Bài văn mẫu về bài thơ tây tiến năm 2024

Khi nói đến văn học Việt Nam thời kỳ chống Pháp, không ai có thể quên thi phẩm “Tây Tiến”. Hãy cùng khám phá chi tiết hơn về tác phẩm quan trọng này qua bài viết Cảm nhận bài Tây Tiến của Quang Dũng, Ngữ văn 12, học kì I do đội ngũ Mytour biên soạn!

Đề bài: Phản ánh về bài thơ “Tây Tiến” của Quang Dũng.

4 bài văn mẫu Phê bình về bài Tây Tiến của Quang Dũng

I. Kết cấu Cảm nhận về bài thơ Tây Tiến độc đáo nhất:

1. Mở đầu: - Giới thiệu về tác giả Quang Dũng và tác phẩm 'Tây Tiến'. - Tổng quan về bài thơ: Tác phẩm mở ra một bức tranh sống động về vẻ đẹp của chiến sĩ thời kỳ chống Pháp và thiên nhiên núi rừng Tây Bắc. 2. Thân bài: 2.1. Góc khuất của hành trình đầy gian khổ và rủi ro: a, Chặng đường gian nan, hiểm trở: - Các địa danh quen thuộc: 'Sài Khao', 'Mường Lát' -> Những điểm mốc quan trọng trên hành trình của đội quân Tây Tiến.

b, Những đêm giao lưu văn nghệ:c, Vẻ đẹp linh thiêng, huyền bí của núi rừng: 2.2. Dấu ấn của người lính Tây Tiến: a, Vẻ đẹp lãng mạn, hào hoa: b, Hình ảnh hùng vĩ, bi tráng: 2.3. Nhận định tổng quan: a, Nội dung sâu sắc: b, Nghệ thuật tinh tế: 3. Tổng kết:

II. Bài văn Phê bình về bài thơ Tây Tiến hay nhất - Văn 12:

1. Đánh giá bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng một cách ngắn gọn, mẫu số 1:

Viết về Tây Tiến - Quang Dũng bằng những dòng hồi ức. Trong dòng hồi ức đó, nỗi nhớ về đồng đội luôn đập mạnh, hồi sinh những kỷ niệm, hình ảnh thân thương, tha thiết, sâu sắc. Chúng ta cảm nhận được sự hồi tưởng về đồng đội, về những trận chiến, nỗi lòng của lính Tây Tiến qua từng câu thơ:

... Tây Tiến đoàn lính, tóc rụng đầy, Quân mặc áo lá, oai hùng đầy vẻ. Mắt nhìn xa xôi, mộng vượt biên giới, Đêm thắp đèn Hà Nội, hương thơm dịu dàng. Những mộ viễn xứ trải rộng biên cương, Trận chiến không hối tiếc đổi màu xanh đời, Chiếc áo bào thay thế cho chiếc chăn, Dòng sông Mã hát khúc ca của những chặng đường mòn đơn độc.

Từ bối cảnh rừng núi hoang vu, đoạn đầu bài thơ nổi bật hình ảnh của đội chiến binh Tây Tiến:

Tây Tiến đoàn binh, tóc rụng khắp nơi, Quân mặc áo lá, oai hùng tỏa sáng.

Ban đầu, câu thơ có vẻ thoải mái, có chút tính cách, nhưng qua từng câu chữ, hiện lên bức tranh thực tế, làm nổi bật những khó khăn, nỗ lực của đội quân Tây Tiến. Tóc rụng đầy - hậu quả của những cơn sốt rét trong rừng, mặt quân mặc áo lá - biểu tượng của sự mạnh mẽ và hùng hồn. Họ giữ vững oai phong dù tóc rụng, mắt trừng gửi mộng vượt biên giới - họ nhìn xa xôi, khát khao và hằng mơ về quê hương yêu dấu.

Đoàn quân mệt mỏi, màu xanh tỏa như lá nhưng vẫn mang vẻ oai linh rừng sâu. Ánh mắt trừng dữ dội không chỉ để gửi mộng vượt biên giới mà còn để hình dung 'đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm'. Các chiến sĩ Tây Tiến, dù họ là những chàng trai thị thành, khoác lên mình áo lính, nhưng khi ra đi chiến đấu và đối mặt với gian khổ, họ vẫn giữ cho mình một tâm hồn hào hoa, thanh lịch và đa tình. Dòng thơ mơ về dáng kiều thơm là biểu tượng của vẻ đẹp quyến rũ, thanh lịch của những người con gái thủ đô ngàn năm văn hiến. Mặc dù có ý kiến cho rằng câu thơ này không phù hợp với hoàn cảnh kháng chiến, nhưng thực tế đây là một biểu hiện chân thật của tình cảm của người chiến sĩ, thể hiện ước mơ đẹp về cuộc sống hòa bình, hạnh phúc, và đồng lòng đẩy họ ra chiến trường.

Bài văn Phê bình về bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng tuyển chọn

Đoạn thơ bốn câu, ba câu đầu tả về sự khác biệt đặc biệt, mạnh mẽ. Câu thứ tư ngược lại, mang đặc tính mềm mại, trữ tình, và mơ mộng. Quang Dũng thông qua đoạn thơ này vẽ nên bức tranh của những người lính Tây Tiến, không chỉ sử dụng phương pháp tả thực, mà còn thể hiện bằng bút pháp lãng mạn. Những chữ nghĩa và bút pháp của ông tài hoa. Câu thơ không mọc tóc, oai hùng như hùm, mắt trừng đắc thắng diễn đạt sự mạnh mẽ, kiêu hùng, và tự tin của những chiến binh Tây Tiến. Dù đối mặt với hoàn cảnh khó khăn, những thách thức và gian nan của miền thâm u, nhưng họ vẫn giữ vững ý chí và quyết tâm. Bên cạnh những khía cạnh khó khăn của hoàn cảnh, họ vẫn tỏa sáng bằng tâm hồn và tinh thần mạnh mẽ. Quang Dũng thông qua những chi tiết đối lập này không chỉ tạo ra vẻ đẹp hùng vĩ, kiêu dũng mà còn tôn vinh tâm hồn đa chiều và giàu cảm xúc của người lính Tây Tiến.

Rải rác biên cương, nơi mộ viễn xứ, Chiến trường đi không hối tiếc đời xanh...

