Đáp án và lời giải chi tiết - Đề số 61 - Đề thi thử THPT Quốc gia môn Ngữ văn
Đề bài
I. ĐỌC HIỂU
Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu:
“Người ta có thể yêu nhau và ghét nhau nhưng xin đừng hãm hại nhau. Tôi sợ lắm những gì mang đến bất hạnh cho con người. Hãy cố gắng mang đến cho nhau những giấc mơ, những giấc mơ làm nên hạnh phúc. Đi đâu, đến đâu cũng chỉ thấy những nụ cười. Những nụ cười như đóa hồng đứa bé cầm trên tay đi qua những phố rực rỡ một lòng yêu thương vô tận. Chúng ta hình như thừa bạo lực nhưng lại thiếu lòng nhân ái.”
[Trích Viết bên bờ Loiret – Trịnh Công Sơn, theo //trinhcongsonblog.wordpress.com ]
Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích trên.
Câu 2. Nêu nội dung chính của đoạn trích.
Câu 3. Chỉ ra và nêu hiệu quả nghệ thuật của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn sau: Những nụ cười như đóa hồng đứa bé cầm tay trên tay đi qua những phố rực rỡ một lòng yêu thương vô tận.
Câu 4. Anh/chị có đồng tình với ý kiến: Chúng ta hình như thừa bạo lực nhưng lại thiếu lòng nhân ái? Vì sao?
II. LÀM VĂN
Câu 1:
Từ nội dung đoạn trích phần Đọc hiểu, anh/chị hãy viết một đoạn văn [khoảng 200 chữ] trình bày suy nghĩ về ý kiến sau: Người ta có thể yêu nhau và ghét nhau nhưng xin đừng hãm hại nhau.
Câu 2:
Có ý kiến cho rằng: “Tây Tiến gợi nhớ một thời chiến đấu gian khổ nhưng giàu chất thơ của một đoàn quân đã đi vào huyền thoại”.
Anh/Chị hãy làm sáng tỏ ý kiến trên qua đoạn thơ sau:
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi
Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi
[Trích Tây Tiến – Quang Dũng, Ngữ Văn 12, Tập một, NXB Giáo dục Việt Nam, 2009, trang 88]
Lời giải chi tiết
I. ĐỌC HIỂU
Câu 1:
- Phương thức biểu đạt: nghị luận.
Câu 2:
- Nội dung đoạn trích: lời khẩn cầu tha thiết về mối quan hệ tốt đẹp, nhân ai giữa con người với con người.
Câu 3:
- Biện pháp: so sánh
- Hiệu quả nghệ thuật:
+ Tạo cách nói sinh động, giàu hình ảnh và gợi cảm.
+ Khẳng định ý nghĩa của nhừng nụ cười yêu thương mà con người trao tặng cho nhau.
Câu 4:
Nêu rõ quan điểm đồng tình hoặc không đồng tình, lí giải hợp lí, thuyết phục. Ví dụ:
- Đồng tình: cuộc sống hiện này dường như làm con người ta xa cách hơn, xảy ra nhiều xung đột, bạo lực hơn.
- Không đồng tình: cuộc sống vẫn còn nhiều hơn lòng yêu thương, bao dung, nhân ái.
II. LÀM VĂN
Câu 1:
- Nội dung ý kiến: Con người phải biết bao dung, tha thứ, phải sống nhân ái, yêu thương.
- Bàn luận: Ý kiến trên là một lời khuyên đúng đắn về mối quan hệ giữa con người với con người. Bởi vì:
+ Cảm xúc là thứ khó có thể chi phối, ta có thể yêu mến hay hờn ghét ai đó, nhưng nhất định không được hãm hại, gây tổn thương đến họ.
+ Khi hãm hại người khác, cũng chính là tự hãm hại bản thân mình.
+ Chính tình yêu thương sẽ tạo nên mối quan hệ thân thiện giữa người với người, làm thế giới này trở nên tốt đẹp.
- Bài học nhận thức và hành động: cần biết sẻ chia và yêu thương, cần thanh lọc tâm hồn, hoàn thiện nhân cách.
Câu 2:
1. Mở bài
- Giới thiệu khái quát về tác giả Quang Dũng, tác phẩm Tây Tiến và đoạn trích.
2. Thân bài
2.1 Giải thích ý kiến:
- Tây Tiến gợi nhớ một thời chiến đấu gian khổ: Bài thơ là nỗi nhớ chơi vơi về những năm tháng chiến đấu vất vả, gian khổ, đầy những mất mát hy sinh mà người lính Tây Tiến phải trải qua.
