quyền năng của ngôn ngữ mà Thượng Đế đã ban cho ông thật lớn lao làm sao.

14 Cũng có một vùng đất từ dưới lòng biển trồi lên, và sự sợ hãi của những kẻ thù của dân Thượng Đế mới thật lớn lao làm sao, khiến cho chúng phải chạy trốn và đứng mãi đằng xa và đi đến trên vùng đất từ dưới lòng biển lên.

15 Và anhững người khổng lồ trong xứ cũng phải đứng mãi đằng xa; và một sự rủa sả đến với tất cả những dân nào chống lại Thượng Đế;

16 Và rồi từ lúc đó, giữa họ đã xảy ra nhiều cuộc chiến tranh và đổ máu; nhưng Chúa đã đến ở với dân Ngài, và họ sống trong sự ngay chính.

17 aSự kính sợ Chúa ở trên mọi quốc gia, vinh quang của Chúa tỏa lên dân Ngài rất là lớn lao. Và Chúa bban phước lành cho xứ ấy, và họ được ban phước lành trên các núi, và trên các nơi cao, và trở nên phát đạt.

18 Và Chúa gọi dân Ngài là aSi Ôn, vì họ đồng bmột lòng và một trí, và sống trong sự ngay chính; và không có người nào nghèo khó trong số họ.

19 Và Hê Nóc tiếp tục thuyết giảng trong sự ngay chính cho dân của Thượng Đế. Và chuyện rằng trong thời của ông, ông có xây dựng một thành phố gọi là Thành Phố Thánh Thiện, tức là Si Ôn.

20 Và chuyện rằng Hê Nóc hầu chuyện với Chúa; và ông thưa cùng Chúa rằng: Chắc chắn aSi Ôn sẽ ở trong sự an toàn mãi mãi. Nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Ta đã ban phước lành cho Si Ôn, nhưng ta đã rủa sả những dân còn sót lại.

21 Và chuyện rằng, Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả các dân cư của thế gian; và ông nhìn thấy, và trông kìa, Si Ôn, ít lâu sau, được acất lên trời. Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Này đây là nơi ta cư ngụ mãi mãi.

22 Và Hê Nóc cũng trông thấy những dân còn sót lại, là các con trai của A Đam; và họ là một dòng dõi pha trộn của tất cả dòng dõi của A Đam ngoại trừ dòng dõi của Ca In, vì dòng dõi của Ca In thì ađen đúa, và không được ở trong đám họ.

23 Và sau khi Si Ôn được cất lên atrời rồi, Hê Nóc btrông thấy, và trông kìa ctất cả các quốc gia trên thế gian đều ở trước mắt ông;

24 Và hết thế hệ này đến thế hệ khác; và Hê Nóc ở trên cao và được acất lên cao, ngay cả lên đến tận trong lòng của Đức Chúa Cha, và Con của Người; và này, quyền năng của Sa Tan ở trên khắp mặt đất.

25 Và ông thấy các vị thiên sứ từ trên trời giáng xuống; và ông nghe một tiếng nói lớn nói rằng: Khốn thay, khốn thay cho các dân cư của thế gian.

26 Và ông trông thấy Sa Tan; và nó đang cầm một adây xích lớn trong tay, và nó che toàn thể mặt đất bằng bbóng tối; rồi nó nhìn lên và cười, và ccác quỷ sứ của nó vui mừng.

27 Và Hê Nóc trông thấy acác thiên sứ từ trời giáng xuống blàm chứng về Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử; và Đức Thánh Linh giáng xuống trên nhiều người, và họ được quyền năng của thiên thượng cất lên đem vào Si Ôn.

28 Và chuyện rằng Thượng Đế của thiên thượng nhìn đến những người dân còn sót lại, và Ngài khóc; và Hê Nóc làm chứng về việc đó, ông nói: Tại sao các tầng trời phải khóc và trút nước mắt xuống như mưa lên núi vậy?

29 Và Hê Nóc thưa với Chúa: Tại sao Ngài có thể akhóc được, bởi vì Ngài thánh thiện, và từ mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác?

30 Và nếu loài người có thể đếm được hết những phần nhỏ của trái đất, phải, hàng triệu atrái đất giống như trái đất này, thì điều đó cũng chưa có thể gọi là bước đầu cho con số của bnhững vật sáng tạo của Ngài; và các bức màn của Ngài vẫn còn trải ra; và Ngài vẫn còn đó, và lòng Ngài vẫn ở đó; và Ngài vẫn công bình; Ngài vẫn thương xót và nhân từ mãi mãi;

31 Và Ngài đã đem Si Ôn vào lòng Ngài, từ trong tất cả những vật sáng tạo của Ngài, từ suốt mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác; và tại nơi ngôi của Ngài chẳng có gì khác hơn là abình an, bcông lý và clẽ thật; và sự thương xót sẽ đi trước mặt Ngài mà không bao giờ chấm dứt; thế thì tại sao Ngài có thể khóc được?

32 Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn xem những anh em này của ngươi; chúng là tác phẩm của abàn tay ta, và ta đã ban cho chúng bsự hiểu biết, vào ngày ta sáng tạo ra chúng; và trong Vườn Ê Đen, ta đã ban cho loài người cquyền tự quyết;

33 Và ta đã nói với các anh em ngươi, cũng như ban ra lệnh truyền, rằng chúng phải athương yêu lẫn nhau, và chúng phải chọn ta, là Cha của chúng; nhưng này, chúng không có tình nghĩa, và chúng thù hằn chính dòng máu của chúng;

34 Và angọn lửa phẫn nộ của ta đã phừng lên chống lại chúng; và trong cơn bực tức sôi sục của ta, ta sẽ giáng bnhững cơn lụt lội trên chúng, vì cơn giận dữ của ta đã phừng lên chống lại chúng.

35 Này, ta là Thượng Đế; aĐấng Thánh Thiện là danh ta; Đấng Khuyên Nhủ là danh ta; và Bất Tận và Vĩnh Cửu cũng là bdanh ta.

36 Vậy nên, ta có thể dang tay ra mà nắm giữ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và amắt ta cũng có thể xuyên qua chúng được, và trong tất cả những tác phẩm của bàn tay ta, chẳng có bsự tà ác nào lớn lao bằng sự tà ác ở giữa các anh em ngươi.

37 Nhưng này, những tội lỗi của chúng sẽ trút trên đầu tổ phụ của chúng; Sa Tan sẽ là tổ phụ của chúng, và sự khốn cùng sẽ là số phận của chúng; và tất cả các tầng trời sẽ rơi nước mắt lên chúng, ngay cả lên tất cả những tác phẩm của bàn tay ta; vậy nên, lẽ nào các tầng trời không khóc, vì thấy những kẻ này bị đau khổ?

38 Nhưng này, những kẻ này mà mắt ngươi đang trông thấy sẽ bị hủy diệt trong những cơn lụt lội; và này, ta sẽ giam hết chúng lại; ta đã chuẩn bị một angục tù cho chúng.

39 Và angười mà ta đã chọn đã biện hộ trước mặt ta. Vậy nên, người ấy chịu thống khổ vì những tội lỗi của chúng; nếu chúng chịu hối cải vào ngày mà bNgười Được Chọn của ta trở về với ta, và vào ngày mà chúng sẽ bị ccực hình;

40 Vậy nên, các tầng trời sẽ khóc vì chuyện này, phải, và tất cả những tác phẩm của bàn tay ta.

41 Và chuyện rằng Chúa phán cùng Hê Nóc và kể cho ông nghe tất cả những hành vi của con cái loài người; vậy nên Hê Nóc hiểu, và nhìn thấy sự tà ác và sự khổ sở của họ, ông khóc và dang đôi cánh tay ra, và atrái tim ông căng phồng lên như cõi bất tận; và lòng ông đầy trắc ẩn; và tất cả vĩnh cửu đều rung chuyển.

42 Và Hê Nóc cũng trông thấy aNô Ê cùng bgia đình người; và hậu duệ của tất cả các con trai Nô Ê sẽ được giải cứu bằng một sự cứu rỗi thế tục;

43 Vậy nên, Hê Nóc trông thấy Nô Ê đóng một achiếc tàu; và Chúa mỉm cười tán thành chiếc tàu ấy, và nắm nó trong tay Ngài; nhưng những người tà ác còn lại đều bị các trận lụt ào tới và cuốn đi hết.

44 Và khi Hê Nóc trông thấy như vậy, ông thấy đắng cay trong lòng, và khóc cho đồng bào của mình, và nói với các tầng trời rằng: Tôi akhông muốn được an ủi; nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Hãy nức lòng và vui lên; và hãy nhìn.

45 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn; và ông nhìn thấy tất cả các gia đình trên thế gian từ thời Nô Ê; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Bao giờ sẽ là ngày Chúa đến? Bao giờ máu của Đấng Ngay Chính sẽ đổ ra để cho tất cả những người khóc than có thể được athánh hóa và có được cuộc sống vĩnh cửu?

46 Và Chúa phán: Việc ấy sẽ xảy ra vào athời trung thế, vào những ngày của sự tà ác và sự báo thù.

47 Và này, Hê Nóc trông thấy ngày đến của Con của Người, ngay cả trong xác thịt; và tâm hồn ông vui sướng, ông nói: Đấng Ngay Chính bị treo lên, và aChiên Con bị sát hại từ lúc thế gian mới được tạo dựng; và nhờ có đức tin, tôi được ở trong lòng của Đức Chúa Cha, và này, bSi Ôn ở cùng tôi.

48 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn xuống athế gian, và ông nghe một tiếng nói từ lòng đất vọng lên: Khốn thay, khốn thay cho tôi là mẹ của loài người; tôi đau đớn, tôi mệt mỏi, vì sự tà ác của con cái tôi. Chừng nào tôi mới được ban nghỉ, và được tẩy sạch khỏi csự ô uế từ nơi tôi phát ra? Chừng nào Đấng Sáng Tạo của tôi mới thánh hóa cho tôi, để tôi có thể an nghỉ, và để cho sự ngay chính được ở trên mặt tôi một thời gian?

49 Và khi Hê Nóc nghe đất than khóc, ông khóc và kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, Ngài không động lòng thương hại thế gian hay sao? Ngài không ban phước lành cho con cái của Nô Ê hay sao?

50 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, con cầu xin Ngài trong danh Con Độc Sinh của Ngài, là Chúa Giê Su Ky Tô, xin Ngài thương xót cho Nô Ê và dòng dõi của người, để cho thế gian không bao giờ phải bị lụt lội tràn ngập nữa.

51 Và Chúa không thể nào từ chối được; và Ngài giao ước với Hê Nóc, và thề với Hê Nóc bằng một lời thề rằng Ngài sẽ ngừng anhững trận lụt lại; rằng Ngài sẽ kêu gọi các con cái của Nô Ê;

52 Và Ngài ban ra một sắc lệnh bất di bất dịch rằng, chừng nào thế gian còn tồn tại thì anhững người còn sót trong dòng dõi của ông sẽ luôn được tìm thấy ở giữa tất cả các quốc gia;

53 Và Chúa phán: Phước thay cho kẻ nào mà qua dòng dõi của mình Đấng Mê Si sẽ đến, vì Ngài phán—Ta là aĐấng Mê Si, bVua của Si Ôn, là cTảng Đá Trời, rộng lớn như cõi vĩnh cửu; kẻ nào đi vào bằng lối cổng và dleo tới ta thì sẽ không bao giờ bị rơi xuống; vậy nên, phước thay cho những người mà ta đã nói đến, vì họ sẽ tiến đến với enhững bài ca về niềm vui vĩnh viễn.

54 Và chuyện rằng Hê Nóc kêu cầu Chúa mà rằng: Khi nào Con của Người đến trong xác thịt thì thế gian sẽ được an nghỉ chăng? Tôi cầu xin Ngài cho tôi thấy những điều này.

55 Và Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn, ông bèn nhìn và trông thấy aCon của Người bị treo trên bthập tự giá, theo cách thức của loài người;

56 Và ông nghe một tiếng nói lớn; và các tầng trời bị che khuất; và tất cả mọi vật sáng tạo của Thượng Đế đều than khóc; và đất arên rỉ; và các núi đá nứt ra; và các thánh hữu btrỗi dậy và được cđội mão triều thiên vinh quang, đứng bên dtay phải Con của Người;

57 Và nhiều alinh hồn trong bngục giới bước ra và đứng bên tay phải của Thượng Đế; và những kẻ còn lại bị giữ trong xiềng xích của bóng tối cho đến khi có sự phán xét trong ngày trọng đại.

58 Và Hê Nóc lại khóc và kêu cầu với Chúa mà rằng: Đến bao giờ thế gian mới được an nghỉ?

59 Và Hê Nóc trông thấy Con của Người thăng lên nơi Đức Chúa Cha; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Ngài sẽ không trở lại thế gian nữa sao? Vì Ngài là Thượng Đế, và tôi biết Ngài, Ngài đã thề với tôi và truyền lệnh cho tôi rằng tôi phải cầu xin trong danh Con Độc Sinh của Ngài; Ngài đã làm ra tôi, và ban cho tôi quyền thụ hưởng ngôi Ngài qua ân điển của Ngài, chớ không phải tự tôi; vậy nên, tôi xin hỏi Ngài, Ngài sẽ không còn trở lại thế gian nữa sao?