Người lính Tây Tiến không hối tiếc đời khi ra đi chiến đấu vì quê hương, sẵn sàng hi sinh cho Tổ quốc. Khi họ hy sinh, 'áo bào thay chiếu anh về đất', nhưng bằng hai từ 'áo bào', nhà thơ đã tôn vinh vẻ đẹp cao quý, như những người tráng sĩ xưa nơi miền Tây Tiến, vẻ đẹp đó làm nổi bật trong hoàn cảnh thiếu thốn ở chiến trường. Khi 'anh về đất', sự chết nhẹ nhàng, quay về với những gì quen thuộc và thân thuộc, để sống mãi trong lòng quê hương, đất nước, và sông Mã thay lời núi núi sông cất lên những lời ca bi hùng: 'Sông Mã gầm lên khúc độc hành'.

Nỗi đau dữ dội, tiếng 'gầm than trầm uất' làm nổi lên nỗi đau, dồn nén từ bên trong. Không có nước mắt của đồng đội, chỉ còn con sông Mã là nhân chứng của nỗi đau cuộn trào trong lòng, cuộc hành trình độc hành... chạy ngược vào trái tim.

Đoạn thơ miêu tả sự bi thương và hùng mạnh. Những người lính Tây Tiến được nhà thơ mô tả với nỗi nhớ thương thiết tha, và vẻ đẹp dữ dội như vẻ đẹp của núi rừng.

Hình ảnh của những người lính và tình cảm đồng đội, đồng chí thường xuất hiện trong thơ kháng chiến. Chúng ta thường bắt gặp hình ảnh người lính chân chất, giản dị, gần gũi trong thơ của Chính Hữu:

Bài phân tích Tây Tiến là một phần quan trọng trong giáo trình Ngữ Văn lớp 12, mà học sinh cần chú ý đặc biệt.

2. Nhận định về bài thơ Tây Tiến, mẫu số 2:

Những năm chiến tranh gian khổ đã qua, nhưng những tác phẩm văn xuôi và thơ ca khen ngợi sự dũng cảm của nhân dân vẫn tiếp tục vang mãi. Thơ ca thời kỳ kháng chiến luôn miêu tả một cách chân thực về những con người đã đóng góp cho sự thống nhất của đất nước, trong đó có lính Việt Nam. Tây Tiến của Quang Dũng là một trong những tác phẩm xuất sắc thuộc thể loại thơ cách mạng. Đọc bài thơ, người đọc cảm nhận được hình ảnh núi rừng Tây Bắc hùng vĩ, cùng với hình tượng những chiến sĩ Tây Tiến tràn đầy hào hoa, lãng mạn nhưng vẫn rất can đảm, oai hùng và kiêu hùng trước sự hi sinh cho đất nước.

Bài thơ là biểu tượng của nhớ nhung trong tâm hồn nhà thơ Quang Dũng về đoàn quân Tây Tiến, nơi ông dành nhiều thời gian. Làm say đắm trong ký ức đó, nhà thơ tái hiện lại hình ảnh núi rừng Tây Bắc với sự hùng vĩ, đồng thời giữ nguyên vẻ trữ tình, nên thơ.

'Dốc lên đỉnh khuỷu dốc thăm thẳm Heo hút cồn mây súng ngửi bầu trời Ngàn thước cao vút ngàn thước sâu Nhà nào Pha Luông mưa xa khơi'

Con đường di chuyển của quân chiến là nơi núi cao lên tới 'ngàn thước', đường dốc đến 'thăm thẳm', hùng vĩ và heo hút. Hình ảnh ngọn núi cao vút lên mặt trời hiện lên trước mắt độc giả, cùng với mây trời như tảo bằng lảng trôi êm đềm càng làm cho khung cảnh trở nên nên thơ. Rải rác dưới những dốc núi cao kia là những ngôi nhà của bản làng, cheo leo giữa bức tranh 'mưa xa khơi'. Khu vực Mai Châu tỏa sáng trong 'mùa em thơm nếp xôi'. Đọc đến đây, người đọc như được mơ hình dung những thửa ruộng bậc thang bát ngát, vàng óng, là dấu hiệu của một mùa bội thu với hương thơm ngào ngạt của lúa nếp, của chiếc bát xôi dẻo thơm phức.

Mẫu văn Cảm nhận về bài Tây Tiến của Quang Dũng mẫu số 2

Vùng đất miền Tây hiện lên tươi đẹp hơn trong những buổi tối giao lưu văn nghệ với làng quê qua hình ảnh 'Doanh trại bừng sáng ánh đuốc hoa'. Đuốc hoa tỏa sáng rực rỡ giữa đêm núi rừng, màu sắc rực rỡ của 'chiếc áo' các cô gái miền núi tạo nên bức tranh đa dạng màu sắc của cảnh đẹp núi rừng và sự sống của cộng đồng nơi này. Một bức tranh đêm trại ấm cúng, tràn đầy niềm vui với đủ màu sắc, ánh sáng và âm thanh của tiếng 'khèn', làm cho thơ Tây Bắc trở nên nên thơ và phong cách hơn bao giờ hết.

Qua góc nhìn của nhà thơ, núi rừng Tây Bắc trở nên thơ mộng như một bức tranh tuyệt vời với nhiều chi tiết nhỏ xinh thú vị:

'Người vượt Châu Mộc chiều sương ấy Có thầy hồn lau bờ bến nước Có nhớ dáng người bên độc mộc Trôi dòng nước lụt hoa đong đưa'

Châu Mộc là một cảnh đẹp bí ẩn, với những chiều sương lay động, lau chùm bên những bờ sông nước, xuất hiện trong tầm nhìn khi chiều buông. Đặc biệt, một hình ảnh nhỏ bé nhưng đầy cảm xúc là những bông hoa rừng như hoa mơ, hoa mận, hoa lan... đang 'đong đưa' theo dòng nước lụt. Hình ảnh đáng yêu này làm cho thiên nhiên nơi núi rừng miền Tây trở nên quyến rũ, thơ mộng và đậm chất nhân văn.

Cùng với hình ảnh tuyệt vời về tự nhiên nơi núi rừng Tây Bắc và cuộc sống cộng đồng nơi này, bài thơ cũng vẽ nên hình ảnh những người lính Tây Tiến hùng hồn, tâm hồn trẻ trung và cũng rất can đảm, bi tráng.

