Phim cô vợ bé nhỏ của tổng đài ác ma



Tác giả: Nguyễn Ngọc Trân Quế

Chương 01 Chương 02 Chương 03 Chương 04 Chương 05 Chương 06 Chương 07 Ch08 Chương 09 Chương 10 Chương 11 Ch12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Ch20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Ch24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 68 Chương 69 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80


- 'Anh nghĩ tôi sẽ cho anh biết sao? Tôi đã tốn công để dành được thân phận Hàn phu nhân này, anh thấy tôi sẽ dễ dàng nói ra sao?' Cô nói.

Hàn Thiên Lãnh dừng xe lại, nhìn cô :'Muốn làm Hàn phu nhân phải không? Được, cô đã là Hàn phu nhân rồi, tiền cô muốn bao nhiêu tôi sẽ đưa, chỉ cần cô nói cho tôi biết Mộc Vân đang ở đâu.'

Mộc Nhiên cười chua xót, cứ để mặc anh nghĩ cô là người ham vinh hoa, nhưng anh nào đâu biết điều cô cần thật sự đó chính là tự do. Mộc Vân ở đâu làm sao cô có thể biết được.

- 'Không, tôi không biết.'

Hàn Thiên Lãnh nâng gương mặt cô lên, anh bất ngờ siết chặt cằm cô :'Diệp Mộc Nhiên, cô đừng nói dối, tại sao một người phụ nữ xảo trá, độc ác, chuyên nói dối lại chảy chung dòng máu với Mộc Vân chứ?'

- 'Đó cũng là câu hỏi tôi đang thắc mắc.' Cô bỏ qua sự đau đớn, nhìn thẳng vào mắt anh.

Hàn Thiên Lãnh nhìn đôi mắt quật cường của cô thì càng thêm tức giận, vậy mà vừa rồi anh còn thương xót bế cô ra xe, anh lạnh lùng hất cô ra, Mộc Nhiên suýt nữa đập đầu vào kính xe.

- 'Diệp Mộc Nhiên, nếu không nói ra chị cô ở đâu thì thời gian tới người cực khổ sẽ là cô.'

Mộc Nhiên mỉm cười :'Được, tôi sẵn sàng chờ đợi.'

Nói rồi cô tựa đầu vào ghế xe, nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt lại, cô mệt mỏi quá rồi, thật sự sống bên cạnh anh chẳng khác nào địa ngục trần gian. 

Hành lí của họ được chuyển đến sân bay, Hàn Thiên Lãnh đưa xe lại cho giám đốc của công ty, anh và cô bước vào sân bay. Mộc Nhiên khó khăn bước theo anh, bên dưới vẫn còn rất đau nhức.

Họ lên máy bay, ba mươi phút sau máy bay cất cánh về Trung Quốc, Mộc Nhiên nhìn ra phía cửa sổ.

Một cây súng đặt ngay thái dương cô, Mộc Nhiên hoảng sợ ngoảnh mặt sang.

- 'Diệp Mộc Nhiên, cô là người ác độc, dám cướp hạnh phúc của chị mình, loại người như cô phải chết từ lâu rồi.' Hàn Thiên Lãnh lạnh lùng nói với cô, ánh mắt anh cơ hồ sẽ xé xác cô thành trăm mảnh.

Mộc Nhiên lùi ra sau :'Hàn Thiên Lãnh, anh đúng là người độc ác, xem mạng người như cỏ rác.'

- 'Độc ác bằng cô không?' Hàn Thiên Lãnh di chuyển cây súng đến cổ cô.

Anh cười lạnh :'Diệp Mộc Nhiên, tôi sẽ trả thù giúp mộc Vân, cô đi chết đi.'

- 'Không, đừng, xin anh...'

Ngón tay anh khẽ cử động 'đoàng', một âm thanh lớn phát ra.

- 'A..' Mộc Nhiên vội mở mắt ra, mồ hôi đầm đìa, thì ra là cô đang nằm mơ.

Hàn Thiên Lãnh nhìn cô khinh miệt :'Đã có gan bên cạnh tôi thì không nên sợ thứ gì, trừ tôi ra.'

