Ai là người việt đầu tiên bay vào vũ trụ

Bạn đã bao giờ nhìn lên Mặt Trăng và tự hỏi: “Ai là người Việt Nam đầu tiên bay vào vũ trụ?”, “Ai là người Việt Nam đầu tiên đặt chân lên mặt trăng? ”

Ngày 23/7/1980, nhà du hành vũ trụ Việt Nam Phạm Tuân và nhà du hành vũ trụ Liên Xô Vichtor Vaxilievich Gorbatco đã thực hiện thành công chuyến bay vào vũ trụ trên tàu Liên hợp 37. 

Chuyến bay bắt đầu từ 21h33 ngày 23/7/1980 [theo giờ Moskva] từ sân bay vũ trụ quốc tế Baikonur, Liên Xô, và trở về Trái đất lúc 18h15 ngày 31/7/1980. Phạm Tuân trở thành người Việt Nam đầu tiên bay vào vũ trụ, người Việt Nam đầu tiên đặt chân lên mặt trăng.

Phạm Tuân sinh ngày 14 tháng 2 năm 1947 tại xã Quốc Tuấn, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình. Ông đi bộ đội, được tuyển vào binh chủng Không quân Nhân dân Việt Nam năm 1965, tốt nghiệp Trường phi công quân sự ở Liên Xô năm 1967 và trở thành sĩ quan lái máy bay chiến đấu của Trung đoàn Không quân Sao Đỏ, tham gia chiến đấu bảo vệ vùng trời Miền Bắc Việt Nam trong thời kỳ Chiến tranh Việt Nam. Giữa năm 1972, ông là một trong 12 phi công được chọn để đào tạo lái tiêm kích bay đêm, chuẩn bị cho việc đánh B-52 [tiêm kích bay đêm yêu cầu kỹ thuật cao hơn nhiều so với lái tiêm kích ban ngày].

Năm 1980 nhà du hành vũ trụ Phạm Tuân đã được trao tặng danh hiệu Anh hùng Lao động Việt Nam, Huân chương Hồ Chí Minh.Cùng năm đó, ông cũng vinh dự trở thành một trong những người nước ngoài đầu tiên được trao tặng danh hiệu Anh hùng Liên Xô, Huân chương Lênin. Ông là người Việt Nam duy nhất 3 lần được trao tặng danh hiệu Anh hùng [Anh hùng lực Lượng vũ trang nhân dân và Anh hùng Lao động của Việt Nam, Anh hùng Liên Xô].

Vậy người Việt Nam thứ 2 đặt chân lên mặt trăng là ai? Cho đến nay, vẫn chưa có người Việt Nam thứ 2 đặt chân lên Mặt Trăng. Trịnh Hữu Châu [tên tiếng Anh: Eugene Trinh; sinh năm 1950 ở Sài Gòn, Quốc gia Việt Nam] là nhà vật lý thiên văn, là người tham gia vào chuyến bay STS-50 của NASA, trở thành người Mỹ gốc Việt đầu tiên bay vào vũ trụ vào ngày 25 tháng 6 năm 1992, và là người Việt Nam thứ 2 [sau Phạm Tuân] bay vào vũ trụ. Ông ở ngoài vũ trụ 13 ngày 19 giờ 30 phút.

Vũ trụ- một không gian rộng lớn mà hầu hết ai cũng muốn một lần trải nghiệm. Được sự hỗ trợ của Nga, Việt Nam là nước Châu Á đầu tiên đặt chân đến “vùng đất” mơ ước của rất nhiều nước bạn. Chuyến bay trở thành sự kiện lịch sử trong đời sống nhân dân hai nước. Ghi một mốc son mới vào sự phát triển tình hữu nghị truyền thống và sự hợp tác toàn diện Việt Nam – Liên Xô. Vậy chúng ta đã từng một lần tìm hiểu rằng Ai là người Việt Nam đầu tiên bay vào vũ trụ? Trải nghiệm của phi hành gia ấy về chuyến bay đầu tiên chinh phục vũ trụ như thế nào chưa nhỉ. Bài viết của Reviewedu sẽ giúp bạn điều đó.

Ai là người Việt Nam đầu tiên bay vào vũ trụ?

Theo nguồn thông tin chính thống, chuyến bay lịch sử bắt đầu từ 21h33 ngày 23/7/1980 [theo giờ Moskva] từ sân bay vũ trụ quốc tế Baikonur, Liên Xô, và trở về Trái đất lúc 18h15 ngày 31/7/1980.

Chiếc tàu vũ trụ Liên hợp 37 [Soyuz 37] đã đưa nhà du hành vũ trụ của Việt Nam Phạm Tuân- Người Việt Nam đầu tiên bay vào vũ trụ. Cùng với nhà du hành vũ trụ Xô viết Gorbatko vào quỹ đạo. Tàu Liên hợp 37 khi được phóng lên quỹ đạo, có nhiệm vụ ghép nối với tổ hợp Chào mừng 6 – Liên hợp 36 [Salyut 6-Soyuz 36].