60 Và Chúa phán với Hê Nóc: Chắc chắn như ta hằng sống, ta sẽ đến vào anhững ngày cuối cùng, vào những ngày của sự tà ác và báo thù, để làm trọn lời thề mà ta đã lập với ngươi về con cái của Nô Ê;

61 Và rồi sẽ đến ngày thế gian được aan nghỉ, nhưng trước ngày đó các tầng trời sẽ btối sầm lại, và một cbức màn tối tăm sẽ bao phủ thế gian; và các tầng trời sẽ rung chuyển, và luôn cả đất cũng vậy; và những gian truân lớn lao sẽ đến với con cái loài người, nhưng ta sẽ dgìn giữ dân của ta;

62 Và ta sẽ gửi asự ngay chính từ trên trời xuống; và ta sẽ gửi blẽ thật đến cthế gian, để dlàm chứng cho Con Độc Sinh của ta; esự phục sinh của Người từ cõi chết, phải, và luôn cả sự phục sinh của tất cả mọi người; và ta sẽ làm cho sự ngay chính và lẽ thật quét qua thế gian như một trận lụt, để gquy tụ dân chọn lọc của ta, từ bốn phương trời của thế gian, vào một nơi mà ta sẽ chuẩn bị, đó là Thành Phố Thánh, ngõ hầu dân của ta có thể thắt lưng mình, và chờ đợi ngày ta đến; vì nơi đó sẽ là đền tạm của ta, và nó sẽ được gọi là Si Ôn, một hTân Giê Ru Sa Lem.

63 Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Lúc ấy ngươi và tất cả athành phố ngươi sẽ gặp họ tại đó, và chúng ta sẽ tiếp nhận họ vào lòng chúng ta, và họ sẽ trông thấy chúng ta; rồi chúng ta sẽ ôm cổ họ và họ sẽ ôm cổ chúng ta, và chúng ta sẽ hôn nhau;

64 Và nơi đó sẽ là nơi cư ngụ của ta, và nó sẽ là Si Ôn, nó sẽ phát xuất ra từ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và thế gian sẽ aan nghỉ trong thời gian một bngàn năm.

65 Và chuyện rằng Hê Nóc trông thấy ngày ahiện đến của Con của Người vào những ngày sau chót, để ngự trên thế gian trong sự ngay chính trong một thời gian một ngàn năm;

66 Nhưng trước ngày đó, ông trông thấy những gian truân lớn lao ở giữa những người tà ác; và ông còn trông thấy biển cả, nó nổi sóng, và lòng người anao núng, run sợ trông chờ bsự đoán phạt của Thượng Đế Toàn Năng, là sự đoán phạt sẽ xảy đến với những kẻ tà ác.

67 Và Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả mọi sự việc, cả đến ngày tận thế; và ông trông thấy ngày của người ngay chính, giờ cứu chuộc họ, và nhận được aniềm vui trọn vẹn;

68 Và tất cả những ngày của aSi Ôn, trong thời Hê Nóc, là ba trăm sáu mươi lăm năm.

69 Và Hê Nóc cùng tất cả dân ông abước đi với Thượng Đế, và Ngài ngự giữa Si Ôn; và chuyện rằng Si Ôn không còn nữa, vì Thượng Đế đã nhận nó vào lòng Ngài; và từ đó người ta nói rằng: Si Ôn đã Qua Đi.

Page 21

1 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục những lời nói của ông rằng: Này, tổ phụ A Đam của chúng ta đã giảng dạy những điều này, và có nhiều người tin theo và trở thành acon trai của Thượng Đế, và có nhiều người không tin theo và đã chết đi trong tội lỗi của mình, và đang chờ đợi trong bsự sợ hãi, trong cực hình, vì cơn phẫn nộ mãnh liệt của cơn thịnh nộ của Thượng Đế sẽ trút lên họ.

2 Và từ đó trở đi, Hê Nóc bắt đầu nói tiên tri với dân chúng rằng: Trong khi tôi hành trình và dừng lại một nơi gọi là Ma Hu Gia, và kêu cầu lên Chúa, thì một tiếng nói từ trên trời vọng xuống mà rằng—Ngươi hãy quay lại, và đi lên núi Si Mê Ôn.

3 Và chuyện rằng tôi quay lại và đi lên núi; và khi tôi đứng trên núi, tôi trông thấy các tầng trời mở ra, và tôi được avinh quang bao phủ;

4 Và tôi trông thấy Chúa; Và Ngài đứng trước mặt tôi, và nói chuyện với tôi, giống như một người đứng ađối diện nói chuyện với một người khác; và Ngài phán bảo tôi: Hãy bnhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy thế giới trong nhiều thế hệ.

5 Và chuyện rằng, tôi trông thấy ở trong thung lũng Sum, và trông kìa, một dân tộc đông đảo sống trong các lều trại, đó là dân Sum.

6 Và Chúa lại phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn về hướng bắc, và tôi trông thấy dân Ca Na An, là dân sống trong các lều trại.

7 Và Chúa phán với tôi: Hãy tiên tri; và tôi nói tiên tri rằng: Này, dân Ca Na An, là dân đông đảo, sẽ đi ra sắp hàng nơi chiến trận đánh dân Sum, và sẽ giết họ đến nỗi họ phải bị tận diệt; và dân Ca Na An sẽ tự phân chia trong xứ, và xứ ấy sẽ trở nên khô cằn, và cây cối không sinh hoa quả, và sẽ chẳng còn dân tộc nào sống ở đó nữa, ngoại trừ dân Ca Na An;

8 Vì này, Chúa sẽ rủa sả xứ ấy bằng nhiệt độ nóng dữ dội và sự khô cằn của nó sẽ tiếp tục mãi mãi; và tất cả các con cái của Ca Na An sẽ trở nên ađen đúa, khiến chúng bị khinh rẻ bởi mọi người.

9 Và chuyện rằng Chúa phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn, và tôi trông thấy xứ Sa Rôn, và xứ Hê Nóc, và xứ Ôm Nê, và xứ Hê Ni, và xứ Sem, và xứ Ha Nê, và xứ Ha Na Ni Ha cùng tất cả các dân cư của các xứ ấy;

10 Và Chúa phán với tôi: Hãy đi đến với dân này, và nói với họ—Hãy ahối cải, kẻo ta đến lấy sự rủa sả mà đánh chúng, và chúng sẽ chết.

11 Và Ngài ban cho tôi một lệnh truyền rằng tôi phải alàm phép báp têm trong danh của Đức Chúa Cha, và của Đức Chúa Con, là Đấng đầy bân điển và lẽ thật, và của cĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng cho Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con.

12 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu gọi tất cả mọi người phải hối cải, ngoại trừ dân Ca Na An;

13 Và ađức tin của Hê Nóc thật lớn lao, khiến ông lãnh đạo được dân của Thượng Đế, và kẻ thù của họ đến gây chiến cùng họ; và ông nói lên lời của Chúa, và đất rung chuyển, và bcác núi chạy trốn, theo lệnh truyền của ông; và ccác con sông phải thay đổi dòng nước của chúng; và tiếng sư tử gầm thét được nghe từ vùng hoang dã; và tất cả các quốc gia hết sức run sợ, lời nói của Hê Nóc thật dmạnh mẽ, và quyền năng của ngôn ngữ mà Thượng Đế đã ban cho ông thật lớn lao làm sao.

14 Cũng có một vùng đất từ dưới lòng biển trồi lên, và sự sợ hãi của những kẻ thù của dân Thượng Đế mới thật lớn lao làm sao, khiến cho chúng phải chạy trốn và đứng mãi đằng xa và đi đến trên vùng đất từ dưới lòng biển lên.

15 Và anhững người khổng lồ trong xứ cũng phải đứng mãi đằng xa; và một sự rủa sả đến với tất cả những dân nào chống lại Thượng Đế;

16 Và rồi từ lúc đó, giữa họ đã xảy ra nhiều cuộc chiến tranh và đổ máu; nhưng Chúa đã đến ở với dân Ngài, và họ sống trong sự ngay chính.

17 aSự kính sợ Chúa ở trên mọi quốc gia, vinh quang của Chúa tỏa lên dân Ngài rất là lớn lao. Và Chúa bban phước lành cho xứ ấy, và họ được ban phước lành trên các núi, và trên các nơi cao, và trở nên phát đạt.

18 Và Chúa gọi dân Ngài là aSi Ôn, vì họ đồng bmột lòng và một trí, và sống trong sự ngay chính; và không có người nào nghèo khó trong số họ.

19 Và Hê Nóc tiếp tục thuyết giảng trong sự ngay chính cho dân của Thượng Đế. Và chuyện rằng trong thời của ông, ông có xây dựng một thành phố gọi là Thành Phố Thánh Thiện, tức là Si Ôn.

20 Và chuyện rằng Hê Nóc hầu chuyện với Chúa; và ông thưa cùng Chúa rằng: Chắc chắn aSi Ôn sẽ ở trong sự an toàn mãi mãi. Nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Ta đã ban phước lành cho Si Ôn, nhưng ta đã rủa sả những dân còn sót lại.

21 Và chuyện rằng, Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả các dân cư của thế gian; và ông nhìn thấy, và trông kìa, Si Ôn, ít lâu sau, được acất lên trời. Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Này đây là nơi ta cư ngụ mãi mãi.

22 Và Hê Nóc cũng trông thấy những dân còn sót lại, là các con trai của A Đam; và họ là một dòng dõi pha trộn của tất cả dòng dõi của A Đam ngoại trừ dòng dõi của Ca In, vì dòng dõi của Ca In thì ađen đúa, và không được ở trong đám họ.

23 Và sau khi Si Ôn được cất lên atrời rồi, Hê Nóc btrông thấy, và trông kìa ctất cả các quốc gia trên thế gian đều ở trước mắt ông;

24 Và hết thế hệ này đến thế hệ khác; và Hê Nóc ở trên cao và được acất lên cao, ngay cả lên đến tận trong lòng của Đức Chúa Cha, và Con của Người; và này, quyền năng của Sa Tan ở trên khắp mặt đất.

25 Và ông thấy các vị thiên sứ từ trên trời giáng xuống; và ông nghe một tiếng nói lớn nói rằng: Khốn thay, khốn thay cho các dân cư của thế gian.

26 Và ông trông thấy Sa Tan; và nó đang cầm một adây xích lớn trong tay, và nó che toàn thể mặt đất bằng bbóng tối; rồi nó nhìn lên và cười, và ccác quỷ sứ của nó vui mừng.

27 Và Hê Nóc trông thấy acác thiên sứ từ trời giáng xuống blàm chứng về Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử; và Đức Thánh Linh giáng xuống trên nhiều người, và họ được quyền năng của thiên thượng cất lên đem vào Si Ôn.

28 Và chuyện rằng Thượng Đế của thiên thượng nhìn đến những người dân còn sót lại, và Ngài khóc; và Hê Nóc làm chứng về việc đó, ông nói: Tại sao các tầng trời phải khóc và trút nước mắt xuống như mưa lên núi vậy?

29 Và Hê Nóc thưa với Chúa: Tại sao Ngài có thể akhóc được, bởi vì Ngài thánh thiện, và từ mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác?

30 Và nếu loài người có thể đếm được hết những phần nhỏ của trái đất, phải, hàng triệu atrái đất giống như trái đất này, thì điều đó cũng chưa có thể gọi là bước đầu cho con số của bnhững vật sáng tạo của Ngài; và các bức màn của Ngài vẫn còn trải ra; và Ngài vẫn còn đó, và lòng Ngài vẫn ở đó; và Ngài vẫn công bình; Ngài vẫn thương xót và nhân từ mãi mãi;

31 Và Ngài đã đem Si Ôn vào lòng Ngài, từ trong tất cả những vật sáng tạo của Ngài, từ suốt mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác; và tại nơi ngôi của Ngài chẳng có gì khác hơn là abình an, bcông lý và clẽ thật; và sự thương xót sẽ đi trước mặt Ngài mà không bao giờ chấm dứt; thế thì tại sao Ngài có thể khóc được?

32 Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn xem những anh em này của ngươi; chúng là tác phẩm của abàn tay ta, và ta đã ban cho chúng bsự hiểu biết, vào ngày ta sáng tạo ra chúng; và trong Vườn Ê Đen, ta đã ban cho loài người cquyền tự quyết;

33 Và ta đã nói với các anh em ngươi, cũng như ban ra lệnh truyền, rằng chúng phải athương yêu lẫn nhau, và chúng phải chọn ta, là Cha của chúng; nhưng này, chúng không có tình nghĩa, và chúng thù hằn chính dòng máu của chúng;

34 Và angọn lửa phẫn nộ của ta đã phừng lên chống lại chúng; và trong cơn bực tức sôi sục của ta, ta sẽ giáng bnhững cơn lụt lội trên chúng, vì cơn giận dữ của ta đã phừng lên chống lại chúng.

35 Này, ta là Thượng Đế; aĐấng Thánh Thiện là danh ta; Đấng Khuyên Nhủ là danh ta; và Bất Tận và Vĩnh Cửu cũng là bdanh ta.

36 Vậy nên, ta có thể dang tay ra mà nắm giữ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và amắt ta cũng có thể xuyên qua chúng được, và trong tất cả những tác phẩm của bàn tay ta, chẳng có bsự tà ác nào lớn lao bằng sự tà ác ở giữa các anh em ngươi.

37 Nhưng này, những tội lỗi của chúng sẽ trút trên đầu tổ phụ của chúng; Sa Tan sẽ là tổ phụ của chúng, và sự khốn cùng sẽ là số phận của chúng; và tất cả các tầng trời sẽ rơi nước mắt lên chúng, ngay cả lên tất cả những tác phẩm của bàn tay ta; vậy nên, lẽ nào các tầng trời không khóc, vì thấy những kẻ này bị đau khổ?

