Vì sao l trong deathnote hay ăn đồ ngọt

Author: domo [aroceu]

Translator: Freeandlazybitch aka Raven

Category: M/M

Fandom: Death Note

Relationship: L/Yagami Light

Characters: L [Death Note], Yagami Light

Additional Tags: Humour, Handcuffs

Summary: Light ghét cái thói hay cắn móng tay của L, còn L thì tò mò muốn biết Light có phải gay hay chăng.

Source: AO3

BẢN DỊCH CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. YÊU CẦU KHÔNG MANG RA KHỎI ĐÂY.

THIS TRANSLATION HAS NOT GAINED THE AUTHOR’S PERMISSION. DO NOT BRING IT ANYWHERE ELSE.

Translator’s note: 1 fanfic hường phấn và không kém phần hài hước XD

Ryuzaki có một thói rất xấu.

Đó là chuyện anh ta rất thích cắn móng tay.

Nói trắng ra thì, nếu L không thể giữ cho miệng mình làm việc liên tục, anh ta sẽ chẳng làm được cái gì ra hồn. Đó là lý do tại sao anh ta lại thích ăn đồ ngọt tới vậy – đồ ngọt khiến cho cái miệng của anh ta phải liên tục làm việc và thêm nữa là chúng rất ngon – nhưng dạo gần đây, do Yagami-kun mới gia nhập đội điều tra và cả 2 người đã bị còng tay với nhau, vì một số lý do kỳ lạ nào đó, Light đã coi việc xem Ryuzaki sẽ cho gì vào miệng như một thói quen và là một chuyện bình thường như cân đường hộp sữa. Đáng ra cậu không nên quan tâm, nhưng Ryuzaki cho rằng sau từng ấy thời gian chung sống, Light sẽ dành ra một chút xíu quan tâm tới mình.

Điều tồi tệ nhất là Yagami-kun không thể làm gì để bắt Ryuzaki bỏ cái thói đấy đi. Những lần cậu đập vào tay, rồi cả đấm vào mặt anh ta [như thường lệ, rồi Ryuzaki sẽ lại đạp vào mặt cậu, cũng như thường lệ nhưng Raito bị dồn vào thế bí không thể làm gì để đáp trả], rồi những lần quát mắng quả là không đếm xuể, nhưng dường như Ryuzaki không quan tâm cho lắm, thay vào đó, anh ta vẫn giữ thói quen cắn móng tay, kể cả khi Light có mặt ở đó hay không. Cậu trai trẻ cuối cùng cũng chấp nhận thua cuộc và buộc phải sống chung với lũ.

Cả hai đang ngồi cùng nhau trong phòng khách, và tất nhiên không thể thiếu Misa-chan [người mà danh chính ngôn thuận là bạn gái của Light, nhưng cậu chẳng có chút tình cảm nào dành cho cô ta, tất cả là do tình yêu đơn phương mù quáng của Misa đã tạo nên mối quan hệ như hiện tại], và bao trùm cả căn phòng là bầu không khí im lặng đến khó chịu, kèm thêm tiếng nhấm móng tay của Ryuzaki. Sau khi bị ngải heo nhập và đã càn quét hết đống thức ăn mà Watari đưa cho cả bọn, Misa bắt đầu cằn nhằn về chuyện Ryuzaki ăn quá nhiều và quá tạp nham, cô ta không muốn ai gửi thêm đồ ăn cho họ nữa. Vậy nên sau đó, sự im lặng bao trùm buổi hẹn hò của hai người không còn có âm thanh chóp chép nhai đồ ăn từ miệng Ryuzaki, mà thay vào đó là âm thanh gây cáu tiết do Ryuzaki phát ra khi gặm nhấm móng tay.

Khoảng 20 phút sau, trong khi Ryuzaki đang bận nhấm phần da phía bên dưới cùng của móng tay và Light đang cố gắng nhìn đi hướng khác trong sự ghê tởm tột cùng vì bị còng tay với một người có thói quen như vậy, sự chịu đựng của Misa-chan cuối cùng cũng lên tới đỉnh điểm. Cô ta bật dậy khỏi chiếc sofa đối diện trước mặt họ và hét vào mặt Ryuzaki,

“Anh có thôi đi không? Không những ồn ào mà còn làm cho mọi người thấy phát tởm, chưa kể đến chuyện anh làm như vậy thật là mất vệ sinh!”