Lính Tây Tiến, từ tâm hồn trí thức trẻ, những học sinh, sinh viên chấp bút lên đường chiến đấu vì ý nghĩa cao cả, độc lập tự do cho dân tộc Việt Nam. Tâm hồn họ trẻ trung, tinh tế, như đứa trẻ hồn nhiên đứng trên đỉnh núi, chạm đến mây trời, họ hài hước gọi đó là 'súng ngửi trời'. Dù gặp khó khăn, bệnh tật trong rừng hoang, nhưng với tâm hồn lạc quan, họ vẫn nhìn cuộc sống với sự lạc quan như thế:

'Đoàn binh Tây Tiến, tóc không mọc Quân xanh, màu lá giữ vẻ oai hùng'

Những lính Tây Tiến yêu đời và đẹp là vậy, họ mang tâm hồn lãng mạn bay bổng. Có cái nhìn tinh tế và tình yêu, họ mới cảm nhận được vẻ đẹp của 'mùa em thơm nếp xôi', cảm nhận được vẻ đẹp của 'chiều sương', 'hồn lau' cùng những bông hoa nhỏ xinh 'đong đưa' trôi trên 'dòng nước lũ'. Và phải thật lãng mạn, họ mới mơ về 'đêm Hà Nội dáng kiều thơm'. Mơ về dáng kiều thơm cũng chính là hồi ức về những cô gái Hà Nội, về đất Hà thành mà họ gắn bó những ngày thơ ấu.

Tâm hồn trẻ trung, lãng mạn của lính Tây Tiến được thể hiện rõ trong những sự kiện giao lưu văn nghệ ấm tình quân dân:

'Trại quân huy hoàng, đuốc hoa rực Em, áo xiêm tựa mây nổi bật Khèn lên, nàng e ấp âm vang Nhạc vang Viêng Chăn, hồn thơ bay'

Lính say mê, vui vẻ ngập tràn trong không khí của lễ hội Tây Bắc. Vẻ đẹp của cảnh đẹp và con người lung linh khiến những người lính trở nên ngạc nhiên thốt lên 'thật đẹp quá'. Qua đôi mắt của họ, những tia lửa rực sáng như những bông hoa tỏa sáng lung linh. Bằng âm nhạc và tiếng khèn, người lính tạo ra những 'hồn thơ' tuyệt vời, tràn ngập vẻ đẹp trong trắng. Hai từ 'hồn thơ' càng làm nổi bật vẻ lãng mạn, tinh tế trong tâm hồn những lính trí thức.

Vẻ đẹp của lính Tây Tiến trở nên tuyệt vời hơn, như bản hòa nhạc tráng lệ về lòng dũng cảm, sự hy sinh bất khuất:

'Rải rác biên cương, mồ vờn xứ Trận chiến không tiếc đời non xanh Áo bào thay chiếc chiếu quê hương Sông Mã rền rĩ khúc ca trải dài'

Nơi khói lửa đi qua, sau những trận chiến gay cấn, bao người lính dung túng đã gục ngã. 'Biên cương mồ viễn xứ' tô điểm bằng từ ngữ Hán Việt, tạo nên hình ảnh cổ kính, trang nghiêm. Câu thơ mở đường cho bức tranh về những nghĩa trang rải rác tận biên giới xa xôi, những ký ức về những trận chiến ác liệt. Tuy nói về hiện thực khắc nghiệt, nhưng nhà thơ khẳng định tinh thần kiên quyết, không hối tiếc của lính chiến: 'chẳng tiếc đời xanh'. Đó như là lời thề không bao giờ phai mờ, nguyện sẵn sàng hy sinh cho đất nước. Câu thơ cuối cùng 'Sông Mã gầm lên khúc độc hành' toát lên vẻ hùng vĩ, như một khúc hát chia tay đầy cảm xúc với những người lính. 'Sông Mã' là biểu tượng của quê hương rung động 'gầm lên' trước sự ra đi của những con người dũng cảm, biểu tượng của sức mạnh từ nỗi đau biến thành động lực, tiếp tục chiến đấu vì tự do, độc lập. Mạch thơ như một dòng sông mãnh liệt, kết thúc với 'khúc độc hành', tô điểm bức tượng đài bi tráng về người lính Tây Tiến.

Bài thơ Tây Tiến thành công khi tái hiện vẻ đẹp thiên nhiên, con người nơi núi rừng Tây Bắc, đồng thời vẽ nên tâm hồn trẻ trung, lạc quan, lãng mạn và bức tượng đài bi tráng của người lính Tây Tiến. Tây Tiến kết thúc trong không khí hùng vĩ, bi tráng như một khúc hát về thời kỳ chiến tranh đã qua nhưng vẫn sống mãi trong trái tim người Việt.

3. Cảm nhận về bài Tây Tiến của Quang Dũng tuyệt vời, mẫu số 3:

Những câu thơ hùng vĩ đánh thức cảm xúc, đi sâu vào lòng người như những giai điệu ngọt ngào đi theo thời gian. Tây Tiến trở thành một bản hòa ca của những người lính, một trong những bài thơ đầy cảm xúc, những dòng thơ ấy vẫn giống như một bản nhạc đi cùng thời gian, Tây Tiến đã trở thành hiện tượng thơ Quang Dũng, là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất về người lính. Những câu thơ tràn đầy vẻ hùng vĩ, phóng khoáng. Từ Tây Tiến, chúng ta nhìn thấy vẻ đẹp bi tráng của người lính Tây Tiến và của một thời kỳ hào hùng đã qua.

Kí ức về thời chiến, những trận đánh đầy kinh hoàng làm nổi bật nỗi đau thương. Những dòng thơ đầu tiên như là lời kể của thời gian, từ những năm chiến tranh gay go, những người lính ấy qua bao nhiêu thách thức, giờ trở nên sống động và chân thật hơn bao giờ hết. Bệnh tật, liên hoan, những đêm nằm gác 'gửi mộng qua biên giới' và những ước mơ nồng nàn của những chiến sĩ trẻ đầy nhiệt huyết. Đọc càng sâu, ta càng hiểu rõ sự khắc nghiệt, gian khổ của đội quân Tây Tiến.