38 Nhưng này, những kẻ này mà mắt ngươi đang trông thấy sẽ bị hủy diệt trong những cơn lụt lội; và này, ta sẽ giam hết chúng lại; ta đã chuẩn bị một angục tù cho chúng.

39 Và angười mà ta đã chọn đã biện hộ trước mặt ta. Vậy nên, người ấy chịu thống khổ vì những tội lỗi của chúng; nếu chúng chịu hối cải vào ngày mà bNgười Được Chọn của ta trở về với ta, và vào ngày mà chúng sẽ bị ccực hình;

40 Vậy nên, các tầng trời sẽ khóc vì chuyện này, phải, và tất cả những tác phẩm của bàn tay ta.

41 Và chuyện rằng Chúa phán cùng Hê Nóc và kể cho ông nghe tất cả những hành vi của con cái loài người; vậy nên Hê Nóc hiểu, và nhìn thấy sự tà ác và sự khổ sở của họ, ông khóc và dang đôi cánh tay ra, và atrái tim ông căng phồng lên như cõi bất tận; và lòng ông đầy trắc ẩn; và tất cả vĩnh cửu đều rung chuyển.

42 Và Hê Nóc cũng trông thấy aNô Ê cùng bgia đình người; và hậu duệ của tất cả các con trai Nô Ê sẽ được giải cứu bằng một sự cứu rỗi thế tục;

43 Vậy nên, Hê Nóc trông thấy Nô Ê đóng một achiếc tàu; và Chúa mỉm cười tán thành chiếc tàu ấy, và nắm nó trong tay Ngài; nhưng những người tà ác còn lại đều bị các trận lụt ào tới và cuốn đi hết.

44 Và khi Hê Nóc trông thấy như vậy, ông thấy đắng cay trong lòng, và khóc cho đồng bào của mình, và nói với các tầng trời rằng: Tôi akhông muốn được an ủi; nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Hãy nức lòng và vui lên; và hãy nhìn.

45 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn; và ông nhìn thấy tất cả các gia đình trên thế gian từ thời Nô Ê; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Bao giờ sẽ là ngày Chúa đến? Bao giờ máu của Đấng Ngay Chính sẽ đổ ra để cho tất cả những người khóc than có thể được athánh hóa và có được cuộc sống vĩnh cửu?

46 Và Chúa phán: Việc ấy sẽ xảy ra vào athời trung thế, vào những ngày của sự tà ác và sự báo thù.

47 Và này, Hê Nóc trông thấy ngày đến của Con của Người, ngay cả trong xác thịt; và tâm hồn ông vui sướng, ông nói: Đấng Ngay Chính bị treo lên, và aChiên Con bị sát hại từ lúc thế gian mới được tạo dựng; và nhờ có đức tin, tôi được ở trong lòng của Đức Chúa Cha, và này, bSi Ôn ở cùng tôi.

48 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn xuống athế gian, và ông nghe một tiếng nói từ lòng đất vọng lên: Khốn thay, khốn thay cho tôi là mẹ của loài người; tôi đau đớn, tôi mệt mỏi, vì sự tà ác của con cái tôi. Chừng nào tôi mới được ban nghỉ, và được tẩy sạch khỏi csự ô uế từ nơi tôi phát ra? Chừng nào Đấng Sáng Tạo của tôi mới thánh hóa cho tôi, để tôi có thể an nghỉ, và để cho sự ngay chính được ở trên mặt tôi một thời gian?

49 Và khi Hê Nóc nghe đất than khóc, ông khóc và kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, Ngài không động lòng thương hại thế gian hay sao? Ngài không ban phước lành cho con cái của Nô Ê hay sao?

50 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, con cầu xin Ngài trong danh Con Độc Sinh của Ngài, là Chúa Giê Su Ky Tô, xin Ngài thương xót cho Nô Ê và dòng dõi của người, để cho thế gian không bao giờ phải bị lụt lội tràn ngập nữa.

51 Và Chúa không thể nào từ chối được; và Ngài giao ước với Hê Nóc, và thề với Hê Nóc bằng một lời thề rằng Ngài sẽ ngừng anhững trận lụt lại; rằng Ngài sẽ kêu gọi các con cái của Nô Ê;

52 Và Ngài ban ra một sắc lệnh bất di bất dịch rằng, chừng nào thế gian còn tồn tại thì anhững người còn sót trong dòng dõi của ông sẽ luôn được tìm thấy ở giữa tất cả các quốc gia;

53 Và Chúa phán: Phước thay cho kẻ nào mà qua dòng dõi của mình Đấng Mê Si sẽ đến, vì Ngài phán—Ta là aĐấng Mê Si, bVua của Si Ôn, là cTảng Đá Trời, rộng lớn như cõi vĩnh cửu; kẻ nào đi vào bằng lối cổng và dleo tới ta thì sẽ không bao giờ bị rơi xuống; vậy nên, phước thay cho những người mà ta đã nói đến, vì họ sẽ tiến đến với enhững bài ca về niềm vui vĩnh viễn.

54 Và chuyện rằng Hê Nóc kêu cầu Chúa mà rằng: Khi nào Con của Người đến trong xác thịt thì thế gian sẽ được an nghỉ chăng? Tôi cầu xin Ngài cho tôi thấy những điều này.

55 Và Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn, ông bèn nhìn và trông thấy aCon của Người bị treo trên bthập tự giá, theo cách thức của loài người;

56 Và ông nghe một tiếng nói lớn; và các tầng trời bị che khuất; và tất cả mọi vật sáng tạo của Thượng Đế đều than khóc; và đất arên rỉ; và các núi đá nứt ra; và các thánh hữu btrỗi dậy và được cđội mão triều thiên vinh quang, đứng bên dtay phải Con của Người;

57 Và nhiều alinh hồn trong bngục giới bước ra và đứng bên tay phải của Thượng Đế; và những kẻ còn lại bị giữ trong xiềng xích của bóng tối cho đến khi có sự phán xét trong ngày trọng đại.

58 Và Hê Nóc lại khóc và kêu cầu với Chúa mà rằng: Đến bao giờ thế gian mới được an nghỉ?

59 Và Hê Nóc trông thấy Con của Người thăng lên nơi Đức Chúa Cha; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Ngài sẽ không trở lại thế gian nữa sao? Vì Ngài là Thượng Đế, và tôi biết Ngài, Ngài đã thề với tôi và truyền lệnh cho tôi rằng tôi phải cầu xin trong danh Con Độc Sinh của Ngài; Ngài đã làm ra tôi, và ban cho tôi quyền thụ hưởng ngôi Ngài qua ân điển của Ngài, chớ không phải tự tôi; vậy nên, tôi xin hỏi Ngài, Ngài sẽ không còn trở lại thế gian nữa sao?

60 Và Chúa phán với Hê Nóc: Chắc chắn như ta hằng sống, ta sẽ đến vào anhững ngày cuối cùng, vào những ngày của sự tà ác và báo thù, để làm trọn lời thề mà ta đã lập với ngươi về con cái của Nô Ê;

61 Và rồi sẽ đến ngày thế gian được aan nghỉ, nhưng trước ngày đó các tầng trời sẽ btối sầm lại, và một cbức màn tối tăm sẽ bao phủ thế gian; và các tầng trời sẽ rung chuyển, và luôn cả đất cũng vậy; và những gian truân lớn lao sẽ đến với con cái loài người, nhưng ta sẽ dgìn giữ dân của ta;

62 Và ta sẽ gửi asự ngay chính từ trên trời xuống; và ta sẽ gửi blẽ thật đến cthế gian, để dlàm chứng cho Con Độc Sinh của ta; esự phục sinh của Người từ cõi chết, phải, và luôn cả sự phục sinh của tất cả mọi người; và ta sẽ làm cho sự ngay chính và lẽ thật quét qua thế gian như một trận lụt, để gquy tụ dân chọn lọc của ta, từ bốn phương trời của thế gian, vào một nơi mà ta sẽ chuẩn bị, đó là Thành Phố Thánh, ngõ hầu dân của ta có thể thắt lưng mình, và chờ đợi ngày ta đến; vì nơi đó sẽ là đền tạm của ta, và nó sẽ được gọi là Si Ôn, một hTân Giê Ru Sa Lem.

63 Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Lúc ấy ngươi và tất cả athành phố ngươi sẽ gặp họ tại đó, và chúng ta sẽ tiếp nhận họ vào lòng chúng ta, và họ sẽ trông thấy chúng ta; rồi chúng ta sẽ ôm cổ họ và họ sẽ ôm cổ chúng ta, và chúng ta sẽ hôn nhau;

64 Và nơi đó sẽ là nơi cư ngụ của ta, và nó sẽ là Si Ôn, nó sẽ phát xuất ra từ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và thế gian sẽ aan nghỉ trong thời gian một bngàn năm.

65 Và chuyện rằng Hê Nóc trông thấy ngày ahiện đến của Con của Người vào những ngày sau chót, để ngự trên thế gian trong sự ngay chính trong một thời gian một ngàn năm;

66 Nhưng trước ngày đó, ông trông thấy những gian truân lớn lao ở giữa những người tà ác; và ông còn trông thấy biển cả, nó nổi sóng, và lòng người anao núng, run sợ trông chờ bsự đoán phạt của Thượng Đế Toàn Năng, là sự đoán phạt sẽ xảy đến với những kẻ tà ác.

67 Và Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả mọi sự việc, cả đến ngày tận thế; và ông trông thấy ngày của người ngay chính, giờ cứu chuộc họ, và nhận được aniềm vui trọn vẹn;

68 Và tất cả những ngày của aSi Ôn, trong thời Hê Nóc, là ba trăm sáu mươi lăm năm.

69 Và Hê Nóc cùng tất cả dân ông abước đi với Thượng Đế, và Ngài ngự giữa Si Ôn; và chuyện rằng Si Ôn không còn nữa, vì Thượng Đế đã nhận nó vào lòng Ngài; và từ đó người ta nói rằng: Si Ôn đã Qua Đi.

Page 22

1 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục những lời nói của ông rằng: Này, tổ phụ A Đam của chúng ta đã giảng dạy những điều này, và có nhiều người tin theo và trở thành acon trai của Thượng Đế, và có nhiều người không tin theo và đã chết đi trong tội lỗi của mình, và đang chờ đợi trong bsự sợ hãi, trong cực hình, vì cơn phẫn nộ mãnh liệt của cơn thịnh nộ của Thượng Đế sẽ trút lên họ.

2 Và từ đó trở đi, Hê Nóc bắt đầu nói tiên tri với dân chúng rằng: Trong khi tôi hành trình và dừng lại một nơi gọi là Ma Hu Gia, và kêu cầu lên Chúa, thì một tiếng nói từ trên trời vọng xuống mà rằng—Ngươi hãy quay lại, và đi lên núi Si Mê Ôn.

3 Và chuyện rằng tôi quay lại và đi lên núi; và khi tôi đứng trên núi, tôi trông thấy các tầng trời mở ra, và tôi được avinh quang bao phủ;

4 Và tôi trông thấy Chúa; Và Ngài đứng trước mặt tôi, và nói chuyện với tôi, giống như một người đứng ađối diện nói chuyện với một người khác; và Ngài phán bảo tôi: Hãy bnhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy thế giới trong nhiều thế hệ.

5 Và chuyện rằng, tôi trông thấy ở trong thung lũng Sum, và trông kìa, một dân tộc đông đảo sống trong các lều trại, đó là dân Sum.

6 Và Chúa lại phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn về hướng bắc, và tôi trông thấy dân Ca Na An, là dân sống trong các lều trại.

7 Và Chúa phán với tôi: Hãy tiên tri; và tôi nói tiên tri rằng: Này, dân Ca Na An, là dân đông đảo, sẽ đi ra sắp hàng nơi chiến trận đánh dân Sum, và sẽ giết họ đến nỗi họ phải bị tận diệt; và dân Ca Na An sẽ tự phân chia trong xứ, và xứ ấy sẽ trở nên khô cằn, và cây cối không sinh hoa quả, và sẽ chẳng còn dân tộc nào sống ở đó nữa, ngoại trừ dân Ca Na An;

8 Vì này, Chúa sẽ rủa sả xứ ấy bằng nhiệt độ nóng dữ dội và sự khô cằn của nó sẽ tiếp tục mãi mãi; và tất cả các con cái của Ca Na An sẽ trở nên ađen đúa, khiến chúng bị khinh rẻ bởi mọi người.

9 Và chuyện rằng Chúa phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn, và tôi trông thấy xứ Sa Rôn, và xứ Hê Nóc, và xứ Ôm Nê, và xứ Hê Ni, và xứ Sem, và xứ Ha Nê, và xứ Ha Na Ni Ha cùng tất cả các dân cư của các xứ ấy;

10 Và Chúa phán với tôi: Hãy đi đến với dân này, và nói với họ—Hãy ahối cải, kẻo ta đến lấy sự rủa sả mà đánh chúng, và chúng sẽ chết.

11 Và Ngài ban cho tôi một lệnh truyền rằng tôi phải alàm phép báp têm trong danh của Đức Chúa Cha, và của Đức Chúa Con, là Đấng đầy bân điển và lẽ thật, và của cĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng cho Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con.

