Nỗi lòng hoa tầm gửi review

Giới thiệu

Thể loại: Hiện đại, 3S, trùng sinh, showbiz. HE, 1vs1. Editor: Đào Sindy Số chương: 72

Trời cao thương xót cho Tô Đường sống lại.

Không ngờ kiếp này cô lại sở hữu khuôn mặt đẹp thời thượng bốn nghìn năm khó gặp.

Đời trước cô sống lang thang không nơi nương tựa.

Nhưng đời này cô đã gặp được một người đàn ông có thể loại bỏ đi sợ hãi cùng đau khổ cho mình, khiến cô có nơi mà dựa vào.

“Em muốn gì?”

Điều em muốn chính là…Anh vĩnh viễn tốt với em. Tô Đường cắn môi, cặp mắt mông lung sương mù, thận trọng nhìn anh nói.

Người đàn ông cười khẽ, nâng chiếc cằm xinh đẹp trắng nõn của cô lên rồi nói: “Tại sao lại không thể?”

Rồi anh dùng nụ hôn giam cô lại.

Tô Đường là hoa tầm gửi, dây dưa quấn chặt lấy người đàn ông kia. Người đàn ông đó là ánh nắng, là mưa sa, là đất để cô sinh trưởng. Rắc rối dây dưa mà leo lên anh, dựa vào anh và yêu anh.

Khi người đàn ông hỏi cô muốn điều gì, cô trao người mình tin tưởng nụ cười ngọt ngào và chỉ mong anh mãi mãi tốt với mình, không bao giờ rời xa. Anh ta đáp lại bằng nụ cười và hôn cô nhẹ nhàng, cho thấy tình yêu và sự quan tâm của mình đối với cô.

Tô Đường cảm thấy cô chính là hoa tầm gửi, vượt qua những rắc rối và phiền muộn nhờ vào người đàn ông kia - ánh nắng, mưa sa và đất để cô sinh trưởng. Dây dưa của cô với anh chặt tight, tình yêu và niềm tin ngày càng lớn dần.

1x1, Chủ thụ, Cường công, HE, Hiện đại, Kiên cường, Mỹ nhân, Ngôn tình, Nhẹ nhàng, Nước chảy đá món, Phúc hắc, Sắc [16-18], Sủng, Song khiết, Thanh xuân vườn trường, Trọng sinh Tháng Hai 23, 2021Tháng Một 29, 2023 2 Minutes

– Tác giả: Thập Lục Nguyệt Tây Qua

– Chương: 72

– Thể loại: Ngôn tình; Hiện đại; Trọng sinh; Chủ thụ; Thanh xuân vườn trường; Không hòa thuận với cha-Phúc hắc-Cường nam chủ; Mềm mại dịu dàng-Mỹ nhân nữ chủ; Nước chảy đá mòn; Nhẹ nhàng; Sạch; Sắc nhẹ; Sủng; 1×1 , HE, ……

– Editor: Đào Sindy

– Nhân vật: Khương Trình – Tô Đường

– Văn án:

Kiếp trước sống lạnh nhạt không nơi nương tựa, kiếp này vừa mới sống lại, Tô Đường đã bị đánh đập gần chết.

Hóa ra nguyên thân của cơ thể cô là một ngôi sao bất hạnh từ nhỏ, vì mẹ côn có thù với Trầm Oánh mà bị bà ta sai người đánh, rạch mặt.

Khương Ưng, một người bạn cũ nhận trách nhiệm với mẹ cô sẽ chăm sóc cô đã đem cô về, cho Tô Đường một nơi để nương tựa.

Khương Trình nghĩ, lần đầu gặp Bánh bao, ấn tượng để lại cho anh là một cô bé mặt quấn băng dày, nhút nhát.

Nhưng càng tiếp xúc lâu, học bá Bánh bao trắng trắng mềm mềm lại càng khiến người ta thương tiếc, cứ chậm rãi, một thứ tình cảm dần nảy sinh trong lòng. Khao khát được bảo vệ, chăm sóc Bánh bao của anh càng ngày càng lớn dần.

Nhớ lại kiếp trước, Tô Đường cho rằng Khương Trình là một người đàn ông rất lạnh lùng, khó gần. Ai ngờ ở trước mặt cô, người này có thể dịu dàng, bao dung cô như thế

Đánh kẻ nói xấu cô, mang cô đi đua xe tốc độ cao, ở dưới gốc cây khắc tên cô, trao cô nụ hôn dịu dàng như bảo vật trân quý nhất.

