Download sách hài hước một chút the giới sẽ khác pdf

10 nguyên tắc:1. Có tâm lý khỏe mạnh, lạc quan, tích cực2. Nhìn nhận tg từ góc độ thú vị [có 1 chiếc xe trong 1 ngày, Ta biết ngay sau khi có sấm là trời có mưa mà]3. Trí nhớ và khả năng phản ứng tốtTầng nông: đầu óc nhanh nhạy, phản ứng nhanh, trí nhớ tốtTầng sâu: tư duy nhạy bén, khả năng lý giải vấn đềCô nói: “Nếu tôi là vợ ngài, tôi sẽ cho thuốc độc vào li cà phê của ngài.”Churchill dịu dàng tiếp lời: “Nếu tôi là chồng cô, tôi sẽ uống nó mà không hề do dự.”

với đồng loại, con tôm hùm của ngài

10 nguyên tắc:1. Có tâm lý khỏe mạnh, lạc quan, tích cực2. Nhìn nhận tg từ góc độ thú vị [có 1 chiếc xe trong 1 ngày, Ta biết ngay sau khi có sấm là trời có mưa mà]3. Trí nhớ và khả năng phản ứng tốtTầng nông: đầu óc nhanh nhạy, phản ứng nhanh, trí nhớ tốtTầng sâu: tư duy nhạy bén, khả năng lý giải vấn đềCô nói: “Nếu tôi là vợ ngài, tôi sẽ cho thuốc độc vào li cà phê của ngài.”Churchill dịu dàng tiếp lời: “Nếu tôi là chồng cô, tôi sẽ uống nó mà không hề do dự.”với đồng loại, con tôm hùm của ngài đã bị cắn mất một bên càng.” Vị khách cũng khéo léo trả lời: “Vậy thì phiền ông đổi cho tôi con tôm đã chiến thắng.”4. Lùi 1 bước để tiến 3 bước5. Hiểu rõ liều lượng của hài hướcThằng hề # vui tínhAnh lùn thế có lấy vợ được không?” “Người lùn chúng tôi ngắn tay ngắn chân chứ những chỗ khác không ngắn.”Chủ nhà nuối tiếc nói: “Ôi, thật xin lỗi, chúng tôi không muốn cho nhà có trẻ con thuê.”Hai vợ chồng nghe thấy thế, bối rối không biết làm thế nào.Đứa con năm tuổi của họ quay lại gõ cửa nhà chủ, dõng dạc nói: “Thưa bác, cháu xin thuê căn nhà này, cháu không có con, chỉ có hai người già.9. Vòng vo 1 chút sẽ hiệu quả hơn“Cậu có yêu cầu gì?” – Ông chủ hỏi.“Tiền lương một tháng là 500 đô-la, một năm tôi được ra nước ngoài một tháng, công ty chịu trách nhiệm thuê nhà cho tôi”. – Chàng sinh viên đáp. “Một tháng tôi trả cậu 1.000 đô-la, một năm được ra nước ngoài hai tháng, công ty tặng cậu một ngôi nhà”.“Có phải ông đang đùa với tôi không?” – Chàng sinh viên vô cùng kinh ngạc.“Thế không phải cậu cũng đùa với tôi à?” – Ông chủ hỏiLại một lần khác, cột sống của Bernard Shaw gặp vấn đề, ông bèn tới bệnh viện kiểm tra. Bác sĩ nói: “Có một biện pháp, đó là lấy một miếng xương ở một phần khác của cơ thể ông để thay thế đốt xương này”. Rồi lại nói: “Ca phẫu thuật này rất khó khăn, chúng tôichưa làm bao giờ”. Hiển nhiên, ngụ ý của của bác sĩ là: Chi phí choca phẫu thuật này không hề nhỏ.Nếu lúc này, Bernard Shaw tranh luận với bác sĩ về chi phí phẫuthuật hay tỏ ra bất mãn, thất vọng thì sẽ vô tình đưa bác sĩ vào thếđối lập. Mà kết quả của sự đối lập là khiến hai bên đều khó xử, ảnhhưởng tới hiệu quả hợp tác và tiến trình điều trị.Vì vậy sau khi nghe bác sĩ giải thích, Bernard Shaw chỉ mỉm cười vànói: “Được thôi! Nhưng xin hãy cho tôi biết, các ông định trả tôi baonhiêu tiền công làm vật thí nghiệm?”“Khi anh chặt xong cây thì đôi chim ấycó khi cũng bay mất rồi, anh bắt chúng làm sao được?”Chủ nhân thấy người bạn vẫn không hiểu ý, bèn nói: “Sao bayđược, trên đời này còn bao nhiêu con chim không hiểu nhân tình thếthái, cây đã đổ rồi mà vẫn không biết đường bay đi đấy thôi!Biên tập: “Viết hay lắm, hoàn toàn có thể cho đăng. Nhưng mà cómột chỗ phải sửa lại một chút mới được.”Tác giả: “Vậy sao? Thế thì ngài hãy sửa giúp tôi.”Biên tập: “Chỉ cần sửa tên ngài thành Jack London là xong.”