Giữa cảnh chiến trường khốc liệt, hình ảnh những người lính hiện ra với vẻ hồn nhiên và sự quý phái. Xuất thân từ Hà Nội, những chàng trai này, dù bước chân vào chiến trường, vẫn giữ được tâm hồn hào hoa, thanh lịch, đa tình, là một tầm hồn tràn đầy thơ mộng.

'Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi Mường Lát hoa về trong đêm hơi'

Khó khăn của những người lính Tây Tiến trở thành đẹp đẽ, thơ mộng qua những vần thơ của Quang Dũng. Những khó khăn ấy là thách thức mà họ phải vượt qua, và chính những khó khăn ấy làm nổi bật vẻ đẹp bi tráng của họ... Những triền dốc đầy gian nan, những từ ngữ thâm thúy trong câu thơ làm tăng cường sự hiểm trở của những con dốc. Hình ảnh đầu súng của những chiến sĩ, như đang vui đùa với mây trời.

'Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm Heo hút cồn mây, súng ngửi trời'

Cảm nhận về bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng mẫu số 3

Gian nan khó khăn là nguồn cảm hứng cho vẻ đẹp bi tráng của những người lính. Sự hồn nhiên hiện lên trong những giây phút mệt mỏi, khi họ gục lên ba lô và ngủ, bỏ lại sau lưng khó khăn của chiến trường. Hình ảnh người lính nằm trên súng mũ dãi dầu, bước chân không bước nữa, tạo nên một hình ảnh đẹp bi tráng. Câu thơ nhằm giảm bớt cái chết, cái hi sinh của những chiến sĩ. Đó là một vẻ đẹp bi tráng, nơi sự hi sinh trở thành bi kịch, nhưng trong cái bi kịch đó, ta cảm nhận được một vẻ đẹp tinh tế. Họ có thể hi sinh, nhưng vẫn giữ lại những kỷ niệm về những đêm dừng chân mệt mỏi, về mùa nếp xôi ở Mai Châu.

Không chỉ khó khăn trên chiến trường, câu chuyện về bệnh tật và khí hậu khắc nghiệt cũng được thể hiện trong thơ của Quang Dũng. Không che đậy, sự thiếu thốn và những căn bệnh như sốt rét khiến binh đoàn mất tóc, nhưng vẫn dữ oai hùm. Ánh mắt trừng tưởng đến sự căm thù giặc của những anh hùng Tây Tiến. Đó là ánh mắt hi vọng, tinh thần chiến đấu oai hùng, không khuất phục trước số phận. Sự hi sinh của những chiến sĩ, những trí thức Hà Nội, những con người giữ gìn tâm hồn trước những bóng hồng quê nhà.

Bằng cách sử dụng biện pháp đối, tác giả Quang Dũng vừa tả được vẻ đẹp hùng vĩ, kiêu hãnh của người lính Tây Tiến, vừa lòe loẹt tâm hồn hào hùng, đa cảm của họ. Núi rừng miền Tây hiện lên với sự hùng vĩ và hoang sơ, người lính Tây Tiến bước đi trong vẻ hùng vĩ và hoang sơ đó, vững vàng vượt qua gian khổ, hy sinh.

Rải rác biên cương mồ viễn xứ, Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh...

Những chiến sĩ Tây Tiến không ngần ngại hy sinh bản thân, họ sẵn lòng đặt mạng sống để bảo vệ người thân ở hậu phương. Hi sinh nhưng vẫn mang theo những ước mơ riêng, 'áo bào thay chiếu anh về đất...', đất mẹ là nơi họ sinh ra và là nơi họ về, che chở họ bằng giấc ngủ yên bình. Sông Mã gầm lên như một khúc hành ca, tiễn đưa linh hồn của họ, không chơi vơi mà là tiếng gầm oai phong, tăng thêm chất tráng cho bài thơ.

Rút cảm hứng từ cuộc sống chân thực và trải nghiệm cá nhân, những chàng trai, học sinh, sinh viên thành thị khoác áo lính. Một lần nữa, Quang Dũng đưa chúng ta quay về Tây Tiến, với những kí ức đan xen giữa lãng mạn và bi tráng. Dưới bút pháp hào hoa của Quang Dũng, hình ảnh về người lính Tây Tiến trở nên hồn hậu, giản dị và đầy khí phách. Thông qua đó, ta cảm nhận thêm vẻ đẹp bi tráng của những chiến binh Tây Tiến, yêu thêm những con người vì đất nước, vì quê hương.

4. Nhận định về bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng từ một học sinh giỏi, mẫu số 4:

Bài thơ 'Tây Tiến' của Quang Dũng mô tả hình ảnh những người nông dân, công dân, học sinh, những người mẹ, người chị... quyết tâm hành động vì lý tưởng tự do, tham gia cuộc kháng chiến chống Pháp.

Có một bản hùng ca khó quên...'

Cũng có những thời kỳ không bao giờ phai mờ, không bao giờ bị lãng quên, vẫn sống mãi trong ký ức của nhiều thế hệ đã trải qua, từ hôm nay cho đến mãi sau này. Đó chính là giai đoạn kháng chiến chống Pháp, nơi toàn dân Việt Nam, sau những ngày đói kém, giành được độc lập và đối mặt với sự xâm lược của thực dân Pháp. Dấu vết của đói kém năm 1945 vẫn còn đậm đà, in sâu trong lòng mỗi người dân Việt Nam. Quyết định giữ tự do hay quay về cuộc sống xưa? Đó là một trăn trở không ngừng trong tâm trí của nhiều người.

Trong những thời kỳ đặc biệt đó, văn học mặc dù chưa thể nói là đã đầy đủ ghi chép lại bức tranh toàn cảnh đất nước, nhưng đã lưu giữ hào khí của một thời kỳ, với hình ảnh của hàng triệu con người, trung tâm là vị tướng lãnh chiến sĩ cụ Hồ. Bài thơ 'Tây Tiến' của Quang Dũng ra đời trong bối cảnh đó.

Tác phẩm được sáng tác tại Phù Lưu Chanh vào năm 1948, thời điểm Quang Dũng mới chuyển đến đơn vị mới. Tuy nhiên, những ngày tháng chiến đấu và sống cùng đoàn quân Tây Tiến ngắn ngủi nhưng đủ để để lại những kí ức khó quên trong tâm hồn tác giả. Toàn bộ bài thơ là một biểu tượng của sự nhớ mong. Tác giả hồi tưởng về cuộc sống khó khăn, những kỷ niệm về những buổi liên hoan, và về cái bầu không khí âm u, hoang dã của rừng núi, đặc biệt là niềm nhớ của người lính Tây Tiến.