Sự nghiệp

Phạm Tuân cùng với nhà du hành vũ trụ Xô viết Gorbatko

Phạm Tuân sinh ngày 14 tháng 2 năm 1947 tại Quốc Tuấn, Kiến Xương, Thái Bình. Ông đi bộ đội, được tuyển vào binh chủng Không quân Nhân dân Việt Nam năm 1965. Tốt nghiệp Trường phi công quân sự ở Liên Xô 

Trải nghiệm về chuyến bay đầu tiên chinh phục không gian

Chắc hẳn rằng, chúng ta sẽ cảm thấy vô cùng tò mò, muốn tìm hiểu về cảm giác và trải nghiệm nhìn Trái Đất từ xa của nhà du hành vũ trụ Phạm Tuân sẽ như thế nào? Hãy cùng nhau tìm hiểu nhé!

Trải nghiệm đặc biệt về chuyến bay đầu tiên:

Năm 1980, sau khi vượt qua nhiều vòng tuyển chọn khắt khe. Anh hùng Phạm Tuân trở thành người Việt Nam đầu tiên có “hộ chiếu” bay lên vũ trụ”.

Ở thời điểm đó, ông kể: “Khi còn là phi công chiến đấu, tôi lái máy bay MIC 21 bay ở độ cao đôi chục cây số nhìn xuống đã thấy mặt đất lạ và đẹp lắm rồi: thấy biển, thấy rừng, thấy sông, thấy núi… Nhưng đến khi bay vào vũ trụ, lại chỉ nhìn thấy được một phần Trái Đất. Đường chân trời giống như cầu vồng, năm bảy màu rất đẹp”

Con tàu bay ngang qua hầu như mọi lãnh thổ. Ở xa nhìn lại không còn thấy ranh giới quốc gia. Trong điều kiện bất trắc xảy ra, con tàu có thể đáp xuống bất cứ điểm nào trên Trái Đất [trong phạm vi quỹ đạo].

Những mặt trái dư luận

Tuy nhiên, song song với sự thành công và tiếng tăm. Sẽ có một vài lời đàm tiếu không hay về anh hùng Phạm Tuân. Phạm Tuân đã khẳng định chắc nịch rằng: “Tôi cho rằng những người đó không hiểu gì về chuyến bay vũ trụ”. Con tàu vũ trụ đòi hỏi phải có hai người điều khiển. Gorbatko là người lái chính, điều khiển con tàu. Còn tôi là lái phụ, phụ trách các thông số kỹ thuật, bảng điều khiển. Việc phối hợp lái chính-lái phụ phải ăn khớp. Không thể có chuyện người này điều khiển còn người kia chỉ ngồi nhìn”. 

Kết luận

Người Việt Nam đầu tiên bay vào vũ trụ là anh hùng Phạm Tuân đã giúp Việt Nam sánh vai cùng các cường quốc năm châu về mảng “du hành vũ trụ”. Ấn tượng vẻ vang ấy đã giúp Việt Nam đột phá trong việc tiếp biến ngoại nhập. Thông qua bài đọc, chúng ta dường như sống cùng với những cảm xúc dâng trào được trải nghiệm trong chuyến bay đầu tiên của ông. Hi vọng rằng bài viết của chúng tôi sẽ giúp bạn có những thông tin thú vị về du hành vũ trụ.  Reviewedu chúc các bạn vui vẻ.

Xem thêm

Ai phát minh ra bài tập về nhà? Liệu nó có thực sự cần thiết?

Liệu bạn có bất ngờ khi phát hiện ra ai là người đã phát minh ra trường học?

Ai là người đã sáng tạo ra thi học kì khiến học sinh đau đầu?

Ai là người đầu tiên phát minh ra máy rửa bát? Liệu nó có thực sự tiện lợi?

Bao nhiêu người đã từng đặt chân lên mặt trăng? Những phát hiện thú vị về mặt trăng?

Cảm giác nhìn Trái Đất từ xa

Năm 1980, sau khi vượt qua nhiều vòng tuyển chọn khắt khe, anh hùng Phạm Tuân trở thành người Việt Nam đầu tiên có “hộ chiếu” bay lên vũ trụ.

Ông kể: Khi còn là phi công chiến đấu, tôi lái máy bay MIC 21 bay ở độ cao đôi chục cây số nhìn xuống đã thấy mặt đất lạ và đẹp lắm rồi: thấy biển, thấy rừng, thấy sông, thấy núi... Nhưng đến khi bay vào vũ trụ, lại chỉ nhìn thấy được một phần Trái Đất, đường chân trời giống như cầu vồng, năm bảy màu rất đẹp.