Mộc Nhiên lau mồ hôi, giấc mơ quá đáng sợ, như thể cô sắp bị anh giết thật sự vậy. Cô đứng dậy đi vào phòng vệ sinh.

Khi chuẩn bị bước vào nhà vệ sinh cô gặp một người đàn ông và một người phụ nữ đi ra, Mộc Nhiên tránh đường sang bên phải nhưng thật không may đụng phải vai của người đàn ông.

- 'A...xin lỗi, xin lỗi, tôi không cố ý.' Cô cúi đầu nói.

Người phụ nữ kéo người đàn ông sang một bên :'Làm gì vậy? Muốn lợi dụng sao?'

Người đàn ông phía trước tầm hai mươi lăm tuổi, anh mặc trên người bộ âu phục màu xanh đen, mái tóc màu rượu đỏ, nhìn Mộc Nhiên thích thú, anh là tổng tài của tập đoàn thời trang Maison - Lý Thiên Vỹ. Bên cạnh anh là em gái ruột của anh và người mẫu đại diện cho công ty anh - Lý Huyền Du.

- 'Không sao đâu, không cần xin lỗi nữa.' Anh bỏ hai tay vào túi quần nói.

Mộc Nhiên mỉm cười :'Vậy tôi xin phép đi trước.' 

Anh nhìn vào gương mặt nhỏ nhắn của cô mà có chút rung động, đôi mắt ấy giống như chứa đựng rất nhiều tổn thương và đau buồn.

Mộc Nhiên lúc này mới để ý đến người phụ nữ, trên người cô ta là bộ váy do cô thiết kế dự định sẽ sang Mỹ dự thi nhưng bị Mộc Vân cướp mất. Bộ váy này hoàn hảo và đẹp biết bao, Mộc Nhiên nhìn bộ váy với ánh mắt tiếc nuối.

- 'Tiểu thư, cô không sao chứ?'

Mộc Nhiên nhận ra mình thất thố nên vội lấy lại bình tĩnh, cô nhìn Lý Thiên Vỹ :'Cho hỏi, bộ váy này mua ở đâu vậy?'

- 'Mua sao? Cô nghĩ bộ váy này bán ở ngoài thị trường sao? Đây là thiết kế nhận được giải nhất trong cuộc thi thiết kế thời trang bên Mỹ đấy, được anh hai tôi mua về và may cho tôi đấy, nói cô nghe đây sẽ là sản phẩm của công ty anh tôi, hiện tại chiếc váy tôi đang mặc là phiên bản giới hạn đấy, chỉ có một chiếc này thôi.'

Người phụ nữ bên cạnh nói, Lý Thiên Vỹ lôi cô ta lại :'Em im lặng đi.'

Thiết kế của cô nhận được giải nhất sao? Thật tốt quá, nhưng chị cô nhận giải xong đáng lẽ ra phải trở về rồi, tại sao vẫn chưa thấy đâu.

Mộc Nhiên bỏ qua suy nghĩ, cô nhìn bộ váy một lượt rồi nói :'Nếu định đưa sản phẩm này ra thị trường tôi nghĩ nên bỏ bớt họa tiết ở phía chân váy đi, nó sẽ hài hòa hơn.'

Mộc Vân cũng thật ngu ngốc, lại đi vẽ thêm vài họa tiết vô đây, cũng may vẫn được giải nhất.

Lý Thiên Vỹ nhìn bộ váy, anh gật đầu :'Ban đầu tôi cũng thấy họa tiết này không đúng cho lắm, cô cũng thật giỏi, tiểu thư cô là thiết kế thời trang sao?'

Mộc Nhiên mỉm cười, nụ cười nhẹ nhàng để lộ hai bên má lúm đồng tiền, Lý Thiên Vỹ nhất thời đơ người, cô bước qua hai người họ rồi đi vào nhà vệ sinh.

Đây là thiết kế của cô, cô dĩ nhiên biết cái nào phải, cái nào không phải.

