Viết đoạn văn biểu cảm về cây phượng

Mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, lòng tôi thấy nao nao buồn. những lời ca gợi cho tôi nhớ về 1 loài hoa tôi yêu quý. Không hiểu sao mỗi lần tưởng tượng về hoa phượng thong đầu tôi lại xuất hiện hàng trăm đốm lửa liên tiếp ấm nóng đến chói chang. Hầu hết những người yêu hoa phượng đều nói: “nó đẹp vì biết tận hiến hết mình vẻ đẹp”. Phượng không đỏ thẫm như những như mấy bông hồng kiều diễm. Nó đỏ rực và thậm chí rất tươi. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy ý, lúc nở, nó ra đều như một chiếc chong chóng sắp quay.

Hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào như hoa sữa. vì thế thưởng thức hương hoa phượng bao giờ cũng tìm ra được những cảm giác thư thái, an lành. Phượng bắt đầu thắp lửa lúc đầu hè. Bởi thế mà cũng giống mọi người, tôi yêu hoa phượng bởi nó khắc ghi những dấu mốc quan trọng của đời tôi. Phượng nở là dấu ấn của mùa thi. Ở đó, tôi dù thành công hay thất bại nhưng tôi đã có những bài học và tôi vì thế đã trưởng thành. Phượng nở rộ cũng là lúc phải chia tay. Ôi! Chỉ cần nghỉ vậy thôi tôi tôi cũng đã cảm thấy nao lòng. Năm nào cũng vậy, tuy đã thành lệ nhưng không làm sao quên được cảm giác hồi hồi xao xuyến ấy.

Cứ đến đầu tháng năm, khi hoa phượng đang lúc đỏ tươi và bước vào kì thi đẹp nhất thì cũng là lúc tụi học trò chúng tôi lục đục cho những ngày hè sôi động. Tuy những ngày hè vui vẻ đang chực đón chờ, nhưng chúng tôi vẫn thấy buồn lắm lắm. bạn bè cả năm học vui vẻ với nhau vậy mà bây giờ phải tạm xa mấy tháng. Chúng tôi buồn thậm chí có bạn còn phát khóc khi phải trải qua những lần như thế. Hoa phượng đẹp và tất nhiên nó sẽ mãi là biểu tượng cho tuổi học trò. Hoa phượng rất giống lũ học trò nhỏ chúng tôi bởi nó cũng ngây thơ và cũng sống hết mình 1 cách thủy chung bằng tấm lòng son đỏ. Dưới mái trường cấp 1 thân yêu, không phải ai hết mà chính là hàng phượng đã chứng kiến lũ học trò chúng tôi lần lượt trưởng thành.

Giờ đây khi đã chia xa, tôi nhớ đến nao lòng hàng phượng, nhớ những bông hoa đỏ khắc ghi bao kỉ niệm học trò nhất là những kỉ niệm của năm học lớp 5. Ở ngôi trường mới của chúng tôi, hàng phượng mới trồng chưa kịp trổ hoa. Hoa phượng không biết tự lúc nào đã trở thành 1 phần máu thịt của tôi. Nó là tình yêu của tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn cho 1 thời học trò đầy cảm xúc.

Bài viết tham khảo

“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng. Em chở mùa hè của tôi đi đâu?...” Giai điệu ngọt ngào da diết chợt gợi về một thời để nhớ để thương. Tuổi học trò chính là quãng thời gian tươi đẹp trong cuộc đời mỗi con người. Sắc đỏ rực của phượng lại là một gam màu của quãng thời gian tươi đẹp ấy. Tôi yêu biết mấy cây phượng trên sân trường!

Phượng trong trái tim mỗi thế hệ học trò lại mang một ý nghĩa khác nhau, nhưng nó là loài cây gần gũi, quen thuộc nhất. Thời gian lặng lẽ trôi đi, lớp lớp học trò mải mê đắm mình trong guồng quay của sách vở, học tập. Để rồi một ngày kia, ve kêu râm ran, cô học trò mộng mơ nào nhẹ đưa ánh mắt ra ngoài ô cửa sổ, chợt nhận ra phượng đã rực đỏ một khoảng trời. Trên thân cây cao, những cánh hoa mảnh mai mịn như nhung, thoải mái đem chiếc váy màu đỏ của mình phô ra sau tán lá xanh. Những chùm lá nhỏ và thưa chẳng thể che đi những chùm hoa rực rỡ và những nụ hoa còn e ấp.