Light quay sang nhìn cô ta, trong lòng có đôi chút cảnh giác, trong lúc đó, Misa-chan đang gườm gườm nhìn thẳng vào Ryuzaki. Vẫn với ngón tay trong miệng, anh ta tò mò ngước lên nhìn Misa. Cuối cùng, anh ta đáp lại [vì biết rõ tất cả những người trong phòng này, cùng với tất cả những người còn lại đang dõi theo họ trong căn phòng khác có camera có thể nghe được lời anh ta nói],

“Khả năng Misa-chan là Kira thứ 2 đã tăng lên 5%.”

“Urgh!” Misa tức tối dậm chân đi quanh phòng, còn Light thì quay trở lại công việc nhàm chán đó là đưa mắt ngắm toàn bộ căn hộ. “Bộ anh bị ám ảnh với Kira hả, Ryuzaki-san? Nếu Kira quan trọng với anh tới mức đó, đáng ra anh phải bắt được hắn rồi! Nếu tôi nghĩ sâu thêm về vấn đề này, có khi anh đã yêu Kira luôn rồi, chứ đâu phải anh ghét bỏ gì hắn!”

“Hmm. Ryuzaki vẫn tiếp tục gặm ngón trỏ của bàn tay trái, cùng lúc đó anh ta hướng đôi mắt gấu trúc lên trên trong khi đang suy nghĩ. “Tôi lại không nghĩ vậy. Đó đơn thuần chỉ là tham vọng muốn bắt được hắn. Tôi thà chết còn hơn tương tư một kẻ sát nhân hàng loạt máu lạnh như vậy.”

“Thì sao chứ? Nếu anh đã có tham vọng như vậy,” Misa nạt nộ, “anh đã phải bắt được hắn từ lâu rồi! Anh bị ám ảnh với Kira thì có!”

“Tôi đã bắt được hắn rồi đó chứ,” Ryuzaki đáp lại nhẹ như không, “Light-kun chính là Kira. Nhưng tôi chắc chắn rằng Kira sở hữu khả năng có thể chuyển đổi năng lực giết chóc hay đại loại thế. Tôi chỉ cần tìm ra cách thức chuyển đổi đó mà thôi.”

“Ugh!” Misa lặp lại, cô ta đảo mắt và tiếp tục dậm chân đi quanh phòng. “Lúc nào cũng chỉ nói về Kira. Kira, Kira, Kira. Anh chẳng làm cái gì khác ngoài việc tìm Kira, nói về Kira, nghĩ về Kira, ăn đồ ngọt, rồi quanh quẩn bên Light-kun cả ngày. Anh tương tư Kira hay Light rồi hả? Ban đầu lý do gì khiến cho anh đề xuất chuyện còng tay bạn trai tôi với anh vậy hả?”

“Tôi cho rằng Light-kun là một người rất cuốn hút.” Ryuzaki quay sang nhìn chàng trai bên cạnh mình và để ý thấy má cậu có chút hồng sau khi nghe được câu nói đó. “Nhưng không, Misa-chan này, tôi không tương tư Kira. Rõ ràng hơn thì, tôi sẽ không làm như vậy nếu hắn không phải Light.”

Nghe được vậy, má Light có chút ửng hồng, nhưng cậu không phản ứng gì thêm. Trái ngược hoàn toàn với cậu, Misa dường như đã nổi khùng lên.

“Anh nói thế là ý gì hả?” Misa hung hăng nói. “Ý anh là biết đâu đó anh đang tương tư bạn trai tôi có phải không?”

“Cao hơn khả năng tôi tương tư Kira, hay bản thân cô,” Ryuzaki đáp lại và chăm chú nhìn ngón giữa bàn tay trái. “Thứ lỗi cho điều tôi sắp nói, nhưng Yagami-kun hấp dẫn hơn cô đó, Misa-chan.”

“Anh là gay hả?” Mặt Misa đỏ lựng lên, nhưng không giống Light, cô ta đang hoàn toàn giận giữ, chứ không có chút ngại ngùng nào. “Bạn trai tôi bị xích với một người đồng tính sao? Thật là kinh tởm! Quá sức kinh tởm! Đây sẽ là dấu chấm hết cho mối quan hệ của chúng ta đó!”