- Cuộc chiến đấu tuy gian khổ, khó khăn nhưng giàu chất thơ. Chất thơ ấy toát lên từ thiên nhiên miền Tây thơ mộng trữ tình, từ tình cảm quân dân ngọt bùi thắm thiết, từ tâm hồn lãng mạn của người lính.
=> Bài thơ đã khắc họa thành công về đẹp của đoàn quân Tây Tiến – một đoàn quân đã đi vào huyền thoại.
2.2 Phân tích, chứng minh:
- Đoạn thơ đã gợi nhớmột thời chiến đấu gian khổ của đoàn quân:
+ Thiên nhiên Tây Bắc dữ dội, hoang sơ, hiểm trở với những địa danh cụ thể.
+ Vẻ đẹp khí phách của đoàn quân đã đi vào huyền thoại: tình thần dũng cảm, kiên cường thái độ lạc quan, ngang tàn, ngạo nghễ.
- Đó là một thời chiến đấu gian khổ nhưng giàu chất thơ, lãng mạn:
+ Thiên nhiên Tây Bắc nên thơ, mơ mộng, huyền ảo, trữ tình và ấm ấp tình quân dân.
+ Vẻ đẹp tâm hồn của đoàn quân đã đi vào huyền thoại: tinh tế, nhạy cảm, thắm thiết tình người, tình đời.
2.3 Đánh giá:
- Đoạn thơ nói chung và tác phẩm nói riêng đã khắc họa thành công một thời chiến đấu gian khổ nhưng giàu chất thơ của một đoàn quân đã đi vào huyền thoại qua bút pháp lãng mạn, những sáng tạo độc đáo về hình ảnh, ngôn ngữ và giọng điệu.
- Phong cách thơ Quang Dũng phóng khoáng, hồn hậu, lãng mạn và tài hoa.
- Liên hệ mở rộng các tác phẩm thơ khác cùng thời.
3. Kết luận
- Khái quát và mở rộng vấn đề.
Xem thêm: Đề và Lời giải chi tiết Đề thi thử THPT Quốc gia môn Ngữ văn mới nhất tại Tuyensinh247.com
Loigiaihay.com
Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Ngữ Văn 12 - Xem ngay
Phóng to |
Đinh Vũ Hoàng Nguyên - Ảnh tư liệu gia đình |
Nhưng tất cả những ai từng biết Nguyên qua blog Lão thầy bói già, qua Facebook với nick Đinh Vũ Hoàng Nguyên đều đã kịp chiêm ngưỡng những bức họa tràn trề màu xanh hi vọng của Nguyên, đã kịp say sưa theo dõi những truyện ngắn Nguyên post lên mạng làm nhiều kỳ, lôi cuốn, hồi hộp, cười đau cả ruột mà nước mắt ứa ra lặng lẽ và nhất là đã kịp yêu và thuộc thơ Nguyên
Nguyên làm khá nhiều thơ và càng nhiều khi anh biết thị lực đã suy giảm đến mức không vẽ được nữa. Thơ Nguyên khác hẳn với văn anh, càng khác với vẻ sâu cay bỡn cợt trên blog. Thơ Nguyên là kết tinh cái hào hoa của một cậu trai Hà Nội với một nghệ sĩ giang hồ và một công dân yêu đất nước mình đến từng hạt hồng cầu bé nhỏ.
Đọc thơ Nguyên, người ta thấy tình yêu ứ đầy từng câu chữ, nỗi thèm sống cựa quậy trong từng hình ảnh và nhiệt huyết của một con người muốn - làm - cái - gì - đó - cho - cuộc đời - này. Thế mà Nguyên đã đi qua cuộc đời, vội vã như một vệt sao băng. Căn bệnh ung thư đã cướp anh đi.
Trên Facebook, hàng ngàn lời thương tiếc đang tiễn Nguyên về bên kia trời.
Có một người vừa đi qua phố.
Phóng toTranh sơn dầu của Đinh Vũ Hoàng NguyênThơ Đinh Vũ Hoàng Nguyên
Những huyết cầu Tổ quốc
Xin lỗi con!
Khi hôm qua ôm con
Có một phút giây, ba chợt siết con vào lòng hơi mạnh
Ba làm con đau!
Bởi hôm qua
Ba đọc câu chuyện về đồng bào mình - những huyết cầu Tổ quốc.