Lý Thiên Vỹ quay lại nhìn bóng lưng nhỏ nhắn của cô, người cô vốn nhỏ, bộ tóc dài mượt đến eo càng làm cho cô trở nên yếu đuối hơn, anh thật mong anh và cô sẽ có duyên gặp lại. 

Nhà họ Diệp...

Đây là một căn nhà tuy không sang trọng như biệt thự nhưng cũng có quy mô rộng rãi.

Từ sáng, họ đã tất bật chuẩn bị để đón cậu con rể tương lai của mình.

Diệp gia có hai đứa con gái ruột là chị em song sinh, họ giống nhau như hai giọt nước, hai cô con gái đều xinh đẹp đến động lòng người. Nhưng tính cách lại hoàn toàn khác nhau.

Cô chị xảo trá, mưu mô, dùng thủ đoạn để dụ dỗ đàn ông - Diệp Mộc Vân, Mộc Vân đã câu được một con cá lớn, đó chính là tổng tài của tập đoàn Thịnh Hồng - Hàn Thiên Lãnh. Nhờ tài ăn nói nên đi đâu cũng được mọi người yêu quý, đặc biệt cùng là con ruột nhưng cha mẹ lại yêu quý cô chị hơn.

Diệp Mộc Nhiên - người con gái thứ hai của Diệp gia, cô hiền lành tốt bụng, nhưng luôn bị lu mờ bởi người chị gái của mình, mọi thành tích khi còn đi học của Mộc Nhiên đều bị Mộc Vân cướp hết.

- 'Diệp Mộc Nhiên, mày làm gì mà giờ này con trên đó, mau xuống đây phụ giúp đi, mày tưởng mày là tiểu thư sao?'. Mẹ cô đứng từ dưới lầu gọi lên.

Mộc Nhiên nghe mẹ nói vậy thì ngừng bút lại, cô có ước mơ trở thành thiết kế thời trang nhưng Diệp gia không cho phép, những thiết kế của cô rất đẹp và bắt mắt. Mộc Nhiên buộc mái tóc dài đến hông của mình lại, mái tóc có màu hạt dẻ trông cô giản dị nhưng lại rất đẹp. Cô đi xuống nhà, đã quá quen với những lời ghẻ lạnh của mẹ mình cô không quan tâm gì đi thẳng xuống bếp.

Mẹ cô lên phòng Mộc Vân :'Con gái, con thật xinh đẹp'.

Mộc Vân nhướn người, đó là điều đương nhiên, tóc tai được làm kĩ càng, trên người toàn quần áo hàng hiệu, sao lại không xinh đẹp được.

Chẳng mấy chốc trời đã tối, cha Diệp đã đi làm về.

Lúc này một chiếc xe Lamboghini đậu trước cổng nhà họ Diệp, một người đàn ông với âu phục đen bước xuống, trông anh rất thu hút nhưng lại lạnh lùng, khó gần, trên người luôn có hơi thở nguy hiểm, người đàn ông này tựa hồ rất bí ẩn. Anh chính là Hàn Thiên Lãnh, người mà chỉ cần nhắc đến tên ai cũng phải khiếp sợ.

- 'Lãnh, anh đến rồi, mau vào trong đi'.

Hàn Thiên Lãnh gật đầu rồi khoác eo Mộc Vân đi vào bên trong.

- 'Bác trai, bác gái, cháu là Hàn Thiên Lãnh, bạn trai của Mộc Vân'. Anh nói, hôm nay đến đây để xin cưới Mộc Vân.

Cha Diệp gật đầu, có cậu con rể như vậy thì chuyện của công ty ông dễ giải quyết rồi.

Anh ngồi xuống ghế sofa, Mộc Vân ngồi cạnh bên.

- 'Cha mẹ, cơm đã chuẩn bị xong rồi'. Mộc Nhiên lên nhà nói với cha mẹ Diệp.

Giọng nói nhỏ nhẹ, yêu kiều của người con gái vô tình lọt vào tai anh, anh ngẩng đầu lên nhìn cô, sao hai người con gái của Diệp gia lại giống nhau đến thế?