“Bình tĩnh đi nào, Misa.” Cuối cùng Light cũng chịu mở lời sau khi đã giữ im lặng trong 20 phút, mặt cậu trở nên đỏ hơn rất nhiều so với lúc trước. Thật ra, việc cậu bị xích với Ryuzaki không đến mức khiến cậu cảm thấy lạ lùng, ghê rợn hay “tởm lợm” như Misa nghĩ. Tuy nhiên, nếu Ryuuzaki thật sự là gay thì mọi chuyện giữa 2 người sẽ chỉ trở nên hơi gượng gạo chút xíu.

“Bình tĩnh?! Anh bảo em phải bình tĩnh ra sao chứ?” Misa tức tới nỗi lông mũi dựng ngược, cô ta quay sang Light. “Em không kỳ thị đồng tính, nhưng việc này đang đe doạ tới mối quan hệ của chúng ta đó Light-kun! Anh bị xích với một người đồng tính như hắn…” Cô ta quay sang lườm Ryuuzaki.

“Thôi nào. Em nên đi ra ngoài hưởng chút khí trời và thư giãn đầu óc một xíu,” Light bình tĩnh nói và nhìn ra phía cửa. Misa trề môi phụng phịu.

“Nghe anh đi, Misa-chan.” Light đứng dậy khỏi chiếc sofa, kéo theo cả Ryuzaki, rồi đặt tay lên lưng Misa và hướng cô ta ra cửa. “Hít thật sâu và thư giãn một chút đi nhé? Khi nào em đã bình tĩnh lại thì hãy quay lại đây, được không?”

“Được rồi, Light.” Misa cười toét miệng. “Anh nhớ phải cẩn thận với tên Ryuzaki đó nhé. Dính vào hắn là xui lắm đó.” Cô ta cố tình ném cho Ryuzaki một ánh nhìn hình viên đạn, nhưng anh ta đang quá bận nhấm ngón út để có thể chú ý tới cô ta. Light đảo mắt và nhẹ nhàng đẩy Misa ra khỏi cửa.

“Dĩ nhiên rồi.” Cậu đáp. “Anh sẽ ổn mà. Em cứ ra ngoài đi, nhưng phải cẩn thận nhớ chưa? Đi đâu cũng được, nhưng chỉ trong phạm vi tòa nhà này thôi nhé.” Cậu đóng cửa, và sau đó cậu và Ryuzaki cùng quay lại chiếc sofa.

Họ ngồi đó một lúc lâu, và Ryuzaki lại tiếp tục cắn móng tay không ngừng nghỉ, còn Light thì thở dài, trong lòng có chút khó chịu trước cái thói xấu của Ryuzaki, nhưng cùng lúc lại cảm thấy khá thú vị. Cậu đưa mắt nhìn quanh căn phòng phủ một màu trắng chỉ được tô điểm bằng một chút đồ đạc và cây, nhưng do những âm thanh click, click, click liên tiếp phá tan bầu không khí im lặng của hai người, Light quyết định phải gợi chuyện cho Ryuzaki để anh ta ngừng cái thói cắn móng tay gây cáu tiết đó.

“Anh nghiêm túc về chuyện anh nói tôi là một người cuốn hút chứ?” cậu tò mò quay sang hỏi chàng trai bên cạnh. Vẫn với tư thế ngồi xổm trên sofa, Ryuuzaki gật đầu.

“Cậu là một người rất cuốn hút, Yagami-kun,” anh ta đáp. “Cậu là một người thông minh, tốt bụng, và rất hấp dẫn. Nếu cậu không phải là nghi phạm trong vụ án này, có lẽ tôi sẽ thích cậu đó.”

“Vậy có nghĩa anh là gay phải không?” Vẫn với ánh nhìn khó đoán biết được tâm tư của anh ta, Ryuuzaki nhìn cậu đầy dò xét, trong lúc Light đang gượng gạo đổi tư thế ngồi trên sofa. “Vậy điều Misa nói là đúng sao?”