Bài Đánh giá về bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng mẫu số 4

Hành trình kháng chiến bắt đầu khi Quang Dũng là một thanh niên, một học sinh ở Hà Nội, và anh đã trở thành một người lính. Dù ký ức về thời gian làm người lính Tây Tiến đã trôi xa, nhưng vẫn ẩn hiện mạnh mẽ trong tâm trí tác giả:

'Sông Mã đã chìm xa, ôi Tây Tiến ơi!'

Dấu chấm than kết thúc câu thơ, hòa cùng vần ơi, truyền đạt một sức mạnh lớn. Đó không chỉ là giọng nói của Quang Dũng vang vọng đến đoàn quân Tây Tiến, mà còn là tiếng lòng của tác giả 'đã chìm xa, ôi Tây Tiến ơi!' nhưng tình cảm vẫn mãnh liệt! Âm hưởng của câu thơ có đủ sức mạnh để làm rung động tiếng lòng của Quang Dũng, gửi đến độc giả những xúc cảm sâu sắc từ câu đầu để đến với ký ức về Tây Tiến:

'Nhớ về rừng núi, thơ mộng chơi vơi'

Nỗi nhớ không gì có thể so sánh! 'Thơ mộng chơi vơi'! Câu đó có vẻ quen thuộc, giống như trong những bài ca dao quê hương mà ta đã từng nghe:

'Ra đi, gặp lại ký ức chơi vơi'

Nỗi nhớ 'chơi vơi' là một cảm xúc khó lý giải, không thể nắm bắt bằng lời. Nỗi nhớ mở rộng vô cùng, bao la và sâu sắc. Chúng muốn trào ra vượt qua không gian, xoáy vào trái tim người đọc. Đối với những người ngoài cuộc, khó có thể hiểu được nỗi nhớ đặc biệt ấy. Chỉ có Quang Dũng, với trái tim của mình, mới có thể chứng kiến nỗi nhớ đặc biệt này. Với trái tim như ngọn lửa, câu thơ với vần 'ơi' truyền tải nỗi nhớ 'chơi vơi' của tác giả một cách mạnh mẽ.

Thường khi nhớ về một điều gì, người ta thường nắm bắt những kỷ niệm để giữ lại những dấu ấn không thể nào quên. Quang Dũng, khi nhớ, trước hết là nhớ về rừng núi.

'Nhớ về rừng núi...'

Rừng núi, nơi mà tác giả và đồng đội đã cùng chia sẻ cuộc sống và đối mặt với những thử thách của chiến trường. Rừng núi chứa đựng biết bao nỗi khổ, niềm vui, và nỗi buồn của những người lính. Quan trọng hơn hết, tác giả không chỉ là người viết về, mà còn là người trải nghiệm trực tiếp những gì mình mô tả:

'Sương mờ Sài Khao che phủ đoàn quân mệt mỏi Hương hoa Mường Lát lan tỏa trong đêm bình minh Leo lên đỉnh núi khuỷu tối tăm, vực thẳm Khói cồn mây bám lấy súng, hương đất nứt khí trời Ngàn thước lên cao, ngàn thước hạ xuống Nhà Pha Luông nơi mưa rơi đưa đến xa khơi.'

Mặc dù cuộc sống gian khổ không phải là đề tài tác giả tập trung mô tả, nhưng trước mắt, hình ảnh khắc nghiệt của rừng núi hiện hữu. Nhà thơ Tố Hữu đã từng bày tỏ qua những câu thơ:

'Năm mươi sáu ngày đêm, khoan dung núi, giấu mình trong hầm, ngủ trận dưới mưa, cơm ăn từng hạt ngô'

'Máu hòa quyện với bùn non Tâm gan kiên cường, tinh chất chẳng mòn!'

Tố Hữu vẽ lên bức tranh sống của người lính một cách chân thực. Ngược lại, Quang Dũng không miêu tả trực tiếp cuộc sống của họ, nhưng qua cảnh rừng núi, ai cũng cảm nhận được sự hoang dã, hẻo lánh của vùng đất này. Với những địa danh xa lạ như 'Sài Khao', 'Mường Lát', 'Pha Luông', rừng núi trở nên nguyên sơ và xa lạ hơn. Đoàn quân Tây Tiến, hầu hết là những người trẻ từ Hà Nội, nhiều người là học sinh, cảm nhận rõ sự xa lạ và đáng sợ của rừng núi. Quang Dũng, như một người trong cuộc, hiểu rõ tâm lý này.

Nỗi nhớ về rừng núi bắt đầu từ những cuộc hành quân đầy cam go.

'Sương Mù Sài Khao ôm trọn đoàn quân mệt mỏi.'

Những hành trình đi qua và những cuộc đi mới liên tục trong cuộc đời người lính Quang Dũng. Nhưng cái mệt mỏi từ những cuộc hành trình đầu tiên có lẽ sẽ không bao giờ phai nhạt theo năm tháng, giống như rừng sương 'Sài Khao sương che phủ đoàn quân mệt mỏi' vẫn in sâu dấu ấn. Câu thơ đều đều tạo lên ấn tượng về sự mệt mỏi, uể oải, làm cho ta nghĩ rằng đoàn quân Tây Tiến sắp ngã, sắp chìm đi trong sương. Nhưng không, giai điệu bài thơ lại vút lên qua câu vần ấn tượng:

'Mường Lát hoa nở trong đêm khói'

Câu thơ đã làm tan biến nỗi mệt mỏi của đoàn quân Tây Tiến, họ tiếp tục bước đi. Những khó khăn vẫn hiện hữu trên con đường người lính đi qua:

'Dốc lên đèo khuỷu, dốc thăm thẳm Heo hút cồn mây, súng hít thở không khí trời Ngàn thước lên cao, ngàn thước hạ xuống'

Hình tượng của 'khúc khuỷu' tạo nên cảm giác như con đường đầy khó khăn! 'Dốc thăm thẳm' làm tăng thêm cảm giác khó khăn, con đường dài và thăm thẳm. Trên những dốc đường đó, 'súng ngửi trời'. Chính 'heo hút cồn mây' tạo ra không khí hoang sơ, vắng vẻ của núi rừng, súng ngửi trời như làm nổi bật sự đơn độc của những người lính giữa những ngọn đèo cao.