12 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu gọi tất cả mọi người phải hối cải, ngoại trừ dân Ca Na An;

13 Và ađức tin của Hê Nóc thật lớn lao, khiến ông lãnh đạo được dân của Thượng Đế, và kẻ thù của họ đến gây chiến cùng họ; và ông nói lên lời của Chúa, và đất rung chuyển, và bcác núi chạy trốn, theo lệnh truyền của ông; và ccác con sông phải thay đổi dòng nước của chúng; và tiếng sư tử gầm thét được nghe từ vùng hoang dã; và tất cả các quốc gia hết sức run sợ, lời nói của Hê Nóc thật dmạnh mẽ, và quyền năng của ngôn ngữ mà Thượng Đế đã ban cho ông thật lớn lao làm sao.

14 Cũng có một vùng đất từ dưới lòng biển trồi lên, và sự sợ hãi của những kẻ thù của dân Thượng Đế mới thật lớn lao làm sao, khiến cho chúng phải chạy trốn và đứng mãi đằng xa và đi đến trên vùng đất từ dưới lòng biển lên.

15 Và anhững người khổng lồ trong xứ cũng phải đứng mãi đằng xa; và một sự rủa sả đến với tất cả những dân nào chống lại Thượng Đế;

16 Và rồi từ lúc đó, giữa họ đã xảy ra nhiều cuộc chiến tranh và đổ máu; nhưng Chúa đã đến ở với dân Ngài, và họ sống trong sự ngay chính.

17 aSự kính sợ Chúa ở trên mọi quốc gia, vinh quang của Chúa tỏa lên dân Ngài rất là lớn lao. Và Chúa bban phước lành cho xứ ấy, và họ được ban phước lành trên các núi, và trên các nơi cao, và trở nên phát đạt.

18 Và Chúa gọi dân Ngài là aSi Ôn, vì họ đồng bmột lòng và một trí, và sống trong sự ngay chính; và không có người nào nghèo khó trong số họ.

19 Và Hê Nóc tiếp tục thuyết giảng trong sự ngay chính cho dân của Thượng Đế. Và chuyện rằng trong thời của ông, ông có xây dựng một thành phố gọi là Thành Phố Thánh Thiện, tức là Si Ôn.

20 Và chuyện rằng Hê Nóc hầu chuyện với Chúa; và ông thưa cùng Chúa rằng: Chắc chắn aSi Ôn sẽ ở trong sự an toàn mãi mãi. Nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Ta đã ban phước lành cho Si Ôn, nhưng ta đã rủa sả những dân còn sót lại.

21 Và chuyện rằng, Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả các dân cư của thế gian; và ông nhìn thấy, và trông kìa, Si Ôn, ít lâu sau, được acất lên trời. Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Này đây là nơi ta cư ngụ mãi mãi.

22 Và Hê Nóc cũng trông thấy những dân còn sót lại, là các con trai của A Đam; và họ là một dòng dõi pha trộn của tất cả dòng dõi của A Đam ngoại trừ dòng dõi của Ca In, vì dòng dõi của Ca In thì ađen đúa, và không được ở trong đám họ.

23 Và sau khi Si Ôn được cất lên atrời rồi, Hê Nóc btrông thấy, và trông kìa ctất cả các quốc gia trên thế gian đều ở trước mắt ông;

24 Và hết thế hệ này đến thế hệ khác; và Hê Nóc ở trên cao và được acất lên cao, ngay cả lên đến tận trong lòng của Đức Chúa Cha, và Con của Người; và này, quyền năng của Sa Tan ở trên khắp mặt đất.

25 Và ông thấy các vị thiên sứ từ trên trời giáng xuống; và ông nghe một tiếng nói lớn nói rằng: Khốn thay, khốn thay cho các dân cư của thế gian.

26 Và ông trông thấy Sa Tan; và nó đang cầm một adây xích lớn trong tay, và nó che toàn thể mặt đất bằng bbóng tối; rồi nó nhìn lên và cười, và ccác quỷ sứ của nó vui mừng.

27 Và Hê Nóc trông thấy acác thiên sứ từ trời giáng xuống blàm chứng về Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử; và Đức Thánh Linh giáng xuống trên nhiều người, và họ được quyền năng của thiên thượng cất lên đem vào Si Ôn.

28 Và chuyện rằng Thượng Đế của thiên thượng nhìn đến những người dân còn sót lại, và Ngài khóc; và Hê Nóc làm chứng về việc đó, ông nói: Tại sao các tầng trời phải khóc và trút nước mắt xuống như mưa lên núi vậy?

29 Và Hê Nóc thưa với Chúa: Tại sao Ngài có thể akhóc được, bởi vì Ngài thánh thiện, và từ mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác?

30 Và nếu loài người có thể đếm được hết những phần nhỏ của trái đất, phải, hàng triệu atrái đất giống như trái đất này, thì điều đó cũng chưa có thể gọi là bước đầu cho con số của bnhững vật sáng tạo của Ngài; và các bức màn của Ngài vẫn còn trải ra; và Ngài vẫn còn đó, và lòng Ngài vẫn ở đó; và Ngài vẫn công bình; Ngài vẫn thương xót và nhân từ mãi mãi;

31 Và Ngài đã đem Si Ôn vào lòng Ngài, từ trong tất cả những vật sáng tạo của Ngài, từ suốt mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác; và tại nơi ngôi của Ngài chẳng có gì khác hơn là abình an, bcông lý và clẽ thật; và sự thương xót sẽ đi trước mặt Ngài mà không bao giờ chấm dứt; thế thì tại sao Ngài có thể khóc được?

32 Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn xem những anh em này của ngươi; chúng là tác phẩm của abàn tay ta, và ta đã ban cho chúng bsự hiểu biết, vào ngày ta sáng tạo ra chúng; và trong Vườn Ê Đen, ta đã ban cho loài người cquyền tự quyết;

33 Và ta đã nói với các anh em ngươi, cũng như ban ra lệnh truyền, rằng chúng phải athương yêu lẫn nhau, và chúng phải chọn ta, là Cha của chúng; nhưng này, chúng không có tình nghĩa, và chúng thù hằn chính dòng máu của chúng;

34 Và angọn lửa phẫn nộ của ta đã phừng lên chống lại chúng; và trong cơn bực tức sôi sục của ta, ta sẽ giáng bnhững cơn lụt lội trên chúng, vì cơn giận dữ của ta đã phừng lên chống lại chúng.

35 Này, ta là Thượng Đế; aĐấng Thánh Thiện là danh ta; Đấng Khuyên Nhủ là danh ta; và Bất Tận và Vĩnh Cửu cũng là bdanh ta.

36 Vậy nên, ta có thể dang tay ra mà nắm giữ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và amắt ta cũng có thể xuyên qua chúng được, và trong tất cả những tác phẩm của bàn tay ta, chẳng có bsự tà ác nào lớn lao bằng sự tà ác ở giữa các anh em ngươi.

37 Nhưng này, những tội lỗi của chúng sẽ trút trên đầu tổ phụ của chúng; Sa Tan sẽ là tổ phụ của chúng, và sự khốn cùng sẽ là số phận của chúng; và tất cả các tầng trời sẽ rơi nước mắt lên chúng, ngay cả lên tất cả những tác phẩm của bàn tay ta; vậy nên, lẽ nào các tầng trời không khóc, vì thấy những kẻ này bị đau khổ?

38 Nhưng này, những kẻ này mà mắt ngươi đang trông thấy sẽ bị hủy diệt trong những cơn lụt lội; và này, ta sẽ giam hết chúng lại; ta đã chuẩn bị một angục tù cho chúng.

39 Và angười mà ta đã chọn đã biện hộ trước mặt ta. Vậy nên, người ấy chịu thống khổ vì những tội lỗi của chúng; nếu chúng chịu hối cải vào ngày mà bNgười Được Chọn của ta trở về với ta, và vào ngày mà chúng sẽ bị ccực hình;

40 Vậy nên, các tầng trời sẽ khóc vì chuyện này, phải, và tất cả những tác phẩm của bàn tay ta.

41 Và chuyện rằng Chúa phán cùng Hê Nóc và kể cho ông nghe tất cả những hành vi của con cái loài người; vậy nên Hê Nóc hiểu, và nhìn thấy sự tà ác và sự khổ sở của họ, ông khóc và dang đôi cánh tay ra, và atrái tim ông căng phồng lên như cõi bất tận; và lòng ông đầy trắc ẩn; và tất cả vĩnh cửu đều rung chuyển.

42 Và Hê Nóc cũng trông thấy aNô Ê cùng bgia đình người; và hậu duệ của tất cả các con trai Nô Ê sẽ được giải cứu bằng một sự cứu rỗi thế tục;

43 Vậy nên, Hê Nóc trông thấy Nô Ê đóng một achiếc tàu; và Chúa mỉm cười tán thành chiếc tàu ấy, và nắm nó trong tay Ngài; nhưng những người tà ác còn lại đều bị các trận lụt ào tới và cuốn đi hết.

44 Và khi Hê Nóc trông thấy như vậy, ông thấy đắng cay trong lòng, và khóc cho đồng bào của mình, và nói với các tầng trời rằng: Tôi akhông muốn được an ủi; nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Hãy nức lòng và vui lên; và hãy nhìn.

45 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn; và ông nhìn thấy tất cả các gia đình trên thế gian từ thời Nô Ê; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Bao giờ sẽ là ngày Chúa đến? Bao giờ máu của Đấng Ngay Chính sẽ đổ ra để cho tất cả những người khóc than có thể được athánh hóa và có được cuộc sống vĩnh cửu?

46 Và Chúa phán: Việc ấy sẽ xảy ra vào athời trung thế, vào những ngày của sự tà ác và sự báo thù.

47 Và này, Hê Nóc trông thấy ngày đến của Con của Người, ngay cả trong xác thịt; và tâm hồn ông vui sướng, ông nói: Đấng Ngay Chính bị treo lên, và aChiên Con bị sát hại từ lúc thế gian mới được tạo dựng; và nhờ có đức tin, tôi được ở trong lòng của Đức Chúa Cha, và này, bSi Ôn ở cùng tôi.

48 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn xuống athế gian, và ông nghe một tiếng nói từ lòng đất vọng lên: Khốn thay, khốn thay cho tôi là mẹ của loài người; tôi đau đớn, tôi mệt mỏi, vì sự tà ác của con cái tôi. Chừng nào tôi mới được ban nghỉ, và được tẩy sạch khỏi csự ô uế từ nơi tôi phát ra? Chừng nào Đấng Sáng Tạo của tôi mới thánh hóa cho tôi, để tôi có thể an nghỉ, và để cho sự ngay chính được ở trên mặt tôi một thời gian?

49 Và khi Hê Nóc nghe đất than khóc, ông khóc và kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, Ngài không động lòng thương hại thế gian hay sao? Ngài không ban phước lành cho con cái của Nô Ê hay sao?

50 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, con cầu xin Ngài trong danh Con Độc Sinh của Ngài, là Chúa Giê Su Ky Tô, xin Ngài thương xót cho Nô Ê và dòng dõi của người, để cho thế gian không bao giờ phải bị lụt lội tràn ngập nữa.

51 Và Chúa không thể nào từ chối được; và Ngài giao ước với Hê Nóc, và thề với Hê Nóc bằng một lời thề rằng Ngài sẽ ngừng anhững trận lụt lại; rằng Ngài sẽ kêu gọi các con cái của Nô Ê;

52 Và Ngài ban ra một sắc lệnh bất di bất dịch rằng, chừng nào thế gian còn tồn tại thì anhững người còn sót trong dòng dõi của ông sẽ luôn được tìm thấy ở giữa tất cả các quốc gia;

53 Và Chúa phán: Phước thay cho kẻ nào mà qua dòng dõi của mình Đấng Mê Si sẽ đến, vì Ngài phán—Ta là aĐấng Mê Si, bVua của Si Ôn, là cTảng Đá Trời, rộng lớn như cõi vĩnh cửu; kẻ nào đi vào bằng lối cổng và dleo tới ta thì sẽ không bao giờ bị rơi xuống; vậy nên, phước thay cho những người mà ta đã nói đến, vì họ sẽ tiến đến với enhững bài ca về niềm vui vĩnh viễn.

54 Và chuyện rằng Hê Nóc kêu cầu Chúa mà rằng: Khi nào Con của Người đến trong xác thịt thì thế gian sẽ được an nghỉ chăng? Tôi cầu xin Ngài cho tôi thấy những điều này.

55 Và Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn, ông bèn nhìn và trông thấy aCon của Người bị treo trên bthập tự giá, theo cách thức của loài người;

56 Và ông nghe một tiếng nói lớn; và các tầng trời bị che khuất; và tất cả mọi vật sáng tạo của Thượng Đế đều than khóc; và đất arên rỉ; và các núi đá nứt ra; và các thánh hữu btrỗi dậy và được cđội mão triều thiên vinh quang, đứng bên dtay phải Con của Người;

57 Và nhiều alinh hồn trong bngục giới bước ra và đứng bên tay phải của Thượng Đế; và những kẻ còn lại bị giữ trong xiềng xích của bóng tối cho đến khi có sự phán xét trong ngày trọng đại.

58 Và Hê Nóc lại khóc và kêu cầu với Chúa mà rằng: Đến bao giờ thế gian mới được an nghỉ?

59 Và Hê Nóc trông thấy Con của Người thăng lên nơi Đức Chúa Cha; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Ngài sẽ không trở lại thế gian nữa sao? Vì Ngài là Thượng Đế, và tôi biết Ngài, Ngài đã thề với tôi và truyền lệnh cho tôi rằng tôi phải cầu xin trong danh Con Độc Sinh của Ngài; Ngài đã làm ra tôi, và ban cho tôi quyền thụ hưởng ngôi Ngài qua ân điển của Ngài, chớ không phải tự tôi; vậy nên, tôi xin hỏi Ngài, Ngài sẽ không còn trở lại thế gian nữa sao?