Mẹ Diệp thấy vậy liền cười, nói :'À, nó là em song sinh của Diệp Vân, thôi, đến giờ rồi chúng ta xuống ăn cơm tối thôi'.

Mọi người đi xuống phòng bếp dùng cơm, Mộc Nhiên vẫn như mọi ngày đợi cả nhà ăn xong thì mới được ăn, cô phải ăn cùng những người làm của Diệp gia.

Không ai quan tâm đến điều đó, mẹ Diệp gắp thức ăn vào chén cho anh, nhưng anh không thèm động đũa, những món ăn này làm sao anh có thể ăn được. Cha Lý thì có ngồi bắt chuyện với anh, những chuyện ông nói toàn về công ty. Hàn Thiên Lãnh cười lạnh, anh biết thừa ông ta muốn gì.

'Tít...tít...tít...' Là điện thoại của anh, Hàn Thiên Lãnh đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, ông bà không vì hành động của anh mà tức giận.

Khi đi qua chỗ nấu nướng để vào nhà vệ sinh anh bắt gặp hình ảnh của Mộc Nhiên, mái tóc bung xõa tự nhiên, cô đang ngồi vẽ những bộ váy mà cả đời này cô chẳng bao giờ được đụng đến.

Ánh mắt anh nhìn thoáng qua rồi bước vào nhà vệ sinh.

- 'Có chuyện gì? Nói nhanh lên một chút'.

Thư kí Hoàng nói :'Hàn tổng, chúng ta bị lừa rồi, bên công ty chúng ta vừa hợp tác đã ôm tiền bỏ chạy'.

- 'Cho chúng chạy, càng xa càng tốt, đừng để tôi bắt được'. Khi nói ra câu này ánh mắt anh lạnh lẽo đến đáng sợ.

Hàn Thiên Lãnh cất điện thoại bước ra ngoài, cô vẫn ngồi đó im lặng nhìn thiết kế của mình.

- 'Tôi muốn hôn lễ này tiến hành nhanh hơn, ngày kia sẽ tổ chức, Diệp gia không cần chuẩn bị gì đâu'.

Ông bà Diệp gật đầu lia lịa, cười không khép được miệng.

Anh đứng dậy ra về, Mộc Vân đi theo anh ra xe.

Cô ta ôm lấy anh, bộ ngực cạ vào tay anh :'Lãnh, em muốn'. Giọng đúng là yêu tinh câu hồn.

Anh không biểu cảm gì, kéo cô lên xe, cởi bỏ quần áo trên người mình ra, Mộc Vân dâm đãng tự vuốt ve cơ thể mình. Rất nhanh trong xe đã có nhiều tiếng rên rỉ dâm đãng lẫn với tiếng thở dốc của đàn ông.

Ngày hôm sau, Hàn Thiên Lãnh đi thử váy cưới cùng Mộc Vân. Trong lúc anh đang thay đồ, điện thoại để ở ngoài rung lên, Mộc Vân lén đọc tin nhắn của anh.

Nội dung :'Hàn tổng, công ty phá sản rồi'.

Cô ta ngạc nhiên, bình tĩnh xóa tin nhắn rồi đặt điện thoại xuống.

- 'Lãnh, em mệt rồi, chọn đại một bộ rồi chúng ta về đi'.

Anh gật đầu rồi lái xe đưa cô ta về, thư kí Hoàng gọi cho anh :'Trần tổng, công ty bên đó phá sản rồi'.

Anh cười lạnh rồi lái xe đến công ty.

Mộc Vân về đi lên phòng, cô ta suy nghĩ kế sách khác, hắn ta đã phá sản, cô không thể ngu ngốc lấy hắn được.

Mộc Vân đi ngang qua phòng Mộc Nhiên, cô ta vô tình thấy một bản vẽ được để trên giường, hiện đang có cuộc thi bên Mỹ, nếu cô ta cầm bài này đi thi rồi để Mộc Nhiên lấy Hàn Thiên Lãnh thay mình là được rồi.

Video liên quan

Chủ Đề