“Cậu nói ‘gay’ là sao?” Ryuuzaki hơi nghiêng đầu, ra bộ khó hiểu. Dường như Misa-chan đã tỏ rõ thái độ thù địch khi nói từ đó. Từ đó có nghĩa là gì vậy?”

“Ồ, phải rồi, tôi quên mất anh có kĩ năng giao tiếp xã hội bằng một quả dưa hấu…” Light thở dài, ngước mắt lên trên và hơi chút đỏ mặt.

“Mmm, dưa hấu,” Có một chút sự lơ đễnh trong giọng nói của Ryuuzaki, anh ta đang bị phân tâm khi nhắc tới đồ ăn. Light đảo mắt ngán ngẩm một lần nữa, nhưng cũng không buồn giải thích cho anh ta hiểu “gay” nghĩa là gì, cho tới khi Ryuuzaki đã hoàn hồn khỏi sự phân tâm đó.

“Vậy ‘gay’ có nghĩa là gì?” Anh ta hỏi.

“Ờm, tôi đoán là anh ít khi chường mặt ra ngoài, cho nên anh không thực sự hiểu từ đó có nghĩa là gì,” Light càng đỏ mặt. “Ờ, từ đó có ý nghĩa ám chỉ việc đàn ông bị hấp dẫn đàn ông và phụ nữ bị hấp dẫn bởi phụ nữ.”

“Hmmm…” Ryuuzaki đưa ngón tay ra khỏi miệng và đặt lên môi ra bộ tò mò. “Vậy đó là điều xấu ư?”

“Ờm, tôi nghĩ là không, nhưng tôi đoán Misa có vẻ rất muốn biết liệu anh có phải gay hay không và như hiện tại anh và tôi bị xích với nhau, cô ta nghĩ có thể chúng ta đã ‘làm gì đó’,” Mặt Light đỏ lựng. “Nhưng chúng ta đều là đực rựa, sự thật là chỉ có cô ta đang hoang tưởng mà thôi.”

“À.” Ryuuzaki tiếp tục cắn móng tay, nhưng sau đó quay sang Light và nửa đùa nửa thật, “Vậy, cậu có gay hay không?”

Lần này, mặt Light đã ngả hẳn sang màu tía. Trong lòng cũng không chắc phải trả lời câu hỏi này ra sao, nhưng cậu đáp, “Ờm , tôi chưa thực sự suy nghĩ về chuyện này trước đây…”

“Thật vậy sao.” Ryuuzaki chăm chú quan sát bàn tay trái, sau đó anh ta bắt đầu nhai nhai móng tay cái. “Tôi cũng chưa thực sự nghĩ về chuyện tôi có hứng thú với ai, nhưng bản thân tôi biết rõ tôi có hứng thú với đàn ông hơn là phụ nữ. Còn cậu thì sao?”

“Ừm, ờ…” Light vẫn không biết trả lời sao cho phải. Ryuuzaki vừa gián tiếp thừa nhận anh ta là gay 100%, vì thế nên nếu cậu nói những điều tương tự như vậy, rõ ràng là bất kỳ ai với một bộ não đang hoạt động bình thường sẽ cho rằng cả 2 người chắc chắn đã “làm gì đó”. Thay vào đó, cậu đáp lại một câu hỏi bằng một câu hỏi khác.

“Tại sao anh lại làm vậy?”

“Làm gì cơ?” Ryuuzaki vẫn đang tập trung vào việc nhấm nháp móng tay cái, nhưng anh ta quay sang Light ra bộ băn khoăn không hiểu cậu đang nói gì.

“Tại sao anh lại gặm móng tay?” Light hy vọng anh ta chưa chú ý đến việc cậu bỗng nhiên thay đổi chủ đề, và cậu muốn anh ta nghĩ rằng cậu đang bị thói quen xấu của Ryuuzaki làm cho “phân tâm”. “Anh nghe Misa nói rồi đấy. Thói quen của anh rất mất vệ sinh, gây ồn ào, luộm thuộm và hơi tởm. Vậy thì tại sao anh lại thích cắn móng tay?”