Ông nói: “Tôi tới sửa cái loa nhà cậu.” Anh chàng giật mình, vộivàng xin lỗi.Vị quan tòa nói: “Người phải xin lỗi là tôi, cậu đừng ra tòa tố cáo tôi,xem tôi mang cả hung khí đến đây này.” “Ơ, anh quên à? Hôm nay là kỉ niệm ngày cưới củaanh mà! Em mua tặng anh đấy.”Người chồng nghe thấy rất cảm động, cười nói với vợ: “Cảm ơn em,khi nào tới ngày cưới của em, anh cũng sẽ mua một cái bánh thật tođể chúc mừng em”.Có một người vợ thường cằn nhằn trước mặt chồng, người chồnghài hước nói: “Được rồi, để anh đi rửa tai rồi nghe.” Chỉ một câu nóiấy thôi cũng khiến người vợ biết mình không đúng.: “Em biết lúc nào em nói ítkhông?” Người vợ ngước nhìn chồng bằng đôi mắt ngạc nhiên, lắcđầu.Người chồng quả quyết nói: “Tháng Hai”.“Vì sao?”, người vợ nóng lòng hỏi.“Bởi vì tháng Hai chỉ có 28 ngày”“Ai như anh, số câu nói ban ngày còn không nhiều bằngsố câu nói mơ ban đêm.“Được, anh thừa nhận, em giỏi hơn anh.”Người vợ đắc ý hỏi: “Điểm nào?”Người chồng nói: “Bạn đời của em giỏi hơn bạn đời của anh.”“Ông xã, em không giỏi ăn nói, đành phải để tờ giấy lại cho anh:Nếu anh đói bụng thì trên bàn còn cái đùi gà; nếu anh muốn uốngthêm vài li nữa thì trong tủ lạnh đã có chân gà nhắm; còn nếu khôngthì trong phòng có một con gà mái già.”“Bố thì không kì thị chủng tộc”, Sa Diệp Tân nói, “Bố chỉ lo sau nàychúng nó đẻ cho bố một thằng cháu da đen, đưa tới bảo bố mẹnuôi. Buổi tối mà mất điện, xung quanh tối om, không tìm thấy cháuthì lo lắm!”Cô con gái vội vàng nói: “Không sao đâu, lúc nào mất điện, bố bảocháu cười thật to, thế là tìm thấy rồi.”Bộ Bách khoa toàn thư nước Anh trong mấy bản in đầu tiên có chủđề “Tình yêu” với độ dài năm trang, nội dung rất cụ thể. Nhưng tớibản in lần thứ 14 thì mục này bị xóa đi, mà thay vào đó là chủ đề“Đạn nguyên tử” cũng chiếm số trang tương đương.Vì việc này mà một độc giả cảm thấy vô cùng nuối tiếc và đã gửi thưtrách ban biên tập coi nhẹ tình cảm tốt đẹp nhất của con người, cổvũ loại vũ khí giết người.Trước sự phản đối này, Tổng biên tập đã rất hài hước trả lời rằng:“Đối với tình yêu, đọc Bách khoa toàn thư nước Anh không bằng tựmình trải nghiệm; còn đối với đạn nguyên tử, tự mình trải nghiệmkhông bằng đọc Bách khoa toàn thư nước Anh.”Câu trả lời của vị Tổng biên tập này thật vô cùng hài hước. Quantrọng nhất là nó ẩn chứa triết lí rất sâu xa, so sánh tình yêu với đạnnguyên tử, vừa trả lời được chất vấn của độc giả, lại thể hiện đượcrằng ông cũng như độc giả, khát khao thứ tình cảm tốt đẹp nhất củanhân loại, cũng như thực lòng không muốn đạn nguyên tử trở thành“hung thủ giết người”.Hài hước đa phần được hình thành bởi dăm ba câu miêu tả rấtngắn gọn, nó không giống như tiểu thuyết, có một kết cấu hoànchỉnh và các tình tiết kịch tính; nó cũng không như hài kịch, cónhững mâu thuẫn xung đột gay gắt.12. Tự trào“Con có thể hút thuốc trong lúc cầunguyện không?” Lời thỉnh cầu của anh ta bị đức cha chỉ trích nặngnề.Một giáo đồ khác lại hỏi đức cha: “Con có thể cầu nguyện khi hútthuốc không?” Lời thỉnh cầu của anh ta lập tức được đức cha chophép, vậy là anh ta có thể hút thuốc rất ung dung.