Máu lại tuôn...,xô dập, mảnh ván tàu...
Con ơi
Ba sẽ kể con nghe
Câu chuyện những ngư dân
Đang hóa thân thành hồng cầu để Trường Sa, Hoàng Sa
Vẫn là thịt trong huyết hình Tổ quốc
Con phải khắc tâm
Câu chuyện những bạch cầu: là 74 người lính Việt Nam chết giữa Hoàng Sa.
là 64 người lính Việt Nam chết giữa Trường Sa.
Những con số sẽ không là con số
Khi ngẩng đầu: Tổ quốc 4.000 năm.
Mỗi con đường - mạch máu đất nước mình
Vết thương đạn bom vừa yên trong đất
Vọng phu còn trên nét mặt mồ côi.
Nhưng những mũi tàu vẫn xẻ trùng khơi
Nơi sóng rẽ cũng là nơi máu chuyển
Và trong mỗi người Việt mình có mạch máu nối liền với biển
Mạch máu này con phải thấy bằng tim
Nếu một ngày sóng nộ, cường lên
Giữa lòng Việt bốn nghìn năm cũng dậy.
Thứ lỗi cho ba
Khi bài thơ đầu đời cho con không thể bình yên!
Có kẻ lăm le cướp biển nước mình
Đất nước bốn nghìn năm trên sóng.
Đừng quên: sau lời thề, lông ngỗng...
Giai nhân, huyết ngọc đổ bên trời.
Một ngày
Khi con nếm trên môi,
Con sẽ thấy máu mình vị mặn.
Bởi trong máu luôn có phần nước mắt
Ta hiểu căm thù, ta biết yêu thương.
Con sinh ra rạng rỡ một huyết cầu
Của đất nước bốn nghìn năm không ngủ
Để điều này lớn lên con hiểu
Bây giờ, ba phải kể cùng con.
Mầm nắng
Khi ba cầm tờ kết quả siêu âm bác sĩ ghi: “Có tiếng tim thai”.
Trong bụng mẹ, con chỉ mới bằng hạt đỗ.
Ba đã áp tai tìm tiếng tim con dù biết chẳng thể nào nghe được.
Thì có sao con nhỉ,
Ba sẽ nghe tim con trong nhịp trái tim mình!
Có một thời
Khi ba viết bài thơ về những nắng lò cò những nắng ú tim nắng nghịch, nắng ngoan nắng bàng hoa nắng sấu...
Nắng của tuổi thơ chẳng bao giờ biết lớn.
Thế rồi ba lớn
Một ngày, ba quên!
Bụng mẹ kết thành đêm
Ủ hạt mầm nắng ngủ
Nơi bầu đêm con thở
Nắng của đời ba xanh...
Có một phố vừa đi qua phố [trích]
Có bao người vừa đi qua phố
Có một phố vừa đi qua phố
Có chút lòng khẽ chạm... làn rêu.
Phố, kẹo lạc kẹo vừng
Con dế thơ ngây gáy vào cơn ngủ
Nắng câu Kiều thơm gió những vòm đêm...
Phiên chợ đầu hôm
Sông Hồng cong mình trên bờ vai thành phố
Người quang gánh gánh làng về phố
Mùa nước đỏ mắt người cũng đỏ
Mỗi mảnh trăng phôi trên mỗi mảnh đời...
Cửa ô
Im lìm
Đoàn quân chuyển mình lên biên giới
Những giọt máu hai mươi hợp dòng xa phố
Ngọn đèn - Tim cháy thâu sương...
Có người cha tiễn con, mắng vợ mình mau nước mắt
Nhưng đêm ấy là đêm mờ mưa, sao tắt
Gò má người cha mọng thắp
Ánh sao...
Vỉa hè
Lang thang
Đứa trẻ không nhà trèo sấu trèo me đi bán
Sau cơn mưa gẫy rắc cành me...
Người đàn ông nước mắt không rơi suốt thời chinh chiến
Bỗng mặn mòi se giọt... giữa vành môi!
...
Ta bên nhau trên phố của bao người
Bao ân tình vừa đi qua phố
Có một phố vừa đi qua phố!
Có một người lắng phố, bên em.
Em hồn nhiên cho phố hồn nhiên
Tóc phả mái bên chiều phai phai nắng ngói...
Thân thương quá! lòng sao chợt hỏi
Phố của mình có nối... phố trong em?!
THU HÀ