Mặc dù đầy khó khăn, nhưng vần tiếp theo nhẹ nhàng hơn:

'Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi.'

Như vậy, câu vần nhẹ nhàng xen vào giữa những câu vần khó khăn, tạo ra sự trùng lặp âm hưởng. Âm điệu này tiếp tục trong toàn bộ bài thơ, kết hợp với ngôn từ cổ kính của Quang Dũng, tạo nên bức tranh lãng mạn và hùng vĩ cho bài thơ.

Toàn bộ khổ thơ đầu là hình ảnh về khó khăn của vùng rừng núi hoang sơ. Đối diện với bức tranh mãnh liệt ấy, ai cũng đặt ra câu hỏi: Người lính sống như thế nào nhỉ?

'Anh bạn, chân dung vẫn đứng trước Nghiêng bên súng mũ, đời bỏ quên Chiều chiều thác rơi âm thanh oai Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu hùa.'

Quang Dũng vẽ nên bức tranh chân thực về những khó khăn trong cuộc kháng chiến của đoàn quân Tây Tiến, nhưng không biến bài thơ thành một tấm tranh bi thảm hay tâm hồn bi quan. Tác giả thông qua bút mực chân thực, mô tả những người lính. Trên đường hành quân, nhiều người nằm xuống trên mảnh đất xa lạ, không bao giờ tỉnh dậy:

'Anh bạn, chân dung vẫn đứng trước'

Nhưng những người anh hùng, những tâm hồn đã vụt tắt ấy! Những chiến sĩ không chịu gánh chịu gian khổ đã đặt mình xuống, nhưng họ cũng tìm thấy một tư thế thanh nhã khi vĩnh viễn ra đi:

'Gục lên súng mũ, đời bỏ quên'

'Bỏ quên đời' chỉ là lời diễn đạt nhẹ nhàng, giảm bớt nỗi đau khi người lính rời bỏ thế gian. Hình ảnh đặc sắc là 'gục lên súng mũ' vẫn hiện hữu, khiến chúng ta liên tưởng đến hình ảnh của những anh hùng giải phóng quân trong quá khứ:

'Anh ngã xuống khi đang đứng bắn Máu phun theo những vệt cầu vồng của lửa đạn'

Dáng đứng vững của anh giải phóng quân truyền cảm nhận mãi trong trái tim những người dân thời kháng chiến chống Mĩ, và dáng ngã gục xuống của người lính cụ Hồ là hình ảnh không thể phai mờ trong lòng Quang Dũng, đoàn quân Tây Tiến và những người lính khác tham gia cuộc chiến tranh. 'Gục lên súng mũ' là cách nói nhẹ nhàng, một cách diễn đạt của thanh niên trí thức thời kỳ ấy. Người lính ra đi, nhưng tinh thần đồng đội vẫn tiếp tục.

Những thách thức lại xuất hiện:

'Chiều chiều thác oai linh gầm thét Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.'

Có lẽ ai đó đã bàn luận về cách Quang Dũng sử dụng từ 'Mường Hịch'. Đọc tên địa danh này, người ta cảm nhận tiếng chân cọp vang vọng qua đêm. Rừng núi trở nên gian khó, hoang sơ, và sự thách thức tăng lên gấp đôi. Nhưng lòng lạc quan, niềm vui của người lính vẫn giữ nguyên trong hành trình khó khăn đó.

'Hồi tưởng Tây Tiến, cơm nồng khói bay Mai Châu mùa em thơm hương xôi.'

Quang Dũng chợt nhớ đến những kỷ niệm ấm áp của những đêm liên hoan. Nhịp điệu của câu thơ như âm nhạc rộn ràng:

'Doanh trại huyên náo, đuốc hóa bắt đầu sáng Kìa em, xiêm áo che đậy hồn bao giờ Khèn lên, nàng e ấp trong bóng tối Nhạc vang Viên Châu, hồn thơ nở tràn Người về từ Châu Mộc, chiều sương ấy Có nhớ hồn lau nẻo bến bờ Có nhớ dáng người trên độc mộc Nước lũ hoa đong đưa, hồn trôi nhẹ.'

Dữ dội, hoang dã của thiên nhiên từ hai khổ thơ đầu giờ như tan biến sau những ký ức vui vẻ của đoàn quân Tây Tiến. Nét nghịch ngợm, vui tươi của những thanh niên Hà Nội trong xiêm áo giả mạo con gái, tiếng nhạc và vẻ e ấp giả vờ. Câu thơ với hai chữ 'kìa em' vừa mang vẻ ngạc nhiên vừa chứa đựng nụ cười thoải mái của người chiến sĩ. Những ký ức vui vẻ đó chắc chắn sẽ ấm áp mãi trong tâm trí họ, và vẫn còn nguyên vẹn trong trái tim của Quang Dũng. Cùng với sự vui tươi, người lính Tây Tiến thể hiện sự lãng mạn và tâm hồn thơ phong phú, đầy cảm xúc. Một bức tranh với hình ảnh người trên độc mộc vào buổi chiều sương, một khóm hoa đong đưa trên dòng nước lũ... tất cả góp phần làm cho đoạn thơ trở nên nhẹ nhàng và đẹp đẽ.

Quang Dũng, dù đã rời xa Tây Tiến, nhưng những ký ức ấy vẫn nguyên vẹn trong trí nhớ. Nỗi nhớ 'chơi vơi' lan tỏa khắp bài thơ, nhưng tâm điểm vẫn là hình ảnh người lính Tây Tiến. Hình ảnh họ, như một đoàn quân với đầu tóc rậm rạp, mặc áo xanh quân phục, hùng dũng như oai hùng hùm:

'Đoàn quân Tây Tiến, tóc như mây Quân phục xanh lá, oai hùng hùm'

Câu thơ mở đầu chân thực mô tả những chiến binh kháng chiến, hay còn được biết đến với cái tên thân mật 'Vệ trọc'. Giữa rừng núi hoang sơ, nơi mà nạn sốt rét là nỗi ám ảnh, người lính trải qua những thử thách khó khăn. Sốt rét cướp đi từng sợi tóc, làm cho da trở nên xanh xao như màu lá cây.