“Tôi có thể mua vé cho con chónày để nó được ngồi một chỗ như người không?”Nhân viên bán vé nói: “Được, nhưng nó cũng phải như người, đứngtrên đất bằng hai chân.”Nhân viên bán vé không phủ định câu hỏi của người khách kia màđưa ra điều kiện đi kèm: Giống như người, đứng trên đất bằng haichân. Từ đó có thể hạn chế và thuyết phục đối phương., hài hước được người ta coi là “Nghệ thuật ngôn ngữmà chỉ người thông minh mới điều khiển được”Khi đi qua một ngõ nhỏ không có đèn đường, từ góc đường độtnhiên có một người đàn ông bịt mặt lao ra, chĩa khẩu súng vào tránông, hung hãn nói: “Nộp hết tiền ra đây!”Người Do Thái đối mặt với khẩu súng lạnh lẽo, lập tức giả bộ runrẩy, nói: “Tôi có một chút tiền, nhưng toàn bộ là của ông chủ, anhgiúp tôi một việc nhé, bắn hai viên đạn vào mũ tôi để tôi về còn biếtđường ăn nói với ông chủ”.Gã đàn ông bịt mặt không nói gì, gỡ lấy cái mũ của ông rồi bắn“pằng pằng” hai tiếng súng.Người Do Thái lại nhờ hắn bắn thêm hai phát súng vào ống quần:“Như thế thì sẽ chân thật hơn, ông chủ không thể không tin”.Gã đàn ông bịt mặt bực bội bắn mấy phát súng vào ống quần.Người Do Thái lại nói: “Xin hãy bắn thêm mấy lỗ nữa vào gấu áo”.Gã đàn ông bịt mặt chửi: “Đồ nhát gan…”Hắn lại bóp cò, nhưng lúc này không thấy tiếng súng vang lên nữa.Người Do Thái thấy thế biết là súng đã hết đạn, gã đàn ông khôngcòn khống chế ông được nữa, bèn xô ngã hắn rồi lập tức bỏ chạy.Người Do Thái này biết rằng: Đối diện với một tên cướp mang súng,phản kháng hay chạy trốn là vô ích, bởi vậy ông đã khéo léo vậndụng trí tuệ hài hước để bản thân thoát khỏi mối nguy hiểm này.trong quá trình đàm phán, bạn không nhất thiết phải bám lấymột chi tiết nhỏ, mà nên để ý đến toàn cục, giải quyết sự việc mộtcách độ lượng và có sách lược.“Xin lỗi, danh sách ứng tuyển đã đủ,những người muốn tới công ty tôi làm việc quá nhiều, tôi còn chẳngghi được hết tên cơ”.Người này nghe thấy thế không hề nản chí bỏ về, mà lập tức tỏ ravui vẻ, hào hứng nói: “Tuyệt quá! Tuyệt quá! Ông bận như thế thìchứng tỏ quý công ty còn cần người, vậy ông hãy để tôi làm nhânviên ghi đăng kí cho”.ông ta lại từ chối trả khoản tiền 5.000 đô-la như đãhứa với lí do: “Người ông vẽ không phải tôi”.Không lâu sau đó, họa sĩ người Do Thái mang bức tranh chân dungnày đi triển lãm, đề tên là “Tên cướp”. Tỉ phú biết chuyện thì vô cùngphẫn nộ, gọi điện thoại cho người họa sĩ.“Chuyện này có liên quan gì tới ông đâu?”, – người Do Thái bìnhtĩnh nói trong điện thoại, – “Chẳng phải ông nói người trong bứctranh không phải là ông còn gì”.Cuối cùng, vị tỉ phú này không thể không mua bức tranh đó và đổitên thành “Nhà từ thiện”“Giữa Chopin và Hitler, cô muốn cưới aihơn?” Cô gái đã trả lời: “Tôi muốn cưới Hitler”. Nghe câu trả lời đó,tất cả mọi người đều kinh ngạc.Sau đó, cô dịu dàng nói: “Nếu tôi cưới Hitler, chắc chắn đã khôngxảy ra Chiến tranh thế giới thứ hai”. Trong phút chốc, cả hội trườngvỡ òa trong tiếng vỗ tay. Nhờ câu trả lời thông minh đó, cô đã giànhđược ngôi vị Hoa hậu Hồng Kông.3. Nâng cao khả năng biểu đạt ngôn ngữ, chú trọng sự kết hợp vớingôn ngữ hình thể.Thời Xuân thu Chiến quốc, viên Tể tướng thấp bé của nước Tề đisứ nước Sở, Sở Vương nói: “Nước Tề hết người rồi sao? Vì sao lạiphái một người như ngươi đi sứ?”Viên Tể tướng đáp: “Người nước Tề rất nhiều, nhưng người đi sứcủa nước Tề thì ai có việc nấy. Sứ giả hiền minh thì đi sứ một nướchiền minh, sứ giả kém cỏi thì đi sứ một nước kém cỏi. Còn một sứgiả như thần thường sang sứ một nước như nước Sở”. Những lờinói này là một ví dụ điển hình của việc dùng sự hài hước để phảnkích lại đối phương.DÙNG SỰ HÀI HƯỚC ĐỂ KHÉO LÉO TRÁCH CỨ

Tạo ra sự bình đẳng

...more

Video liên quan

Chủ Đề