60 Và Chúa phán với Hê Nóc: Chắc chắn như ta hằng sống, ta sẽ đến vào anhững ngày cuối cùng, vào những ngày của sự tà ác và báo thù, để làm trọn lời thề mà ta đã lập với ngươi về con cái của Nô Ê;

61 Và rồi sẽ đến ngày thế gian được aan nghỉ, nhưng trước ngày đó các tầng trời sẽ btối sầm lại, và một cbức màn tối tăm sẽ bao phủ thế gian; và các tầng trời sẽ rung chuyển, và luôn cả đất cũng vậy; và những gian truân lớn lao sẽ đến với con cái loài người, nhưng ta sẽ dgìn giữ dân của ta;

62 Và ta sẽ gửi asự ngay chính từ trên trời xuống; và ta sẽ gửi blẽ thật đến cthế gian, để dlàm chứng cho Con Độc Sinh của ta; esự phục sinh của Người từ cõi chết, phải, và luôn cả sự phục sinh của tất cả mọi người; và ta sẽ làm cho sự ngay chính và lẽ thật quét qua thế gian như một trận lụt, để gquy tụ dân chọn lọc của ta, từ bốn phương trời của thế gian, vào một nơi mà ta sẽ chuẩn bị, đó là Thành Phố Thánh, ngõ hầu dân của ta có thể thắt lưng mình, và chờ đợi ngày ta đến; vì nơi đó sẽ là đền tạm của ta, và nó sẽ được gọi là Si Ôn, một hTân Giê Ru Sa Lem.

63 Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Lúc ấy ngươi và tất cả athành phố ngươi sẽ gặp họ tại đó, và chúng ta sẽ tiếp nhận họ vào lòng chúng ta, và họ sẽ trông thấy chúng ta; rồi chúng ta sẽ ôm cổ họ và họ sẽ ôm cổ chúng ta, và chúng ta sẽ hôn nhau;

64 Và nơi đó sẽ là nơi cư ngụ của ta, và nó sẽ là Si Ôn, nó sẽ phát xuất ra từ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và thế gian sẽ aan nghỉ trong thời gian một bngàn năm.

65 Và chuyện rằng Hê Nóc trông thấy ngày ahiện đến của Con của Người vào những ngày sau chót, để ngự trên thế gian trong sự ngay chính trong một thời gian một ngàn năm;

66 Nhưng trước ngày đó, ông trông thấy những gian truân lớn lao ở giữa những người tà ác; và ông còn trông thấy biển cả, nó nổi sóng, và lòng người anao núng, run sợ trông chờ bsự đoán phạt của Thượng Đế Toàn Năng, là sự đoán phạt sẽ xảy đến với những kẻ tà ác.

67 Và Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả mọi sự việc, cả đến ngày tận thế; và ông trông thấy ngày của người ngay chính, giờ cứu chuộc họ, và nhận được aniềm vui trọn vẹn;

68 Và tất cả những ngày của aSi Ôn, trong thời Hê Nóc, là ba trăm sáu mươi lăm năm.

69 Và Hê Nóc cùng tất cả dân ông abước đi với Thượng Đế, và Ngài ngự giữa Si Ôn; và chuyện rằng Si Ôn không còn nữa, vì Thượng Đế đã nhận nó vào lòng Ngài; và từ đó người ta nói rằng: Si Ôn đã Qua Đi.

Page 23

1 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục những lời nói của ông rằng: Này, tổ phụ A Đam của chúng ta đã giảng dạy những điều này, và có nhiều người tin theo và trở thành acon trai của Thượng Đế, và có nhiều người không tin theo và đã chết đi trong tội lỗi của mình, và đang chờ đợi trong bsự sợ hãi, trong cực hình, vì cơn phẫn nộ mãnh liệt của cơn thịnh nộ của Thượng Đế sẽ trút lên họ.

2 Và từ đó trở đi, Hê Nóc bắt đầu nói tiên tri với dân chúng rằng: Trong khi tôi hành trình và dừng lại một nơi gọi là Ma Hu Gia, và kêu cầu lên Chúa, thì một tiếng nói từ trên trời vọng xuống mà rằng—Ngươi hãy quay lại, và đi lên núi Si Mê Ôn.

3 Và chuyện rằng tôi quay lại và đi lên núi; và khi tôi đứng trên núi, tôi trông thấy các tầng trời mở ra, và tôi được avinh quang bao phủ;

4 Và tôi trông thấy Chúa; Và Ngài đứng trước mặt tôi, và nói chuyện với tôi, giống như một người đứng ađối diện nói chuyện với một người khác; và Ngài phán bảo tôi: Hãy bnhìn, và ta sẽ cho ngươi thấy thế giới trong nhiều thế hệ.

5 Và chuyện rằng, tôi trông thấy ở trong thung lũng Sum, và trông kìa, một dân tộc đông đảo sống trong các lều trại, đó là dân Sum.

6 Và Chúa lại phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn về hướng bắc, và tôi trông thấy dân Ca Na An, là dân sống trong các lều trại.

7 Và Chúa phán với tôi: Hãy tiên tri; và tôi nói tiên tri rằng: Này, dân Ca Na An, là dân đông đảo, sẽ đi ra sắp hàng nơi chiến trận đánh dân Sum, và sẽ giết họ đến nỗi họ phải bị tận diệt; và dân Ca Na An sẽ tự phân chia trong xứ, và xứ ấy sẽ trở nên khô cằn, và cây cối không sinh hoa quả, và sẽ chẳng còn dân tộc nào sống ở đó nữa, ngoại trừ dân Ca Na An;

8 Vì này, Chúa sẽ rủa sả xứ ấy bằng nhiệt độ nóng dữ dội và sự khô cằn của nó sẽ tiếp tục mãi mãi; và tất cả các con cái của Ca Na An sẽ trở nên ađen đúa, khiến chúng bị khinh rẻ bởi mọi người.

9 Và chuyện rằng Chúa phán với tôi: Hãy nhìn; và tôi nhìn, và tôi trông thấy xứ Sa Rôn, và xứ Hê Nóc, và xứ Ôm Nê, và xứ Hê Ni, và xứ Sem, và xứ Ha Nê, và xứ Ha Na Ni Ha cùng tất cả các dân cư của các xứ ấy;

10 Và Chúa phán với tôi: Hãy đi đến với dân này, và nói với họ—Hãy ahối cải, kẻo ta đến lấy sự rủa sả mà đánh chúng, và chúng sẽ chết.

11 Và Ngài ban cho tôi một lệnh truyền rằng tôi phải alàm phép báp têm trong danh của Đức Chúa Cha, và của Đức Chúa Con, là Đấng đầy bân điển và lẽ thật, và của cĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng cho Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con.

12 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu gọi tất cả mọi người phải hối cải, ngoại trừ dân Ca Na An;

13 Và ađức tin của Hê Nóc thật lớn lao, khiến ông lãnh đạo được dân của Thượng Đế, và kẻ thù của họ đến gây chiến cùng họ; và ông nói lên lời của Chúa, và đất rung chuyển, và bcác núi chạy trốn, theo lệnh truyền của ông; và ccác con sông phải thay đổi dòng nước của chúng; và tiếng sư tử gầm thét được nghe từ vùng hoang dã; và tất cả các quốc gia hết sức run sợ, lời nói của Hê Nóc thật dmạnh mẽ, và quyền năng của ngôn ngữ mà Thượng Đế đã ban cho ông thật lớn lao làm sao.

14 Cũng có một vùng đất từ dưới lòng biển trồi lên, và sự sợ hãi của những kẻ thù của dân Thượng Đế mới thật lớn lao làm sao, khiến cho chúng phải chạy trốn và đứng mãi đằng xa và đi đến trên vùng đất từ dưới lòng biển lên.

15 Và anhững người khổng lồ trong xứ cũng phải đứng mãi đằng xa; và một sự rủa sả đến với tất cả những dân nào chống lại Thượng Đế;

16 Và rồi từ lúc đó, giữa họ đã xảy ra nhiều cuộc chiến tranh và đổ máu; nhưng Chúa đã đến ở với dân Ngài, và họ sống trong sự ngay chính.

17 aSự kính sợ Chúa ở trên mọi quốc gia, vinh quang của Chúa tỏa lên dân Ngài rất là lớn lao. Và Chúa bban phước lành cho xứ ấy, và họ được ban phước lành trên các núi, và trên các nơi cao, và trở nên phát đạt.

18 Và Chúa gọi dân Ngài là aSi Ôn, vì họ đồng bmột lòng và một trí, và sống trong sự ngay chính; và không có người nào nghèo khó trong số họ.

19 Và Hê Nóc tiếp tục thuyết giảng trong sự ngay chính cho dân của Thượng Đế. Và chuyện rằng trong thời của ông, ông có xây dựng một thành phố gọi là Thành Phố Thánh Thiện, tức là Si Ôn.

20 Và chuyện rằng Hê Nóc hầu chuyện với Chúa; và ông thưa cùng Chúa rằng: Chắc chắn aSi Ôn sẽ ở trong sự an toàn mãi mãi. Nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Ta đã ban phước lành cho Si Ôn, nhưng ta đã rủa sả những dân còn sót lại.

21 Và chuyện rằng, Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả các dân cư của thế gian; và ông nhìn thấy, và trông kìa, Si Ôn, ít lâu sau, được acất lên trời. Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Này đây là nơi ta cư ngụ mãi mãi.

22 Và Hê Nóc cũng trông thấy những dân còn sót lại, là các con trai của A Đam; và họ là một dòng dõi pha trộn của tất cả dòng dõi của A Đam ngoại trừ dòng dõi của Ca In, vì dòng dõi của Ca In thì ađen đúa, và không được ở trong đám họ.

23 Và sau khi Si Ôn được cất lên atrời rồi, Hê Nóc btrông thấy, và trông kìa ctất cả các quốc gia trên thế gian đều ở trước mắt ông;

24 Và hết thế hệ này đến thế hệ khác; và Hê Nóc ở trên cao và được acất lên cao, ngay cả lên đến tận trong lòng của Đức Chúa Cha, và Con của Người; và này, quyền năng của Sa Tan ở trên khắp mặt đất.

25 Và ông thấy các vị thiên sứ từ trên trời giáng xuống; và ông nghe một tiếng nói lớn nói rằng: Khốn thay, khốn thay cho các dân cư của thế gian.

26 Và ông trông thấy Sa Tan; và nó đang cầm một adây xích lớn trong tay, và nó che toàn thể mặt đất bằng bbóng tối; rồi nó nhìn lên và cười, và ccác quỷ sứ của nó vui mừng.

27 Và Hê Nóc trông thấy acác thiên sứ từ trời giáng xuống blàm chứng về Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử; và Đức Thánh Linh giáng xuống trên nhiều người, và họ được quyền năng của thiên thượng cất lên đem vào Si Ôn.

28 Và chuyện rằng Thượng Đế của thiên thượng nhìn đến những người dân còn sót lại, và Ngài khóc; và Hê Nóc làm chứng về việc đó, ông nói: Tại sao các tầng trời phải khóc và trút nước mắt xuống như mưa lên núi vậy?

29 Và Hê Nóc thưa với Chúa: Tại sao Ngài có thể akhóc được, bởi vì Ngài thánh thiện, và từ mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác?

30 Và nếu loài người có thể đếm được hết những phần nhỏ của trái đất, phải, hàng triệu atrái đất giống như trái đất này, thì điều đó cũng chưa có thể gọi là bước đầu cho con số của bnhững vật sáng tạo của Ngài; và các bức màn của Ngài vẫn còn trải ra; và Ngài vẫn còn đó, và lòng Ngài vẫn ở đó; và Ngài vẫn công bình; Ngài vẫn thương xót và nhân từ mãi mãi;

31 Và Ngài đã đem Si Ôn vào lòng Ngài, từ trong tất cả những vật sáng tạo của Ngài, từ suốt mọi vĩnh cửu này đến mọi vĩnh cửu khác; và tại nơi ngôi của Ngài chẳng có gì khác hơn là abình an, bcông lý và clẽ thật; và sự thương xót sẽ đi trước mặt Ngài mà không bao giờ chấm dứt; thế thì tại sao Ngài có thể khóc được?

32 Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn xem những anh em này của ngươi; chúng là tác phẩm của abàn tay ta, và ta đã ban cho chúng bsự hiểu biết, vào ngày ta sáng tạo ra chúng; và trong Vườn Ê Đen, ta đã ban cho loài người cquyền tự quyết;

33 Và ta đã nói với các anh em ngươi, cũng như ban ra lệnh truyền, rằng chúng phải athương yêu lẫn nhau, và chúng phải chọn ta, là Cha của chúng; nhưng này, chúng không có tình nghĩa, và chúng thù hằn chính dòng máu của chúng;

34 Và angọn lửa phẫn nộ của ta đã phừng lên chống lại chúng; và trong cơn bực tức sôi sục của ta, ta sẽ giáng bnhững cơn lụt lội trên chúng, vì cơn giận dữ của ta đã phừng lên chống lại chúng.

35 Này, ta là Thượng Đế; aĐấng Thánh Thiện là danh ta; Đấng Khuyên Nhủ là danh ta; và Bất Tận và Vĩnh Cửu cũng là bdanh ta.