Trong cái oi bức của mùa hè, phượng vẫn kiêu hãnh trong nắng gắt và gió lộng. Phượng đỏ đã trở thành biểu tượng của mùa thi, mùa chia ly. Trái tim lũ học trò thổn thức yêu loài cây này, không chỉ vì sắc đỏ của nó mà còn vì bóng hình gắn bó với thời học sinh của mình. Hoài niệm thân thương biết bao về những giờ ra chơi, những giờ giải lao sau thời gian học tập căng thẳng, mệt mỏi, dưới tán phượng, từng tốp từng tốp học trò tụm lại với nhau. Để gió lùa mái tóc, chúng yên tĩnh đọc sách, vui vẻ trò chuyện với nhau, cánh hoa phượng theo gió rơi xuống trang sách, đậu trên mái tóc cùng tiếng cười đùa náo nhiệt một khoảng sân. Học trò nhẹ nhàng kẹp cánh hoa vào trong sách, miệng mỉm cười hồn nhiên xinh đẹp biết nhường nào! Tiếng ve râm ran trong sắc phượng đỏ rực làm học trò cuối cấp khẽ xốn xang, một chút âu lo và nỗi buồn man mác khẽ len lỏi gặm nhấm, họ ngẩn ngơ nhận ra “Vậy là mùa hè đến, mình sắp phải xa mái trường thân yêu này rồi ư?” Và cũng trong sự chứng kiến của hoa phượng, họ tạm biệt nhau, trao nhau những cái ôm ấm áp tình cảm và tặng nhau những dòng lưu bút chân thành nhất. Cánh hoa phượng đỏ ép chặt trong trang giấy chợt giật mình bởi giọt nước trong suốt của ai vừa chạm vào mình. Nó cảm nhận được giọt nước trong suốt kia có vị mặn, ngậm ngùi và lưu luyến xiết bao!

Phượng trong kí ức học trò còn là cả những ngày thu man mác nỗi buồn không tên. Cuối thu, phượng âm thầm thay lá. Tán lá rộng lớn như dang rộng vòng tay ôm cả ngôi trường thân yêu. Từng cơn gió thổi ngang là từng cơn mưa lá vàng cùng hàng ngàn cánh hoa rơi xuống mặt đất, rực rỡ và đẹp đến nao lòng. Cuối đông, tán phượng xanh rì ngày nào chỉ còn những cành trơ trụi, khẳng khiu. Giữa sân, phượng im lìm như một bức tranh mực tàu tuyệt đẹp, chờ mùa xuân sang lại tỏa ra xanh mát, bắt đầu một cuộc sống mới.

Phượng là biểu tượng của tuổi học trò hồn nhiên, vô tư, của đời học sinh nhiều thương nhiều nhớ. Sắc đỏ của hoa phượng gắn liền với sắc màu của tình bạn, tình thầy trò, sắc màu báo hiệu của thành công, của sự chia ly và những yêu thương vội vàng khó nói. Một mai kia, xa mái trường, trong kí ức mỗi học trò sẽ luôn thấp thoáng bóng hình cây phượng. Rực rỡ như thế nhưng ngày này qua ngày khác, phượng chỉ lặng yên ngắm nhìn lớp lớp học trò khôn lớn, trưởng thành và rời đi. Năm tháng qua đi, gốc phượng già vẫn đứng đó, trên cả sân trường rộng lớn thênh thang, cùng cây bàng,... chứng kiến bao thế hệ và ngôi trường già đi. Chính nó đã mang trong mình rất nhiều, rất nhiều kỉ niệm quý giá, thân thương.

Phượng vĩ đỏ rực đã trở thành tượng đài bất tử trong trái tim mỗi con người về tuổi học trò đầy hoài niệm. Khi những năm tháng vội vã qua đi, trong vết hằn của thời gian và khoảng sâu của kí ức, hoa phượng vẫn nguyên vẹn nằm ở đó, mang theo cả một thời không thể nào quên.

Chủ Đề