Anh hùng Phạm Tuân và người thầy cùng bay vào vũ trụ: Viktor Gorbatko

Tốc độ bay của con tàu rất lớn [xấp xỉ 8km/s], đi một vòng Trái Đất chỉ mất có 90 phút. Vũ trụ mênh mông chỉ có hai thầy trò, có lúc không có bất cứ tiếng động nào, cảm giác cô đơn lắm. Con tàu thì bay không có định hướng, lúc đầu đi trước, lúc đuôi đi trước, áp suất bên ngoài bằng không. Bên có mặt trời nhiệt độ xấp xỉ 80 độ dương, bên kia 80 độ âm, rồi có cả những tia phóng xạ, bụi vũ trụ... nghĩ chỉ một biến số nào đó thì hai thầy trò không biết có về được hay không?

Thế nên suốt 8 ngày ở trong vũ trụ, lúc nào nhìn thấy Trái Đất là cảm giác yên tâm hẳn lên, nhất là những lần bay qua Việt Nam, nghĩ ở dưới kia có người đang chờ đón mình, cảm thấy ấm áp vô cùng. Ở những vòng bay qua Việt Nam đồng đội luôn ưu tiên cho tôi chỗ nhìn tốt nhất để quan sát, chụp ảnh. Cảm giác bồi hồi ghê gớm. Rõ ràng mình đã bay trên bầu trời Tổ quốc hàng ngàn lần, nhưng giờ bay ở một tầm cao hơn, xa hơn, có những lần còn được nói chuyện với trung tâm điều hành, gửi lời chúc về quê hương, tự hào lắm!

Con tàu bay ngang qua hầu như mọi lãnh thổ, ở xa nhìn lại không còn thấy ranh giới quốc gia, và trong điều kiện bất trắc xảy ra, con tàu có thể đáp xuống bất cứ điểm nào trên Trái Đất [trong phạm vi quỹ đạo].

Sau này, có người hỏi tôi quê ông ở đâu, tôi bảo quê tôi ở Trái Đất. Khi đã bước ra đủ xa rồi thì quê tôi không chỉ là Thái Bình, là Việt Nam, mà nó là Trái Đất.

Dùng chòm sao để định vị

Để chuẩn bị cho chuyến bay lên vũ trụ, Trung tướng Phạm Tuân phải học thuộc vị trí và cách nhận diện các chòm sao để phòng trường hợp hệ thống định vị bị hỏng. Đây gần như là câu chuyện lãng mạn hiếm hoi trong chuyến bay vũ trụ bởi tướng Tuân cho biết, kể từ lúc bước chân lên tàu, thời lượng lãng mạn gần như không có, thứ cảm giác thường trực là căng thẳng và cảnh giác.

Trong khi con tàu trôi tự do [khi bay vào quỹ đạo Trái Đất, tàu vũ trụ được tắt động cơ], các phi công phải thích nghi với cách sinh tồn của… cá. Ở trạng thái không trọng lượng, mọi vật, kể cả người đều ở trạng thái lơ lửng như tranh của Marc Chagall, lúc ngủ phải chui vào túi ngủ và “buộc neo” ở một góc nào đó. Trung tướng Phạm Tuân nói rằng, trước khi lên tàu, ông được các nhà khoa học giao nhiệm vụ làm gần 40 thí nghiệm khoa học khác nhau về vật lý vũ trụ, y sinh học vũ trụ, luyện kim trong môi trường không trọng lượng... Lúc làm việc ông đều phải dùng dây buộc cố định bản thân, dép đi dưới chân cũng là loại có dính hút với mặt sàn.

Mặc dù đã được luyện tập trong suốt một năm rưỡi, lần đầu tiếp xúc với trạng thái sinh tồn này, vị phi công 32 tuổi vẫn mất đến hai ngày để thích nghi. “Ngày đầu tiền đình rối loạn, lúc đầu chúc xuống đất, lúc lên trên, không có phương hướng gì cả, đụng vào cái này chạm vào cái kia rồi lại bắn ra. Sang ngày thứ 2 thì quen”, ông kể.

Trung tướng Phạm Tuân ở tuổi 74

Giây phút hạnh phúc nhất của phi công vũ trụ chính là giờ phút tiếp đất. “Vui lắm khi nghe rầm một cái, tàu chạm đất, rồi quán tính lại kéo nó đi mấy cây số, thầy trò lộn nhào ở bên trong, lắc trái lắc phải, nhưng lúc ấy yên tâm lắm. Cho đến khi tàu dừng lại, thầy trò nhìn nhau thở phào. Tiếp đất rồi! Cười xong, hai thầy trò nằm thở, cho đến khi người bên ngoài mở buồng lái, đón ra”, ông nhớ lại.