36 Vậy nên, ta có thể dang tay ra mà nắm giữ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và amắt ta cũng có thể xuyên qua chúng được, và trong tất cả những tác phẩm của bàn tay ta, chẳng có bsự tà ác nào lớn lao bằng sự tà ác ở giữa các anh em ngươi.

37 Nhưng này, những tội lỗi của chúng sẽ trút trên đầu tổ phụ của chúng; Sa Tan sẽ là tổ phụ của chúng, và sự khốn cùng sẽ là số phận của chúng; và tất cả các tầng trời sẽ rơi nước mắt lên chúng, ngay cả lên tất cả những tác phẩm của bàn tay ta; vậy nên, lẽ nào các tầng trời không khóc, vì thấy những kẻ này bị đau khổ?

38 Nhưng này, những kẻ này mà mắt ngươi đang trông thấy sẽ bị hủy diệt trong những cơn lụt lội; và này, ta sẽ giam hết chúng lại; ta đã chuẩn bị một angục tù cho chúng.

39 Và angười mà ta đã chọn đã biện hộ trước mặt ta. Vậy nên, người ấy chịu thống khổ vì những tội lỗi của chúng; nếu chúng chịu hối cải vào ngày mà bNgười Được Chọn của ta trở về với ta, và vào ngày mà chúng sẽ bị ccực hình;

40 Vậy nên, các tầng trời sẽ khóc vì chuyện này, phải, và tất cả những tác phẩm của bàn tay ta.

41 Và chuyện rằng Chúa phán cùng Hê Nóc và kể cho ông nghe tất cả những hành vi của con cái loài người; vậy nên Hê Nóc hiểu, và nhìn thấy sự tà ác và sự khổ sở của họ, ông khóc và dang đôi cánh tay ra, và atrái tim ông căng phồng lên như cõi bất tận; và lòng ông đầy trắc ẩn; và tất cả vĩnh cửu đều rung chuyển.

42 Và Hê Nóc cũng trông thấy aNô Ê cùng bgia đình người; và hậu duệ của tất cả các con trai Nô Ê sẽ được giải cứu bằng một sự cứu rỗi thế tục;

43 Vậy nên, Hê Nóc trông thấy Nô Ê đóng một achiếc tàu; và Chúa mỉm cười tán thành chiếc tàu ấy, và nắm nó trong tay Ngài; nhưng những người tà ác còn lại đều bị các trận lụt ào tới và cuốn đi hết.

44 Và khi Hê Nóc trông thấy như vậy, ông thấy đắng cay trong lòng, và khóc cho đồng bào của mình, và nói với các tầng trời rằng: Tôi akhông muốn được an ủi; nhưng Chúa phán với Hê Nóc rằng: Hãy nức lòng và vui lên; và hãy nhìn.

45 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn; và ông nhìn thấy tất cả các gia đình trên thế gian từ thời Nô Ê; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Bao giờ sẽ là ngày Chúa đến? Bao giờ máu của Đấng Ngay Chính sẽ đổ ra để cho tất cả những người khóc than có thể được athánh hóa và có được cuộc sống vĩnh cửu?

46 Và Chúa phán: Việc ấy sẽ xảy ra vào athời trung thế, vào những ngày của sự tà ác và sự báo thù.

47 Và này, Hê Nóc trông thấy ngày đến của Con của Người, ngay cả trong xác thịt; và tâm hồn ông vui sướng, ông nói: Đấng Ngay Chính bị treo lên, và aChiên Con bị sát hại từ lúc thế gian mới được tạo dựng; và nhờ có đức tin, tôi được ở trong lòng của Đức Chúa Cha, và này, bSi Ôn ở cùng tôi.

48 Và chuyện rằng Hê Nóc nhìn xuống athế gian, và ông nghe một tiếng nói từ lòng đất vọng lên: Khốn thay, khốn thay cho tôi là mẹ của loài người; tôi đau đớn, tôi mệt mỏi, vì sự tà ác của con cái tôi. Chừng nào tôi mới được ban nghỉ, và được tẩy sạch khỏi csự ô uế từ nơi tôi phát ra? Chừng nào Đấng Sáng Tạo của tôi mới thánh hóa cho tôi, để tôi có thể an nghỉ, và để cho sự ngay chính được ở trên mặt tôi một thời gian?

49 Và khi Hê Nóc nghe đất than khóc, ông khóc và kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, Ngài không động lòng thương hại thế gian hay sao? Ngài không ban phước lành cho con cái của Nô Ê hay sao?

50 Và chuyện rằng Hê Nóc tiếp tục kêu cầu Chúa mà rằng: Hỡi Chúa, con cầu xin Ngài trong danh Con Độc Sinh của Ngài, là Chúa Giê Su Ky Tô, xin Ngài thương xót cho Nô Ê và dòng dõi của người, để cho thế gian không bao giờ phải bị lụt lội tràn ngập nữa.

51 Và Chúa không thể nào từ chối được; và Ngài giao ước với Hê Nóc, và thề với Hê Nóc bằng một lời thề rằng Ngài sẽ ngừng anhững trận lụt lại; rằng Ngài sẽ kêu gọi các con cái của Nô Ê;

52 Và Ngài ban ra một sắc lệnh bất di bất dịch rằng, chừng nào thế gian còn tồn tại thì anhững người còn sót trong dòng dõi của ông sẽ luôn được tìm thấy ở giữa tất cả các quốc gia;

53 Và Chúa phán: Phước thay cho kẻ nào mà qua dòng dõi của mình Đấng Mê Si sẽ đến, vì Ngài phán—Ta là aĐấng Mê Si, bVua của Si Ôn, là cTảng Đá Trời, rộng lớn như cõi vĩnh cửu; kẻ nào đi vào bằng lối cổng và dleo tới ta thì sẽ không bao giờ bị rơi xuống; vậy nên, phước thay cho những người mà ta đã nói đến, vì họ sẽ tiến đến với enhững bài ca về niềm vui vĩnh viễn.

54 Và chuyện rằng Hê Nóc kêu cầu Chúa mà rằng: Khi nào Con của Người đến trong xác thịt thì thế gian sẽ được an nghỉ chăng? Tôi cầu xin Ngài cho tôi thấy những điều này.

55 Và Chúa phán với Hê Nóc: Hãy nhìn, ông bèn nhìn và trông thấy aCon của Người bị treo trên bthập tự giá, theo cách thức của loài người;

56 Và ông nghe một tiếng nói lớn; và các tầng trời bị che khuất; và tất cả mọi vật sáng tạo của Thượng Đế đều than khóc; và đất arên rỉ; và các núi đá nứt ra; và các thánh hữu btrỗi dậy và được cđội mão triều thiên vinh quang, đứng bên dtay phải Con của Người;

57 Và nhiều alinh hồn trong bngục giới bước ra và đứng bên tay phải của Thượng Đế; và những kẻ còn lại bị giữ trong xiềng xích của bóng tối cho đến khi có sự phán xét trong ngày trọng đại.

58 Và Hê Nóc lại khóc và kêu cầu với Chúa mà rằng: Đến bao giờ thế gian mới được an nghỉ?

59 Và Hê Nóc trông thấy Con của Người thăng lên nơi Đức Chúa Cha; và ông kêu cầu Chúa mà rằng: Ngài sẽ không trở lại thế gian nữa sao? Vì Ngài là Thượng Đế, và tôi biết Ngài, Ngài đã thề với tôi và truyền lệnh cho tôi rằng tôi phải cầu xin trong danh Con Độc Sinh của Ngài; Ngài đã làm ra tôi, và ban cho tôi quyền thụ hưởng ngôi Ngài qua ân điển của Ngài, chớ không phải tự tôi; vậy nên, tôi xin hỏi Ngài, Ngài sẽ không còn trở lại thế gian nữa sao?

60 Và Chúa phán với Hê Nóc: Chắc chắn như ta hằng sống, ta sẽ đến vào anhững ngày cuối cùng, vào những ngày của sự tà ác và báo thù, để làm trọn lời thề mà ta đã lập với ngươi về con cái của Nô Ê;

61 Và rồi sẽ đến ngày thế gian được aan nghỉ, nhưng trước ngày đó các tầng trời sẽ btối sầm lại, và một cbức màn tối tăm sẽ bao phủ thế gian; và các tầng trời sẽ rung chuyển, và luôn cả đất cũng vậy; và những gian truân lớn lao sẽ đến với con cái loài người, nhưng ta sẽ dgìn giữ dân của ta;

62 Và ta sẽ gửi asự ngay chính từ trên trời xuống; và ta sẽ gửi blẽ thật đến cthế gian, để dlàm chứng cho Con Độc Sinh của ta; esự phục sinh của Người từ cõi chết, phải, và luôn cả sự phục sinh của tất cả mọi người; và ta sẽ làm cho sự ngay chính và lẽ thật quét qua thế gian như một trận lụt, để gquy tụ dân chọn lọc của ta, từ bốn phương trời của thế gian, vào một nơi mà ta sẽ chuẩn bị, đó là Thành Phố Thánh, ngõ hầu dân của ta có thể thắt lưng mình, và chờ đợi ngày ta đến; vì nơi đó sẽ là đền tạm của ta, và nó sẽ được gọi là Si Ôn, một hTân Giê Ru Sa Lem.

63 Và Chúa phán với Hê Nóc rằng: Lúc ấy ngươi và tất cả athành phố ngươi sẽ gặp họ tại đó, và chúng ta sẽ tiếp nhận họ vào lòng chúng ta, và họ sẽ trông thấy chúng ta; rồi chúng ta sẽ ôm cổ họ và họ sẽ ôm cổ chúng ta, và chúng ta sẽ hôn nhau;

64 Và nơi đó sẽ là nơi cư ngụ của ta, và nó sẽ là Si Ôn, nó sẽ phát xuất ra từ tất cả những vật sáng tạo mà ta đã làm ra; và thế gian sẽ aan nghỉ trong thời gian một bngàn năm.

65 Và chuyện rằng Hê Nóc trông thấy ngày ahiện đến của Con của Người vào những ngày sau chót, để ngự trên thế gian trong sự ngay chính trong một thời gian một ngàn năm;

66 Nhưng trước ngày đó, ông trông thấy những gian truân lớn lao ở giữa những người tà ác; và ông còn trông thấy biển cả, nó nổi sóng, và lòng người anao núng, run sợ trông chờ bsự đoán phạt của Thượng Đế Toàn Năng, là sự đoán phạt sẽ xảy đến với những kẻ tà ác.

67 Và Chúa cho Hê Nóc thấy tất cả mọi sự việc, cả đến ngày tận thế; và ông trông thấy ngày của người ngay chính, giờ cứu chuộc họ, và nhận được aniềm vui trọn vẹn;

68 Và tất cả những ngày của aSi Ôn, trong thời Hê Nóc, là ba trăm sáu mươi lăm năm.

69 Và Hê Nóc cùng tất cả dân ông abước đi với Thượng Đế, và Ngài ngự giữa Si Ôn; và chuyện rằng Si Ôn không còn nữa, vì Thượng Đế đã nhận nó vào lòng Ngài; và từ đó người ta nói rằng: Si Ôn đã Qua Đi.

Page 24

1 Và tất cả những ngày của Hê Nóc sống là bốn trăm ba mươi năm.

2 Và chuyện rằng, aMê Tu Sê La, con trai của Hê Nóc, không bị cất lên, để cho giao ước của Chúa có thể được ứng nghiệm, là giao ước mà Ngài đã lập với Hê Nóc; vì quả thật Ngài đã lập giao ước với Hê Nóc rằng Nô Ê sẽ là hậu tự của ông.

3 Và chuyện rằng Mê Tu Sê La nói tiên tri rằng tất cả các nước trên thế gian sẽ từ hậu tự của ông mà xuất phát ra [qua Nô Ê], và ông tự cho mình vinh dự đó.

4 Và có một nạn đói lớn xảy đến trong xứ, và Chúa rủa sả đất bằng một lời rủa sả nặng nề, và có rất nhiều dân cư trên đó chết.

5 Và chuyện rằng sau khi Mê Tu Sê La sống được một trăm tám mươi bảy tuổi thì sinh ra Lê Méc;

6 Và sau khi sinh ra Lê Méc, Mê Tu Sê La còn sống được bảy trăm tám mươi hai năm, và sinh ra các con trai và con gái;

7 Và tất cả những ngày của Mê Tu Sê La sống là chín trăm sáu mươi chín năm, và ông qua đời.

8 Và Lê Méc sống được một trăm tám mươi hai tuổi thì sinh ra một đứa con trai,

9 Và ông đặt tên cho người con trai này là aNô Ê, và nói rằng: Đứa con trai này sẽ an ủi chúng ta về công việc và sự nhọc nhằn của đôi bàn tay chúng ta, vì đất đã bị Chúa brủa sả.

10 Và sau khi sinh ra Nô Ê, Lê Méc còn sống được năm trăm chín mươi lăm năm, và sinh các con trai và con gái;

11 Và tất cả những ngày của Lê Méc sống là bảy trăm năm mươi bảy năm, và ông qua đời.

12 Và Nô Ê sống được bốn trăm năm mươi năm thì asinh ra Gia Phết; và bốn mươi hai năm sau ông sinh ra bSem bởi người đàn bà là mẹ của Gia Phết, và khi ông được năm trăm tuổi, ông sinh ra cHam.