Bệnh sốt rét, một kẻ thù khó nhằn nhưng quen thuộc, như Chính Hữu đã mô tả:

'Sốt quặn, trán ướt mồ hôi nỗi niềm.'

Sốt rét, căn bệnh đặc trưng mà người lính Tây Tiến thường phải đối mặt. Trong cuộc sống đầy gian khổ, họ không chỉ chiến đấu với kẻ thù, mà còn đấu tranh với bệnh tật. Dù sốt rét làm cho họ 'mất tóc' và trang phục xanh lá cây trở nên oai hùng như hùm:

'Quân xanh, màu lá cây, dữ tợn như hùm'

Vẻ dữ dội của người lính Tây Tiến không làm giảm đi hình ảnh mạnh mẽ của họ. Bệnh tật và đau đớn có vẻ làm yếu đuối, nhưng bản chất 'dữ tợn như hùm' vẫn hiện hữu. Câu thơ cuối cùng mở ra một không khí mới, làm nổi bật sức mạnh của đoàn quân Tây Tiến:

'Đêm mơ Hà Nội, hình bóng kiều diễm'

Người lính Tây Tiến với tâm hồn mơ mộng về Hà Nội, nơi hiện thực và tương lai gặp gỡ. Mắt họ tràn đầy quyết tâm, không dữ tợn mà chỉ là sự kiên định trong chiến đấu cho đất nước. Hai dòng thơ vừa lãng mạn vừa hào hùng tạo nên bức tranh hùng vĩ:

Người lính Tây Tiến vượt qua bao khó khăn. Trên con đường chông gai, nhiều chiến sĩ gục ngã vì mệt mỏi, vì gian khổ của rừng núi, và cũng có những người bỏ mạng trong cuộc chiến tranh.

'Biên cương rải rác mồ vô danh.'

Câu thơ đọng lại với âm hưởng bi thảm. Nhiều người nằm dưới đất xa lạ, quê hương không bao giờ chờ đợi. 'Rải rác' làm ta cảm nhận được những khó khăn của người lính Tây Tiến, những người hy sinh trong cuộc chiến. Từ 'viễn xứ' tạo nên bức tranh hình ảnh hẻo lánh, lạnh lẽo của rừng núi, làm nổi bật sự cô đơn khi nằm lại. Câu thơ chìm đắm trong nỗi buồn, nhưng ngược lại:

'Trên đường chiến trường, tuổi xuân phai màu'

Câu thơ nhẹ nhàng, không giữ lại ám ảnh của nấm mồ viễn xứ. Nó tản bộ, đề cập đến tâm hồn vững vàng của người lính Tây Tiến. Bi thảm biến thành sự kiêu hãnh, sự kiên cường của họ. Bảo 'tuổi xuân phai màu' là cách miêu tả về những đau đớn của chiến trường. Nhưng đằng sau đó, vẫn còn những ký ức về quê hương, đất đỏ sông Mã đầy hứng khởi. Người lính nằm xuống, nhưng áo bào thay chiếu, vẫn còn niềm tự hào và tình yêu quê hương:

'Chiếc áo bào thấm hương đất đỏ Dòng sông Mã hòa mình khúc độc hành'

Dùng từ 'áo bào' tạo sự trang trọng cho câu thơ. Anh lính ra đi mãi mãi nhưng sự hi sinh của anh như một sự trở về gốc nơi. Cái chết của anh không nặng nề, nhẹ nhàng như sự 'về đất'. Quang Dũng muốn giữ cho bức tranh thanh thản, không muốn giọt nước mắt nào rơi xuống thi hài người lính Tây Tiến. Người lính Tây Tiến sống lãng mạn, hào hùng, chết cũng phải như vậy. Từ cổ kính và lối nói của họ tạo nên không khí tình cảm. Anh chiến sĩ hi sinh ở nơi xa nhưng linh hồn anh về bên đất mẹ. Câu thơ mất đi nét bi thảm, thay vào đó là sự nhẹ nhàng, thanh thản: anh về với đất. Đất như mẹ ôm đứa con yêu vào lòng và người chiến sĩ ngụ trong vòng tay mẹ. Câu thơ giảm đi vẻ bi thảm, chuyển hóa thành sự thanh thản:

'Dòng sông Mã hòa mình khúc độc hành'

Không có tiếng khóc, chỉ có núi sông, đất mẹ chứng kiến cái chết của anh. Bóng dáng anh hoà quyện vào núi sông, ôm lấy đất mẹ.

Người lính Tây Tiến ra đi nhưng hình ảnh của anh mãi mãi không phai trong tâm trí. Hình ảnh người lính và những kỷ niệm sâu sắc trong lòng Quang Dũng và mỗi người chúng ta.

'Tây Tiến, nơi tận cùng hành trình không hẹn ước Con đường lên sâu thẳm, chia phôi muôn dạng Ai lên Tây Tiến trong mùa xuân ấy Hồn về như sầm nứa, chẳng trở về bản xôi.'

Bài thơ khép lại nhưng giai điệu vẫn âm vang trong tâm hồn. Nhịp điệu trùng điệp, nét lãng mạn hào hùng của bài thơ để lại dấu ấn mạnh mẽ. Có những tác phẩm gặp nhiều nhưng quên, nhưng Tây Tiến chỉ cần một lần bắt gặp, lại sống mãi. Ấy là Tây Tiến!

Hình ảnh người lính Tây Tiến lung linh, toả sáng với hào khí dân tộc!

5. Phân tích, cảm nhận bài Tây Tiến xuất sắc nhất của HSG - Mẫu 5

Thơ ca cách mạng luôn hòa quyện với bản hùng ca, hình tượng hào hùng của thời đại. Trong số nhiều tác phẩm xuất sắc, bài thơ 'Tây Tiến' nổi bật, tái hiện hình ảnh lớn lao, cao cả của những chiến sĩ gan trường chống Pháp.

Đầu tiên, Quang Dũng chân thành thể hiện nỗi nhớ với thiên nhiên và con người Tây Bắc. Ngay từ đầu, độc giả đã cảm nhận sự bộc lộ rõ nét nỗi nhớ sâu sắc của tác giả: 'Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi'. Từ 'nhớ' nhấn mạnh, gói gọn cảm xúc của Quang Dũng đối với đơn vị cũ và vùng núi non Tây Bắc hùng vĩ.