Ngày Tết Độc lập không thể nào quên

Mùa thu với Trung tướng Phạm Tuân luôn đáng nhớ. Nó gắn liền với những cột mốc quan trọng của đời ông.

Ông nhập ngũ đúng vào ngày 2/9/1965. 17 tuổi đi khám nghĩa vụ quân sự, Phạm Tuân trúng tuyển nhưng đi khám phi công bị trượt vì đau mắt hột và loạn nhịp tim [giờ vẫn loạn]. Thế là ông được cử đi học thợ máy ở Nga.

Nhớ về quãng thời gian này, Trung tướng hóm hỉnh: Nhiều người muốn tôi phải nói là tôi yêu bầu trời, mơ ước trở thành phi công từ nhỏ, thực sự không phải như vậy. Quê tôi ở đồng bằng Bắc Bộ, với trẻ con nông thôn, không quân là cái gì cao xa lắm. Đến năm 1964 học lớp 10, thấy máy bay Mỹ bay qua tôi mới biết máy bay là thế nào. Con em nông dân, sức khỏe lại có hạn làm sao dám mơ ước trở thành phi công.

“Tháng 11/1965, tôi sang Liên Xô. Lúc đó là cuối thu đầu đông, đúng vào mùa lá vàng rơi. Trong trường, những chiếc MIC 21 huấn luyện bay xé trời, khi hạ cánh những chiếc dù nhiều màu bung ra đẹp vô cùng. Đi trên đường gặp phi công Việt Nam mặc bộ quần áo nhiều túi, xúng xính chiếc cặp da bay, thấy ngưỡng mộ ghê gớm. Lúc bấy giờ tôi chỉ mong được ngồi trên máy bay một lần thôi, rồi xuống cũng được. Sau đó đội ngũ phi công sang huấn luyện, nhiều người trượt bay, cấp trên mới “khảo cổ” lại đội ngũ thợ máy, tôi may mắn đỗ. Ban đầu chỉ được bay máy bay phọt phẹt nhất, tốc độ 120-150km/h, còn không bằng tốc độ ô tô bây giờ, dần dần mới bay đến MIC 17 rồi MIC 21”.

Cũng nhờ may mắn ấy, sau khi trở thành phi công được chọn để bay lên vũ trụ. Anh hùng Phạm Tuân tổng kết: đời tôi có đến 90% là may mắn, và cũng may là mình biết chớp lấy may mắn ấy, biến nó từ giấc mơ thành hiện thực.

Thực ra, câu chuyện ông nói nhẹ nhõm, nhưng thực tế, những vất vả ông phải trải qua hẳn không dễ đo bằng tiêu chuẩn thông thường. Chẳng phải ngẫu nhiên, người thầy bay cùng, Viktor Gorbatko, trong hồi ký của mình gọi ông là “Tuân thép”.

Kết thúc chuyến bay vào vũ trụ 8 ngày, ông về nước đúng vào dịp Quốc khánh 2/9/1980.

“Chưa bao giờ tôi được dự một cuộc tiếp đón đông vui như thế. Từ sân bay Nội Bài về đến Gia Lâm, hai bên đường người dân cầm cờ đỏ đứng vẫy rất đông. Rồi từ đoạn xe qua cầu Long Biên, về đến nhà khách chính phủ, người đứng kín hai bên đường hoan hô. Về đến nhà khách, chúng tôi gặp hầu hết các lãnh đạo Đảng, Nhà nước. Tôi cũng không nghĩ mình được đón tiếp long trọng thế. Dự lễ Quốc khánh ở Hà Nội xong chúng tôi lại vào Sài Gòn. Đó là những ngày rất khó quên!

Trung tướng Phạm Tuân sinh ngày 14/2/1947 tại xã Quốc Tuấn, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình.

Vào đêm 27/12/1972, theo tài liệu lịch sử của Quân đội nhân dân Việt Nam, ông bắn rơi một máy bay B-52 của Mỹ, trở thành người đầu tiên bắn hạ được loại máy bay này từ trên không và trở về an toàn. Năm 1973, ông được nhà nước phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam.

Năm 1980, sau chuyến bay vào vũ trụ thành công, ông được phong tặng danh hiệu Anh hùng Lao động Việt Nam.

Cùng năm đó, ông được phía Liên Xô phong tặng danh hiệu Anh hùng Liên Xô, trở thành một trong những người nước ngoài đầu tiên được trao tặng danh hiệu này kèm theo Huân chương Lenin.

Câu chuyện ông nói nhẹ nhõm, nhưng thực tế, những vất vả ông phải trải qua hẳn không dễ đo bằng tiêu chuẩn thông thường. Chẳng phải ngẫu nhiên, người thầy bay cùng, Viktor Gorbatko, trong hồi ký của mình gọi ông là “Tuân thép”.

Video liên quan

Chủ Đề