13 Và aNô Ê và các con trai mình biết bnghe theo Chúa, và chú tâm, và họ được gọi là ccác con trai của Thượng Đế.

14 Và khi những người này bắt đầu sinh sản thêm nhiều trên mặt đất, và họ sinh được các con gái, thì acác con trai của loài người thấy những người con gái ấy xinh đẹp, họ bèn lấy làm vợ, theo như họ lựa chọn.

15 Và Chúa phán với Nô Ê: Những con gái của các con trai ngươi đã tự abán mình; vì này, cơn giận của ta đã phừng lên chống lại các con trai của loài người, vì chúng không chịu nghe theo tiếng nói của ta.

16 Và chuyện rằng Nô Ê nói tiên tri, và giảng dạy những điều của Thượng Đế, giống như lúc mới khởi thủy.

17 Và Chúa phán với Nô Ê: Thánh Linh của ta sẽ không atác động mãi với loài người, vì loài người biết rằng tất cả mọi bxác thịt đều sẽ phải chết; tuy nhiên, đời người sẽ là một trăm hai mươi năm; và nếu loài người không hối cải, thì ta sẽ giáng clụt lội xuống họ.

18 Và vào thời đó, có nhiều angười khổng lồ trên trái đất, và họ tìm kiếm Nô Ê để lấy mạng sống của ông; nhưng Chúa ở cùng Nô Ê, và bquyền năng của Ngài ở trên ông.

19 Và Chúa asắc phong cho bNô Ê theo cban tư tế của Ngài, và truyền lệnh cho ông rằng ông phải đi ra và drao truyền phúc âm của Ngài cho con cái loài người, như đã được ban cho Hê Nóc.

20 Và chuyện rằng Nô Ê kêu gọi con cái loài người là họ phải ahối cải; nhưng họ không nghe theo lời ông;

21 Và ngoài ra, sau khi họ nghe ông nói, họ đến trước mặt ông mà hỏi: Này, chúng tôi là các con trai của Thượng Đế; chẳng phải chúng tôi đã lấy con gái của loài người hay sao? Và chẳng phải chúng tôi đang aăn, đang uống và cưới vợ gả chồng hay sao? Và vợ chúng tôi sinh ra con cái cho chúng tôi, và chúng là những người uy mãnh chẳng khác chi những người thời xưa, là tay anh hùng có danh. Và họ không nghe theo lời của Nô Ê.

22 Và Thượng Đế trông thấy asự tà ác của loài người đã trở nên quá lớn lao trên thế gian; và mọi người đều cao ngạo trong sự tưởng tượng của bcác ý tưởng trong lòng họ, mà những ý tưởng này luôn luôn là điều xấu.

23 Và chuyện rằng Nô Ê tiếp tục athuyết giảng cho dân chúng với lời rằng: Hãy nghe và chú tâm đến những lời của tôi;

24 Hãy atin và hối cải tội lỗi của mình, và bchịu phép báp têm trong danh của Giê Su Ky Tô, Vị Nam Tử của Thượng Đế, giống như tổ phụ của chúng ta, rồi các người sẽ nhận được Đức Thánh Linh, để các người có thể được ccho thấy mọi điều; còn nếu các người không làm như vậy, thì những trận lụt sẽ đến với các người; tuy nhiên họ vẫn không nghe.

25 Và điều đó làm cho Nô Ê ân hận, và tâm hồn ông thấy đau đớn rằng Chúa đã làm ra loài người trên thế gian, và trong lòng ông rất buồn phiền về việc này.

26 Và Chúa phán: Ta sẽ ahủy diệt, khỏi mặt đất, loài người mà ta đã sáng tạo, cả loài người lẫn loài thú vật, và các loài bò sát, loài chim trên trời; vì nó làm cho Nô Ê ân hận rằng ta đã sáng tạo chúng, và rằng ta đã làm ra chúng; và hắn đã kêu cầu ta; vì chúng đã tìm kiếm mạng sống của hắn.

27 Và do đó Nô Ê tìm được aân điển trong mắt của Chúa; vì Nô Ê là một người công chính và btrọn vẹn trong thế hệ của ông; và ông đã cbước đi cùng Thượng Đế, như ba người con trai của ông là Sem, Ham và Gia Phết cũng vậy.

28 Thế gian abại hoại trước mắt Thượng Đế, và nó đầy dẫy bạo lực.

29 Và Thượng Đế nhìn xem thế gian, và này, nó bại hoại, vì tất cả mọi xác thịt đã làm bại hoại con đường của mình trên thế gian.

30 Và Thượng Đế phán với Nô Ê: Kỳ cuối cùng của mọi xác thịt đã đến trước mắt ta, vì thế gian đã đầy dẫy bạo lực, và này, ta sẽ ahủy diệt tất cả mọi xác thịt khỏi thế gian này.

Page 25

1 Và chuyện rằng, sau khi ta, Đức Chúa Trời, đuổi hai người ra khỏi vườn rồi, A Đam bắt đầu cuốc xới đất đai, và acai quản tất cả các loài súc vật ngoài đồng, và làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, như ta là Chúa đã truyền lệnh cho hắn. Và Ê Va, vợ hắn, cũng lao nhọc cùng với hắn.

2 Và A Đam ăn ở với vợ mình; và người asinh cho hắn các con trai và bcon gái, và họ bắt đầu csinh sản thêm nhiều và làm cho đầy dẫy đất.

3 Và từ đó trở đi, các con trai và acon gái của A Đam bắt đầu phân ra thành từng cặp hai người trong xứ, và cuốc xới đất đai cùng chăn nuôi gia súc, và họ cũng sinh nhiều con trai và con gái.

4 Và A Đam cùng Ê Va, vợ mình, cầu gọi danh Chúa, và họ nghe được tiếng nói của Chúa phán cùng họ từ hướng Vườn aÊ Đen, nhưng họ không thấy được Ngài; vì họ đã bị loại ra khỏi bsự hiện diện của Ngài.

5 Và Ngài ban cho họ những lệnh truyền là họ phải athờ phượng Chúa, Thượng Đế của họ và phải hiến dâng bnhững con vật đầu lòng trong các đàn gia súc của họ, để làm của lễ dâng cho Chúa. Và A Đam đã ctuân theo những lệnh truyền của Chúa.

6 Và sau nhiều ngày, một athiên sứ của Chúa hiện đến cùng A Đam, hỏi rằng: Tại sao ngươi dâng lễ vật bhy sinh lên Chúa? Và A Đam thưa với Ngài rằng: Tôi không biết, ngoại trừ Chúa đã truyền lệnh cho tôi.

7 Và vị thiên sứ bèn phán rằng: Việc này là abiểu tượng cho bsự hy sinh của Con Độc Sinh của Đức Chúa Cha, là Đấng đầy cân điển và lẽ thật.

8 Vậy nên, ngươi phải làm tất cả mọi điều mà ngươi làm trong adanh của Vị Nam Tử, và ngươi phải bhối cải cùng ccầu gọi Thượng Đế trong danh của Vị Nam Tử mãi mãi.

9 Và vào ngày đó aĐức Thánh Linh, là Đấng làm chứng cho Đức Chúa Cha và Vị Nam Tử, đã giáng xuống trên A Đam mà phán rằng: Ta là bCon Độc Sinh của Đức Chúa Cha từ lúc khởi thủy, từ đây và mãi mãi về sau, vì ngươi đã csa ngã nên ngươi có thể được dcứu chuộc và tất cả loài người, tất cả những ai muốn được cứu chuộc.

10 Và vào ngày đó A Đam chúc phước Thượng Đế và ông được ađầy dẫy, và bắt đầu nói btiên tri về tất cả các gia đình trên thế gian, với lời rằng: Phước thay danh của Thượng Đế, vì sự phạm giới của tôi nên mắt tôi được mở ra, và trong đời này tôi sẽ có được cniềm vui, và một lần nữa trong dxác thịt tôi sẽ trông thấy Thượng Đế.

11 Và aÊ Va, vợ của ông, đã nghe tất cả những lời này, và rất vui sướng mà nói rằng: Nếu không có sự phạm giới của chúng ta thì chúng ta không bao giờ có bdòng dõi, và sẽ không bao giờ biết được điều thiện và điều ác, và hưởng niềm vui của sự cứu chuộc của chúng ta cùng cuộc sống vĩnh cửu mà Thượng Đế ban cho tất cả những ai biết vâng lời.

12 Và A Đam và Ê Va chúc phước danh của Thượng Đế, và họ abày tỏ tất cả mọi điều cho các con trai và các con gái của họ biết.

13 Và aSa Tan đến giữa họ, nói rằng: Ta đây cũng là con trai của Thượng Đế; và nó truyền lệnh cho họ, nói rằng: Chớ có tin điều đó; và họ bkhông tin điều đó, và họ cyêu mến Sa Tan nhiều hơn Thượng Đế. Và từ lúc đó, loài người bắt đầu sống theo dxác thịt, nhục dục và quỷ quái.

14 Và Đức Chúa Trời kêu gọi loài người khắp nơi qua aĐức Thánh Linh, và truyền lệnh cho họ rằng họ phải hối cải;

15 Và tất cả những ai atin Vị Nam Tử, và hối cải tội lỗi của mình, sẽ được bcứu rỗi; còn tất cả những ai không tin và không hối cải sẽ bị cđoán phạt; và những lời phát xuất ra từ miệng của Thượng Đế thành một sắc lệnh nghiêm khắc; vậy nên những lời ấy phải được ứng nghiệm.

16 Và A Đam cùng Ê Va, vợ mình, không ngớt kêu cầu Thượng Đế. Và A Đam ăn ở với Ê Va, vợ mình, và nàng thọ thai và sinh ra aCa In, và nói rằng: Nhờ Chúa tôi mới sinh ra được một người; vậy nên nó không thể chối bỏ lời của Ngài. Nhưng này, Ca In không nghe lời, còn hỏi rằng: Chúa là ai mà tôi phải biết đến?

17 Và Ê Va lại thọ thai và sinh ra em của nó là aA Bên. Và A Bên biết bnghe theo tiếng nói của Chúa. Và A Bên làm nghề chăn chiên, còn Ca In thì làm nghề cày ruộng.

18 Và Ca In ayêu mến Sa Tan hơn Thượng Đế. Và Sa Tan truyền lệnh cho hắn nói rằng: Hãy bdâng của lễ lên Chúa.

19 Và ít lâu sau chuyện rằng, Ca In dùng thổ sản làm của lễ dâng lên Chúa.

20 Và A Bên cũng dâng chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó. Và Chúa đoái xem A Bên và alễ vật của người;

21 Nhưng chẳng đoái xem Ca In và alễ vật của hắn. Giờ đây, Sa Tan biết việc này và nó lấy làm thích thú. Và Ca In rất tức giận và gằm nét mặt.

22 Và Chúa phán hỏi Ca In: Tại sao ngươi tức giận? Tại sao nét mặt ngươi gằm xuống?

23 Nếu ngươi làm lành thì ngươi sẽ được athu nhận. Còn nếu ngươi chẳng làm lành thì tội lỗi rình đợi ở cửa, và Sa Tan muốn chiếm ngươi; và trừ phi ngươi nghe theo các giáo lệnh của ta, ta sẽ nộp ngươi và ngươi sẽ làm theo ý muốn của nó. Và ngươi phải cai trị nó;

24 Vì từ rày về sau, ngươi sẽ là cha của những sự dối trá của nó; ngươi sẽ bị gọi là aDiệt Vong; vì ngươi cũng đã có mặt trước khi có thế gian.

25 Và sau này người ta sẽ nói rằng—aNhững điều khả ố này đều do Ca In mà có; vì hắn đã chối bỏ những lời khuyên răn lớn lao từ Thượng Đế; và đây là một sự rủa sả mà ta sẽ giáng lên ngươi, trừ phi ngươi hối cải.

26 Và Ca In tức giận, và không lắng nghe tiếng nói của Chúa nữa, và cũng không nghe em mình là A Bên, là người bước đi trong sự thánh thiện trước mặt Chúa.

27 Và A Đam cùng vợ mình than khóc trước mặt Chúa, vì Ca In và các anh em hắn.

28 Và chuyện rằng Ca In lấy một người con gái của anh em mình làm vợ, và hai người ayêu mến Sa Tan hơn Thượng Đế.

29 Và Sa Tan nói với Ca In: Hãy liếm lưỡi mà thề với ta rằng, nếu ngươi nói điều đó ra thì ngươi sẽ chết; và các anh em ngươi phải đem đầu chúng, và chỉ danh Thượng Đế hằng sống, mà thề rằng chúng không được nói điều đó; vì nếu chúng nói ra thì chắc chắn chúng sẽ phải chết; và làm như vậy để cha ngươi không biết được; và ngày hôm nay ta sẽ trao A Bên, em của ngươi, vào tay ngươi.

30 Và Sa Tan thề với Ca In rằng nó sẽ làm theo lệnh của hắn. Và tất cả những chuyện này đều được thực hiện trong bí mật.

31 Và Ca In nói rằng: Quả thật ta là Ma Hân, thầy của sự bí mật lớn lao này, để ta có thể asát nhân và kiếm lợi. Vậy nên Ca In được gọi là Thầy bMa Hân, và hắn lấy làm hãnh diện về sự tà ác của mình.

32 Và Ca In đi ra đồng, và Ca In nói chuyện với A Bên, em mình. Và chuyện xảy ra rằng khi hai người đang ở ngoài đồng thì Ca In xông đến A Bên, em mình, và giết đi.