“Tôi tin là cô ấy chỉ nói rằng thói quen này của tôi rất mất vệ sinh, gây ồn ào và hơi tởm. Cô ấy chưa hề nói rằng nó luộm thuộm.” Ryuuzaki vẫn không chịu ngừng gặm móng tay. “Và tôi làm vậy, bởi vì tôi phải duy trì thói quen này. Miệng của tôi lúc nào cũng phải có việc để làm. Bình thường thì tôi sẽ nhấm nháp đồ ngọt, nhưng cậu thấy đó, Misa-chan đã lấy hết đồ ngọt đi rồi, nên tôi nghĩ nhấm nháp móng tay là thứ phù hợp nhất. Tôi có thể cắn móng tay ở bất kỳ đâu mà, phải không?”

“Đúng là vậy, nhưng…” Light thở dài và quay sang phía chàng trai đang bị xích với mình. “Anh có nghĩ là anh nên làm cái gì đó, giả dụ như, sạch hơn, không gây ồn, không luộm thuộm và không tởm không?”

“Ồ, vậy cậu đề xuất cho tôi đi?’ Ryuuzaki đột nhiên ngừng cắn móng tay và quay sang Light. Light nhún vai.

“Tôi không biết nữa. Anh hãy thử tìm ra những sở thích của mình. Vẽ tranh, viết lách, ký họa?” Cậu gợi ý những việc đó một cách chán nản và gác chân lên chiếc bàn tiếp khách trước mặt họ. “Tôi chỉ biết là nếu anh và tôi còn bị xích với nhau dài dài, chúng ta sẽ khó mà chung sống nếu anh không chịu bỏ cái tật xấu đó đi.”

“Bị xích với một người đồng tính như tôi sao?” Ryuuzaki cười ranh ma. “Cậu biết đó, cậu chưa từng thực sự cho tôi biết cậu có phải gay hay không.”

“Cứ như thể việc đó quan trọng lắm vậy,” Light khịt mũi, cậu cố gắng che đi sự ngượng ngùng đang dần tỏ rõ trên cổ và lan ra trên má. Ryuuzaki xích lại gần chỗ cậu, trong lòng cảm thấy thực sự thú vị.

“Chà, tôi cho rằng nếu chúng ta tiếp tục sống trong tình trạng này, có lẽ chúng ta nên tìm hiểu nhau kỹ hơn,” anh ta đáp, mắt vẫn dán vào Light.

“Nếu chúng ta quyết định tìm hiểu nhau, có lẽ ít nhất anh nên cho tôi biết tên thật của anh chứ,” Light đáp. “Tôi thấy rất mệt mỏi khi lúc nào cũng phải gọi anh là “L” hay chỉ được gọi bí danh ‘Ryuuzaki’. Anh chỉ cần nói tên thật cho tôi biết, rồi chuyện của hai ta sẽ được giải quyết xong ngay thôi.” Cậu cũng không chắc vì sao cậu lại đế thêm vế sau.

Ryuuzaki nhoẻn miệng cười. “Tại sao tôi lại phải nói tên thật cho cậu nhỉ?” anh ta phản pháo. “Nếu cậu cho rằng tên thật của tôi quan trọng tới vậy, tôi nghĩ cái tên Ryuuzaki đã đủ làm cậu hài lòng rồi.”

“Bởi vì anh đã nói chúng ta nên tìm hiểu nhau kỹ hơn.” Light hướng mắt lên trên trần nhà. “Chúng ta lại quay trở lại điểm xuất phát rồi đó.”

“Là khi cậu bảo tôi thôi cắn móng tay hả?” Ryuuzaki nhấm nhấm ngón tay trỏ của bàn tay phải.

“Không, là khi anh hỏi tôi liệu tôi có phải gay hay không,” Light thở dài đáp. “Nhân tiện, tôi cũng chưa trả lời câu hỏi đó.”

“Khả năng cậu là gay là 82%,” Ryuuzaki ra bộ thông thái.

“Anh muốn tin vào cái gì cũng được.” Light đảo mắt. “Vậy là cái miệng của anh lúc nào cũng phải có việc để làm hả?”

“Đúng vậy.” Ryuuzaki nhanh chóng liếm môi. “Lúc nào tôi cũng phải nhấm hay nhai một thứ gì đó. Ăn uống luôn là lựa chọn hàng đầu, còn cắn móng tay xếp ngay sau đó. Nếu cậu cảm thấy khó chịu, tôi sẽ tìm phương án khác để khiến cái miệng của tôi luôn luôn bận rộn, nhưng tôi không chắc rằng cậu sẽ tán thành với phương án tôi đang nghĩ trong đầu lúc này đây.”