Hành trình gian khổ, chông gai của lính Tây Tiến được mô tả chân thực qua bức tranh từ con đường hành quân:

'Sài Khao sương phủ bước chân mỏi mệt'

[...]

Đêm xuống, Mường Hịch, tiếng cọp cười trêu người'

Liên tiếp những địa danh xuất hiện: Sài Khao, Mường Lát, Pha Luông, Mường Hịch,... Đây chính là vùng đất quân đoàn Tây Tiến chinh phục. Vùng đất hoang vu, gian truân, nơi tiềm ẩn nhiều hiểm nguy: 'oai linh thác gầm thét', 'cọp trêu người'. Mô tả cận kỹ, tác giả sử dụng từ ngữ như 'khúc khuỷu', 'thăm thẳm', 'heo hút' để tả đường đi đầy khó khăn của người lính. Ngay cả câu thơ 'Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống' cũng được chia làm đôi, thể hiện sự đổ vỡ đột ngột của những con dốc.

Tự nhiên Tây Bắc không chỉ hùng vĩ, bát ngát mà còn mang vẻ đẹp thần bí, linh thiêng:

'Bước chân lạc vào rừng Châu Mộc, bên lề những sương chiều dịu dàng

[...]

Dòng nước lũ hoa đong đưa, một bức tranh tuyệt vời của thiên nhiên

Nắng vàng nhẹ nhàng khuất sau những góc cây, hòa quyện cùng hương hoa lau.

'Dưới bóng đèn vàng, những đêm giao lưu văn nghệ biến chốn núi non Tây Bắc thành một sân khấu huyền bí. Đèn sáng lung linh, âm thanh nhẹ nhàng tạo nên bức tranh kỳ diệu của 'đêm hội đuốc hoa'. Nguy hiểm và u ám dường như tan biến, thay vào đó là không khí ấm áp và màu sắc rực rỡ từ những chiếc áo dài dân tộc.

Ngoài khả năng tài năng vẽ nên vẻ đẹp hùng vĩ của Tây Bắc, tác phẩm còn khắc họa một hình ảnh mới về người lính Tây Tiến. Họ không chỉ là những chiến sĩ mạnh mẽ mà còn mang đến vẻ đẹp trẻ trung, hào hoa và lãng mạn:

'Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc

[...]

'Hà Nội trong giấc mơ khéo léo và dễ thương

Dù vượt qua muôn vàn khó khăn trên đường hành quân, người chiến sĩ vẫn giữ tinh thần lạc quan, dí dỏm. Nét đẹp của họ tỏa sáng qua quyết tâm và sẵn sàng chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Từ động từ 'trừng' không chỉ thể hiện sự tập trung mà còn là biểu tượng của lòng căm thù và quyết liệt trước mặt quân thù. Ánh mắt hướng về phía xa xăm, 'gửi mộng qua biên giới'. Những người lính gửi gắm nỗi nhớ về quê hương, ấp ủ giấc mơ về ngày hòa bình.

Những chiến sĩ hi sinh được tôn vinh với tinh thần hy sinh cao cả cho Tổ quốc. Nhà thơ tài năng đã lời nhắc nhở về điều này một cách tinh tế:

'Anh bạn dãi dầu bước không ngừng

'Nằm sấp trên súng, giấc ngủ ôm trọn cuộc đời

Hay:

'Biên cương rải rác, mồ hiên viễn xứ

Cái chết với những người lính giống như một giấc ngủ sâu. Chiến trường dù khốc liệt nhưng không làm chệch bước chân của họ. Bỏ lại quê nhà, gác lại những ước mơ dang dở, họ đi theo tiếng gọi của Tổ quốc:

'Đất chiến trường màu xanh, không hối tiếc về cuộc sống

'Bào chải áo dài thay cho chiếu phủ đất

'Dòng sông Mã hòa mình trong khúc ca độc hành'

Giữ lòng yêu nước và trung thành với cách mạng, người lính Tây Tiến sống 'không tiếc cuộc đời xanh'. Tuổi trẻ của họ dành cho quê hương, xứ sở. Khi hy sinh, họ chỉ còn lại chiếc áo mỏng như 'chiếc chiếu'. Trở về với đất mẹ, hòa mình vào Tổ quốc thân yêu. Tấm áo đó như một 'áo dài', thể hiện lòng kính trọng đối với những đồng đội đã ngã xuống. Cuối cùng, thiên nhiên cũng phải xót xa, 'hòa mình vào khúc ca độc hành' tiễn đưa người lính về nơi vĩnh cửu.

Ngoài việc học nội dung chính, hãy chuẩn bị kỹ Phân tích ngôn ngữ và cảm xúc lãng mạn trong bài thơ Tây Tiến, cũng như Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến, bài phân tích khổ 2 Tây Tiến, khổ 3... hoặc bài tổng hợp Phân tích Tây Tiến để hiểu sâu rộng về kiến thức Ngữ Văn lớp 12 của bạn.

Việc diễn đạt cảm nghĩ về bài thơ là một bài văn khá thách thức đối với học sinh, vì yêu cầu sự hiểu biết sâu sắc về tác phẩm, về các hình tượng nghệ thuật thơ, cũng như sự tư duy, thấu hiểu và cảm xúc đặc biệt khi thưởng thức chúng. Bài thơ Từ ấy của Tố Hữu mang đến những thách thức, do đó, khi trình bày Cảm nhận về bài Từ ấy, hãy nâng cao kiến thức về hình tượng nghệ thuật và các phương tiện ngôn ngữ tác giả đã sử dụng. Đồng thời, đặt bài thơ trong bối cảnh lịch sử để hiểu rõ hơn về ý nghĩa nội dung và ý đồ nghệ thuật của nhà thơ. Bài văn Cảm nhận về bài Đây thôn vĩ dạ của Hàn Mặc Tử và Cảm nhận về bài Quê hương cũng đều là những thách thức đáng kể, vì vậy, khi viết bài văn biểu cảm về chúng, hãy chú ý đến những hình tượng nghệ thuật độc đáo.

Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc và tăng trải nghiệm khách hàng. Mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng liên hệ tổng đài chăm sóc: 1900 2083 hoặc email: [email protected]

Chủ Đề