Có lẽ, trái tim Tô Đường cũng đã hóa mềm trước sự dịu dàng ấy mất rồi.

Một ngày nào đó Khương Trì nói với Tô Đường: “Khương Trì anh không sợ trời không sợ đất, chỉ cúi đầu duy nhất trước em.”

Nhưng đời này cô đã gặp được một người đàn ông có thể loại bỏ đi sợ hãi cùng đau khổ cho mình, khiến cô có nơi mà dựa vào.

"Em muốn gì?"

Điều em muốn chính là...Anh vĩnh viễn tốt với em. Tô Đường cắn môi, cặp mắt mông lung sương mù, thận trọng nhìn anh nói.

Người đàn ông cười khẽ, nâng chiếc cằm xinh đẹp trắng nõn của cô lên rồi nói: "Tại sao lại không thể?"

Rồi anh dùng nụ hôn giam cô lại.

Tô Đường là hoa tầm gửi, dây dưa quấn chặt lấy người đàn ông kia. Người đàn ông đó là ánh nắng, là mưa sa, là đất để cô sinh trưởng. Rắc rối dây dưa mà leo lên anh, dựa vào anh và yêu anh.

Tô Đường – được mệnh danh là “Nữ thần quốc dân”, sắc đẹp khiến người ta phải ghanh tỵ và khát thèm. Nhưng đời có cho có nhận, sự nổi tiếng của cô chẳng được bao lâu khi cô bị kẻ ác nhẫn tâm hủy dung nhan, ảnh nóng của cô bị tung khắp mọi trang mạng, nhiều tin đồn cô hút thuốc phiện khiến cô bị dân mạng chửi rủa rất chi là thê thảm, sự nghiệp của cô tiêu tan. Quá đau khổ, quá thất vọng, cô tìm tới cái chết để giải thoát cho bản thân.

Cái chết oan ức không nguyên nhân kia khiến cho Tô Đường hoàn hồn trùng sinh vào cơ thể của một bé gái cùng tên 16 tuổi. Trớ trêu thay, cuộc đời của cô bé này cũng nghiệt ngã như cô. Cô bé này là con riêng, mẹ cô là vợ bé, mẹ cô vừa mới mất hai ngày, không có kinh tế, không ai quan tâm, không chỗ nương tựa. Vừa mới trùng sinh không biết cơ man gì đã bị người ta hủy hoại dung nhan, không ai khác chính là mẹ cả của cô bé.

Ai tưởng trùng sinh là hạnh phúc, là được hưởng thêm khí trời. Đây mới chỉ là bắt đầu chuỗi ngày dài gian nan của Tô Đường trong thân xác này.

“Trùng sinh”, nghe mới lạ và hấp dẫn. Một cô gái với sự thành công đáng mơ ước lại gặp nạn và trùng sinh vào cơ thể rmột cô bé 16 tuổi không nương tựa. Tôi tự hỏi cô ấy sẽ sống ra sao với cơ thể này? Cốt truyện làm tôi thấy thú vị, cảm nhận được sứng sống mơn mởn và chật vật để thích nghi của một “bà già đội lốt gái tơ”. Mới bắt dầu câu chuyện bằng những tình tiết bạo lực khiến độc giả hoang mang và kích thích. Đồng thời, đầu câu chuyện nam chính vẫn chưa xuất hiện, có vẻ tác giả dấu khá kỹ nha. Truyện lột tả được nhiều mặt của cuộc sống con người, tôi nghĩ bạn nên đọc và suy ngẫm.

Thể loại truyện này cần phải có nhiề chi tiết hành động về tâm linh để kích thích độc giả, nếu chỉ chú trọng vào nam và nữ chính sẽ khiến truyện nhàm và giống ngôn tình nhiều hơn. Tôi muốn tác giả lột tả mãnh liệt hơn nữa về nỗi đau của Tô Đường, tôi nghĩ nỗi đau về cái chết được trùng sinh là chi tiết đắt nhằm lấy được cảm xúc của độc giả. Dù vậy, đây là tuyện đáng để đọc nếu độc gải muốn tìm cảm giác mới sau những bộ truyện ngôn tình sến súa.

Chủ Đề