“Không, không sao.’ Light quay sang Ryuuzaki, và cậu chợt nhận ra đồng tử của hắn đang giãn rộng và thấy được sự hắc ám trong đó. Cậu nhanh chóng quay đi chỗ khác và tiếp tục, “Anh đang nghĩ tới phương án gì?”

“Hmm…” Ryuuzaki quay sang nhìn cậu, “Cậu có phải gay không, Light-kun?”

“G-Gì chứ?” Chuyện đó thì liên quan gì tới việc anh cắn móng tay hả?” Dường như Light hoàn toàn bị hạ gục trước câu hỏi đó. Ryuuzaki cố nén cười, anh ta rướn người sát lại gần Light và chăm chú quan sát cậu.

“Tôi chỉ tò mò thôi, Light-kun,” anh ta đáp rồi nhẹ nhàng đưa 1 ngón tay đã có dấu cắn lên chóp mũi Light. “Cậu. Có. Phải. Là. Gay. Không.”

“Um.” Light ngượng nghịu nhìn vào ngón tay đang đặt trên chóp mũi mình, sau đó lại đưa mắt hướng vào hai hồ nước hắc ám trên mặt Ryuuzaki. Sau đó cậu đáp, “Đúng vậy.”

“Hmm.” Ryuuzaki nhếch mép. “Vậy, trước đây cậu đã từng hôn con trai chưa?”

“Ờ, không, dĩ nhiên là không rồi!” Light nhanh nhảu đáp. “Tôi chỉ mới hôn con gái, nhưng đó cũng chỉ để diễn trò hay đại loại thế…Tôi chưa từng thực sự có hứng thú với một chàng trai cụ thể nào đó, nhưng – mm!”

Nụ hôn nhẹ nhàng mà Ryuuzaki đặt lên môi cậu đã khiến câu nói đó nhanh chóng bị bỏ ngang. Không như Light nghĩ, cậu có thể cảm nhận sự mềm mại và ấm áp từ đôi môi của Ryuuzaki, và theo bản năng, cậu vòng tay qua eo của anh và đáp trả nụ hôn đó. Ryuuzaki thoải mái để cơ thể mình dựa sâu hơn vào cơ thể Light, nhưng ngạc nhiên thay, L nhẹ đến nỗi cả thân thể anh đổ gục xuống Light, cùng vòng tay siết chặt hai người họ đặt trên eo Light. Lưỡi cậu đã sớm chiếm thế thượng phong trong miệng anh, nó tìm đường chạm tới hàm trên của Ryuuzaki và tạo ra một thứ cảm giác mà anh chưa từng được trải nghiệm trước đây. Đột nhiên, anh phá vỡ nụ hôn giữa hai người mà trong lòng vẫn còn chút phân vân.

“Chuyện gì vậy, Ryuu-kun?” Light hỏi, và có một sự khác biệt rõ rệt trong giọng nói của cậu lúc này so với giọng nói của cậu khi giao tiếp với người khác lúc trước, nhất là Misa. Nickname tinh nghịch mà Light đặt cho anh cũng không thể ngăn được những ý nghĩ của Ryuuzaki lúc này.

“Tôi nghĩ là tôi đã tìm ra một phương án hay hơn để khiến cho miệng của tôi có việc để làm rồi,” Ryuuzaki đáp nửa đùa nửa thật. Light bật cười, và rồi khoảng cách giữa hai người được thu hẹp lại cùng lúc họ bắt đầu trao cho nhau những chiếc hôn nồng nàn đam mê mà không kém phần tinh tế. Hai thân thể quấn quýt lấy nhau trong sự khao khát.

Trong phòng theo dõi, Matsuda, ông Soichiro, Mogi và Aizawa miệng chữ O mắt chữ A trước những gì họ đang thấy trên màn hình. Sau đó, Matsuda phá tan sự im lặng trong căn phòng và thở dài,

“Tôi đi gọi Misa-Misa đây.”

Video liên quan

Chủ Đề