33 Và Ca In lấy làm ahãnh diện về việc mình đã làm, nói rằng: Ta tự do; chắc chắn các đàn gia súc của em ta sẽ rơi vào tay ta.

34 Và Chúa hỏi Ca In: A Bên, em ngươi ở đâu? Và hắn thưa: Tôi không biết. Tôi là angười canh giữ em tôi sao?

35 Chúa lại phán: Ngươi đã làm gì? Tiếng của máu em ngươi từ dưới đất kêu thấu đến ta.

36 Và giờ đây ngươi sẽ bị đất rủa sả, là đất đã hả miệng hút máu của em ngươi từ bàn tay ngươi.

37 Khi ngươi cày cấy đất đai, đất sẽ không sinh hoa lợi cho ngươi nữa. Ngươi sẽ là một akẻ chạy trốn và lưu lạc trên thế gian.

38 Và Ca In thưa với Chúa: Sa Tan đã acám dỗ tôi vì các đàn gia súc của em tôi. Và tôi cũng tức giận nữa; vì Ngài đã chấp nhận lễ vật của nó, mà không chấp nhận lễ vật của tôi; sự trừng phạt tôi quá nặng, tôi không thể mang nổi.

39 Này, ngày hôm nay Ngài đã đuổi tôi ra khỏi mặt Chúa, và tôi phải lánh mặt Ngài; và tôi sẽ là kẻ chạy trốn và lưu lạc trên thế gian; và chuyện sẽ xảy ra rằng kẻ nào bắt gặp tôi sẽ giết tôi, vì những hành vi bất chính của tôi, vì những hành vi này không che giấu khỏi Chúa được.

40 Và ta là Chúa phán bảo hắn: Bất cứ ai giết ngươi sẽ bị báo thù bảy lần. Và ta là Chúa ađánh dấu trên người Ca In, kẻo có ai gặp hắn sẽ giết hắn.

41 Và Ca In bị loại ra khỏi asự hiện diện của Chúa, và hắn cùng với vợ và một số đông anh em của hắn cư ngụ trong xứ Nốt, về hướng đông của Ê Đen.

42 Và Ca In ăn ở với vợ mình, và nàng thọ thai và sinh ra Hê Nóc, và hắn còn sinh thêm nhiều con trai và con gái nữa. Và hắn dựng lên một athành phố, và gọi tên thành phố ấy theo tên của con mình là Hê Nóc.

43 Và Hê Nóc sinh Y Rát và các con trai và con gái khác. Và Y Rát sinh Ma Hu Gia Ên và các con trai và con gái khác. Và Ma Hu Gia Ên sinh Mê Tu Sa Ên và các con trai và con gái khác. Và Mê Tu Sa Ên sinh Lê Méc.

44 Và Lê Méc lấy hai vợ; một người tên là A Đa và người kia tên là Si La.

45 Và A Đa sinh Gia Banh; người là tổ phụ các dân ở trại, và họ là những người chăn nuôi súc vật; và em người tên là Giu Banh, tổ phụ của tất cả những kẻ đánh đờn và thổi sáo.

46 Và Si La, nàng cũng sinh ra Tu Banh Ca In, là người rèn đủ thứ vật bằng đồng và bằng sắt. Và em gái của Tu Banh Ca In được gọi là Na A Ma.

47 Và Lê Méc nói với hai vợ mình, là A Đa và Si La, rằng: Hãy nghe tiếng nói của ta, hỡi các ngươi những người vợ của Lê Méc hãy lắng tai nghe lời của ta; vì ta đã giết chết một người mà đã làm ta thương tích, và một người trẻ tuổi mà đã làm tổn thương ta.

48 Nếu Ca In được bảy lần báo thù, thì quả thật Lê Méc sẽ được abảy mươi bảy lần báo oán;

49 Vì Lê Méc đã lập agiao ước với Sa Tan, theo kiểu của Ca In, nhờ đó mà hắn đã trở thành Thầy Ma Hân, là thầy của sự bí mật lớn lao mà đã được Sa Tan đem áp dụng cho Ca In; và Y Rát con trai của Hê Nóc, vì biết được sự bí mật ấy của chúng, bắt đầu tiết lộ cho các con trai của A Đam hay;

50 Vậy nên Lê Méc nổi giận giết chết Y Rát, không giống như Ca In giết chết em mình là A Bên, để kiếm lợi, mà hắn giết em mình vì lời thề.

51 Vì từ thời của Ca In, có amột tập đoàn bí mật, mà những việc làm của chúng đều ở trong bóng tối, và chúng đều hiểu rõ mỗi người anh em của mình.

52 Vậy nên Chúa rủa sả Lê Méc và nhà của hắn, cùng tất cả những ai có lập giao ước với Sa Tan; vì họ không tuân giữ các giáo lệnh của Thượng Đế, và việc ấy làm cho Thượng Đế không hài lòng, và Ngài không phục sự họ nữa, và những việc làm của họ là những điều khả ố, và bắt đầu lan rộng giữa tất cả acác con trai loài người. Và việc ấy ở giữa các con trai của loài người.

53 Và những điều này không được nói ra ở giữa các con gái của loài người, vì Lê Méc đã nói điều bí mật này cho các vợ của mình biết, và họ đã nổi lên chống đối hắn, và khai hết những chuyện này mà không có thương hại;

54 Vậy nên Lê Méc bị khinh miệt và bị xua đuổi, và không dám đến giữa các con trai của loài người, vì hắn sợ phải chết.

55 Và cứ thế những việc làm trong abóng tối bắt đầu lan tràn giữa tất cả các con trai của loài người.

56 Và Thượng Đế rủa sả đất bằng một lời rủa sả nặng nề, và tức giận những kẻ tà ác, với tất cả các con trai của loài người là những người Ngài đã làm ra;

57 Vì họ không nghe theo tiếng nói của Ngài và cũng không tin nơi aCon Độc Sinh của Ngài, là Đấng mà Ngài đã tuyên phán sẽ đến vào thời trung thế, là Đấng đã được chuẩn bị sẵn trước khi thế gian được tạo dựng.

58 Và vì thế aPhúc Âm bắt đầu được giảng dạy từ lúc mới khởi thủy, được rao truyền bởi bcác thiên sứ thánh được phái đi từ chốn hiện diện của Thượng Đế, và bởi chính tiếng nói của Ngài, và bởi cân tứ Đức Thánh Linh.

59 Và vì thế mà tất cả mọi việc đều được xác nhận cho A Đam, bằng một giáo lễ thánh, và Phúc Âm được thuyết giảng, và một sắc lệnh được ban ra, rằng Phúc Âm sẽ được tồn tại trên thế gian cho đến ngày tận thế; và việc đó đã có như vậy. A Men.

Page 26

1 Và chuyện rằng Chúa phán cùng Môi Se rằng: Này, ta atiết lộ cho ngươi biết về btrời này và cđất này; hãy ghi chép những lời ta nói. Ta là Ban Đầu và Cuối Cùng, dThượng Đế Toàn Năng; qua eCon Độc Sinh của ta, ta gsáng tạo ra những vật này; phải, ban đầu ta sáng tạo ra trời và đất là nơi ngươi đang đứng.

2 Vả ađất là vô hình và trống không; và ta khiến cho bóng tối bao trùm lên mặt vực; và Thánh Linh của ta vận hành trên mặt nước, vì ta là Thượng Đế.

3 Và ta, Thượng Đế, phán rằng: Hãy có asự sáng; thì có sự sáng.

4 Và ta, Thượng Đế, trông thấy sự sáng; và sự sáng đó atốt lành. Và ta, Thượng Đế, phân sáng ra khỏi tối.

5 Và ta, Thượng Đế, gọi sự sáng là Ngày; và bóng tối, ta gọi là Đêm; và ta làm việc này bằng alời nói của quyền năng ta, và việc ấy đã có như vậy như lời ta bphán; và buổi chiều cùng buổi mai là cngày thứ nhất.

6 Và ta, Thượng Đế, lại phán: Phải có một akhoảng không ở giữa nước, và việc ấy liền được thực hiện, như lời ta phán; và ta bảo: Khoảng không đó phải phân rẽ vùng nước này với vùng nước khác; và việc ấy đã được thực hiện;

7 Và ta, Thượng Đế, làm nên khoảng không và phân rẽ acác vùng nước, phải, những vùng nước dưới khoảng không cách những vùng nước trên khoảng không, và việc ấy đã có như vậy như lời ta phán.

8 Và ta, Thượng Đế, gọi khoảng không là aTrời; và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ nhì.

9 Và ta, Thượng Đế, phán: Những vùng nước dưới trời phải tụ lại amột nơi, và việc ấy đã có như vậy; và ta, Thượng Đế, phán: Phải có chỗ khô ráo; và việc ấy đã có như vậy.

10 Và ta, Thượng Đế, gọi chỗ khô ráo là aĐất; và nơi các vùng nước tụ lại, ta gọi là Biển; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành.

11 Và ta, Thượng Đế, phán: Đất phải sinh acỏ, và thảo mộc kết hột giống, cây ăn trái kết quả, tùy theo loại của nó, và cây kết quả, mà có hột giống trong mình trên đất, và việc ấy đã có như vậy như lời ta phán.

12 Và đất sinh cỏ, mỗi loài thảo mộc kết hột giống tùy theo loại của nó, và cây kết quả, mà có hột giống trong mình, tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành;

13 Và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ ba.

14 Ta, Thượng Đế, phán: Phải có các vì sáng trong khoảng không trên trời, để phân ra ngày với đêm, và chúng được dùng làm các dấu hiệu, các mùa, các ngày và các năm;

15 Và chúng được dùng làm các vì sáng trong khoảng không trên trời để chiếu xuống trái đất, và việc ấy đã có như vậy.

16 Và ta, Thượng Đế, đã làm nên hai vì sáng lớn; avì sáng lớn hơn để cai trị ban ngày và vì sáng nhỏ hơn để cai trị ban đêm, và vì sáng lớn hơn là mặt trời, và vì sáng nhỏ hơn là mặt trăng; và các ngôi sao cũng được làm ra theo lời nói của ta.

17 Và ta, Thượng Đế, đã đặt các vì đó trong khoảng không trên trời để soi sáng đất,

18 Và mặt trời để cai trị ban ngày; và mặt trăng để cai trị ban đêm, và để phân ra sự sáng với sự tối; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật ta đã làm ra đều tốt lành;

19 Và buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ tư.

20 Và ta, Thượng Đế, phán: Nước phải sinh sản dồi dào các vật cử động có sự sống, và chim muông mà có thể bay trên mặt đất trong khoảng không trên trời.

21 Và ta, Thượng Đế, sáng tạo ra acác loài cá lớn cùng mọi sinh vật biết cử động nhờ nước mà sinh sản dồi dào, tùy theo loại của nó, và mọi loài chim bay tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng tất cả mọi vật mà ta đã làm ra đều tốt lành.

22 Và ta, Thượng Đế, ban phước cho các loài đó mà phán rằng: Hãy sinh sản, athêm nhiều, làm cho đầy dẫy nước dưới biển; và các loài chim muông hãy sinh sản trên đất cho nhiều;

23 Và vậy có buổi chiều cùng buổi mai là ngày thứ năm.

24 Và ta, Thượng Đế, phán: Đất phải sinh các sinh vật tùy theo loại của nó, súc vật, và các loài bò sát, và các thú vật trên đất tùy theo loại của nó, và việc ấy đã có như vậy;

25 Và ta, Thượng Đế, làm nên các thú vật trên đất tùy theo loại của nó, và súc vật tùy theo loại của nó, và mọi giống bò sát trên đất tùy theo loại của nó; và ta, Thượng Đế, thấy rằng, tất cả mọi vật này đều tốt lành.

26 Và ta, Thượng Đế, phán bảo aCon Độc Sinh của ta, là người đã cùng ở với ta từ lúc khởi đầu: Chúng ta hãy blàm nên loài người, theo chình ảnh của chúng ta; và việc ấy đã có như vậy. Và ta, Thượng Đế, phán: Hãy để cho họ dthống trị loài cá dưới biển, và loài chim trên trời và loài súc vật, và khắp cả đất, và mọi loài bò sát trên đất.

27 Và ta, aThượng Đế, sáng tạo loài người theo hình ảnh của ta, theo hình ảnh của Con Độc Sinh của ta, ta đã sáng tạo loài người; người nam và người nữ ta đã sáng tạo ra họ.

28 Và ta, Thượng Đế, ban phước cho họ, và phán bảo họ rằng: Hãy sinh sản, athêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất và làm cho đất phục tùng, và thống trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời, cùng mọi sinh vật cử động trên đất.

29 Và ta, Thượng Đế, phán bảo với loài người rằng: Này, ta đã ban cho các ngươi mọi loài thảo mộc kết hột giống, mọc khắp mặt đất, và mọi loài cây sinh quả có hột giống; ấy sẽ là ađồ ăn cho các ngươi.

30 Còn tất cả mọi loài thú vật trên đất, và mọi loài chim trên trời, và mọi loài bò sát trên đất, là những sinh vật ta ban cho sự sống, thì được ban cho thứ thảo mộc xanh tươi đặng dùng làm đồ ăn; và việc ấy đã có như vậy, như lời ta phán.

31 Và ta, Thượng Đế, thấy mọi vật mà ta đã làm ra, và, này, tất cả mọi vật mà ta đã làm ra đều rất atốt lành; và buổi chiều và buổi mai là ngày bthứ sáu.

Video liên quan

Chủ Đề